Minh Li Thuẫn
Dịch: Hoangforever
Chiếc lồng sắt khổng lồ bao phủ hoàn toàn Mạc Phàm. Mà con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia thì cứ như vậy chậm rãi bò vào. Nước bọt gớm ghiếc từ trên miệng của nó chảy xuống đầy đất. Hình như nước bọt này còn có tính ăn mòn thì phải. Vừa chạm vào mặt đất liền tỏa ra một làn khói đen.
Mạc Phàm biết có lẽ hắn và con Hắc Súc Yêu này ở trong cái lồng sắt đánh nhau ngươi chết ta sống rồi. Cho nên hắn vội vàng thối lui tới một khoảng cách tương đối là an toàn.
Hai con mắt Hắc Súc Yêu lóe ra ánh sáng. Quả thực hai con mắt này rất là độc ác, độc ác tới nỗi khiến cho người ta không dám nhìn thẳng vào nó. Từ trong cuống họng của nó phát ra một tiếng gầm nhẹ, giống như một con sói gian ác, lâu lắm rồi chưa được ăn uống gì vậy.
Rốt cuộc, Hắc Súc Yêu nguyền rủa cũng tấn công!
Mạc Phàm chỉ nghe thấy “sưu” một tiếng. Cái chỗ nó vừa đứng lúc trước, lúc này chỉ còn lại một cái tàn ảnh. Nó lấy tốc độc cực nhanh phóng về phía Mạc Phàm.
Tốc độ này của nó còn nhanh hơn mấy phần so với con Lân Bì Yêu Mẫu lúc trước. Cũng may Mạc Phàm đã giãn ra một khoảng cách khá là xa so với nó. Cho nên hắn có đủ thời gian để phản ứng lại.
Cái lồng sắt thuần phục thú này chính là một cái kết giới. Hơn nữa vì muốn vây nhốt Hắc Ám Yêu Thú. Cho nên việc hắn muốn dùng kỹ năng thuộc Ám Ảnh hệ, để đào thoát ra khỏi cái lồng sắt thuần phục thú này, căn bản không có khả năng. Trước mắt hắn cũng chỉ còn cách là đánh bại con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này.
Không thể không nói, con Hắc Súc Yêu Nguyền rủa có tốc độ nhanh như tên lửa này, nếu như so với con Lân Bì Yêu Mẫu lúc trước, có lẽ nó phải mạnh hơn con Lân Bì Yêu Mẫu lúc trước không biết bao nhiêu lần. Không biết sức mạnh của nó sẽ như thế nào đây….
“Bá!!!!!!!!”
Ngay lập tức, một đạo phi trảo từ đằng xa quét ngang tới chỗ hắn.
Phi trảo lóng lánh hàn quang. Hơn nữa nó còn có hình dạng một cây liêm to lớn. Mặt đất xung quanh cũng bị lực lượng này xé ra, một trảo thẳng tắp lao về phía Mạc Phàm!!
Hắc Súc Yêu bình thường hay dùng móng vuốt của mình tấn công trực tiếp lên người Ma Pháp Sư. Khi đó hiệu quả thương tổn do móng vuốt gây ra mới đạt tới hiệu quả lớn nhất. Thế nhưng móng vuốt của con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này lại có thể bay lượn trong không trung. Mạc Phàm vốn là định nhân lúc đối phương không có nhúc nhích, liền chuẩn bị một cái Kỹ năng ma pháp Trung cấp. Nhưng lúc này hắn căn bản không có thời gian để vẽ ra Tinh Đồ.
Mạc Phàm lăn mình né tránh về phía bên cạnh. Móng vuốt nhọn hoắt kia liền sượt qua người hắn. Trong lúc hắn tưởng rằng mình đã né tránh ra ngoài phạm vi công kích của cái liêm này rồi. Thì đột nhiên ở cánh tay bên hông truyền tới một trận đau nhức.
Mạc Phàm nghiêng đầu nhìn lại, liền phát hiện thấy, trên cánh tay của mình xuất hiện một vết cắt thật sâu, suýt chút nữa là có thể thấy được xương!
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia nhìn thấy Mạc Phàm như vậy, liền nhếch miệng lên cười. Tiếng cười của nó rất là quỷ dị.
