Edit: Hà | Beta: Kha
Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu dẫn đầu tiến về phía trước. Nhưng nhóm lính canh có năm con thì đến hai con vác súng trường thuộc hệ Xạ Thủ, không thể chạy lại gần tấn công được.
Diệp Tu nhắc Hàn Yên Nhu đừng chạy quá xa, vào lúc này hắn cũng chỉ có thể làm vậy thôi. Khoảng cách như vậy khó lòng khống chế hai nghề bắn xa, chỉ có Tróc Vân Thủ của khí công sư mới có thể kéo qua được. Trong đội Hưng Hân không có nghề nghiệp này, đây lại là kĩ năng sau khi chuyển nghề nên tán nhân Quân Mạc Tiếu và lưu manh Bánh Bao Xâm Lấn không có.
Tình huống này chỉ có thể dựa vào kĩ năng công kích khác để đạt được mục đích của mình. Quân Mạc Tiếu nhảy lên vung tay ném qua một quả lựu đạn. Lựu đạn vạch ra một đường vòng cung, rơi đúng ngay sau 2 con cầm súng.
Rầm!
Tiếng nổ vang lên, sóng xung kích tràn ra, hai con cầm súng nọ đều bị đẩy lên trước. Lúc này Quân Mạc Tiếu bổ Ngân Quang Lạc Nhẫn xuống, ba sơn tặc xách đao cận chiến khác cũng ngã ngửa ra.
Hắn rất hài lòng với sự dũng cảm của NPC. Nếu đổi lại là người chơi, lựu đạn quăng tầm xa như vậy tránh dễ như ăn bánh. Cũng chỉ có bọn NPC không não không màng kĩ năng xông lên chịu chết. Giới hạn cấp thay đổi nhưng những đặc tính cơ bản của NPC thì vẫn còn đó. Biết chú ý né đòn chỉ có NPC cấp cao hay thường gọi là BOSS
Lựu đạn kéo hai con cầm súng lại gần hơn chút, nhưng chung quy thì uy lực của kĩ năng này vẫn nhỏ. Lúc này một quả Phi Đạn từ trên trời rơi xuống, lại trúng ngay chốc sau lưng hai tên sơn tặc cầm súng.
Oành!
Tiếng nổ lần này to hơn lựu đạn nhiều, đám khói hình nấm vẫn cuồn cuộn bốc lên, hai con cầm súng kia nếu không bị kéo đến ngay mặt Quân Mạc Tiếu thì thật có lỗi với hiệu ứng đặc biệt này.
“Hay lắm!”
MT đang bận tối mặt cũng không quên quay sang cho người nào đó một like.
Trần Quả rất ngưỡng mộ! Mình cũng giỏi được như thế có phải tốt không. Nhưng rất tiếc, cô không có bản lĩnh bắn Nhiệt Cảm Phi Đạn trúng vị trí mình muốn trong khoảng thời gian ngắn như thế, người thực hiện cú chốt ban nãy là người mới đầu quân vào Hưng Hân, Ngũ Thần. Trong giới chuyên nghiệp, trình độ của Ngũ Thần không tính là hạng A, nhưng nền tảng lại khá chắc. Điểm mà Trần Quả ngày càng thích ở hắn là sau khi đến vẫn chưa hề đả động gì đến vấn đề lương bổng, cứ mơ hồ cho qua như mọi người. Có được một nhân viên như vậy thật tốt! Đôi lúc Trần Quả cũng khó mà không nghĩ như vậy.
“Xem mục tiêu công kích của anh trước, đừng có kéo thù hận lung tung” Diệp Tu hô lên. Tán nhân suy cho cùng cũng không phải kỵ sĩ, không thể tạo ra lượng lớn thù hận, chỉ đành dựa vào DPS để kéo quái, yêu cầu có sự phối hợp tốt với người khác. Nếu các DPS chỉ chăm chăm bung lụa, sớm muộn thù hận cũng sẽ bị loạn.
Ngụy Sâm, Kiều Nhất Phàm, Ngũ Thần đương nhiên khỏi phải lo, Bánh Bao và Đường Nhu thì đã lăn lộn bấy lâu với Diệp Tu, đã quen cách Quân Mạc Tiếu làm MT, không thể nào phạm lỗi được. Tay Nhỏ Lạnh Giá là mục sư, có thế nào cũng không thể lỡ tay hồi máu cho quái được. Chỉ có Trần Quả, La Tập và Mạc Phàm.
