Dịch: ketonazon
Ngả Đồ Đồ sửng sốt, quay đầu lại nhìn xem là tên nào ngăn cản chính mình đánh Cố Kiếm. nhưng ngay đi nàng nhìn thấy gương mặt ngăm đen cương nghị đó, sắc mặt lập tức thay đổi.
Cố Kiếm cũng ngẩng lên xem, phát hiện đứng phía sau Ngả Đồ Đồ là một kẻ có dáng người kiên cường, như một thanh bảo kiếm màu đen, nét mặt hắn không lộ rõ hỉ nộ càng mang theo một cỗ uy nghiêm khiến người ta sợ sệt.
Rõ ràng là một tên thanh niên cùng tuổi tác với mình, ví lẽ gì mà có khí thế như vậy.
“Xin lỗi, gia muội ít quản giáo…”
Nam tử ngăm đen từ đầu đến cuối không có buông tay Ngả Đồ Đồ ra, trên mặt cũng không lộ vẻ gì, chỉ áy náy nói lời này với Cố Kiếm.”Ngươi… Ngươi là… Ngả Giang Đồ!!” Cố Kiếm đúng là nhận ra người này, sau đó có chút không tin tưởng liếc nhìn cái nữ tiện nhân vừa dùng hai tay tát mình kia, lại nói, “Nàng… Nàng là muội muội ngươi??”
“Ca, ta…” Ngả Đồ Đồ ở trước mặt người anh nghiêm khắc như phụ thân nàng, tiểu ma nữ khí chất triệt để dấu đi, ngoan ngoãn dịu dàng như con mèo nhỏ.
Ngả Giang Đồ gật đầu, chậm rãi buôn cánh tay làm càn của Ngả Đồ Đồ ra.
Hắn đến trước mặt Cố Kiếm, nói tiếp: “Gia phụ quanh năm chém giết yêu ma bên ngoài, đối với vị muội muội ta đều cưng chiều hư, nếu có địa phương nào đắc tội…”
Cố Kiếm nghe được câu này, trên mặt trở nên bớt miễn cưỡng hơn. Xem ra Ngả Giang Đồ này coi mặt mũi Cố Gia hắn, không dám đem sự việc làm quá tuyệt tình, chỉ có điều sao tên này không ra sớm một chút, chính mình bò đều đã bò, hai lòng bàn tay cũng đã trúng đòn!!
“Hừ, ta lần này là thua cuộc, tình nguyện chịu phạt, bất quá nàng ta mạo danh đồng đội ta, hại ta mất quyền đề danh, trưởng bối của ta sẽ không bỏ qua như vậy đâu!”
Cố Kiếm lập tức khôi phục lại khí thế, nói kiểu gì cũng phải kiếm lại mặt mũi.
“Gia phụ có quyền bỏ phiếu một lần, ta sẽ thông báo một tiếng, bồi thường cho ngươi.”
Ngả Giang Đồ trông rất thành khẩn nói.
Câu này vừa ra, người xunh quanh ai cũng xôn xao.
Nắm giữ quyền bỏ phiếu, đều là quốc gia đại nhân vật a, một số nghị viên còn chưa chắc có, hiệp hội hội trưởng cũng chưa chắc có, NGED này có bối cảnh gì, phụ thân dĩ nhiên có một phiếu!
“Lời này thật chứ?”
Cố Kiếm trợn con mắt lên hỏi.
Giả như có thể thu được phiếu này, vậy hôm nay dù cái tát thứ ba bị đánh trúng, hắn cũng kiếm lời a!
“Ta đã có bốn phiếu, đại biểu trường quân đội đề danh. Cái phiếu kia của gia phụ vô dụng…”
Ngả Giang Đồ nói.
Câu nói này vừa ra, người xunh quanh tất cả đều điên lên rồi.
Bốn phiếu!!
Con hàng này có bốn phiếu rồi!!
Cái tên này mới thật sự là nội viện tuyển thủ!!
Mạc Phàm đứng một bên cũng thầm giật mình. Không thể không lần nữa nhìn kỹ cái tên thoạt nhìn rất có khí chất quân nhân này.