Nó quét ra móng vuốt nhọn hoắt đồng thời lao về phía Mạc Phàm. Rõ ràng con này có chút đầu óc. Nó biết được rằng, nếu như nó tấn công từ xa, thì nó sẽ khiến cho Mạc Phàm không có cách nào vẽ ra được Tinh Đồ. Tới lúc đó nó tới gần tấn công…
Trung cấp Ma pháp sư nếu như không có cơ hội phóng thích ra được ma pháp, thì ở trước mặt một con quái vật cấp Chiến tướng như nó, cũng không khác gì người bình thường là bao. Nó dễ dáng xé nát đối phương thành cặn bã.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này làm như vậy. Chính là không muốn cho Mạc Phàm có cơ hội phóng thích ra ma pháp trung cấp. Mạc Phàm nhìn thấy con nghiệt súc này càng lúc càng gần, hắn cũng không dám suy nghĩ nhiều, liền vội vàng đánh thức ấn ký ma cụ của mình ra!
Minh Li Thuẫn.
Một ấn ký trong linh hồn nhảy ra. Nó phóng ra một đoàn ánh sáng màu lam sắc dài và hẹp rất là chỉnh tề.
Ánh sáng này rất là theo quy tắc hình học. Nó vẽ ra một hình dạng thay đổi liên tục ở trước mặt Mạc Phàm. Hình dạng nó vẽ ra chính một tấm thuẫn chắc chắn đang tung cánh, có màu lam sắc.
Tấm thuẫn có góc có cạnh. Phía mặt trên còn có mấy cái lỗ kỳ quái, nằm dọc theo viền tấm thuẫn, khiến cho nó càng thêm sáng bóng.
“Keng ~~~~~~~~~~~”
Quỷ trảo dày đặc, chém sắt như chém bùn của Hắc Súc Yêu nguyền rủa chém tới. Thời điểm nó va vào Minh Li Thuẫn liền có một âm thanh kịch liệt do ma sát kim loại tạo ra. Trên tấm thuẫn liền xuất hiện một vết móng vuốt cực sâu!
“Phản lại!”
Mạc Phàm nhìn đúng thời cơ, vội vàng kích hoạt hiệu quả phản kích của Minh Li Thuẫn.
Trong thoáng chốc, từ những chiếc lỗ kỳ quái trên tấm thuẫn kia liền xuất hiện những lưỡi dao hình thoi phóng ra như mưa.
Mũi của những hình thoi này vô cùng sắc bén. Mặc dù con Hắc Súc Yêu nguyền rủa có một lớp da cứng rắn bảo vệ. Nhưng nó vẫn không thể nào chịu nổi những lưỡi dao hình roi này hung mãnh đâm tới. Nó đâm lún vào cơ thể Hắc Súc Yêu nguyền rủa!
Hắc Súc Yêu quả thật là một tay thiện nghệ về việc lấy máu kẻ khác. Mà mấy cái móc câu của đòn đâm ngược Minh Li Thuẫn kia cũng có hiệu quả tương tự như vậy. Bản lĩnh lấy máu của nó tuyệt không thua kém gì móng vuốt của Hắc Súc Yêu kia là bao.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia cũng không ngờ được cái Minh Li Thuẫn này lại phản đòn như thế. Thoáng cái thân thể của nó liền bị đâm cho thủng lỗ chỗ. Một chất lỏng màu xám đen từ những lỗ thủng trên thân con Hắc Súc Yêu chảy ra.
“Cô cô cô cô ~~~~~~~~~~!!!!”
Hắc Súc Yêu nguyền rủa liền tức giận khi thấy mình bị tổn thương. Mấy lưỡi dao phản lại còn chưa có đâm sâu vào trong cơ thể của nó, thì nó đã mạnh mẽ nhảy lên, cuộn mình lui về phía sau rồi. Sau đó nó rút mấy lưỡi dao cắm vào trong cơ thể kia ra!!
“Không ngờ tốc độ phản ứng của nó nhanh như vậy. Thế mà không bị mấy cái câu của đòn phản lại kia móc lại!”
Mạc Phàm nhìn thấy con Hắc Súc Yêu nguyền rủa nhảy đi, nhất thời tiếc nuối không thôi.
