Hắc Ám Giáo Đình
Con sinh vật khổng lồ này, nó cứ như vậy ngồi ở vị trí cao nhất của Bác Thành. Bất kỳ vị trí nào của Bắc Thành cũng đều có thể nhìn thấy đỉnh của tòa cao ốc Ngân Mậu. Cũng có nghĩa rằng cả Bắc thành đều có thể nhìn thấy con quái vật to lớn, mạnh mẽ, màu xanh biếc kia.
Một màn này, làm cho Mạc Phàm hít thở không thông. Rất lâu sau mà hắn cũng không có tài nào phục hồi tinh thần lại được!
Quá rung động! Chuyện này đối với Mạc phàm hắn mà nói thì quá sức rung động.
Cái gì mà là U Lang Thú. Cái gì mà là Độc Nhãn Ma Lang. Cái gì mà là Huyết Văn Cự Ma Chuột. Trước mặt con quái vật ngồi ở trên đỉnh tòa cao ốc Ngân Mậu kia, cũng giống như lính tôm tướng cua mà thôi. Vào giờ phút này, cái định nghĩa yêu ma ở trong lòng Mạc Phàm có thể nói là vứt hết vào trong sọt rác!!
Con quái vật khổng lồ kia ở trong địa bàn loài người mà giống như ở trong lãnh địa của nó vậy. Loài người đối với nó mà nói không khác gì một loại thức ăn nó nuôi nhốt trong thành thị!
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Đây có phải là Bắc Thành mà hắn từng biết hay không?
Yêu ma không phải bị loài người đuổi sâu vào bên trong rừng núi sâu thẳm rồi hay sao? Thế này có khác gì bảo sách giáo khoa của nhân loại một mực lừa mình dối người hay sao? Cái thế giới này, Vị Chúa Tể căn bản không phải là loài người, mà chính là bọn yêu ma đang huyết tẩy Bắc thành kia kìa!!
Đây chính là một cơn ác mộng, là địa ngục. Hắn có thể cảm nhận chân thực từng tấc da của mình đều run lên vì sợ hãi!!
“Đến tột cùng nó là con gì vậy?”
Mạc phàm rất lâu, rất lâu mới có thể phục hồi tinh thần lại được.
Cách đó không lâu, hắn đang ở cùng với một sinh vật đáng sợ ở trong tầng hầm 15. Nhưng nếu như không phải hắn đi vào cái thông đạo, rời xa tòa cao ốc Ngân Mậu thì có phải hay không bây giờ hắn đã chết rồi?
“Dực Thương Lang, yêu ma cấp thống lĩnh, chỉ cần một tiếng gầm thét là có thể hiệu lệnh hàng trăm hàng ngàn con yêu ma...... Cả Bắc Thành, người có thể sống sót dưới một kích của nó thì chỉ có thủ lĩnh quân đội Trảm Không mà thôi.”
Giọng nói Lâm Vũ Hân vẫn cứng nhắc như cũ.
“Thống...... Cấp Thống lĩnh?”
Mạc phàm ngạc nhiên nói.
Mạc Phàm ở bên trong liệp yêu tiểu đội cũng biết, có không ít kiến thức sách giáo khoa nhà trường tuyệt đối sẽ không nhắc tới. Đó chính là căn cứ vào tầng thứ lên cấp của mỗi loài thì yêu ma được chia làm mấy cấp bậc.
U Lang Thú, Cự Nhãn Tinh Chuột, Độc Nhãn Ma Lang. Những con yêu ma mà ngày trước Mạc phàm gặp phải, toàn bộ đều là yêu ma cấp thấp nhất – cấp nô bộc.
Những con yêu ma cấp nô bộc này ở trong mắt những người không phải là Ma pháp sư chính là đồ tể. Bọn họ căn bản không có cách nào ngăn cản!
