Tổng giám đốc cự sủng cô gái nhỏ

Chương 4

/6


Chương 4

Đồng Đồng quyết định trước phải đưa người, như vậy mới có thể thủ thắng. 

Một lát sau, liền nghe âm thanh trầm thấp như đàn violon truyền đến 

"Ừ, khi nào về có thể gọi Lưu thúc đến đón."

Lưu thúc là tài xế lái xe chuyên dụng của Lam gia,  bình thường luôn đưa đón cô đi học. Nhưng là hôm nay cặp mắt Đồng Đồng chuyển một cái, lập tức nói ra

"An Nhiên nói sẽ đưa em về, không có việc gì đâu "

"Vậy cũng được, anh đi làm "

Lam Mộc Tư cầm khăn tay,lau lau môi, sau đó chậm rãi đứng lên, hướng phía bên ngoài đi đến. 

Đồng Đồng nhìn một thân tây trang màu đen dần dần rời đi khỏi tầm mắt của cô, lập tức trên mặt hoàn toàn may mắn. Rốt cuộc OK. 

Đồng Đồng nhanh chóng ăn xong bữa sáng, sau đó chạy đi lên lầu lấy túi đồ của mình. Cô đi ra ngoài biệt thự,   gọi điện thoại cho An Nhiên. 

"Đô đô" vài tiếng liền nghe được bên kia truyền đến âm thanh 

"Làm sao vậy?"

"Đi ra, tớ  chờ cậu ở cửa hàng bách hóa. Chúng ta đi chọn quà cho học trưởng"

Rất nhanh liền nghe An Nhiên nói ra 

"Tốt --- "

Vào đêm

Đồng Đồng cùng An Nhiên đi tới cửa quán bar, hai người bọn họ lúc này có thể nói "thoát thai hoán cốt loại" (*),  cho tới bây giờ cũng không  trang điểm, nhưng hôm nay lại phủ lên tầng lớp mỏng. 

An Nhiên tóc dài xoắn lại, mặc bộ váy màu đỏ ôm lấy thân hình mềm mại.  Lúc này căn bản nhìn không ra họ là vị thành niên. 
Cặp mắt khẽ nhếch, đào hoa  mười phần. 

Đồng Đồng cũng không khỏi cảm thán, này quả thật là hoa mỵ. 

Bất quá đối với trang phục của cô cũng coi như hài lòng.  Một bộ váy màu đen ôm sát ngực,  bất quá cô cũng không lớn mật như vậy. Thời điểm này là cuối mùa thu, trời cũng có chút rét.  Cô phối hợp chiếc áo khoác trắng bao lấy bên ngoài, chỗ hở hang kia bị che chắn tốt lắm, có chút thanh lịch. 

Hai người ửng hồng đi tới quán bar, khi cô vào cửa nhìn cảnh sắc trong quán bar, lập tức trợn tròn mắt. 

Rất nhiều sinh viên Đại học theo điệu nhạc của DJ, nhảy múa lắc lư vô tư, như quên mất mình. 

An Nhiên đánh giá Đồng Đồng, một chút cũng không lọt "top", lập tức khinh bỉ một cái

"Đồng, đem áo khoác của cậu cởi đi. Cậu xem ở đây có mỗi cậu mặc áo khoác,  hoàn toàn cùng quán bar không phù hợp. Bảo cậu đừng mua, cậu lại đi mua, hiện tại ý thức được đi, căn bản là làm điều thừa"

An Nhiên không khỏi may mắn khi thấy dự kiến trước của mình là đúng

"A, thật phải cởi sao?"

Đồng Đồng níu lấy áo trên người mình , lập tức trên mặt hoàn toàn do dự. Bên trong cô chính là áo ôm ngực lại không nói đến còn là váy ngắn.  

"Đương nhiên" 

An Nhiên nói xong, liền trực tiếp bắt đầu cởi áo ngoài của Đồng Đồng.

Đồng Đồng bất đắc dĩ cởi, bất quá bên trong quán rượu có hệ thống sưởi, căn bản không cảm giác được khí lạnh, xác thực cũng không tệ lắm. Đúng lúc cô vừa muốn nói gì , liền gặp được ánh mắt An Nhiên dừng lại trên người mình. Đầu tiên cô còn  cho là đang nhìn dây chuyền của cô, vì vậy vuốt ve dây chuyền nói 

"Cũng không tệ lắm phải không, tớ cũng thích, ác ma kia tặng quà sinh nhật"

Đúng là thần sắc An Nhiên lại mới phản ứng tới, lập tức lớn tiếng thở dài nói 

"Đồng,  hai bánh bao nhỏ của cậu trổ mã không sai, thế nhưng sao đều lớn như vậy mà lại luôn đem nó giấu trong y phục thùng thình, thật sự là tận diệt mọi vật"

Sau khi nói xong, lập tức nhìn nhìn bộ ngực của mình. 
Đồng Đồng thì hoàn toàn bị lời nói của An Nhiên làm cho mặt đỏ bừng. Lập tức che trước ngực của mình, trên mặt hoàn toàn ngượng ngùng nói 

"Sắc yêu, xem tớ moi mắt của cậu giờ, đem áo khoác trả đây" 

Cô hối hận khi cởi áo khoác 

"Không trả. Có chút thứ liền muốn xuất ra. Đồng, cậu có  tư chất " 

Nói xong An Nhiên nhanh chóng hướng ghế sô pha trong góc cách đó không xa đi đến. Chỗ đó đều là bóng dáng quen thuộc. 

Đồng Đồng đi giày cao gót, oán hận nhìn An Nhiên mang theo áo khoác của mình. 

Trong phòng bar Ba Tư

Ánh mắt của Lam Mộc Tư xếch lên,  vẻ mặt trầm mặc thưởng thức rượu đỏ. Người ngồi kế bên hắn nháy mắt với cô gái nóng bỏng, lập tức cô ta liền hướng phía Lam Mộc Tư nhào tới, sau đó đem bộ ngực mềm mại  dán thật chặt  lồng ngực cường tráng của Lam Mộc Tư. Đôi tay kia không an phận vuốt ve trước ngực hắn.

Lam Mộc Tư nuốt rượu đỏ trong miệng, ánh mắt thâm thúy màu lam hiện lên tia chán ghét. Thanh âm vang lên giống như ngày những ngày mùa đông lạnh băng vô cùng 

"Cút"

Hắn không thích nữ nhân ở lồng ngực của hắn, ngoại trừ người được hắn nâng ở lòng bàn tay, hắn sẽ không có ôm qua bất kỳ nữ nhân nào. 

Mà thời điểm cùng nữ nhân khác làm "chuyện đó", hắn cũng không hề ôm hay hôn, bởi vì mỗi lần gọi người, những nữ nhân kia cũng đã tắm xong cởi sạch, ngoan ngoãn nằm ở trên giường chờ hắn. Mà hắn thường thường là trực tiếp tiến vào, làm xong đã đi, chưa bao giờ ngủ lại, chưa bao giờ kéo dài. 
Đối với hắn mà nói kia chẳng qua là công cụ tiết dục mà thôi, không có tình cảm. 

Nữ nhân bị kia âm thanh lạnh đến thấu xương làm cho kinh hãi. Cả người nghiêm mặt trong ngực Lam Mộc Tư. Ả vừa định nghiêng đầu xem xem hắn nói như thế nào, lại không nghĩ tới, cánh tay của mình bị một bàn tay kéo lấy , sau đó như vứt bỏ một vật bình thường, đem ả trực tiếp ném trên mặt đất. 



/6

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status