Lâm Thiên cùng Thải Ly giận mình may mắn. Bọn hắn cũng không ngờ Vĩnh Lạc Chi Thành lại cũng có danh ngạch hạn chế. May là hắn nhanh chân triệu hồi Thanh Liên Địa Tâm Hỏa dẫn động dung nham từ lòng đất, lại thêm sức mạnh có thể thiêu đốt từ bên trong cơ thể sinh vật của Vẫn Lạc Tâm Viêm vào dung nham. Thành ra, bọn họ hai người mới may mắn không tốn quá nhiều sức vào được.
“Làm sao bây giờ đây. Vĩnh Lạc Chi Thành hung hiểm cực độ, không có ai có thể biết trước được nguy hiểm rình rập lúc nào.”
Thải Ly lúc này mới bất đầu hoảng hốt. Lâm Thiên nhíu mày, tựa như có một nguồn lực lượng đang thôi hóa tâm ma trong người bọn hắn. Thải Ly mặc dù đối với linh hồn ảnh hưởng rất mẫn cảm, nhưng không phải là miễn dịch linh hồn công kích. Lâm Thiên, Linh Cảnh Viên Mãn linh hồn chia ra một tia linh hồn lực xua tan mặt tiêu cực cho Thải Ly.
“Hừ, ta vừa bị gì đây.”
Nàng cảm thấy đầu mau chóng mặt, sao đó là một hồi thanh tỉnh. Nàng cảm giác lấy linh hồn mình tựa hồ bị xâm phạm, bất kinh nghi nhìn qua Lâm Thiên.
Hắn lắc đầu suy đoán.
“Ta nào biết, chỉ cảm thấy có một loại tinh thần lực nào đó quấy rối thôi. Cũng không qua khó khăn với ta.”
Thải Ly mới yên tâm lại,hắn không nói cho nàng biết, thực sự thì linh hồn ám chỉ lúc nãy cực nguy hiểm, nếu không làm đúng cách, có thể lưu lại tai họa ngầm kinh khủng nhất với một tu luyện giả...Tâm Ma.
..............................
Vĩnh Lạc Thành Trì không biết chia làm bao nhiêu khu vực, nhưng đối với Lâm Thiên. Không có khác gì nhau cả, vì sao, đơn giản là hắn có bug hệ thống.
“Mua cho ta cái địa đồ Vĩnh Lạc Chi Thành a.”
“Keng, mua thành công.”
Lâm Thiên thần bí lấy ra địa đồ, sao đó thần bí ly kỳ giải thích cho Thải Ly nàng hiểu. Sau đó hai người lại tiến về phía tận sâu trong.
Đoàn người đầu tiên đã tới, bọn họ chia làm bốn nhóm khác nhau. Gồm một nhóm mạnh nhất là Bát Đại Viễn Cổ Tộc nhân. Nhóm thứ hai mang trên người hắc sác khói đen, nồng nặc linh hồn lực hác ám làm người khó chịu, trên mỗi tên điều mang theo cực kỳ gian tà nụ cười, bọn hắn là Hồn Điện, một cái tên kinh khủng biết bao nhiêu thế lực nhỏ yếu, tán tu sợ hãi. Kế tiếp, là sớm nhất mà cùng là trễ nhất, toàn bộ người bọn họ điều rất mạnh, trên người điều là ẩn tàn khí tức khó thể chân chính cảm nhận được, bọn họ là chính là Hậu Cung của Lâm Thiên ….khục khục Thánh Nữ Đạo Viện.
Còn lại, nhiều người nhất nhưng cũng hỗn tạp nhất, không ai khác chính là nhóm tán tu. Cả Vĩnh Lạc Thành Trì cũng không quá là hơn 1000 người tham gia được danh ngạch mà tiến vào. Trong đấy, là 200 người từ Bát Cổ Tộc. Thánh Nữ Đạo Viện cùng Hồn Điện điều mang theo 100 người. Còn lại, gần 600 người điều là tán tu.
