Hướng Thiên Long vung tay nói với Tô Tín:
- Vậy thì mời Tô tiểu hữu xuất thủ trước.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Vẫn là Hướng quán chủ xuất thủ trước đi, ta sợ chờ ta xuất thủ trước, Hướng quán chủ ngươi sẽ không có cơ hội ra tay.
Vừa nói ra lời này, tất cả mọi người ở đây đều cười lạnh một tiếng.
- Cuồng vọng!
Cho dù tự phong nội lực, Hướng Thiên Long cũng tu luyện võ công nhiều hơn Tô Tín vài chục năm, hiện tại ngươi dám nói Hướng Thiên Long không có cơ hội ra tay.
Trên mặt Hướng Thiên Long cũng lộ ra một tia lãnh ý, nói:
- Nếu Tô tiểu hữu có tin tưởng như vậy, tại hạ sẽ không khách khí.
Mặc dù nói đã tự phong nội lực, hơn nữa Hướng Thiên Long chính thức am hiểu không phải kiếm pháp, nhưng hắn vẫn không có đặt Tô Tín vào trong mắt.
Có thể tu luyện tới Nguyên Thần Cảnh, cho dù thực lực không đồng nhất nhưng tối thiểu ở phương diện chiến đấu, mỗi người đều trải qua thiên chuy bách luyện mới thành tựu Nguyên Thần Cảnh.
Cho nên mặc dù tự phong nội lực, Hướng Thiên Long cũng có nắm chắc giáo huấn Tô Tín một trận.
Tuy bây giờ nhìn ý của Thành vương muốn lôi kéo Tô Tín, cho nên Hướng Thiên Long cũng không dám làm quá đáng, nhưng tối thiểu cũng làm cho Tô Tín nằm hơn mấy tháng mới được.
Trường kiếm thép tinh ra khỏi vỏ, trường kiếm trong tay Hướng Thiên Long đâm mười sáu kiếm trong nháy mắt, trực tiếp phong tỏa tất cả phương vị tránh né xê dịch của Tô Tín, làm cho hắn tránh cũng không thể tránh.
Những võ giả chung quanh nhìn thấy cảnh này liền gật đầu, Hướng Thiên Long không hổ là Hướng Thiên Long, cho dù Thiên Long đạo tràng không phải dùng kiếm thuật nổi danh nhưng kiếm pháp trụ cột của hắn vẫn cường hãn kinh người.
Nhưng lúc này Tô Tín lại xuất kiếm.
Một đạo kiếm quang chói mắt lóng lánh bay ra, tốc độ giống như tia chớp phát sau mà đến trước.
Kiếm tay trái quỷ dị mà tàn nhẫn xuyên qua mười sáu kiếm phong tỏa của Hướng Thiên Long, trực tiếp xẹt qua cổ hắn!
Nhanh! Nhanh không gì sánh kịp!
Võ giả chung quanh đều sững sờ, dưới tình huống không có chân khí gia trì nhưng một kiếm lại nhanh tới mức này, quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Kiếm phong dày đặc đã tới gần sát cổ Hướng Thiên Long, làm hắn cảm nhận được sát cơ từ lâu không gặp khi bước vào Hóa Thần Cảnh tới bây giờ.
Hiện tại hai bên đều phong tỏa chân khí, tuy Tô Tín chỉ cầm một thanh trường kiếm thép tinh bình thường nhưng Hướng Thiên Long không chút nghi ngờ, một kiếm này của Tô Tín có thể cắt đứt cổ của hắn!
Trước khi phong tỏa nội lực, đương nhiên hắn không đặt một kiếm của Tô Tín vào trong mắt, có thể tránh né dễ dàng, thậm chí trực tiếp dùng cương khí bắn ra là được.
Nhưng bây giờ trong tình huống không có nội lực chèo chống, Hướng Thiên Long phát giác được một kiếm này đâm tới,nhưng hắn vẫn tránh không thoát.
Không thể làm gì, Hướng Thiên Long quán chú cương khí vào mũi kiếm và bắn ra, đánh bật trường kiếm của Tô Tín.
Trường kiếm thép tinh bình thường đương nhiên không chịu nổi cương khí của võ giả Hóa Thần Cảnh như Hướng Thiên Long, cho nên nó đứt đoạn tại chỗ, Tô Tín cũng lui về phía sau hai bước.
