Dịch: Hoangforever
“Tinh phách?”
“Ta đã bảo mà, giết nhiều hủ thi như vậy, làm gì có chuyện không xuất hiện tinh phách thiên nhiên tinh khiết được cơ chứ?? Hạt sao thứ 44 cường hóa thành công!”
Tâm tình Mạc Phàm lúc này rất là vui vẻ. Hắn nhìn vô số con cương thi giống như con thiêu thân lao vào lửa, hóa thành vô số ánh sáng linh hồn màu xanh biếc, lít nha lít nhít bay về phía tiểu nê thu của hắn. Cảm giác giống như là có vô số kim tệ bay vào người vậy!
44 hạt sao đã cường hóa thành công. Khoảng cách tới viên mãn cũng chỉ còn 5 viên nữa thôi. Hiện tại Mạc Phàm cảm thấy rất là hưng phấn và mong chờ.
Liệt Quyền bậc 4 cộng thêm hiệu quả phụ thể của tiểu Viêm Cơ. Một quyền kia một khi đấm ra, uy lực của nó chắc chắn là hủy diệt mọi thứ.
Nhớ ngày đó, khi hắn gặp phải quân thống Lục Niên, cũng may nhờ có Băng Tinh Sát Cung của Mục Ninh Tuyết, cho nên mọi người mới được cứu. Nếu không lúc đó có lẽ mọi người đã chết hết trên tay tên ma quỷ này rồi. Nếu như hắn có thể thành công hoàn thành lần cường hóa này. Cho dù có gặp phải ma pháp sư Cao cấp thì hắn cũng có thứ đánh cược, chiến một lần với họ!
“A ….. ~~~~~~!!”
“A…… ~~~~~~~~~!!”
Một tiếng kêu đáng sợ xuyên thấu lòng người từ bên trong biển lửa đang cháy “vù vù” truyền tới. Mạc Phàm đang còn hưởng thụ tiểu nê thu không ngừng ngưng luyện hồn phách. Đột nhiên một con quái vật màu xanh biếc, cả người toàn là thi độc giống như một chiếc xe Jeep lao tới. Tốc độ xung kích của nó lớn tới kinh người. Biển lửa rừng rực kia căn bản không thể nào ngăn cản được nó!
“Độc Lựu Thi Tướng (1)! Tiểu Viêm Cơ. Cái đám hủ thi kia giao cho người, tiếp tục châm củi lửa!”
(1) Độc Lựu Thi Tướng: Một con xác chết cấp chiến tướng có nhiều mụn nhọt có độc. (Lựu là nhọt)
Mạc Phàm dặn dò.
Ngay sau đó, ánh sáng màu đỏ từ dưới chân Mạc Phàm sáng lên. Nó nhanh chóng biến thành hộ giáp, bao trùm lấy chân hắn từ đầu gối trở xuống.
Mạc Phàm mạnh mẽ dẫm lên một bước. Thân thể hắn liền nhảy dựng đứng lên, nhảy lên tầm độ cao 5 thước thì dừng lại. Mà con Độc Lựu Thi Tướng kia vừa vặn vọt tới vị trí phía dưới Mạc Phàm. Ngay tức khắc, mấy con hủ thi toàn thân bốc lửa kia liền bị nó húc bay ra ngoài!
Mạc Phàm bồng bềnh rơi xuống. Ai mà ngờ được con Độc Lựu Thi Tướng kia mạnh mẽ phanh chân lại. Sau khi dẫm lên mặt đất tạo thành một vòng xoáy khí lưu (2) tản ra xung quanh. Nó lại một lần nữa đánh tới. Lần này nó càng thêm mãnh liệt, hoàn toàn biến thành đạn pháo độc khí bắn tới hắn.
(2) khí lưu: gió, dòng không khí.
Mạc Phàm nhìn thấy con Độc lựu Thi Tướng hóa thành đạn pháo độc khí bắn tới mình. Thân thể hắn liền chợt lóe, né tránh sang bên cạnh. Cùng lúc đó, một khí đen liền xuất hiện ở ngón giữa của hắn. Nhưng hắn không có bắn khí đen này ra mà chờ đợi con Độc Lưu Thi Tướng kia biến thành con trâu điên húc về hắn một lần nữa. Lúc này, hắn mới phóng khí đen này ra!
