Chương 854:
Trực tiếp nói với người mất trí nhớ như anh rằng, ông ngoại của anh có thể không đồng ý cho chúng ta ở cùng nhau, cho nên chúng ta phải cẩn thận khẽ khảng, không thể để cho người khác biết?
Dạ Âu Thần có thể chỉ nghĩ rằng cô ấy là một kẻ mắc bệnh thần kinh.
Sau khi suy nghĩ, Hàn Minh Thư chỉ có thể đáng thương nói: “Em mới gia nhập công ty mấy ngày, liền cùng anh đi dạo. Khi mọi người nhìn thấy, em có thể tưởng tượng bọn họ sẽ nói cái gì
Nhưng Dạ Âu Thần đã xác định cô không muốn người khác nhìn thấy họ cùng nhau, anh có chút tức giận, nghe xong lời này cũng không đáp lại, mặt vẫn lạnh lùng. Nguồn truyen,one xin lỗi cả nhà nhé! Mình sai sót chưa hiệu chỉnh tên nhân vật nhiều chương gần đây. Mình đã chính sữa lại liền mong cả nhà thông cảm nhé! Thành thật cáo lỗi cùng bạn!
Hàn Minh Thư chỉ có thể vươn tay kéo kéo ống tay áo của anh: “Anh muốn nhìn em bị người khác bàn tán sao?”
Dạ Âu Thần vừa lái xe vừa nhìn bàn tay trắng nõn non nớt của cô, chỉ nhỏ nhắn như vậy, mà lòng bàn tay to của anh có thể trực tiếp năm trọn trong lòng. Nghĩ đến đây, trái tim lạnh lẽo của anh không khỏi mềm đi một chút, ánh mắt cô cũng không còn lạnh lùng như trước.
Nhưng cảm xúc vẫn còn đó.
Đoạn đường này không có ai, Dạ Mạc
Thầm một tay đánh vô lăng, tay còn lại năm lấy tay áo của Hàn Minh Thư Bàn tay nhỏ nhận mềm mại tráng năm năm gọn trong lòng bàn tay to lớn của anh, Da Mạc Thầm nhéo nhéo tay có khi nhìn về phía trước mặt anh “Ai dám nói bậy về em, là người đó sẽ chết chắc với anh, toàn bộ công ty đã tan làm rồi, muốn chết trong tay anh có bao nhiêu người ”
Hàn Minh Thư
Điều đó có lẽ không đúng
Ai lại muốn gặp rắc rối với ông chủ của minh cơ chứ? Đó không phải là đang tìm đường để thấy cuộc sống minh bất hạnh, khó qua hơn sao? Hàn Minh Thư không ngờ rằng anh sẽ nói ra điều này, trong lòng cô cảm thấy ấm áp.
Cô không khỏi bật cười, sau đó nói: Đó chỉ là bề ngoài không muốn gặp rắc rối gì với anh, nhưng trong lòng thì vẫn sẽ nói thôi.” Trên thế gian này, ngàn quân mã địch và mưa đạn dày dặc đều có cách để chống lại, duy nhất một việc không thể ngăn chặn được chính là chuyện phiếm lưu truyền với nhau.
Mà với cách này, lực sát thương so với hai cách trên càng lớn càng nghiêm trọng hơn cả
Quả nhiên, Dạ Âu Thần lại cau mày sau khi nghe cô nói, bởi vì mối quan hệ nên nhếch môi, đường viền hàm của anh cong lên.
“Vừa rồi những chuyện đó chỉ là em tuỳ tiện nói mà thôi, anh đừng để trong lòng. Người khác nói cái gì đều có liên quan gì đến em đầu? Em không quan tâm đến tin đồn thất thiệt đó.”
Cô chỉ quan tâm đến một điều, chỉ có anh mà thôi.
Nhưng cô không thể nói với anh, rằng ông ngoại anh có thể ngăn cản họ ở bên nhau, vì vậy bọn họ tuyệt đối không thể để ông ngoại anh biết.
Haiz.
Mặc dù Hàn Minh Thư nói không để ý, nhưng những lời này vẫn chui vào tim của anh như dày đặc theo dòng máu của anh, Da Mạc Thầm nhỏ kỹ những lời này.
Dạ Mạc Thậm đưa cô về nhà, anh nhớ hôm nay Uỷ Trì Kim kêu anh về sớm, có chuyện muốn nói với anh, anh nghe thấy Hàn Minh Thư nói: “Chúng ta sẽ đi siêu thị mua đồ. Tủ lạnh trong nhà sắp hết đồ ăn rồi”
Trong nhà?
Dạ Âu Thần trầm ngầm nhìn cô.
“Được thôi.” Sau khi xuống xe, cả hai cùng nhau lên lầu, thật tình cờ, lúc này chủ nhà đang dắt chó đi dạo nên khi quay lại tầng trên thì họ lại đụng mặt chủ nhà.
Hàn Minh Thư thật sự phải thở dài trong lòng, quan niệm thời gian của địa chủ thật sự quá nang.
Khoảng thời gian hai bên gặp nhau thực sự kẹt quả hay, mỗi khi chủ nhà hạn chưa bước ra khỏi cửa, thì đều gặp nhau ở trên cầu thang hoặc khi họ đang đến gần cửa.
“Minh Thư, lại dắt bạn trai về nhà à, quan hệ của hai người xem ra cũng tốt thật đó á nha.
Chủ nhà chào hỏi Hàn Minh Thư rất nhiệt tình, nói xong nhìn thêm Dạ Âu Thần lần hai, quả là may mắn quá đi, bản thân xinh đẹp không quan trọng, kiểm được người bạn trai lại đẹp trai đến phát hờn. Hàn Minh Thư khó xử giật giật khỏe mỏi, vừa định nói gì đó liên cảm thấy eo của mình người kế bên ôm lấy, sau đó cô thấy Da Mạc Thảm gật đầu với chủ nhà, nhãn tiền kều chủ nhà lại
На?
Anh kêu chủ nhà lại để làm gì?
“Xin lỗi, có căn hộ nào khác ngoài ở đây không?”
/1898
|