Thật ra ngay từ đầu, khi đến gần toà thị chính không được bao lâu thì Tiểu Nê Thu giống như là đã phát hiện được thứ tốt, bắt đầu tung tăng nhảy nhót trên người Mạc Phàm.
Mạc Phàm lúc trước không có tiến vào cao ốc tòa thị chính, chính là muốn đi tìm thứ đồ vật làm Tiểu Nê Thu hưng phấn như vậy, ai ngờ còn chưa kịp tìm kiếm, đã xảy ra sự tình kinh khủng như vậy.
Hơn nữa, trước đó không lâu ở tòa thị chính này vừa có một đội pháp sư thợ săn đã toàn quân bị diệt, nhóm người Mạc Phàm là trùng hợp tiến vào tòa cao ốc này, còn đội pháp sư thợ săn kia vì sao phải tới nơi này?
Có phải là vì bọn hắn biết được tin tức về một đồ vật có giá trị nào đó???
Bị người khác nói mấy câu liền tức giận rời đội, Mạc Phàm làm sao có thể là dạng người ngu ngốc như vậy được?
Nguyên nhân thật sự khiến Mạc Phàm rời đội chính là hắn muốn nhìn xem nơi này rốt cuộc ẩn giấu cái gì!
Một mảnh phế tích rộng lớn, bên trên còn có một đống lớn dây leo ngã đổ, không biết thứ mà đội pháp sư thợ săn kia muốn tìm đang ở nơi nào nhỉ.
Tại thời điểm khó nghĩ này thì sự thần kì của Tiểu Nê Thu quả nhiên lại giúp Mạc Phàm giải quyết vấn đề một cách dễ dàng, trong lúc Tiểu Nê Thu lay động thì quanh thân của nó còn tản mát ra một vòng ánh sáng vô cùng đặc thù, ánh sáng này yếu đi, chứng tỏ hắn đang đi xa khỏi món đồ kia, khi ánh sáng càng mạnh, thì chỉ rõ hắn đang đi đúng hướng.
Bên trong phế tích đại sảnh âm u khắp nơi là tro bụi, Mạc Phàm một thân một mình đi giữa một vài bộ hài cốt, người nắm giữ Ám ảnh hệ năng lực như hắn căn bản cần không cần lo lắng trần nhà phía trên đổ sụp xuống.
Một mực bước tới vị trí bên trái của đại sảnh, sau đó Mạc Phàm nhìn thấy một cái lối đi thật dài chất đầy phế thạch, chúng nó đem lối vào chặn lại, mặt trên còn có một ít dây leo đã chết xen kẽ vào nhau, nếu như không có Độn Ảnh, thật đúng là không có cách nào trực tiếp đi vào.
Rầm rầm!!!
Đột nhiên, một cây cột đã nứt nẻ không còn hình dạng chợt lảo đảo rồi đổ sụp xuống, hướng về vị trí của Mạc Phàm đập tới.
Mạc Phàm chửi thề một tiếng, ngay lập tức linh hoạt nhào lộn một cái về phía trước, tránh khỏi tai họa bất ngờ này.
Khục khục khặc ~~~~
Mặc dù né tránh được cây cột, nhưng hắn không tránh được sóng bụi mịt mù đập vào mặt hắn, việc này làm cho Mạc Phàm khó chịu một hồi lâu.
Ánh sáng trên người Tiểu Nê Thu càng ngày càng sáng, chứng tỏ hắn cách cái bảo vật này không còn bao xa.
Mạc Phàm tiếp tục đi về phía trước mấy bước thì chợt phát hiện ánh sáng yếu bớt mấy phần, hắn lại lui về phía sau mấy bước, ánh sáng mạnh lên một lúc sau đó lại lập tức yếu xuống.
Được, chính là chỗ này rồi, không có ở phía trên?? Mạc Phàm cúi đầu suy nghĩ, có lẽ là món bảo bối này được chôn ở phía dưới rồi.
Tật Tinh Lang!
Mạc Phàm vẽ ra một đạo bán nguyệt tinh quỹ, kêu gọi Triệu Hoán Thú đi đến trước mặt mình.
