Tổng giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

CHƯƠNG 89.1: VỀ NƯỚC

/849


CHƯƠNG 89.1: VỀ NƯỚC     

     Anh vẫn coi như không nhìn thấy, cặp chân dài bước qua đống hỗn độn ở trên đất... Phó Tĩnh Tri, cô đấy... Mẹ kiếp, sao cô lại giống như âm hồn bất tán vậy, sao cô cứ cuốn lấy tôi thế hả ?

     "Quản gia, dinendian.lơqid]on,  ông lập tức nhổ hết tất cả hoa sơn chi trong hoa viên, rồi đốt sạch đi cho tôi!"

     "Cậu Hai, hoa này đã sớm tàn rồi... Hơn nữa, tiểu thư Mạn Quân lại rất thích..." 

     Quản gia ở đầu điện thoại kia ấp úng nói, tuy Mạnh Thiệu Đình chẳng dùng giọng nói gầm gào, nhưng ông đã sống nhiều năm với Mạnh Thiệu Đình, nên cũng nhận ra được cậu Hai đã sắp đến ranh giới của cơn giận lôi đình rồi !

     "Tàn rồi cũng nhổ đi hết, dfienddn lieqiudoon ngay cả gốc rễ cũng nhổ sạch cho tôi! Tóm lại, từ nay về sau không được phép để cho tôi còn nhìn tháy bất cứ cái gì có liên quan đến loại hoa sơn chi đó nữa!"

     Mạnh Thiệu Đình ném chiếc điện thoại, nhưng cơn tức giận trong lồng ngực vẫn không cách nào tan đi. Vì sao khi đang hoan ái cùng với Mạn Quân, anh lại nghĩ đến thân thể của Phó Tĩnh Tri như vậy chứ?

     Phụ nữ mà anh chơi đùa, so với cô vừa gợi cảm, vừa mê người hơn nhiều, cô đã là gì đâu! Dựa vào cái gì mà cô lại làm cho anh cứ nhớ mãi không quên như vậy?!

     Anh cũng nhất định không tin có chuyện tà ma quỷ quái gì ở đây! Kết hôn với cô lâu như vậy mà anh lại có thể không chút động tâm, ly hôn với cô chẳng có lý do gì, ấy vậy mà ngược lại, diễ↕n☾đ↕àn☾lê☾q↕uý☾đ↕ôn  còn nhớ cô mãi không quên!

     Nhất định đều do anh cả giở trò quỷ quái, chính do anh cả đã thường xuyên ghé vào tai anh mà nhắc cái tên Phó Tĩnh Tri, nên anh mới có thể luôn luôn nhớ tới người phụ nữ này!

     Mạnh Thiệu Đình đứng ở trước cửa sổ, mấy lần rút thuốc lá ra lại thôi. Anh mở cửa sổ, luồng gió lạnh chợt thổi vào, mùi nước hoa đang tràn ngập trong không khí liền nhạt bớt dần. Anh không tự kìm hãm được, liền chậm rãi nhắm mắt lại, cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình lúc này.

     Mạn Quân đứng ở ngoài cửa túm chặt lấy ngực áo mình, cả người trở nên run rẩy. Quả nhiên nguyên nhân là do lọ nước hoa, chẳng lẽ mùi hương của nước hoa sơn chi này đã gợi lên một hồi ức gì đó mà anh không thể nào chịu nổi hay sao? 

     Nhưng Mạn Quân từ nhỏ đã quen biết với Mạnh Thiệu Đình, anh cũng chưa từng yêu một người phụ nữ nào, thậm chí phụ nữ ở bên cạnh anh đều không quá một tháng, ngoại trừ người phụ nữ đã gả cho anh, Phó Tĩnh Tri...

     Mạn Quân có chút nghi hoặc, Thiệu Đình chắc cũng không có chút cảm tình nào với cô ta, nếu không, anh cũng đã không thể ly hôn dễ dàng như vậy, rồi sau đó liền coi như người lạ chẳng hề  quan tâm gì đến nữa.

