Chương 3
-Cậu là học sinh mới?
Cô ta mở miệng hỏi nhưng trong giọng nói nhẹ nhàng đều là khẳng định. Tôi cũng không muốn nói gì, chỉ gật đầu có lệ. Thế nhưng ánh mắt của cô ta vẫn nhìn chằm chằm tôi không chút kiêng dè gì cả. Tự nhiên có cái cảm giác mình là con cừu nhỏ trước mặt sói. Đang lúc khó chịu thì lại nghe cô ta mở miệng hỏi:
-Tôi là lớp trưởng của lớp này. Tạm thời thì cô chủ nhiệm mình vẫn còn đang họp. Bây giờ cậu vào lớp ngồi trước đi.
Nói rồi cô ta đi vào trước còn tôi theo sau. Sau khi để cái cặp xuống bàn cuối lớp, tôi ngồi xuống. Cuối cùng cũng không phải đứng nữa. Tôi phải ngồi kế cái cô lớp trưởng gì đó vì chỉ còn chỗ này trống. Mỗi lớp chỉ sắp xếp đủ bạn cho học sinh lớp đó ngồi, nên không còn bàn nào khác. Tôi cố tình phớt tờ nhưng ánh mắt xung quanh, gục đầu xuống bàn nghỉ một chút. Cuối cùng cũng được ngồi xuống. Nhưng chưa được bao lâu thì:
Rầm…ầm…!!!
Tôi trực tiếp ngẩng đầu lên thì thấy cái người nào đó đang cầm cây thước đưa qua đưa lại trong không trung, nhẹ nhàng lượn xung quanh các bàn học. Chỉ thấy mấy cái chợ lúc nãy toàn bộ đã giải tán, ngồi im phăng phắc. Đúng là lớp trưởng có khác nha! Ai cũng phải nể. lại thấy tên nhóc nào đó đứng dậy khỏi chỗ, dọn sạch sách vở trên bàn rồi lại lấy khăn tay lau qua mặt bàn một lượt. Tiếp theo tên đó lại lấy một quyển tập lại gần chỗ của cô lớp trưởng gì đó quạt quạt cho đỡ nóng. Cô ta cũng chẳng khách khí đặt mông ngồi lên cái bàn tên kia đã chuẩn bị. Tôi tròn mắt ngạc nhiên nhìn mà chẳng hiểu gì cả. nhưng nhìn thái độ những người xung quanh thì có lẽ chuyện này rất bình thường. Đây là chuyện quái gì vậy? Chế độ mẫu hệ à?
Lại thấy một con nhỏ khác lấy chai nước trong cặp ra đưa cho “nữ vương” uống giải khát, một tên khác lại đưa gói bánh quy đang ăn đở đưa ra, “nữ vương" cũng không từ chối sự phục vụ. Tôi cũng đang cố gắng tập thích nghi với hình ảnh này. Có thể sau này sẽ thường gặp cảnh này đây.
-Vũ ơi, lớp trưởng cao quý ơi!
-Hehe, bạn Vũ yêu quý ơi!
-Lớp trưởng đại nhân à!
-…….
Thật là khủng khiếp, cứ như là đang nịnh hót chủ vậy. Cớ gì mà phải dùng cái giọng điệu nhão nhẹt với mấy ánh mắt hình trái tim để mà nhìn cô ta chằm chằm vậy chứ? Mẹ ơi, rợn cả người, da gà của tôi toàn bộ đã nổi hết lên rồi. Đã vậy con nhỏ kia con đưa tay ra hiệu cho cả đám im lặng, cầm cái bánh cuối cùng từ tốn ăn xong, tiếp nhận tờ khăn giấy từ tay một con nhỏ ngồi bên cạnh lau miệng, lau tay xong, quăng tờ khăn giấy nhàu nát sang một bên. Tên nhóc nào đó lại chạy đến nhặt tờ giấy đó lên vừa bỏ vào thùng rác vừa nói:”Phải có ý thức bảo vệ môi trường.” Tôi quả thật muốn xỉu.
