Nghe vậy, Thẩm Cửu lập tức ngước mắt nhìn anh, cắn môi giải thích: “Tôi sẽ giặt sạch cho anh.”
“Làm sao giặt?“ Dạ Âu Thần trào phúng liếc nhìn cô: “Dùng tay giặt sao?”
Thẩm Cửu sững sốt, chớp mắt: “Đương nhiên không phải, tôi sẽ đưa tới tiệm giặt khô cho anh.”
Mặc dù gia đình cô cũng không phải có tiền gì, nhưng kiến thức thông thường cô vẫn biết, áo vest không thể giặt nước, đặc biệt là loại đắt tiền thế này.
“Ha, cũng không tính là quá ngu ngốc.” Dạ Âu Thần cười lạnh một tiếng: “Nhưng cô cảm thấy giặt xong tôi sẽ mặc?”
Thẩm Cửu mím môi không nói.
đâm vào lòng cô: “Vest bị cô mặc, tôi ghê tởm, cho dù giặt sạch tôi cũng sẽ không mặc. Cũng giống như một người phụ nữ trong lòng ham vinh hoa phú quý, bên ngoài dù có giả bộ vô tội, cô ta cũng là một người phụ nữ không đứng đắn, hiểu không?”
Thẩm Cửu ban đầu còn có thể không để ý, nghe những lời này xong thực sự không nhịn nổi nữa: ”…Không phải chỉ là áo vest sao? Tôi cầu anh mặc cho tôi sao? Là tự anh khoác lên người tôi, anh cảm thấy dơ, vậy vừa nãy trong phòng hội nghị anh sờ mó tôi nửa ngày, sao anh không rửa tay?”
Dạ Âu Thần: “…”
Lang An: Đậu xanh, lượng tin tức quá lớn rồi.
Sờ mó…nửa ngày?? Lang An lén đánh giá Thẩm Cửu, không nhịn được dựng thẳng ngón tay cái like cho cô!
**********
Truyen.one giới thiệu tới bạn đọc truyện
Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt dịu dàng của Dạ Y Viễn.
“Em dâu.”
“Anh cả?” Thẩm Cửu sững sốt: “Sao anh lại ở đây?”
“Về nhà sao? Lên xe, anh đưa em về.”
Đi xe của Dạ Y Viễn về nhà họ Dạ? Vậy nhất định sẽ đụng phải Dạ Âu Thần, đến lúc đó Dạ Âu Thần lại muốn nói cô không đứng đắn, lúc này lúc khác. Nghĩ vậy, Thẩm Cửu bèn uyển chuyển cự tuyệt ý tốt của anh ta: “Không cần đâu anh cả, em đi xe buýt quen rồi.”
Dạ Y Viễn không từ bỏ, cười nói: “Xe buýt nhiều người, đi xe anh tiện hơn.”
Thẩm Cửu: “Thật sự không cần đâu, anh cả, anh về trước đi.”
Dạ Y Viễn: “Em dâu sợ đi xe anh sẽ bị đàm tiếu sao?”
Thẩm Cửu: “Xin lỗi, anh cả, em…”
“Hay là em trách anh buổi sáng không che giấu thay em?” Nói tới đây, biểu cảm Dạ Y Viễn lạnh nhạt, ngay cả nụ cười ấm áp trên mặt cũng nhạt đi vài phần: “Bỏ đi, đã vậy…”
Vì đây là trước trạm xe buýt, cho nên cuộc đối thoại giữa Thẩm Cửu và Dạ Y Viễn đều bị người khác nhìn thấy nghe thấy, đủ loại ánh mắt tò mò rơi trên người cô, khiến cô có chút ngượng ngùng, lại thêm Dạ Y Viễn như vậy, Thẩm Cửu bất đắc dĩ.
“Anh ca.
“Mau lên xe đi.”
Bất đắc dĩ, Thẩm Cửu chỉ có thể vòng
sang hướng khác mở cửa xe ngồi vào.
Sau khi vào, Thẩm Cửu liền bắt đầu chau mày, nơi này gần công ty như vậy, trên đường quay về nhà họ Dạ mặc dù có rất nhiều con đường, nhưng không biết Dạ Âu Thần có đi qua đây không, có nhìn thấy một màn này không?
Nhưng cô bây giờ không cần lo lắng chuyện này, cô hẳn nên lo lắng chuyện sau khi quay về.
Nghĩ tới đây, Thẩm Cửu lập tức mở miệng nói: “Anh cả, đợi lát nữa tới giao lộ về nhà, anh thả em xuống đi.”
Nghe vậy, tay đánh vô lăng của Dạ Y Viễn khựng lại, giây lát sau liền cười nhìn
cô: “Em dâu, anh cả không thể để người khác thấy như vậy sao?”
