Edit + Beta: Kha & Tam
Ngũ Thần cảm giác nụ cười của Quân Mạc Tiếu có mùi âm mưu, nhưng không thể hỏi trực tiếp được. Hắn đành suy đoán từ chiến đội Nghĩa Trảm vừa được nhắc đến, rồi nhanh chóng nhận ra mối quan hệ mật thiết giữa hai bên.
Coi như phớt lờ vụ Nghĩa Trảm mượn chuyện Quân Mạc Tiếu là Diệp Thu để thu hút sự chú ý, thì chuyện Quân Mạc Tiếu, Nghĩa Trảm Thiên Hạ và đồng bọn đứng chung phe mở rộng quy mô cướp BOSS như hiện tại cũng chẳng phải bí mật gì rồi.
Tuy chiến đội Vô Cực có bé nhỏ thật, nhưng nếu đã quyết tâm bước vào con đường chuyên nghiệp, họ nhất định phải gầy dựng công hội trong game. Mà trong game, chiến đội Vô Cực cũng là một công hội khá quyền lực, đồng thời cũng phải cày cú vật vã trên mỗi chiến tuyến tranh giành vật liệu. Cho dù họ không chen chân nổi vào chiến trường giật BOSS hoang dã cam go nhất Thần Chi Linh Vực, nhưng họ vẫn chú ý tin tức bên đấy.
Ngũ Thần đắn đo suy nghĩ, Hưng Hân và Nghĩa Trảm có vẻ thân thiết lắm thì phải! Dù không quen thì sau mấy vụ kia cũng thân thiết ngay mà thôi. Mọi người cứ kháo nhau rằng Hưng Hân là một chiến đội tép riu đi lên từ tiệm net. Nhưng cứ nhìn đội hình của người ta đi, nào là đại thần giải nghệ Diệp Thu, đại thần thưở đầu Ngụy Sâm, tuyển thủ rời khỏi đội quán quân Kiều Nhất Phàm, hay hai thiên tài mới chơi Vinh Quang mà đã có trình độ sánh ngang dân nhà nghề kia. Có đứa nào giống kẻ dễ bắt nạt đâu, đội tép riu cái khỉ khô á.
Cũng có khi Nghĩa Trảm mới chính là kẻ đứng sau tất cả. Nghĩa Trảm đã vạch ra một kế hoạch khổng lồ, lập cùng lúc hai chiến đội, một cho tham gia giải đấu khiêu chiến, một cho gia nhập Liên minh. Đến lúc đó bọn họ nắm trong tay hai đội ngũ trong Liên minh, ưu thế chắc chắn sẽ rất khủng khiếp!
Tất nhiên điều này trái với quy định của Liên minh. Nhưng chuyện gì cũng có cách giải quyết, chẳng phải giờ chúng đang giấu diếm mọi chuyện đấy sao?
Mọi chuyện cần ngẫm lại kỹ hơn. Ngũ Thần càng nghĩ càng thấy phức tạp. Thế nhưng, quan hệ giữa Hưng Hân và Nghĩa Trảm có rối rắm thế đâu?
Vô Cực đặt niềm tin vào Nghĩa Trảm cũng không sai. Đã có nhiều đội ngũ gia nhập vào Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang mấy năm qua, nhưng hiếm có ai vung tiền chơi liều như Nghĩa Trảm lắm. Mới gia nhập đã PR hùng hậu, lại còn dám đụng chạm các chiến đội lớn, chứng tỏ Nghĩa Trảm cực kỳ tự tin.
Liên minh dần thương mại hóa, tiền cũng trở thành ưu thế vượt trội nhất. Sau màn chơi nổi của Nghĩa Trảm, nhiều chiến đội quả thực đều đang chú ý đến họ. Cả lũ đều hy vọng đây là một thằng ngốc lắm tiền, mới vào Liên minh đã bất chấp bành trướng sức mạnh, huênh hoang vung tiền hốt dùm họ mấy món vô dụng.
