Ngày hôm sau, tổ tiết mục lái xe tới đón hai người.
Hành lý mới vừa đặt xuống, liền có nhân viên công tác tới giúp hai người mang vào, Thư Trừng tùy ý nữ nhân viên công tác đùa nghịch, cô nhìn chung quanh từng chiếc camera, trong lòng đập thình thịch.
Sau khi lên xe, cô phát hiện xe bốn phía cũng dựng lên camera, thật là 360 độ không có góc quay chết đâu.
Cô và Lê Dữ đều do một người chuyên môn quay phim phụ trách cùng chụp, trừ lần đó ra, còn có những chiếc camera khác ở hiện trường.
“Chúng tôi đã tìm một ngôi biệt thự nhỏ, hoàn cảnh rất tốt, cũng không ai quấy rầy, hai người nhất định sẽ thích.” Tổ tiết mục cười nói.
Trước đó, tổ tiết mục đã nói tình huống cơ bản với hai người, Thư Trừng cũng tỏ vẻ lý giải, hơn nữa có Lê Dữ ở bên cạnh, cô lo lắng cũng ít một chút.
Xe một đường đi tới, hai bên cây xanh không ngừng lùi lại, công trình kiến trúc cũng chợt giảm bớt.
Thư Trừng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nơi này tựa hồ đã rời xa trung tâm thành phố.
Xe lại chạy một lúc, Thư Trừng liền thấp thoáng nhìn thấy một ngôi biệt thự nhỏ, tường trắng ngói đỏ, đứng sừng sững ở bên trong cây xanh, thoạt nhìn vô cùng dễ thấy.
Tới bên ngoài biệt thự, Thư Trừng và Lê Dữ sôi nổi xuống xe, nhìn biệt thự, Lê Dữ cười nói, “Thật là đẹp.”
Biệt thự tổng cộng có hai tầng, trong sân ngăn cách thành từng khoảnh từng khoảnh, có không ít loài hoa và cây cối.
Vào phòng, cửa sổ sát đất đem tất cả ánh mặt trời đều rọi vào trong, toàn bộ căn nhà đều có vẻ vô cùng sáng ngời.
Đồ dùng trong nhà đầy đủ hết, lại quét dọn sạch sẽ. Đây quả thực chính là nghỉ phép.
“Hai người trước tách ra, phải làm phỏng vấn với từng người.” Đạo diễn nhìn hai người còn đang nắm tay nói.
Nghe vậy, Lê Dữ buông lỏng tay ra, dịu dàng nói: “Đi thôi.”
Một nữ nhân viên công tác liền mang theo Thư Trừng vào một căn phòng, sau đó ngồi ở đối diện Thư Trừng, “Cô cứ ngồi ở đây, có một tập câu hỏi cho cô điền vào.”
Thư Trừng dựa theo lời nói của cô ấy ngồi xuống, nhìn thấy phía sau cô còn có một cái camera, “Cái này cũng phải quay sao?”
“Ừ, phía sau màn ngoài lề.” Nhân viên công tác cười cười, “Bây giờ căn nhà đang ở khắp nơi đều gắn camera, cho nên liền làm phỏng vấn đơn giản, cô trước viết tập câu hỏi, tập câu hỏi này là bảo mật.”
Thư Trừng nhận lấy bút, nhìn tập câu hỏi, câu hỏi trong tập câu hỏi không nhiều lắm, chỉ có năm câu hỏi, lại làm cho cô nhíu mày.
“Được, bắt đầu quay.” Nhân viên công tác vỗ vỗ tay, ý bảo người quay phim bắt đầu làm việc.
“Cô thích chỗ nào của Lê Dữ nhất?” Thư Trừng đọc lại câu hỏi, cô bật cười, sau đó suy nghĩ một lúc, điền đáp án: Đôi mắt.
“Nếu cho hai người thời gian một ngày hẹn hò, sẽ lựa chọn đi đâu?”
