- Chậc chậc, Mạnh công tử có thể hạ thủ với nữ nhân xinh đẹp như vậy, tâm địa thật cứng rắn.
Đám người Phương Hạo đứng sau xem cuộc chiến tặc lưỡi thở dài, vẻ mặt đáng tiếc.
Hồng Liệt Đào đứng bên cạnh cười ha ha nói với Phương Hạo:
- Tiểu tử, ngươi có biết vì sao tuổi tác không kém nhau bao nhiêu nhưng Mạnh công tử có thể đứng hàng Nhân Bảng, ngươi chỉ có thể làm tùy tùng hay không?
Phương Hạo kinh ngạc nói:
- Mạnh công tử thiên phú tốt, có danh sư chỉ điểm, đương nhiên sẽ mạnh hơn ta rồi?
Hồng Liệt Đào nghiêm mặt nói:
- Trên đầu chữ sắc có đao, Mạnh công tử tâm địa đủ cứng rắn, thời điểm chém giết sinh tử thì quản khỉ gió nàng đẹp hay xấu, dù sao chỉ là hồng phấn khô lâu mà thôi. Người như tiểu tử ngươi có lẽ sẽ bị người ta đánh không biết trời nam đất bắc.
- Vì sao hòa thượng Thiếu Lâm tự và đạo sĩ Tạo Hóa đạo môn mạnh như thế? Bởi vì người ta tứ đại giai không, nghĩ ít, dùng thời gian tu luyện, một lòng chỉ muốn tăng thực lực mình lên cao hơn, người như thế có thể không mạnh sao?
Phương Hạo sững sờ nói:
- Hiện tại chúng ta đi làm hòa thượng và đạo sĩ sao? Ta đoán người ta không nhận ta.
Hồng Liệt Đào cười xấu xa, nói:
- Hiện tại ngươi muốn đi làm hòa thượng và đạo sĩ cũng muộn rồi, tuy ngươi có thể cắt cái đó làm công công, trong hoàng cung đại nội có không ít cao thủ. Đi chỗ đó không cần nghĩ nhiều, cam đoan ngươi khám phá hồng trần, thực lực đột nhiên tăng mạnh.
Phương Hạo lập tức nhụt chí, hắn hiểu Hồng Liệt đang trêu chọc hắn.
Tô Tín đại chiến và liên tiếp trọng thương người cầm đầu bốn đại phái, đệ tử bốn phái sớm không nhịn được, lúc này hơn ba mươi người cùng xông lên, rút binh khí trong tay vây quanh Tô Tín.
Hồng Liệt Đào cười ha ha nói:
- Rốt cuộc tới thời điểm chúng ta lên đài rồi.
Vừa dứt lời, đám người Hồng Liệt Đào cũng rút binh khí đứng sau lưng Tô Tín.
Đối mặt với đám người Mạc Thiên Lan xuất thân đại phái, cho dù cảnh giới bọn họ giống nhau nhưng đám người Hồng Liệt Đào không nắm chắc chiến thắng.
Nếu chỉ là đệ tử bình thường thì bọn họ cũng không ngại lên thử một phen.
Tô Tín thu hồi kiếm, thản nhiên nói:
- Mang theo bọn chúng cút đi, nếu không Mạnh Thanh Trạch ta sẽ giết bọn chúng.
Đệ tử bốn phái nhìn nhau, vẻ mặt giãy dụa.
Bọn họ nhìn rõ thực lực của Tô Tín mạnh như thế nào, ngay cả sư huynh mạnh nhất tông môn thế hệ trẻ còn thua thảm như vậy, chính mình nhiều người nhưng hữu dụng sao?
Nếu Tô Tín thật sự giết người, bọn họ cũng không có dũng khí đại chiến, đệ tử bốn phái chỉ có thể để lại vài câu oán hận sau đó mang người rời đi.
Người thanh tỉnh đầu tiên trong bốn người là Lan Vũ Điệp, nàng che bả vai, sắc mặt tái nhợt nhưng trên mặt tươi cười thoải mái:
- Mạnh Thanh Trạch, ngươi quả nhiên không hổ là cường giả Nhân Bảng, bổn cô nương nhớ kỹ ngươi, chờ ta dưỡng tốt thương thế lại tới đấu với ngươi một lần!
