Tây Môn Soái bật cười lớn, vốn dĩ đầu tiên gặp Cổ Nham và Diệp Vô Song, hắn còn kiêng kỵ hai người này, e sợ sẽ lại gặp quái chiêu, quái bảo gì đó. Lúc này, hắn thả vòng càn khôn ra, để thần thức của vòng càn khôn tập trung Diệp Vô Song, chỉ cần nha đầu kia vừa động, sẽ lập tức khóa chặt, bản thân chỉ dùng cổ kiếm cũng có thể đối phó với Cổ Nham rồi. Về phần những người khác, mình dùng đạo pháp là có thể dễ dàng giải quyết.
Cung chủ nói:
- Tây Môn Soái, không phải ngươi vẫn một mực ở Tây châu ư? Sao lại đến Đông châu?
Tây Môn Soái mỉm cười, nói:
- Ngửi thấy hương thơm mà đến, Cung chủ, ta và ngươi tình đầu ý hợp, cần gì phải để đám người Vân Thanh sơn quấy rầy nhã hứng, không bằng…
Hai chữ “không bằng” mới ra khỏi miệng, toàn bộ phù chú đã khởi động toàn bộ, trăm đạo thiểm điện đồng loạt bổ về phía Tây Môn Soái, Tây Môn Soái phản ứng cần có thời gian, nhưng cổ kiếm linh thông biết hộ thân, lập tức hộ chủ, đón đỡ toàn bộ thiểm điện.
Ngay lập tức cổ kiếm ảm đạm vô quang, rơi xuống dưới, Tây Môn Soái cực kỳ kinh hãi, vội vàng thúc giục pháp lực, tiếc rằng cổ kiếm đã mất linh, không có người chỉ dẫn. Lúc này, một tấm phù chú bay ra, dán lên cổ kiếm.
- Quy định phạm vi hoạt động!
Lâm Phiền quát:
- Nhanh!
Sau đó, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, cổ kiếm mất tích, không ngờ cổ kiếm vừa rơi xuống đã biến mất không thấy đâu nữa.
Bạch Mục và Lâm Phiền thảo luận, Lâm Phiền thử ghi nhớ, sau đó nhận định đây là nhiệm vụ bất khả thi. Nghe thấy Cung chủ và Tây Môn Soái nói chuyện với nhau, nhờ vào kỹ năng lão luyện của mình, kích nổ toàn bộ phù chú, về phần hậu quả như thế nào thì hãy nói sau. Không ngờ cổ kiếm hộ chủ, tiếp nhận tất cả công kích, Tây Môn Soái không bị thương chút nào. Lại càng không nghĩ đến chuyện cổ kiếm bị đánh cho rơi vào trạng thái mất linh, kiếm này phẩm cấp cũng quá thấp. Lâm Phiền nhanh tay lẹ mắt, lập tức ném ra một tấm phù chú, dán lên cổ kiếm.
Tây Môn Soái giận dữ:
- Ngươi dám?
Chân khí biến hóa, phá tan vách tường khách sạn, chụp tới Lâm Phiền. Cổ kiếm này vốn dĩ không phải thần vật gì, trước đó bị phi kiếm của Cổ Nham chém, sau bị Kim Ô Liệt Diễm của Diệp Vô Song đốt, tất cả đều nhờ có cổ kiếm bảo vệ, cuối cùng chịu trăm đạo Thiên Lôi chú của Lâm Phiền tập kích, mới đánh diệt được cổ kiếm.
Tây Môn Soái vừa động, Cổ Nham cũng động, Tây Môn Soái lập tức tỉnh táo lại, không tốt, hôm nay nói không chừng sẽ lật thuyền trong rãnh. Bây giờ mình chỉ có một cái vòng càn khôn có thể sử dụng, khóa kiếm của Cổ Nham thì không khóa được pháp quyển của Diệp Vô Song, Tây Môn Soái sốt ruột mắng:
- Người chính đạo đúng là chỉ biết lấy nhiều hiếp ít.
Diệp Vô Song nháy mắt hỏi:
- Lấy nhiều hiếp ít có gì không đúng sao?