***********
Lúc tôi lên phòng tài vụ thì có gặp vài giáo viên đang ở đó có việc. Trong đó, có một cô tên Nguyên Lam, giáo viên dạy lịch sử của lớp tôi năm ngoái. Gần đây tụi lớp khác có tin đồn rằng cô và thầy Dương Minh dạy hóa học lớp tôi năm nay đang “âm thầm” quen nhau. Đây cũng một trong những chủ để đang “hot” trên
facebook của lớp tôi. Không có thông tin chính xác nhưng có mấy học sinh khẳng định rằng có mấy lần khi đi trên đường gặp một đôi rất giống thầy Minh và cô Lam tay trong tay tình tứ với nhau. Có câu: Không có lửa làm sao có khói. Chúng tôi đều tin rằng hai người sẽ kết hôn sớm và đi nghỉ tuần trăng mật, lớp tôi có thể nghỉ vài tiết hóa. Trước mắt chính là thời gian chờ đợi. Nhưng hôm nay tôi lại nghe rằng thầy đã dẫn cô về ra mắt với cha mẹ thứ bảy vừa rồi. Chính miệng cô Lam nói với mấy cô khác đang ở trong phòng và tôi đứng bên nghe lỏm được. Xem ra hai người này tiến triển khá nhanh đấy. Lúc đầu có tin thầy cô quen nhau thì nghe nói hai người bắt đầu tìm hiểu từ trước khi chúng tôi thi học kì 2 lớp 10. Chẳng lẽ đã sắp cưới rồi sao?
Tôi về lớp thì thấy hắn đang đứng trước lớp mình. Thì ra là học sinh mới của lớp ta. Nếu thế thì đỡ tốn công biết mấy. Mà tôi cũng không vội nói nhiều với hắn, phải báo tin “hot” cho lớp nghe đã. Cũng như thường lệ tụi nó lại hết sức nịnh bợ tôi để nắm bắt thông tin mới. Tôi chính là loa phát thanh của lớp đó mà. Hay nói thẳng ra tôi là đứa nhiều chuyện nhất lớp. Mà lớp 11A1 này mang tiếng là lớp chọn nhưng mà còn nhiều chuyện hơn cả lớp thường nữa. Hưng lại thường nói là do có một đứa lớp trưởng như tôi.
Thế là tối là lớp trưởng tôi đây đã tận tâm tận lực hào phóng kể cho anh em bạn bè những chuyện mà hôm nay đã tận tai nghe được. Đương nhiên là vẫn có thêm thắt một tí cho câu chuyện thêm sinh động. Đôi lúc cũng không tự chủ được đưa mắt nhìn về phía hắn đang ngồi. thấy lông mày lúc nào cũng nhíu chặt với cái mặt cứ hằm hằm, có vẻ bất mãn lắm. Không sao! Hoàn toàn thông cảm được. Người mới nên vẫn chưa nắm rõ được tình hình “sinh hoạt vui chơi” của lớp tôi nên thấy kì dị. Đợi lát nữa nói chuyện với hắn sau vậy. Đời còn dài chán!
Đang ngồi nói không ngừng thì tai nghe thấy tên Giang ngồi cạnh cửa lớp thông báo rằng cô Hồng về lớp. Thế là tôi vội vã nhảy xuống khỏi cái bàn. Đùa chứ bị bắt khi đang ngồi trên bàn học là sẽ bị phạt viết kiểm điểm chứ chẳng chơi. Tôi chạy lại chỗ ngồi, những người khác cũng nhanh chóng giải tán. Lớp lại trở về sự im lặng vốn có, ngay cả tiếng ruồi bay vo ve cũng nghe thấy rõ ràng. Đợi cô vừa bước vào tôi lập tức hô đứng, cả lớp đồng loạt đứng lên, ngoan chưa từng thấy. Cô Hồng chắc cũng không nghĩ rằng tụi tôi nhiều chuyện như vậy. Dù sao cô cũng mới gặp lớp có vài lần. Còn cô Ngân chủ nhiệm lớp tôi năm ngoái đã sớm lĩnh hội, còn lôi kéo cả cô vào ngồi bàn “tình hình kinh tế ”nữa.
Trong khi các thầy cô dạy các môn khác vẫn tưởng 11A1 là một lớp “con ngoan trò giỏi”. Đúng là “trong sáng ngoài tối” mà.