Thẩm Cửu giật giật khóe môi, không phải không thể gặp người, mà là có người thực sự quá khủng bố.
Buổi sáng cô chỉ mặc bộ quần áo do người làm của Dạ Y Viễn chuẩn bị thôi, kết quả Dạ Âu Thần lại nổi giận xé rách quần áo trên người cô, tuy nhiên sau đó quả thực cũng có tìm quần áo cho cô mặc.
Nhưng tính tình thế này, cô thật sự rất sợ hãi.
Lỡ buổi tối lại xé lần nữa…Thẩm Cửu thật sự không dám đảm bảo Dạ Âu Thần có làm gì mình không.
“Được rồi, anh biết chỗ khó của em, lát nữa anh đưa em tới giao lộ sẽ dừng xe.”
Dạ Y Viễn hiểu ý nói. Thẩm Cửu lúc này mới khẽ yên tâm: “Cảm ơn anh cả.”
“Đúng rồi, em và Âu Thần… luôn như vậy sao?” Dạ Y Viễn bỗng nhiên hỏi.
Nghe vậy, Thẩm Cửu sững sốt, không biết nên trả lời thế nào.
Theo lý mà nói, quan hệ giữa cô và Dạ
Âu Thần là giao dịch hôn nhân, nửa năm sau sẽ ly hôn, nhưng đây là bí mật thuộc về hai người họ, không lý do gì nói cho Dạ Y Viễn biết.
“Em dâu, em đừng hiểu lầm, ý của anh là…Thái độ của cậu ấy đối với em luôn tệ như vậy sao?”
Thẩm Cửu rũ mắt, cười cười: “Không quan tâm có tệ hay không, tính tình anh ấy chính là như vậy không phải sao? Anh cả không phải kêu em khoan dung anh ấy sao?”
“Đúng là vậy, nhưng anh vẫn hơi lo lắng cho em.” Dạ Y Viễn khẽ thở dài: “Có lẽ, ban đầu ông nội đưa ra quyết định này là sai lầm, anh chưa từng nói với em nhỉ? Thực ra anh và Âu Thần không phải anh em ruột.”
Thẩm Cửu nhất thời kinh ngạc: “Không, không phải anh em ruột?”
Chẳng trách thái độ của Dạ Âu Thần đối
với Dạ Y Viễn luôn tệ như vậy, hơn nữa cách anh ở chung với người nhà họ Dạ cũng rất kỳ quái.
“Làm sao giặt?“ Dạ Âu Thần trào phúng liếc nhìn cô: “Dùng tay giặt sao?”
Thẩm Cửu sững sốt, chớp mắt: “Đương nhiên không phải, tôi sẽ đưa tới tiệm giặt khô cho anh.”
Mặc dù gia đình cô cũng không phải có tiền gì, nhưng kiến thức thông thường cô vẫn biết, áo vest không thể giặt nước, đặc biệt là loại đắt tiền thế này.
“Ha, cũng không tính là quá ngu ngốc.” Dạ Âu Thần cười lạnh một tiếng: “Nhưng cô cảm thấy giặt xong tôi sẽ mặc?”
Thẩm Cửu mím môi không nói.
đâm vào lòng cô: “Vest bị cô mặc, tôi ghê tởm, cho dù giặt sạch tôi cũng sẽ không mặc. Cũng giống như một người phụ nữ trong lòng ham vinh hoa phú quý, bên ngoài dù có giả bộ vô tội, cô ta cũng là một người phụ nữ không đứng đắn, hiểu không?”
Thẩm Cửu ban đầu còn có thể không để ý, nghe những lời này xong thực sự không nhịn nổi nữa: ”…Không phải chỉ là áo vest sao? Tôi cầu anh mặc cho tôi sao? Là tự anh khoác lên người tôi, anh cảm thấy dơ, vậy vừa nãy trong phòng hội nghị anh sờ mó tôi nửa ngày, sao anh không rửa tay?”
Dạ Âu Thần: “…”
Lang An: Đậu xanh, lượng tin tức quá lớn rồi.
Sờ mó…nửa ngày?? Lang An lén đánh giá Thẩm Cửu, không nhịn được dựng thẳng ngón tay cái like cho cô!
**********
Truyen.one giới thiệu tới bạn đọc truyện
Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt dịu dàng của Dạ Y Viễn.
“Em dâu.”
“Anh cả?” Thẩm Cửu sững sốt: “Sao anh lại ở đây?”
“Về nhà sao? Lên xe, anh đưa em về.”
