- Tao đã nghĩ ra một cách để giành được anh Nhân rồi ! Haha - một cô gái với một nụ cười ma mị trên môi nói với hai cô gái còn lại
- Vậy mày làm luôn đi , còn chờ gì nữa - một cô gái cũng nở một nụ cười ma mị nói
- Tất nhiên ! Haha - một tiếng cười ma quái vang lên trong căn nhà hoang tối tăm
Sáng ngày mai , ở lớp học . Ân cùng cả đám xuống căn tin ăn sáng . Trong khi đó , ở trên lớp Ngọc Anh ( ai ko nhớ nhân vật này thì mời xem lại chương 15 ) bỏ một tờ giấy vào hộc bàn của Ân . Ăn sáng xong , cả đám lên lớp . Ân với tay trong hộc bàn lấy quyển manga nhưng ko có liền cúi người xuống thì thấy một tờ giấy . Mở ra xem chỉ có một dòng chữ duy nhất " tối nay lúc 7h00 gặp anh tại vực sâu thẳm " . Ân nghĩ chỉ có Nhân mới xưng hô bằng anh thôi . Ân quay sang Nhân định hỏi thì thấy Nhân đang nghe ĐT nên thôi .
- Tối nay tới vực sâu thẳm hóng mát ko ? - nó hỏi cả đám . Lúc nó vừa hỏi thì Ân đứng dậy đi vệ sinh
- Đi - Nhân cười nói
- Tối nay 7h00 ha ? - nhỏ nói
- Umk - nó nói
Tối lúc 6h45 , Ân đi ra ngoài mà ko để ý Nhân đang từ trên cầu thang bước xuống . Tới đó đứng trước vực sâu thẳm . Ân ko hề cảnh giác . Cả đám lúc ấy đã tới vực sâu thẳm .
- Bà Ân đứng đấy làm gì nhỉ ? - nó thắc mắc rồi kéo cả đám chạy lại kêu Ân . Nó chưa kịp mở miệng thì thấy đằng sau Ân ba bóng đen đang tiến lại gần Ân .
- KO , CẨN THẬN - Nhân la lên và nhanh chóng chạy lại
- Hả ? Chuyện gì ... Á - Ân bị rớt xuống vực
- KO - Nhân la lên
- Em yêu anh - Ân mở một nụ cười thiên thần rồi dần dần biến mất ở dưới đáy vực sâu thẳm . Trời bắt đầu có những hạt mưa nặng trĩu
- Hahaha , đáng đời con nhỏ đó - Ngọc Anh đứng kế bên nói
- Nhân à , anh hãy bỏ con điếm đó đi và theo Ngọc anh này - M.Ân nói
" Bốp , bốp "
Nó chạy lại tát cho M.Ân và Ngọc Anh mỗi đứa một cái tát rõ đau . Nó tát mạnh tới nỗi dấu bàn tay nó còn in trên mặt hai nhỏ
- Tao nói cho mày biết . Tụi mày cũng chẳng khác gì mấy con chó đi cướp bạn trai người ta đâu . Bây giờ hết tội giết người rồi tới tội xíu dại người ta à ? Nhân sẽ ko bao giờ làm như vậy đâu . - nó vừa khóc vừa nói
- Haha , cô mà có tư cách nói như vậy ? Giết người thì sao chứ ? Công an chỉ cần thấy tiền là mọi chuyện bốc hơi - M.Ân
- Cô nghĩ như vậy ? Thử làm đi , sẽ thêm một tội hối lộ nữa ! Hạng người như mấy cô thì tụi tôi thiếu gì cách làm gia đình cô ra ngoài chợ làm ăn mày - hắn lạnh lùng bước lên nói
- Anh... - M.Ân cứng họng
Nó rút trong người ra một khẩu súng lục . Nó dơ cây súng lên .
- Tôi ... ko muốn thấy cô nữa - nó chuẩn bị bóp còi
- Em ko nên bắn - hắn chặn súng nó lại
- Anh Nam của em là đáng yêu nhất - M.Ân lại ôm hắn . Hắn đá cho ả một cú vào bụng tới nỗi miệng chảy ra máu .