Trần Quả là người có kinh nghiệm hơn nữa lại rất tự mình biết mình, cũng hiểu rõ vị trí của mình trong đoàn đội, không giúp được gì cho ai chỉ cần không kéo chân là được rồi. Cho nên khi đối mặt với tình huống hỗn loạn, cô thà không đánh còn hơn đánh bừa. Lúc này bên kia đang rối tinh rối mù lên, cô không thể điều khiển Trục Yên Hà đánh trúng mục tiêu nên dứt khoát đứng xem luôn.
Lại nói đến La Tập, nếu để cậu triệu hồi tất cả thú cưng giống hàng ngày thì cậu chính là sát thủ diệt đoàn. May là Diệp Tu đã sớm nhắc nhở, chỉ triệu hồi có 4 con thôi, như vậy La Tập có thể khống chế được.
Người dễ xảy ra vấn đề nhất chính là Mạc Phàm. Tên này trực tiếp tung ra đại chiêu Ảnh Vũ. Kỹ năng này thường được dùng để quần công, làm rối thế trận. Nhưng dùng lúc này không phải càng làm thù hận loạn hơn sao? Định làm sát thủ phá thù hận à?
Trần Quả vừa nhìn thấy liền vội vàng nhảy ra hỏi: “Cậu làm gì vậy?”
Không kể trong game, ngoài game cô đã tức Mạc Phàm nổ đom đóm mắt rồi. Cô có thể bỏ qua những thói quen hàng ngày của hắn ta. Vì Mạc Phàm mặc dù không có đóng góp gì, nhưng họ cũng không phải gánh vác trách nhiệm gì với hắn. Ăn ở hàng ngày cô cũng không có để bụng, cô hiểu dụng ý của Diệp Tu. Là muốn thông qua việc sống và tiếp xúc với mọi người để khiến Mạc Phàm bằng lòng gia nhập đội. Nhưng trong thời khắc quan trọng như thế này, Mạc Phàm lại không nghe theo chỉ thị, tự ý hành động. Việc này thật sự đã vượt qua giới hạn chịu đựng của cô.
“Cứ bình tĩnh” Kết quả Mạc Phàm lờ luôn, chỉ có tiếng Diệp Tu truyền đến.
“Cái thằng này…”
“Vậy cũng được” Diệp Tu ra hiệu nhìn lên màn hình
Trần Quả sững người
Sau khi Hại Người Không Mệt dùng Ảnh Vũ, khắp nơi đều là lung linh ảo ảnh phân thân. Nhưng thù hận thì không hề bị loạn chút nào, vì hắn thao tác Ảnh Vũ vô cùng tốt, mục tiêu công kích lúc này vừa hay lại là con quái mọi người đang tấn công, chứ không phải là đụng thằng nào đập thằng đấy như Trần Quả đã tưởng.
“Thằng này..” Trần Quả biết cô đã trách nhầm Mạc Phàm rồi, nhưng nghĩ đến việc hắn lờ đi tất cả, xin lỗi á miễn đi! Có điều sau khi ngồi xuống, Trần Quả vẫn lẩm bẩm giống như nói với Diệp Tu: “Trách nhầm cậu ta rôi”
“Cũng không hoàn toàn là vậy đâu, nó muốn làm loạn thù hận 1 chút” Diệp Tu nói
“Cái gì!”
“Nó muốn cướp thù hận đấy” Diệp Tu bình tĩnh nói. Thông qua hẹ thống âm thanh trong game, tất cả mọi người đều có thể nghe thấy.
“Đừng có làm loạn” Ngụy Sâm nghe xong cũng lên tiếng không bằng lòng.
“Haha, nhưng muốn làm loạn thì cũng phải hỏi đây đã nhé!” Diệp Tu vừa nói, tay vừa không ngừng thao tác. Trần Quả trộm nhìn sang phía Mạc Phàm, thần kinh cũng vô cùng căng thẳng. Chắc là tên này trong lòng vẫn đang bừng bừng lửa vì đợt trước bị Diệp Tu quay mòng mòng đây.Cướp thù hận chẳng qua vì muốn hơn thua với Diệp Tu thôi. Dù có thể dẫn đến hỗn loạn, hắn ta cũng không quan tâm chuyện này. Trong thâm tâm người này sẽ có cái được gọi là ý thức tập thể sao?