Đi xe của Dạ Y Viễn về nhà họ Dạ? Vậy nhất định sẽ đụng phải Dạ Âu Thần, đến lúc đó Dạ Âu Thần lại muốn nói cô không đứng đắn, lúc này lúc khác. Nghĩ vậy, Thẩm Cửu bèn uyển chuyển cự tuyệt ý tốt của anh ta: “Không cần đâu anh cả, em đi xe buýt quen rồi.”
Dạ Y Viễn không từ bỏ, cười nói: “Xe buýt nhiều người, đi xe anh tiện hơn.”
Thẩm Cửu: “Thật sự không cần đâu, anh cả, anh về trước đi.”
Dạ Y Viễn: “Em dâu sợ đi xe anh sẽ bị đàm tiếu sao?”
Thẩm Cửu: “Xin lỗi, anh cả, em…”
“Hay là em trách anh buổi sáng không che giấu thay em?” Nói tới đây, biểu cảm Dạ Y Viễn lạnh nhạt, ngay cả nụ cười ấm áp trên mặt cũng nhạt đi vài phần: “Bỏ đi, đã vậy…”
Vì đây là trước trạm xe buýt, cho nên cuộc đối thoại giữa Thẩm Cửu và Dạ Y Viễn đều bị người khác nhìn thấy nghe thấy, đủ loại ánh mắt tò mò rơi trên người cô, khiến cô có chút ngượng ngùng, lại thêm Dạ Y Viễn như vậy, Thẩm Cửu bất đắc dĩ.
“Anh ca.
“Mau lên xe đi.”
Bất đắc dĩ, Thẩm Cửu chỉ có thể vòng
sang hướng khác mở cửa xe ngồi vào.
Sau khi vào, Thẩm Cửu liền bắt đầu chau mày, nơi này gần công ty như vậy, trên đường quay về nhà họ Dạ mặc dù có rất nhiều con đường, nhưng không biết Dạ Âu Thần có đi qua đây không, có nhìn thấy một màn này không?
Nhưng cô bây giờ không cần lo lắng chuyện này, cô hẳn nên lo lắng chuyện sau khi quay về.
Nghĩ tới đây, Thẩm Cửu lập tức mở miệng nói: “Anh cả, đợi lát nữa tới giao lộ về nhà, anh thả em xuống đi.”
Nghe vậy, tay đánh vô lăng của Dạ Y Viễn khựng lại, giây lát sau liền cười nhìn
cô: “Em dâu, anh cả không thể để người khác thấy như vậy sao?”
Thẩm Cửu giật giật khóe môi, không phải không thể gặp người, mà là có người thực sự quá khủng bố.
Buổi sáng cô chỉ mặc bộ quần áo do người làm của Dạ Y Viễn chuẩn bị thôi, kết quả Dạ Âu Thần lại nổi giận xé rách quần áo trên người cô, tuy nhiên sau đó quả thực cũng có tìm quần áo cho cô mặc.
Nhưng tính tình thế này, cô thật sự rất sợ hãi.
Lỡ buổi tối lại xé lần nữa…Thẩm Cửu thật sự không dám đảm bảo Dạ Âu Thần có làm gì mình không.
“Được rồi, anh biết chỗ khó của em, lát nữa anh đưa em tới giao lộ sẽ dừng xe.”
Dạ Y Viễn hiểu ý nói. Thẩm Cửu lúc này mới khẽ yên tâm: “Cảm ơn anh cả.”
“Đúng rồi, em và Âu Thần… luôn như vậy sao?” Dạ Y Viễn bỗng nhiên hỏi.
Nghe vậy, Thẩm Cửu sững sốt, không biết nên trả lời thế nào.
Theo lý mà nói, quan hệ giữa cô và Dạ
Âu Thần là giao dịch hôn nhân, nửa năm sau sẽ ly hôn, nhưng đây là bí mật thuộc về hai người họ, không lý do gì nói cho Dạ Y Viễn biết.
“Em dâu, em đừng hiểu lầm, ý của anh là…Thái độ của cậu ấy đối với em luôn tệ như vậy sao?”
Thẩm Cửu rũ mắt, cười cười: “Không quan tâm có tệ hay không, tính tình anh ấy chính là như vậy không phải sao? Anh cả không phải kêu em khoan dung anh ấy sao?”
“Đúng là vậy, nhưng anh vẫn hơi lo lắng cho em.” Dạ Y Viễn khẽ thở dài: “Có lẽ, ban đầu ông nội đưa ra quyết định này là sai lầm, anh chưa từng nói với em nhỉ? Thực ra anh và Âu Thần không phải anh em ruột.”
Thẩm Cửu nhất thời kinh ngạc: “Không, không phải anh em ruột?”
Chẳng trách thái độ của Dạ Âu Thần đối
với Dạ Y Viễn luôn tệ như vậy, hơn nữa cách anh ở chung với người nhà họ Dạ cũng rất kỳ quái.
/1898
|