Tô Tín không nói gì, mặc cho bọn họ mang đám người Lan Vũ Điệp rời đi.
Hồng Liệt Đào xoa xoa cằm nói:
- Nữ nhân này quả nhiên là đê tiện, ngươi càng đánh nàng, nàng sẽ càng không quên ngươi, quả nhiên nữ nhân này thiếu quản giáo, quản giáo nhiều sẽ trung thực.
Hắn vừa mới dứt lời liền cảm thấy có hai đạo sát cơ tập trung lên người hắn.
Nha hoàn Lục Ly phùng má trợn mắt nhìn chằm chằm vào hắn, ngay cả Yến Khuynh Tuyết cũng dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn sang.
Hồng Liệt Đào vội vàng khoát tay nói:
- Ta cũng không nói các ngươi, ta nói chính là thánh nữ Ly Hỏa giáo đấy, các ngươi cũng không nên nghĩ lung tung.
- Đi, trở về thôi.
Tô Tín nói.
Yến Khuynh Tuyết hơi lo lắng nói:
- Nhưng Mạnh công tử ngươi đả trọng thương đệ tử đích truyền bốn đại phái Tương Nam, vấn đề này sẽ náo lớn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ.
Cho dù là võ lâm Tương Nam hay là Trung Nguyên, địa vị đệ tử đích truyền sẽ cách biệt đệ tử bình thường một trời một vực.
Chỉ có những đệ tử được trưởng lão, chưởng môn tông môn thu làm đồ đệ, tỉ mỉ bồi dưỡng mới có thể trở thành đệ tử đích truyền.
Đệ tử như vậy chính là căn cơ tương lai của tông môn, loại đệ tử này trong tông môn không có nhiều, hiện tại bị Tô Tín trực tiếp trọng thương thậm chí nửa phế, có thể đoán những tông môn võ lâm kia sẽ điên lên như thế nào.
- Yên tâm đi, ta còn lo lắng bọn họ không tới đấy, đi thôi, chúng ta hiện tại trở về tiếp tục xem trò hay.
Tô Tín tách đám đông quay vào trong nhà, bộ dạng không có gì phải sợ hãi.
Tuy mọi người không biết hắn có chủ ý gì, vừa nhìn thấy Tô Tín tự tin như vậy bọn họ cũng yên tâm hơn không ít.
Lúc này tại nơi ở của Yến Hoàng Cửu, mười hai nữ tử có tướng mạo tuyệt mỹ và khí chất cao ngạo đứng trước mặt Yến Hoàng Cửu, trên người sinh ra khí thế hừng hực.
Một người trong đó mặc sa y màu đỏ, nàng ăn mặc có ba phần tương tự với Lan Vũ Điệp, trên người lại có thần thái vũ mị thành thục, nàng càng mê người hơn cả Lan Vũ Điệp.
Nhưng hiện tại nữ nhân có cách ăn mặc ba phần tương tự Lan Vũ Điệp lại tức giận nói với Yến Hoàng Cửu:
- Yến Hoàng Cửu! Con gái của ngươi đánh thánh nữ Ly Hỏa giáo chúng ta trọng thương, ngươi còn muốn ngăn cản ta động thủ sao?
Yến Hoàng Cửu mặt không biểu cảm nói:
- Là bọn chúng tới Thương Sơn thành sinh sự, các ngươi nên biết quy củ của ta, đối với con cái, ta không muốn ước thúc quá nhiều. Nhưng đồng thời ta hi vọng các ngươi không nên duỗi tay quá xa.
Những người này không cần phải nói, các nàng chính là nữ nhân các thế lực tông môn Tương Nam gả tới thông gia với Yến Hoàng Cửu.
Từ khi các nàng sinh con cho Yến Hoàng Cửu đã bị Yến Hoàng Cửu ra lệnh cưỡng chế không cho tham dự vào việc tranh đoạt của con cái.
Ngay cả như vậy, các nàng tuy không chủ động tham gia vào tranh đấu nhưng chỉ cần thông qua quan hệ với tông môn sau lưng, đám người Yến Trọng Hằng cũng đạt được không ít tài nguyên và trợ giúp.