Hai cây đinh Ám Ảnh màu đen một to một nhỏ. Cây Đinh Ám Ảnh to không khác gì một thanh bảo kiếm, chính xác cắm phập vào phần eo của con Độc Lựu Thi Tướng, đem nó cắm lại giữa không khí.
Theo sát phía sau là cây đinh Ám Ảnh nhỏ. Cây đinh này tốc độ cực nhanh, xuyên thấu vào trong thi thể con Độc Lựu Thi Tướng. Nó nhanh chóng hóa thành từng dây xích Ám Ảnh, khóa lại hồn phách của con Độc Lựu Thi Tướng!
“Ta dễ húc vậy sao?? Làm như kiểu ta là bia ngắm không bằng! Hừ!”
Mạc Phàm nhìn con Độc Lựu Thi Tướng đã bị hắn khóa chặt lại, cười lạnh nói.
“……….. a ~~~~~!!!!”
Mạc Phàm định dùng Lôi Đình oanh chết nó. Đột nhiên từ phía sau hắn truyền tới một âm thanh thê lương.
Mạc Phàm quay đầu lại, liền thấy một cây súng nước cao áp màu xanh biếc chứa đầy nọc độc đang bắn về phía mình. Chưa nói tới lực lượng ăn mòn của độc tính này kinh khủng tới cỡ nào. Mà ngay tới cả lực lượng bắn ra kia cũng đủ để đục một lỗ trên tường gạch rồi!!
“Minh Li Thuẫn!”
Mạc Phàm có chút hoảng sợ, vội vàng gọi ra Minh Linh Thuẫn. Hắn cảm nhận thấy độc dịch này rất là đáng sợ.
Một cái lá chắn hình thoi màu đen xen lẫn màu xanh da trời xuất hiện ngay trước mặt Mạc Phàm. Toàn bộ nọc độc ăn mòn kia đánh lên chiếc lá chắn ma cụ này. Mạc Phàm núp ở đằng sau lá chắn có thể nghe được tiếng nổ “tách tách” một cách rõ ràng giống như kiểu bỏ nước vào chảo dầu đang sôi vậy!
Dù sao Minh Li Thuẫn cũng được tạo ra từ gỗ. Nó mặc dù có thể ngăn chặn được hầu hết công kích bao gồm cả ma pháp. Nhưng sau khi bị nọc độc kia bắn lên. Ngay lập tức nó liền bị ăn mòn, tan rã, thủng một lỗ to đùng, hoàn toàn biến dạng!
Mạc Phàm nhìn mà giật cả mình. Độc của con Độc Lựu Thi Tướng kia ấy vậy mà có thể ăn mòn được Minh Li Thuẫn vô cùng kiên cường của hắn. Nếu như thứ này bắn lên người hắn thì sao?? Chẳng phải lúc đó ngay tới cả xương hắn cũng không còn sao!!
Minh Li Thuẫn trực tiếp hỏng. Ngay tới cả kỹ năng đâm ngược, nó cũng không có cơ hội bắn ra.
Mạc Phàm biết độc của con Thi Tướng này vô cùng đáng sợ. Vì vậy, hắn không dám bảo lưu thực lực nữa, liền gọi Huyền Xà Khôi Giáp ra!
Hai tay hắn triển khai, kêu gọi ấn ký ma cụ từ trong linh hồn ra. Một con rắn màu xanh đen liền xuất hiện quanh thân Mạc Phàm. Sau đó nó hóa thành vô số con, giãy dụa, quấn quanh người Mạc Phàm.
Ánh sáng sặc sỡ tan biến, dần dần biến thành áo giáp Mạc Phàm. Ánh sáng áo giáp óng ánh tỏa ra, hiện ra sự uy vũ, mang theo vài phần tà tính.
Trừ Dực ma cụ có thể ở bên ngoài được một thời gian dài ra. Thì những ma cụ khác, thời gian ở bên ngoài cũng rất là có hạn. Vì vậy, vào thời điểm chiến đấu ban đầu, ma pháp sư không thể nào gọi ra ma cụ được. Lý do rất đơn giản, quá lãng phí. Chỉ khi tới thời điểm cần thiết, họ mới gọi nó ra….