” Con Huyết Văn Cự Ma Chuột ngươi gặp ở tầng hầm lúc trước là một con yêu ma cấp Chiến tướng. Con Dực Thương Lang cao hơn nó một cấp bậc. Nó thuộc về cấp thống lĩnh yêu ma. Và cũng là một trong những trùm cuối của cảnh giới Huyết sắc lần này. Ngoài trừ con Huyết Văn Cự Ma Chuột mà người thấy ra. Ở bên ngoài biên giới an toàn, còn có hàng trăm con Tam Nhãn Ma Lang cấp chiến tướng. Bọn nó thống lĩnh vô số Độc Nhãn Ma Lang đang cùng quân đội chém giết. Phòng tuyến quân đội có thể bảo vệ thì có hạn. Có khoảng hơn một ngàn con yêu ma chui vào được bên trong Bắc Thành. Liên minh thợ săn Đặng Khải đã thống lĩnh tất cả thợ săn ma pháp sư bao vây và săn giết yêu ma trong thành.”
Lâm Vũ Hân lạnh lẽo nói.
“Nhưng mà đột nhiên tại sao cùng một lúc lại có nhiều yêu ma như vậy tấn công Bắc Thành?”
Mạc phàm cảm thấy khó có thể chấp nhận được sự thật này như cũ.
“Hắc Ám Giáo Đình, là do người của Hắc Ám Giáo Đình làm ra”
Lâm Vũ Hân nói.
Hắc Ám Giáo Đình???
Đây không phải là lần đầu tiên Mạc Phàm nghe thấy tên cái tổ chức này!
“Bọn họ luyện chế ra được Cuồng Bạo Chi Tuyền. Một loại giống như nó được làm giả để đánh tráo nước Địa Thánh vậy. Hiệu quả của nó trái ngược hoàn toàn so với Địa Thánh Tuyền. Loại Cuồng Bạo Chi Tuyền này, nó kích phát dã tính cuồng bạo của yêu ma. Khiến cho chúng nó gần như mất hết lý trí, điên cuồng giết chóc. Mặc dù tạm thời không biết Hắc Ám Giáo Đình làm thế nào dẫn dụ chủng tộc Ma lang tấn công Bắc Thành được. Nhưng theo suy đoán của ta, bọn họ đem Cuồng Bạo Chi Tuyền rắc vào trong mây mù. Đợi đến khi mưa to, Cuồng Bạo Chi Tuyền sẽ trở thành một loại chất xúc tác đáng sợ nhất. Nó khiến cho chủng tộc Ma Lang bắt đầu điên cuồng tấn công Bắc thành.”
Lâm Vũ Hân nói.
Lúc đầu, khi Lâm Vũ Hân phát hiện ra loại Cuồng Bạo Chi Tuyền này cũng không suy nghĩ tới điều này. Cho đến lúc hết thảy tai họa phủ xuống, nàng mới đột nhiên tỉnh ngộ, mồ hôi lạnh đầm đìa.
Theo suy nghĩ của Lâm Vũ Hân thì đây chính là một mưu đồ hủy diệt đã có từ lâu. Có người muốn mượn chủng tộc yêu ma triệt để huyết tẩy Bắc Thành!
Người mà dám làm ra chuyện khiến cho thần linh căm phẫn , chỉ có thể Hắc Ám Giáo Đình!
“Vậy hiện tại thì sao?”
Mạc phàm bình tĩnh hỏi.
“Mục đích của Hắc Ám Giáo Đình chính là phá hủy Bắc Thành hoàn toàn. Biến nơi này thành một cái Địa Ngục trần gian...... Dực Thương Lang tuy cường đại. Nhưng nó cũng không thể trong vòng 1-2 ngày huyết tẩy Bắc Thành được. Nếu như xuất hiện thêm mấy con Dực Thương Lang cấp bậc thống lĩnh như thế này nữa. Cho dù Bắc Thành của chúng ta có chờ đợi tới lúc tiếp viện tới cứu giúp, thì lúc đó Bắc Thành cũng không còn ai sống sót nữa.”
Lâm Vũ Hân ánh mắt lạnh như băng nói.
Mạc phàm trầm mặc, hoàn toàn trầm mặc.
Đối mặt tai họa này, hắn giống như biến thành một phần tử chạy nạn vậy. Muốn làm cái gì cũng không sao mà làm được.
