Tô Tín một lời không hợp liền trảm Lưu sư huynh, hành động như thế dọa đám người trong quán rượu kêu to.
So sánh với cường giả Nhân Bảng Tô Tín trước mặt, Lưu sư huynh chỉ là tiểu nhân vật bất nhập lưu mà thôi.
Nhưng vấn đề là hắn hiện tại nói thế nào cũng là người của Địch Vân Phi Tô Tín cứ giết hắn như vậy. Hắn làm sao bàn giao với Địch công tử chứ?
Tô Tín vung máu tươi trên kiếm trong nội tâm không có chút sợ hãi nào.
Địch Vân Phi muốn thu Tô Tín dưới trướng, nói đùa gì vậy?
Những đệ tử đại phái này xem võ giả Tương Nam như quân cờ dùng để tôi luyện chính mình, nhưng thật đáng buồn là võ giả Tương Nam đoán được nhưng vẫn chạy theo như vịt.
Nhưng Tô Tín khác với bọn chúng, cho dù hắn nhỏ yếu nhưng hắn không bao giờ cho rằng mình chính là quân cờ, hắn chỉ biết làm người đánh cờ mà thôi.
Tô Tín muốn cứu Phi Ưng bang nhưng sẽ không ở lại phủ Thường Ninh chờ Địch Vân Phi tới.
Hắn muốn hóa bị động thành chủ động, phủ Đông Lâm không phải là đại bản doanh tạm thời của Địch Vân Phi hay sao? Vậy thì tốt chính mình náo long trời lỡ đất, nhìn xem Địch Vân Phi có tâm tình đi hợp nhất Phi Ưng bang hay không?
Vào lúc này bên ngoài có tiếng động huyên náo to lớn vang lên, hơn mười tên võ giả đẩy đám người đi tới.
Trong hơn mười người này có một tên võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh, võ
giả còn lại đều là cảnh giới Hậu Thiên.
Tên võ giả Tiên Thiên tướng mạo xấu xí, mắt lé miệng méo, kỳ lạ nhất chính là đôi tay vô cùng tối tăm, phía trên mơ hồ có mùi hôi thối.
Nhìn thấy người này tiến vào, võ giả trong quán rượu không dám lên tiếng, vị này không phải là nhân vật dễ sống chung.
Địch Vân Phi mời chào mười mấy võ giả Tiên Thiên trong Tương Nam, trong đó chỉ có năm sáu người là Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh mà thôi.
Âm Dương Quỷ Thủ Khổng Thu Nhân là một trong số đó.
Âm Dương Quỷ Thủ Khổng Thu Nhân có danh khí không nhỏ tại Tương Nam nhưng phần lớn là tiếng xấu.
Tên này trong tên có chữ Nhân nhưng hành vi của hắn không dính chút nào với chữ Nhân.
Khổng Thu Nhân xuất thân tán tu, ngày bình thường lấn thiện sợ ác làm người âm hiểm xảo trá.
Hắn đã từng vô tình đắc tội đệ tử Ly Hỏa giáo, hắn chạy xa ngàn dặm tránh đuổi giết nhưng suýt chút nữa bị Ly Hỏa giáo chém giết tại chỗ. Thời điểm hắn trọng thương được một tiểu thế gia Lưu gia tại Tương Nam cứu một mạng.
Không nghĩ tới chờ hắn chữa khỏi thương thế liền biết Lưu gia tổ truyền một quả linh dược trăm năm Chu Quả, hắn ám toán ân nhân, diệt cả nhà Lưu gia đoạt được Chu Quả.
Dựa vào Chu Quả cho nên Khổng Thu Nhân mới thuận lợi đột phá tới Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh.
Danh hào Âm Dương Quỷ Thủ cũng không chỉ riêng võ công của hắn, còn nói rõ hắn ra tay ngoan độc, không để ý sẽ bị “Quỷ Thủ” của hắn tiễn đưa đi âm phủ.
Tiến vào trong tửu lâu, Khổng Thu Nhân nhìn thấy Lưu sư huynh bị Tô Tín chém bay đầu, sắc mặt hắn lập tức lạnh lẽo.