Nhưng lúc này, rõ ràng Mạc Phàm phải đối mặt với 3 con Thi Tướng. Trong đó một con có thân thể to lớn giống như một chiếc xe Jeep. Lực lượng của nó lớn tới kinh người. Nó cậy sức mạnh, tốc độ, cứ như vậy húc lên người hắn. Chỉ cần húc trúng một cái, người hắn liền nát bét.
Một con khác… thì đang ở trong biển lửa rừng rực kia. Độc dịch của nó vô cùng đáng sợ. Ngay tới cả Minh Linh Thuẫn cũng không thể nào ngăn cản và kiên trì được một lúc trước loại độc dịch này. Nói gì thì nói, Mạc Phàm quyết không để cho cái chất lỏng nhầy nhụa kia bắn lên người hắn được.
Cuối cùng là một con… cho tới bây giờ vẫn chưa xuất hiện. Con này có lẽ giống như con Khỏa Bố Thi Tướng giảo hoạt kia. Nó đang đợi thời cơ, đợi hắn lơ là liền đâm cho một kích trí mạng. Trong tình huống như thế này, nếu như không có Huyền Xà Ma Khải bảo vệ. Mỗi một phút trôi qua, sinh mạng hắn càng thêm nguy hiểm hơn nữa!
Không thể không nói, Đồ Đằng Huyền Xà tặng cho hắn một thứ tuyệt phẩm. Sau khi mặc xong chiếc áo giáp Lân Xà này lên người. Ngoài trừ lực phòng ngự kinh người ra, da rắn mềm mại còn không ảnh hưởng tới hành động của hắn. Điều này khiến cho Mạc Phàm không có bất kỳ ma pháp phòng ngự nào, ở trong tình huống vây công như thế này, miễn cưỡng có được năng lực tự vệ.
“Được rồi! Trước tiên giải quyết con phun độc kia đã! Nọc độc của nó uy hiếp lớn nhất!”
Ánh mắt Mạc Phàm khóa chặt con Thi Tướng Phun Độc kia.
Hình thể con Thi Tướng Phun Độc cùng con Độc Lựu Thi Tướng kia không khác nhau là mấy. Mạc Phàm tin tưởng hắn có thể giết chết con này một cách dễ dàng.
“Ngao …………~~~~~~~!!”
Đột nhiên, sau lưng truyền tới một âm thanh đinh tai nhức óc. Biển lửa xung quanh cũng bị dập tắt đi không ít.
Thì ra, con Độc Lựu Thi Tướng có thân thể to lớn kia đã thoát khỏi Cự Ảnh Đinh của Mạc Phàm. Khí đen lượn lờ xung quanh thân thể nó đã giảm đi rất nhiều.
Hiệu quả giam cầm của Cự Ảnh Đinh rất mạnh. Nhưng đối mặt với con Thi Tướng hung mãnh như thế này, tác dụng giam cầm của nó cũng có hạn. Khi một sinh vật có lực lượng cường đại tới một trình độ nhất định, nó thậm chí còn có thể dựa vào khí tức của mình đánh cho Cự Ảnh Đinh tan tác!
Mạc Phàm trước sau có địch. Thế nhưng, hắn cũng không có sợ. Một cái Tinh Đồ được hắn vẽ ra với một tốc độ cực nhanh.
Vẽ Tinh Đồ cũng là một khảo nghiệm đối với ma pháp sư trên còn đường phát triển xa xăm kia. Nếu như quá chậm, rất có thể sẽ bị đứt lìa, bắt đầu lại.
Mạc Phàm đương nhiên hiểu rõ tốc độ vẽ ra Tinh Đồ của mình như thế nào. Trong tình huống như lúc này, hắn căn bản không cho phép hắn vẽ ra quá chậm. Hắn phải nhanh hơn nữa, phải khiến cho ma pháp Trung cấp giống như Ma pháp Sơ cấp vậy, phất tay một cái liền có….
Một hạt sao, rồi một hạt sao nối tiếp nhau, chắc chắn tốc độ làm phép như thế này sẽ không nhanh được. Hiện tại, Mạc Phàm muốn thử một ý nghĩ vẽ ra một cái Tinh Quỹ.