-Cậu là học sinh mới?
Cô ta mở miệng hỏi nhưng trong giọng nói nhẹ nhàng đều là khẳng định. Tôi cũng không muốn nói gì, chỉ gật đầu có lệ. Thế nhưng ánh mắt của cô ta vẫn nhìn chằm chằm tôi không chút kiêng dè gì cả. Tự nhiên có cái cảm giác mình là con cừu nhỏ trước mặt sói. Đang lúc khó chịu thì lại nghe cô ta mở miệng hỏi:
-Tôi là lớp trưởng của lớp này. Tạm thời thì cô chủ nhiệm mình vẫn còn đang họp. Bây giờ cậu vào lớp ngồi trước đi.
Nói rồi cô ta đi vào trước còn tôi theo sau. Sau khi để cái cặp xuống bàn cuối lớp, tôi ngồi xuống. Cuối cùng cũng không phải đứng nữa. Tôi phải ngồi kế cái cô lớp trưởng gì đó vì chỉ còn chỗ này trống. Mỗi lớp chỉ sắp xếp đủ bạn cho học sinh lớp đó ngồi, nên không còn bàn nào khác. Tôi cố tình phớt tờ nhưng ánh mắt xung quanh, gục đầu xuống bàn nghỉ một chút. Cuối cùng cũng được ngồi xuống. Nhưng chưa được bao lâu thì:
Rầm…ầm…!!!
Tôi trực tiếp ngẩng đầu lên thì thấy cái người nào đó đang cầm cây thước đưa qua đưa lại trong không trung, nhẹ nhàng lượn xung quanh các bàn học. Chỉ thấy mấy cái chợ lúc nãy toàn bộ đã giải tán, ngồi im phăng phắc. Đúng là lớp trưởng có khác nha! Ai cũng phải nể. lại thấy tên nhóc nào đó đứng dậy khỏi chỗ, dọn sạch sách vở trên bàn rồi lại lấy khăn tay lau qua mặt bàn một lượt. Tiếp theo tên đó lại lấy một quyển tập lại gần chỗ của cô lớp trưởng gì đó quạt quạt cho đỡ nóng. Cô ta cũng chẳng khách khí đặt mông ngồi lên cái bàn tên kia đã chuẩn bị. Tôi tròn mắt ngạc nhiên nhìn mà chẳng hiểu gì cả. nhưng nhìn thái độ những người xung quanh thì có lẽ chuyện này rất bình thường. Đây là chuyện quái gì vậy? Chế độ mẫu hệ à?
Lại thấy một con nhỏ khác lấy chai nước trong cặp ra đưa cho “nữ vương” uống giải khát, một tên khác lại đưa gói bánh quy đang ăn đở đưa ra, “nữ vương" cũng không từ chối sự phục vụ. Tôi cũng đang cố gắng tập thích nghi với hình ảnh này. Có thể sau này sẽ thường gặp cảnh này đây.
-Vũ ơi, lớp trưởng cao quý ơi!
-Hehe, bạn Vũ yêu quý ơi!
-Lớp trưởng đại nhân à!
-…….
Thật là khủng khiếp, cứ như là đang nịnh hót chủ vậy. Cớ gì mà phải dùng cái giọng điệu nhão nhẹt với mấy ánh mắt hình trái tim để mà nhìn cô ta chằm chằm vậy chứ? Mẹ ơi, rợn cả người, da gà của tôi toàn bộ đã nổi hết lên rồi. Đã vậy con nhỏ kia con đưa tay ra hiệu cho cả đám im lặng, cầm cái bánh cuối cùng từ tốn ăn xong, tiếp nhận tờ khăn giấy từ tay một con nhỏ ngồi bên cạnh lau miệng, lau tay xong, quăng tờ khăn giấy nhàu nát sang một bên. Tên nhóc nào đó lại chạy đến nhặt tờ giấy đó lên vừa bỏ vào thùng rác vừa nói:”Phải có ý thức bảo vệ môi trường.” Tôi quả thật muốn xỉu.
