Edit: Kha | Beta: Tiếu
So với cơ thể cường tráng dị thường càng giống BOSS hơn của Nhân Hùng, lão đại của đám tặc Ấn Sơn, BOSS cuối Ấn Sơn Hổ trông khá bình thường.
Trong mắt mọi người, bình thường chính là nhìn xêm xêm người chơi, đứng giữa đường cái trong thành có khi còn bị nhìn nhầm thành người.
Nhưng ngay khi mọi người từng bước đến gần sảnh chính, Ấn Sơn Hổ vẫn luôn luôn ngồi trên chiếc ghế phủ da hổ giữa sảnh đột nhiên đứng phắt đậy.
Phỏng chừng nó cũng chờ lâu rồi.
Nhào vào quất BOSS luôn hay sao?
Trải qua màn hợp tác của hai con BOSS 3 và 4, ai cũng cho rằng sẽ có biến trước khi đối mặt trùm cuối. Nếu không, con BOSS này có lẽ sẽ rất mạnh. Mạnh đến mức chỉ đập mình nó thôi còn khó chơi hơn cả đám phục binh cùng màn liên thủ của Lãnh Ưng và Nhân Hùng trước đó.
Người chơi phá bản chỉ mong mình có thể bình an qua cửa một cách đơn giản, không ai muốn khiêu chiến những cuộc chiến cam go hơn. Vậy nên lúc này, ai cũng mong Ẩn Sơn Hổ nhỏ nhưng không có võ, có thể dễ dàng đập chết như đám quái con.
Tiếc rằng giấc mơ chỉ là giấc mơ. Trong phó bản, độ khó của BOSS chỉ tăng dần mà thôi. Tuy có chuyện BOSS 2 dễ hơn BOSS 3, BOSS 3 dễ hơn BOSS 4, nhưng BOSS cuối mãi là trùm cuối, luôn khó đánh nhất và thậm chí có lúc còn mạnh hơn BOSS ẩn.
Dáng vẻ của Ấn Sơn Hổ có bình thường thế nào, đám Diệp Tu cũng không dám coi thường nó.
Vừa bước vào quảng trường rộng lớn trong trại, mọi người đã nhanh chóng xem xét hoàn cảnh xung quanh, làm quen trước địa hình. Đây là hành động chuẩn bị trước khi chiến đấu. Cuối cùng cả bọn bước từng bước vào sảnh, gây kinh động đến BOSS cuối.
“Mọi người lùi lại.”
Vẫn như trước, Quân Mạc Tiếu ở lại một mình, tất cả lùi về sau.
Ấn Sơn Hổ thong thả ra khỏi sảnh. Diệp Tu cũng không hành động thiếu suy nghĩ. Mục đích lên trước của hắn là thăm dò cách đánh của BOSS, không nhất thiết phải tranh tấn công làm gì.
Ấn Sơn Hổ không mang vũ khí, hai tay trống trơn. Mọi người nhìn trang phục không đoán được nghề gì, tạm thời không xác định được nghề của BOSS.
Nhưng cuối cùng BOSS cũng phải ra tay thôi.
Ấn Sơn Hổ đứng trên thềm đá bên ngoài sảnh, cách Quân Mạc Tiếu chỉ có 18 bậc thềm. Nó khẽ đảo mắt sang Quân Mạc Tiếu trên quảng trường, giơ tay lên.
Bất kể đó là gì, Diệp Tu vẫn vội vàng điều khiển Quân Mạc Tiếu né sang bên cạnh.
Nào ngờ không phải kỹ năng, mà là người.
Quảng trường vốn vắng tanh như chùa bà đanh, bỗng chốc nhảy ra bốn thằng ất ơ. Không biết có phải do người thiết kế game lầy lội không, mà tên của bốn con quái này cực kỳ đơn giản: Giáp, Ất, Bính, Đinh.
Bốn tên vừa xuất hiện, không chút ngưng nghỉ đã phi về phía Quân Mạc Tiếu. Mà trên quãng đường lao đến, chúng cũng lôi vũ khí của mình ra.
Kiếm quang, súng ngắn ổ xoay, quyền và dao găm.