Nếu là tranh đấu bình thường, thủ hạ của đám người Yến Trọng Hằng bị Tô Tín đánh thảm cỡ nào, các nàng cũng không ra tay, chỉ im lặng ở trong nhà làm hiền thê lương mẫu.
Nhưng hiện tại đệ tử đích truyền tông môn của mình bị phế, cũng không trách các nàng nóng nảy như vậy.
Yến Hoàng Cửu lạnh lùng nói:
- Ta đã nói rồi, ta không cần các ngươi xen vào việc này, Yến Khuynh Tuyết là con gái của ta, chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta sẽ tự tay đối phó nữ nhi của mình hay sao?
Tiền thánh nữ Ly Hỏa giáo hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không xử lý con gái của ngươi, vậy thì thanh lý đám thủ hạ của nàng.
Yến Hoàng Cửu lắc đầu:
- Như vậy có khác gì giết Khuynh Tuyết chứ? Nếu như ta thật sự thanh lý đám người Mạnh Thanh Trạch, Khuynh Tuyết dựa và ai để quản lý Thương Sơn thành chứ?
- Nhất dạ phu thê bách dạ ân, Yến Hoàng Cửu, chẳng lẽ ngươi muốn vì con gái của mình mà đối xử với chúng ta như vậy sao?
Tiền thánh nữ Ly Hỏa giáo phẫn nộ hét lớn.
Thần sắc Yến Hoàng Cửu dần dần lạnh lẽo, nói:
- Nhất dạ phu thê bách dạ ân? Các ngươi còn biết chúng ta là phu thê sao?
- Những năm gần đây ta đối đãi với các ngươi không tệ, nhưng kết quả các ngươi vẫn một lòng suy nghĩ vì tông môn của mình, các ngươi có từng nghĩ tới các ngươi trừ là đệ tử đích truyền của tông môn thì cũng là thê tử của Yến Hoàng Cửu ta hay không?
Yến Hoàng Cửu thở dài một hơi nói:
- Các ngươi quay về đi, sau này các ngươi không cần tới Thương Sơn thành nữa.
Có thể cưới được những mỹ nữ tuyệt sắc Tương Nam không phải vì Yến Hoàng Cửu háo sắc, mà là vì hắn không thể không cưới.
Hắn vốn cho rằng phu thê vài chục năm thì hắn có thể cảm hóa các nàng, làm cho các nàng một lòng suy nghĩ vì Thương Sơn thành.
Nhưng đáng tiếc duyên phận phu thê vài chục năm còn không sánh bằng tông môn bồi dưỡng các nàng từ nhỏ.
Tiền thánh nữ Ly Hỏa giáo hừ lạnh một tiếng:
- Yến Hoàng Cửu! Hi vọng ngươi không hối hận vì lựa chọn ngày hôm nay.
Nàng vung tay nói ra những lời này, những người còn lại chờ Yến Hoàng Cửu lựa chọn, nếu hắn không trừng phạt đám người Tô Tín thì bọn họ cũng rời đi.
Lần này các nàng không phải quay lại nơi ở của mình, mà là trở lại tông môn của mình thông báo những chuyện xảy ra tại nơi này với tông môn.
Đã hoàn toàn vạch mặt, cho nên tình cảm phu thê vài chục năm liền kết thúc.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, Yến Hoàng Cửu thở dài một hơi nhưng trong ánh mắt hắn vô cùng lạnh lùng, nói:
- Vì sao cứ muốn bức bách ta chứ? Thương Sơn thành là của Yến gia ta, nếu ai muốn thò tay vào sẽ bị chặt tay.
Lúc các thế lực Ly Hỏa giáo phái đệ tử tới đây bị Tô Tín đánh trọng thương, bộ dạng vô cùng thê thảm.
Đặc biệt trong đó thương thế Phương Trầm Vũ nghiêm trọng nhất, hắn đã bị phế, muốn cứu trở lại cần hao phí nhiều dược liệu trân quý mới được.
Nhưng nếu tiêu hao tài nguyên cứu chữa Phương Trầm Vũ, tài nguyên này có thể bồi dưỡng ra hai, ba Phương Trầm Vũ, khoản mua bán này không có lời.
Cho dù buông tha Phương Trầm Vũ cũng không có nghĩa bọn họ nhịn cơn tức này.