Thế mà chẳng ngờ, Nghĩa Trảm cực kỳ nổi trội trước khi gia nhập Liên minh lại chìm nghỉm trong mùa hè chuyển nhượng như thế. Mùa chuyển nhượng năm nay khá sôi động, tuyển thủ và nhân vật cấp thần chuyển đổi búa xua, vậy mà chiến đội mới gia nhập này lại chẳng có chút manh động nào. Đừng nói là một chiến đội tự tin thế này, dù là những chiến đội mạnh thưở mới gia nhập cũng sẽ bỏ tiền bạc nâng cao lực chiến của mình.
Thế mà Nghĩa Trảm chẳng làm gì cả, họ không ký hợp đồng với những tuyển thủ nổi tiếng, cũng không mua bất kỳ nhân vật tiếng tăm nào. Đội hình xuất hiện trên giải đấu chuyên nghiệp rõ ràng chính là những nhân vật thuộc công hội Nghĩa Trảm Thiên Hạ trong game. Tuy họ có đầu tư vào trang bị bạc, nhưng cả đội chỉ có 20 món. Đây chính là tầng lớp nghèo khó trong Liên minh, những kẻ sẽ làm giảm chất lượng trận đấu đấy!
Thậm chí có anh hùng bàn phím còn soạn cả diễn văn, yêu cầu Liên minh nên kiểm duyệt chiến đội mới gia nhập hàng năm gắt gao hơn, khảo sát kỹ hơn về chất lượng.
Chứ như bây giờ, Nghĩa Trảm gia nhập hoành tráng, sau ba lượt lại hoành tráng lót đáy, quả thực trở thành trò cười cho nhiều người.
Cũng có người nghĩ hành động của Nghĩa Trảm không sai. Nó chỉ phản ánh lại sai lầm của những kẻ cho rằng Nghĩa Trảm là kẻ ngốc lắm tiền. Người ta biết hết nên mới không chơi lớn lúc mới gia nhập, hơn nữa, có lẽ người ta cũng không đặt mục tiêu quá cao ở mùa giải đầu. Nghĩa Trảm có tiền cũng không định tiêu xài hoang phí, chỉ muốn phát triển một cách chậm mà chắc thôi.
Phân tích này coi như gần với kế hoạch ban đầu của Nghĩa Trảm nhất.
Tuy nhiên, nếu không phải đám Trảm Lâu Lan giữa chừng quen được Diệp Tu, kế hoạch sợ rằng sẽ khác. Có khi họ sẽ ném tiền quẩy tung thị trường như mọi người hy vọng, rồi gom hàng loạt nhân vật và tuyển thủ hàng sao về đội mình.
Còn Nghĩa Trảm bây giờ tuy cũng ao ước những món đồ thừa mà Vô Cực giải tán để lại, nhưng họ lại quen biết Diệp Tu.
Hà An chẳng qua chỉ là át chủ bài kiêm quản lý, sao so được với Lâu Quan Ninh đóng vai trò quan trọng trong Nghĩa Trảm. Người ta là ông chủ của chiến đội, quyền lực cao hơn biết bao nhiêu lần.
Hiện tại Lâu Quan Ninh tin tưởng Diệp Tu vô cùng, gần như coi hắn là cố vấn của đội. Hưng Hân dùng đồ của họ diệt gọn Vô Cực, Lâu Quan Ninh thông minh, đoán chắc rằng Vô Cực sẽ thanh lý mấy món đồ thừa. Tuy quen biết Diệp Tu giúp họ ngưng ảo tưởng, cố gắng hướng về con đường chậm mà chắc. Nhưng thành tích hiện nay lại làm họ cảm thấy rất khó chịu. Rõ ràng thực lực của họ sẽ tăng rõ rệt nếu chiếm được tài sản bên Vô Cực, đây còn là một chiến đội sắp giải tán, vậy sao họ có thể bỏ qua cơ hội này?
Lâu Quan Ninh dòm ngó tài sản của Vô Cực, nhưng trước khi mó vào, còn cất công tìm Diệp Tu hội ý, làm Diệp Tu không biết nói sao.
Diệp Tu cũng biết, bản thân Hưng Hân là sát thủ tiễn đưa chiến đội Vô Cực, giết xong chưa đợi người ta tắt thở đã bắt đầu cướp của tất nhiên bị ghét, nhưng Diệp Tu không dám đợi.
Cơ hội thâu tóm Vô Cực, thoạt nhìn chẳng ai quan tâm, thật ra bao nhiêu đội đang đợi cướp lấy! Nhưng trong mắt Diệp Tu, đối thủ khó xơi nhất chính là Nghĩa Trảm.