“Tinh phách?”
“Ta đã bảo mà, giết nhiều hủ thi như vậy, làm gì có chuyện không xuất hiện tinh phách thiên nhiên tinh khiết được cơ chứ?? Hạt sao thứ 44 cường hóa thành công!”
Tâm tình Mạc Phàm lúc này rất là vui vẻ. Hắn nhìn vô số con cương thi giống như con thiêu thân lao vào lửa, hóa thành vô số ánh sáng linh hồn màu xanh biếc, lít nha lít nhít bay về phía tiểu nê thu của hắn. Cảm giác giống như là có vô số kim tệ bay vào người vậy!
44 hạt sao đã cường hóa thành công. Khoảng cách tới viên mãn cũng chỉ còn 5 viên nữa thôi. Hiện tại Mạc Phàm cảm thấy rất là hưng phấn và mong chờ.
Liệt Quyền bậc 4 cộng thêm hiệu quả phụ thể của tiểu Viêm Cơ. Một quyền kia một khi đấm ra, uy lực của nó chắc chắn là hủy diệt mọi thứ.
Nhớ ngày đó, khi hắn gặp phải quân thống Lục Niên, cũng may nhờ có Băng Tinh Sát Cung của Mục Ninh Tuyết, cho nên mọi người mới được cứu. Nếu không lúc đó có lẽ mọi người đã chết hết trên tay tên ma quỷ này rồi. Nếu như hắn có thể thành công hoàn thành lần cường hóa này. Cho dù có gặp phải ma pháp sư Cao cấp thì hắn cũng có thứ đánh cược, chiến một lần với họ!
“A ….. ~~~~~~!!”
“A…… ~~~~~~~~~!!”
Một tiếng kêu đáng sợ xuyên thấu lòng người từ bên trong biển lửa đang cháy “vù vù” truyền tới. Mạc Phàm đang còn hưởng thụ tiểu nê thu không ngừng ngưng luyện hồn phách. Đột nhiên một con quái vật màu xanh biếc, cả người toàn là thi độc giống như một chiếc xe Jeep lao tới. Tốc độ xung kích của nó lớn tới kinh người. Biển lửa rừng rực kia căn bản không thể nào ngăn cản được nó!
“Độc Lựu Thi Tướng (1)! Tiểu Viêm Cơ. Cái đám hủ thi kia giao cho người, tiếp tục châm củi lửa!”
(1) Độc Lựu Thi Tướng: Một con xác chết cấp chiến tướng có nhiều mụn nhọt có độc. (Lựu là nhọt)
Mạc Phàm dặn dò.
Ngay sau đó, ánh sáng màu đỏ từ dưới chân Mạc Phàm sáng lên. Nó nhanh chóng biến thành hộ giáp, bao trùm lấy chân hắn từ đầu gối trở xuống.
Mạc Phàm mạnh mẽ dẫm lên một bước. Thân thể hắn liền nhảy dựng đứng lên, nhảy lên tầm độ cao 5 thước thì dừng lại. Mà con Độc Lựu Thi Tướng kia vừa vặn vọt tới vị trí phía dưới Mạc Phàm. Ngay tức khắc, mấy con hủ thi toàn thân bốc lửa kia liền bị nó húc bay ra ngoài!
Mạc Phàm bồng bềnh rơi xuống. Ai mà ngờ được con Độc Lựu Thi Tướng kia mạnh mẽ phanh chân lại. Sau khi dẫm lên mặt đất tạo thành một vòng xoáy khí lưu (2) tản ra xung quanh. Nó lại một lần nữa đánh tới. Lần này nó càng thêm mãnh liệt, hoàn toàn biến thành đạn pháo độc khí bắn tới hắn.
(2) khí lưu: gió, dòng không khí.
Mạc Phàm nhìn thấy con Độc lựu Thi Tướng hóa thành đạn pháo độc khí bắn tới mình. Thân thể hắn liền chợt lóe, né tránh sang bên cạnh. Cùng lúc đó, một khí đen liền xuất hiện ở ngón giữa của hắn. Nhưng hắn không có bắn khí đen này ra mà chờ đợi con Độc Lưu Thi Tướng kia biến thành con trâu điên húc về hắn một lần nữa. Lúc này, hắn mới phóng khí đen này ra!