Dù gì cô cũng không thể nhúng tay vào liền tận tình đứng quan sát tên đào ngũ này. Diệp Tu điều khiển Quân Mạc Tiếu đang làm MT cũng không ung dung gì. Bị áp chế 5 cấp nên hiệu quả của các kỹ năng cũng không được như mong đơi, huống hồ hắn còn đang kéo theo 7 con quái nhỏ, chắc chắn không thể dốc hết sức được. Bình thường trong phó bản 10 người, một lúc kéo nhiều quái như thế T chính và T phụ đã bận lắm rồi. Mà hiện tại Quân Mạc Tiếu làm MT, lại 1 chọi 7, được vậy hoàn toàn dựa vào kĩ năng của Diệp Tu.
“Đừng nhìn tui đánh, lo mà để ý đặc điểm của sơn tặc đi” Diệp Tu đang bận tối tăm mặt mũi vẫn quay ra nhắc mọi người.
Tiểu quái NPC trong phó bản cũng không đa dạng lắm. Về cơ bản, quái chỉ có vài loại, xuất hiện lặp đi lặp lại. Cho nên chỗ khó nhất của đợt đầu là phải chiến đấu trong trạng thái mù tịt, không biết tí gì về phó bản. Sau trận này, kiến thức về phó bản mới và quái mới từng bước được tích lũy, tự nhiên sẽ càng đánh càng thuận tay.
Hốn chiến với 7 tên sơn tặc kéo dài 3 phút. Sau khi Diệp Tu khống chế được tiết tấu, nhưng có kinh nghiệm đầy mình như anh già Ngụy Sâm cũng không thể hoàn toàn nghe theo lệnh được. Gã bắt đầu phát huy lối đánh thích hợp với nghề nghiệp của mình để giảm bớt gánh nặng cho đội. Đợt chiến đấu cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp. Đánh quái nhỏ thì không có gì để bàn, không có hao tổn gì nhiều, sau khi điều chỉnh chiến lược thì đoàn đội lại tiếp tục bước trên con đường dẫn vào trại.
Cùng lúc đó, có một số công hội, người chơi thân quen hoặc một số người rảnh rỗi cũng chạy lại xem. Trong phó bản Sơn Trại Ấn Sơn, ai cũng gặp khó khăn ở khâu thù hận liên hoàn của bảy con quái nhỏ ngay cửa vào.
Không đến mức thê thảm diệt toàn đoàn, nhưng muốn qua cửa không chút hao tổn gì như chiến đội Hưng Hân thì thật làm khó người chơi.
Ví dụ như Lam Khê Các, bọn họ có đội tinh anh, còn có hội trưởng Xuân Dịch Lão tự mình dẫn đầu đi khai hoang phó bản.
Giờ bị áp chế 5 cấp, đi được phó bản 10 người là bét nhất. Bây giờ mà đi “trải nghiệm” phó bản đông người hơn thì thật là coi thường hệ thống, lại càng không phải nói đến phó bản đỉnh cao 100 người. Kể cả phó bản 100 người cấp 70 cho đến giờ các công hội lớn cũng không ai dám nói chắc sẽ qua nữa là! Khi đi 100 khi về hơn 90 đã là kết quả không tồi rồi.
Bây giờ chơi với bảy con quái nhỏ phó bản cấp 75 hơn 5 cấp, có tập hợp hết năm đại cao thủ đứng đầu đoàn tinh anh công hội Lam Khê Các cũng phải đổi hai mạng người mới tiêu diệt sạch sẽ cái chùm quái này.
“Thật là áp lực ….” Sau khi đánh xong, Nhập Dạ Hàn sợ hãi than.
“Chúng ta chắc không qua nổi quá?” Bút Ngôn Phi nói.
“Đánh qua? Tí nữa còn như thế này, chúng ta ngay cả nhìn BOSS cũng khó ấy chứ” Nhập Dạ Hàn nói.
“Đi tham quan thôi…” Bút Ngôn Phi lo lắng, hai đại cao thủ Lam Khê Các lúc này đã mất hết ý chí chiến đấu. Đương nhiên cũng không thể trách họ được, trước khi đánh phó bản 10 người hơn 5 cấp bọn họ đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi. Có điều bọn họ cho rằng sẽ chết trong tay BOSS chứ đánh mấy con quái nhỏ thì chọi được, không ngờ rằng chỉ mới đợt quái nhỏ đầu tiên bọn họ đã tèo mất hai người.
