Lạc Lạc nắm chặt di động trong tay, chăm chú nhìn vào bức ảnh “ngọc” của Lục Lâm Thành trên màn hình điện thoại tựa như đang xem bộ phim hoạt hình mà cô nhóc thích nhất.
Người đàn ông trong hình mặc một chiếc áo bành tô màu nâu nhạt, dáng người cao ráo rắn chắc nổi bật giữa khung cảnh tràn ngập tuyết trắng ở Hokkaido.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Yên thử thăm dò đưa tay ra, động tác rất nhẹ nhàng và cẩn thận, muốn rút điện thoại từ trong bàn tay nhỏ của Lạc Lạc ra.
“AAA…’’
Nhưng mà cô chỉ vừa mới chạm vào điện thoại của mình thì Lục Lạc đã không hài lòng hừ hừ một tiếng, bàn chân nhỏ nhắn đạp đạp, ôm điện thoại dịch người ra, quay lưng lại chỉ chừa lại cho Lương Yên một cái gáy dễ thương.
Lạc Lạc nhìn đến hứng khởi, lặng lẽ nhích lại gần màn hình điện thoại, chu môi hôn chụt lên khuôn mặt của Lục Lâm Thành trên màn hình một cái.
Lương Yên nhìn vào dấu nước miếng trên điện thoại, vẻ mặt lúc này chẳng khác nào một ông lão nóng nảy.
Thế mới nói người đàn ông Lục Lâm Thành này, bây giờ ngay cả cô nhóc học mẫu giáo cũng không buông tha sao?
Cô không biết anh ta thậm chí còn có những fan nhí như thế này đấy.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mức độ phổ biến tập mở màn của “Bảo bối nhà ai?’’ không cao, hơn nữa sau sự kiện “Trên màn huỳnh quang” lần trước, hiện tại người hâm mộ của Lục Lâm Thành đã ăn ý thống nhất thực hiện theo nguyên tắc tất cả những chương trình có mặt Lương Yên sẽ không xem không quan tâm, vì thế dưới cửa sổ bình luận không có những đớp chác hay bình luận khó nghe mà chỉ là một bầu không khí vui vẻ.
[Ha ha ha ha ha nhìn vẻ mặt của Lương Yên kìa.]
[Bức ảnh tạp chí này của Lục Lâm Thành đẹp quá đi mất! (Thét chói tai.)]
[Những bạn nhỏ nhà trẻ bây giờ đã bắt đầu theo đuổi thần tượng của mình rồi sao?]
[Đương nhiên rồi, em gái lớp lớn mẫu giáo của tôi chỉ cần nhìn thấy Lục Lâm Thành trên TV thì lại bắt đầu phấn khích nhảy nhót không ngừng đấy.]
[Em họ mới lên tiểu học của tôi đặt màn hình khóa điện thoại là hình ảnh Lục Lâm Thành đấy!]
[Chắc hẳn Lương Yên có đánh chết cũng không thể ngờ được cô bé này vừa nhìn thấy ảnh chồng trước của mình thì lập tức nín khóc ha ha ha ha ha.]
[Sự xuất hiện của Lục XX đơn giản chỉ là do tình cờ, người hâm mộ của Lương Yên tỏ vẻ từ chối ràng buộc.]
……
Dẫu sao Lạc Lạc cũng mới bốn tuổi, yêu thích Lục Lâm Thành có lẽ là do ảnh hưởng từ mẹ mình, ở trong lòng nhóc con, người đàn ông đẹp trai trên TV kia chính là “Lục ca ca” của nó, còn lịch sử hôn nhân của Lương Yên và Lục Lâm Thành lại không nằm trong phạm vi hiểu biết của người bạn nhỏ, nhóc không quen biết Lương Yên.
Một người bạn nhỏ ngay cả hai chữ “vợ trước” cũng không biết là gì, càng không biết quan hệ giữa cô và Lục Lâm Thành, vì thế cho dù Lương Yên có xấu hổ thế nào đi chẳng nữa cũng không còn cách nào khác.
Lương Yên thở dài cảm thán, vừa ngồi bên cạnh cùng Lạc Lạc ngắm ảnh Lục Lâm Thành vừa lấy khăn giấy lau nước mắt còn vương lại cho cô bé.