Bởi nhu cầu của Nghĩa Trảm cũng cấp bách chẳng kém Hưng Hân, quan trọng nhất là người ta có tiền, Hưng Hân không có; Nghĩa Trảm tổng thanh lý cho Vô Cực ok, Hưng Hân thì không thể... Nhìn góc nào đều kém hơn người ta. Bản thân Diệp Tu cũng băn khoăn, sợ nếu Nghĩa Trảm thực sự ra tay, tới lượt Hưng Hân chắc chỉ còn nước húp cháo.
Mà không ngờ Lâu Quan Ninh lại đi hỏi ý kiến Diệp Tu.
Nhìn hai cửa sổ chat trên màn hình, bên là Ngũ Thần, nạn nhân vừa bị mình cắt tiết; bên là Lâu Quan Ninh, đối thủ nhăm nhe tài sản nạn nhân. Trong lòng Diệp Tu đủ loại cảm xúc.
Sự tin tưởng của Lâu Quan Ninh khiến Diệp Tu cảm động. Đây chính là tình bằng hữu thật sự, sẽ không vì ích lợi trong game mà dễ dàng trở mặt. Thật ra trước nay, quan hệ hợp tác của Hưng Hân với Nghĩa Trảm, đều dựa trên nhu cầu, mục đích riêng của từng đội mà thôi.
Ban đầu Diệp Tu mượn danh tiếng Nghĩa Trảm Thiên Hạ để dọa nạt các thế lực thù địch, Nghĩa Trảm cũng mượn thân phận úp úp mở mở Diệp Thu của Quân Mạc Tiếu để lăng xê... Tới nay, hai bên hợp tác cướp BOSS hoang dã, cũng là mượn dùng sức nhau để nâng cấp đội mình.
Hiện tại Lâu Quan Ninh PM cho Diệp Tu, tất nhiên là có mục đích. Tuy vậy, Diệp Tu cảm thấy, riêng mỗi sự tín nhiệm này của hắn đã không dễ dàng. Lâu Quan Ninh không ngốc, hơn nữa còn rõ tình cảnh của Hưng Hân hơn đa số những kẻ khác, sao lại không biết Hưng Hân đang hăng hái nhòm ngó túi đồ của Vô Cực.
Trước tình hình đó, Lâu Quan Ninh vẫn dám nhắn tin nhắc chuyện này với Diệp Tu. Bấy giờ Diệp Tu cũng không ngại, nói luôn mục đích bên mình, hai người thẳng thắn với nhau, chút khúc mắc suýt phát sinh do vấn đề cạnh tranh rốt cuộc biến mất.
Hai chiến đội hợp tác với nhau, kẻ bất lợi là Vô Cực.
Chiến đội Nghĩa Trảm là đối tượng duy nhất vừa có tiền, vừa có nhu cầu. Nhưng bây giờ không thèm mở miệng liên hệ, họ còn có thể trông cậy ai được?
Mấy ngày nay cả đám Vô Cực hầu như đều thảo luận việc này, hoàn toàn không đoán ra rốt cuộc ý định của chiến đội Nghĩa Trảm thế nào.
Mà bây giờ, Ngũ Thần ngẫm lại quan hệ của Nghĩa Trảm với Hưng Hân, cảm thấy dường như đã nắm được điều gì.
Muốn kéo được chân đại gia Nghĩa Trảm, họ không thể bỏ qua thằng mọi rợ Hưng Hân! Hai chiến đội này, dù có chung chủ như đã nghĩ hay không, bây giờ đúng là đang hợp tác với nhau. Chiến đội Nghĩa Trảm nhất định sẽ không tự liên hệ để chịu thế hạ phong, mà chính Vô Cực cũng sẽ không xách bản thân qua cho người chặt chém. Hai bên hiện tại còn thiếu một cầu nối, cầu nối đó chính là Hưng Hân.
Đừng xem thường giá trị của Hưng Hân. Hưng Hân là nhân tố làm dịu đi mối quan hệ gay gắt giữa Nghĩa Trảm và Vô Cực, tạo điều kiện cho hai bên ngồi xuống bàn chuyện. Theo tình hình hiện tại, nếu cả hai cứ quyết cương tới cùng, ai cũng không được lợi.