Bốn con bốn nghề, nhìn vũ khí lại còn là những nghề tấn công mạnh nhất trong hệ. Có lẽ thân phận của bốn tên này chính là tứ đại sát thủ dưới trướng Trại Chủ Ấn Sơn Hổ.
Quan tâm đến nhân vật và bối cảnh không phải sở thích của Diệp Tu, mặc cho mày là bố con thằng nào, ông đây cũng cân tất. Bốn tên Giáp Ất Bính Đinh lao đến thật sự rất nhanh. Trong số đó, tay cầm súng Ất tất nhiên sẽ tất công trước.
Tiếng súng vang lên, Quân Mạc Tiếu di chuyển tránh né. Tên Giáp cầm kiếm quang lại quét nhanh Một Đao Nghênh Gió sang, tốc độ chênh hẳn với Quý Lang sau khi cuồng bạo. Quân Mạc Tiếu vội nghiêng người né tránh. Nhưng nhờ kỹ năng này, kiếm khách Giáp cũng đã áp sát Quân Mạc Tiếu, chiêu kiếm tiếp theo liền kề.
Đùng!
Một phát pháo chợt nổ tung giữa hai người. Quân Mạc Tiếu không xi nhê gì, nhưng kiếm khách Giáp bị sóng xung kích đẩy lùi mấy bước.
Hiểu Thương của Ngũ Thần ra tay đầu tiên, tiếp đó Trục Yên Hà của Trần Quả cũng dùng Súng Nòng Xoay xả đạn tới tấp.
Tuy đám này không phải quái thường, nhưng chúng cũng không đạt đến cấp độ BOSS bự, vì vậy trong mắt thành viên Hưng Hân, chuyện đối phó bốn tên này không nhất thiết phải cần Diệp Tu kiểm tra trình độ trước. Cả đám vừa thấy cuộc chiến bắt đầu liền hệt như ong vỡ tổ.
Đòn tấn công của hai bậc thầy pháo súng Trục Yên Hà và Hiểu Thương chỉ là mở đầu, Lục Tinh Quang Lao của Nghênh Phong Bố Trận đã nối gót ập xuống, phong ấn chặt tên nhà quyền pháp Bính – trông như có thể một quyền đập chết tươi – ở phía kia. Tên quái Đinh cầm dao găm là một thích khách, tốc độ di chuyển rất nhanh, nhanh đến mức chính nó cũng không khống chế nổi. Kết quả nó đâm sầm vào một cục gạch đang bay đến. Hàn Yên Nhu cũng dùng Hào Long Phá Quân lao tới, một đòn mạnh mẽ đánh bay thích khách Đinh văng vào sư tử đá trong quảng trường.
Lúc này, kẻ còn đứng bắn từ xa – tên cầm súng Ất vẫn chưa xông lên đã bị thú triệu hồi của Muội Quang khóa cứng. Có đồng bọn bảo vệ, La Tập không phải lo lắng gì, chỉ tập trung điều khiển bốn con thú, nên kỹ thuật của cậu khá vững vàng. Xạ thủ Ất nọ bận rộn lấy một địch bốn, không rảnh tay đối phó người khác nữa.
Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm là người ra tay cuối cùng. Sau khi mọi người tìm được mục tiêu tấn công của riêng mình, cậu mới thả Quỷ Trận đúng lúc phụ trợ mọi người.
Tứ đại sát thủ dưới trướng của Ấn Sơn Hổ có trận pháp phối hợp đặc biệt gì không?
Không biết được.
Bởi vì tất cả đã ùa lên chặt đứt sự liên hệ hợp tác của tứ đại sát thủ.
Người có thể cân tất trong đoàn đội Hưng Hân rất nhiều, mỗi người đều có thể giữ chân một mục tiêu vừa làm DPS vừa làm MT.
“Hay lắm, cứ tiếp tục như vậy.” Diệp Tu thấy tình hình khả quan, bèn bảo mọi người tiếp tục duy trì. Hắn cũng không rửng mỡ nới lỏng tay để xem tứ đại sát thủ còn có chiêu trò nào khác.
Thế là, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu chống chọi kiếm khách Giáp dưới sự giúp đỡ của hai bậc thầy pháo súng Trục Yên Hà và Hiểu Thương.