Lúc đầu hắn nghe nói nơi này có người gây sự, Địch Vân Phi trước khi đi bảo hắn trông coi phủ Đông Lâm, cho nên vừa nghe tin tức này Khổng Thu Nhân lập tức mang người chạy tới.
Hắn có danh hiệu “Âm Dương Quỷ Thủ”, trong thời gian hắn quản lý phủ Đông Lâm không người nào dưới trướng Tiêu Ma Vân có thể đi vào phủ Đông Lâm, không ai dám gây sự vào lúc này, không nghĩ tới hôm nay lại có gia hỏa muốn chết.
Chỉ có điều Khổng Thu Nhân không có ngờ tới vừa vào quán rượu đã thấy Lưu sư huynh bị chém giết.
Một tiểu võ giả Hậu Thiên giết cũng giết nhưng đây là người của Địch công tử, hắn bị người ta giết phải đòi câu trả lời, bằng không chẳng phải mình vô dụng?
Khổng Thu Nhân ngữ khí âm lãnh nói:
- Vị bằng hữu kia, ngươi biết người ngươi giết là ai hay không? Hắn là thủ hạ của Địch công tử, giết hắn ngươi phải cho ta câu trả lời.
Tô Tín thản nhiên nói:
- À! Ngươi muốn câu trả lời thế nào?
Đối phương cũng là võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh, cho nên Khổng Thu Nhân cũng không có vừa gặp mặt liền xông lên tấn công nói:
- Giết người của Địch công tử có sai phải phạt, ngươi theo ta đi một chuyến, chờ Địch công tử trở lại sẽ xử lý.
Nghe thấy Khổng Thu Nhân nói như vậy, Tô Tín lập cười lớn tiếng cười rất càn rỡ.
Khổng Thu Nhân cau mày nói:
- Ngươi có ý gì? Ta nói rất buồn cười sao?
Tô Tín lắc đầu:
- Buồn cười không phải lời ngươi nói, mà là bản thân ngươi. Xin hỏi, ngươi tính là thứ gì mà xứng phạt ta? Địch Vân Phi có tư cách xử trí ta sao?
Sắc mặt Khổng Thu Nhân lập tức biến đổi, phẫn nộ quát:
- Làm càn! Không cần biết ngươi là ai, ngươi dám coi rẻ Địch công tử như vậy. Hôm nay ngươi đừng mong ra khỏi phủ Đông Lâm.
Nơi này có nhiều người đang nhìn như thế, đối phương cũng dám nói ra lời cuồng ngôn như vậy. Nếu mình không tỏ thái độ, về sau hắn làm sao lăn lộn dưới trướng Địch công tử?
Tuy Khổng Thu Nhân âm hiểm ác độc nhưng hắn là người biết suy nghĩ.
Hắn có thanh danh thối trong Tương Nam chi địa, võ giả Hậu Thiên gặp hắn đều trốn, võ giả Tiên Thiên cùng cấp chán ghét không làm bạn với hắn.
Nếu hắn lẻ loi một mình lưu lạc Trung Nguyên hắn không có chỗ dựa nào cả, còn không bằng ở lại Tương Nam.
Huống hồ tại Trung Nguyên là nơi cường giả xuất hiện lớp lớp với tính cách của hắn, nếu không cẩn thận làm ra chuyện người người oán hận. Nói không chừng lúc nào đó hắn sẽ gặp được thiếu hiệp hành hiệp trượng nghĩa nào đó cho một kiếm tiễn lên đường.
Cho nên hắn nhất định phải ôm đùi Địch Vân Phi, hi vọng Địch Vân Phi tranh đấu thắng đám người Tiêu Ma La. Sau đó bản thân hắn cũng thuận tiện gia nhập Tranh Kiếm Minh.
Cho nên trong những võ giả Tiên Thiên dựa vào Địch Vân Phi, thái độ của hắn ân cần nhất nịnh bợ cũng nhiều nhất.
Khổng Thu Nhân hét lên đầy phẫn nộ, thân thể lao tới và vỗ một chưởng vào người Tô Tín.
Hắn tu luyện chính là công pháp cực kỳ độc ác dùng tử thi luyện công, tinh luyện độc tố trong hủ thi vào trong đôi tay của mình, tương đương với một môn độc công khủng bố.