Tật Tinh Lang hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng từ một cái không gian khác tiến đến, nó gào mạnh một tiếng, khí tràng cấp chiến tướng mạnh mẽ quét ra bốn phía, đại khái đã có vài phần khí thế hoang dã của một vị lang vương rồi.
Nhưng khi Tật Tinh Lang tuấn dật tiêu sái đang nghĩ rốt cuộc mình sắp được đại triển quyền cước thoải mái ở cái vị diện này rồi, thì tên chủ nhân bất lương kia lại lạnh lùng ra lệnh: Đem nơi này đào lên!
Tật Tinh Lang thoáng cái toát mồ hôi hột, đường đường dũng mãnh Sói Ca như mình lại phải đi làm loại chuyện đào bới này, chẳng khác gì loài chó đần độn thích bới đất giấu xương đâu >.<
Móng vuốt của Tật Tinh Lang vô cùng sắc bén, chính là công cụ để đào đất vô đối, sàn nhà làm bằng đá hoa cương chỉ cần xoẹt xoẹt qua hai ba cái liền bị vồ nứt ra rồi, không tới mấy phút, một cái hố to lớn đã xuất hiện ở trước mặt Mạc Phàm.
Tiếp tục, tiếp tục!
Mạc Phàm nhảy vào trong đó, phát hiện sau khi mình rớt xuống thì ánh sáng của Tiểu Nê Thu chợt sáng rực lên.
Không lâu sau, trong lòng đất bắt đầu xuất hiện những cái rễ cây của đầu Ngụy Phố Ma kia, những cái rễ rậm rạp chằng chịt chôn mình trong bùn đất, bao trùm phạm vi rộng lớn không biết bao nhiêu mà kể.
Cũng còn may những cái rễ cây này đều đã chết, không ngăn cản được móng vuốt của Tật Tinh Lang, không bao lâu sau, nó đã đào gần tới nơi tận cùng của những cái rễ này rồi...
Kỳ quái, những cái rễ này thật giống như đang bao bọc lấy cái gì. Mạc Phàm rất nhanh phát hiện được điểm không tầm thường của nơi này.
Tật Tinh Lang tựa hồ đã phát hiện cái gì đó, tần suất sử dụng móng vuốt trở nên nhanh hơn, thậm chí có thể thấy được từng lớp đất đá bị bới ra ầm ầm.
Rốt cuộc, những cái rễ cây bao quanh toàn bộ bị cắt đứt, ở giữa đám rễ cây xuất hiện một khoảng trống rỗng, trong đó có một vật phát ra ánh sánh màu xanh nhạt đang yên tĩnh trôi lơ lửng, không biết rốt cuộc là đồ vật gì.
Tật Tinh Lang nóng lòng đem móng vuốt chụp tới, vớt hạt nhỏ màu xanh nhạt lên, khuôn mặt tranh công đặt ở trước mặt Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhận lấy đồ vật nhỏ bằng cỡ hạt đậu lại phát ra ánh sáng này, đầu óc mơ hồ.
Đây là vật gì, không lẽ là một hạt đậu phát quang ah... Không đúng, không đúng, làm sao mà bên trong mấy cái rễ này lại cất giấu đậu được...
Mạc Phàm vừa quan sát món đồ này vừa tự lầm bầm lầu bầu, bất chợt, trong đầu hắn chợt loé linh quang, biểu tình trên mặt từ nghi ngờ dần dần chuyển thành mừng rỡ: Hạt giống!!
A, nhất định là hạt giống!!
Rốt cuộc là hạt giống của nước nào gieo xuống đây... Phi phi phi, cái này nhất định là hạt giống của Ngụy Phố Ma!!
Thật là quá tốt, Ngụy Phố Ma sau khi trưởng thành thực lực kinh khủng như vậy, loại hạt giống này cũng giống như là ấu kỳ của nó vậy, có thể dùng để bồi dưỡng cho Triệu Hoán hệ của mình!
Mạc Phàm tâm tình thoáng cái tốt lên nhiều rồi.
Sự cường đại của Ngụy Phố Ma hắn đã tự trải nghiệm qua rồi, e rằng trong những yêu ma chiến tướng khó có địch thủ, cái hạt giống có thể phát triển thành Ngụy Phố Ma trưởng thành này tuyệt đối có giá trị cao vô cùng.