Chính hắn là một nhân vật đặc biệt mà mới chỉ có ba phiếu thôi, sớm nghe nói ngoại trừ mình ra còn một cái chính tông nội viện tuyển thủ, không nghĩ dĩ nhiên là ca ca của NGDD, đồng thời đại biểu trường quân đội!
Giải thi đấu thế giới học phủ, bao gồm toàn bộ khu vực học phủ trung tâm, tự nhiên bao quát cả trường quân đội.
“Việc này ta vẫn có nghe nói… Nếu ngươi đồng ý bồi thường, vậy chuyện này đương nhiên là tính.”
Cố Kiếm bề ngoài tỏ vẻ như không quan tâm, nhưng trái tim đã kích động nhảy loạn lên.
Ngàn vàng cũng khó mua một phiếu. Cố Kiếm so với ai khác đều rõ hơn giá trị của phiếu này.
“Ha, ta không nói thì chuyện này quên đi”
Ngả Giang Đồ nói.
“Là sao, ngươi còn muốn sao, ta cho nàng bạt tai, là bởi vì ta cùng Mạc Phàm cá cược, thế gia nhà ngươi quy củ ngươi cũng hiểu, nàng hại ta mất quyền đề danh, chúng ta Cố Gian cũng sẽ không bỏ qua, trừ phi ngươi mang phiếu đó làm bồi thường…”
Cố Kiếm lập tức nói ra, hắn rất sợ Ngả Giang Đồ đổi ý.
Ngả Giang Đồ ánh mắt nhìn về phía Ngả Đồ Đồ, nàng lắc đầu, ra hiệu không muốn đem sự tình làm lớn lên.
Hắn nhếch khóe miệng, cặp mắt nhìn Ngả Đồ Đồ dời đi, sau đó lập tức trở nên mạnh mẽ, như hai thanh kiếm đâm về phía Cố Kiếm!
Cố Kiếm bị ánh mặt này nhìn, không khỏi lùi về sau vài bước.
“Nàng làm chuyện sai lầm, ta đã bồi thường cho ngươi. Thế nhưng lời ngươi sỉ nhục nàng…”
Ngả Giang Đồ như biến thành người khác, thân thể ngâm đen trong giây lát phóng ra một nguồn năng lượng đáng sợ. Hắn nắm chặt hư không, liền có một bàn tay vô hình, trong nháy mắt tóm Cố Kiếm nhấc lên, so với nắm một con gà còn đơn giản hơn!!
Cố Kiếm đạp đạp chân, cả người lơ lửng, giống như bị cái gì đó bóp lấy cổ, trên mặt hắn gân xanh nổi lên toàn bộ.
Biến cố quá nhanh làm những người quan sát chung quanh đều bị dọa lùi về sau.
Ngả Giang Đồ qua thực là đang thao túng ma quỷ, cái tay ngăm đen kia rõ ràng chỉ nắm vào hư không, cũng đã đem Cố Kiếm nhấc lên cao nửa mét, lực lượng hắc ám tàn bạo, lạnh lẽo tuôn ra làm cho các học viên có cảm giác như ngâm dưới hầm băng.
“Dừng tay, dừng tay, vị bạn học này không nên gây sự ở đây”. Ba vị trọng tài ngửi được sát khí, lập tức rời khỏi vị trí, nhảy lên.
Trong đó có một vị trọng tài dưới chân đã phác họa Tinh Đồ, hiển nhiên muốn ngăn cản hành vi tiếp theo của Ngả Giang Đồ.
“Chớ xen vào việc người khác!”
Ngả Giang Đồ khí thế lẫm liệt, một cái tay khác mạnh mẽ hướng đám trọng tài đẩy tới.
“Vù ~~~~~~~~~~~!!”
Một luồng sức mạnh vô hình trong không khí cuốn lên ba vị trọng tài dĩ nhiên đẩy xa họ ra mười mét, nếu không phải thân thể dựa vào kết giới mềm mại kia, e rằng họ đã bị thương nhẹ.
