Chương 1065:
Dạ Âu Thần nheo mắt lại, nguy hiểm nhìn chăm chăm vào cậu nhóc đang đứng bên cạnh mình, mím môi không nói.
“Chú Tiêu, chú thấy Đậu Nành nói có đúng Người luôn cố gắng khiến mình trở nên vô không?”
hình Tiêu Túc, giờ phút này đột nhiên bị gọi đến tên, gương mặt lập tức lộ vẻ căng thẳng.
Cái này muốn cậu ta phải nói như thế nào đây? Sau khi đã tận mắt nhìn thấy Đậu Nành hố ba của mình.
Đậu Nành nhìn cậu ta, vừa vặn ánh mắt lạnh lùng của Dạ Âu Thần cũng quét tới, Tiêu Túc lập tức đứng trang nghiêm, dáng vẻ quang minh lầm liệt.
“Câu nói này không sai, đại đa số người đều cho rằng trẻ con sẽ không nói dối. Nhưng điều kiện tiên quyết để trẻ con không nói dối là bởi vì trí thông minh của chúng không cao như vậy.”
Trí thông minh cao giống như Đậu Nành, nói không chừng.
Nhưng phía sau câu nói kia của Tiêu Tức cũng không lựa chọn nói ra, nên nếu Đậu Nành tìm cậu ta làm loạn, cậu ta liền nói mình chỉ đang nói sự thật mà thôi.
Quả nhiên, Đậu Nành nghe xong lập tức không vui, đi đến trước mặt Tiêu Túc tranh luận với cậu ta.
Mà lúc này, Dạ Âu Thần đưa tay nhéo nhéo lông mày của mình, nhìn đống tài liệu lít nha lít nhít trước mặt, bỗng nhiên không nhìn được, anh đưa tay đóng quyển sổ lại, sau đó đặt quyển sổ lên trên bàn.
Vốn dĩ, chỉ là Đậu Nành đột nhiên nghĩ ra muốn đến tham quan công ty.
Cho nên Dạ Âu Thần liền dẫn cậu bé đến đây, về sau Dạ Âu Thần có thể thuận tiện xem tài liệu, tránh để chúng chất cao như núi.
Lúc trước anh còn có tâm trạng xem tài liệu, nhưng bây giờ thì sao? Sau khi nghe lời nói kia của Hàn Minh Thư, tâm trạng của Dạ Âu Thần lập tức không ổn, coi như anh vẫn an ủi mình kia là Hàn Minh Thư dỗ dành trẻ con, nhưng trong lòng vẫn sẽ nghĩ đến.
Tại sao có thể yêu Đậu Nành hơn anh chứ?
Lại nói, tình cảm đối với con trai và tình cảm đối với người yêu sẽ giống nhau ư?
Nghĩ đến đây, Dạ Âu Thần thu hồi tài liệu, khóa kỹ ngăn tủ, lạnh giọng nói: “ĐI, đi về nhà dự lễ hội mùa xuân.”
Nghe vậy, Đậu Nành quay đầu lại dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Dạ Âu Thần một chút: “Ba, thời điểm chúng ta vừa mới đi lên, có rất nhiều người vẫn đang làm việc mà, ba lại muốn về nhà dự lễ hội mùa xuân, cái này có phù hợp không vậy?”
Dạ Âu Thần liếc nhìn cậu bé: “Bọn họ cũng không phải người Việt Nam.”
Đậu Nành hừ một tiếng: “Ba chính là lười biếng đến tiêu cực, để nhân viên làm việc, mình lại không kiếm sống.”
Đối với điểm này, Dạ Âu Thần thản nhiên tiếp nhận, đồng thời đứng dậy trực tiếp đi tới chỗ Đậu Nành, bàn tay to lớn chụp lấy Đậu Nành nhét vào trong ngực của mình.
“A, lần sau ba ôm con tư thể có thể dịu dàng một chút được không? Không thể bởi vì con là bé trai mà thô bạo với con như thế Khóe môi của Dạ Âu Thần lạnh lùng nhếch lên, liếc về phía cậu bé.
“Trở về tìm mẹ con hỏi cho rõ ràng, xem rất cuộc là mẹ con yêu ai nhất?”
Đậu Nành nghe xong, trong nháy mắt trừng to mắt, không nghĩ tới từ nãy đến giờ ba vẫn còn nghĩ đến vấn đề này, cậu bé cắn rằng nói: “Ba xấu lắm, con không cho phép ba hỏi mẹ, nếu ba dám làm khó mẹ, con liền không nhận người ba này nữa.”
Nhưng cậu bé vừa nói xong, Dạ Âu Thần đã kẹp cậu dưới cánh tay ra khỏi phòng làm việc. Chị Lâm vừa vặn muốn đi qua đưa tài liệu, trong lúc đó nhìn thấy Dạ Âu Thần kẹp một đứa trẻ, nhìn thấy khuôn mặt của đứa bé kia, lập tức kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
Cái này…
Là cô ấy nhìn lầm sao?
Đôi mắt của chị Lâm trừng rất lớn, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.
đứa trẻ kia, thế mà giống như đúc tổng giám đốc Uất Trì Thần của bọn họ?
Không không không, nhìn kỹ một chút, vẫn có rất nhiều điểm khác biệt, mặc dù ngũ quan rất giống, thế nhưng ánh mắt và khí chất trên người hoàn toàn không giống.
Đây là em trai song sinh của tổng giám đốc bọn họ sao??
Trong đầu chị Lâm xuất hiện ý nghĩ đầu tiên, nhưng rất nhanh đã bị cô ấy loại bỏ, hiện tại với tuổi tác của tổng giám đốc làm sao có thể có em trai song sinh nhỏ như vậy.
Kia…
Chính là con trai của anh.
/1898
|