Chương 5: Người ba thứ nhất (2)
Editor: May
[ Mục Thâm, Nhuyễn Nhuyễn thật là con gái anh, nếu như không tin, có thể tự mình đi làm lại một phần xét nghiệm ADN, hy vọng anh có thể chăm sóc Nhuyễn Nhuyễn một đoạn thời gian, tôi sẽ mau chóng trở về mang nó đi, nếu không thích, cũng xin đừng làm nó thương tâm. ]
Chữ bút lông thật xinh đẹp, giữa những hàng chữ đều lộ ra một cổ phiêu nhiên khí khái.
Chỉ là từ chữ viết, anh đã có thể nhìn ra tính cách người viết chữ thanh ngạo.
Chỉ là…… nhìn đứa bé ôm đùi mình, hóa ra là một bé gái.
Sau đó là một phần xét nghiệm ADN cùng với ảnh chụp.
Nhìn xét nghiệm ADN quan hệ huyết thống của Mục Thâm và Nhuyễn Nhuyễn phía trên là 99.99% quan hệ cha con, đồng tử anh co rụt lại, nháy mắt tiếp theo ngược lại là sâu thẳm nguy hiểm lên.
“Sư phụ con là ai?” Giọng nói vẫn lạnh lùng cứng nhắc, Nhuyễn Nhuyễn lại không sợ hãi, chỉ cần…… chỉ cần ba không ném cô là được.
Nhuyễn Nhuyễn nhíu mày nhỏ, suy nghĩ một lúc, ngón tay đặt ở trong miệng cắn vài cái.
“Sư phụ…… Chính là sư phụ mà.”
Mục Thâm “…………”
Mục Thâm nhìn chằm chằm Nhuyễn Nhuyễn đang trầm mặc, một giọng nói cực kỳ không hài hòa vang lên.
“Mẹ nó! Tiểu tiện nhân mày còn muốn chạy! Đánh con trai tao không cho mày chút giáo huấn là không có cửa đâu.”
Vợ chồng bên kia đẩy người ra vẻ mặt hung ác đuổi theo, nhưng ở khi nhìn thấy đám người Mục Thâm, khí thế của bọn họ lập tức yếu đi.
Tiểu Bạch Bạch thấy cô lập tức nhe răng, phát ra nãi thanh nãi khí uy hiếp thanh âm.
Phụ nhân âm thầm trừng mắt nhìn Nhuyễn Nhuyễn liếc mắt một cái, nhìn Mục Thâm bọn họ lập tức lộ ra lấy lòng cười.
“Ai nha, các người chính là quý nhân thôn trưởng nói mua sau núi chúng tôi đi, các người đây là muốn đi đâu? Muốn đến nhà tôi ngồi một lát không, tiểu tiện…… đứa bé này là va chạm quý nhân đi, tôi đã nói tiểu hòa thượng này là thứ hạ tiện xui xẻo, ngài giao nó cho tôi, tôi tới thu thập nó, bảo đảm về sau sẽ ngoan ngoãn.”
Sắc mặt người phụ nữ làm Mục Thâm và người bên cạnh anh đều chán ghét không thôi, cố tình chính cô ta còn không tự biết, đẩy con trai mình ra ân cần nói.
“Mau gọi chú, các người ngàn vạn đừng khách khí, thôn trưởng cũng thật là, sao không tiếp đón mọi người một chút, đi đi đi, đến nhà tôi đi ăn cơm, ngàn vạn đừng khách khí.”
Người phụ nữ nói xong còn muốn duỗi tay tới bắt người, trong mắt Mục Thâm hiện lên lạnh lẽo.
Trợ lý Lý tiến lên chặn cô ta, lạnh lùng nói.
“Không cần, chúng tôi còn có việc, phiền toái nhường một chút.”
Đối với loại người này, đến trợ lý luôn luôn trên mặt mang theo ý cười cũng lạnh mặt.
Vệ sĩ phía sau cũng nhanh chóng lại đây vây quanh đám người Mục Thâm ở phía sau.
Những người to con kia vừa đứng phía trước, thân thể rắn chắc và khí thế làm cho người ta sợ hãi, dọa cô ta sợ tới mức lui về phía sau vài bước, con của cô ta cũng sợ tới mức lập tức khóc rống lên.
Thôn trưởng vừa thấy tình huống này liền nói hỏng bét, trong lòng thầm hận một nhà Lý Miêu không yên phận này lại đang làm yêu, ông ta hung hăng trừng mắt nhìn vợ chồng Lý Miêu một cái.
“Các người đang làm gì! Giống bộ dáng gì!”
Hai vợ chồng kia chính là bắt nạt kẻ yếu, nhìn thấy trận thế này là thật sự bị dọa tới rồi, trên mặt mang theo nụ cười rất là miễn cưỡng.
/790
|