- Anh buông em ra . Em muốn bắn - nó khóc
- Anh bảo ko , có gì từ từ tính . - hắn nhăn mặt quát nó
- Anh à ? Em được phép giết cô ta ? - nhỏ trơ người ra
- Em ... - anh ngạc nhiên
- Hừ - nhỏ cầm con dao nhỏ phóng tới chỗ ba con rắn độc
- Ko , đừng manh động - anh chạy nhanh hơn nhỏ
- Huhu , em ko biết - nhỏ ôm chầm lấy anh khóc
- Anh buông em ra , em muốn giết ba con ả đó . Ba con đó đã hại chết người bạn của em rồi - nó vùng vẫy . Nước mắt nó vẫn cứ tuôn ra cùng với nước mưa
- Ngoan . Anh sẽ trả thù cho - hắn vỗ về nó
- Huhu , Ân ơi - nó sà vào lòng hắn khóc nước nở
Còn Nhân nãy giờ đứng chết trân ở đó , ko nói một lời . Nhân lặng lẽ đi về . Bước trên đường tấp nập người qua lại . Sao Nhân thấy mình cô đơn quá . Phải chi có Ân ở đây . Nhắc tới Ân , Nhân thấy tim mình nhói đau . Sao Nhân lại ko thể bảo vệ người con gái mình yêu chứ ? Còn về phần cả đám kia thì đánh cho ba con rắn độc nằm lăn lóc mỗi người một chỗ . Khắp người đều bị thương . Do hắn với anh làm hết . Chứ hắn và anh ko cho nó và nhỏ làm . Vì nếu cho làm , nghi là sẽ bị giới hắc đạo hạ bậc xuống làm nha đầu cho tổ chức . Vì giới hắc đạo do hắn và nó quản lí . Hắn đã ra lệnh chỉ được đánh nhau trong những vùng có sự cho phép của nó vào hắn . Còn chỗ này ko có trong những vùng đó . Lí do hắn và anh đánh được vì ko ai biết cách đánh lộn của hắn và anh ra sao . Mỗi lần đánh là một vũ khí . Nên khi người trong giới hắc đạo phát hiện thì cũng ko biết ai đánh . Còn cách đánh lộn của nó và nhỏ thì ai cũng biết quá rõ . Nhất là hắn với anh .
- Vậy mày làm luôn đi , còn chờ gì nữa - một cô gái cũng nở một nụ cười ma mị nói
- Tất nhiên ! Haha - một tiếng cười ma quái vang lên trong căn nhà hoang tối tăm
Sáng ngày mai , ở lớp học . Ân cùng cả đám xuống căn tin ăn sáng . Trong khi đó , ở trên lớp Ngọc Anh ( ai ko nhớ nhân vật này thì mời xem lại chương 15 ) bỏ một tờ giấy vào hộc bàn của Ân . Ăn sáng xong , cả đám lên lớp . Ân với tay trong hộc bàn lấy quyển manga nhưng ko có liền cúi người xuống thì thấy một tờ giấy . Mở ra xem chỉ có một dòng chữ duy nhất " tối nay lúc 7h00 gặp anh tại vực sâu thẳm " . Ân nghĩ chỉ có Nhân mới xưng hô bằng anh thôi . Ân quay sang Nhân định hỏi thì thấy Nhân đang nghe ĐT nên thôi .
- Tối nay tới vực sâu thẳm hóng mát ko ? - nó hỏi cả đám . Lúc nó vừa hỏi thì Ân đứng dậy đi vệ sinh
- Đi - Nhân cười nói
- Tối nay 7h00 ha ? - nhỏ nói
- Umk - nó nói
Tối lúc 6h45 , Ân đi ra ngoài mà ko để ý Nhân đang từ trên cầu thang bước xuống . Tới đó đứng trước vực sâu thẳm . Ân ko hề cảnh giác . Cả đám lúc ấy đã tới vực sâu thẳm .
- Bà Ân đứng đấy làm gì nhỉ ? - nó thắc mắc rồi kéo cả đám chạy lại kêu Ân . Nó chưa kịp mở miệng thì thấy đằng sau Ân ba bóng đen đang tiến lại gần Ân .