Lúc được lau nước mắt, ánh mắt Lạc Lạc nhìn Lục Lâm Thành thậm chí còn không chớp chớp lấy một cái.
Cô nhóc ngắm Lục Lâm Thành đủ rồi, rốt cuộc cũng không khóc nữa, lưu luyến không buông trả điện thoại lại cho Lương Yên.
“Bảo bối nhà ai?” chủ yếu là ghi lại cảnh sinh hoạt hằng ngày ở chung với nhau của người nổi tiếng và trẻ em, người của ê kíp sản xuất ngoại trừ đôi lúc xuất hiện để sắp xếp nhiệm vụ thì còn lại gần như không tham dự vào bất cứ chuyện gì, tất cả nhất cử nhất động hàng ngày của khách mời đều được ghi lại trong lúc phát sóng trực tiếp.
Lương Yên lấy tư cách một người phụ huynh thực tập có trách nhiệm với tất cả sinh hoạt thường ngày của Lạc Lạc trong những ngày sắp tới. Cô xoa xoa bím tóc sừng dê nhỏ rối bời sau khi tỉnh ngủ của nhóc con, rồi lấy một chiếc lược trong vali hành lý chải đầu cho bé.
Sự thật chứng minh bức ảnh của Lục Lâm Thành quả nhiên có sức cuốn hút vô cùng mạnh mẽ, mặc dù Lạc Lạc vẫn còn dẫu cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt miễn cưỡng dựa sát vào người dì xa lạ này, nhưng đã không còn chống đối lại Lương Yên nữa.
Dẫu sao thì dì Lương Yên cũng đã cùng nhóc ngồi ngắm ảnh của “Lục ca ca” suốt nửa tiếng đồng hồ.
Lương Yên gỡ bím tóc sừng dê rối bời của Lạc Lạc ra rồi tết lại một lần nữa, để tránh kéo phải da đầu, cô chải vô cùng cẩn thận, một tay đè bím tóc xuống tay kia nhẹ nhàng chải, mái tóc mềm mại của đứa trẻ nhanh chóng trở nên gọn gàng suôn mượt. Lương Yên nhất thời nổi hứng, muốn thay đổi kiểu tóc cho Lạc Lạc, thế là cô lại buộc hai bím tóc sừng dê trên đầu thành hai búi tóc nhỏ khiến cô bé thoạt nhìn giống như chú tiểu Na Tra trong truyền thuyết, cuối cùng còn cài một chiếc kẹp tóc hình dâu tây ở bên đầu.
Bình luận phía dưới không ngừng tuôn trào.
[Cô nhóc Lạc Lạc này thật xinh đẹp!]
[Khi còn bé mẹ cũng đã từng búi tóc Na Tra cho tôi!]
[Oa, nhìn Lương Yên thật dịu dàng.]
[Yên Yên nhà chúng ta sao lại có thể kiên nhẫn đến vậy chứ?]
[Tôi cũng muốn được Yên Yên búi tóc cho hu hu hu.]
Lúc ê kíp sản xuất tuyển chọn những em nhỏ tham gia chương trình đều chú trọng vào tiêu chuẩn đó là ngoại hình xinh đẹp dễ thương. Trong hai cô bé, Tiểu Anh Đào dáng vẻ manh manh dễ thương, khuôn mặt nhỏ nhắn bụ bẫm nhìn một cái là muốn cắn cắn. Còn Lạc Lạc mặc dù thích khóc nhè, nhưng lúc yên tĩnh ngũ quan trên khuôn mặt rất sắc sảo, sống mũi cao thẳng, đôi mắt long lanh to tròn, cằm nhọn cân sức, là một mỹ nhân bán thành phẩm.
Sau khi búi tóc xong, Lương Yên cầm một chiếc gương trang điểm đến trước mặt Lạc Lạc để cho cô bé nhìn một chút: “Đẹp không Lạc Lạc?’’
Lạc Lạc khịt khịt mũi tỏ vẻ hài lòng.