Trên mặt Tô Tín lại không có chút dị sắc nào, chỉ cầm thanh kiếm gãy thành hai đoạn chắp tay nói:
- Hướng quán chủ, đa tạ.
Lần này người chung quanh không nói lời nào, Hướng Thiên Long vận dụng chân khí trước tiên nhưng lại thua, hơn nữa một chiêu bại trận, thua rất khó coi.
Thời điểm này có người nhớ tới, dường như lúc Tô Tín vừa mới đặt chân giang hồ liền có danh hiệu Khoái Kiếm.
Chỉ có điều khi đó Tô Tín chỉ mới có chút danh tiếng mà thôi, kiếm của hắn nhanh hơn nữa nhưng có thể nhanh tới mức nào?
Hôm nay mọi người nhìn thấy kiếm của Tô Tín rất nhanh, tàn nhẫn vô song, nhanh đến mức làm cho người ta cảm thấy kinh diễm.
Võ giả vẫn phải dựa vào nắm đấm nói chuyện, Tô Tín chiến thắng trận này, cho nên cho dù cách nói của hắn cưỡng từ đoạt lý nhưng không ai phản bác được gì.
Triệu Nguyên Điển vội vàng đi ra hoà giải:
- Hôm nay chúng ta tổ chức thưởng kiếm đại hội, thật sự không nên động thủ, hai vị không dùng nội lực tỉ thí với nhau chứ không phải đánh thật, như vậy hôm nay bổn vương sẽ mang tới cho mọi người một điều bất ngờ, mang lên cho ta.
Triệu Nguyên Điển vỗ vỗ tay, lập tức có hai thị nữ mang ba bình thủy tinh nhỏ, bên trong có bảy màu sắc khác nhau, chất lỏng bên trong lưu động như cầu vồng.
Triệu Nguyên Điển nói:
- Có lẽ các vị đã nghe nói qua thứ này, chính là thời điểm Thiên Sơn Tuyết Liên nở rộ, nhụy hoa chính giữa sinh ra một giọt sương, tên là Thất Thần Lộ, một lọ này dùng một trăm đóa Thiên Sơn Tuyết Liên mới có thể thu thập.
- Thiên Sơn Tuyết Liên vô cùng trân quý, phải mất mười năm mới nở một lần, một lọ này phải mất vài chục năm mới có thể thu thập được.
- Công hiệu của Thất Thần Lộ cực kỳ cường đại, nó có thể cải biến tư chất võ giả, bất cứ võ giả nào dưới cảnh giới Tiên Thiên uống Thất Thần Lộ, tư chất bản thân sẽ tăng lên một bậc.
Nói đến đây, trên mặt Triệu Nguyên Điển chỉ có thể nở nụ cười khổ, bởi vì hắn đã uống qua Thất Thần Lộ, còn là hai bình.
Thứ này cũng chỉ có quốc lực Đại Tấn ngày xưa mới có thể thu thập, hắn lấy được năm bình trong bảo khố Đông Tấn, kết quả uống một bình, tư chất bản thân chỉ hơi tăng lên một chút mà thôi, uống đến bình thứ hai thì không có chút tác dụng gì, có thể nghĩ tư chất hắn kém cỏi tới mức nào.
Mọi người nơi này làm ra bộ dạng thèm thuồng, ngay cả những tồn tại Hóa Thần Cảnh cũng như thế.
Bọn họ không phải người cô đơn, tử tôn hậu duệ hoặc là đồ tử đồ tôn của mình đều cần thứ này.
Tư chất tốt thì thứ này dệt hoa trên gấm, tư chất kém thì nó chính là thứ giúp cá chép vượt Long môn.
Loại thần dược có thể cải biến tư chất này cũng chỉ có Đại Tấn tồn tại tám trăm năm mới có thể lấy được.
Ngay khiTriệu Nguyên Điển chuẩn bị nói một chút mọi người đạt được Thất Thần Lộ như thế nào, lúc này dị biến nổi lên.
Trong đại sảnh tới gần cạnh cửa có mấy tên võ giả bỗng nhiên ra tay, trong nháy mắt cương khí cường đại bộc phát, trong mấy người này có hai tên võ giả Nguyên Thần Cảnh!