Đáp: Công viên giải trí.
“Lê Dữ có chỗ nào làm cho cô chán ghét hay không?”
Đáp: Có đôi khi nói rất nhiều.
“Nếu có thể khống chế đối phương một ngày, muốn cho đối phương vì chính mình làm cái gì?”
Đáp: Cu li (giặt quần áo, nấu cơm, quét dọn, v.v……)
“Một câu muốn nói với đối phương nhất?”
Đáp: Cố lên.
Thư Trừng vừa mới viết xong, nhân viên công tác lại hỏi: “Có phải viết xong rồi hay không?” Cô ấy cầm lấy nhìn một lần.
Thư Trừng gật gật đầu, lúc này ngoài cửa xuất hiện một người, nhân viên công tác liền đưa tập câu hỏi cho anh ta.
Cô lập tức kinh hoảng lên, “Tập câu hỏi này không phải bảo mật sao, muốn cầm đi đâu?”
“Đổi với phần kia của Lê Dữ.” Nhân viên công tác cười xấu xa.
Thư Trừng đỡ trán, tập câu hỏi kia nếu như bị Lê Dữ nhìn thấy……
“Đợi lát nữa cô cũng có thể nhìn thấy nội dung Lê Dữ viết.” Nhân viên công tác cười nói.
Thư Trừng lắc đầu, “Tôi không muốn xem.” Cô chỉ muốn lấy về một phần kia của mình, bằng không để cho cô sửa lại một chút cũng được mà……
***
Nhân viên công tác lại phỏng vấn mấy vấn đề, Thư Trừng trả lời từng cái, sau đó tập câu hỏi của Lê Dữ điền liền tới đây.
“Đây là tập câu hỏi của Lê Dữ, so với cô đáp án điền nhưng thật ra thực không giống nhau.” Nhân viên công tác vừa nhìn vừa nói.
Thư Trừng bất đắc dĩ mà cười nói: “Viết cái gì thế?”
“Thích chỗ nào của Thư Trừng nhất? Toàn bộ.” Nhân viên công tác đọc từng cái đáp án, “Hẹn hò lựa chọn ở đâu? Thư Trừng muốn đi đâu liền đi đó. Thư Trừng có chỗ làm cho anh chán ghét hay không? Không có. Nếu có thể khống chế đối phương, muốn cho đối phương vì chính mình làm cái gì? Ở bên cạnh cùng tôi là được. Nói một lời với đối phương? Muốn mãi mãi ở bên cạnh em.”
Nhân viên công tác đọc xong, lỗ tai Thư Trừng cũng ngượng ngùng mà đỏ lên, “Nếu mà anh ấy nhìn thấy đáp án của tôi, phỏng chừng sẽ tức giận đi.”
Quả nhiên, Lê Dữ vừa nghe nhân viên công tác đọc xong đáp án, liền không tin đoạt lấy tập câu hỏi, anh tỉ mỉ nhìn thật nhiều lần, xác định đây là chữ viết của Thư Trừng.
“Cô ấy thế nhưng viết như vậy.” Lê Dữ cắn chặt răng.
Phỏng vấn kết thúc, hai người cùng mở cửa đi ra ngoài, mặt đối mặt nhìn thoáng qua, Thư Trừng lập tức đi qua, cô dỗ dành nói: “Buổi tối em nấu món ngon cho anh.”
“Vì sao em phải viết cái loại đáp án này.” Lê Dữ hừ nhẹ một tiếng, có chút bất mãn.
“Bảo anh làm cu li cái kia là nói giỡn, anh đừng nóng giận.” Thư Trừng lôi kéo quần áo anh.
Vừa nói như vậy, Lê Dữ cũng tin, “Vậy tụi mình đi sắp xếp hành lý đi thôi.”