Bọn họ chia rẽ trước sau, không ai mà không muốn tiến vào trước thưởng lợi. Có điều, vừa có cửa ải đầu. Bọn người đi trước đã khó cách nào tiếp tục hấp tấp.
Phía trước lối đi là mười cái lổ thông đạo. Mỗi thông đạo điều có cánh cửa của riêng mình. Bọn họ bất đầu không biết chọn hướng nào đi. Nếu mà chọn đúng thì lợi ích được nhiều hơn, chọn sai, chết.
“Ồ, hai mới thế lực cũng ở đây à.”
Bát Đại Cổ Tộc, Linh Tộc một thiếu niên khinh thường lên tiếng. Một chữa ‘mới’ được hắn nhấn mạnh vô cùng.Các lão Đấu Tôn rất bất đắc dĩ, sau hàng ngàn năm truyền thừa Bát Tộc không thiếu thanh niên tài tuấn, nhưng cũng không thiếu những kẻ cặn bã. Bọn hắn họ tống là những thằng nhóc như vậy. Dù sao Vĩnh Lạc Thành Trì không còn có quá nhiều người biết sự tồn tại của nó, thậm chí lợi ích được từ nó cũng rất thấp. Không thể nào đáng động được các Siêu Cấp Thiên Tài gia tộc. Những kẻ đến đây, trừ vài người Dược Minh, Hỏa Vân, Thạch Từ, Hồn Tử, tứ người thiên tài. Còn lại là không đáng để ý.
Thánh Nữ Đạo Viện tất cả điều che mặt, không ai biết dung nhan họ thế nào, chỉ biết là họ rất đẹp. Họ không nói gì cả, chỉ nhìn Linh Tộc thiếu chủ cặn bã kia như một con khỉ.
Hồn Điện cách hành sự quái đản, bọn hắn không thèm quan tâm gì đến danh tiếng. Chỉ cần đạt được mục địch, dù đồ sát cả tộc, giết sạch sinh mệnh. Bọn hắn cũng làm được. Linh Ngục kia những lời nói ngay cả tư cách bọn hắn nhìn cũng không có. Chỉ là tên dẫn đầu Hồn Điện. Hồn Long nhìn rất thâm ý qua vị thiếu chủ Hồn Tử.
. “Hừ, ta đi trước vậy.”
Linh Ngục nhìn bị hai thế lực kia không để ý, cảm thấy bản thân xấu hổ. Mang theo Linh Tộc người đi về một lối riêng.
Bát Cổ Tộc trong đó cũng có dính dáng một ít quang hệ. Cho nên bỏ mặc là không được, bọn họ điều cùng Bảy Tộc còn lại điều theo Linh Tộc vào hướng kia.
“Hừm, không biết làm sao vị viện trưởng thần bí kia lại cho các tiểu nữ nhân ra lần này, nhưng mà vui, lần này lại có thêm nhiều linh hồn rồi …”
Hồn Điện như ám ảnh bóng đêm, bọn hắn từng người lặn vào bóng tối. Hướng về một lối đi khác.
Đám tán tu còn lại điều chi thành một đoàn đi cùng một hướng thông đạo. Duy chỉ Thánh Nữ Đạo Viện, bọn họ lẳng lặng chờ đợi.
....................
Lâm Thiên hai người chạm chạp không đến. Không phải vì bọn họ có ý đồ, mà đợn giản vì …
“Keng, phát hiện bí mật thông đạo. Yêu Cầu: Chôn vùi những người thù địch. Thưởng: Triệu Hồi Sư SSS cấp chuyển hệ.”
Lâm Thiên mặt dù không biết vì sao có cái quái lạ nhiệm vụ này, nhưng hắn không quan tâm. Hắn bây giờ phát hiện một vấn đề khác. Đó là hắn thông qua bản đồ phát hiện một ẩn tàn thông đạo.
“Cái này...dung nham nóng thật.”
Cả một dãy đường hầm, nóng rực dung nham, dù mang thân hai loại Dị Hỏa. Lâm Thiên lại có chút không chịu được.
