Ngoài cửa hang động, U Lang Thú vì muốn dập tắt ngọn lửa đang thiêu đốt hừng hực trên người nó. Nó bèn nhảy vào bên trong hồ nước.
Cũng không biết nguyên nhân tại sao khi con U Lang Thú toàn thân ướt sườn sượt này bò ra khỏi mặt nước thì hình dáng nó lại biến đổi. Con mắt đang từ màu xanh biếc lại chuyển sang màu đỏ rực.
U Lang Thú là một sinh vật dã tính, khó thuần. Nó rất dễ phát cuồng khi bị kích thích mạnh mẽ. Ở trong chiến trường, những lúc con U Lang Thú phát cuồng như thế này sẽ rất có lợi cho phe ta. Nhưng ở trong tình huống này, con U Lang Thú này phát cuồng lại mang đến tai ương ngập đầu cho bọn học sinh.
Hai mắt nó đỏ rực tỏa ra hung quang ngập trời. Nó đã phẫn nộ tới cực điểm rồi! Đôi mắt nó gắt gao khóa chặt Mạc Phàm lại. Sát khí biến thành hàn băng xông thẳng tới chỗ Mạc Phàm.
Cả người Mạc Phàm va chạm phải cỗ sát khí này lập tức đông cứng lại.
Con U Lang Thú này quả thật là cường đại và hung tàn hơn rất nhiều so với những gì mà hắn có thể tưởng tượng được!
“ Hầu… Hầu tử!”
Mạc Phàm gần như kêu lên không nổi.
Trương Tiểu Hầu cũng cảm nhận được cỗ sát khí khủng bố kia. Hắn liền điên cuồng hoàn thành Tinh Quỹ.
Lúc trước hắn vô pháp hoàn thành Phong hệ Tinh Quỹ, nhưng vào lúc này hắn cần phải hoàn thành nó nhanh nhất có thể, nếu không thì Mạc Phàm sẽ bị con U Lang Thú này cắn chết mất.
“Ngao ô ~~~~~~~~~~~~~!”
Bốn chân con U Lang Thú đạp đạp trên mặt đất. Nó chạy như bay về phía Mạc Phàm. Bụi bay mù mịt ở phía đằng sau nó.
Nó bật nhảy!
U Lang Thú từ đứng im một chỗ đến chạy như điên căn bản không tới 1s. Sức bật thật khủng khiếp!
“ Phàm ca!”
Trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc đó, Trương Tiểu Hầu liều chết túm lấy Mạc Phàm đang còn đông cứng ở đó!
Trương Tiểu Hầu nhanh chóng tạo ra một đạo Phong chi quỹ đạo rồi “ chạy nhanh” trong cái thông đạo đó, vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc đó hắn liền túm lấy Mạc Phàm đem ra khỏi cái miệng to lớn, hung tàn của U Lang Thú, rồi chạy thẳng một mạnh vào sâu trong huyệt động!
“Crắc, rắc!”
U Lang Thú cắn trượt vào trong không trung. Hai hàm răng của nó va vào nhau phát ra âm thanh chói tai.
Vồ hụt làm nó nổi sung lên giống như kiểu tôn nghiêm của nó bị vũ nhục tới cực đại vậy.
Nó lại một lần nữa nhanh chóng bộc phát tốc độ kinh người, rồi tiếp tục đuổi theo nhóm Mạc Phàm vừa chạy vào sâu trong huyệt động.
1 đống người vẫn đang còn ngất xỉu trong huyệt động. Bọn họ vất vả lắm mới có thể tỉnh dậy được thì ngay lập tức phải đối mặt với một con U Lang Thú đang phát cuồng ầm ầm lao tới! Toàn bộ đám người này nhanh chóng bị đánh bay, máu tươi văng tứ tung.
“Chạy, chạy nhanh, nhanh nữa lên!”
Mạc Phàm quay đầu lại nhìn thấy liền hét lớn lên. Hắn có thể cảm giác được tốc độ của con U Lang Thú này còn nhanh hơn Phong quỹ! Chạy nhanh của Hầu tử một chút.
“ Ta.. ta sẽ cố gắng hết sức!”