Trên mặt Triệu Nguyên Điển lộ ra dáng vẻ bối rối, thưởng kiếm đại hội của hắn vốn dùng thị uy với mấy hoàng tử, không nghĩ tới bọn chúng vẫn dám ám sát mình ngay lúc này, không có nhìn thấy trong đại sảnh có sáu bảy tên võ giả Nguyên Thần Cảnh hay sao?
Tô Tín cùng Trần Kính biết rõ ý định của hoàng tử Đông Tấn Triệu Thành Kiến nhưng không nghĩ tới đối phương dùng thủ bút lớn như vậy, vừa ra tay chính là hai gã võ giả Nguyên Thần Cảnh.
Võ giả trong đại sảnh như đám người Hướng Thiên Long cũng không có giúp Triệu Nguyên Điển như trong suy nghĩ của hắn, ngược lại vô cùng ăn ý lui sang một bên.
Bọn họ không đứng về phía Triệu Nguyên Điển, chỉ miễn cưỡng có quan hệ không tệ với hắn mà thôi.
Nếu như lần này chỉ có một tiểu lâu la tới ám sát, bọn họ không ngại dệt hoa trên gấm xuất thủ tương trợ.
Nhưng vấn đề đối phương vừa ra tay đã là hai Nguyên Thần Cảnh, việc này làm bọn họ kinh hãi lạnh mình, hiện tại nếu mình giúp Triệu Nguyên Điển, vậy thì tương đương với chính mình triệt để đứng bên phía Triệu Nguyên Điển, đây không phải việc bọn họ muốn.
Trong mắt lão bộc nhìn như bình thường sau lưng Triệu Nguyên Điển tỏa ra hàn quang, hắn đánh ra một quyền như mặt trời lên cao, ánh sáng vô tận ngưng tụ trong một quyền này, uy thế vô lượng.
Lão bộc này chính là võ giả Hóa Thần Cảnh, hơn nữa còn là tồn tại Hóa Thần đỉnh phong.
Võ giả Hóa Thần Cảnh đỉnh phong ra tay liền ngăn cản một người của đối phương, đồng thời thị vệ khác bên cạnh Thành vương phủ cũng ra tay ngăn cản thích khách.
Còn thừa một tên võ giả Hóa Thần Cảnh lại do bốn người Tô Tín, Trần Kính, Diêm Đông Thần, Diễn Na La liên thủ ngăn lại.
Bốn người bọn họ đều là tồn tại tốp mười Nhân Bảng, cho dù đối mặt võ giả Hóa Thần Cảnh cũng có lực lượng mười phần, bốn người này ra tay đã áp chế một tên võ giả Hóa Thần Cảnh, võ giả chung quanh nhìn thấy liền kinh hãi.
Chênh lệch giữa Nguyên Thần cùng Tiên Thiên như một trời một vực, nhưng bây giờ lại bị bốn người Tô Tín áp chế.
Tô Tín lúc này chỉ dùng sáu phần khí lực, đại bộ phận lực chú ý của hắn đều nằm trên Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm, dù sao mục đích chủ yếu của hắn chính là ngăn cản người Thiên đình đến cướp lấy Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm.
Nhưng vào lúc này, một bóng dáng màu đen bỗng nhiên bay ra khỏi đám người, thân mặc áo đen, dáng người uyển chuyển lung linh, hiển nhiên là một nữ nhân.
Tuy trên mặt nàng nàng mang theo mặt nạ Dạ Du Thần xấu xí, khí tức màu đen bộc phát làm cả đại sảnh u ám vài phần.
Trong mắt Tô Tín bắn ra hàn quang, đang chuẩn bị muốn ra tay, Diễn Na La bên cạnh hắn bỗng nhiên dừng tay, thân thể hóa thành hỏa quang xuất hiện trước người Triệu Nguyên Điển, tay trái thăm dò trong ngực của hắn, Triệu Nguyên Điển dùng ánh mắt không dám tin nhìn trái tim mình bị bóp nát, sau đó Diễn Na La một tay lấy túi giới tử của Triệu Nguyên Điển, thân thể hóa thành hỏa quang biến mất không thấy đâu nữa.
Động tác liên tiếp nhanh chóng và thuần thục, xem ra Diễn Na La không phải mới làm việc này lần đầu tiên.