Mà nhân tố điều hòa Hưng Hân không phải xuất hiện ngẫu nhiên, là có tính toán cả. Ngũ Thần đoán, nếu không phải Hưng Hân đột nhiên xuất hiện, Nghĩa Trảm Thiên Hạ đã liên hệ họ từ lâu. Là Hưng Hân cản tay Nghĩa Trảm, mà bản thân Hưng Hân không đủ điều kiện để Vô Cực chủ động chào hàng, nên mới đặt mình vào một vị trí khôn khéo như vậy.
Mà điều làm Ngũ Thần ấm ức nhất là, bây giờ dù có phát hiện ra mưu đồ của người kia cũng không thể không theo, bởi vì chỉ có làm vậy, ích lợi của ba bên mới được bảo đảm. Trừ phi Vô Cực cảm tính đến mức bất chấp cả lợi ích.
Sau khi nghe Ngũ Thần trình bày, mọi người đều kinh ngạc hồi lâu, ông chủ Vô Cực thở dài: “Dương mưu, đây mới là dương mưu... Đi bàn bạc với Hưng Hân đi, đừng ép cứng quá, xong rồi bóng gió tới Nghĩa Trảm luôn. Nhưng nếu đúng như lời cậu nói, không cần tụi mình, bên kia cũng sẽ tự nhắc thôi.”
Ngũ Thần cảm giác nụ cười của Quân Mạc Tiếu có mùi âm mưu, nhưng không thể hỏi trực tiếp được. Hắn đành suy đoán từ chiến đội Nghĩa Trảm vừa được nhắc đến, rồi nhanh chóng nhận ra mối quan hệ mật thiết giữa hai bên.
Coi như phớt lờ vụ Nghĩa Trảm mượn chuyện Quân Mạc Tiếu là Diệp Thu để thu hút sự chú ý, thì chuyện Quân Mạc Tiếu, Nghĩa Trảm Thiên Hạ và đồng bọn đứng chung phe mở rộng quy mô cướp BOSS như hiện tại cũng chẳng phải bí mật gì rồi.
Tuy chiến đội Vô Cực có bé nhỏ thật, nhưng nếu đã quyết tâm bước vào con đường chuyên nghiệp, họ nhất định phải gầy dựng công hội trong game. Mà trong game, chiến đội Vô Cực cũng là một công hội khá quyền lực, đồng thời cũng phải cày cú vật vã trên mỗi chiến tuyến tranh giành vật liệu. Cho dù họ không chen chân nổi vào chiến trường giật BOSS hoang dã cam go nhất Thần Chi Linh Vực, nhưng họ vẫn chú ý tin tức bên đấy.
Ngũ Thần đắn đo suy nghĩ, Hưng Hân và Nghĩa Trảm có vẻ thân thiết lắm thì phải! Dù không quen thì sau mấy vụ kia cũng thân thiết ngay mà thôi. Mọi người cứ kháo nhau rằng Hưng Hân là một chiến đội tép riu đi lên từ tiệm net. Nhưng cứ nhìn đội hình của người ta đi, nào là đại thần giải nghệ Diệp Thu, đại thần thưở đầu Ngụy Sâm, tuyển thủ rời khỏi đội quán quân Kiều Nhất Phàm, hay hai thiên tài mới chơi Vinh Quang mà đã có trình độ sánh ngang dân nhà nghề kia. Có đứa nào giống kẻ dễ bắt nạt đâu, đội tép riu cái khỉ khô á.
Cũng có khi Nghĩa Trảm mới chính là kẻ đứng sau tất cả. Nghĩa Trảm đã vạch ra một kế hoạch khổng lồ, lập cùng lúc hai chiến đội, một cho tham gia giải đấu khiêu chiến, một cho gia nhập Liên minh. Đến lúc đó bọn họ nắm trong tay hai đội ngũ trong Liên minh, ưu thế chắc chắn sẽ rất khủng khiếp!
Tất nhiên điều này trái với quy định của Liên minh. Nhưng chuyện gì cũng có cách giải quyết, chẳng phải giờ chúng đang giấu diếm mọi chuyện đấy sao?