Đem nó về, phỏng chừng có thể bán được giá tiền rất cao a! Mạc Phàm cẩn thận đem hạt giống của Ngụy Phố Ma thu vào.
Mặc dù Mạc Phàm cũng là một gã ma pháp sư Triệu Hoán hệ, ma pháp trung cấp khế ước triệu hoán vẫn chưa có yêu ma nào thích hợp để ký kết, cái hạt giống Ngụy Phố Ma này sau khi mọc rễ nảy mầm sẽ trở thành yêu ma có ý thức nhất định, chắc có thể ký kết khế ước, biến thành khế ước sinh vật của mình.
Đáng tiếc, tình trạng của Ngụy Phố Ma có chút quá đặc thù rồi, Mạc Phàm cũng không phải rất ưa thích loại hình thực vật cắm rễ này.
Trực tiếp đem bán đi, đến lúc đó trong buổi đấu giá có con ấu sủng tốt nào đó thì trực tiếp bỏ tiền mua luôn, cách này là thích hợp nhất rồi.
...
Bắt được một cái thu hoạch lớn, tâm tình của Mạc Phàm trở nên thật tốt.
Sau khi mua đủ loại nguyên liệu cho U Lang Thú lên cấp xong, Mạc Phàm đã nghèo kiết xác rồi, Ám Ảnh hệ linh chủng cũng chưa có cách giải quyết, giá cả của loại đồ vật này so với Lôi hệ linh chủng còn cao hơn, khoản tiền này Mạc Phàm vẫn luôn canh cánh trong lòng, hiện tại thật tốt, thu được một cái hạt giống...
Ngoại trừ Ám Ảnh hệ linh chủng, mua được một con khế ước thú phù hợp cũng cần tốn cực kỳ nhiều tiền...
Nhu cầu mua bán ấu sủng cũng không ít, giá của ấu sủng cấp nô bộc là từ 1 triệu đến 2 triệu, giá của ấu sủng cấp chiến tướng càng khoa trương hơn nữa, 20 triệu là giá khởi đầu, không cần biết là huyết thống cao hay thấp, trên căn bản đều bị mua đi trong nháy mắt.
Ngụy Phố Ma hẳn là loại yêu ma cấp chiến tướng có huyết thống khá cao, chỉ là không biết yêu ma loại thực vật trong mắt bọn pháp sư có giá trị cao hay không, tóm lại Mạc Phàm cũng không hiểu biết nhiều về việc này.
Tiếp theo nên đi thăm dò địa điểm kia thôi, vẫn phải làm ra vẻ một chút, để tránh việc bọn họ phát hiện ra cái gì.
Mạc Phàm hài lòng thu vào đồ vật giá trị hơn 10 triệu này, thoáng cái nhảy lên trên lưng Tật Tinh Lang, thẳng tiến về một điểm thăm dò khác chạy đi.
Tốc độ di chuyển của Tật Tinh Lang tương đối nhanh, trên đường phố mọc đầy cỏ dại còn có rất nhiều chiếc xe bị bỏ hoang, Tật Tinh Lang liền trực tiếp đạp lên mui của những chiếc xe này chạy điên cuồng, thật nhanh bỏ lại đằng sau những kiến trúc đổ nát hai bên, cuồng phong gào thét bên tai làm hơi đau một chút...
Lấy tốc độ này, căn bản không bao lâu là có thể chạy đến địa điểm cần khám xét rồi.
Thăm dò, dĩ nhiên không thể nào dùng cách chạy vòng vòng đi đếm yêu ma trong khu vực đó được, việc hắn phải làm chẳng qua là đem một thiết bị có thể phát ra một loại sóng âm có tần số đặc thù đặt ở địa điểm muốn thu thập thông tin, lẳng lặng Thủ Hộ ở đó chừng ba giờ, khi đó sóng âm phản hồi về sẽ tự động ghi chép lại tình huống của những yêu ma rải rác xung quanh.
Điều đáng nói chính là, sóng âm do loại thiết bị này khuếch tán ra cũng không hoàn toàn ổn định, một ít loại yêu ma có thể nhận ra tín hiệu này, cho nên rất khó bảo đảm trong vòng ba canh giờ trang bị này hoạt động nó vẫn có thể bình yên vô sự đứng ở đó được.