Nếu như con Hắc Súc Yêu này, bị toàn bộ lưỡi câu của đòn phản lại ghim hết vào trong người. Hơn nữa những lưỡi câu này còn móc vào xương thịt của nó. Tới lúc đó hắn liền tung thêm một đòn Phích Lịch ở phía sau nữa. Cái con quái vật này không chết thì cũng tàn phế.
Quái vật cấp Chiến Tướng quả nhiên vẫn là cấp Chiến Tướng. Bọn nó tuyệt đối không có dễ dàng đối phó như vậy được.
Phản lại cũng không có tạo thành vết thương trí mệnh cho Hắc Súc Yêu nguyền rủa. Mạc Phàm nhân lúc này, thừa cơ kéo dãn khoảng cách ra một đoạn.
Sau khi thu hồi Minh Li Thuẫn. Mạc Phàm biết, hiện tại hắn cũng không có quá nhiều thủ đoạn để bảo mệnh. Cho nên hắn ngàn vạn lần không được để cho con Hắc Súc Yêu này áp sát lại người hắn.
“Còn muốn xông lên? Đã hỏi qua nắm đấm của ta chưa!”
Mạc Phàm nhìn thấy con Hắc Súc Yêu kia tụ lực chuẩn bị xông tới tiếp. Một ngọn lửa đỏ như hoa hồng liền bốc lên xung quanh hắn.
“Hồng Viêm – Liệt Quyền – Địa Sát!!”
Một quyền tụ tập tất cả ma năng của hắn, liền hung hăng oanh tới.
Ngọn lửa đâm vào trong lòng đất. Mảnh đất trước mặt liền biến thành màu đỏ, giống như một ngọn núi lửa nhỏ chuẩn bị phun trào, nổ tung ra Trụ lửa Liệt Diễm vậy!!
Phạm vi Hỏa trụ phun lên rất là lớn. Dung nham Liệt Diễm cuồn cuộn bay múa.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia cũng vô cùng giảo hoạt. Nó giả bộ áp súc lực lượng để tấn công Mạc Phàm, thật ra thì nó muốn thăm dò Mạc Phàm. Vào lúc Địa Sát quay cuồng ở dưới chân nó chuẩn bị phun trào lên. Cái con vật âm hiểm này liền nhanh nhẹn nhảy tránh sang một bên. Thế là nó thoát được một đòn Liệt Diễm Địa Sát trí mạng này!
Một chút ngọn lửa nho nhỏ chạm tới đương nhiên không thể nào gây ra thương tổn cho sinh vật cấp Chiến tướng được.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa liền hiện ra một nụ cười châm chọc. Sau khi thân thể nhẹ nhàng tiếp mặt đất. Ngay lập tức nó liền bộc phát ra tốc độ của mình. Một trảo cuồng phong nhanh chóng lao về phía Mạc Phàm.
Mạc Phàm thấy vậy cũng có mấy phần thất thần.
Ngươi giỏi lắm!
Bản lĩnh của con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này quả thật hơn đám Hắc Súc Yêu kia nhiều lắm!
Cũng may Mạc Phàm còn lưu lại hậu chước, không có đem năng lượng ở cổ tay phải toàn bộ phóng thích ra.
Bất quá, ma năng ngọn lửa còn dư lại không đủ để cho hắn phóng thích ra thêm một đòn Địa Sát nữa. Mạc Phàm liền đem Hỏa Quyền của mình hướng trảo cuồng phong kia đám tới. Hắn dùng cứng đối cứng với con quái vật này!!
“Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~~~~~~~”
Ngọn lửa từ quả đấm Mạc Phàm phun ra. Uy lực của nó cũng không có bằng một đòn Liệt Quyền – Oanh Thiên hung mãnh đầy đủ ma năng kia.
Mạc Phàm cũng không có trông chờ ngọn lửa Hỏa Quyền này có thể đánh bay được con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia. Hắn chỉ hi vọng ngọn lửa còn dư lại này có thể ngăn cản công kích của đối phương con thêm một chút thời gian.
Trảo phong này tạo ra cơn gió xoáy xung quanh nó. Cho nên khi ngọn lửa Hỏa Quyền của Mạc Phàm đánh tới cũng bị cơn giáo xoáy này xé tan. Vì vậy đòn Trảo Phong này vẫn xông về phía Mạc Phàm như cũ, không có yếu bớt một chút nào!