Cảm nhận được từng cái sung động quen thuộc, Lâm Thiên giật mình.
“Lại là Dị Hỏa, làm sao lại có Dị Hỏa xuất hiện ở đầu thông đạo này.”
“Làm sao bây giờ đây. Vĩnh Lạc Chi Thành hung hiểm cực độ, không có ai có thể biết trước được nguy hiểm rình rập lúc nào.”
Thải Ly lúc này mới bất đầu hoảng hốt. Lâm Thiên nhíu mày, tựa như có một nguồn lực lượng đang thôi hóa tâm ma trong người bọn hắn. Thải Ly mặc dù đối với linh hồn ảnh hưởng rất mẫn cảm, nhưng không phải là miễn dịch linh hồn công kích. Lâm Thiên, Linh Cảnh Viên Mãn linh hồn chia ra một tia linh hồn lực xua tan mặt tiêu cực cho Thải Ly.
“Hừ, ta vừa bị gì đây.”
Nàng cảm thấy đầu mau chóng mặt, sao đó là một hồi thanh tỉnh. Nàng cảm giác lấy linh hồn mình tựa hồ bị xâm phạm, bất kinh nghi nhìn qua Lâm Thiên.
Hắn lắc đầu suy đoán.
“Ta nào biết, chỉ cảm thấy có một loại tinh thần lực nào đó quấy rối thôi. Cũng không qua khó khăn với ta.”
Thải Ly mới yên tâm lại,hắn không nói cho nàng biết, thực sự thì linh hồn ám chỉ lúc nãy cực nguy hiểm, nếu không làm đúng cách, có thể lưu lại tai họa ngầm kinh khủng nhất với một tu luyện giả...Tâm Ma.
..............................
Vĩnh Lạc Thành Trì không biết chia làm bao nhiêu khu vực, nhưng đối với Lâm Thiên. Không có khác gì nhau cả, vì sao, đơn giản là hắn có bug hệ thống.
“Mua cho ta cái địa đồ Vĩnh Lạc Chi Thành a.”
“Keng, mua thành công.”
Lâm Thiên thần bí lấy ra địa đồ, sao đó thần bí ly kỳ giải thích cho Thải Ly nàng hiểu. Sau đó hai người lại tiến về phía tận sâu trong.
Đoàn người đầu tiên đã tới, bọn họ chia làm bốn nhóm khác nhau. Gồm một nhóm mạnh nhất là Bát Đại Viễn Cổ Tộc nhân. Nhóm thứ hai mang trên người hắc sác khói đen, nồng nặc linh hồn lực hác ám làm người khó chịu, trên mỗi tên điều mang theo cực kỳ gian tà nụ cười, bọn hắn là Hồn Điện, một cái tên kinh khủng biết bao nhiêu thế lực nhỏ yếu, tán tu sợ hãi. Kế tiếp, là sớm nhất mà cùng là trễ nhất, toàn bộ người bọn họ điều rất mạnh, trên người điều là ẩn tàn khí tức khó thể chân chính cảm nhận được, bọn họ là chính là Hậu Cung của Lâm Thiên ….khục khục Thánh Nữ Đạo Viện.
Còn lại, nhiều người nhất nhưng cũng hỗn tạp nhất, không ai khác chính là nhóm tán tu. Cả Vĩnh Lạc Thành Trì cũng không quá là hơn 1000 người tham gia được danh ngạch mà tiến vào. Trong đấy, là 200 người từ Bát Cổ Tộc. Thánh Nữ Đạo Viện cùng Hồn Điện điều mang theo 100 người. Còn lại, gần 600 người điều là tán tu.
Bọn họ chia rẽ trước sau, không ai mà không muốn tiến vào trước thưởng lợi. Có điều, vừa có cửa ải đầu. Bọn người đi trước đã khó cách nào tiếp tục hấp tấp.