***********
Lúc tôi lên phòng tài vụ thì có gặp vài giáo viên đang ở đó có việc. Trong đó, có một cô tên Nguyên Lam, giáo viên dạy lịch sử của lớp tôi năm ngoái. Gần đây tụi lớp khác có tin đồn rằng cô và thầy Dương Minh dạy hóa học lớp tôi năm nay đang “âm thầm” quen nhau. Đây cũng một trong những chủ để đang “hot” trên
facebook của lớp tôi. Không có thông tin chính xác nhưng có mấy học sinh khẳng định rằng có mấy lần khi đi trên đường gặp một đôi rất giống thầy Minh và cô Lam tay trong tay tình tứ với nhau. Có câu: Không có lửa làm sao có khói. Chúng tôi đều tin rằng hai người sẽ kết hôn sớm và đi nghỉ tuần trăng mật, lớp tôi có thể nghỉ vài tiết hóa. Trước mắt chính là thời gian chờ đợi. Nhưng hôm nay tôi lại nghe rằng thầy đã dẫn cô về ra mắt với cha mẹ thứ bảy vừa rồi. Chính miệng cô Lam nói với mấy cô khác đang ở trong phòng và tôi đứng bên nghe lỏm được. Xem ra hai người này tiến triển khá nhanh đấy. Lúc đầu có tin thầy cô quen nhau thì nghe nói hai người bắt đầu tìm hiểu từ trước khi chúng tôi thi học kì 2 lớp 10. Chẳng lẽ đã sắp cưới rồi sao?
Tôi về lớp thì thấy hắn đang đứng trước lớp mình. Thì ra là học sinh mới của lớp ta. Nếu thế thì đỡ tốn công biết mấy. Mà tôi cũng không vội nói nhiều với hắn, phải báo tin “hot” cho lớp nghe đã. Cũng như thường lệ tụi nó lại hết sức nịnh bợ tôi để nắm bắt thông tin mới. Tôi chính là loa phát thanh của lớp đó mà. Hay nói thẳng ra tôi là đứa nhiều chuyện nhất lớp. Mà lớp 11A1 này mang tiếng là lớp chọn nhưng mà còn nhiều chuyện hơn cả lớp thường nữa. Hưng lại thường nói là do có một đứa lớp trưởng như tôi.
Thế là tối là lớp trưởng tôi đây đã tận tâm tận lực hào phóng kể cho anh em bạn bè những chuyện mà hôm nay đã tận tai nghe được. Đương nhiên là vẫn có thêm thắt một tí cho câu chuyện thêm sinh động. Đôi lúc cũng không tự chủ được đưa mắt nhìn về phía hắn đang ngồi. thấy lông mày lúc nào cũng nhíu chặt với cái mặt cứ hằm hằm, có vẻ bất mãn lắm. Không sao! Hoàn toàn thông cảm được. Người mới nên vẫn chưa nắm rõ được tình hình “sinh hoạt vui chơi” của lớp tôi nên thấy kì dị. Đợi lát nữa nói chuyện với hắn sau vậy. Đời còn dài chán!
Đang ngồi nói không ngừng thì tai nghe thấy tên Giang ngồi cạnh cửa lớp thông báo rằng cô Hồng về lớp. Thế là tôi vội vã nhảy xuống khỏi cái bàn. Đùa chứ bị bắt khi đang ngồi trên bàn học là sẽ bị phạt viết kiểm điểm chứ chẳng chơi. Tôi chạy lại chỗ ngồi, những người khác cũng nhanh chóng giải tán. Lớp lại trở về sự im lặng vốn có, ngay cả tiếng ruồi bay vo ve cũng nghe thấy rõ ràng. Đợi cô vừa bước vào tôi lập tức hô đứng, cả lớp đồng loạt đứng lên, ngoan chưa từng thấy. Cô Hồng chắc cũng không nghĩ rằng tụi tôi nhiều chuyện như vậy. Dù sao cô cũng mới gặp lớp có vài lần. Còn cô Ngân chủ nhiệm lớp tôi năm ngoái đã sớm lĩnh hội, còn lôi kéo cả cô vào ngồi bàn “tình hình kinh tế ”nữa.
Trong khi các thầy cô dạy các môn khác vẫn tưởng 11A1 là một lớp “con ngoan trò giỏi”. Đúng là “trong sáng ngoài tối” mà.
/88
|