Hơn nữa khác với độc công chính diện, mặc dù công pháp của hắn có độc từ hủ thi. Đồng thời cũng có thể ăn mòn chân khí của đối phương, đối thủ của hắn càng đánh càng yếu, cuối cùng chết dưới “Quỷ Thủ”.
Chân khí màu đen xuất hiện trên một chưởng của Khổng Thu Nhân, mang theo gió tanh gào thét, mùi tanh tưởi giống như một hủ thi người trưởng thành nổ tung mùi vị vô cùng buồn nôn.
Tô Tín điểm ra một chỉ như sương lạnh hàng lâm, không khí bốn phía đông cứng lại, chân khí màu đen cũng ngưng tụ trên không trung.
Chỉ kình từ Kinh Thần chỉ của Tô Tín bộc phát, chân khí màu đen nát bấy và rơi lả tả trên mặt đất chung quanh mặt đất cũng bị ăn mòn.
Khổng Thu Nhân cũng bị Kinh Thần chỉ của Tô Tín đẩy lui, song chưởng chấn động, vậy mà cảm giác hai tay của mình đông cứng.
Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần chỉ, Tô Tín đã sử dụng nhiều lần tại thành Thương Sơn, hiện tại dùng liên tục cũng không sợ bị người ta nhìn ra cái gì.
Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần chỉ có quá nhiều biến hóa xuân, hạ, thu, đông, hai mươi bốn kiểu thời tiết biến hóa, Tô Tín chỉ dùng hai ba loại tại thành Thương Sơn mà thôi. Hiện tại hơi chuyển hóa thành chiêu thức khác, nếu người không nghiên cứu cẩn thận sẽ không nhìn ra.
Nếu đám người Mạc Thiên Lan từng giao thủ với Tô Tín có mặt tại nơi này thì bọn họ chắc chắn sẽ nhìn ra.
Dù sao những người này đều bị Tô Tín trọng thương hoặc phế sạch, bọn họ có ấn tượng sâu sắc với chỉ pháp của hắn.
Đáng tiếc đám người Mạc Thiên Lan đừng nói dưỡng thương, cho dù thương thế khỏi hẳn, Thương Lan cốc Mạc gia các tông môn vì ngăn ngừa bọn họ sinh ra xung đột với đám người Địch Vân Phi cũng sẽ làm rùa đen rút đầu, không cho đệ tử đi ra ngoài.
Khổng Thu Nhân hừ lạnh một tiếng:
- Thực lực cũng không phải yếu, khó trách không đặt Địch công tử vào trong mắt. Đáng tiếc ngươi cuối cùng là tự cao tự đại mà thôi. Địch công tử cường đại không phải ngươi có thể tưởng tượng, ngươi cũng không có tư cách giao thủ với Địch công tử. Hôm nay ta thu thập ngươi chờ Địch công tử xử lý.
Song chưởng của Khổng Thu Nhân tràn ngập hủ thi độc màu đen trong nháy mắt chưởng ấn bay đầy trời, song chưởng tấn công sinh ra tiếng ma quỷ gào góc thảm thiết.
Võ giả trong quán rượu kinh hô thành tiếng:
- Khổng Thu Nhân đã sử dụng Hóa Cốt Quỷ Thủ Ấn rồi, Tô Tín lại có thể bức hắn tới mức này.
Môn công pháp của Khổng Thu Nhân giống như Luyện Thiết Thủ của Niếp Phương, nó lại thuộc về con đường tà đạo.
Luyện Thiết Thủ dùng chính chân khí của mình thôi phát, dung kim luyện thiết là công pháp chính tông.
Môn võ công của Khổng Thu Nhân cần dùng hủ thi luyện công, thời điểm ra tay sẽ tiêu hao hủ thi độc trên đôi tay hắn.
Nói như vậy đụng phải võ giả bình thường, Khổng Thu Nhân chỉ cần dùng một ít hủ thi độc là đủ, nếu như tiêu hao quá lớn sẽ ảnh hưởng tới tiến cảnh tu luyện môn võ công này.
