Chương 2009:
Nghe thấy, Dạ Âu Thần liếc sâu về phía Đậu Nành, trong mắt hiện rõ sự khinh thường, Đậu Nành không cam lòng yếu thế lập tức nói: “Ba, ánh mắt này của ba là có ý gì, ba không tin vào Đậu Nành sao?”
Dạ Âu Thần không trả lời, nhưng kết quả đã quá rõ ràng, Đậu Nành tức giận khịt mũi, trong lòng quyết định điều tra sự việc lần này sớm hơn cha mình.
Mà bây giờ ở phía bên kia Hứa Yến Uyển nhận được thiệp mời, đêm trước khi cô ta nhận được thiệp mời, cô ta đã chạy ra ngoài uống rượu, sau đó say khướt, đây là lần đầu tiên cô ta hớ hênh như vậy, và cũng là lần đầu tiên cô ta uống một cách không phải kiêng ky
Khi uống say, Hứa yến Uyển đang suy nghĩ, chỉ một lần này.
Cứ vậy một lần trong đời này, cô ta sẽ không bao giờ buồn vì một người đàn ông nào nữa trong tương lai.
Sau đó, Hứa Yến Uyển không biết cô ta đã uống bao nhiêu, rốt cuộc khi tỉnh lại, cô ta đã ở trong phòng của mình, xung quanh yên lặng như không có chuyện gì xảy ra ngày hôm qua ngoại trừ một trận đau đầu.
Cô ta ôm đầu ngồi dậy, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này nắng rất lớn, cũng không biết mấy giờ rồi.
Cô ta chưa từng nghĩ tới việc tham dự hôn lễ của Hàn Thanh, cô ta không phải người phụ nữ hào phóng, không nỡ nhìn người mình yêu và người phụ nữ khác tiến vào hôn lễ, cho nên hôm nay cô ta sẽ không đi.
Nhưng bây giờ, cô ta lại cảm thấy mình có một chút muốn đi.
Dù gì Hàn Thanh cũng đã giúp đỡ cô ta rất nhiều, nếu không có anh, nhà họ Hứa sẽ không có cách nào vực dậy.
Nghĩ đến đây, Hứa Yến Uyển chậm rãi xuống giường tắm rửa, mặc quần áo, do dự một hồi lâu mới cùng tờ thiệp mời đi ra ngoài.
Vẫn là đi thôi, nếu đi vào lúc này thì đám cưới của họ có lẽ đã diễn ra được một nửa rồi, sau đó cô ta uống rượu mừng trong đám cưới rồi sẽ rời đi.
Hứa Yến Uyển nghĩ như thế, nhưng cô ta không ngờ rằng sau khi cô ta đến hiện trường, bên ngoài đã có một nhóm người vây quanh, hiện trường bị bao vây, cô ta không thể vào được chút nào.
Cô ta hơi bối rối, bây giờ là tình huống gì?
Có phải cô ta đã đến nhầm chỗ? Hứa yến Uyển lấy thiệp mời ra, kiểm tra lại địa chỉ thì thấy đúng không sai nhưng vẫn thấy lạ, chỉ có thể hỏi thăm người xung quanh.
“Làm sao vậy? Hôm nay không phải có người tổ chức hôn lễ ở đây sao?”
Người được gọi dừng lại nhìn cô ta một cái nhìn kỳ lạ, liền hiểu ra sau khi nhìn thấy thiệp mời trên tay của cô ta, giải thích: “Cô đến đây dự đám cưới? Tại sao vào lúc này mới đến?”
“Có việc bị trì hoãn nên đến trễ, kết thúc rồi sao?”
Có nhanh như vậy không? Hứa Yến Uyển cảm thấy nhẹ nhõm và nhẹ nhàng thở ra.
Nếu hôn lễ kết thúc sớm như vậy thì tốt thôi, cô ta không cần phải đi uống rượu mừng trong đám cưới.
“Vấn chưa kết thúc, bên trong xảy ra hỏa hoạn nên hôn lễ tạm thời bị hủy bỏ.”
Khi cô ta nghe thấy hai từ hỏa hoạn, Hứa Yến Uyển lông mày giật một cái, tim đập mạnh, trong lòng từng tiếng lộp bộp: “Hỏa, hỏa hoạn?”
Chuyện gì thế này?
Không biết tại sao, khi nghe đến từ hỏa hoạn, trong lòng cô ta có một dự cảm cực kỳ không rõ từ từ truyền đến.
“Đúng nha, tôi cũng là một trong những khách mời, nhưng tôi cũng không rõ lắm chuyện gì đang xảy ra. Tôi chỉ nghe loáng thoáng rằng cô dâu hôm nay bị hỏa hoạn, sau đó chú rể lao vào cứu cô ấy. xe cứu hỏa và xe cấp cứu ở phía sau.
Cả cô dâu và chú rể được đưa vào xe cấp cứu và cùng nhau rời đi.”
“Anh nói cái gì??”
Hứa Yến Uyển kinh hãi, trên mặt trong phút chốc không còn giọt máu, cô ta không tin nắm lấy cổ áo người đàn ông hỏi: “Ai được đưa đến bệnh viện??”
Cô ta thực sự bị dọa cho sợ hãi rồi!
Lúc đầu khi nghe nói về đám cháy, cô ta nghĩ rằng đó là các biện pháp phòng tránh của khách sạn chưa được àm tốt, bọn người Hàn Thanh sợ đám cháy sẽ có ảnh hướng lớn, vì vậy mới hủy bỏ đám cưới.
/1898
|