Trong môn quy không hề dặn là không được lấy nhiều đánh ít.
- Đương nhiên không đúng.
Tây Môn Soái cũng giảo hoạt vô cùng, bắt đầu vận dụng thần thức dò xét cổ kiếm rơi ở đâu. Thiếu niên đạo sĩ kia nói là quy định phạm vi hoạt động, như vậy có nghĩa là cổ kiếm đang bị vây khốn. Cổ kiếm mất linh, nên mình không thể cảm giác được, chỉ có thể dựa vào thần thức pháp thuật mà chậm rãi tìm kiếm. Tây Môn Soái nói:
- Trong Tu Chân giới chúng ta, chú ý chính là quang minh chính đại, quyết đấu một chọi một.
Diệp Vô Song nói:
- Là tự ngươi để chúng ta cùng xông lên.
Tây Môn Soái kiên quyết phủ nhận:
- Ta cũng không có nói gì a.
Có rồi, chính là ở gần đây, Tây Môn Soái thầm mừng rỡ, đang chuẩn bị tiếp cận, đột nhiên cảm thấy sau lưng trầm xuống, liền kinh hãi, chân khí hộ thể của mình trong lúc bất tri bất giác bị phá vỡ, cảm thấy xương cốt bị một luồng hàn khí xâm nhập. Tây Môn Soái cũng là người thân kinh bách chiến, lập tức bỏ qua cổ kiếm, thúc giục chân khí, mạnh mẽ lướt ngang trăm bước. Gần như chỉ trong nháy mắt, một tiếng va đập nặng nề vang lên ở vị trí của mình vừa rồi, thanh âm này giống như một tảng đá lớn ném vào biển sâu vậy.
Tây Môn Soái chảy mồ hôi như suối, lẩm bẩm:
- Quý Thủy Âm Lôi?
Hắn cũng không dám khẳng định.
Gọi là Quý Thủy Âm Lôi bởi vì quý và quỷ đồng âm, còn được gọi là Quỷ lôi, nghiêm khắc mà nói, Thủy Lôi trong Ngũ Hành Thiên Lôi. Nhưng Quý Thủy Âm Lôi và Thủy Lôi lại khác biệt, Quý Thủy Âm Lôi âm độc vô cùng, không chỉ có thể phá chân khí hộ thể, mà còn có thể đánh cho bảo khí, pháp bảo trọng thương. Lợi hại nhất chính là, Quý Thủy Âm Lôi yên lặng không một tiếng động, vô hình vô sắc, người có tu vi cao, có thể cảm giác được Quý Thủy Âm Lôi tiếp cận, dưới tình huống người phát lôi chênh lệch không quá lớn thì chỉ khi chân khí hộ thể bị phá mới có thể cảm giác được.
Nếu tu vi song phương bằng nhau, vậy thì sẽ bị Quý Thủy Âm Lôi đánh trọng thương. Nếu như tu vi kém xa người thi pháp, có thể sẽ bị đánh chết ngay tại chỗ. Khuyết điểm cũng có, sau khi Quý Thủy Âm Lôi ra tay, người thi pháp không cách nào khống chế được, tốc độ phi hành của Quý Thủy Âm Lôi không nhanh, nó sẽ nổ mạnh khi đến địa điểm hoặc đến thời gian, nếu như mục tiêu di động, Quý Thủy Âm Lôi sẽ không có nửa điểm tác dụng.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ngũ lôi đều có đặc tính, Trúc Cơ kỳ cũng có thể tự nhiên sử dụng, nhưng uy lực lại tương đối bình thường, tu vi tăng thì uy lực cũng tăng. Ngoại trừ tu vi tăng lên, Ngũ Hành lôi chỉ có thể dựa vào pháp thuật để đề thăng. Ngũ Hành tương sinh tương khắc, biến hóa vô cùng, trước mắt nghiên cứu tập luyện Lôi pháp nổi danh nhất là tu chân đại phái: Lôi Sơn phái ở Nam châu. Bọn họ có thể khiến Ngũ Hành lôi thiên biến vạn hóa. Nhưng duy nhất chỉ có Quý Thủy Âm Lôi là đã xuất hiện lúc tà đạo đại chiến ba trăm năm trước.