Tổ tiết mục ở bên cạnh nhìn, cũng cảm thán, Lê Dữ lại là dễ dàng đã bị vuốt lông như vậy. Chỉ là hơn một tháng này, bọn họ phải nuốt bao nhiêu thức ăn cho chó đây……
***
Thư Trừng vào phòng, phát hiện trong phòng cũng đặt camera, cô thở dài, “Cái này buổi tối ngủ cũng quay sao?”
“Sẽ không quay đâu, em yên tâm đi.” Lê Dữ kéo vali của hai người vào.
Phòng ngủ rất lớn, kéo ra cái rèm màu vàng nhạt là hai mặt cửa sổ sát đất rất lớn, bên ngoài còn có một cái ban công nhỏ.
Thư Trừng đi ra ngoài, liền nhìn biệt thự được cây xanh vây quanh, lại nhìn ra bên ngoài, là một cái quốc lộ uốn lượn chạy dài, cây xanh ở xung quanh vây quanh.
“Nơi này thật xinh đẹp nha.” Thư Trừng cảm thán.
Lê Dữ cũng đi tới, anh hít sâu một hơi, sau đó gật gật đầu, “Không khí rất tươi mới.”
Người quay phim đi theo tới đây quay, cả người Thư Trừng đột nhiên cứng đờ, cô vẫn là có chút không thích ứng.
Sau khi Lê Dữ phát hiện, duỗi tay ôm lấy eo cô, ý bảo cô thả lỏng ra, “Anh nhìn thấy em nói muốn đến công viên giải trí, qua mấy ngày nữa tụi mình liền đi thôi.”
Thư Trừng ngước mắt, “Sẽ không thực bối rối sao?”
“Quay tiết mục thôi, không sợ.” Lê Dữ cười an ủi cô.
Thư Trừng cong cong đôi mắt, tràn đầy chờ mong.
Biệt thự không có đồ ăn, Thư Trừng và Lê Dữ đi đến siêu thị gần đó mua đồ ăn trở về mới được.
Lê Dữ dùng di động tra tìm một chút, siêu thị gần nhất cách biệt thự khoảng nửa tiếng đi xe.
Thư Trừng cầm ví tiền, “Bây giờ tụi mình liền đi thôi.”
Mới ra biệt thự, Thư Trừng liền nhìn thấy Lê Dữ thẳng tắp mà đi về phía ghế điều khiển.
Cô đứng ở một bên nghi hoặc hỏi, “Anh sẽ lái xe sao?”
“Đương nhiên biết, em mau lên xe đi.” Lê Dữ ngẩng đầu, vẫy vẫy tay.
Ngồi trên ghế phụ, trong lòng Thư Trừng vẫn lo sợ bất an như cũ, cô nhanh chóng thắt dây an toàn, hai tay lại ôm lấy đầu mới yên tâm.
Lê Dữ nghiêng đầu nhìn thoáng qua, thì thầm nói: “Em yên tâm đi, kỹ thuật lái xe của anh rất tốt.”
“Anh lái chậm một chút.” Thư Trừng cũng không tin tưởng anh.
Lê Dữ có chút thương tâm, nhưng vẫn là khởi động xe.
Bọn họ mới vừa đi, phía sau xe của tổ tiết mục liền theo đi.
***
Mà lúc này, video Sao Biển đã thông báo chính thức gameshow《Nhật ký tình yêu》này, ngay cả ảnh chụp đầu tiên của hai người tổ tuyên truyền cũng tung ra.
Một cái Weibo dấy lên ngàn lớp sóng.
—— Đây là lén ngược cẩu không đủ, trực tiếp vào trong tiết mục ngược cẩu??
—— Omg (Oh my God)!! Hai người bọn họ thật xứng đôi nha!!
—— Vợ chồng trái cây, mọi người hiểu biết một chút.
—— Tiết mục này chỉ có một tổ khách quý là bọn họ thôi sao? Thật hiếu kỳ nha, là một tiết mục mới à?