Nghênh Phong Bố Trận thì bận bán hành cho nhà quyền pháp Bính. Mà nhà quyền pháp lại là nghề có khoảng cách tấn công từ dưới đếm lên trong 24 nghề, nó gặp phải thuật sĩ có phạm vi làm phép hù khắp Vinh Quang như Ngụy Sâm, bị hành cho tơi bời hoa lá.
Còn thích khách Đinh một mình chống chọi Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn, bị dập rất hung bạo.
Tiếp đến chính là Muội Quang, nhiều người ba hoặc hai chọi một, riêng cậu ta phải một mình chống đỡ tay súng Ất. Chuyện này khiến cậu vừa mừng vừa bất ngờ, vì vậy càng không dám lơ là, cẩn thận thao tác từng chút một. Sau cùng là Một Tấc Tro và Tay Nhỏ Lạnh Giá, chỗ nào cần hỗ trợ hay hồi máu thì cả hai sẽ có mặt.
Phân công rõ ràng chính xác, tứ đại sát thủ bị chia cách nát cả đội hình. Nhưng Hưng Hân lúc này cũng không phải một đội hình nguyên vẹn, phía bên họ cũng có một đứa chơi đánh lẻ, chính là Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm.
Giờ tên này cứ như rắn mất đầu, không có một mục tiêu cụ thể, hồi đánh đứa này, lát giết đứa kia, hệt như lính cứu hỏa. Nhưng hiệu quả cứu hỏa của hắn sao có thể so được với hàng thiệt như Một Tấc Tro và Tay Nhỏ Lạnh Giá? Việc hắn làm bây giờ, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Rất nhanh, kiếm khách Giáp trở thành kẻ đầu tiên không chịu nổi. Mình nó phải chống chọi với ba người, lại cáng thêm một siêu cao thủ như Diệp Tu, hoàn cảnh thảm thế nào khỏi kể. Máu sắp xuống 10%, Diệp Tu còn lo thừa, đánh nhẹ tay lại, sợ con quái không rõ là quái tinh anh hay BOSS nhỏ này sẽ cuồng bạo. Kết quả kiếm khách Giáp đỏ máu rồi vẫn hệt như trước, không hề có tính năng cuồng bạo gì. Kiếm khách nhanh chóng ngã xuống. Ba người nhóm Diệp Tu nhanh chóng chuyển mục tiêu. Khi cả bọn đang chuẩn bị tìm đối tượng mới để giúp đỡ, thì Ấn Sơn Hổ vẫn đứng trên thềm đá chợt nhấc tay, một tên kiếm khách Giáp lại xuất hiện, tên này giống y hệt tên trước.
“Vãi, thằng này là triệu hồi sư.” Diệp Tu dở khóc dở cười. Bọn họ cứ cho rằng đây là màn dạo đầu trước khi đối mặt BOSS, nào có ngờ Giáp Ất Bính Đinh dưới trướng Ấn Sơn Hổ mà họ chiến đấu nãy giờ, lại chính là thú triệu hồi của Ấn Sơn Hổ.
Thế thì chiến đấu cùng bốn tên này là chuyện không hề sáng suốt. Thú triệu hồi có bị giết bao nhiều lần, cũng không ảnh hưởng gì đến triệu hồi sư. Tuy mỗi lần triệu hồi sẽ tiêu hao mana liên tục, nhưng con BOSS trước mặt này có gánh nặng về mana không, người chơi khỏi cần lo nữa.
Mana của tụi BOSS thường trâu chó chẳng khác gì máu cả.
Sáng tỏ rồi, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lập tức chuyển nòng súng. Ban đầu còn cẩn thận không kinh động đại BOSS trước, giờ rõ ràng rồi, nếu họ không kinh động BOSS thì sẽ lãng phí thời gian mất.
Súng vang, đạn rời nóng. Kết quả tên kiếm khách Giáp vừa được gọi ra lại rất trung thành và quả cảm, phi thân đến chắn đạn cho Ấn Sơn Hổ.
“Tên lắm chuyện!” Trần Quả hét mắng kiếm khách Giáp, đồng thời thả luôn Vệ Tinh Xạ Tuyến về hướng đó.