Uy lực mãnh liệt như vậy, tại sao lại không có người nào nghiên cứu tập luyện? Đó là bởi vì Quý Thủy Âm Lôi không thể nghiên cứu tập luyện, không có pháp môn, pháp quyết. Nghe nói Quý Thủy Âm Lôi chỉ có thể dựa vào lĩnh ngộ, chỉ có nhân tài tự do sử dụng Ngũ Hành Lôi mới có thể lĩnh ngộ.
Rất khó ư? Lâm Phiền tự hỏi, không phải chỉ cần đem Ngũ Lôi dung hợp cùng một chỗ là được sao? Lâm Phiền vẽ Ngũ Hành Lôi phù vừa nhanh vừa chuẩn, lúc nhàm chán cũng nghiên cứu Ngũ Hành Lôi phù, từ đó phát hiện ra một vài huyền bí. Chưa từng có người nghiên cứu vẽ Kim Lôi phù như thế nào, tại sao lại vẽ Hỏa Lôi phù như vậy, có lẽ chỉ có Lâm Phiền nhàm chán mới tự hỏi bản thân: tại sao Lôi phù có thể phát ra lôi điện? Đồng thời cũng không loại trừ khả năng là vì lười biếng, hắn đã từng thử xem có thể bớt xén nguyên liệu để không cần phải dựa theo hình vẽ hay không.
Trải qua một phen lăn lộn, Lâm Phiền đã hiểu rõ một vài nguyên lý về phù chú, sau đó làm ra một tấm Lôi phù của riêng mình, Lôi phù này có chút phức tạp, sắp xếp thuận theo thứ tự tương sinh của Ngũ Lôi phù, sau đó dựa theo thứ tự tương khắc trong vòng tròn, tại trung tâm là hình vẽ thúc giục Ngũ Hành Lôi, khó nhất là hoàn thành một cái phù chú phức tạp như vậy.
Đối tượng thí nghiệm đầu tiên là Tông chủ của mình, lúc Tông chủ ở bên cạnh Quý Thủy Âm Lôi, đã rất buồn bực, không có bất kỳ sự phòng bị nào đã trúng chiêu. Tông chủ hỏi thăm Lâm Phiền, sau đó nghiêm mặt nhắc nhở Lâm Phiền, không gặp phải cường địch thì không được sử dụng Lôi phù, hơn nữa không được đem phương pháp vẽ phù chú ghi vào văn hiến. Thứ này gọi là Lâm Phiền Lôi phù, nếu như do Lâm Phiền nghĩ ra, vậy đương nhiên phải lấy tên mình để đặt tên rồi.
Tông chủ kiến thức rộng rãi, biết rõ Quý Thủy Âm Lôi, đồng thời cũng biết chỉ có cao thủ Nguyên Anh kỳ tu luyện toàn bộ Ngũ Hành Lôi mới có thể tự nhiên sử dụng Quý Thủy Âm Lôi, bổn mạng của nó là Ngũ Hành, không hề khiếm khuyết. Dùng phù chú sử dụng Quý Thủy Âm Lôi, đây là lần đầu tiên Tông chủ nhìn thấy. Mặc dù Quý Thủy Âm Lôi ác độc vô cùng, nhưng dù sao cũng là dùng giấy vàng làm môi giới, cho nên lực sát thương vẫn tương đối có hạn.
Tây Môn Soái chấn kinh trước uy danh của Quý Thủy Âm Lôi, nhưng nếu thực sự trúng chiêu, tối đa chỉ thổ một ngụm máu, bế quan một hai ngày liệu thương là khỏi. Mà đối phó với Quý Thủy Âm Lôi này, dưới tình huống có phòng bị thì rất đơn giản, tốc độ phi hành của Quý Thủy Âm Lôi rất chậm, địa điểm bạc tạc cố định, chỉ cần di động vị trí thì có thể tránh bị đánh lén.