Hai cây đinh Ám Ảnh màu đen một to một nhỏ. Cây Đinh Ám Ảnh to không khác gì một thanh bảo kiếm, chính xác cắm phập vào phần eo của con Độc Lựu Thi Tướng, đem nó cắm lại giữa không khí.
Theo sát phía sau là cây đinh Ám Ảnh nhỏ. Cây đinh này tốc độ cực nhanh, xuyên thấu vào trong thi thể con Độc Lựu Thi Tướng. Nó nhanh chóng hóa thành từng dây xích Ám Ảnh, khóa lại hồn phách của con Độc Lựu Thi Tướng!
“Ta dễ húc vậy sao?? Làm như kiểu ta là bia ngắm không bằng! Hừ!”
Mạc Phàm nhìn con Độc Lựu Thi Tướng đã bị hắn khóa chặt lại, cười lạnh nói.
“……….. a ~~~~~!!!!”
Mạc Phàm định dùng Lôi Đình oanh chết nó. Đột nhiên từ phía sau hắn truyền tới một âm thanh thê lương.
Mạc Phàm quay đầu lại, liền thấy một cây súng nước cao áp màu xanh biếc chứa đầy nọc độc đang bắn về phía mình. Chưa nói tới lực lượng ăn mòn của độc tính này kinh khủng tới cỡ nào. Mà ngay tới cả lực lượng bắn ra kia cũng đủ để đục một lỗ trên tường gạch rồi!!
“Minh Li Thuẫn!”
Mạc Phàm có chút hoảng sợ, vội vàng gọi ra Minh Linh Thuẫn. Hắn cảm nhận thấy độc dịch này rất là đáng sợ.
Một cái lá chắn hình thoi màu đen xen lẫn màu xanh da trời xuất hiện ngay trước mặt Mạc Phàm. Toàn bộ nọc độc ăn mòn kia đánh lên chiếc lá chắn ma cụ này. Mạc Phàm núp ở đằng sau lá chắn có thể nghe được tiếng nổ “tách tách” một cách rõ ràng giống như kiểu bỏ nước vào chảo dầu đang sôi vậy!
Dù sao Minh Li Thuẫn cũng được tạo ra từ gỗ. Nó mặc dù có thể ngăn chặn được hầu hết công kích bao gồm cả ma pháp. Nhưng sau khi bị nọc độc kia bắn lên. Ngay lập tức nó liền bị ăn mòn, tan rã, thủng một lỗ to đùng, hoàn toàn biến dạng!
Mạc Phàm nhìn mà giật cả mình. Độc của con Độc Lựu Thi Tướng kia ấy vậy mà có thể ăn mòn được Minh Li Thuẫn vô cùng kiên cường của hắn. Nếu như thứ này bắn lên người hắn thì sao?? Chẳng phải lúc đó ngay tới cả xương hắn cũng không còn sao!!
Minh Li Thuẫn trực tiếp hỏng. Ngay tới cả kỹ năng đâm ngược, nó cũng không có cơ hội bắn ra.
Mạc Phàm biết độc của con Thi Tướng này vô cùng đáng sợ. Vì vậy, hắn không dám bảo lưu thực lực nữa, liền gọi Huyền Xà Khôi Giáp ra!
Hai tay hắn triển khai, kêu gọi ấn ký ma cụ từ trong linh hồn ra. Một con rắn màu xanh đen liền xuất hiện quanh thân Mạc Phàm. Sau đó nó hóa thành vô số con, giãy dụa, quấn quanh người Mạc Phàm.
Ánh sáng sặc sỡ tan biến, dần dần biến thành áo giáp Mạc Phàm. Ánh sáng áo giáp óng ánh tỏa ra, hiện ra sự uy vũ, mang theo vài phần tà tính.
Trừ Dực ma cụ có thể ở bên ngoài được một thời gian dài ra. Thì những ma cụ khác, thời gian ở bên ngoài cũng rất là có hạn. Vì vậy, vào thời điểm chiến đấu ban đầu, ma pháp sư không thể nào gọi ra ma cụ được. Lý do rất đơn giản, quá lãng phí. Chỉ khi tới thời điểm cần thiết, họ mới gọi nó ra….