“Chắc bây giờ chỉ có tuyển thủ chuyên nghiệp mới có thể đánh được phó bản 10 người thôi” Nhập Dạ Hàn nói.
“Lúc này chắc không có tuyển thủ chuyên nghiệp nào còn onl đâu nhỉ?” Bút Ngôn Phi nói. Mặc dù lúc này bọn họ có thể thấy trong Lam Khê Các, Sách Khắc Tát Nhĩ, Dạ Vũ Thanh Phiền, Lưu Vân hay Linh Hồn Ngữ Giả đều sáng đèn cả, nhưng bọn họ cũng biết người dùng tài khoản chưa chắc đã là các tuyển thủ. Thẻ tài khoàn đều phải giao cho bộ phận công hội, mấy ngày này đều nhờ người luyện giúp. Lúc này họ đang muốn lên cấp cấp tốc, sẽ chẳng chạy đến khu thường làm gì. Lúc này toàn bộ nhân vật của chiến đội Lam Vũ đều dừng ở khu có sẵn, chơi phó bản cấp 70.
Họ vốn là tài khoản cấp 70, đi phó bản cấp 70 đương nhiên là có kinh nghiệm rồi, nhưng trước mắt nhanh chóng thăng cấp mới là thượng sách. Lúc này toàn bộ nhân vật của chiến đội chuyên nghiệp đều cày cấp ở phó bản cấp 70. Trong vòng 11 ngày, các nhân vật luyện cấp sao cho có hiệu quả nhất, thăng cấp nhanh nhất, các việc khác cứ chờ đấy.
“Vậy thì tối nay chắc không có đội nào được kỷ lục lần đầu đâu nhỉ?” Nhập Dạ Hàn vừa nói xong trong đầu Lam Hà chợt nghĩ đến cái tên nào đó… Hắn bây giờ đang luyện cấp hay đánh phó bản nhỉ”
Quân Mạc Tiếu của Diệp Tu dẫn đầu tiến về phía trước. Nhưng nhóm lính canh có năm con thì đến hai con vác súng trường thuộc hệ Xạ Thủ, không thể chạy lại gần tấn công được.
Diệp Tu nhắc Hàn Yên Nhu đừng chạy quá xa, vào lúc này hắn cũng chỉ có thể làm vậy thôi. Khoảng cách như vậy khó lòng khống chế hai nghề bắn xa, chỉ có Tróc Vân Thủ của khí công sư mới có thể kéo qua được. Trong đội Hưng Hân không có nghề nghiệp này, đây lại là kĩ năng sau khi chuyển nghề nên tán nhân Quân Mạc Tiếu và lưu manh Bánh Bao Xâm Lấn không có.
Tình huống này chỉ có thể dựa vào kĩ năng công kích khác để đạt được mục đích của mình. Quân Mạc Tiếu nhảy lên vung tay ném qua một quả lựu đạn. Lựu đạn vạch ra một đường vòng cung, rơi đúng ngay sau 2 con cầm súng.
Rầm!
Tiếng nổ vang lên, sóng xung kích tràn ra, hai con cầm súng nọ đều bị đẩy lên trước. Lúc này Quân Mạc Tiếu bổ Ngân Quang Lạc Nhẫn xuống, ba sơn tặc xách đao cận chiến khác cũng ngã ngửa ra.
Hắn rất hài lòng với sự dũng cảm của NPC. Nếu đổi lại là người chơi, lựu đạn quăng tầm xa như vậy tránh dễ như ăn bánh. Cũng chỉ có bọn NPC không não không màng kĩ năng xông lên chịu chết. Giới hạn cấp thay đổi nhưng những đặc tính cơ bản của NPC thì vẫn còn đó. Biết chú ý né đòn chỉ có NPC cấp cao hay thường gọi là BOSS
Lựu đạn kéo hai con cầm súng lại gần hơn chút, nhưng chung quy thì uy lực của kĩ năng này vẫn nhỏ. Lúc này một quả Phi Đạn từ trên trời rơi xuống, lại trúng ngay chốc sau lưng hai tên sơn tặc cầm súng.