“Mạc phàm, bây giờ người làm tốt cho ta 2 chuyện. Chuyện thứ nhất, đó là giữ gìn Địa Thánh Tuyền cẩn thận, bất kể ra sao thì người không được để nó rơi vào tay người mà người không tin tưởng… Ta có dự cảm, Hắc Ám Giáo Đình rất muốn cướp Địa Thánh Tuyền này lắm rồi. “
Vẻ mặt Lâm Vũ Hân vô cùng nghiêm túc nói với Mạc Phàm.
“Còn chuyện thứ hai thì sao?”
Mạc phàm hỏi.
“Bằng mọi cách người phải cố gắng sống sót trong tai họa lần này. Thân phận của ta tương đối nhạy cảm. Bọn người Hắc Ám Giáo Đình sẽ nhận định ta cầm Địa Thánh Tuyền trên người cho nên chắc chắn sẽ giết ta để cướp. Vì vậy, ta sẽ cố gắng thu hút lực lượng của bọn hắn. Điều người cần phải làm là mang theo Địa Thánh Tuyền dấu nó cho thật kỹ và cố gắng sống sót. Người không được để cho người của Hắc Ám Giáo Đình tìm thấy người, nếu có tìm thấy thì không được để cho Địa Thánh Tuyền rơi vào trong tay bọn hắn. “
Lâm Vũ Hân nói.
Giờ phút này, nội tâm Mạc Phàm như có một vạn mũi tên đâm xuyên qua người!
Tại sao lại đem cái đồ chơi phỏng tay này giao cho ta giữ vậy.
Lâm Vũ Hân thấy Mạc phàm có chút do dự. Trên khuôn mặt hiện lên một tia khổ sở. Nhưng vì cục diện tương lai nàng đành phải làm như vậy.
Lâm Vũ Hân sửa sang lại quân phục màu trắng đã dính không ít vết máu, rồi chặt đứt mái tóc có chút rối bời trên đầu của mình không một chút lưu tình.
Nàng đội mũ lên, từ trên người nàng tỏa ra hào khí anh hùng. Nàng chạy nhanh vào thành thị, nơi mà có vết máu khắp nơi do yêu ma tàn sát người dân gây ra. Vừa chạy nàng vừa nói to với Mạc Phàm với tình yêu thương vô bờ:
“Ta sẽ dẫn tất cả người của Hắc Ám Giáo Đình đi. Chỉ cần ngươi không ngu ngốc đụng phải bọn chúng và thành công tới khu cách ly thiết lập an toàn. Thì ngươi cũng sẽ không có việc gì.”
Nói xong, Lâm Vũ Hân liền biến mất trong màn mưa mịt mờ.
Trong khi chạy trốn, Lâm Vũ Hân cũng không quay đầu nhìn lại tên học sinh kia.
Nàng biết không phải ai cũng có lý tưởng chính nghĩa. Nhưng nàng tin tưởng cuối cùng thắn cũng sẽ nguyện dùng tính mạng của mình để bảo vệ. Muội muội của nàng đã sớm làm vật hy sinh cho cái âm mưu này. Thứ duy nhất mà nàng muốn bảo vệ chỉ còn lại Địa Thánh Tuyền mà thôi.
......
Mạc phàm ngạc nhiên đứng ở đó một lúc. Hắn nhìn thân ảnh của Lâm Vũ Hân dần đi xa nhưng lại không biết nên nói điều gì.
Đáng tiếc, hắn cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ về chuyện này. Trong thoáng chốc, từ vị trí Mạc Phàm đang đứng có thể thấy một bầy yêu ma rượt đuổi ở phía sau núi trường Thiên Lan ma pháp cao trung.
Thân thể bọn nó vô cùng cường tráng, khi đụng vào cây cối thì cây cối rất dễ dàng gãy.
Bọn nó giống như Bầy sói xông vào giữa bầy dê không có hàng rào bảo vệ vậy. Một con quái vật tham lam chạy băng băng vào cánh cửa khẩn cấp đuổi theo con mồi.
Hỏng bét, trường học cũng có yêu ma chui vào. Số lượng lại còn khá nhiều!!