Mọi chuyện cần ngẫm lại kỹ hơn. Ngũ Thần càng nghĩ càng thấy phức tạp. Thế nhưng, quan hệ giữa Hưng Hân và Nghĩa Trảm có rối rắm thế đâu?
Vô Cực đặt niềm tin vào Nghĩa Trảm cũng không sai. Đã có nhiều đội ngũ gia nhập vào Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang mấy năm qua, nhưng hiếm có ai vung tiền chơi liều như Nghĩa Trảm lắm. Mới gia nhập đã PR hùng hậu, lại còn dám đụng chạm các chiến đội lớn, chứng tỏ Nghĩa Trảm cực kỳ tự tin.
Liên minh dần thương mại hóa, tiền cũng trở thành ưu thế vượt trội nhất. Sau màn chơi nổi của Nghĩa Trảm, nhiều chiến đội quả thực đều đang chú ý đến họ. Cả lũ đều hy vọng đây là một thằng ngốc lắm tiền, mới vào Liên minh đã bất chấp bành trướng sức mạnh, huênh hoang vung tiền hốt dùm họ mấy món vô dụng.
Thế mà chẳng ngờ, Nghĩa Trảm cực kỳ nổi trội trước khi gia nhập Liên minh lại chìm nghỉm trong mùa hè chuyển nhượng như thế. Mùa chuyển nhượng năm nay khá sôi động, tuyển thủ và nhân vật cấp thần chuyển đổi búa xua, vậy mà chiến đội mới gia nhập này lại chẳng có chút manh động nào. Đừng nói là một chiến đội tự tin thế này, dù là những chiến đội mạnh thưở mới gia nhập cũng sẽ bỏ tiền bạc nâng cao lực chiến của mình.
Thế mà Nghĩa Trảm chẳng làm gì cả, họ không ký hợp đồng với những tuyển thủ nổi tiếng, cũng không mua bất kỳ nhân vật tiếng tăm nào. Đội hình xuất hiện trên giải đấu chuyên nghiệp rõ ràng chính là những nhân vật thuộc công hội Nghĩa Trảm Thiên Hạ trong game. Tuy họ có đầu tư vào trang bị bạc, nhưng cả đội chỉ có 20 món. Đây chính là tầng lớp nghèo khó trong Liên minh, những kẻ sẽ làm giảm chất lượng trận đấu đấy!
Thậm chí có anh hùng bàn phím còn soạn cả diễn văn, yêu cầu Liên minh nên kiểm duyệt chiến đội mới gia nhập hàng năm gắt gao hơn, khảo sát kỹ hơn về chất lượng.
Chứ như bây giờ, Nghĩa Trảm gia nhập hoành tráng, sau ba lượt lại hoành tráng lót đáy, quả thực trở thành trò cười cho nhiều người.
Cũng có người nghĩ hành động của Nghĩa Trảm không sai. Nó chỉ phản ánh lại sai lầm của những kẻ cho rằng Nghĩa Trảm là kẻ ngốc lắm tiền. Người ta biết hết nên mới không chơi lớn lúc mới gia nhập, hơn nữa, có lẽ người ta cũng không đặt mục tiêu quá cao ở mùa giải đầu. Nghĩa Trảm có tiền cũng không định tiêu xài hoang phí, chỉ muốn phát triển một cách chậm mà chắc thôi.
Phân tích này coi như gần với kế hoạch ban đầu của Nghĩa Trảm nhất.
Tuy nhiên, nếu không phải đám Trảm Lâu Lan giữa chừng quen được Diệp Tu, kế hoạch sợ rằng sẽ khác. Có khi họ sẽ ném tiền quẩy tung thị trường như mọi người hy vọng, rồi gom hàng loạt nhân vật và tuyển thủ hàng sao về đội mình.
Còn Nghĩa Trảm bây giờ tuy cũng ao ước những món đồ thừa mà Vô Cực giải tán để lại, nhưng họ lại quen biết Diệp Tu.
Hà An chẳng qua chỉ là át chủ bài kiêm quản lý, sao so được với Lâu Quan Ninh đóng vai trò quan trọng trong Nghĩa Trảm. Người ta là ông chủ của chiến đội, quyền lực cao hơn biết bao nhiêu lần.