Ấn Sơn Hổ luôn đứng ngạo nghễ trên bậc thềm rốt cuộc động đậy. Vệ Tinh Xạ Tuyến cũng không phải chiêu có thể dùng cơ thể ngăn cản, thú triệu hồi có trung thành mấy cũng vô dụng.
Ấn Sơn Hổ vừa cử động liền biến mất tăm, khi xuất hiện lại đã đứng cách đó mười ô vị trí.
“Còn biết dịch chuyển tức thời nữa.” Mọi người nhìn mà đau mề. Triệu hồi sư vốn không có khả năng tấn công hay bảo vệ bản thân gì, chỉ có thể nhờ vào thú triệu hồi, vừa phức tạp vừa bị động. Chính vì vậy, yêu cầu với việc di chuyển của nghề này rất cao, không những để đối thủ không bắt được mình, mà còn phải điều khiển triệu hồi sư phản kích. Cũng bởi nghề triệu hồi sư thao tác phức tạp, giới chuyên nghiệp đến nay còn chưa xuất hiện vị tuyển thủ triệu hồi sư nào lọt vào danh sách Ngôi Sao Tụ Hội.
Mà chuyện di chuyển tất nhiên càng nhanh sẽ càng chiếm ưu thế, bộ còn chiêu nào nhanh hơn dịch chuyển tức thời sao? May mà chiêu này không thuộc nghề triệu hồi sư, những triệu hồi sư bình thường sẽ không thể nào học được. Nhưng vũ khí tự chế lại khác. Trong giới chuyên nghiệp, triệu hồi sư có thể ép được kỹ năng dịch chuyển tức thời lên vũ khí thì không phải dạng vừa đâu. Triệu hồi sư mà có thêm chiêu này chẳng khác gì hổ thêm cánh.
Còn bây giờ, người thiết kế có vẻ phát hiện được điểm thú vị của triệu hồi sư, bèn cho BOSS triệu hồi sư có sẵn chiêu thức này. Thêm cả kỹ năng của BOSS không giống với người chơi mấy, lỡ chiêu dịch chuyển tức thời của BOSS CD ngắn thì xác cmnn định.
So với cơ thể cường tráng dị thường càng giống BOSS hơn của Nhân Hùng, lão đại của đám tặc Ấn Sơn, BOSS cuối Ấn Sơn Hổ trông khá bình thường.
Trong mắt mọi người, bình thường chính là nhìn xêm xêm người chơi, đứng giữa đường cái trong thành có khi còn bị nhìn nhầm thành người.
Nhưng ngay khi mọi người từng bước đến gần sảnh chính, Ấn Sơn Hổ vẫn luôn luôn ngồi trên chiếc ghế phủ da hổ giữa sảnh đột nhiên đứng phắt đậy.
Phỏng chừng nó cũng chờ lâu rồi.
Nhào vào quất BOSS luôn hay sao?
Trải qua màn hợp tác của hai con BOSS 3 và 4, ai cũng cho rằng sẽ có biến trước khi đối mặt trùm cuối. Nếu không, con BOSS này có lẽ sẽ rất mạnh. Mạnh đến mức chỉ đập mình nó thôi còn khó chơi hơn cả đám phục binh cùng màn liên thủ của Lãnh Ưng và Nhân Hùng trước đó.
Người chơi phá bản chỉ mong mình có thể bình an qua cửa một cách đơn giản, không ai muốn khiêu chiến những cuộc chiến cam go hơn. Vậy nên lúc này, ai cũng mong Ẩn Sơn Hổ nhỏ nhưng không có võ, có thể dễ dàng đập chết như đám quái con.
Tiếc rằng giấc mơ chỉ là giấc mơ. Trong phó bản, độ khó của BOSS chỉ tăng dần mà thôi. Tuy có chuyện BOSS 2 dễ hơn BOSS 3, BOSS 3 dễ hơn BOSS 4, nhưng BOSS cuối mãi là trùm cuối, luôn khó đánh nhất và thậm chí có lúc còn mạnh hơn BOSS ẩn.
Dáng vẻ của Ấn Sơn Hổ có bình thường thế nào, đám Diệp Tu cũng không dám coi thường nó.