Oành!
Tiếng nổ lần này to hơn lựu đạn nhiều, đám khói hình nấm vẫn cuồn cuộn bốc lên, hai con cầm súng kia nếu không bị kéo đến ngay mặt Quân Mạc Tiếu thì thật có lỗi với hiệu ứng đặc biệt này.
“Hay lắm!”
MT đang bận tối mặt cũng không quên quay sang cho người nào đó một like.
Trần Quả rất ngưỡng mộ! Mình cũng giỏi được như thế có phải tốt không. Nhưng rất tiếc, cô không có bản lĩnh bắn Nhiệt Cảm Phi Đạn trúng vị trí mình muốn trong khoảng thời gian ngắn như thế, người thực hiện cú chốt ban nãy là người mới đầu quân vào Hưng Hân, Ngũ Thần. Trong giới chuyên nghiệp, trình độ của Ngũ Thần không tính là hạng A, nhưng nền tảng lại khá chắc. Điểm mà Trần Quả ngày càng thích ở hắn là sau khi đến vẫn chưa hề đả động gì đến vấn đề lương bổng, cứ mơ hồ cho qua như mọi người. Có được một nhân viên như vậy thật tốt! Đôi lúc Trần Quả cũng khó mà không nghĩ như vậy.
“Xem mục tiêu công kích của anh trước, đừng có kéo thù hận lung tung” Diệp Tu hô lên. Tán nhân suy cho cùng cũng không phải kỵ sĩ, không thể tạo ra lượng lớn thù hận, chỉ đành dựa vào DPS để kéo quái, yêu cầu có sự phối hợp tốt với người khác. Nếu các DPS chỉ chăm chăm bung lụa, sớm muộn thù hận cũng sẽ bị loạn.
Ngụy Sâm, Kiều Nhất Phàm, Ngũ Thần đương nhiên khỏi phải lo, Bánh Bao và Đường Nhu thì đã lăn lộn bấy lâu với Diệp Tu, đã quen cách Quân Mạc Tiếu làm MT, không thể nào phạm lỗi được. Tay Nhỏ Lạnh Giá là mục sư, có thế nào cũng không thể lỡ tay hồi máu cho quái được. Chỉ có Trần Quả, La Tập và Mạc Phàm.
Trần Quả là người có kinh nghiệm hơn nữa lại rất tự mình biết mình, cũng hiểu rõ vị trí của mình trong đoàn đội, không giúp được gì cho ai chỉ cần không kéo chân là được rồi. Cho nên khi đối mặt với tình huống hỗn loạn, cô thà không đánh còn hơn đánh bừa. Lúc này bên kia đang rối tinh rối mù lên, cô không thể điều khiển Trục Yên Hà đánh trúng mục tiêu nên dứt khoát đứng xem luôn.
Lại nói đến La Tập, nếu để cậu triệu hồi tất cả thú cưng giống hàng ngày thì cậu chính là sát thủ diệt đoàn. May là Diệp Tu đã sớm nhắc nhở, chỉ triệu hồi có 4 con thôi, như vậy La Tập có thể khống chế được.
Người dễ xảy ra vấn đề nhất chính là Mạc Phàm. Tên này trực tiếp tung ra đại chiêu Ảnh Vũ. Kỹ năng này thường được dùng để quần công, làm rối thế trận. Nhưng dùng lúc này không phải càng làm thù hận loạn hơn sao? Định làm sát thủ phá thù hận à?
Trần Quả vừa nhìn thấy liền vội vàng nhảy ra hỏi: “Cậu làm gì vậy?”
Không kể trong game, ngoài game cô đã tức Mạc Phàm nổ đom đóm mắt rồi. Cô có thể bỏ qua những thói quen hàng ngày của hắn ta. Vì Mạc Phàm mặc dù không có đóng góp gì, nhưng họ cũng không phải gánh vác trách nhiệm gì với hắn. Ăn ở hàng ngày cô cũng không có để bụng, cô hiểu dụng ý của Diệp Tu. Là muốn thông qua việc sống và tiếp xúc với mọi người để khiến Mạc Phàm bằng lòng gia nhập đội. Nhưng trong thời khắc quan trọng như thế này, Mạc Phàm lại không nghe theo chỉ thị, tự ý hành động. Việc này thật sự đã vượt qua giới hạn chịu đựng của cô.