Hiện tại hắn sử dụng chiêu Hóa Cốt Quỷ Thủ Ấn chính là sát chiêu, trong nháy mắt bộc phát toàn bộ hủ thi độc trên tay lực lượng cực kỳ cường đại.
Thậm chí sau khi sử dụng xong, qua vài ngày sau hắn cũng không thể sử dụng hủ thi độc. Cho nên Khổng Thu Nhân trừ lúc liều mạng sẽ không dùng chiêu này.
Đương nhiên uy lực chiêu này rất lớn, Khổng Thu Nhân đã từng dùng chiêu này đuổi giết võ giả cùng cấp, cũng đánh đối thủ chỉ còn xương trắng.
Hiện tại Khổng Thu Nhân chỉ giao thủ với Tô Tín vài chiêu đã sử dụng tới át chủ bài, có thể nghĩ Tô Tín tạo áp lực lên Khổng Thu Nhân lớn đến bao nhiêu.
Kỳ thật Khổng Thu Nhân làm như vậy cũng vì bảo vệ mình mà thôi.
Hắn cũng không biết thân phận chân thật của Tô Tín, nhìn hắn còn trẻ như vậy đã là võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh. Hoặc hắn xuất thân đại phái võ lâm từ nhỏ danh sư chỉ điểm, đan dược cung cấp đầy đủ cho dù cảnh giới không thấp nhưng kinh nghiệm chiến đấu không tốt lắm.
Nhưng hiển nhiên Tô Tín cũng không phải loại võ giả này, từ khi giao thủ lâm trận tới giờ, Tô Tín nắm thời cơ ra tay và lực đạo mạnh yếu tinh chuẩn cũng nói rõ hắn là ngời thân kinh bách chiến.
Nếu như vậy Khổng Thu Nhân không thể không cẩn thận, hắn sử dụng toàn lực mới tốt.
Cho dù sau khi sử dụng Hóa Cốt Quỷ Thủ Ấn, qua vài ngày sau võ công bị phế sạch nhưng nơi này là phủ Đông Lâm, hắn là thủ hạ Địch Vân Phi cho nên không cần lo lắng có người gây phiền toái cho mình.
So sánh với cường giả Nhân Bảng Tô Tín trước mặt, Lưu sư huynh chỉ là tiểu nhân vật bất nhập lưu mà thôi.
Nhưng vấn đề là hắn hiện tại nói thế nào cũng là người của Địch Vân Phi Tô Tín cứ giết hắn như vậy. Hắn làm sao bàn giao với Địch công tử chứ?
Tô Tín vung máu tươi trên kiếm trong nội tâm không có chút sợ hãi nào.
Địch Vân Phi muốn thu Tô Tín dưới trướng, nói đùa gì vậy?
Những đệ tử đại phái này xem võ giả Tương Nam như quân cờ dùng để tôi luyện chính mình, nhưng thật đáng buồn là võ giả Tương Nam đoán được nhưng vẫn chạy theo như vịt.
Nhưng Tô Tín khác với bọn chúng, cho dù hắn nhỏ yếu nhưng hắn không bao giờ cho rằng mình chính là quân cờ, hắn chỉ biết làm người đánh cờ mà thôi.
Tô Tín muốn cứu Phi Ưng bang nhưng sẽ không ở lại phủ Thường Ninh chờ Địch Vân Phi tới.
Hắn muốn hóa bị động thành chủ động, phủ Đông Lâm không phải là đại bản doanh tạm thời của Địch Vân Phi hay sao? Vậy thì tốt chính mình náo long trời lỡ đất, nhìn xem Địch Vân Phi có tâm tình đi hợp nhất Phi Ưng bang hay không?
Vào lúc này bên ngoài có tiếng động huyên náo to lớn vang lên, hơn mười tên võ giả đẩy đám người đi tới.
Trong hơn mười người này có một tên võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh, võ
giả còn lại đều là cảnh giới Hậu Thiên.
Tên võ giả Tiên Thiên tướng mạo xấu xí, mắt lé miệng méo, kỳ lạ nhất chính là đôi tay vô cùng tối tăm, phía trên mơ hồ có mùi hôi thối.
Nhìn thấy người này tiến vào, võ giả trong quán rượu không dám lên tiếng, vị này không phải là nhân vật dễ sống chung.