Triệu Nguyên Điển bị hắn giết cũng không sao, nhưng hắn bỗng nhiên thu tay cũng làm giảm rất nhiều áp lực lên tên võ giả Hóa Thần Cảnh đối chiến đám người Tô Tín, hắn công kích điên cuồng làm Tô Tín muốn cướp lấy Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm chậm một nhịp, làm cho hắn trơ mắt nhìn Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm bị Dạ Du Thần cầm trong tay.
- Khốn nạn!
Tô Tín không nhịn được chửi Diễn Na La ầm lên.
Cũng không biết tính cách trời sinh của Diễn Na La như thế hay tu hành công pháp tà dị gì, dù sao Tô Tín xem ra đây là tên điên tàn nhẫn thị sát khát máu và không có lập trường.
Túi giới tử của Triệu Nguyên Điển có cấm chế, ngươi đoạt đi có thể làm gì?
Lúc này võ giả Hóa Thần Cảnh đang đối chiến với Tô Tín phát hiện Triệu Nguyên Điển đã chết, dù không phải do mình giết nhưng nhiệm vụ lần này xem như hoàn thành, cho nên hắn lập tức bứt ra lui về phía sau.
Tô Tín đạt được khe hở, hắn lập tức tấn công Dạ Du Thần, muốn đoạt lại Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm.
Trần Kính và Diêm Đông Thần cầm binh khí hai mặt nhìn nhau, bọn họ có cảm giác mình đánh một trận quá khó hiểu, tại sao xuất hiện nhiều ngưu quỷ xà thần như thế?
Diêm Đông Thần khá hơn chút ít, dù sao hắn chỉ ngoài ý muốn bị cuốn vào trong đó, mà Trần Kính cũng như Tô Tín đang mắng chửi Diễn Na La ầm lên.
Triệu Nguyên Điển bị hắn giết, tất cả mưu đồ của mình trong thời gian này đã uổng phí.
Hắn vốn mượn cơ hội tiếp cận Triệu Nguyên Điển gia tăng quy mô tập sự mật thám tại Đông Tấn, hiện tại kế hoạch lại triệt để thất bại.
- Vậy thì mời Tô tiểu hữu xuất thủ trước.
Tô Tín lắc lắc đầu nói:
- Vẫn là Hướng quán chủ xuất thủ trước đi, ta sợ chờ ta xuất thủ trước, Hướng quán chủ ngươi sẽ không có cơ hội ra tay.
Vừa nói ra lời này, tất cả mọi người ở đây đều cười lạnh một tiếng.
- Cuồng vọng!
Cho dù tự phong nội lực, Hướng Thiên Long cũng tu luyện võ công nhiều hơn Tô Tín vài chục năm, hiện tại ngươi dám nói Hướng Thiên Long không có cơ hội ra tay.
Trên mặt Hướng Thiên Long cũng lộ ra một tia lãnh ý, nói:
- Nếu Tô tiểu hữu có tin tưởng như vậy, tại hạ sẽ không khách khí.
Mặc dù nói đã tự phong nội lực, hơn nữa Hướng Thiên Long chính thức am hiểu không phải kiếm pháp, nhưng hắn vẫn không có đặt Tô Tín vào trong mắt.
Có thể tu luyện tới Nguyên Thần Cảnh, cho dù thực lực không đồng nhất nhưng tối thiểu ở phương diện chiến đấu, mỗi người đều trải qua thiên chuy bách luyện mới thành tựu Nguyên Thần Cảnh.
Cho nên mặc dù tự phong nội lực, Hướng Thiên Long cũng có nắm chắc giáo huấn Tô Tín một trận.
Tuy bây giờ nhìn ý của Thành vương muốn lôi kéo Tô Tín, cho nên Hướng Thiên Long cũng không dám làm quá đáng, nhưng tối thiểu cũng làm cho Tô Tín nằm hơn mấy tháng mới được.
Trường kiếm thép tinh ra khỏi vỏ, trường kiếm trong tay Hướng Thiên Long đâm mười sáu kiếm trong nháy mắt, trực tiếp phong tỏa tất cả phương vị tránh né xê dịch của Tô Tín, làm cho hắn tránh cũng không thể tránh.
