Tôi Thề Tôi Phải Bắt Anh Mỉm Cười Và Nói Yêu Tôi! Lí Nhất Nam, Hãy Nhớ Câu Nói Đó
Chương 36: Ngoại truyện 1 : Tuần trăng mật
/41
|
Tới nơi , cả đám nghỉ lại một ngày ở tổ chức . Ngày hôm sau , cả đám bận rộn chuẩn bị đi hưởng tuần trăng mật . Tiến thẳng tới máy bay . Địa điểm chính là Hawaii . Tới nơi , nó tháo bỏ đôi giày cao gót hít thở không khí trong lành của thiên nhiên ban cho . Hai nhỏ bạn nó cũng vậy . Tụi hắn đứng nhìn cô vợ đáng yêu của mình .
- Anh à , biển đẹp quá nhỉ ? - tụi nó đồng thanh hỏi
- Ừ , nhưng ko đẹp bằng một người - tụi hắn đồng thanh nói
- Người nào - tụi nó khẽ cười
- Một người nào đó rất đẹp ... - hắn nói
- Dễ thương ... và ... - anh nói
- Đáng yêu - Nhân chốt lại
- Tụi em đói bụng - nó chạy lại kế bên hắn xoa bụng ám hiệu
- Đi ăn - hắn lạnh lùng
Cả đám kéo nhau tới nhà nhà . Ngồi vào phòng vip 1 . Trước cửa một đống con trai , con gái bu lại . Rồi từ từ họ tiến vào trong . Con gái thì tụi nó ko nói . Vì tụi hắn đã đuổi thẳng từ lúc họ chưa kịp vào . Còn con trai thì cứ thi nhau chọc ghẹo tụi nó . Nó ko biết phải ứng xử sao cho phải . Vì dù gì họ cũng là khách quý của nhà hàng này . Mà nhà hàng này là của một người trong họ hàng nó . Chưa kịp làm gì . Thì nó cảm nhận được một luồng sát khí ko hề nhỏ chỉa thẳng về phía nó .
- Get out - một ngữ diệu mang khí chất lạnh lùng vang lên khiến đám con trai lạnh sống lưng mà nhanh chóng bước ra ngoài
- Thôi , bỏ qua chuyện đó đi - nó ngăn ko cho hắn tức giận
- Hừ - hắn hừ lạnh một tiếng
Ăn xong cả đám về resot ở . Ân và Nhân đi mua đồ lưu niệm cho bà con quê hương
Trong khi đó ở trong khách sạn phòng 2749 .
- Cưới nhau 2 ngày rồi mà tới cái móng tay cũng ko cho đụng là sao ? - hắn nhăn nhó nói
- Anh đụng cái móng tay rồi im dùm em - nó đưa bàn tay ra , mắt vẫn dán vào quyển manga
- Anh hết chịu nỗi rồi - hắn nói rồi nhảy lên giường
May nó biết trước nên lăn qua . Hắn đập luôn khuôn mặt đẹp trai của mình vào cái giường .
- Em nói ko là ko - nó nói dứt khoát
- Hừ - hắn chỉ hừ lạnh một cái
Ko phải là nó ko muốn . Mà nó vẫn còn tiếc cho cái trinh trắng nó giữ bao nhiêu năm qua . Ko lẽ bây giờ lại mất vào tay hắn ?
- Anh à , biển đẹp quá nhỉ ? - tụi nó đồng thanh hỏi
- Ừ , nhưng ko đẹp bằng một người - tụi hắn đồng thanh nói
- Người nào - tụi nó khẽ cười
- Một người nào đó rất đẹp ... - hắn nói
- Dễ thương ... và ... - anh nói
- Đáng yêu - Nhân chốt lại
- Tụi em đói bụng - nó chạy lại kế bên hắn xoa bụng ám hiệu
- Đi ăn - hắn lạnh lùng
Cả đám kéo nhau tới nhà nhà . Ngồi vào phòng vip 1 . Trước cửa một đống con trai , con gái bu lại . Rồi từ từ họ tiến vào trong . Con gái thì tụi nó ko nói . Vì tụi hắn đã đuổi thẳng từ lúc họ chưa kịp vào . Còn con trai thì cứ thi nhau chọc ghẹo tụi nó . Nó ko biết phải ứng xử sao cho phải . Vì dù gì họ cũng là khách quý của nhà hàng này . Mà nhà hàng này là của một người trong họ hàng nó . Chưa kịp làm gì . Thì nó cảm nhận được một luồng sát khí ko hề nhỏ chỉa thẳng về phía nó .
- Get out - một ngữ diệu mang khí chất lạnh lùng vang lên khiến đám con trai lạnh sống lưng mà nhanh chóng bước ra ngoài
- Thôi , bỏ qua chuyện đó đi - nó ngăn ko cho hắn tức giận
- Hừ - hắn hừ lạnh một tiếng
Ăn xong cả đám về resot ở . Ân và Nhân đi mua đồ lưu niệm cho bà con quê hương
Trong khi đó ở trong khách sạn phòng 2749 .
- Cưới nhau 2 ngày rồi mà tới cái móng tay cũng ko cho đụng là sao ? - hắn nhăn nhó nói
- Anh đụng cái móng tay rồi im dùm em - nó đưa bàn tay ra , mắt vẫn dán vào quyển manga
- Anh hết chịu nỗi rồi - hắn nói rồi nhảy lên giường
May nó biết trước nên lăn qua . Hắn đập luôn khuôn mặt đẹp trai của mình vào cái giường .
- Em nói ko là ko - nó nói dứt khoát
- Hừ - hắn chỉ hừ lạnh một cái
Ko phải là nó ko muốn . Mà nó vẫn còn tiếc cho cái trinh trắng nó giữ bao nhiêu năm qua . Ko lẽ bây giờ lại mất vào tay hắn ?
/41
|