Lương Yên nghĩ lúc này không lôi kéo làm quen thì còn đợi đến lúc nào, mỉm cười nói: “Vậy từ bây giờ Lạc Lạc hãy làm bạn tốt với dì Lương Yên được không?’’ Cô cũng tiến sát đến bên cạnh chiếc gương, chiếc gương trang điểm phản chiếu khuôn mặt cô và Lạc Lạc: “Nhìn xem dì và Lạc Lạc thật giống nhau nha.’’
Hai khuôn mặt một lớn một nhỏ trong gương, Lương Yên trời sinh đã có một làn da bóng bẩy mịn màng, thoạt nhìn rất giống với làn da trắng nõn của Lạc Lạc, hai người nhìn một lúc lâu quả thật vẫn có thể chỉ ra điểm tương đồng.
Lạc Lạc chỉ chỉ vào búi tóc nhỏ trên đầu mình, giọng nói trong trẻo thanh thúy: “Vậy dì cũng phải, cũng phải búi như thế này.’’
“Cháu muốn tóc dì cũng giống như vậy.’’
Lương Yên nhìn hai búi tóc Na Tra ngây thơ trên đầu Lạc Lạc: “…”
Cô đã hai mươi ba tuổi rồi!!!
Lương Yên thử thương lượng: “Dì Lương Yên làm kiểu tóc khác cho cháu được không? Kiểu tóc của Lạc Lạc không phù hợp với…’’
Nhưng cô còn chưa kịp nói xong thì đã thấy trong hốc mắt của Lạc Lạc đang ngồi đối diện long lanh ánh nước.
Cô bé ủy khuất mếu máo, tựa như một giây tiếp theo nước mắt sẽ tràn mi chảy ra ngoài.
Lương Yên đột nhiên hiểu ra tại sao “Thích khóc nhè’’ lại được nhấn mạnh đến ba lần trong phần giới thiệu tính cách của Lạc Lạc.
Cô nhớ vừa rồi lúc Lạc Lạc bật khóc dù dỗ dành thế nào cũng không thể nín, trong lòng không khỏi run cầm cập.
Quá đáng sợ!!!
Lạc Lạc cứ như vậy rưng rưng nhìn Lương Yên.
Lương Yên không thể làm gì khác hơn đành phải thở dài chấp nhận: “Được rồi.’’
Lương Yên bắt chước theo kiểu tóc của Lạc Lạc, cũng buộc tóc mình thành hai búi tóc Na Tra.
Cô còn tưởng rằng kiểu tóc này quá ngây thơ, nhưng bây giờ nhìn trong gương cũng cảm thấy không tệ lắm, mặc dù hơi ngại ngùng khi cố ý “cưa sừng làm nghé” nhưng quả thực vẫn lộ rõ sự trẻ trung trong người mình.
Giống như những thiếu nữ thần tượng sôi nổi tràn đầy sức sống.
Lương Yên làm xong kiểu tóc giống như Lạc Lạc, lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh tự sướng cho hai người.
Lạc Lạc rất có cảm giác với ống kính, biểu cảm giống hệt với Lương Yên, hơn nữa kiểu tóc của hai người lại giống nhau như đúc, thực sự vẫn nhìn ra có nét tương đồng.
Những bức ảnh của Lương Yên từ trước đến nay chưa từng qua lớp photoshop nào, chợt nhớ đến ê kíp sản xuất có bảo cô tuyên truyền cho chương trình ở trên Weibo của mình, thế là trực tiếp đăng ảnh lên Weibo: “ “Bảo bối nhà ai” chính thức được phát sóng trực tiếp trên đài truyền hình trái cây, lần đầu tiên đảm nhận vai trò một phụ huynh thực tập nên cảm thấy hơi khẩn trương một chút ha ha, mọi người đừng quên xem và cổ vũ cho tôi và con gái Lạc Lạc nhé. Manh manh.jpg.’’
Phía dưới bình luận Weibo này lúc đầu đều là “Ủng hộ Yên Yên, hãy vào xem chương trình’’, “Yên Yên và người bạn nhỏ đều rất xinh đẹp’’, “Móa, bạn học Lương Yên chỉ mới mười tám tuổi thôi sao’’ cho đến khi có một người hâm mộ tên là “Hội Tâm Deadlock” chia sẻ một bức ảnh.