Trong lòng Tây Môn Soái kinh ngạc, vận chân khí hét:
- Là vị cao nhân tiền bối nào của Lôi Sơn phái dùng Quý Thủy Âm Lôi ám toán tại hạ?
Bởi vì chỉ có người của Lôi Sơn phái mới có thể luyện thành Quý Thủy Âm Lôi.
Cung chủ nói:
- Tây Môn Soái, không phải ngươi vẫn một mực ở Tây châu ư? Sao lại đến Đông châu?
Tây Môn Soái mỉm cười, nói:
- Ngửi thấy hương thơm mà đến, Cung chủ, ta và ngươi tình đầu ý hợp, cần gì phải để đám người Vân Thanh sơn quấy rầy nhã hứng, không bằng…
Hai chữ “không bằng” mới ra khỏi miệng, toàn bộ phù chú đã khởi động toàn bộ, trăm đạo thiểm điện đồng loạt bổ về phía Tây Môn Soái, Tây Môn Soái phản ứng cần có thời gian, nhưng cổ kiếm linh thông biết hộ thân, lập tức hộ chủ, đón đỡ toàn bộ thiểm điện.
Ngay lập tức cổ kiếm ảm đạm vô quang, rơi xuống dưới, Tây Môn Soái cực kỳ kinh hãi, vội vàng thúc giục pháp lực, tiếc rằng cổ kiếm đã mất linh, không có người chỉ dẫn. Lúc này, một tấm phù chú bay ra, dán lên cổ kiếm.
- Quy định phạm vi hoạt động!
Lâm Phiền quát:
- Nhanh!
Sau đó, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, cổ kiếm mất tích, không ngờ cổ kiếm vừa rơi xuống đã biến mất không thấy đâu nữa.
Bạch Mục và Lâm Phiền thảo luận, Lâm Phiền thử ghi nhớ, sau đó nhận định đây là nhiệm vụ bất khả thi. Nghe thấy Cung chủ và Tây Môn Soái nói chuyện với nhau, nhờ vào kỹ năng lão luyện của mình, kích nổ toàn bộ phù chú, về phần hậu quả như thế nào thì hãy nói sau. Không ngờ cổ kiếm hộ chủ, tiếp nhận tất cả công kích, Tây Môn Soái không bị thương chút nào. Lại càng không nghĩ đến chuyện cổ kiếm bị đánh cho rơi vào trạng thái mất linh, kiếm này phẩm cấp cũng quá thấp. Lâm Phiền nhanh tay lẹ mắt, lập tức ném ra một tấm phù chú, dán lên cổ kiếm.
Tây Môn Soái giận dữ:
- Ngươi dám?
Chân khí biến hóa, phá tan vách tường khách sạn, chụp tới Lâm Phiền. Cổ kiếm này vốn dĩ không phải thần vật gì, trước đó bị phi kiếm của Cổ Nham chém, sau bị Kim Ô Liệt Diễm của Diệp Vô Song đốt, tất cả đều nhờ có cổ kiếm bảo vệ, cuối cùng chịu trăm đạo Thiên Lôi chú của Lâm Phiền tập kích, mới đánh diệt được cổ kiếm.
Tây Môn Soái vừa động, Cổ Nham cũng động, Tây Môn Soái lập tức tỉnh táo lại, không tốt, hôm nay nói không chừng sẽ lật thuyền trong rãnh. Bây giờ mình chỉ có một cái vòng càn khôn có thể sử dụng, khóa kiếm của Cổ Nham thì không khóa được pháp quyển của Diệp Vô Song, Tây Môn Soái sốt ruột mắng:
- Người chính đạo đúng là chỉ biết lấy nhiều hiếp ít.
Diệp Vô Song nháy mắt hỏi:
- Lấy nhiều hiếp ít có gì không đúng sao?
Trong môn quy không hề dặn là không được lấy nhiều đánh ít.
- Đương nhiên không đúng.
