Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó
Chương 40: Ngoại truyện 5 : Cơn giận dữ của Lâm
/41
|
Sau một ngày . Anh và nhỏ chạy qua chỗ nó và hắn . Trông họ có vẻ rất gấp gáp .
- Ly Vân với Khánh Kiệt mất tích rồi - anh lo lắng nói
- Bữa trước hai đứa phá ảnh , ko cho ảnh làm việc nên bị chửi . Nửa tiếng sau mất tích luôn - nhỏ nói rồi chỉ qua anh
Sau một hồi cặp Ân và Nhân chạy vào . Nhìn mặt Nhân
- Phúc Hải mất tích rồi - Nhân mở miệng nói .
- Sao tụi nhỏ mất tích một lượt vậy ? - nó nhăn mặt nói . Chỉ có hắn là vẫn bình thản uống trà
- Con tụi mày cũng mất tích ? - hắn hỏi
- Ừ , tự nhiên mất tích tập thể - anh tỏ vẻ ko hài lòng
- Ko biết ai nói sẽ tống cổ con đi châu Phi làm người rừng để bây giờ mất tích cả hai đứa - nó tức tối nói rồi liếc hắn
- Chẳng biết ai rãnh rỗi dọa con ném vào ngục lao của tổ chức để bây giờ ko thấy bóng dáng - nhỏ liếc anh với vẻ ko vui
- Chả biết ai chạm mạch hù con đưa đi cải tạo để bây giờ chẳng thấy mặt - Ân nói
- Hừ - tụi hắn lạnh lùng hừ một cái
- Theo như tao biết thì con mày đang ở nhà Lâm nhưng ko biết ai đưa đi - Nhân nói
- Sau khi bị tao dọa thì thấy nhóc Minh Phong nhà mày qua tìm Ly Vân với Khánh Kiệt nhà tao rồi ko thấy mặt từ hôm qua tới giờ - anh chỉ vào mặt hắn nói
- Hình như hôm qua tao thấy Ly Vân qua tìm Phúc Hải rồi biến mất luôn - Nhân nói
- Vậy rốt cuộc tụi nhỏ ai bày trò ? - tụi nó đồng thanh
- Chịu - tụi hắn lắc đầu
- Hừ - tụi nó tức tối vì những ông chồng mình rãnh rỗi đi hù , dọa đủ thứ để bây giờ tụi nhỏ mất tích . Ko phải yếu hơn tụi nó đã băm xác mấy thằng chồng của tụi nó rồi . Nhỏ và Ân yếu hay mạnh gì cũng băm được . Chứ nó thì chịu thua . Hắn là một người vô cùng bá đạo . Thích thì làm , ko thích thì ko làm .
Bỗng nhiên màn hình ti vi rung nhẹ .
- Bắt máy - nó nói
- Alo - hắn nói
- Xin chào - màn hình hiện lên một người con trai có vẻ đẹp thuần khiết nhưng vẫn chưa có vợ . Có vẻ như hôm nay anh ta xuất hiện với một bộ dạng giống ăn mày . Tới nỗi người quen cũng ko nhận ra anh ta
- Lâm à ? - cả đám đồng thanh trừ hắn
- MAMI , DADDY - tụi nhóc đẩy lâm qua chỗ khác
- Thì ra tụi con ở đó . Có biết mami lo lắm ko ? - tụi nó đồng thanh
- Tụi con ở đây chơi vui lắm .... - Minh Phong nói đầu tiên
- Nhà chú Lâm quá trời đồ chơi luôn .... - Minh Khang tiếp lời
- Ví dụ như : gối , chảo , xoong , trong tủ lạnh còn có bánh kem , mứt , rồi còn kèn trống - Ly Vân kể ra một loạt mà tụi nhóc cho là " đồ chơi "
- Tụi con còn được cưỡi bò . Chú Lâm làm bò cho tụi con cưỡi ... - Khánh Kiệt tiếp tục
- Còn được nhảy giường nữa , vui lắm - Phúc Hải chốt lại
- Hahahaha - tụi nó lăn ra cười
- Mấy người định ko đón con mấy người ? - Lâm đẩy bọn nhóc qua một bên nói giọng bực tức
- Rồi - nó vẫn chưa hết mắc cười
Sau 30 phút . Các bậc cha mẹ đáng kính của tụi nhóc đến đón tụi nhóc về . Bước vào nhà . Nhà Lâm ko có tầng nhưng rất rộng . Đươc chia thành ba gian phòng . Mở cửa vào là phòng khách , vào sâu hơn nữa là phòng ngủ và phòng bếp . Bước vào nhà . Cả đám ko thể ko cười . Cái phòng khách thì đồ ở đâu cũng có , điều khiển tivi thì pin một nơi , nắp một một nơi . Gối thì bị mât hết ruột , bao gối vứt dưới sàn . Tiến vào sâu hơn nữa thì phía nhà bếp thì Minh Phong và Minh Khang đang mỗi đứa hai cây đũa gõ vào nồi niêu , xoong chảo . Khiến cả đám chói tai . Bên phòng ngủ thì Ly Vân và Khánh Kiệt đang thi nhau nhảy tưng tưng trên giường của Lâm . Trong phòng ngủ và phòng bếp đồ đạc hỗn lộn . Bên tủ lạnh thì thấy Phúc Hải đang lấy từng loại trái cây bỏ vào máy em . Cậu bé còn cho thêm các loại gia vị dùng để nấu ăn . Rồi bật máy ép mấy thứ đó ra . Ai uống vào chắc được một vé vào bệnh viện liền . Nhìn vào một gốc , cả đám thấy Lâm mặt sắt đen xì . Quần áo rách chỗ này , chỗ kia . Trên người thì toàn là bánh kem , mứt . Tụi nhỏ còn cho thêm một chùm nho trên đỉnh đầu của Lâm . Sau khi xem xét tình hình , cả đám lăn ra cười . Cảnh tượng này mắc cười tới nỗi hắn còn phải nhếch môi cười .