Người đàn ông trong hình mặc một chiếc áo bành tô màu nâu nhạt, dáng người cao ráo rắn chắc nổi bật giữa khung cảnh tràn ngập tuyết trắng ở Hokkaido.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Yên thử thăm dò đưa tay ra, động tác rất nhẹ nhàng và cẩn thận, muốn rút điện thoại từ trong bàn tay nhỏ của Lạc Lạc ra.
“AAA…’’
Nhưng mà cô chỉ vừa mới chạm vào điện thoại của mình thì Lục Lạc đã không hài lòng hừ hừ một tiếng, bàn chân nhỏ nhắn đạp đạp, ôm điện thoại dịch người ra, quay lưng lại chỉ chừa lại cho Lương Yên một cái gáy dễ thương.
Lạc Lạc nhìn đến hứng khởi, lặng lẽ nhích lại gần màn hình điện thoại, chu môi hôn chụt lên khuôn mặt của Lục Lâm Thành trên màn hình một cái.
Lương Yên nhìn vào dấu nước miếng trên điện thoại, vẻ mặt lúc này chẳng khác nào một ông lão nóng nảy.
Thế mới nói người đàn ông Lục Lâm Thành này, bây giờ ngay cả cô nhóc học mẫu giáo cũng không buông tha sao?
Cô không biết anh ta thậm chí còn có những fan nhí như thế này đấy.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mức độ phổ biến tập mở màn của “Bảo bối nhà ai?’’ không cao, hơn nữa sau sự kiện “Trên màn huỳnh quang” lần trước, hiện tại người hâm mộ của Lục Lâm Thành đã ăn ý thống nhất thực hiện theo nguyên tắc tất cả những chương trình có mặt Lương Yên sẽ không xem không quan tâm, vì thế dưới cửa sổ bình luận không có những đớp chác hay bình luận khó nghe mà chỉ là một bầu không khí vui vẻ.
[Ha ha ha ha ha nhìn vẻ mặt của Lương Yên kìa.]
[Bức ảnh tạp chí này của Lục Lâm Thành đẹp quá đi mất! (Thét chói tai.)]
[Những bạn nhỏ nhà trẻ bây giờ đã bắt đầu theo đuổi thần tượng của mình rồi sao?]
[Đương nhiên rồi, em gái lớp lớn mẫu giáo của tôi chỉ cần nhìn thấy Lục Lâm Thành trên TV thì lại bắt đầu phấn khích nhảy nhót không ngừng đấy.]
[Em họ mới lên tiểu học của tôi đặt màn hình khóa điện thoại là hình ảnh Lục Lâm Thành đấy!]
[Chắc hẳn Lương Yên có đánh chết cũng không thể ngờ được cô bé này vừa nhìn thấy ảnh chồng trước của mình thì lập tức nín khóc ha ha ha ha ha.]
[Sự xuất hiện của Lục XX đơn giản chỉ là do tình cờ, người hâm mộ của Lương Yên tỏ vẻ từ chối ràng buộc.]
……
Dẫu sao Lạc Lạc cũng mới bốn tuổi, yêu thích Lục Lâm Thành có lẽ là do ảnh hưởng từ mẹ mình, ở trong lòng nhóc con, người đàn ông đẹp trai trên TV kia chính là “Lục ca ca” của nó, còn lịch sử hôn nhân của Lương Yên và Lục Lâm Thành lại không nằm trong phạm vi hiểu biết của người bạn nhỏ, nhóc không quen biết Lương Yên.
Một người bạn nhỏ ngay cả hai chữ “vợ trước” cũng không biết là gì, càng không biết quan hệ giữa cô và Lục Lâm Thành, vì thế cho dù Lương Yên có xấu hổ thế nào đi chẳng nữa cũng không còn cách nào khác.
Lương Yên thở dài cảm thán, vừa ngồi bên cạnh cùng Lạc Lạc ngắm ảnh Lục Lâm Thành vừa lấy khăn giấy lau nước mắt còn vương lại cho cô bé.