“Cứ bình tĩnh” Kết quả Mạc Phàm lờ luôn, chỉ có tiếng Diệp Tu truyền đến.
“Cái thằng này…”
“Vậy cũng được” Diệp Tu ra hiệu nhìn lên màn hình
Trần Quả sững người
Sau khi Hại Người Không Mệt dùng Ảnh Vũ, khắp nơi đều là lung linh ảo ảnh phân thân. Nhưng thù hận thì không hề bị loạn chút nào, vì hắn thao tác Ảnh Vũ vô cùng tốt, mục tiêu công kích lúc này vừa hay lại là con quái mọi người đang tấn công, chứ không phải là đụng thằng nào đập thằng đấy như Trần Quả đã tưởng.
“Thằng này..” Trần Quả biết cô đã trách nhầm Mạc Phàm rồi, nhưng nghĩ đến việc hắn lờ đi tất cả, xin lỗi á miễn đi! Có điều sau khi ngồi xuống, Trần Quả vẫn lẩm bẩm giống như nói với Diệp Tu: “Trách nhầm cậu ta rôi”
“Cũng không hoàn toàn là vậy đâu, nó muốn làm loạn thù hận 1 chút” Diệp Tu nói
“Cái gì!”
“Nó muốn cướp thù hận đấy” Diệp Tu bình tĩnh nói. Thông qua hẹ thống âm thanh trong game, tất cả mọi người đều có thể nghe thấy.
“Đừng có làm loạn” Ngụy Sâm nghe xong cũng lên tiếng không bằng lòng.
“Haha, nhưng muốn làm loạn thì cũng phải hỏi đây đã nhé!” Diệp Tu vừa nói, tay vừa không ngừng thao tác. Trần Quả trộm nhìn sang phía Mạc Phàm, thần kinh cũng vô cùng căng thẳng. Chắc là tên này trong lòng vẫn đang bừng bừng lửa vì đợt trước bị Diệp Tu quay mòng mòng đây.Cướp thù hận chẳng qua vì muốn hơn thua với Diệp Tu thôi. Dù có thể dẫn đến hỗn loạn, hắn ta cũng không quan tâm chuyện này. Trong thâm tâm người này sẽ có cái được gọi là ý thức tập thể sao?
Dù gì cô cũng không thể nhúng tay vào liền tận tình đứng quan sát tên đào ngũ này. Diệp Tu điều khiển Quân Mạc Tiếu đang làm MT cũng không ung dung gì. Bị áp chế 5 cấp nên hiệu quả của các kỹ năng cũng không được như mong đơi, huống hồ hắn còn đang kéo theo 7 con quái nhỏ, chắc chắn không thể dốc hết sức được. Bình thường trong phó bản 10 người, một lúc kéo nhiều quái như thế T chính và T phụ đã bận lắm rồi. Mà hiện tại Quân Mạc Tiếu làm MT, lại 1 chọi 7, được vậy hoàn toàn dựa vào kĩ năng của Diệp Tu.
“Đừng nhìn tui đánh, lo mà để ý đặc điểm của sơn tặc đi” Diệp Tu đang bận tối tăm mặt mũi vẫn quay ra nhắc mọi người.
Tiểu quái NPC trong phó bản cũng không đa dạng lắm. Về cơ bản, quái chỉ có vài loại, xuất hiện lặp đi lặp lại. Cho nên chỗ khó nhất của đợt đầu là phải chiến đấu trong trạng thái mù tịt, không biết tí gì về phó bản. Sau trận này, kiến thức về phó bản mới và quái mới từng bước được tích lũy, tự nhiên sẽ càng đánh càng thuận tay.
Hốn chiến với 7 tên sơn tặc kéo dài 3 phút. Sau khi Diệp Tu khống chế được tiết tấu, nhưng có kinh nghiệm đầy mình như anh già Ngụy Sâm cũng không thể hoàn toàn nghe theo lệnh được. Gã bắt đầu phát huy lối đánh thích hợp với nghề nghiệp của mình để giảm bớt gánh nặng cho đội. Đợt chiến đấu cuối cùng cũng kết thúc tốt đẹp. Đánh quái nhỏ thì không có gì để bàn, không có hao tổn gì nhiều, sau khi điều chỉnh chiến lược thì đoàn đội lại tiếp tục bước trên con đường dẫn vào trại.