Địch Vân Phi mời chào mười mấy võ giả Tiên Thiên trong Tương Nam, trong đó chỉ có năm sáu người là Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh mà thôi.
Âm Dương Quỷ Thủ Khổng Thu Nhân là một trong số đó.
Âm Dương Quỷ Thủ Khổng Thu Nhân có danh khí không nhỏ tại Tương Nam nhưng phần lớn là tiếng xấu.
Tên này trong tên có chữ Nhân nhưng hành vi của hắn không dính chút nào với chữ Nhân.
Khổng Thu Nhân xuất thân tán tu, ngày bình thường lấn thiện sợ ác làm người âm hiểm xảo trá.
Hắn đã từng vô tình đắc tội đệ tử Ly Hỏa giáo, hắn chạy xa ngàn dặm tránh đuổi giết nhưng suýt chút nữa bị Ly Hỏa giáo chém giết tại chỗ. Thời điểm hắn trọng thương được một tiểu thế gia Lưu gia tại Tương Nam cứu một mạng.
Không nghĩ tới chờ hắn chữa khỏi thương thế liền biết Lưu gia tổ truyền một quả linh dược trăm năm Chu Quả, hắn ám toán ân nhân, diệt cả nhà Lưu gia đoạt được Chu Quả.
Dựa vào Chu Quả cho nên Khổng Thu Nhân mới thuận lợi đột phá tới Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh.
Danh hào Âm Dương Quỷ Thủ cũng không chỉ riêng võ công của hắn, còn nói rõ hắn ra tay ngoan độc, không để ý sẽ bị “Quỷ Thủ” của hắn tiễn đưa đi âm phủ.
Tiến vào trong tửu lâu, Khổng Thu Nhân nhìn thấy Lưu sư huynh bị Tô Tín chém bay đầu, sắc mặt hắn lập tức lạnh lẽo.
Lúc đầu hắn nghe nói nơi này có người gây sự, Địch Vân Phi trước khi đi bảo hắn trông coi phủ Đông Lâm, cho nên vừa nghe tin tức này Khổng Thu Nhân lập tức mang người chạy tới.
Hắn có danh hiệu “Âm Dương Quỷ Thủ”, trong thời gian hắn quản lý phủ Đông Lâm không người nào dưới trướng Tiêu Ma Vân có thể đi vào phủ Đông Lâm, không ai dám gây sự vào lúc này, không nghĩ tới hôm nay lại có gia hỏa muốn chết.
Chỉ có điều Khổng Thu Nhân không có ngờ tới vừa vào quán rượu đã thấy Lưu sư huynh bị chém giết.
Một tiểu võ giả Hậu Thiên giết cũng giết nhưng đây là người của Địch công tử, hắn bị người ta giết phải đòi câu trả lời, bằng không chẳng phải mình vô dụng?
Khổng Thu Nhân ngữ khí âm lãnh nói:
- Vị bằng hữu kia, ngươi biết người ngươi giết là ai hay không? Hắn là thủ hạ của Địch công tử, giết hắn ngươi phải cho ta câu trả lời.
Tô Tín thản nhiên nói:
- À! Ngươi muốn câu trả lời thế nào?
Đối phương cũng là võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh, cho nên Khổng Thu Nhân cũng không có vừa gặp mặt liền xông lên tấn công nói:
- Giết người của Địch công tử có sai phải phạt, ngươi theo ta đi một chuyến, chờ Địch công tử trở lại sẽ xử lý.
Nghe thấy Khổng Thu Nhân nói như vậy, Tô Tín lập cười lớn tiếng cười rất càn rỡ.
Khổng Thu Nhân cau mày nói:
- Ngươi có ý gì? Ta nói rất buồn cười sao?
Tô Tín lắc đầu:
- Buồn cười không phải lời ngươi nói, mà là bản thân ngươi. Xin hỏi, ngươi tính là thứ gì mà xứng phạt ta? Địch Vân Phi có tư cách xử trí ta sao?