Lúc được lau nước mắt, ánh mắt Lạc Lạc nhìn Lục Lâm Thành thậm chí còn không chớp chớp lấy một cái.
Cô nhóc ngắm Lục Lâm Thành đủ rồi, rốt cuộc cũng không khóc nữa, lưu luyến không buông trả điện thoại lại cho Lương Yên.
“Bảo bối nhà ai?” chủ yếu là ghi lại cảnh sinh hoạt hằng ngày ở chung với nhau của người nổi tiếng và trẻ em, người của ê kíp sản xuất ngoại trừ đôi lúc xuất hiện để sắp xếp nhiệm vụ thì còn lại gần như không tham dự vào bất cứ chuyện gì, tất cả nhất cử nhất động hàng ngày của khách mời đều được ghi lại trong lúc phát sóng trực tiếp.
Lương Yên lấy tư cách một người phụ huynh thực tập có trách nhiệm với tất cả sinh hoạt thường ngày của Lạc Lạc trong những ngày sắp tới. Cô xoa xoa bím tóc sừng dê nhỏ rối bời sau khi tỉnh ngủ của nhóc con, rồi lấy một chiếc lược trong vali hành lý chải đầu cho bé.
Sự thật chứng minh bức ảnh của Lục Lâm Thành quả nhiên có sức cuốn hút vô cùng mạnh mẽ, mặc dù Lạc Lạc vẫn còn dẫu cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt miễn cưỡng dựa sát vào người dì xa lạ này, nhưng đã không còn chống đối lại Lương Yên nữa.
Dẫu sao thì dì Lương Yên cũng đã cùng nhóc ngồi ngắm ảnh của “Lục ca ca” suốt nửa tiếng đồng hồ.
Lương Yên gỡ bím tóc sừng dê rối bời của Lạc Lạc ra rồi tết lại một lần nữa, để tránh kéo phải da đầu, cô chải vô cùng cẩn thận, một tay đè bím tóc xuống tay kia nhẹ nhàng chải, mái tóc mềm mại của đứa trẻ nhanh chóng trở nên gọn gàng suôn mượt. Lương Yên nhất thời nổi hứng, muốn thay đổi kiểu tóc cho Lạc Lạc, thế là cô lại buộc hai bím tóc sừng dê trên đầu thành hai búi tóc nhỏ khiến cô bé thoạt nhìn giống như chú tiểu Na Tra trong truyền thuyết, cuối cùng còn cài một chiếc kẹp tóc hình dâu tây ở bên đầu.
Bình luận phía dưới không ngừng tuôn trào.
[Cô nhóc Lạc Lạc này thật xinh đẹp!]
[Khi còn bé mẹ cũng đã từng búi tóc Na Tra cho tôi!]
[Oa, nhìn Lương Yên thật dịu dàng.]
[Yên Yên nhà chúng ta sao lại có thể kiên nhẫn đến vậy chứ?]
[Tôi cũng muốn được Yên Yên búi tóc cho hu hu hu.]
Lúc ê kíp sản xuất tuyển chọn những em nhỏ tham gia chương trình đều chú trọng vào tiêu chuẩn đó là ngoại hình xinh đẹp dễ thương. Trong hai cô bé, Tiểu Anh Đào dáng vẻ manh manh dễ thương, khuôn mặt nhỏ nhắn bụ bẫm nhìn một cái là muốn cắn cắn. Còn Lạc Lạc mặc dù thích khóc nhè, nhưng lúc yên tĩnh ngũ quan trên khuôn mặt rất sắc sảo, sống mũi cao thẳng, đôi mắt long lanh to tròn, cằm nhọn cân sức, là một mỹ nhân bán thành phẩm.
Sau khi búi tóc xong, Lương Yên cầm một chiếc gương trang điểm đến trước mặt Lạc Lạc để cho cô bé nhìn một chút: “Đẹp không Lạc Lạc?’’
Lạc Lạc khịt khịt mũi tỏ vẻ hài lòng.