Vừa bước vào quảng trường rộng lớn trong trại, mọi người đã nhanh chóng xem xét hoàn cảnh xung quanh, làm quen trước địa hình. Đây là hành động chuẩn bị trước khi chiến đấu. Cuối cùng cả bọn bước từng bước vào sảnh, gây kinh động đến BOSS cuối.
“Mọi người lùi lại.”
Vẫn như trước, Quân Mạc Tiếu ở lại một mình, tất cả lùi về sau.
Ấn Sơn Hổ thong thả ra khỏi sảnh. Diệp Tu cũng không hành động thiếu suy nghĩ. Mục đích lên trước của hắn là thăm dò cách đánh của BOSS, không nhất thiết phải tranh tấn công làm gì.
Ấn Sơn Hổ không mang vũ khí, hai tay trống trơn. Mọi người nhìn trang phục không đoán được nghề gì, tạm thời không xác định được nghề của BOSS.
Nhưng cuối cùng BOSS cũng phải ra tay thôi.
Ấn Sơn Hổ đứng trên thềm đá bên ngoài sảnh, cách Quân Mạc Tiếu chỉ có 18 bậc thềm. Nó khẽ đảo mắt sang Quân Mạc Tiếu trên quảng trường, giơ tay lên.
Bất kể đó là gì, Diệp Tu vẫn vội vàng điều khiển Quân Mạc Tiếu né sang bên cạnh.
Nào ngờ không phải kỹ năng, mà là người.
Quảng trường vốn vắng tanh như chùa bà đanh, bỗng chốc nhảy ra bốn thằng ất ơ. Không biết có phải do người thiết kế game lầy lội không, mà tên của bốn con quái này cực kỳ đơn giản: Giáp, Ất, Bính, Đinh.
Bốn tên vừa xuất hiện, không chút ngưng nghỉ đã phi về phía Quân Mạc Tiếu. Mà trên quãng đường lao đến, chúng cũng lôi vũ khí của mình ra.
Kiếm quang, súng ngắn ổ xoay, quyền và dao găm.
Bốn con bốn nghề, nhìn vũ khí lại còn là những nghề tấn công mạnh nhất trong hệ. Có lẽ thân phận của bốn tên này chính là tứ đại sát thủ dưới trướng Trại Chủ Ấn Sơn Hổ.
Quan tâm đến nhân vật và bối cảnh không phải sở thích của Diệp Tu, mặc cho mày là bố con thằng nào, ông đây cũng cân tất. Bốn tên Giáp Ất Bính Đinh lao đến thật sự rất nhanh. Trong số đó, tay cầm súng Ất tất nhiên sẽ tất công trước.
Tiếng súng vang lên, Quân Mạc Tiếu di chuyển tránh né. Tên Giáp cầm kiếm quang lại quét nhanh Một Đao Nghênh Gió sang, tốc độ chênh hẳn với Quý Lang sau khi cuồng bạo. Quân Mạc Tiếu vội nghiêng người né tránh. Nhưng nhờ kỹ năng này, kiếm khách Giáp cũng đã áp sát Quân Mạc Tiếu, chiêu kiếm tiếp theo liền kề.
Đùng!
Một phát pháo chợt nổ tung giữa hai người. Quân Mạc Tiếu không xi nhê gì, nhưng kiếm khách Giáp bị sóng xung kích đẩy lùi mấy bước.
Hiểu Thương của Ngũ Thần ra tay đầu tiên, tiếp đó Trục Yên Hà của Trần Quả cũng dùng Súng Nòng Xoay xả đạn tới tấp.
Tuy đám này không phải quái thường, nhưng chúng cũng không đạt đến cấp độ BOSS bự, vì vậy trong mắt thành viên Hưng Hân, chuyện đối phó bốn tên này không nhất thiết phải cần Diệp Tu kiểm tra trình độ trước. Cả đám vừa thấy cuộc chiến bắt đầu liền hệt như ong vỡ tổ.