Dịch: Hoangforever
Chiếc lồng sắt khổng lồ bao phủ hoàn toàn Mạc Phàm. Mà con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia thì cứ như vậy chậm rãi bò vào. Nước bọt gớm ghiếc từ trên miệng của nó chảy xuống đầy đất. Hình như nước bọt này còn có tính ăn mòn thì phải. Vừa chạm vào mặt đất liền tỏa ra một làn khói đen.
Mạc Phàm biết có lẽ hắn và con Hắc Súc Yêu này ở trong cái lồng sắt đánh nhau ngươi chết ta sống rồi. Cho nên hắn vội vàng thối lui tới một khoảng cách tương đối là an toàn.
Hai con mắt Hắc Súc Yêu lóe ra ánh sáng. Quả thực hai con mắt này rất là độc ác, độc ác tới nỗi khiến cho người ta không dám nhìn thẳng vào nó. Từ trong cuống họng của nó phát ra một tiếng gầm nhẹ, giống như một con sói gian ác, lâu lắm rồi chưa được ăn uống gì vậy.
Rốt cuộc, Hắc Súc Yêu nguyền rủa cũng tấn công!
Mạc Phàm chỉ nghe thấy “sưu” một tiếng. Cái chỗ nó vừa đứng lúc trước, lúc này chỉ còn lại một cái tàn ảnh. Nó lấy tốc độc cực nhanh phóng về phía Mạc Phàm.
Tốc độ này của nó còn nhanh hơn mấy phần so với con Lân Bì Yêu Mẫu lúc trước. Cũng may Mạc Phàm đã giãn ra một khoảng cách khá là xa so với nó. Cho nên hắn có đủ thời gian để phản ứng lại.
Cái lồng sắt thuần phục thú này chính là một cái kết giới. Hơn nữa vì muốn vây nhốt Hắc Ám Yêu Thú. Cho nên việc hắn muốn dùng kỹ năng thuộc Ám Ảnh hệ, để đào thoát ra khỏi cái lồng sắt thuần phục thú này, căn bản không có khả năng. Trước mắt hắn cũng chỉ còn cách là đánh bại con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này.
Không thể không nói, con Hắc Súc Yêu Nguyền rủa có tốc độ nhanh như tên lửa này, nếu như so với con Lân Bì Yêu Mẫu lúc trước, có lẽ nó phải mạnh hơn con Lân Bì Yêu Mẫu lúc trước không biết bao nhiêu lần. Không biết sức mạnh của nó sẽ như thế nào đây….
“Bá!!!!!!!!”
Ngay lập tức, một đạo phi trảo từ đằng xa quét ngang tới chỗ hắn.
Phi trảo lóng lánh hàn quang. Hơn nữa nó còn có hình dạng một cây liêm to lớn. Mặt đất xung quanh cũng bị lực lượng này xé ra, một trảo thẳng tắp lao về phía Mạc Phàm!!
Hắc Súc Yêu bình thường hay dùng móng vuốt của mình tấn công trực tiếp lên người Ma Pháp Sư. Khi đó hiệu quả thương tổn do móng vuốt gây ra mới đạt tới hiệu quả lớn nhất. Thế nhưng móng vuốt của con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này lại có thể bay lượn trong không trung. Mạc Phàm vốn là định nhân lúc đối phương không có nhúc nhích, liền chuẩn bị một cái Kỹ năng ma pháp Trung cấp. Nhưng lúc này hắn căn bản không có thời gian để vẽ ra Tinh Đồ.
Mạc Phàm lăn mình né tránh về phía bên cạnh. Móng vuốt nhọn hoắt kia liền sượt qua người hắn. Trong lúc hắn tưởng rằng mình đã né tránh ra ngoài phạm vi công kích của cái liêm này rồi. Thì đột nhiên ở cánh tay bên hông truyền tới một trận đau nhức.
Mạc Phàm nghiêng đầu nhìn lại, liền phát hiện thấy, trên cánh tay của mình xuất hiện một vết cắt thật sâu, suýt chút nữa là có thể thấy được xương!
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia nhìn thấy Mạc Phàm như vậy, liền nhếch miệng lên cười. Tiếng cười của nó rất là quỷ dị.