Mạnh Thanh Trạch khinh người quá đáng, lại dám đánh trọng thương đệ tử dòng chính của bọn họ, thật sự nghĩ đến ngươi là đệ tử “Tứ Tuyệt Tán Nhân” Tông Hạo Dương liền có thể coi trời bằng vung? Phải biết rằng cho dù là Tông Hạo Dương cũng không dám hung hăng càn quấy trên địa bàn Tương Nam của bọn họ.
Trong địa hỏa động là thánh địa tu luyện của Ly Hỏa giáo, một nam tử trung niên toàn thân bao phủ trong hỏa diễm rèn luyện thân thể của mình, đại hỏa đã hong khô nham thạch trong phạm vi trăm trượng.
Chờ tới khi hỏa diễm biến mất, người đã không thấy bóng dáng, chỉ lưu lại tên đệ tử đưa tin đang đổ mồ hôi như mưa.
Thương Lan cốc Mạc gia, một lão giả nhìn thấy thương thế của Mạc Thiên Lan liền bộc phát khí thế như biển cát thâm bất khả trắc, dường như nơi này sắp nghênh đón phong bạo.
Trên đỉnh núi Cửu Hoa Kiếm tông có một trung niên bộc phát kiếm khí vô cùng đáng sợ xé rách vách núi, nham thạch cứng rắn phải mềm như đậu hủ.
Thiên Cơ Thần Đao môn, một gã tráng hán quanh người có vài chục thanh đao to lớn, trong mắt hắn bắn ra thần thái giận dữ, mấy chục loan đao tan vỡ thành nhiều mảnh, một thanh Yển Nguyệt đao bay ra khỏi đống mảnh vỡ sinh ra sát cơ vô tận.
Đệ tử đích truyền trong tông môn bị Tô Tín tổn thương thành như vậy đã chọc giận bọn họ, bọn họ sẽ huỷ diệt Thương Sơn thành và Tô Tín.
Nếu đệ tử cảnh giới Tiên Thiên không làm gì được Tô Tín, vậy hãy cho cường giả Nguyên Thần cảnh võ đạo tông sư tới.
Đám người Phương Hạo đứng sau xem cuộc chiến tặc lưỡi thở dài, vẻ mặt đáng tiếc.
Hồng Liệt Đào đứng bên cạnh cười ha ha nói với Phương Hạo:
- Tiểu tử, ngươi có biết vì sao tuổi tác không kém nhau bao nhiêu nhưng Mạnh công tử có thể đứng hàng Nhân Bảng, ngươi chỉ có thể làm tùy tùng hay không?
Phương Hạo kinh ngạc nói:
- Mạnh công tử thiên phú tốt, có danh sư chỉ điểm, đương nhiên sẽ mạnh hơn ta rồi?
Hồng Liệt Đào nghiêm mặt nói:
- Trên đầu chữ sắc có đao, Mạnh công tử tâm địa đủ cứng rắn, thời điểm chém giết sinh tử thì quản khỉ gió nàng đẹp hay xấu, dù sao chỉ là hồng phấn khô lâu mà thôi. Người như tiểu tử ngươi có lẽ sẽ bị người ta đánh không biết trời nam đất bắc.
- Vì sao hòa thượng Thiếu Lâm tự và đạo sĩ Tạo Hóa đạo môn mạnh như thế? Bởi vì người ta tứ đại giai không, nghĩ ít, dùng thời gian tu luyện, một lòng chỉ muốn tăng thực lực mình lên cao hơn, người như thế có thể không mạnh sao?
Phương Hạo sững sờ nói:
- Hiện tại chúng ta đi làm hòa thượng và đạo sĩ sao? Ta đoán người ta không nhận ta.
Hồng Liệt Đào cười xấu xa, nói:
- Hiện tại ngươi muốn đi làm hòa thượng và đạo sĩ cũng muộn rồi, tuy ngươi có thể cắt cái đó làm công công, trong hoàng cung đại nội có không ít cao thủ. Đi chỗ đó không cần nghĩ nhiều, cam đoan ngươi khám phá hồng trần, thực lực đột nhiên tăng mạnh.
Phương Hạo lập tức nhụt chí, hắn hiểu Hồng Liệt đang trêu chọc hắn.