Những võ giả chung quanh nhìn thấy cảnh này liền gật đầu, Hướng Thiên Long không hổ là Hướng Thiên Long, cho dù Thiên Long đạo tràng không phải dùng kiếm thuật nổi danh nhưng kiếm pháp trụ cột của hắn vẫn cường hãn kinh người.
Nhưng lúc này Tô Tín lại xuất kiếm.
Một đạo kiếm quang chói mắt lóng lánh bay ra, tốc độ giống như tia chớp phát sau mà đến trước.
Kiếm tay trái quỷ dị mà tàn nhẫn xuyên qua mười sáu kiếm phong tỏa của Hướng Thiên Long, trực tiếp xẹt qua cổ hắn!
Nhanh! Nhanh không gì sánh kịp!
Võ giả chung quanh đều sững sờ, dưới tình huống không có chân khí gia trì nhưng một kiếm lại nhanh tới mức này, quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Kiếm phong dày đặc đã tới gần sát cổ Hướng Thiên Long, làm hắn cảm nhận được sát cơ từ lâu không gặp khi bước vào Hóa Thần Cảnh tới bây giờ.
Hiện tại hai bên đều phong tỏa chân khí, tuy Tô Tín chỉ cầm một thanh trường kiếm thép tinh bình thường nhưng Hướng Thiên Long không chút nghi ngờ, một kiếm này của Tô Tín có thể cắt đứt cổ của hắn!
Trước khi phong tỏa nội lực, đương nhiên hắn không đặt một kiếm của Tô Tín vào trong mắt, có thể tránh né dễ dàng, thậm chí trực tiếp dùng cương khí bắn ra là được.
Nhưng bây giờ trong tình huống không có nội lực chèo chống, Hướng Thiên Long phát giác được một kiếm này đâm tới,nhưng hắn vẫn tránh không thoát.
Không thể làm gì, Hướng Thiên Long quán chú cương khí vào mũi kiếm và bắn ra, đánh bật trường kiếm của Tô Tín.
Trường kiếm thép tinh bình thường đương nhiên không chịu nổi cương khí của võ giả Hóa Thần Cảnh như Hướng Thiên Long, cho nên nó đứt đoạn tại chỗ, Tô Tín cũng lui về phía sau hai bước.
Trên mặt Tô Tín lại không có chút dị sắc nào, chỉ cầm thanh kiếm gãy thành hai đoạn chắp tay nói:
- Hướng quán chủ, đa tạ.
Lần này người chung quanh không nói lời nào, Hướng Thiên Long vận dụng chân khí trước tiên nhưng lại thua, hơn nữa một chiêu bại trận, thua rất khó coi.
Thời điểm này có người nhớ tới, dường như lúc Tô Tín vừa mới đặt chân giang hồ liền có danh hiệu Khoái Kiếm.
Chỉ có điều khi đó Tô Tín chỉ mới có chút danh tiếng mà thôi, kiếm của hắn nhanh hơn nữa nhưng có thể nhanh tới mức nào?
Hôm nay mọi người nhìn thấy kiếm của Tô Tín rất nhanh, tàn nhẫn vô song, nhanh đến mức làm cho người ta cảm thấy kinh diễm.
Võ giả vẫn phải dựa vào nắm đấm nói chuyện, Tô Tín chiến thắng trận này, cho nên cho dù cách nói của hắn cưỡng từ đoạt lý nhưng không ai phản bác được gì.
Triệu Nguyên Điển vội vàng đi ra hoà giải:
- Hôm nay chúng ta tổ chức thưởng kiếm đại hội, thật sự không nên động thủ, hai vị không dùng nội lực tỉ thí với nhau chứ không phải đánh thật, như vậy hôm nay bổn vương sẽ mang tới cho mọi người một điều bất ngờ, mang lên cho ta.
Triệu Nguyên Điển vỗ vỗ tay, lập tức có hai thị nữ mang ba bình thủy tinh nhỏ, bên trong có bảy màu sắc khác nhau, chất lỏng bên trong lưu động như cầu vồng.
Triệu Nguyên Điển nói:
- Có lẽ các vị đã nghe nói qua thứ này, chính là thời điểm Thiên Sơn Tuyết Liên nở rộ, nhụy hoa chính giữa sinh ra một giọt sương, tên là Thất Thần Lộ, một lọ này dùng một trăm đóa Thiên Sơn Tuyết Liên mới có thể thu thập.