Sắc mặt Khổng Thu Nhân lập tức biến đổi, phẫn nộ quát:
- Làm càn! Không cần biết ngươi là ai, ngươi dám coi rẻ Địch công tử như vậy. Hôm nay ngươi đừng mong ra khỏi phủ Đông Lâm.
Nơi này có nhiều người đang nhìn như thế, đối phương cũng dám nói ra lời cuồng ngôn như vậy. Nếu mình không tỏ thái độ, về sau hắn làm sao lăn lộn dưới trướng Địch công tử?
Tuy Khổng Thu Nhân âm hiểm ác độc nhưng hắn là người biết suy nghĩ.
Hắn có thanh danh thối trong Tương Nam chi địa, võ giả Hậu Thiên gặp hắn đều trốn, võ giả Tiên Thiên cùng cấp chán ghét không làm bạn với hắn.
Nếu hắn lẻ loi một mình lưu lạc Trung Nguyên hắn không có chỗ dựa nào cả, còn không bằng ở lại Tương Nam.
Huống hồ tại Trung Nguyên là nơi cường giả xuất hiện lớp lớp với tính cách của hắn, nếu không cẩn thận làm ra chuyện người người oán hận. Nói không chừng lúc nào đó hắn sẽ gặp được thiếu hiệp hành hiệp trượng nghĩa nào đó cho một kiếm tiễn lên đường.
Cho nên hắn nhất định phải ôm đùi Địch Vân Phi, hi vọng Địch Vân Phi tranh đấu thắng đám người Tiêu Ma La. Sau đó bản thân hắn cũng thuận tiện gia nhập Tranh Kiếm Minh.
Cho nên trong những võ giả Tiên Thiên dựa vào Địch Vân Phi, thái độ của hắn ân cần nhất nịnh bợ cũng nhiều nhất.
Khổng Thu Nhân hét lên đầy phẫn nộ, thân thể lao tới và vỗ một chưởng vào người Tô Tín.
Hắn tu luyện chính là công pháp cực kỳ độc ác dùng tử thi luyện công, tinh luyện độc tố trong hủ thi vào trong đôi tay của mình, tương đương với một môn độc công khủng bố.
Hơn nữa khác với độc công chính diện, mặc dù công pháp của hắn có độc từ hủ thi. Đồng thời cũng có thể ăn mòn chân khí của đối phương, đối thủ của hắn càng đánh càng yếu, cuối cùng chết dưới “Quỷ Thủ”.
Chân khí màu đen xuất hiện trên một chưởng của Khổng Thu Nhân, mang theo gió tanh gào thét, mùi tanh tưởi giống như một hủ thi người trưởng thành nổ tung mùi vị vô cùng buồn nôn.
Tô Tín điểm ra một chỉ như sương lạnh hàng lâm, không khí bốn phía đông cứng lại, chân khí màu đen cũng ngưng tụ trên không trung.
Chỉ kình từ Kinh Thần chỉ của Tô Tín bộc phát, chân khí màu đen nát bấy và rơi lả tả trên mặt đất chung quanh mặt đất cũng bị ăn mòn.
Khổng Thu Nhân cũng bị Kinh Thần chỉ của Tô Tín đẩy lui, song chưởng chấn động, vậy mà cảm giác hai tay của mình đông cứng.
Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần chỉ, Tô Tín đã sử dụng nhiều lần tại thành Thương Sơn, hiện tại dùng liên tục cũng không sợ bị người ta nhìn ra cái gì.
Nhị Thập Tứ Tiết Khí Kinh Thần chỉ có quá nhiều biến hóa xuân, hạ, thu, đông, hai mươi bốn kiểu thời tiết biến hóa, Tô Tín chỉ dùng hai ba loại tại thành Thương Sơn mà thôi. Hiện tại hơi chuyển hóa thành chiêu thức khác, nếu người không nghiên cứu cẩn thận sẽ không nhìn ra.
Nếu đám người Mạc Thiên Lan từng giao thủ với Tô Tín có mặt tại nơi này thì bọn họ chắc chắn sẽ nhìn ra.
Dù sao những người này đều bị Tô Tín trọng thương hoặc phế sạch, bọn họ có ấn tượng sâu sắc với chỉ pháp của hắn.