Mạc Phàm lúc trước không có tiến vào cao ốc tòa thị chính, chính là muốn đi tìm thứ đồ vật làm Tiểu Nê Thu hưng phấn như vậy, ai ngờ còn chưa kịp tìm kiếm, đã xảy ra sự tình kinh khủng như vậy.
Hơn nữa, trước đó không lâu ở tòa thị chính này vừa có một đội pháp sư thợ săn đã toàn quân bị diệt, nhóm người Mạc Phàm là trùng hợp tiến vào tòa cao ốc này, còn đội pháp sư thợ săn kia vì sao phải tới nơi này?
Có phải là vì bọn hắn biết được tin tức về một đồ vật có giá trị nào đó???
Bị người khác nói mấy câu liền tức giận rời đội, Mạc Phàm làm sao có thể là dạng người ngu ngốc như vậy được?
Nguyên nhân thật sự khiến Mạc Phàm rời đội chính là hắn muốn nhìn xem nơi này rốt cuộc ẩn giấu cái gì!
Một mảnh phế tích rộng lớn, bên trên còn có một đống lớn dây leo ngã đổ, không biết thứ mà đội pháp sư thợ săn kia muốn tìm đang ở nơi nào nhỉ.
Tại thời điểm khó nghĩ này thì sự thần kì của Tiểu Nê Thu quả nhiên lại giúp Mạc Phàm giải quyết vấn đề một cách dễ dàng, trong lúc Tiểu Nê Thu lay động thì quanh thân của nó còn tản mát ra một vòng ánh sáng vô cùng đặc thù, ánh sáng này yếu đi, chứng tỏ hắn đang đi xa khỏi món đồ kia, khi ánh sáng càng mạnh, thì chỉ rõ hắn đang đi đúng hướng.
Bên trong phế tích đại sảnh âm u khắp nơi là tro bụi, Mạc Phàm một thân một mình đi giữa một vài bộ hài cốt, người nắm giữ Ám ảnh hệ năng lực như hắn căn bản cần không cần lo lắng trần nhà phía trên đổ sụp xuống.
Một mực bước tới vị trí bên trái của đại sảnh, sau đó Mạc Phàm nhìn thấy một cái lối đi thật dài chất đầy phế thạch, chúng nó đem lối vào chặn lại, mặt trên còn có một ít dây leo đã chết xen kẽ vào nhau, nếu như không có Độn Ảnh, thật đúng là không có cách nào trực tiếp đi vào.
Rầm rầm!!!
Đột nhiên, một cây cột đã nứt nẻ không còn hình dạng chợt lảo đảo rồi đổ sụp xuống, hướng về vị trí của Mạc Phàm đập tới.
Mạc Phàm chửi thề một tiếng, ngay lập tức linh hoạt nhào lộn một cái về phía trước, tránh khỏi tai họa bất ngờ này.
Khục khục khặc ~~~~
Mặc dù né tránh được cây cột, nhưng hắn không tránh được sóng bụi mịt mù đập vào mặt hắn, việc này làm cho Mạc Phàm khó chịu một hồi lâu.
Ánh sáng trên người Tiểu Nê Thu càng ngày càng sáng, chứng tỏ hắn cách cái bảo vật này không còn bao xa.
Mạc Phàm tiếp tục đi về phía trước mấy bước thì chợt phát hiện ánh sáng yếu bớt mấy phần, hắn lại lui về phía sau mấy bước, ánh sáng mạnh lên một lúc sau đó lại lập tức yếu xuống.
Được, chính là chỗ này rồi, không có ở phía trên?? Mạc Phàm cúi đầu suy nghĩ, có lẽ là món bảo bối này được chôn ở phía dưới rồi.
Tật Tinh Lang!
Mạc Phàm vẽ ra một đạo bán nguyệt tinh quỹ, kêu gọi Triệu Hoán Thú đi đến trước mặt mình.
Tật Tinh Lang hùng dũng oai vệ khí thế bừng bừng từ một cái không gian khác tiến đến, nó gào mạnh một tiếng, khí tràng cấp chiến tướng mạnh mẽ quét ra bốn phía, đại khái đã có vài phần khí thế hoang dã của một vị lang vương rồi.