Dù mồ hôi lạnh trên trán Trương Tiểu Hầu chảy ra đầm đìa, nhưng hắn cũng không dám chậm trễ.
Gió thét gào hai bên mang tai. Phía sau thì có một con U Lang Thú to lớn đang điên cuồng đuổi theo. “Chạy nhanh” đang có dấu hiệu sắp hết hiệu lực.
“ Chạy tới phía trước, rồi thả tao ở đó để tao đối phó với nó, còn mày trốn sang chỗ khác đi!”
Rốt cuộc Mạc Phàm hắn cũng lấy lại được mục đích ban đầu của mình. Hắn nói một câu vô cùng chắc nịch với Tiểu Hầu.
“ Làm thế sao có được! Ta không thể bỏ Phàm ca lại một mình được…”
Lúc hoạn nạn mới thấy được chân tình.
Nếu như còn sống, Mạc Phàm sẽ vì vậy mà rưng rưng cảm động một chút.
Nhưng hiện tại có thể sống sót để ra khỏi cái hang động chết tiệt này hay không mới là vấn đề.
Sâu trong huyệt động không gian càng thêm rộng lớn. Dưới mặt đất toàn là những tảng đá có hình thù quái dị, lởm chởm. Phía trên là những cây thạch nhũ nhọn hoắt to và dài.
Ở trong này không có ai ngoài 2 người bọn họ cả. Cũng không còn đường để chạy. Có thể nói đây là một con đường cụt, một con đường tử lộ.
Trương Tiểu Hầu hắn đã cố gắng hết sức. Phong quỹ của hắn cũng đã tranh thủ một ít thời gian cho 2 người bọn họ. Hiện tại con U Lang Thú cũng sắp đuổi kịp rồi. Hai người bọn họ giờ không khác gì cá nằm trên thớt.
“ Phàm ca, chúng ta có phải rất là vĩ đại không? Chúng ta đem con U Lang Thú này nhử vào đây để những bạn học khác có thể chạy thoát…”
Trương Tiểu Hầu đột nhiên yếu ớt nói.
Mạc Phàm lưng dựa vào vách đá, rồi nhìn con U Lang Thú đã tìm thấy bọn họ, cười mắng:
“ Nói vớ vẩn gì vậy, Mạc Phàm ta mà là loại người như vậy sao??”
“ Cẩn thận!!!”
Mạc Phàm vừa dứt lời, một đạo Phi Sa Tẩu Thạch từ trong miệng con U Lang Thú phun ra. Nó cuốn theo những viên đá vụn sắc nhọn ở dưới mặt đất bay thẳng tới chỗ hai người.
Trương Tiểu Hầu dù sao cũng là Phong hệ, cho nên động tác của hắn có phần nhanh hơn Mạc Phàm. Vốn hắn định tránh đòn này, nhưng lại nghĩ tới Mạc Phàm cũng không có nhanh như hắn. Hắn bèn cắn răng một cái. Rồi lao tới chỗ Mạc Phàm đẩy mạnh hắn tới chỗ một tảng đá to ở phía sau…
Hắn định nhảy ra chỗ khác tránh thêm một lần nữa nhưng không còn kịp. Trong nháy mắt thân thể của hắn bị những viên đá nhọn đâm vào người thủng lỗ chỗ. Trên người hắn máu phun ra như mưa!
“ Súc sinh! Con súc sinh này! Nếu như Hầu tử có mệnh hệ gì xảy ra, Mạc Phàm ta nhất định sẽ đem người băm thây thành vạn mảnh!!”
Mạc Phàm hét lên giận dữ.
Hắn không có thời gian chạy lại chỗ Tiểu Hầu xem coi hắn sống chết thế nào. Nhân lúc con U Lang Thú đang còn phun ra, Mạc Phàm liền nhắm hai mắt lại!
Lúc hắn mở hai con mắt ra, thì trong đôi mắt đó là một màu tím điện xen lẫn với ngọn lửa đỏ rực.
Một con mắt như tia chớp, một con mắt thì lửa cháy rừng rực!