Mạc Phàm cùng Đinh Vũ Miên đứng một bên đều nhạc nhiên đến ngây người.
Người này nếu cũng là tuyển thủ, liền có nghĩa tuổi tác của họ không cách biệt nhau mấy, đồng thời là một học viên trường quân đội.
Mà ba vị trọng tài đều là nửa bước cao cấp pháp sư, mặc dù không có bước vào nhưng cũng cách không xa, bọn họ lại bị Ngả Giang Đồ một chưởng trực tiếp đẩy ra xa như vậy, coi như họ không có phòng bị cũng đủ để chứng minh thực lực biến thái của Ngả Giang Đồ!!
“Ngươi…. Ngươi muốn làm gì, nói cho ngươi, gia tộc Cố gia của chúng ta cũng không phải dễ chọc!!”
Cố Kiếm âm thanh run rẩy, cô họng bị chặn làm hắn phát ra tiếng hết sức khó khăn.
“Ngươi bàn về gia tộc với ta? Chúng ta Ngã gia từ trên xuống tất cả đều là quân nhân, mỗi ngày đều bảo vệ tường thành ở Bắc cảnh quốc, chỉ có một nữ hài này chưa bao giờ tiếp xúc quân đội được sắp xếp ở Minh Châu học phủ này, ngay cả cha ta cũng không dám mắng nàng nửa câu. Nếu không phải giết ngươi sẽ ảnh hưởng đến tranh đấu học phủ trong nước thì hiện tại ta đã cho đám sâu mọt Cố Gia tới nhặt xác ngươi rồi!!”
Ngả Giang Đồ âm thanh chấn động như một yêu ma, đến mức vang vọng màng tai tất cả mọi người!
Cố Kiếm sợ đến hai chân đều mềm nhũn, nhưng tên Ngả Giang Đồ này rõ ràng không phải một tên sợ phiền phức, dưới chân hắn có một cái Tinh đồ vẫn là tinh quỹ lóe lên rồi biến mất, tiếp theo Cố Kiếm bị một đòn như búa tạ hướng cái đầu ầm ầm đập tới
Ngả Đồ Đồ sửng sốt, quay đầu lại nhìn xem là tên nào ngăn cản chính mình đánh Cố Kiếm. nhưng ngay đi nàng nhìn thấy gương mặt ngăm đen cương nghị đó, sắc mặt lập tức thay đổi.
Cố Kiếm cũng ngẩng lên xem, phát hiện đứng phía sau Ngả Đồ Đồ là một kẻ có dáng người kiên cường, như một thanh bảo kiếm màu đen, nét mặt hắn không lộ rõ hỉ nộ càng mang theo một cỗ uy nghiêm khiến người ta sợ sệt.
Rõ ràng là một tên thanh niên cùng tuổi tác với mình, ví lẽ gì mà có khí thế như vậy.
“Xin lỗi, gia muội ít quản giáo…”
Nam tử ngăm đen từ đầu đến cuối không có buông tay Ngả Đồ Đồ ra, trên mặt cũng không lộ vẻ gì, chỉ áy náy nói lời này với Cố Kiếm.”Ngươi… Ngươi là… Ngả Giang Đồ!!” Cố Kiếm đúng là nhận ra người này, sau đó có chút không tin tưởng liếc nhìn cái nữ tiện nhân vừa dùng hai tay tát mình kia, lại nói, “Nàng… Nàng là muội muội ngươi??”
“Ca, ta…” Ngả Đồ Đồ ở trước mặt người anh nghiêm khắc như phụ thân nàng, tiểu ma nữ khí chất triệt để dấu đi, ngoan ngoãn dịu dàng như con mèo nhỏ.
Ngả Giang Đồ gật đầu, chậm rãi buôn cánh tay làm càn của Ngả Đồ Đồ ra.
Hắn đến trước mặt Cố Kiếm, nói tiếp: “Gia phụ quanh năm chém giết yêu ma bên ngoài, đối với vị muội muội ta đều cưng chiều hư, nếu có địa phương nào đắc tội…”
Cố Kiếm nghe được câu này, trên mặt trở nên bớt miễn cưỡng hơn. Xem ra Ngả Giang Đồ này coi mặt mũi Cố Gia hắn, không dám đem sự việc làm quá tuyệt tình, chỉ có điều sao tên này không ra sớm một chút, chính mình bò đều đã bò, hai lòng bàn tay cũng đã trúng đòn!!