Nhưng khi Tật Tinh Lang tuấn dật tiêu sái đang nghĩ rốt cuộc mình sắp được đại triển quyền cước thoải mái ở cái vị diện này rồi, thì tên chủ nhân bất lương kia lại lạnh lùng ra lệnh: Đem nơi này đào lên!
Tật Tinh Lang thoáng cái toát mồ hôi hột, đường đường dũng mãnh Sói Ca như mình lại phải đi làm loại chuyện đào bới này, chẳng khác gì loài chó đần độn thích bới đất giấu xương đâu >.<
Móng vuốt của Tật Tinh Lang vô cùng sắc bén, chính là công cụ để đào đất vô đối, sàn nhà làm bằng đá hoa cương chỉ cần xoẹt xoẹt qua hai ba cái liền bị vồ nứt ra rồi, không tới mấy phút, một cái hố to lớn đã xuất hiện ở trước mặt Mạc Phàm.
Tiếp tục, tiếp tục!
Mạc Phàm nhảy vào trong đó, phát hiện sau khi mình rớt xuống thì ánh sáng của Tiểu Nê Thu chợt sáng rực lên.
Không lâu sau, trong lòng đất bắt đầu xuất hiện những cái rễ cây của đầu Ngụy Phố Ma kia, những cái rễ rậm rạp chằng chịt chôn mình trong bùn đất, bao trùm phạm vi rộng lớn không biết bao nhiêu mà kể.
Cũng còn may những cái rễ cây này đều đã chết, không ngăn cản được móng vuốt của Tật Tinh Lang, không bao lâu sau, nó đã đào gần tới nơi tận cùng của những cái rễ này rồi...
Kỳ quái, những cái rễ này thật giống như đang bao bọc lấy cái gì. Mạc Phàm rất nhanh phát hiện được điểm không tầm thường của nơi này.
Tật Tinh Lang tựa hồ đã phát hiện cái gì đó, tần suất sử dụng móng vuốt trở nên nhanh hơn, thậm chí có thể thấy được từng lớp đất đá bị bới ra ầm ầm.
Rốt cuộc, những cái rễ cây bao quanh toàn bộ bị cắt đứt, ở giữa đám rễ cây xuất hiện một khoảng trống rỗng, trong đó có một vật phát ra ánh sánh màu xanh nhạt đang yên tĩnh trôi lơ lửng, không biết rốt cuộc là đồ vật gì.
Tật Tinh Lang nóng lòng đem móng vuốt chụp tới, vớt hạt nhỏ màu xanh nhạt lên, khuôn mặt tranh công đặt ở trước mặt Mạc Phàm.
Mạc Phàm nhận lấy đồ vật nhỏ bằng cỡ hạt đậu lại phát ra ánh sáng này, đầu óc mơ hồ.
Đây là vật gì, không lẽ là một hạt đậu phát quang ah... Không đúng, không đúng, làm sao mà bên trong mấy cái rễ này lại cất giấu đậu được...
Mạc Phàm vừa quan sát món đồ này vừa tự lầm bầm lầu bầu, bất chợt, trong đầu hắn chợt loé linh quang, biểu tình trên mặt từ nghi ngờ dần dần chuyển thành mừng rỡ: Hạt giống!!
A, nhất định là hạt giống!!
Rốt cuộc là hạt giống của nước nào gieo xuống đây... Phi phi phi, cái này nhất định là hạt giống của Ngụy Phố Ma!!
Thật là quá tốt, Ngụy Phố Ma sau khi trưởng thành thực lực kinh khủng như vậy, loại hạt giống này cũng giống như là ấu kỳ của nó vậy, có thể dùng để bồi dưỡng cho Triệu Hoán hệ của mình!
Mạc Phàm tâm tình thoáng cái tốt lên nhiều rồi.
Sự cường đại của Ngụy Phố Ma hắn đã tự trải nghiệm qua rồi, e rằng trong những yêu ma chiến tướng khó có địch thủ, cái hạt giống có thể phát triển thành Ngụy Phố Ma trưởng thành này tuyệt đối có giá trị cao vô cùng.