Tô Tín đại chiến và liên tiếp trọng thương người cầm đầu bốn đại phái, đệ tử bốn phái sớm không nhịn được, lúc này hơn ba mươi người cùng xông lên, rút binh khí trong tay vây quanh Tô Tín.
Hồng Liệt Đào cười ha ha nói:
- Rốt cuộc tới thời điểm chúng ta lên đài rồi.
Vừa dứt lời, đám người Hồng Liệt Đào cũng rút binh khí đứng sau lưng Tô Tín.
Đối mặt với đám người Mạc Thiên Lan xuất thân đại phái, cho dù cảnh giới bọn họ giống nhau nhưng đám người Hồng Liệt Đào không nắm chắc chiến thắng.
Nếu chỉ là đệ tử bình thường thì bọn họ cũng không ngại lên thử một phen.
Tô Tín thu hồi kiếm, thản nhiên nói:
- Mang theo bọn chúng cút đi, nếu không Mạnh Thanh Trạch ta sẽ giết bọn chúng.
Đệ tử bốn phái nhìn nhau, vẻ mặt giãy dụa.
Bọn họ nhìn rõ thực lực của Tô Tín mạnh như thế nào, ngay cả sư huynh mạnh nhất tông môn thế hệ trẻ còn thua thảm như vậy, chính mình nhiều người nhưng hữu dụng sao?
Nếu Tô Tín thật sự giết người, bọn họ cũng không có dũng khí đại chiến, đệ tử bốn phái chỉ có thể để lại vài câu oán hận sau đó mang người rời đi.
Người thanh tỉnh đầu tiên trong bốn người là Lan Vũ Điệp, nàng che bả vai, sắc mặt tái nhợt nhưng trên mặt tươi cười thoải mái:
- Mạnh Thanh Trạch, ngươi quả nhiên không hổ là cường giả Nhân Bảng, bổn cô nương nhớ kỹ ngươi, chờ ta dưỡng tốt thương thế lại tới đấu với ngươi một lần!
Tô Tín không nói gì, mặc cho bọn họ mang đám người Lan Vũ Điệp rời đi.
Hồng Liệt Đào xoa xoa cằm nói:
- Nữ nhân này quả nhiên là đê tiện, ngươi càng đánh nàng, nàng sẽ càng không quên ngươi, quả nhiên nữ nhân này thiếu quản giáo, quản giáo nhiều sẽ trung thực.
Hắn vừa mới dứt lời liền cảm thấy có hai đạo sát cơ tập trung lên người hắn.
Nha hoàn Lục Ly phùng má trợn mắt nhìn chằm chằm vào hắn, ngay cả Yến Khuynh Tuyết cũng dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn sang.
Hồng Liệt Đào vội vàng khoát tay nói:
- Ta cũng không nói các ngươi, ta nói chính là thánh nữ Ly Hỏa giáo đấy, các ngươi cũng không nên nghĩ lung tung.
- Đi, trở về thôi.
Tô Tín nói.
Yến Khuynh Tuyết hơi lo lắng nói:
- Nhưng Mạnh công tử ngươi đả trọng thương đệ tử đích truyền bốn đại phái Tương Nam, vấn đề này sẽ náo lớn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ.
Cho dù là võ lâm Tương Nam hay là Trung Nguyên, địa vị đệ tử đích truyền sẽ cách biệt đệ tử bình thường một trời một vực.
Chỉ có những đệ tử được trưởng lão, chưởng môn tông môn thu làm đồ đệ, tỉ mỉ bồi dưỡng mới có thể trở thành đệ tử đích truyền.
Đệ tử như vậy chính là căn cơ tương lai của tông môn, loại đệ tử này trong tông môn không có nhiều, hiện tại bị Tô Tín trực tiếp trọng thương thậm chí nửa phế, có thể đoán những tông môn võ lâm kia sẽ điên lên như thế nào.
- Yên tâm đi, ta còn lo lắng bọn họ không tới đấy, đi thôi, chúng ta hiện tại trở về tiếp tục xem trò hay.
Tô Tín tách đám đông quay vào trong nhà, bộ dạng không có gì phải sợ hãi.