Đòn tấn công của hai bậc thầy pháo súng Trục Yên Hà và Hiểu Thương chỉ là mở đầu, Lục Tinh Quang Lao của Nghênh Phong Bố Trận đã nối gót ập xuống, phong ấn chặt tên nhà quyền pháp Bính – trông như có thể một quyền đập chết tươi – ở phía kia. Tên quái Đinh cầm dao găm là một thích khách, tốc độ di chuyển rất nhanh, nhanh đến mức chính nó cũng không khống chế nổi. Kết quả nó đâm sầm vào một cục gạch đang bay đến. Hàn Yên Nhu cũng dùng Hào Long Phá Quân lao tới, một đòn mạnh mẽ đánh bay thích khách Đinh văng vào sư tử đá trong quảng trường.
Lúc này, kẻ còn đứng bắn từ xa – tên cầm súng Ất vẫn chưa xông lên đã bị thú triệu hồi của Muội Quang khóa cứng. Có đồng bọn bảo vệ, La Tập không phải lo lắng gì, chỉ tập trung điều khiển bốn con thú, nên kỹ thuật của cậu khá vững vàng. Xạ thủ Ất nọ bận rộn lấy một địch bốn, không rảnh tay đối phó người khác nữa.
Một Tấc Tro của Kiều Nhất Phàm là người ra tay cuối cùng. Sau khi mọi người tìm được mục tiêu tấn công của riêng mình, cậu mới thả Quỷ Trận đúng lúc phụ trợ mọi người.
Tứ đại sát thủ dưới trướng của Ấn Sơn Hổ có trận pháp phối hợp đặc biệt gì không?
Không biết được.
Bởi vì tất cả đã ùa lên chặt đứt sự liên hệ hợp tác của tứ đại sát thủ.
Người có thể cân tất trong đoàn đội Hưng Hân rất nhiều, mỗi người đều có thể giữ chân một mục tiêu vừa làm DPS vừa làm MT.
“Hay lắm, cứ tiếp tục như vậy.” Diệp Tu thấy tình hình khả quan, bèn bảo mọi người tiếp tục duy trì. Hắn cũng không rửng mỡ nới lỏng tay để xem tứ đại sát thủ còn có chiêu trò nào khác.
Thế là, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu chống chọi kiếm khách Giáp dưới sự giúp đỡ của hai bậc thầy pháo súng Trục Yên Hà và Hiểu Thương.
Nghênh Phong Bố Trận thì bận bán hành cho nhà quyền pháp Bính. Mà nhà quyền pháp lại là nghề có khoảng cách tấn công từ dưới đếm lên trong 24 nghề, nó gặp phải thuật sĩ có phạm vi làm phép hù khắp Vinh Quang như Ngụy Sâm, bị hành cho tơi bời hoa lá.
Còn thích khách Đinh một mình chống chọi Hàn Yên Nhu và Bánh Bao Xâm Lấn, bị dập rất hung bạo.
Tiếp đến chính là Muội Quang, nhiều người ba hoặc hai chọi một, riêng cậu ta phải một mình chống đỡ tay súng Ất. Chuyện này khiến cậu vừa mừng vừa bất ngờ, vì vậy càng không dám lơ là, cẩn thận thao tác từng chút một. Sau cùng là Một Tấc Tro và Tay Nhỏ Lạnh Giá, chỗ nào cần hỗ trợ hay hồi máu thì cả hai sẽ có mặt.
Phân công rõ ràng chính xác, tứ đại sát thủ bị chia cách nát cả đội hình. Nhưng Hưng Hân lúc này cũng không phải một đội hình nguyên vẹn, phía bên họ cũng có một đứa chơi đánh lẻ, chính là Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm.
Giờ tên này cứ như rắn mất đầu, không có một mục tiêu cụ thể, hồi đánh đứa này, lát giết đứa kia, hệt như lính cứu hỏa. Nhưng hiệu quả cứu hỏa của hắn sao có thể so được với hàng thiệt như Một Tấc Tro và Tay Nhỏ Lạnh Giá? Việc hắn làm bây giờ, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Rất nhanh, kiếm khách Giáp trở thành kẻ đầu tiên không chịu nổi. Mình nó phải chống chọi với ba người, lại cáng thêm một siêu cao thủ như Diệp Tu, hoàn cảnh thảm thế nào khỏi kể. Máu sắp xuống 10%, Diệp Tu còn lo thừa, đánh nhẹ tay lại, sợ con quái không rõ là quái tinh anh hay BOSS nhỏ này sẽ cuồng bạo. Kết quả kiếm khách Giáp đỏ máu rồi vẫn hệt như trước, không hề có tính năng cuồng bạo gì. Kiếm khách nhanh chóng ngã xuống. Ba người nhóm Diệp Tu nhanh chóng chuyển mục tiêu. Khi cả bọn đang chuẩn bị tìm đối tượng mới để giúp đỡ, thì Ấn Sơn Hổ vẫn đứng trên thềm đá chợt nhấc tay, một tên kiếm khách Giáp lại xuất hiện, tên này giống y hệt tên trước.