Lương Yên nghĩ lúc này không lôi kéo làm quen thì còn đợi đến lúc nào, mỉm cười nói: “Vậy từ bây giờ Lạc Lạc hãy làm bạn tốt với dì Lương Yên được không?’’ Cô cũng tiến sát đến bên cạnh chiếc gương, chiếc gương trang điểm phản chiếu khuôn mặt cô và Lạc Lạc: “Nhìn xem dì và Lạc Lạc thật giống nhau nha.’’
Hai khuôn mặt một lớn một nhỏ trong gương, Lương Yên trời sinh đã có một làn da bóng bẩy mịn màng, thoạt nhìn rất giống với làn da trắng nõn của Lạc Lạc, hai người nhìn một lúc lâu quả thật vẫn có thể chỉ ra điểm tương đồng.
Lạc Lạc chỉ chỉ vào búi tóc nhỏ trên đầu mình, giọng nói trong trẻo thanh thúy: “Vậy dì cũng phải, cũng phải búi như thế này.’’
“Cháu muốn tóc dì cũng giống như vậy.’’
Lương Yên nhìn hai búi tóc Na Tra ngây thơ trên đầu Lạc Lạc: “…”
Cô đã hai mươi ba tuổi rồi!!!
Lương Yên thử thương lượng: “Dì Lương Yên làm kiểu tóc khác cho cháu được không? Kiểu tóc của Lạc Lạc không phù hợp với…’’
Nhưng cô còn chưa kịp nói xong thì đã thấy trong hốc mắt của Lạc Lạc đang ngồi đối diện long lanh ánh nước.
Cô bé ủy khuất mếu máo, tựa như một giây tiếp theo nước mắt sẽ tràn mi chảy ra ngoài.
Lương Yên đột nhiên hiểu ra tại sao “Thích khóc nhè’’ lại được nhấn mạnh đến ba lần trong phần giới thiệu tính cách của Lạc Lạc.
Cô nhớ vừa rồi lúc Lạc Lạc bật khóc dù dỗ dành thế nào cũng không thể nín, trong lòng không khỏi run cầm cập.
Quá đáng sợ!!!
Lạc Lạc cứ như vậy rưng rưng nhìn Lương Yên.
Lương Yên không thể làm gì khác hơn đành phải thở dài chấp nhận: “Được rồi.’’
Lương Yên bắt chước theo kiểu tóc của Lạc Lạc, cũng buộc tóc mình thành hai búi tóc Na Tra.
Cô còn tưởng rằng kiểu tóc này quá ngây thơ, nhưng bây giờ nhìn trong gương cũng cảm thấy không tệ lắm, mặc dù hơi ngại ngùng khi cố ý “cưa sừng làm nghé” nhưng quả thực vẫn lộ rõ sự trẻ trung trong người mình.
Giống như những thiếu nữ thần tượng sôi nổi tràn đầy sức sống.
Lương Yên làm xong kiểu tóc giống như Lạc Lạc, lấy điện thoại ra chụp một bức ảnh tự sướng cho hai người.
Lạc Lạc rất có cảm giác với ống kính, biểu cảm giống hệt với Lương Yên, hơn nữa kiểu tóc của hai người lại giống nhau như đúc, thực sự vẫn nhìn ra có nét tương đồng.
Những bức ảnh của Lương Yên từ trước đến nay chưa từng qua lớp photoshop nào, chợt nhớ đến ê kíp sản xuất có bảo cô tuyên truyền cho chương trình ở trên Weibo của mình, thế là trực tiếp đăng ảnh lên Weibo: “ “Bảo bối nhà ai” chính thức được phát sóng trực tiếp trên đài truyền hình trái cây, lần đầu tiên đảm nhận vai trò một phụ huynh thực tập nên cảm thấy hơi khẩn trương một chút ha ha, mọi người đừng quên xem và cổ vũ cho tôi và con gái Lạc Lạc nhé. Manh manh.jpg.’’
Phía dưới bình luận Weibo này lúc đầu đều là “Ủng hộ Yên Yên, hãy vào xem chương trình’’, “Yên Yên và người bạn nhỏ đều rất xinh đẹp’’, “Móa, bạn học Lương Yên chỉ mới mười tám tuổi thôi sao’’ cho đến khi có một người hâm mộ tên là “Hội Tâm Deadlock” chia sẻ một bức ảnh.
/91
|