Chương 1926:
Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch cảm thấy cả người đều không tốt.
Cô nghiêm túc nghĩ kỹ càng về chuyện này ở trong đầu, cuối cùng cũng đã nên biết phải xử lý như thế nào.
Vốn dĩ là hai người cũng đã bàn bạc xong từ trước đó, lần này sau khi trở về sẽ ngửa bài với mẹ của Tiêu Túc, ai biết bây giờ lại xảy ra chuyện như thế này?
Quả nhiên là kế hoạch mãi mãi cũng không đuổi kịp thay đổi sao?
Trong lòng của Giang Tiểu Bạch oán hờn nghĩ, nếu như để cho Tiêu Túc phát hiện ra hai người xảy ra quan hệ, vậy thì có phải là anh ấy sẽ chịu trách nhiệm với cô hay không?
Nhưng mà kiểu phụ trách như thế này là mong muốn của Giang Tiểu Bạch cô sao?
Rõ ràng là không phải, Giang Tiểu Bạch khẽ chớp chớp mắt.
Bỏ đi, dù sao thì cô cũng không thiệt thòi gì ở trong chuyện này, cô là phụ nữ của thời đại mới đấy, không phải chỉ là ngủ với một người đàn ông thôi sao? Hơn nữa dáng dấp của người đàn ông này cũng không tệ lắm, vóc người cũng rất được, cô cũng không coi là thua thiệt.
Nghĩ tới đây, trong lòng của Giang Tiểu Bạch lập tức lấy lại được thăng bằng, quyết định chờ một lát nữa sau khi Tiêu Túc tỉnh lại thì sẽ làm như là không có bất cứ chuyện gì xảy ra.
Nếu như mà là như vậy, liệu Tiêu Túc có muốn chịu trách nhiệm với cô hay là không?
Hay là… Hay là cô lặng lẽ rời đi?
Sau khi ý tưởng này xuất hiện ở trong đầu thì nó đột nhiên lại giống như hổ được chắp thêm cánh, vừa mạnh mẽ lại vừa nhanh đến vô cùng.
Giang Tiểu Bạch nhìn gương mặt tuấn tú của Tiêu Túc một hồi lâu, sau đó chậm rãi bò dậy.
Quần áo bị ném rơi đầy ở trên nền đất khiến cho lớp da mặt dày ở trên mặt của Giang Tiểu Bạch đỏ lên, nhanh chóng tiến lên nhặt lấy rồi mặc vào, sau đó lại vuốt lại mái tóc dài rối bời của chính mình, tùy ý đẩy về phía sau gáy, cuối cùng là giả bộ như không có bất cứ chuyện gì xảy ra, rón ra rón rén đi về phía phòng vệ sinh.
Khi Tiểu Bạch đi ra từ phòng vệ sinh một lần nữa, cô đã sửa sang lại quần áo ở trên người, nhìn thấy Tiêu Túc ở trên giường vẫn đang ngủ say, không có một chút phản ứng nào, cô lập tức vội vàng đi tới nhặt lấy túi xách và điện thoại di động của chính mình lên, lặng lẽ rời đi.
Lúc Giang Tiểu Bạch rời đi không có ai phát hiện ra, cô cũng không hề nói cho người khác biết, dẫu sao thì bây giờ đã xảy ra chuyện bất ngờ, coi như là không lễ phép đi nữa thì cô cũng không muốn gặp mặt nói lời này kia với mẹ của Tiêu Túc, quá lúng túng.
Cho nên cô tự gọi xe, sau đó rời đi trước.
Chờ đến khi Tiêu Túc tỉnh lại thì đã là chuyện của hai giờ đồng hồ sau rồi.
Hơn nữa còn là vì Lương Nha Hòa tới gõ cửa, bà muốn ngó qua một chút xem hai người bọn họ bây giờ thế nào, Tiêu Túc vừa mới tỉnh lại, ban đầu cậu ta còn đang ngủ mơ mơ màng màng, nghe thấy có người gõ cửa, chẳng qua cũng chỉ là theo bản năng mà đứng dậy, xuống giường rồi đi ra mở cưa.
Sau khi vén chăn lên Tiêu Túc mới ý thức được điều gì đó, cúi đầu câm lặng trong chốc lát, sau đó một lần nữa chui trở về trong chăn.
Vị trí bên cạnh lạnh như băng, thật giống như là căn bản không có bất kỳ sự tồn tại nào của người nằm trước đó vậy.
Nhưng mà trong chăn lại có một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng, Tiêu Túc rất quen thuộc với mùi hương này, Giang Tiểu Bạch đã ở nhà của cậu ta trong một khoảng thời gian dài đến như vậy rồi, những nơi mà cô từng tiếp xúc trong một thời gian, còn có trên người của cậu ta cũng đều vương vấn loại mùi hương này.
Ngọt ngào, lại không ngấy, ngửi vào mũi cảm thấy rất thoải mái.
Trí nhớ của ngày hôm qua hồi phục lại, tất cả hình ảnh không ngừng hiện lên từng tấm từng tấm một ở trong đầu của Tiêu Túc, chờ đến khi trí nhớ quay trở về hết, Tiêu Túc lập tức xoay chuyển tròng mắt, sau đó nhìn về phía nửa giường bên cạnh.
Chăn và vị trí lạnh như vậy, có thể thấy được là Giang Tiểu Bạch đã rời đi một khoảng thời gian rất lâu, vậy mình đã ngủ bao lâu rồi?
Giang Tiểu Bạch đi đâu?
Có lẽ là do quá lâu cũng không thấy Tiêu Túc đi ra mở cửa cho nên lúc này tiếng chuông cửa lại vang lên, lúc này Tiêu Túc mới dùng động tác cứng đờ mặc quần áo vào, sau khi mặc xong cậu †a vừa ngồi ở bên mép giường vừa đưa tay lên xoa huyệt Thái dương của chính mình.
/1898
|