Một viên ngôi sao từ trong con ngươi Mạc Phàm bắn ra. Những ngôi sao màu tím hoa mỹ cảm nhận được sự tức giận của chủ nhân liền đoàn kết lại như chưa bao giờ đoàn kết. Chúng nó hoàn mỹ hoàn thành một đạo huyết lệ màu tím Tinh chi quỹ đạo. Ở bên trong hang động phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt.
Ở giữa đạo Tinh quỹ đó là thân hình ngạo nghễ của Mạc Phàm.
“ Lôi Ấn! Mãng Ngân!!”
Vừa dứt lời, từng đạo ấn ký Lôi điện giống như cuồng mãng xuất hiện ở xung quanh Mạc Phàm. Chúng nó hiện thân cho sự giận dữ trong lòng của Mạc Phàm.
Mạc Phàm hung hăng giơ cao bàn tay rồi nắm chặt lại. Từ trong lòng bàn tay hắn, Lôi điện từ từ tràn ra từ những kẻ hở trên ngón tay hắn.
Nhận được mệnh lệnh Lôi Ấn! Mãng Ngân, chúng liền biến thành một đám chiến sĩ Lôi điện dũng mãnh. Chúng nó bắt đầu oanh kích, quấn chặt, quất roi lên người U Lang Thú.
Một đạo tiếp nối một đạo. Những Lôi chi ấn ký này đánh lên người U Lang Thú làm cho cơ bắp của nó tê dại, đánh đến nỗi da tróc thịt bong!
“A ô ô ô ~~~~~~~~~~~~~~~~!”
Uy lực của Lôi Ấn còn mạnh hơn Hỏa Tư! Bỏng cháy vài phần. Đây cũng là kỹ năng duy nhất có thể đả thương được U Lang Thú.
Con U Lang Thú này bị Lôi ấn đánh cho đến nỗi lớp da của nó cháy đen thành một mảnh. Từ trên đám cháy đen đó có thể thấy được dòng máu đang muốn phun trào ra bên ngoài!
Dù U Lang Thú đau đớn, không thể động đậy được trước sức mạnh của Lôi Ấn, nhưng hai con mắt đỏ ngầu kia vẫn gắt gao khóa chặt lấy Mạc Phàm.
Đúng vậy, đó chính là sát ý!
Con triệu hoán thú đã phát cuồng vào giờ phút này đã trở thành yêu ma tràn ngập dã tính giết chóc. Cặp mắt kia chỉ còn lại chém giết cùng coi thường sinh mạng!
“ Hỏa Tư! Phần Cốt!”
Mạc Phàm lại nối liền ngôi sao, vào lúc này đồng tử đang từ màu tím lại chuyển sang màu đỏ rực của ngọn lửa.
Những ngôi sao Hỏa hệ ở trước mặt hắn nhanh chóng nối liền, nhanh chóng hoàn thành Hỏa hệ Tinh Quỹ.
Hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của con U Lang Thú. Vào giờ phút này, trong lòng hắn giống như không còn sợ hãi nữa. Bây giờ hắn chỉ còn phẫn nộ và sự quyết đoán.
Đôi mắt của U Lang Thú lúc này hiện lên một tia khinh thường, giống như là nó muốn nói:
“Lại là kỹ năng đó à? Kỹ năng đó thì có tác dụng gì? Đốt cốt không thể nào giết chết được ta. Khi trạng thái tê liệt này kết thúc, ta sẽ đem ngươi gặm ngấu nghiến!
Đốt cốt mặc dù có thể làm nó đau đớn đến cực điểm, nhưng nó vẫn có thể chịu đựng được.
Bất luận là Lôi Ấn! Mãng Ngân hay là Hỏa Tư! Phần Cốt đều không thể nào giết chết được nó, cho nên kết quả cuối cùng nhân loại này chắc chắn sẽ thành thức ăn ngon lành ở trong bụng nó!
“Cái con súc vật này…”
Mạc Phàm hắn có thể cảm nhận được sự khinh thường từ trong đôi mắt của U Lang Thú.
“ Để xem ai mới là người bị chết!”
Mạc Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, Ngôi sao Hỏa hệ thình lình biến thánh một đoàn ngọn lửa nóng rực ngưng tụ ở trong lòng bàn tay Mạc Phàm.