Tuy mọi người không biết hắn có chủ ý gì, vừa nhìn thấy Tô Tín tự tin như vậy bọn họ cũng yên tâm hơn không ít.
Lúc này tại nơi ở của Yến Hoàng Cửu, mười hai nữ tử có tướng mạo tuyệt mỹ và khí chất cao ngạo đứng trước mặt Yến Hoàng Cửu, trên người sinh ra khí thế hừng hực.
Một người trong đó mặc sa y màu đỏ, nàng ăn mặc có ba phần tương tự với Lan Vũ Điệp, trên người lại có thần thái vũ mị thành thục, nàng càng mê người hơn cả Lan Vũ Điệp.
Nhưng hiện tại nữ nhân có cách ăn mặc ba phần tương tự Lan Vũ Điệp lại tức giận nói với Yến Hoàng Cửu:
- Yến Hoàng Cửu! Con gái của ngươi đánh thánh nữ Ly Hỏa giáo chúng ta trọng thương, ngươi còn muốn ngăn cản ta động thủ sao?
Yến Hoàng Cửu mặt không biểu cảm nói:
- Là bọn chúng tới Thương Sơn thành sinh sự, các ngươi nên biết quy củ của ta, đối với con cái, ta không muốn ước thúc quá nhiều. Nhưng đồng thời ta hi vọng các ngươi không nên duỗi tay quá xa.
Những người này không cần phải nói, các nàng chính là nữ nhân các thế lực tông môn Tương Nam gả tới thông gia với Yến Hoàng Cửu.
Từ khi các nàng sinh con cho Yến Hoàng Cửu đã bị Yến Hoàng Cửu ra lệnh cưỡng chế không cho tham dự vào việc tranh đoạt của con cái.
Ngay cả như vậy, các nàng tuy không chủ động tham gia vào tranh đấu nhưng chỉ cần thông qua quan hệ với tông môn sau lưng, đám người Yến Trọng Hằng cũng đạt được không ít tài nguyên và trợ giúp.
Nếu là tranh đấu bình thường, thủ hạ của đám người Yến Trọng Hằng bị Tô Tín đánh thảm cỡ nào, các nàng cũng không ra tay, chỉ im lặng ở trong nhà làm hiền thê lương mẫu.
Nhưng hiện tại đệ tử đích truyền tông môn của mình bị phế, cũng không trách các nàng nóng nảy như vậy.
Yến Hoàng Cửu lạnh lùng nói:
- Ta đã nói rồi, ta không cần các ngươi xen vào việc này, Yến Khuynh Tuyết là con gái của ta, chẳng lẽ các ngươi cho rằng ta sẽ tự tay đối phó nữ nhi của mình hay sao?
Tiền thánh nữ Ly Hỏa giáo hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không xử lý con gái của ngươi, vậy thì thanh lý đám thủ hạ của nàng.
Yến Hoàng Cửu lắc đầu:
- Như vậy có khác gì giết Khuynh Tuyết chứ? Nếu như ta thật sự thanh lý đám người Mạnh Thanh Trạch, Khuynh Tuyết dựa và ai để quản lý Thương Sơn thành chứ?
- Nhất dạ phu thê bách dạ ân, Yến Hoàng Cửu, chẳng lẽ ngươi muốn vì con gái của mình mà đối xử với chúng ta như vậy sao?
Tiền thánh nữ Ly Hỏa giáo phẫn nộ hét lớn.
Thần sắc Yến Hoàng Cửu dần dần lạnh lẽo, nói:
- Nhất dạ phu thê bách dạ ân? Các ngươi còn biết chúng ta là phu thê sao?
- Những năm gần đây ta đối đãi với các ngươi không tệ, nhưng kết quả các ngươi vẫn một lòng suy nghĩ vì tông môn của mình, các ngươi có từng nghĩ tới các ngươi trừ là đệ tử đích truyền của tông môn thì cũng là thê tử của Yến Hoàng Cửu ta hay không?
Yến Hoàng Cửu thở dài một hơi nói:
- Các ngươi quay về đi, sau này các ngươi không cần tới Thương Sơn thành nữa.
Có thể cưới được những mỹ nữ tuyệt sắc Tương Nam không phải vì Yến Hoàng Cửu háo sắc, mà là vì hắn không thể không cưới.