Cùng lúc đó, có một số công hội, người chơi thân quen hoặc một số người rảnh rỗi cũng chạy lại xem. Trong phó bản Sơn Trại Ấn Sơn, ai cũng gặp khó khăn ở khâu thù hận liên hoàn của bảy con quái nhỏ ngay cửa vào.
Không đến mức thê thảm diệt toàn đoàn, nhưng muốn qua cửa không chút hao tổn gì như chiến đội Hưng Hân thì thật làm khó người chơi.
Ví dụ như Lam Khê Các, bọn họ có đội tinh anh, còn có hội trưởng Xuân Dịch Lão tự mình dẫn đầu đi khai hoang phó bản.
Giờ bị áp chế 5 cấp, đi được phó bản 10 người là bét nhất. Bây giờ mà đi “trải nghiệm” phó bản đông người hơn thì thật là coi thường hệ thống, lại càng không phải nói đến phó bản đỉnh cao 100 người. Kể cả phó bản 100 người cấp 70 cho đến giờ các công hội lớn cũng không ai dám nói chắc sẽ qua nữa là! Khi đi 100 khi về hơn 90 đã là kết quả không tồi rồi.
Bây giờ chơi với bảy con quái nhỏ phó bản cấp 75 hơn 5 cấp, có tập hợp hết năm đại cao thủ đứng đầu đoàn tinh anh công hội Lam Khê Các cũng phải đổi hai mạng người mới tiêu diệt sạch sẽ cái chùm quái này.
“Thật là áp lực ….” Sau khi đánh xong, Nhập Dạ Hàn sợ hãi than.
“Chúng ta chắc không qua nổi quá?” Bút Ngôn Phi nói.
“Đánh qua? Tí nữa còn như thế này, chúng ta ngay cả nhìn BOSS cũng khó ấy chứ” Nhập Dạ Hàn nói.
“Đi tham quan thôi…” Bút Ngôn Phi lo lắng, hai đại cao thủ Lam Khê Các lúc này đã mất hết ý chí chiến đấu. Đương nhiên cũng không thể trách họ được, trước khi đánh phó bản 10 người hơn 5 cấp bọn họ đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi. Có điều bọn họ cho rằng sẽ chết trong tay BOSS chứ đánh mấy con quái nhỏ thì chọi được, không ngờ rằng chỉ mới đợt quái nhỏ đầu tiên bọn họ đã tèo mất hai người.
“Chắc bây giờ chỉ có tuyển thủ chuyên nghiệp mới có thể đánh được phó bản 10 người thôi” Nhập Dạ Hàn nói.
“Lúc này chắc không có tuyển thủ chuyên nghiệp nào còn onl đâu nhỉ?” Bút Ngôn Phi nói. Mặc dù lúc này bọn họ có thể thấy trong Lam Khê Các, Sách Khắc Tát Nhĩ, Dạ Vũ Thanh Phiền, Lưu Vân hay Linh Hồn Ngữ Giả đều sáng đèn cả, nhưng bọn họ cũng biết người dùng tài khoản chưa chắc đã là các tuyển thủ. Thẻ tài khoàn đều phải giao cho bộ phận công hội, mấy ngày này đều nhờ người luyện giúp. Lúc này họ đang muốn lên cấp cấp tốc, sẽ chẳng chạy đến khu thường làm gì. Lúc này toàn bộ nhân vật của chiến đội Lam Vũ đều dừng ở khu có sẵn, chơi phó bản cấp 70.
Họ vốn là tài khoản cấp 70, đi phó bản cấp 70 đương nhiên là có kinh nghiệm rồi, nhưng trước mắt nhanh chóng thăng cấp mới là thượng sách. Lúc này toàn bộ nhân vật của chiến đội chuyên nghiệp đều cày cấp ở phó bản cấp 70. Trong vòng 11 ngày, các nhân vật luyện cấp sao cho có hiệu quả nhất, thăng cấp nhanh nhất, các việc khác cứ chờ đấy.
“Vậy thì tối nay chắc không có đội nào được kỷ lục lần đầu đâu nhỉ?” Nhập Dạ Hàn vừa nói xong trong đầu Lam Hà chợt nghĩ đến cái tên nào đó… Hắn bây giờ đang luyện cấp hay đánh phó bản nhỉ”
/1726
|