Cũng không biết nguyên nhân tại sao khi con U Lang Thú toàn thân ướt sườn sượt này bò ra khỏi mặt nước thì hình dáng nó lại biến đổi. Con mắt đang từ màu xanh biếc lại chuyển sang màu đỏ rực.
U Lang Thú là một sinh vật dã tính, khó thuần. Nó rất dễ phát cuồng khi bị kích thích mạnh mẽ. Ở trong chiến trường, những lúc con U Lang Thú phát cuồng như thế này sẽ rất có lợi cho phe ta. Nhưng ở trong tình huống này, con U Lang Thú này phát cuồng lại mang đến tai ương ngập đầu cho bọn học sinh.
Hai mắt nó đỏ rực tỏa ra hung quang ngập trời. Nó đã phẫn nộ tới cực điểm rồi! Đôi mắt nó gắt gao khóa chặt Mạc Phàm lại. Sát khí biến thành hàn băng xông thẳng tới chỗ Mạc Phàm.
Cả người Mạc Phàm va chạm phải cỗ sát khí này lập tức đông cứng lại.
Con U Lang Thú này quả thật là cường đại và hung tàn hơn rất nhiều so với những gì mà hắn có thể tưởng tượng được!
“ Hầu… Hầu tử!”
Mạc Phàm gần như kêu lên không nổi.
Trương Tiểu Hầu cũng cảm nhận được cỗ sát khí khủng bố kia. Hắn liền điên cuồng hoàn thành Tinh Quỹ.
Lúc trước hắn vô pháp hoàn thành Phong hệ Tinh Quỹ, nhưng vào lúc này hắn cần phải hoàn thành nó nhanh nhất có thể, nếu không thì Mạc Phàm sẽ bị con U Lang Thú này cắn chết mất.
“Ngao ô ~~~~~~~~~~~~~!”
Bốn chân con U Lang Thú đạp đạp trên mặt đất. Nó chạy như bay về phía Mạc Phàm. Bụi bay mù mịt ở phía đằng sau nó.
Nó bật nhảy!
U Lang Thú từ đứng im một chỗ đến chạy như điên căn bản không tới 1s. Sức bật thật khủng khiếp!
“ Phàm ca!”
Trong giây phút nghìn cân treo sợi tóc đó, Trương Tiểu Hầu liều chết túm lấy Mạc Phàm đang còn đông cứng ở đó!
Trương Tiểu Hầu nhanh chóng tạo ra một đạo Phong chi quỹ đạo rồi “ chạy nhanh” trong cái thông đạo đó, vào giây phút ngàn cân treo sợi tóc đó hắn liền túm lấy Mạc Phàm đem ra khỏi cái miệng to lớn, hung tàn của U Lang Thú, rồi chạy thẳng một mạnh vào sâu trong huyệt động!
“Crắc, rắc!”
U Lang Thú cắn trượt vào trong không trung. Hai hàm răng của nó va vào nhau phát ra âm thanh chói tai.
Vồ hụt làm nó nổi sung lên giống như kiểu tôn nghiêm của nó bị vũ nhục tới cực đại vậy.
Nó lại một lần nữa nhanh chóng bộc phát tốc độ kinh người, rồi tiếp tục đuổi theo nhóm Mạc Phàm vừa chạy vào sâu trong huyệt động.
1 đống người vẫn đang còn ngất xỉu trong huyệt động. Bọn họ vất vả lắm mới có thể tỉnh dậy được thì ngay lập tức phải đối mặt với một con U Lang Thú đang phát cuồng ầm ầm lao tới! Toàn bộ đám người này nhanh chóng bị đánh bay, máu tươi văng tứ tung.
“Chạy, chạy nhanh, nhanh nữa lên!”
Mạc Phàm quay đầu lại nhìn thấy liền hét lớn lên. Hắn có thể cảm giác được tốc độ của con U Lang Thú này còn nhanh hơn Phong quỹ! Chạy nhanh của Hầu tử một chút.
“ Ta.. ta sẽ cố gắng hết sức!”