- Còn ko mau đưa con các người về ? - Lâm quát
- Rồi - nó tiến vào nhà bếp
- Mami - Minh Phong và Minh Khang thấy nó liền quấn theo nó
- Hừ , mấy con dám bỏ nhà ra đi - nó mắng iu hai anh em
- Hehe - hai cậu bé tít mắt cười
Mấy cặp kia cũng lôi con mình về . Để Lâm ở lại với một bãi chiến trường . Nhìn lại nhà cửa của mình , Lâm thầm rủa mấy đứa nhóc quỷ đó . Mới có mấy tuổi đầu mà quậy tan tành cái ngôi nhà của anh . Từ một ngôi nhà có thiết kế châu âu , chỉ sau một ngày ngôi nhà chính thức trở thành bãi rác chính cống . Thứ gì cũng có . Vỏ chuối , lon nước , chai , lọ , đồ ăn thừa đủ cả . Nhìn vào cái gương gần đó . Máu Lâm lên tới não . Một người đẹp trai như Lâm bây giờ chính thức làm cái chỗ cho lũ quỷ đó ném đồ ăn thừa vào người .
- HỪ , TA THỀ TA SẼ KO BAO GIỜ CHO LŨ QUỶ TỤI MI VÀO NHÀ NỮA - Lâm la lên
Cả đám ngoài đó ôm bụng cười như chưa bao giờ được cười .
- Ly Vân với Khánh Kiệt mất tích rồi - anh lo lắng nói
- Bữa trước hai đứa phá ảnh , ko cho ảnh làm việc nên bị chửi . Nửa tiếng sau mất tích luôn - nhỏ nói rồi chỉ qua anh
Sau một hồi cặp Ân và Nhân chạy vào . Nhìn mặt Nhân
- Phúc Hải mất tích rồi - Nhân mở miệng nói .
- Sao tụi nhỏ mất tích một lượt vậy ? - nó nhăn mặt nói . Chỉ có hắn là vẫn bình thản uống trà
- Con tụi mày cũng mất tích ? - hắn hỏi
- Ừ , tự nhiên mất tích tập thể - anh tỏ vẻ ko hài lòng
- Ko biết ai nói sẽ tống cổ con đi châu Phi làm người rừng để bây giờ mất tích cả hai đứa - nó tức tối nói rồi liếc hắn
- Chẳng biết ai rãnh rỗi dọa con ném vào ngục lao của tổ chức để bây giờ ko thấy bóng dáng - nhỏ liếc anh với vẻ ko vui
- Chả biết ai chạm mạch hù con đưa đi cải tạo để bây giờ chẳng thấy mặt - Ân nói
- Hừ - tụi hắn lạnh lùng hừ một cái
- Theo như tao biết thì con mày đang ở nhà Lâm nhưng ko biết ai đưa đi - Nhân nói
- Sau khi bị tao dọa thì thấy nhóc Minh Phong nhà mày qua tìm Ly Vân với Khánh Kiệt nhà tao rồi ko thấy mặt từ hôm qua tới giờ - anh chỉ vào mặt hắn nói
- Hình như hôm qua tao thấy Ly Vân qua tìm Phúc Hải rồi biến mất luôn - Nhân nói
- Vậy rốt cuộc tụi nhỏ ai bày trò ? - tụi nó đồng thanh
- Chịu - tụi hắn lắc đầu
- Hừ - tụi nó tức tối vì những ông chồng mình rãnh rỗi đi hù , dọa đủ thứ để bây giờ tụi nhỏ mất tích . Ko phải yếu hơn tụi nó đã băm xác mấy thằng chồng của tụi nó rồi . Nhỏ và Ân yếu hay mạnh gì cũng băm được . Chứ nó thì chịu thua . Hắn là một người vô cùng bá đạo . Thích thì làm , ko thích thì ko làm .