- Thiên Sơn Tuyết Liên vô cùng trân quý, phải mất mười năm mới nở một lần, một lọ này phải mất vài chục năm mới có thể thu thập được.
- Công hiệu của Thất Thần Lộ cực kỳ cường đại, nó có thể cải biến tư chất võ giả, bất cứ võ giả nào dưới cảnh giới Tiên Thiên uống Thất Thần Lộ, tư chất bản thân sẽ tăng lên một bậc.
Nói đến đây, trên mặt Triệu Nguyên Điển chỉ có thể nở nụ cười khổ, bởi vì hắn đã uống qua Thất Thần Lộ, còn là hai bình.
Thứ này cũng chỉ có quốc lực Đại Tấn ngày xưa mới có thể thu thập, hắn lấy được năm bình trong bảo khố Đông Tấn, kết quả uống một bình, tư chất bản thân chỉ hơi tăng lên một chút mà thôi, uống đến bình thứ hai thì không có chút tác dụng gì, có thể nghĩ tư chất hắn kém cỏi tới mức nào.
Mọi người nơi này làm ra bộ dạng thèm thuồng, ngay cả những tồn tại Hóa Thần Cảnh cũng như thế.
Bọn họ không phải người cô đơn, tử tôn hậu duệ hoặc là đồ tử đồ tôn của mình đều cần thứ này.
Tư chất tốt thì thứ này dệt hoa trên gấm, tư chất kém thì nó chính là thứ giúp cá chép vượt Long môn.
Loại thần dược có thể cải biến tư chất này cũng chỉ có Đại Tấn tồn tại tám trăm năm mới có thể lấy được.
Ngay khiTriệu Nguyên Điển chuẩn bị nói một chút mọi người đạt được Thất Thần Lộ như thế nào, lúc này dị biến nổi lên.
Trong đại sảnh tới gần cạnh cửa có mấy tên võ giả bỗng nhiên ra tay, trong nháy mắt cương khí cường đại bộc phát, trong mấy người này có hai tên võ giả Nguyên Thần Cảnh!
Trên mặt Triệu Nguyên Điển lộ ra dáng vẻ bối rối, thưởng kiếm đại hội của hắn vốn dùng thị uy với mấy hoàng tử, không nghĩ tới bọn chúng vẫn dám ám sát mình ngay lúc này, không có nhìn thấy trong đại sảnh có sáu bảy tên võ giả Nguyên Thần Cảnh hay sao?
Tô Tín cùng Trần Kính biết rõ ý định của hoàng tử Đông Tấn Triệu Thành Kiến nhưng không nghĩ tới đối phương dùng thủ bút lớn như vậy, vừa ra tay chính là hai gã võ giả Nguyên Thần Cảnh.
Võ giả trong đại sảnh như đám người Hướng Thiên Long cũng không có giúp Triệu Nguyên Điển như trong suy nghĩ của hắn, ngược lại vô cùng ăn ý lui sang một bên.
Bọn họ không đứng về phía Triệu Nguyên Điển, chỉ miễn cưỡng có quan hệ không tệ với hắn mà thôi.
Nếu như lần này chỉ có một tiểu lâu la tới ám sát, bọn họ không ngại dệt hoa trên gấm xuất thủ tương trợ.
Nhưng vấn đề đối phương vừa ra tay đã là hai Nguyên Thần Cảnh, việc này làm bọn họ kinh hãi lạnh mình, hiện tại nếu mình giúp Triệu Nguyên Điển, vậy thì tương đương với chính mình triệt để đứng bên phía Triệu Nguyên Điển, đây không phải việc bọn họ muốn.
Trong mắt lão bộc nhìn như bình thường sau lưng Triệu Nguyên Điển tỏa ra hàn quang, hắn đánh ra một quyền như mặt trời lên cao, ánh sáng vô tận ngưng tụ trong một quyền này, uy thế vô lượng.
Lão bộc này chính là võ giả Hóa Thần Cảnh, hơn nữa còn là tồn tại Hóa Thần đỉnh phong.
Võ giả Hóa Thần Cảnh đỉnh phong ra tay liền ngăn cản một người của đối phương, đồng thời thị vệ khác bên cạnh Thành vương phủ cũng ra tay ngăn cản thích khách.