Đem nó về, phỏng chừng có thể bán được giá tiền rất cao a! Mạc Phàm cẩn thận đem hạt giống của Ngụy Phố Ma thu vào.
Mặc dù Mạc Phàm cũng là một gã ma pháp sư Triệu Hoán hệ, ma pháp trung cấp khế ước triệu hoán vẫn chưa có yêu ma nào thích hợp để ký kết, cái hạt giống Ngụy Phố Ma này sau khi mọc rễ nảy mầm sẽ trở thành yêu ma có ý thức nhất định, chắc có thể ký kết khế ước, biến thành khế ước sinh vật của mình.
Đáng tiếc, tình trạng của Ngụy Phố Ma có chút quá đặc thù rồi, Mạc Phàm cũng không phải rất ưa thích loại hình thực vật cắm rễ này.
Trực tiếp đem bán đi, đến lúc đó trong buổi đấu giá có con ấu sủng tốt nào đó thì trực tiếp bỏ tiền mua luôn, cách này là thích hợp nhất rồi.
...
Bắt được một cái thu hoạch lớn, tâm tình của Mạc Phàm trở nên thật tốt.
Sau khi mua đủ loại nguyên liệu cho U Lang Thú lên cấp xong, Mạc Phàm đã nghèo kiết xác rồi, Ám Ảnh hệ linh chủng cũng chưa có cách giải quyết, giá cả của loại đồ vật này so với Lôi hệ linh chủng còn cao hơn, khoản tiền này Mạc Phàm vẫn luôn canh cánh trong lòng, hiện tại thật tốt, thu được một cái hạt giống...
Ngoại trừ Ám Ảnh hệ linh chủng, mua được một con khế ước thú phù hợp cũng cần tốn cực kỳ nhiều tiền...
Nhu cầu mua bán ấu sủng cũng không ít, giá của ấu sủng cấp nô bộc là từ 1 triệu đến 2 triệu, giá của ấu sủng cấp chiến tướng càng khoa trương hơn nữa, 20 triệu là giá khởi đầu, không cần biết là huyết thống cao hay thấp, trên căn bản đều bị mua đi trong nháy mắt.
Ngụy Phố Ma hẳn là loại yêu ma cấp chiến tướng có huyết thống khá cao, chỉ là không biết yêu ma loại thực vật trong mắt bọn pháp sư có giá trị cao hay không, tóm lại Mạc Phàm cũng không hiểu biết nhiều về việc này.
Tiếp theo nên đi thăm dò địa điểm kia thôi, vẫn phải làm ra vẻ một chút, để tránh việc bọn họ phát hiện ra cái gì.
Mạc Phàm hài lòng thu vào đồ vật giá trị hơn 10 triệu này, thoáng cái nhảy lên trên lưng Tật Tinh Lang, thẳng tiến về một điểm thăm dò khác chạy đi.
Tốc độ di chuyển của Tật Tinh Lang tương đối nhanh, trên đường phố mọc đầy cỏ dại còn có rất nhiều chiếc xe bị bỏ hoang, Tật Tinh Lang liền trực tiếp đạp lên mui của những chiếc xe này chạy điên cuồng, thật nhanh bỏ lại đằng sau những kiến trúc đổ nát hai bên, cuồng phong gào thét bên tai làm hơi đau một chút...
Lấy tốc độ này, căn bản không bao lâu là có thể chạy đến địa điểm cần khám xét rồi.
Thăm dò, dĩ nhiên không thể nào dùng cách chạy vòng vòng đi đếm yêu ma trong khu vực đó được, việc hắn phải làm chẳng qua là đem một thiết bị có thể phát ra một loại sóng âm có tần số đặc thù đặt ở địa điểm muốn thu thập thông tin, lẳng lặng Thủ Hộ ở đó chừng ba giờ, khi đó sóng âm phản hồi về sẽ tự động ghi chép lại tình huống của những yêu ma rải rác xung quanh.
Điều đáng nói chính là, sóng âm do loại thiết bị này khuếch tán ra cũng không hoàn toàn ổn định, một ít loại yêu ma có thể nhận ra tín hiệu này, cho nên rất khó bảo đảm trong vòng ba canh giờ trang bị này hoạt động nó vẫn có thể bình yên vô sự đứng ở đó được.
/411
|