“Vãi, thằng này là triệu hồi sư.” Diệp Tu dở khóc dở cười. Bọn họ cứ cho rằng đây là màn dạo đầu trước khi đối mặt BOSS, nào có ngờ Giáp Ất Bính Đinh dưới trướng Ấn Sơn Hổ mà họ chiến đấu nãy giờ, lại chính là thú triệu hồi của Ấn Sơn Hổ.
Thế thì chiến đấu cùng bốn tên này là chuyện không hề sáng suốt. Thú triệu hồi có bị giết bao nhiều lần, cũng không ảnh hưởng gì đến triệu hồi sư. Tuy mỗi lần triệu hồi sẽ tiêu hao mana liên tục, nhưng con BOSS trước mặt này có gánh nặng về mana không, người chơi khỏi cần lo nữa.
Mana của tụi BOSS thường trâu chó chẳng khác gì máu cả.
Sáng tỏ rồi, Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu lập tức chuyển nòng súng. Ban đầu còn cẩn thận không kinh động đại BOSS trước, giờ rõ ràng rồi, nếu họ không kinh động BOSS thì sẽ lãng phí thời gian mất.
Súng vang, đạn rời nóng. Kết quả tên kiếm khách Giáp vừa được gọi ra lại rất trung thành và quả cảm, phi thân đến chắn đạn cho Ấn Sơn Hổ.
“Tên lắm chuyện!” Trần Quả hét mắng kiếm khách Giáp, đồng thời thả luôn Vệ Tinh Xạ Tuyến về hướng đó.
Ấn Sơn Hổ luôn đứng ngạo nghễ trên bậc thềm rốt cuộc động đậy. Vệ Tinh Xạ Tuyến cũng không phải chiêu có thể dùng cơ thể ngăn cản, thú triệu hồi có trung thành mấy cũng vô dụng.
Ấn Sơn Hổ vừa cử động liền biến mất tăm, khi xuất hiện lại đã đứng cách đó mười ô vị trí.
“Còn biết dịch chuyển tức thời nữa.” Mọi người nhìn mà đau mề. Triệu hồi sư vốn không có khả năng tấn công hay bảo vệ bản thân gì, chỉ có thể nhờ vào thú triệu hồi, vừa phức tạp vừa bị động. Chính vì vậy, yêu cầu với việc di chuyển của nghề này rất cao, không những để đối thủ không bắt được mình, mà còn phải điều khiển triệu hồi sư phản kích. Cũng bởi nghề triệu hồi sư thao tác phức tạp, giới chuyên nghiệp đến nay còn chưa xuất hiện vị tuyển thủ triệu hồi sư nào lọt vào danh sách Ngôi Sao Tụ Hội.
Mà chuyện di chuyển tất nhiên càng nhanh sẽ càng chiếm ưu thế, bộ còn chiêu nào nhanh hơn dịch chuyển tức thời sao? May mà chiêu này không thuộc nghề triệu hồi sư, những triệu hồi sư bình thường sẽ không thể nào học được. Nhưng vũ khí tự chế lại khác. Trong giới chuyên nghiệp, triệu hồi sư có thể ép được kỹ năng dịch chuyển tức thời lên vũ khí thì không phải dạng vừa đâu. Triệu hồi sư mà có thêm chiêu này chẳng khác gì hổ thêm cánh.
Còn bây giờ, người thiết kế có vẻ phát hiện được điểm thú vị của triệu hồi sư, bèn cho BOSS triệu hồi sư có sẵn chiêu thức này. Thêm cả kỹ năng của BOSS không giống với người chơi mấy, lỡ chiêu dịch chuyển tức thời của BOSS CD ngắn thì xác cmnn định.
/1726
|