Con sinh vật khổng lồ này, nó cứ như vậy ngồi ở vị trí cao nhất của Bác Thành. Bất kỳ vị trí nào của Bắc Thành cũng đều có thể nhìn thấy đỉnh của tòa cao ốc Ngân Mậu. Cũng có nghĩa rằng cả Bắc thành đều có thể nhìn thấy con quái vật to lớn, mạnh mẽ, màu xanh biếc kia.
Một màn này, làm cho Mạc Phàm hít thở không thông. Rất lâu sau mà hắn cũng không có tài nào phục hồi tinh thần lại được!
Quá rung động! Chuyện này đối với Mạc phàm hắn mà nói thì quá sức rung động.
Cái gì mà là U Lang Thú. Cái gì mà là Độc Nhãn Ma Lang. Cái gì mà là Huyết Văn Cự Ma Chuột. Trước mặt con quái vật ngồi ở trên đỉnh tòa cao ốc Ngân Mậu kia, cũng giống như lính tôm tướng cua mà thôi. Vào giờ phút này, cái định nghĩa yêu ma ở trong lòng Mạc Phàm có thể nói là vứt hết vào trong sọt rác!!
Con quái vật khổng lồ kia ở trong địa bàn loài người mà giống như ở trong lãnh địa của nó vậy. Loài người đối với nó mà nói không khác gì một loại thức ăn nó nuôi nhốt trong thành thị!
Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?
Đây có phải là Bắc Thành mà hắn từng biết hay không?
Yêu ma không phải bị loài người đuổi sâu vào bên trong rừng núi sâu thẳm rồi hay sao? Thế này có khác gì bảo sách giáo khoa của nhân loại một mực lừa mình dối người hay sao? Cái thế giới này, Vị Chúa Tể căn bản không phải là loài người, mà chính là bọn yêu ma đang huyết tẩy Bắc thành kia kìa!!
Đây chính là một cơn ác mộng, là địa ngục. Hắn có thể cảm nhận chân thực từng tấc da của mình đều run lên vì sợ hãi!!
“Đến tột cùng nó là con gì vậy?”
Mạc phàm rất lâu, rất lâu mới có thể phục hồi tinh thần lại được.
Cách đó không lâu, hắn đang ở cùng với một sinh vật đáng sợ ở trong tầng hầm 15. Nhưng nếu như không phải hắn đi vào cái thông đạo, rời xa tòa cao ốc Ngân Mậu thì có phải hay không bây giờ hắn đã chết rồi?
“Dực Thương Lang, yêu ma cấp thống lĩnh, chỉ cần một tiếng gầm thét là có thể hiệu lệnh hàng trăm hàng ngàn con yêu ma...... Cả Bắc Thành, người có thể sống sót dưới một kích của nó thì chỉ có thủ lĩnh quân đội Trảm Không mà thôi.”
Giọng nói Lâm Vũ Hân vẫn cứng nhắc như cũ.
“Thống...... Cấp Thống lĩnh?”
Mạc phàm ngạc nhiên nói.
Mạc Phàm ở bên trong liệp yêu tiểu đội cũng biết, có không ít kiến thức sách giáo khoa nhà trường tuyệt đối sẽ không nhắc tới. Đó chính là căn cứ vào tầng thứ lên cấp của mỗi loài thì yêu ma được chia làm mấy cấp bậc.
U Lang Thú, Cự Nhãn Tinh Chuột, Độc Nhãn Ma Lang. Những con yêu ma mà ngày trước Mạc phàm gặp phải, toàn bộ đều là yêu ma cấp thấp nhất – cấp nô bộc.
Những con yêu ma cấp nô bộc này ở trong mắt những người không phải là Ma pháp sư chính là đồ tể. Bọn họ căn bản không có cách nào ngăn cản!