Đáng tiếc đám người Mạc Thiên Lan đừng nói dưỡng thương, cho dù thương thế khỏi hẳn, Thương Lan cốc Mạc gia các tông môn vì ngăn ngừa bọn họ sinh ra xung đột với đám người Địch Vân Phi cũng sẽ làm rùa đen rút đầu, không cho đệ tử đi ra ngoài.
Khổng Thu Nhân hừ lạnh một tiếng:
- Thực lực cũng không phải yếu, khó trách không đặt Địch công tử vào trong mắt. Đáng tiếc ngươi cuối cùng là tự cao tự đại mà thôi. Địch công tử cường đại không phải ngươi có thể tưởng tượng, ngươi cũng không có tư cách giao thủ với Địch công tử. Hôm nay ta thu thập ngươi chờ Địch công tử xử lý.
Song chưởng của Khổng Thu Nhân tràn ngập hủ thi độc màu đen trong nháy mắt chưởng ấn bay đầy trời, song chưởng tấn công sinh ra tiếng ma quỷ gào góc thảm thiết.
Võ giả trong quán rượu kinh hô thành tiếng:
- Khổng Thu Nhân đã sử dụng Hóa Cốt Quỷ Thủ Ấn rồi, Tô Tín lại có thể bức hắn tới mức này.
Môn công pháp của Khổng Thu Nhân giống như Luyện Thiết Thủ của Niếp Phương, nó lại thuộc về con đường tà đạo.
Luyện Thiết Thủ dùng chính chân khí của mình thôi phát, dung kim luyện thiết là công pháp chính tông.
Môn võ công của Khổng Thu Nhân cần dùng hủ thi luyện công, thời điểm ra tay sẽ tiêu hao hủ thi độc trên đôi tay hắn.
Nói như vậy đụng phải võ giả bình thường, Khổng Thu Nhân chỉ cần dùng một ít hủ thi độc là đủ, nếu như tiêu hao quá lớn sẽ ảnh hưởng tới tiến cảnh tu luyện môn võ công này.
Hiện tại hắn sử dụng chiêu Hóa Cốt Quỷ Thủ Ấn chính là sát chiêu, trong nháy mắt bộc phát toàn bộ hủ thi độc trên tay lực lượng cực kỳ cường đại.
Thậm chí sau khi sử dụng xong, qua vài ngày sau hắn cũng không thể sử dụng hủ thi độc. Cho nên Khổng Thu Nhân trừ lúc liều mạng sẽ không dùng chiêu này.
Đương nhiên uy lực chiêu này rất lớn, Khổng Thu Nhân đã từng dùng chiêu này đuổi giết võ giả cùng cấp, cũng đánh đối thủ chỉ còn xương trắng.
Hiện tại Khổng Thu Nhân chỉ giao thủ với Tô Tín vài chiêu đã sử dụng tới át chủ bài, có thể nghĩ Tô Tín tạo áp lực lên Khổng Thu Nhân lớn đến bao nhiêu.
Kỳ thật Khổng Thu Nhân làm như vậy cũng vì bảo vệ mình mà thôi.
Hắn cũng không biết thân phận chân thật của Tô Tín, nhìn hắn còn trẻ như vậy đã là võ giả Tiên Thiên Linh Khiếu cảnh. Hoặc hắn xuất thân đại phái võ lâm từ nhỏ danh sư chỉ điểm, đan dược cung cấp đầy đủ cho dù cảnh giới không thấp nhưng kinh nghiệm chiến đấu không tốt lắm.
Nhưng hiển nhiên Tô Tín cũng không phải loại võ giả này, từ khi giao thủ lâm trận tới giờ, Tô Tín nắm thời cơ ra tay và lực đạo mạnh yếu tinh chuẩn cũng nói rõ hắn là ngời thân kinh bách chiến.
Nếu như vậy Khổng Thu Nhân không thể không cẩn thận, hắn sử dụng toàn lực mới tốt.
Cho dù sau khi sử dụng Hóa Cốt Quỷ Thủ Ấn, qua vài ngày sau võ công bị phế sạch nhưng nơi này là phủ Đông Lâm, hắn là thủ hạ Địch Vân Phi cho nên không cần lo lắng có người gây phiền toái cho mình.
/773
|