“Hừ, ta lần này là thua cuộc, tình nguyện chịu phạt, bất quá nàng ta mạo danh đồng đội ta, hại ta mất quyền đề danh, trưởng bối của ta sẽ không bỏ qua như vậy đâu!”
Cố Kiếm lập tức khôi phục lại khí thế, nói kiểu gì cũng phải kiếm lại mặt mũi.
“Gia phụ có quyền bỏ phiếu một lần, ta sẽ thông báo một tiếng, bồi thường cho ngươi.”
Ngả Giang Đồ trông rất thành khẩn nói.
Câu này vừa ra, người xunh quanh ai cũng xôn xao.
Nắm giữ quyền bỏ phiếu, đều là quốc gia đại nhân vật a, một số nghị viên còn chưa chắc có, hiệp hội hội trưởng cũng chưa chắc có, NGED này có bối cảnh gì, phụ thân dĩ nhiên có một phiếu!
“Lời này thật chứ?”
Cố Kiếm trợn con mắt lên hỏi.
Giả như có thể thu được phiếu này, vậy hôm nay dù cái tát thứ ba bị đánh trúng, hắn cũng kiếm lời a!
“Ta đã có bốn phiếu, đại biểu trường quân đội đề danh. Cái phiếu kia của gia phụ vô dụng…”
Ngả Giang Đồ nói.
Câu nói này vừa ra, người xunh quanh tất cả đều điên lên rồi.
Bốn phiếu!!
Con hàng này có bốn phiếu rồi!!
Cái tên này mới thật sự là nội viện tuyển thủ!!
Mạc Phàm đứng một bên cũng thầm giật mình. Không thể không lần nữa nhìn kỹ cái tên thoạt nhìn rất có khí chất quân nhân này.
Chính hắn là một nhân vật đặc biệt mà mới chỉ có ba phiếu thôi, sớm nghe nói ngoại trừ mình ra còn một cái chính tông nội viện tuyển thủ, không nghĩ dĩ nhiên là ca ca của NGDD, đồng thời đại biểu trường quân đội!
Giải thi đấu thế giới học phủ, bao gồm toàn bộ khu vực học phủ trung tâm, tự nhiên bao quát cả trường quân đội.
“Việc này ta vẫn có nghe nói… Nếu ngươi đồng ý bồi thường, vậy chuyện này đương nhiên là tính.”
Cố Kiếm bề ngoài tỏ vẻ như không quan tâm, nhưng trái tim đã kích động nhảy loạn lên.
Ngàn vàng cũng khó mua một phiếu. Cố Kiếm so với ai khác đều rõ hơn giá trị của phiếu này.
“Ha, ta không nói thì chuyện này quên đi”
Ngả Giang Đồ nói.
“Là sao, ngươi còn muốn sao, ta cho nàng bạt tai, là bởi vì ta cùng Mạc Phàm cá cược, thế gia nhà ngươi quy củ ngươi cũng hiểu, nàng hại ta mất quyền đề danh, chúng ta Cố Gian cũng sẽ không bỏ qua, trừ phi ngươi mang phiếu đó làm bồi thường…”
Cố Kiếm lập tức nói ra, hắn rất sợ Ngả Giang Đồ đổi ý.
Ngả Giang Đồ ánh mắt nhìn về phía Ngả Đồ Đồ, nàng lắc đầu, ra hiệu không muốn đem sự tình làm lớn lên.
Hắn nhếch khóe miệng, cặp mắt nhìn Ngả Đồ Đồ dời đi, sau đó lập tức trở nên mạnh mẽ, như hai thanh kiếm đâm về phía Cố Kiếm!
Cố Kiếm bị ánh mặt này nhìn, không khỏi lùi về sau vài bước.