Phía trước lối đi là mười cái lổ thông đạo. Mỗi thông đạo điều có cánh cửa của riêng mình. Bọn họ bất đầu không biết chọn hướng nào đi. Nếu mà chọn đúng thì lợi ích được nhiều hơn, chọn sai, chết.
“Ồ, hai mới thế lực cũng ở đây à.”
Bát Đại Cổ Tộc, Linh Tộc một thiếu niên khinh thường lên tiếng. Một chữa ‘mới’ được hắn nhấn mạnh vô cùng.Các lão Đấu Tôn rất bất đắc dĩ, sau hàng ngàn năm truyền thừa Bát Tộc không thiếu thanh niên tài tuấn, nhưng cũng không thiếu những kẻ cặn bã. Bọn hắn họ tống là những thằng nhóc như vậy. Dù sao Vĩnh Lạc Thành Trì không còn có quá nhiều người biết sự tồn tại của nó, thậm chí lợi ích được từ nó cũng rất thấp. Không thể nào đáng động được các Siêu Cấp Thiên Tài gia tộc. Những kẻ đến đây, trừ vài người Dược Minh, Hỏa Vân, Thạch Từ, Hồn Tử, tứ người thiên tài. Còn lại là không đáng để ý.
Thánh Nữ Đạo Viện tất cả điều che mặt, không ai biết dung nhan họ thế nào, chỉ biết là họ rất đẹp. Họ không nói gì cả, chỉ nhìn Linh Tộc thiếu chủ cặn bã kia như một con khỉ.
Hồn Điện cách hành sự quái đản, bọn hắn không thèm quan tâm gì đến danh tiếng. Chỉ cần đạt được mục địch, dù đồ sát cả tộc, giết sạch sinh mệnh. Bọn hắn cũng làm được. Linh Ngục kia những lời nói ngay cả tư cách bọn hắn nhìn cũng không có. Chỉ là tên dẫn đầu Hồn Điện. Hồn Long nhìn rất thâm ý qua vị thiếu chủ Hồn Tử.
. “Hừ, ta đi trước vậy.”
Linh Ngục nhìn bị hai thế lực kia không để ý, cảm thấy bản thân xấu hổ. Mang theo Linh Tộc người đi về một lối riêng.
Bát Cổ Tộc trong đó cũng có dính dáng một ít quang hệ. Cho nên bỏ mặc là không được, bọn họ điều cùng Bảy Tộc còn lại điều theo Linh Tộc vào hướng kia.
“Hừm, không biết làm sao vị viện trưởng thần bí kia lại cho các tiểu nữ nhân ra lần này, nhưng mà vui, lần này lại có thêm nhiều linh hồn rồi …”
Hồn Điện như ám ảnh bóng đêm, bọn hắn từng người lặn vào bóng tối. Hướng về một lối đi khác.
Đám tán tu còn lại điều chi thành một đoàn đi cùng một hướng thông đạo. Duy chỉ Thánh Nữ Đạo Viện, bọn họ lẳng lặng chờ đợi.
....................
Lâm Thiên hai người chạm chạp không đến. Không phải vì bọn họ có ý đồ, mà đợn giản vì …
“Keng, phát hiện bí mật thông đạo. Yêu Cầu: Chôn vùi những người thù địch. Thưởng: Triệu Hồi Sư SSS cấp chuyển hệ.”
Lâm Thiên mặt dù không biết vì sao có cái quái lạ nhiệm vụ này, nhưng hắn không quan tâm. Hắn bây giờ phát hiện một vấn đề khác. Đó là hắn thông qua bản đồ phát hiện một ẩn tàn thông đạo.
“Cái này...dung nham nóng thật.”
Cả một dãy đường hầm, nóng rực dung nham, dù mang thân hai loại Dị Hỏa. Lâm Thiên lại có chút không chịu được.
Cảm nhận được từng cái sung động quen thuộc, Lâm Thiên giật mình.
“Lại là Dị Hỏa, làm sao lại có Dị Hỏa xuất hiện ở đầu thông đạo này.”
/91
|