” Con Huyết Văn Cự Ma Chuột ngươi gặp ở tầng hầm lúc trước là một con yêu ma cấp Chiến tướng. Con Dực Thương Lang cao hơn nó một cấp bậc. Nó thuộc về cấp thống lĩnh yêu ma. Và cũng là một trong những trùm cuối của cảnh giới Huyết sắc lần này. Ngoài trừ con Huyết Văn Cự Ma Chuột mà người thấy ra. Ở bên ngoài biên giới an toàn, còn có hàng trăm con Tam Nhãn Ma Lang cấp chiến tướng. Bọn nó thống lĩnh vô số Độc Nhãn Ma Lang đang cùng quân đội chém giết. Phòng tuyến quân đội có thể bảo vệ thì có hạn. Có khoảng hơn một ngàn con yêu ma chui vào được bên trong Bắc Thành. Liên minh thợ săn Đặng Khải đã thống lĩnh tất cả thợ săn ma pháp sư bao vây và săn giết yêu ma trong thành.”
Lâm Vũ Hân lạnh lẽo nói.
“Nhưng mà đột nhiên tại sao cùng một lúc lại có nhiều yêu ma như vậy tấn công Bắc Thành?”
Mạc phàm cảm thấy khó có thể chấp nhận được sự thật này như cũ.
“Hắc Ám Giáo Đình, là do người của Hắc Ám Giáo Đình làm ra”
Lâm Vũ Hân nói.
Hắc Ám Giáo Đình???
Đây không phải là lần đầu tiên Mạc Phàm nghe thấy tên cái tổ chức này!
“Bọn họ luyện chế ra được Cuồng Bạo Chi Tuyền. Một loại giống như nó được làm giả để đánh tráo nước Địa Thánh vậy. Hiệu quả của nó trái ngược hoàn toàn so với Địa Thánh Tuyền. Loại Cuồng Bạo Chi Tuyền này, nó kích phát dã tính cuồng bạo của yêu ma. Khiến cho chúng nó gần như mất hết lý trí, điên cuồng giết chóc. Mặc dù tạm thời không biết Hắc Ám Giáo Đình làm thế nào dẫn dụ chủng tộc Ma lang tấn công Bắc Thành được. Nhưng theo suy đoán của ta, bọn họ đem Cuồng Bạo Chi Tuyền rắc vào trong mây mù. Đợi đến khi mưa to, Cuồng Bạo Chi Tuyền sẽ trở thành một loại chất xúc tác đáng sợ nhất. Nó khiến cho chủng tộc Ma Lang bắt đầu điên cuồng tấn công Bắc thành.”
Lâm Vũ Hân nói.
Lúc đầu, khi Lâm Vũ Hân phát hiện ra loại Cuồng Bạo Chi Tuyền này cũng không suy nghĩ tới điều này. Cho đến lúc hết thảy tai họa phủ xuống, nàng mới đột nhiên tỉnh ngộ, mồ hôi lạnh đầm đìa.
Theo suy nghĩ của Lâm Vũ Hân thì đây chính là một mưu đồ hủy diệt đã có từ lâu. Có người muốn mượn chủng tộc yêu ma triệt để huyết tẩy Bắc Thành!
Người mà dám làm ra chuyện khiến cho thần linh căm phẫn , chỉ có thể Hắc Ám Giáo Đình!
“Vậy hiện tại thì sao?”
Mạc phàm bình tĩnh hỏi.
“Mục đích của Hắc Ám Giáo Đình chính là phá hủy Bắc Thành hoàn toàn. Biến nơi này thành một cái Địa Ngục trần gian...... Dực Thương Lang tuy cường đại. Nhưng nó cũng không thể trong vòng 1-2 ngày huyết tẩy Bắc Thành được. Nếu như xuất hiện thêm mấy con Dực Thương Lang cấp bậc thống lĩnh như thế này nữa. Cho dù Bắc Thành của chúng ta có chờ đợi tới lúc tiếp viện tới cứu giúp, thì lúc đó Bắc Thành cũng không còn ai sống sót nữa.”
Lâm Vũ Hân ánh mắt lạnh như băng nói.
Mạc phàm trầm mặc, hoàn toàn trầm mặc.
Đối mặt tai họa này, hắn giống như biến thành một phần tử chạy nạn vậy. Muốn làm cái gì cũng không sao mà làm được.