Nhưng lúc này, rõ ràng Mạc Phàm phải đối mặt với 3 con Thi Tướng. Trong đó một con có thân thể to lớn giống như một chiếc xe Jeep. Lực lượng của nó lớn tới kinh người. Nó cậy sức mạnh, tốc độ, cứ như vậy húc lên người hắn. Chỉ cần húc trúng một cái, người hắn liền nát bét.
Một con khác… thì đang ở trong biển lửa rừng rực kia. Độc dịch của nó vô cùng đáng sợ. Ngay tới cả Minh Linh Thuẫn cũng không thể nào ngăn cản và kiên trì được một lúc trước loại độc dịch này. Nói gì thì nói, Mạc Phàm quyết không để cho cái chất lỏng nhầy nhụa kia bắn lên người hắn được.
Cuối cùng là một con… cho tới bây giờ vẫn chưa xuất hiện. Con này có lẽ giống như con Khỏa Bố Thi Tướng giảo hoạt kia. Nó đang đợi thời cơ, đợi hắn lơ là liền đâm cho một kích trí mạng. Trong tình huống như thế này, nếu như không có Huyền Xà Ma Khải bảo vệ. Mỗi một phút trôi qua, sinh mạng hắn càng thêm nguy hiểm hơn nữa!
Không thể không nói, Đồ Đằng Huyền Xà tặng cho hắn một thứ tuyệt phẩm. Sau khi mặc xong chiếc áo giáp Lân Xà này lên người. Ngoài trừ lực phòng ngự kinh người ra, da rắn mềm mại còn không ảnh hưởng tới hành động của hắn. Điều này khiến cho Mạc Phàm không có bất kỳ ma pháp phòng ngự nào, ở trong tình huống vây công như thế này, miễn cưỡng có được năng lực tự vệ.
“Được rồi! Trước tiên giải quyết con phun độc kia đã! Nọc độc của nó uy hiếp lớn nhất!”
Ánh mắt Mạc Phàm khóa chặt con Thi Tướng Phun Độc kia.
Hình thể con Thi Tướng Phun Độc cùng con Độc Lựu Thi Tướng kia không khác nhau là mấy. Mạc Phàm tin tưởng hắn có thể giết chết con này một cách dễ dàng.
“Ngao …………~~~~~~~!!”
Đột nhiên, sau lưng truyền tới một âm thanh đinh tai nhức óc. Biển lửa xung quanh cũng bị dập tắt đi không ít.
Thì ra, con Độc Lựu Thi Tướng có thân thể to lớn kia đã thoát khỏi Cự Ảnh Đinh của Mạc Phàm. Khí đen lượn lờ xung quanh thân thể nó đã giảm đi rất nhiều.
Hiệu quả giam cầm của Cự Ảnh Đinh rất mạnh. Nhưng đối mặt với con Thi Tướng hung mãnh như thế này, tác dụng giam cầm của nó cũng có hạn. Khi một sinh vật có lực lượng cường đại tới một trình độ nhất định, nó thậm chí còn có thể dựa vào khí tức của mình đánh cho Cự Ảnh Đinh tan tác!
Mạc Phàm trước sau có địch. Thế nhưng, hắn cũng không có sợ. Một cái Tinh Đồ được hắn vẽ ra với một tốc độ cực nhanh.
Vẽ Tinh Đồ cũng là một khảo nghiệm đối với ma pháp sư trên còn đường phát triển xa xăm kia. Nếu như quá chậm, rất có thể sẽ bị đứt lìa, bắt đầu lại.
Mạc Phàm đương nhiên hiểu rõ tốc độ vẽ ra Tinh Đồ của mình như thế nào. Trong tình huống như lúc này, hắn căn bản không cho phép hắn vẽ ra quá chậm. Hắn phải nhanh hơn nữa, phải khiến cho ma pháp Trung cấp giống như Ma pháp Sơ cấp vậy, phất tay một cái liền có….
Một hạt sao, rồi một hạt sao nối tiếp nhau, chắc chắn tốc độ làm phép như thế này sẽ không nhanh được. Hiện tại, Mạc Phàm muốn thử một ý nghĩ vẽ ra một cái Tinh Quỹ.
/411
|