“Nàng làm chuyện sai lầm, ta đã bồi thường cho ngươi. Thế nhưng lời ngươi sỉ nhục nàng…”
Ngả Giang Đồ như biến thành người khác, thân thể ngâm đen trong giây lát phóng ra một nguồn năng lượng đáng sợ. Hắn nắm chặt hư không, liền có một bàn tay vô hình, trong nháy mắt tóm Cố Kiếm nhấc lên, so với nắm một con gà còn đơn giản hơn!!
Cố Kiếm đạp đạp chân, cả người lơ lửng, giống như bị cái gì đó bóp lấy cổ, trên mặt hắn gân xanh nổi lên toàn bộ.
Biến cố quá nhanh làm những người quan sát chung quanh đều bị dọa lùi về sau.
Ngả Giang Đồ qua thực là đang thao túng ma quỷ, cái tay ngăm đen kia rõ ràng chỉ nắm vào hư không, cũng đã đem Cố Kiếm nhấc lên cao nửa mét, lực lượng hắc ám tàn bạo, lạnh lẽo tuôn ra làm cho các học viên có cảm giác như ngâm dưới hầm băng.
“Dừng tay, dừng tay, vị bạn học này không nên gây sự ở đây”. Ba vị trọng tài ngửi được sát khí, lập tức rời khỏi vị trí, nhảy lên.
Trong đó có một vị trọng tài dưới chân đã phác họa Tinh Đồ, hiển nhiên muốn ngăn cản hành vi tiếp theo của Ngả Giang Đồ.
“Chớ xen vào việc người khác!”
Ngả Giang Đồ khí thế lẫm liệt, một cái tay khác mạnh mẽ hướng đám trọng tài đẩy tới.
“Vù ~~~~~~~~~~~!!”
Một luồng sức mạnh vô hình trong không khí cuốn lên ba vị trọng tài dĩ nhiên đẩy xa họ ra mười mét, nếu không phải thân thể dựa vào kết giới mềm mại kia, e rằng họ đã bị thương nhẹ.
Mạc Phàm cùng Đinh Vũ Miên đứng một bên đều nhạc nhiên đến ngây người.
Người này nếu cũng là tuyển thủ, liền có nghĩa tuổi tác của họ không cách biệt nhau mấy, đồng thời là một học viên trường quân đội.
Mà ba vị trọng tài đều là nửa bước cao cấp pháp sư, mặc dù không có bước vào nhưng cũng cách không xa, bọn họ lại bị Ngả Giang Đồ một chưởng trực tiếp đẩy ra xa như vậy, coi như họ không có phòng bị cũng đủ để chứng minh thực lực biến thái của Ngả Giang Đồ!!
“Ngươi…. Ngươi muốn làm gì, nói cho ngươi, gia tộc Cố gia của chúng ta cũng không phải dễ chọc!!”
Cố Kiếm âm thanh run rẩy, cô họng bị chặn làm hắn phát ra tiếng hết sức khó khăn.
“Ngươi bàn về gia tộc với ta? Chúng ta Ngã gia từ trên xuống tất cả đều là quân nhân, mỗi ngày đều bảo vệ tường thành ở Bắc cảnh quốc, chỉ có một nữ hài này chưa bao giờ tiếp xúc quân đội được sắp xếp ở Minh Châu học phủ này, ngay cả cha ta cũng không dám mắng nàng nửa câu. Nếu không phải giết ngươi sẽ ảnh hưởng đến tranh đấu học phủ trong nước thì hiện tại ta đã cho đám sâu mọt Cố Gia tới nhặt xác ngươi rồi!!”
Ngả Giang Đồ âm thanh chấn động như một yêu ma, đến mức vang vọng màng tai tất cả mọi người!
Cố Kiếm sợ đến hai chân đều mềm nhũn, nhưng tên Ngả Giang Đồ này rõ ràng không phải một tên sợ phiền phức, dưới chân hắn có một cái Tinh đồ vẫn là tinh quỹ lóe lên rồi biến mất, tiếp theo Cố Kiếm bị một đòn như búa tạ hướng cái đầu ầm ầm đập tới
/411
|