Hắn vốn cho rằng phu thê vài chục năm thì hắn có thể cảm hóa các nàng, làm cho các nàng một lòng suy nghĩ vì Thương Sơn thành.
Nhưng đáng tiếc duyên phận phu thê vài chục năm còn không sánh bằng tông môn bồi dưỡng các nàng từ nhỏ.
Tiền thánh nữ Ly Hỏa giáo hừ lạnh một tiếng:
- Yến Hoàng Cửu! Hi vọng ngươi không hối hận vì lựa chọn ngày hôm nay.
Nàng vung tay nói ra những lời này, những người còn lại chờ Yến Hoàng Cửu lựa chọn, nếu hắn không trừng phạt đám người Tô Tín thì bọn họ cũng rời đi.
Lần này các nàng không phải quay lại nơi ở của mình, mà là trở lại tông môn của mình thông báo những chuyện xảy ra tại nơi này với tông môn.
Đã hoàn toàn vạch mặt, cho nên tình cảm phu thê vài chục năm liền kết thúc.
Sau khi tất cả mọi người rời đi, Yến Hoàng Cửu thở dài một hơi nhưng trong ánh mắt hắn vô cùng lạnh lùng, nói:
- Vì sao cứ muốn bức bách ta chứ? Thương Sơn thành là của Yến gia ta, nếu ai muốn thò tay vào sẽ bị chặt tay.
Lúc các thế lực Ly Hỏa giáo phái đệ tử tới đây bị Tô Tín đánh trọng thương, bộ dạng vô cùng thê thảm.
Đặc biệt trong đó thương thế Phương Trầm Vũ nghiêm trọng nhất, hắn đã bị phế, muốn cứu trở lại cần hao phí nhiều dược liệu trân quý mới được.
Nhưng nếu tiêu hao tài nguyên cứu chữa Phương Trầm Vũ, tài nguyên này có thể bồi dưỡng ra hai, ba Phương Trầm Vũ, khoản mua bán này không có lời.
Cho dù buông tha Phương Trầm Vũ cũng không có nghĩa bọn họ nhịn cơn tức này.
Mạnh Thanh Trạch khinh người quá đáng, lại dám đánh trọng thương đệ tử dòng chính của bọn họ, thật sự nghĩ đến ngươi là đệ tử “Tứ Tuyệt Tán Nhân” Tông Hạo Dương liền có thể coi trời bằng vung? Phải biết rằng cho dù là Tông Hạo Dương cũng không dám hung hăng càn quấy trên địa bàn Tương Nam của bọn họ.
Trong địa hỏa động là thánh địa tu luyện của Ly Hỏa giáo, một nam tử trung niên toàn thân bao phủ trong hỏa diễm rèn luyện thân thể của mình, đại hỏa đã hong khô nham thạch trong phạm vi trăm trượng.
Chờ tới khi hỏa diễm biến mất, người đã không thấy bóng dáng, chỉ lưu lại tên đệ tử đưa tin đang đổ mồ hôi như mưa.
Thương Lan cốc Mạc gia, một lão giả nhìn thấy thương thế của Mạc Thiên Lan liền bộc phát khí thế như biển cát thâm bất khả trắc, dường như nơi này sắp nghênh đón phong bạo.
Trên đỉnh núi Cửu Hoa Kiếm tông có một trung niên bộc phát kiếm khí vô cùng đáng sợ xé rách vách núi, nham thạch cứng rắn phải mềm như đậu hủ.
Thiên Cơ Thần Đao môn, một gã tráng hán quanh người có vài chục thanh đao to lớn, trong mắt hắn bắn ra thần thái giận dữ, mấy chục loan đao tan vỡ thành nhiều mảnh, một thanh Yển Nguyệt đao bay ra khỏi đống mảnh vỡ sinh ra sát cơ vô tận.
Đệ tử đích truyền trong tông môn bị Tô Tín tổn thương thành như vậy đã chọc giận bọn họ, bọn họ sẽ huỷ diệt Thương Sơn thành và Tô Tín.
Nếu đệ tử cảnh giới Tiên Thiên không làm gì được Tô Tín, vậy hãy cho cường giả Nguyên Thần cảnh võ đạo tông sư tới.
/773
|