Tây Môn Soái cũng giảo hoạt vô cùng, bắt đầu vận dụng thần thức dò xét cổ kiếm rơi ở đâu. Thiếu niên đạo sĩ kia nói là quy định phạm vi hoạt động, như vậy có nghĩa là cổ kiếm đang bị vây khốn. Cổ kiếm mất linh, nên mình không thể cảm giác được, chỉ có thể dựa vào thần thức pháp thuật mà chậm rãi tìm kiếm. Tây Môn Soái nói:
- Trong Tu Chân giới chúng ta, chú ý chính là quang minh chính đại, quyết đấu một chọi một.
Diệp Vô Song nói:
- Là tự ngươi để chúng ta cùng xông lên.
Tây Môn Soái kiên quyết phủ nhận:
- Ta cũng không có nói gì a.
Có rồi, chính là ở gần đây, Tây Môn Soái thầm mừng rỡ, đang chuẩn bị tiếp cận, đột nhiên cảm thấy sau lưng trầm xuống, liền kinh hãi, chân khí hộ thể của mình trong lúc bất tri bất giác bị phá vỡ, cảm thấy xương cốt bị một luồng hàn khí xâm nhập. Tây Môn Soái cũng là người thân kinh bách chiến, lập tức bỏ qua cổ kiếm, thúc giục chân khí, mạnh mẽ lướt ngang trăm bước. Gần như chỉ trong nháy mắt, một tiếng va đập nặng nề vang lên ở vị trí của mình vừa rồi, thanh âm này giống như một tảng đá lớn ném vào biển sâu vậy.
Tây Môn Soái chảy mồ hôi như suối, lẩm bẩm:
- Quý Thủy Âm Lôi?
Hắn cũng không dám khẳng định.
Gọi là Quý Thủy Âm Lôi bởi vì quý và quỷ đồng âm, còn được gọi là Quỷ lôi, nghiêm khắc mà nói, Thủy Lôi trong Ngũ Hành Thiên Lôi. Nhưng Quý Thủy Âm Lôi và Thủy Lôi lại khác biệt, Quý Thủy Âm Lôi âm độc vô cùng, không chỉ có thể phá chân khí hộ thể, mà còn có thể đánh cho bảo khí, pháp bảo trọng thương. Lợi hại nhất chính là, Quý Thủy Âm Lôi yên lặng không một tiếng động, vô hình vô sắc, người có tu vi cao, có thể cảm giác được Quý Thủy Âm Lôi tiếp cận, dưới tình huống người phát lôi chênh lệch không quá lớn thì chỉ khi chân khí hộ thể bị phá mới có thể cảm giác được.
Nếu tu vi song phương bằng nhau, vậy thì sẽ bị Quý Thủy Âm Lôi đánh trọng thương. Nếu như tu vi kém xa người thi pháp, có thể sẽ bị đánh chết ngay tại chỗ. Khuyết điểm cũng có, sau khi Quý Thủy Âm Lôi ra tay, người thi pháp không cách nào khống chế được, tốc độ phi hành của Quý Thủy Âm Lôi không nhanh, nó sẽ nổ mạnh khi đến địa điểm hoặc đến thời gian, nếu như mục tiêu di động, Quý Thủy Âm Lôi sẽ không có nửa điểm tác dụng.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ngũ lôi đều có đặc tính, Trúc Cơ kỳ cũng có thể tự nhiên sử dụng, nhưng uy lực lại tương đối bình thường, tu vi tăng thì uy lực cũng tăng. Ngoại trừ tu vi tăng lên, Ngũ Hành lôi chỉ có thể dựa vào pháp thuật để đề thăng. Ngũ Hành tương sinh tương khắc, biến hóa vô cùng, trước mắt nghiên cứu tập luyện Lôi pháp nổi danh nhất là tu chân đại phái: Lôi Sơn phái ở Nam châu. Bọn họ có thể khiến Ngũ Hành lôi thiên biến vạn hóa. Nhưng duy nhất chỉ có Quý Thủy Âm Lôi là đã xuất hiện lúc tà đạo đại chiến ba trăm năm trước.