—— Xem ảnh tuyên truyền này, đều có thể nhìn ra giữa hai người có bao nhiêu ngọt ngào, chờ mong tiết mục nha, đến lúc đó nhất định theo dõi!!
—— Khi nào bắt đầu chiếu phim thế a a a a a a a!!
—— Hai người là ma quỷ sao? Ngược cẩu như vậy, lương tâm của hai người không biết đau sao?
……
#Nhật ký tình yêu# thậm chí còn lên hot search, nhiệt độ thảo luận lập tức dâng lên, tổ tiết mục sau khi nhìn xem, cũng vừa lòng gật gật đầu.
***
Thấy Lê Dữ lái xe còn tính là vững vàng, lúc này Thư Trừng mới tin anh, cũng đặt hai tay ở trên đùi.
Thấy vậy, Lê Dữ đắc ý mà nở nụ cười, “Anh đã nói kỹ thuật lái xe của anh không tồi chứ, đã cầm bằng lái nhiều năm rồi, nhưng mà chưa lái được vài lần.”
“Anh nói cái gì?” Thư Trừng hoảng sợ mà nhìn anh, tay lại nắm lấy tay nhau.
Lê Dữ phản ứng lại đây chính mình nói lỡ miệng, anh mím môi, “Em yên tâm đi, muốn chết cùng chết, không sợ.”
“Đừng nói mê sảng.” Thư Trừng trừng mắt liếc mắt nhìn anh một cái, “Còn có, em cũng không muốn cùng chết với anh đâu.”
Lê Dữ cảm thấy như tim mình bị đâm một nhát……
Cũng may một đường không có việc gì, vững vàng mà đi tới siêu thị, trong lòng Thư Trừng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lê Dữ xuống xe liền khoe khoang, giống như tranh công mà nhìn Thư Trừng, “Thế nào? Không có việc gì chứ?”
Thư Trừng vỗ vỗ cánh tay anh, liếc mắt nhìn anh một cái, “Đi nhanh đi, thời gian không còn sớm nữa.”
Lê Dữ trở tay cầm tay Thư Trừng, trực tiếp nắm lấy tay cô đi vào siêu thị.
Lúc này trong siêu thị có hơi đông người, có mấy người thậm chí nhận ra Lê Dữ, còn may là tổ tiết mục kịp thời tiến lên nói chuyện, lúc này mới ổn định người qua đường.
Bởi vì đã thông báo chính thức việc này, cho nên không ít người cũng biết bọn họ là đang quay gameshow《Nhật ký tình yêu》này. Bọn họ hận không thể bây giờ liền vào Weibo nói cho toàn thế giới, ở siêu thị nhìn thấy Lê Dữ và Thư Trừng.
Lê Dữ đẩy giỏ xe đi theo phía sau Thư Trừng, vô cùng ngoan.
“Muốn ăn món gì?” Thư Trừng đi tới khu rau dưa hỏi.
Lê Dữ nhìn thấy rau dưa khắp nơi, cảm thấy có hơi nhức đầu, “Cứ tùy tiện, em nấu cái gì thì anh ăn cái đó.”
Thư Trừng cong khóe miệng nở nụ cười.
Mua xong đồ ăn, Lê Dữ nắm lấy tay Thư Trừng đi đến chỗ bán kem, “Giúp anh mua một thùng đựng kem đi.”
“Anh lấy đi.” Thư Trừng bất đắc dĩ mà lắc đầu.
Cảm thấy mỹ mãn mà bỏ thùng kem lớn vị vani vào giỏ xe đẩy, Lê Dữ hướng về phía camera nói một câu nói, “Biết vì sao tôi muốn Thư Trừng giúp tôi mua không?”
Người quay phim vững vàng cầm camera nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
“Bởi vì ở trong nhà người nắm quyền tài chính là cô ấy.” Lê Dữ cong môi nở nụ cười. Ở trước màn ảnh nói ra lời này, trong lòng anh còn ngọt hơn so với ăn kem.
/59
|