“Mạc phàm, bây giờ người làm tốt cho ta 2 chuyện. Chuyện thứ nhất, đó là giữ gìn Địa Thánh Tuyền cẩn thận, bất kể ra sao thì người không được để nó rơi vào tay người mà người không tin tưởng… Ta có dự cảm, Hắc Ám Giáo Đình rất muốn cướp Địa Thánh Tuyền này lắm rồi. “
Vẻ mặt Lâm Vũ Hân vô cùng nghiêm túc nói với Mạc Phàm.
“Còn chuyện thứ hai thì sao?”
Mạc phàm hỏi.
“Bằng mọi cách người phải cố gắng sống sót trong tai họa lần này. Thân phận của ta tương đối nhạy cảm. Bọn người Hắc Ám Giáo Đình sẽ nhận định ta cầm Địa Thánh Tuyền trên người cho nên chắc chắn sẽ giết ta để cướp. Vì vậy, ta sẽ cố gắng thu hút lực lượng của bọn hắn. Điều người cần phải làm là mang theo Địa Thánh Tuyền dấu nó cho thật kỹ và cố gắng sống sót. Người không được để cho người của Hắc Ám Giáo Đình tìm thấy người, nếu có tìm thấy thì không được để cho Địa Thánh Tuyền rơi vào trong tay bọn hắn. “
Lâm Vũ Hân nói.
Giờ phút này, nội tâm Mạc Phàm như có một vạn mũi tên đâm xuyên qua người!
Tại sao lại đem cái đồ chơi phỏng tay này giao cho ta giữ vậy.
Lâm Vũ Hân thấy Mạc phàm có chút do dự. Trên khuôn mặt hiện lên một tia khổ sở. Nhưng vì cục diện tương lai nàng đành phải làm như vậy.
Lâm Vũ Hân sửa sang lại quân phục màu trắng đã dính không ít vết máu, rồi chặt đứt mái tóc có chút rối bời trên đầu của mình không một chút lưu tình.
Nàng đội mũ lên, từ trên người nàng tỏa ra hào khí anh hùng. Nàng chạy nhanh vào thành thị, nơi mà có vết máu khắp nơi do yêu ma tàn sát người dân gây ra. Vừa chạy nàng vừa nói to với Mạc Phàm với tình yêu thương vô bờ:
“Ta sẽ dẫn tất cả người của Hắc Ám Giáo Đình đi. Chỉ cần ngươi không ngu ngốc đụng phải bọn chúng và thành công tới khu cách ly thiết lập an toàn. Thì ngươi cũng sẽ không có việc gì.”
Nói xong, Lâm Vũ Hân liền biến mất trong màn mưa mịt mờ.
Trong khi chạy trốn, Lâm Vũ Hân cũng không quay đầu nhìn lại tên học sinh kia.
Nàng biết không phải ai cũng có lý tưởng chính nghĩa. Nhưng nàng tin tưởng cuối cùng thắn cũng sẽ nguyện dùng tính mạng của mình để bảo vệ. Muội muội của nàng đã sớm làm vật hy sinh cho cái âm mưu này. Thứ duy nhất mà nàng muốn bảo vệ chỉ còn lại Địa Thánh Tuyền mà thôi.
......
Mạc phàm ngạc nhiên đứng ở đó một lúc. Hắn nhìn thân ảnh của Lâm Vũ Hân dần đi xa nhưng lại không biết nên nói điều gì.
Đáng tiếc, hắn cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ về chuyện này. Trong thoáng chốc, từ vị trí Mạc Phàm đang đứng có thể thấy một bầy yêu ma rượt đuổi ở phía sau núi trường Thiên Lan ma pháp cao trung.
Thân thể bọn nó vô cùng cường tráng, khi đụng vào cây cối thì cây cối rất dễ dàng gãy.
Bọn nó giống như Bầy sói xông vào giữa bầy dê không có hàng rào bảo vệ vậy. Một con quái vật tham lam chạy băng băng vào cánh cửa khẩn cấp đuổi theo con mồi.
Hỏng bét, trường học cũng có yêu ma chui vào. Số lượng lại còn khá nhiều!!
/411
|