- KO , CẨN THẬN - Nhân la lên và nhanh chóng chạy lại
- Hả ? Chuyện gì ... Á - Ân bị rớt xuống vực
- KO - Nhân la lên
- Em yêu anh - Ân mở một nụ cười thiên thần rồi dần dần biến mất ở dưới đáy vực sâu thẳm . Trời bắt đầu có những hạt mưa nặng trĩu
- Hahaha , đáng đời con nhỏ đó - Ngọc Anh đứng kế bên nói
- Nhân à , anh hãy bỏ con điếm đó đi và theo Ngọc anh này - M.Ân nói
" Bốp , bốp "
Nó chạy lại tát cho M.Ân và Ngọc Anh mỗi đứa một cái tát rõ đau . Nó tát mạnh tới nỗi dấu bàn tay nó còn in trên mặt hai nhỏ
- Tao nói cho mày biết . Tụi mày cũng chẳng khác gì mấy con chó đi cướp bạn trai người ta đâu . Bây giờ hết tội giết người rồi tới tội xíu dại người ta à ? Nhân sẽ ko bao giờ làm như vậy đâu . - nó vừa khóc vừa nói
- Haha , cô mà có tư cách nói như vậy ? Giết người thì sao chứ ? Công an chỉ cần thấy tiền là mọi chuyện bốc hơi - M.Ân
- Cô nghĩ như vậy ? Thử làm đi , sẽ thêm một tội hối lộ nữa ! Hạng người như mấy cô thì tụi tôi thiếu gì cách làm gia đình cô ra ngoài chợ làm ăn mày - hắn lạnh lùng bước lên nói
- Anh... - M.Ân cứng họng
Nó rút trong người ra một khẩu súng lục . Nó dơ cây súng lên .
- Tôi ... ko muốn thấy cô nữa - nó chuẩn bị bóp còi
- Em ko nên bắn - hắn chặn súng nó lại
- Anh Nam của em là đáng yêu nhất - M.Ân lại ôm hắn . Hắn đá cho ả một cú vào bụng tới nỗi miệng chảy ra máu .
- Anh buông em ra . Em muốn bắn - nó khóc
- Anh bảo ko , có gì từ từ tính . - hắn nhăn mặt quát nó
- Anh à ? Em được phép giết cô ta ? - nhỏ trơ người ra
- Em ... - anh ngạc nhiên
- Hừ - nhỏ cầm con dao nhỏ phóng tới chỗ ba con rắn độc
- Ko , đừng manh động - anh chạy nhanh hơn nhỏ
- Huhu , em ko biết - nhỏ ôm chầm lấy anh khóc
- Anh buông em ra , em muốn giết ba con ả đó . Ba con đó đã hại chết người bạn của em rồi - nó vùng vẫy . Nước mắt nó vẫn cứ tuôn ra cùng với nước mưa
- Ngoan . Anh sẽ trả thù cho - hắn vỗ về nó
- Huhu , Ân ơi - nó sà vào lòng hắn khóc nước nở
Còn Nhân nãy giờ đứng chết trân ở đó , ko nói một lời . Nhân lặng lẽ đi về . Bước trên đường tấp nập người qua lại . Sao Nhân thấy mình cô đơn quá . Phải chi có Ân ở đây . Nhắc tới Ân , Nhân thấy tim mình nhói đau . Sao Nhân lại ko thể bảo vệ người con gái mình yêu chứ ? Còn về phần cả đám kia thì đánh cho ba con rắn độc nằm lăn lóc mỗi người một chỗ . Khắp người đều bị thương . Do hắn với anh làm hết . Chứ hắn và anh ko cho nó và nhỏ làm . Vì nếu cho làm , nghi là sẽ bị giới hắc đạo hạ bậc xuống làm nha đầu cho tổ chức . Vì giới hắc đạo do hắn và nó quản lí . Hắn đã ra lệnh chỉ được đánh nhau trong những vùng có sự cho phép của nó vào hắn . Còn chỗ này ko có trong những vùng đó . Lí do hắn và anh đánh được vì ko ai biết cách đánh lộn của hắn và anh ra sao . Mỗi lần đánh là một vũ khí . Nên khi người trong giới hắc đạo phát hiện thì cũng ko biết ai đánh . Còn cách đánh lộn của nó và nhỏ thì ai cũng biết quá rõ . Nhất là hắn với anh .
/41
|