Dù mồ hôi lạnh trên trán Trương Tiểu Hầu chảy ra đầm đìa, nhưng hắn cũng không dám chậm trễ.
Gió thét gào hai bên mang tai. Phía sau thì có một con U Lang Thú to lớn đang điên cuồng đuổi theo. “Chạy nhanh” đang có dấu hiệu sắp hết hiệu lực.
“ Chạy tới phía trước, rồi thả tao ở đó để tao đối phó với nó, còn mày trốn sang chỗ khác đi!”
Rốt cuộc Mạc Phàm hắn cũng lấy lại được mục đích ban đầu của mình. Hắn nói một câu vô cùng chắc nịch với Tiểu Hầu.
“ Làm thế sao có được! Ta không thể bỏ Phàm ca lại một mình được…”
Lúc hoạn nạn mới thấy được chân tình.
Nếu như còn sống, Mạc Phàm sẽ vì vậy mà rưng rưng cảm động một chút.
Nhưng hiện tại có thể sống sót để ra khỏi cái hang động chết tiệt này hay không mới là vấn đề.
Sâu trong huyệt động không gian càng thêm rộng lớn. Dưới mặt đất toàn là những tảng đá có hình thù quái dị, lởm chởm. Phía trên là những cây thạch nhũ nhọn hoắt to và dài.
Ở trong này không có ai ngoài 2 người bọn họ cả. Cũng không còn đường để chạy. Có thể nói đây là một con đường cụt, một con đường tử lộ.
Trương Tiểu Hầu hắn đã cố gắng hết sức. Phong quỹ của hắn cũng đã tranh thủ một ít thời gian cho 2 người bọn họ. Hiện tại con U Lang Thú cũng sắp đuổi kịp rồi. Hai người bọn họ giờ không khác gì cá nằm trên thớt.
“ Phàm ca, chúng ta có phải rất là vĩ đại không? Chúng ta đem con U Lang Thú này nhử vào đây để những bạn học khác có thể chạy thoát…”
Trương Tiểu Hầu đột nhiên yếu ớt nói.
Mạc Phàm lưng dựa vào vách đá, rồi nhìn con U Lang Thú đã tìm thấy bọn họ, cười mắng:
“ Nói vớ vẩn gì vậy, Mạc Phàm ta mà là loại người như vậy sao??”
“ Cẩn thận!!!”
Mạc Phàm vừa dứt lời, một đạo Phi Sa Tẩu Thạch từ trong miệng con U Lang Thú phun ra. Nó cuốn theo những viên đá vụn sắc nhọn ở dưới mặt đất bay thẳng tới chỗ hai người.
Trương Tiểu Hầu dù sao cũng là Phong hệ, cho nên động tác của hắn có phần nhanh hơn Mạc Phàm. Vốn hắn định tránh đòn này, nhưng lại nghĩ tới Mạc Phàm cũng không có nhanh như hắn. Hắn bèn cắn răng một cái. Rồi lao tới chỗ Mạc Phàm đẩy mạnh hắn tới chỗ một tảng đá to ở phía sau…
Hắn định nhảy ra chỗ khác tránh thêm một lần nữa nhưng không còn kịp. Trong nháy mắt thân thể của hắn bị những viên đá nhọn đâm vào người thủng lỗ chỗ. Trên người hắn máu phun ra như mưa!
“ Súc sinh! Con súc sinh này! Nếu như Hầu tử có mệnh hệ gì xảy ra, Mạc Phàm ta nhất định sẽ đem người băm thây thành vạn mảnh!!”
Mạc Phàm hét lên giận dữ.
Hắn không có thời gian chạy lại chỗ Tiểu Hầu xem coi hắn sống chết thế nào. Nhân lúc con U Lang Thú đang còn phun ra, Mạc Phàm liền nhắm hai mắt lại!
Lúc hắn mở hai con mắt ra, thì trong đôi mắt đó là một màu tím điện xen lẫn với ngọn lửa đỏ rực.
Một con mắt như tia chớp, một con mắt thì lửa cháy rừng rực!