Bỗng nhiên màn hình ti vi rung nhẹ .
- Bắt máy - nó nói
- Alo - hắn nói
- Xin chào - màn hình hiện lên một người con trai có vẻ đẹp thuần khiết nhưng vẫn chưa có vợ . Có vẻ như hôm nay anh ta xuất hiện với một bộ dạng giống ăn mày . Tới nỗi người quen cũng ko nhận ra anh ta
- Lâm à ? - cả đám đồng thanh trừ hắn
- MAMI , DADDY - tụi nhóc đẩy lâm qua chỗ khác
- Thì ra tụi con ở đó . Có biết mami lo lắm ko ? - tụi nó đồng thanh
- Tụi con ở đây chơi vui lắm .... - Minh Phong nói đầu tiên
- Nhà chú Lâm quá trời đồ chơi luôn .... - Minh Khang tiếp lời
- Ví dụ như : gối , chảo , xoong , trong tủ lạnh còn có bánh kem , mứt , rồi còn kèn trống - Ly Vân kể ra một loạt mà tụi nhóc cho là " đồ chơi "
- Tụi con còn được cưỡi bò . Chú Lâm làm bò cho tụi con cưỡi ... - Khánh Kiệt tiếp tục
- Còn được nhảy giường nữa , vui lắm - Phúc Hải chốt lại
- Hahahaha - tụi nó lăn ra cười
- Mấy người định ko đón con mấy người ? - Lâm đẩy bọn nhóc qua một bên nói giọng bực tức
- Rồi - nó vẫn chưa hết mắc cười
Sau 30 phút . Các bậc cha mẹ đáng kính của tụi nhóc đến đón tụi nhóc về . Bước vào nhà . Nhà Lâm ko có tầng nhưng rất rộng . Đươc chia thành ba gian phòng . Mở cửa vào là phòng khách , vào sâu hơn nữa là phòng ngủ và phòng bếp . Bước vào nhà . Cả đám ko thể ko cười . Cái phòng khách thì đồ ở đâu cũng có , điều khiển tivi thì pin một nơi , nắp một một nơi . Gối thì bị mât hết ruột , bao gối vứt dưới sàn . Tiến vào sâu hơn nữa thì phía nhà bếp thì Minh Phong và Minh Khang đang mỗi đứa hai cây đũa gõ vào nồi niêu , xoong chảo . Khiến cả đám chói tai . Bên phòng ngủ thì Ly Vân và Khánh Kiệt đang thi nhau nhảy tưng tưng trên giường của Lâm . Trong phòng ngủ và phòng bếp đồ đạc hỗn lộn . Bên tủ lạnh thì thấy Phúc Hải đang lấy từng loại trái cây bỏ vào máy em . Cậu bé còn cho thêm các loại gia vị dùng để nấu ăn . Rồi bật máy ép mấy thứ đó ra . Ai uống vào chắc được một vé vào bệnh viện liền . Nhìn vào một gốc , cả đám thấy Lâm mặt sắt đen xì . Quần áo rách chỗ này , chỗ kia . Trên người thì toàn là bánh kem , mứt . Tụi nhỏ còn cho thêm một chùm nho trên đỉnh đầu của Lâm . Sau khi xem xét tình hình , cả đám lăn ra cười . Cảnh tượng này mắc cười tới nỗi hắn còn phải nhếch môi cười .
- Còn ko mau đưa con các người về ? - Lâm quát
- Rồi - nó tiến vào nhà bếp
- Mami - Minh Phong và Minh Khang thấy nó liền quấn theo nó
- Hừ , mấy con dám bỏ nhà ra đi - nó mắng iu hai anh em
- Hehe - hai cậu bé tít mắt cười
Mấy cặp kia cũng lôi con mình về . Để Lâm ở lại với một bãi chiến trường . Nhìn lại nhà cửa của mình , Lâm thầm rủa mấy đứa nhóc quỷ đó . Mới có mấy tuổi đầu mà quậy tan tành cái ngôi nhà của anh . Từ một ngôi nhà có thiết kế châu âu , chỉ sau một ngày ngôi nhà chính thức trở thành bãi rác chính cống . Thứ gì cũng có . Vỏ chuối , lon nước , chai , lọ , đồ ăn thừa đủ cả . Nhìn vào cái gương gần đó . Máu Lâm lên tới não . Một người đẹp trai như Lâm bây giờ chính thức làm cái chỗ cho lũ quỷ đó ném đồ ăn thừa vào người .
- HỪ , TA THỀ TA SẼ KO BAO GIỜ CHO LŨ QUỶ TỤI MI VÀO NHÀ NỮA - Lâm la lên
Cả đám ngoài đó ôm bụng cười như chưa bao giờ được cười .
/41
|