Còn thừa một tên võ giả Hóa Thần Cảnh lại do bốn người Tô Tín, Trần Kính, Diêm Đông Thần, Diễn Na La liên thủ ngăn lại.
Bốn người bọn họ đều là tồn tại tốp mười Nhân Bảng, cho dù đối mặt võ giả Hóa Thần Cảnh cũng có lực lượng mười phần, bốn người này ra tay đã áp chế một tên võ giả Hóa Thần Cảnh, võ giả chung quanh nhìn thấy liền kinh hãi.
Chênh lệch giữa Nguyên Thần cùng Tiên Thiên như một trời một vực, nhưng bây giờ lại bị bốn người Tô Tín áp chế.
Tô Tín lúc này chỉ dùng sáu phần khí lực, đại bộ phận lực chú ý của hắn đều nằm trên Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm, dù sao mục đích chủ yếu của hắn chính là ngăn cản người Thiên đình đến cướp lấy Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm.
Nhưng vào lúc này, một bóng dáng màu đen bỗng nhiên bay ra khỏi đám người, thân mặc áo đen, dáng người uyển chuyển lung linh, hiển nhiên là một nữ nhân.
Tuy trên mặt nàng nàng mang theo mặt nạ Dạ Du Thần xấu xí, khí tức màu đen bộc phát làm cả đại sảnh u ám vài phần.
Trong mắt Tô Tín bắn ra hàn quang, đang chuẩn bị muốn ra tay, Diễn Na La bên cạnh hắn bỗng nhiên dừng tay, thân thể hóa thành hỏa quang xuất hiện trước người Triệu Nguyên Điển, tay trái thăm dò trong ngực của hắn, Triệu Nguyên Điển dùng ánh mắt không dám tin nhìn trái tim mình bị bóp nát, sau đó Diễn Na La một tay lấy túi giới tử của Triệu Nguyên Điển, thân thể hóa thành hỏa quang biến mất không thấy đâu nữa.
Động tác liên tiếp nhanh chóng và thuần thục, xem ra Diễn Na La không phải mới làm việc này lần đầu tiên.
Triệu Nguyên Điển bị hắn giết cũng không sao, nhưng hắn bỗng nhiên thu tay cũng làm giảm rất nhiều áp lực lên tên võ giả Hóa Thần Cảnh đối chiến đám người Tô Tín, hắn công kích điên cuồng làm Tô Tín muốn cướp lấy Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm chậm một nhịp, làm cho hắn trơ mắt nhìn Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm bị Dạ Du Thần cầm trong tay.
- Khốn nạn!
Tô Tín không nhịn được chửi Diễn Na La ầm lên.
Cũng không biết tính cách trời sinh của Diễn Na La như thế hay tu hành công pháp tà dị gì, dù sao Tô Tín xem ra đây là tên điên tàn nhẫn thị sát khát máu và không có lập trường.
Túi giới tử của Triệu Nguyên Điển có cấm chế, ngươi đoạt đi có thể làm gì?
Lúc này võ giả Hóa Thần Cảnh đang đối chiến với Tô Tín phát hiện Triệu Nguyên Điển đã chết, dù không phải do mình giết nhưng nhiệm vụ lần này xem như hoàn thành, cho nên hắn lập tức bứt ra lui về phía sau.
Tô Tín đạt được khe hở, hắn lập tức tấn công Dạ Du Thần, muốn đoạt lại Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm.
Trần Kính và Diêm Đông Thần cầm binh khí hai mặt nhìn nhau, bọn họ có cảm giác mình đánh một trận quá khó hiểu, tại sao xuất hiện nhiều ngưu quỷ xà thần như thế?
Diêm Đông Thần khá hơn chút ít, dù sao hắn chỉ ngoài ý muốn bị cuốn vào trong đó, mà Trần Kính cũng như Tô Tín đang mắng chửi Diễn Na La ầm lên.
Triệu Nguyên Điển bị hắn giết, tất cả mưu đồ của mình trong thời gian này đã uổng phí.
Hắn vốn mượn cơ hội tiếp cận Triệu Nguyên Điển gia tăng quy mô tập sự mật thám tại Đông Tấn, hiện tại kế hoạch lại triệt để thất bại.
/773
|