Uy lực mãnh liệt như vậy, tại sao lại không có người nào nghiên cứu tập luyện? Đó là bởi vì Quý Thủy Âm Lôi không thể nghiên cứu tập luyện, không có pháp môn, pháp quyết. Nghe nói Quý Thủy Âm Lôi chỉ có thể dựa vào lĩnh ngộ, chỉ có nhân tài tự do sử dụng Ngũ Hành Lôi mới có thể lĩnh ngộ.
Rất khó ư? Lâm Phiền tự hỏi, không phải chỉ cần đem Ngũ Lôi dung hợp cùng một chỗ là được sao? Lâm Phiền vẽ Ngũ Hành Lôi phù vừa nhanh vừa chuẩn, lúc nhàm chán cũng nghiên cứu Ngũ Hành Lôi phù, từ đó phát hiện ra một vài huyền bí. Chưa từng có người nghiên cứu vẽ Kim Lôi phù như thế nào, tại sao lại vẽ Hỏa Lôi phù như vậy, có lẽ chỉ có Lâm Phiền nhàm chán mới tự hỏi bản thân: tại sao Lôi phù có thể phát ra lôi điện? Đồng thời cũng không loại trừ khả năng là vì lười biếng, hắn đã từng thử xem có thể bớt xén nguyên liệu để không cần phải dựa theo hình vẽ hay không.
Trải qua một phen lăn lộn, Lâm Phiền đã hiểu rõ một vài nguyên lý về phù chú, sau đó làm ra một tấm Lôi phù của riêng mình, Lôi phù này có chút phức tạp, sắp xếp thuận theo thứ tự tương sinh của Ngũ Lôi phù, sau đó dựa theo thứ tự tương khắc trong vòng tròn, tại trung tâm là hình vẽ thúc giục Ngũ Hành Lôi, khó nhất là hoàn thành một cái phù chú phức tạp như vậy.
Đối tượng thí nghiệm đầu tiên là Tông chủ của mình, lúc Tông chủ ở bên cạnh Quý Thủy Âm Lôi, đã rất buồn bực, không có bất kỳ sự phòng bị nào đã trúng chiêu. Tông chủ hỏi thăm Lâm Phiền, sau đó nghiêm mặt nhắc nhở Lâm Phiền, không gặp phải cường địch thì không được sử dụng Lôi phù, hơn nữa không được đem phương pháp vẽ phù chú ghi vào văn hiến. Thứ này gọi là Lâm Phiền Lôi phù, nếu như do Lâm Phiền nghĩ ra, vậy đương nhiên phải lấy tên mình để đặt tên rồi.
Tông chủ kiến thức rộng rãi, biết rõ Quý Thủy Âm Lôi, đồng thời cũng biết chỉ có cao thủ Nguyên Anh kỳ tu luyện toàn bộ Ngũ Hành Lôi mới có thể tự nhiên sử dụng Quý Thủy Âm Lôi, bổn mạng của nó là Ngũ Hành, không hề khiếm khuyết. Dùng phù chú sử dụng Quý Thủy Âm Lôi, đây là lần đầu tiên Tông chủ nhìn thấy. Mặc dù Quý Thủy Âm Lôi ác độc vô cùng, nhưng dù sao cũng là dùng giấy vàng làm môi giới, cho nên lực sát thương vẫn tương đối có hạn.
Tây Môn Soái chấn kinh trước uy danh của Quý Thủy Âm Lôi, nhưng nếu thực sự trúng chiêu, tối đa chỉ thổ một ngụm máu, bế quan một hai ngày liệu thương là khỏi. Mà đối phó với Quý Thủy Âm Lôi này, dưới tình huống có phòng bị thì rất đơn giản, tốc độ phi hành của Quý Thủy Âm Lôi rất chậm, địa điểm bạc tạc cố định, chỉ cần di động vị trí thì có thể tránh bị đánh lén.
Trong lòng Tây Môn Soái kinh ngạc, vận chân khí hét:
- Là vị cao nhân tiền bối nào của Lôi Sơn phái dùng Quý Thủy Âm Lôi ám toán tại hạ?
Bởi vì chỉ có người của Lôi Sơn phái mới có thể luyện thành Quý Thủy Âm Lôi.
/48
|