Nó quét ra móng vuốt nhọn hoắt đồng thời lao về phía Mạc Phàm. Rõ ràng con này có chút đầu óc. Nó biết được rằng, nếu như nó tấn công từ xa, thì nó sẽ khiến cho Mạc Phàm không có cách nào vẽ ra được Tinh Đồ. Tới lúc đó nó tới gần tấn công…
Trung cấp Ma pháp sư nếu như không có cơ hội phóng thích ra được ma pháp, thì ở trước mặt một con quái vật cấp Chiến tướng như nó, cũng không khác gì người bình thường là bao. Nó dễ dáng xé nát đối phương thành cặn bã.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này làm như vậy. Chính là không muốn cho Mạc Phàm có cơ hội phóng thích ra ma pháp trung cấp. Mạc Phàm nhìn thấy con nghiệt súc này càng lúc càng gần, hắn cũng không dám suy nghĩ nhiều, liền vội vàng đánh thức ấn ký ma cụ của mình ra!
Minh Li Thuẫn.
Một ấn ký trong linh hồn nhảy ra. Nó phóng ra một đoàn ánh sáng màu lam sắc dài và hẹp rất là chỉnh tề.
Ánh sáng này rất là theo quy tắc hình học. Nó vẽ ra một hình dạng thay đổi liên tục ở trước mặt Mạc Phàm. Hình dạng nó vẽ ra chính một tấm thuẫn chắc chắn đang tung cánh, có màu lam sắc.
Tấm thuẫn có góc có cạnh. Phía mặt trên còn có mấy cái lỗ kỳ quái, nằm dọc theo viền tấm thuẫn, khiến cho nó càng thêm sáng bóng.
“Keng ~~~~~~~~~~~”
Quỷ trảo dày đặc, chém sắt như chém bùn của Hắc Súc Yêu nguyền rủa chém tới. Thời điểm nó va vào Minh Li Thuẫn liền có một âm thanh kịch liệt do ma sát kim loại tạo ra. Trên tấm thuẫn liền xuất hiện một vết móng vuốt cực sâu!
“Phản lại!”
Mạc Phàm nhìn đúng thời cơ, vội vàng kích hoạt hiệu quả phản kích của Minh Li Thuẫn.
Trong thoáng chốc, từ những chiếc lỗ kỳ quái trên tấm thuẫn kia liền xuất hiện những lưỡi dao hình thoi phóng ra như mưa.
Mũi của những hình thoi này vô cùng sắc bén. Mặc dù con Hắc Súc Yêu nguyền rủa có một lớp da cứng rắn bảo vệ. Nhưng nó vẫn không thể nào chịu nổi những lưỡi dao hình roi này hung mãnh đâm tới. Nó đâm lún vào cơ thể Hắc Súc Yêu nguyền rủa!
Hắc Súc Yêu quả thật là một tay thiện nghệ về việc lấy máu kẻ khác. Mà mấy cái móc câu của đòn đâm ngược Minh Li Thuẫn kia cũng có hiệu quả tương tự như vậy. Bản lĩnh lấy máu của nó tuyệt không thua kém gì móng vuốt của Hắc Súc Yêu kia là bao.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia cũng không ngờ được cái Minh Li Thuẫn này lại phản đòn như thế. Thoáng cái thân thể của nó liền bị đâm cho thủng lỗ chỗ. Một chất lỏng màu xám đen từ những lỗ thủng trên thân con Hắc Súc Yêu chảy ra.
“Cô cô cô cô ~~~~~~~~~~!!!!”
Hắc Súc Yêu nguyền rủa liền tức giận khi thấy mình bị tổn thương. Mấy lưỡi dao phản lại còn chưa có đâm sâu vào trong cơ thể của nó, thì nó đã mạnh mẽ nhảy lên, cuộn mình lui về phía sau rồi. Sau đó nó rút mấy lưỡi dao cắm vào trong cơ thể kia ra!!
“Không ngờ tốc độ phản ứng của nó nhanh như vậy. Thế mà không bị mấy cái câu của đòn phản lại kia móc lại!”
Mạc Phàm nhìn thấy con Hắc Súc Yêu nguyền rủa nhảy đi, nhất thời tiếc nuối không thôi.
Nếu như con Hắc Súc Yêu này, bị toàn bộ lưỡi câu của đòn phản lại ghim hết vào trong người. Hơn nữa những lưỡi câu này còn móc vào xương thịt của nó. Tới lúc đó hắn liền tung thêm một đòn Phích Lịch ở phía sau nữa. Cái con quái vật này không chết thì cũng tàn phế.