     Trong phòng dần dần yên tĩnh trở lại, Mạn Quân đang định gõ cửa, chợt nhìn thấy Mạnh lão tiên sinh đi tới, nhìn thấy cô đứng ở ngoài cửa, bất giác ông tò mò: "Mạn Quân, sao con lại đứng ở bên ngoài vậy, Thiệu Đình đâu?"

     "Thiệu Đình ở bên trong..." Mạn Quân đang ở do dự tìm một lý do gì đó thì cửa cũng vừa vặn mở ra...

     Vẻ mặt Mạnh Thiệu Đình đã khôi phục lại thần sắc bình thường, mỉm cười nhìn Mạn Quân: "Mạn Quân, sao em đi lâu thế?”

     Anh vừa cười nhìn cha mình nói: "Ba, sao ba lại lên đây, có chuyện gì sao? Con đang bảo Mạn Quân đi lấy cho con mấy thứ."

     Mạnh lão gia nhìn con trai ôm Mạn Quân, bộ dáng vô cùng thân thiết dịu dàng, lại thấy Mạn Quân xinh đẹp động lòng người đang đứng ở bên cạnh đứa con trai cao lớn anh tuấn yêu quý của mình, thật sự như chim nhỏ nép vào người, mà dòng dõi lại gần như có thể ngang ngửa với nhà họ Mạnh. Nhà họ Thẩm từ trước đến nay luôn yêu thương nhất đứa con gái nhỏ duy nhất này. Chỉ cần cô kết hôn với Thiệu Đình, sau này không nói đến chuyện sẽ bớt đi một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ trên thương trường, hơn nữa lại còn có thêm một liên minh. Nhà họ Thẩm đã sớm tuyên bố, chỉ cần hai nhà làm đám hỏi, sẽ nguyện giao một nửa tài sản của nhà họ Thẩm cho con rể tương lai kinh doanh. Đây đúng là một điều kiện cực kỳ mê người, bởi vậy Mạnh lão gia càng nhìn càng thấy vừa ý, càng nhìn càng thấy hài lòng với chuyện ngày trước đã bảo con trai mình ly hôn với con bé nhà họ Phó kia!

     Chỉ có điều, con trai cả đã 31, nhưng vẫn không muốn lấy vợ sinh con, điều này đã trở thành một nỗi băn khoăn của ông, có ép buộc nó cũng vô ích. Mạnh Thiệu Tiệm đã sớm nói, nếu không phải là người nó thích, nó tình nguyện lại đào hôn một lần nữa. Vừa vặn lúc này đây, có thể cho con trai thứ ba của nhà họ Mạnh lập gia đình thay cho con cả của nhà họ Mạnh! 

     "Ba có chút việc muốn thương lượng với con một lát." Nói đến đứa con trai út, Mạnh lão gia không khỏi lại lắc đầu thở dài. Đứa con trai thứ ba này cũng không làm cho người ta bớt lo đi một chút. Nghe Thiệu Tiệm nói, Thiệu Tiệm đã sắp xếp cho nó một chức vụ khá tốt trong Mạnh thị nhưng nó không chịu, mà chạy đi mở một công ty nhỏ, lại còn có quan hệ không rõ ràng với một người đang làm việc tạm thời ở trong công ty nữa... Xem ra, không thể để cho nó có thể tiếp tục theo đuổi một cách buông thả như vậy tiếp được nữa. 

     Mà ở trong nước hơn một nửa tài sản nhà họ Mạnh là ở trong tay Mạnh Thiệu Tiệm đang càng ngày càng phát triển. Hiện tại, một mình Mạnh Thiệu Tiệm ứng phó cũng có chút mệt mỏi, bởi vậy liền đề nghị với ông, muốn Thiệu Đình về nước tiếp nhận tài sản của nhà họ Mạnh, thay thế Mạnh Thiệu Tiệm quản lý công việc đầu tư kinh doanh, để cho Thiệu Hiên đến nước Mĩ rèn luyện ở dưới tay Thiệu Tiệm trước đã.


/849

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status