Một viên ngôi sao từ trong con ngươi Mạc Phàm bắn ra. Những ngôi sao màu tím hoa mỹ cảm nhận được sự tức giận của chủ nhân liền đoàn kết lại như chưa bao giờ đoàn kết. Chúng nó hoàn mỹ hoàn thành một đạo huyết lệ màu tím Tinh chi quỹ đạo. Ở bên trong hang động phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt.
Ở giữa đạo Tinh quỹ đó là thân hình ngạo nghễ của Mạc Phàm.
“ Lôi Ấn! Mãng Ngân!!”
Vừa dứt lời, từng đạo ấn ký Lôi điện giống như cuồng mãng xuất hiện ở xung quanh Mạc Phàm. Chúng nó hiện thân cho sự giận dữ trong lòng của Mạc Phàm.
Mạc Phàm hung hăng giơ cao bàn tay rồi nắm chặt lại. Từ trong lòng bàn tay hắn, Lôi điện từ từ tràn ra từ những kẻ hở trên ngón tay hắn.
Nhận được mệnh lệnh Lôi Ấn! Mãng Ngân, chúng liền biến thành một đám chiến sĩ Lôi điện dũng mãnh. Chúng nó bắt đầu oanh kích, quấn chặt, quất roi lên người U Lang Thú.
Một đạo tiếp nối một đạo. Những Lôi chi ấn ký này đánh lên người U Lang Thú làm cho cơ bắp của nó tê dại, đánh đến nỗi da tróc thịt bong!
“A ô ô ô ~~~~~~~~~~~~~~~~!”
Uy lực của Lôi Ấn còn mạnh hơn Hỏa Tư! Bỏng cháy vài phần. Đây cũng là kỹ năng duy nhất có thể đả thương được U Lang Thú.
Con U Lang Thú này bị Lôi ấn đánh cho đến nỗi lớp da của nó cháy đen thành một mảnh. Từ trên đám cháy đen đó có thể thấy được dòng máu đang muốn phun trào ra bên ngoài!
Dù U Lang Thú đau đớn, không thể động đậy được trước sức mạnh của Lôi Ấn, nhưng hai con mắt đỏ ngầu kia vẫn gắt gao khóa chặt lấy Mạc Phàm.
Đúng vậy, đó chính là sát ý!
Con triệu hoán thú đã phát cuồng vào giờ phút này đã trở thành yêu ma tràn ngập dã tính giết chóc. Cặp mắt kia chỉ còn lại chém giết cùng coi thường sinh mạng!
“ Hỏa Tư! Phần Cốt!”
Mạc Phàm lại nối liền ngôi sao, vào lúc này đồng tử đang từ màu tím lại chuyển sang màu đỏ rực của ngọn lửa.
Những ngôi sao Hỏa hệ ở trước mặt hắn nhanh chóng nối liền, nhanh chóng hoàn thành Hỏa hệ Tinh Quỹ.
Hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của con U Lang Thú. Vào giờ phút này, trong lòng hắn giống như không còn sợ hãi nữa. Bây giờ hắn chỉ còn phẫn nộ và sự quyết đoán.
Đôi mắt của U Lang Thú lúc này hiện lên một tia khinh thường, giống như là nó muốn nói:
“Lại là kỹ năng đó à? Kỹ năng đó thì có tác dụng gì? Đốt cốt không thể nào giết chết được ta. Khi trạng thái tê liệt này kết thúc, ta sẽ đem ngươi gặm ngấu nghiến!
Đốt cốt mặc dù có thể làm nó đau đớn đến cực điểm, nhưng nó vẫn có thể chịu đựng được.
Bất luận là Lôi Ấn! Mãng Ngân hay là Hỏa Tư! Phần Cốt đều không thể nào giết chết được nó, cho nên kết quả cuối cùng nhân loại này chắc chắn sẽ thành thức ăn ngon lành ở trong bụng nó!
“Cái con súc vật này…”
Mạc Phàm hắn có thể cảm nhận được sự khinh thường từ trong đôi mắt của U Lang Thú.
“ Để xem ai mới là người bị chết!”
Mạc Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, Ngôi sao Hỏa hệ thình lình biến thánh một đoàn ngọn lửa nóng rực ngưng tụ ở trong lòng bàn tay Mạc Phàm.
/411
|