Quái vật cấp Chiến Tướng quả nhiên vẫn là cấp Chiến Tướng. Bọn nó tuyệt đối không có dễ dàng đối phó như vậy được.
Phản lại cũng không có tạo thành vết thương trí mệnh cho Hắc Súc Yêu nguyền rủa. Mạc Phàm nhân lúc này, thừa cơ kéo dãn khoảng cách ra một đoạn.
Sau khi thu hồi Minh Li Thuẫn. Mạc Phàm biết, hiện tại hắn cũng không có quá nhiều thủ đoạn để bảo mệnh. Cho nên hắn ngàn vạn lần không được để cho con Hắc Súc Yêu này áp sát lại người hắn.
“Còn muốn xông lên? Đã hỏi qua nắm đấm của ta chưa!”
Mạc Phàm nhìn thấy con Hắc Súc Yêu kia tụ lực chuẩn bị xông tới tiếp. Một ngọn lửa đỏ như hoa hồng liền bốc lên xung quanh hắn.
“Hồng Viêm – Liệt Quyền – Địa Sát!!”
Một quyền tụ tập tất cả ma năng của hắn, liền hung hăng oanh tới.
Ngọn lửa đâm vào trong lòng đất. Mảnh đất trước mặt liền biến thành màu đỏ, giống như một ngọn núi lửa nhỏ chuẩn bị phun trào, nổ tung ra Trụ lửa Liệt Diễm vậy!!
Phạm vi Hỏa trụ phun lên rất là lớn. Dung nham Liệt Diễm cuồn cuộn bay múa.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia cũng vô cùng giảo hoạt. Nó giả bộ áp súc lực lượng để tấn công Mạc Phàm, thật ra thì nó muốn thăm dò Mạc Phàm. Vào lúc Địa Sát quay cuồng ở dưới chân nó chuẩn bị phun trào lên. Cái con vật âm hiểm này liền nhanh nhẹn nhảy tránh sang một bên. Thế là nó thoát được một đòn Liệt Diễm Địa Sát trí mạng này!
Một chút ngọn lửa nho nhỏ chạm tới đương nhiên không thể nào gây ra thương tổn cho sinh vật cấp Chiến tướng được.
Con Hắc Súc Yêu nguyền rủa liền hiện ra một nụ cười châm chọc. Sau khi thân thể nhẹ nhàng tiếp mặt đất. Ngay lập tức nó liền bộc phát ra tốc độ của mình. Một trảo cuồng phong nhanh chóng lao về phía Mạc Phàm.
Mạc Phàm thấy vậy cũng có mấy phần thất thần.
Ngươi giỏi lắm!
Bản lĩnh của con Hắc Súc Yêu nguyền rủa này quả thật hơn đám Hắc Súc Yêu kia nhiều lắm!
Cũng may Mạc Phàm còn lưu lại hậu chước, không có đem năng lượng ở cổ tay phải toàn bộ phóng thích ra.
Bất quá, ma năng ngọn lửa còn dư lại không đủ để cho hắn phóng thích ra thêm một đòn Địa Sát nữa. Mạc Phàm liền đem Hỏa Quyền của mình hướng trảo cuồng phong kia đám tới. Hắn dùng cứng đối cứng với con quái vật này!!
“Vù vù vù vù vù ~~~~~~~~~~~~~~”
Ngọn lửa từ quả đấm Mạc Phàm phun ra. Uy lực của nó cũng không có bằng một đòn Liệt Quyền – Oanh Thiên hung mãnh đầy đủ ma năng kia.
Mạc Phàm cũng không có trông chờ ngọn lửa Hỏa Quyền này có thể đánh bay được con Hắc Súc Yêu nguyền rủa kia. Hắn chỉ hi vọng ngọn lửa còn dư lại này có thể ngăn cản công kích của đối phương con thêm một chút thời gian.
Trảo phong này tạo ra cơn gió xoáy xung quanh nó. Cho nên khi ngọn lửa Hỏa Quyền của Mạc Phàm đánh tới cũng bị cơn giáo xoáy này xé tan. Vì vậy đòn Trảo Phong này vẫn xông về phía Mạc Phàm như cũ, không có yếu bớt một chút nào!
/411
|