Hiện tại Lâu Quan Ninh tin tưởng Diệp Tu vô cùng, gần như coi hắn là cố vấn của đội. Hưng Hân dùng đồ của họ diệt gọn Vô Cực, Lâu Quan Ninh thông minh, đoán chắc rằng Vô Cực sẽ thanh lý mấy món đồ thừa. Tuy quen biết Diệp Tu giúp họ ngưng ảo tưởng, cố gắng hướng về con đường chậm mà chắc. Nhưng thành tích hiện nay lại làm họ cảm thấy rất khó chịu. Rõ ràng thực lực của họ sẽ tăng rõ rệt nếu chiếm được tài sản bên Vô Cực, đây còn là một chiến đội sắp giải tán, vậy sao họ có thể bỏ qua cơ hội này?
Lâu Quan Ninh dòm ngó tài sản của Vô Cực, nhưng trước khi mó vào, còn cất công tìm Diệp Tu hội ý, làm Diệp Tu không biết nói sao.
Diệp Tu cũng biết, bản thân Hưng Hân là sát thủ tiễn đưa chiến đội Vô Cực, giết xong chưa đợi người ta tắt thở đã bắt đầu cướp của tất nhiên bị ghét, nhưng Diệp Tu không dám đợi.
Cơ hội thâu tóm Vô Cực, thoạt nhìn chẳng ai quan tâm, thật ra bao nhiêu đội đang đợi cướp lấy! Nhưng trong mắt Diệp Tu, đối thủ khó xơi nhất chính là Nghĩa Trảm.
Bởi nhu cầu của Nghĩa Trảm cũng cấp bách chẳng kém Hưng Hân, quan trọng nhất là người ta có tiền, Hưng Hân không có; Nghĩa Trảm tổng thanh lý cho Vô Cực ok, Hưng Hân thì không thể... Nhìn góc nào đều kém hơn người ta. Bản thân Diệp Tu cũng băn khoăn, sợ nếu Nghĩa Trảm thực sự ra tay, tới lượt Hưng Hân chắc chỉ còn nước húp cháo.
Mà không ngờ Lâu Quan Ninh lại đi hỏi ý kiến Diệp Tu.
Nhìn hai cửa sổ chat trên màn hình, bên là Ngũ Thần, nạn nhân vừa bị mình cắt tiết; bên là Lâu Quan Ninh, đối thủ nhăm nhe tài sản nạn nhân. Trong lòng Diệp Tu đủ loại cảm xúc.
Sự tin tưởng của Lâu Quan Ninh khiến Diệp Tu cảm động. Đây chính là tình bằng hữu thật sự, sẽ không vì ích lợi trong game mà dễ dàng trở mặt. Thật ra trước nay, quan hệ hợp tác của Hưng Hân với Nghĩa Trảm, đều dựa trên nhu cầu, mục đích riêng của từng đội mà thôi.
Ban đầu Diệp Tu mượn danh tiếng Nghĩa Trảm Thiên Hạ để dọa nạt các thế lực thù địch, Nghĩa Trảm cũng mượn thân phận úp úp mở mở Diệp Thu của Quân Mạc Tiếu để lăng xê... Tới nay, hai bên hợp tác cướp BOSS hoang dã, cũng là mượn dùng sức nhau để nâng cấp đội mình.
Hiện tại Lâu Quan Ninh PM cho Diệp Tu, tất nhiên là có mục đích. Tuy vậy, Diệp Tu cảm thấy, riêng mỗi sự tín nhiệm này của hắn đã không dễ dàng. Lâu Quan Ninh không ngốc, hơn nữa còn rõ tình cảnh của Hưng Hân hơn đa số những kẻ khác, sao lại không biết Hưng Hân đang hăng hái nhòm ngó túi đồ của Vô Cực.
Trước tình hình đó, Lâu Quan Ninh vẫn dám nhắn tin nhắc chuyện này với Diệp Tu. Bấy giờ Diệp Tu cũng không ngại, nói luôn mục đích bên mình, hai người thẳng thắn với nhau, chút khúc mắc suýt phát sinh do vấn đề cạnh tranh rốt cuộc biến mất.
Hai chiến đội hợp tác với nhau, kẻ bất lợi là Vô Cực.
Chiến đội Nghĩa Trảm là đối tượng duy nhất vừa có tiền, vừa có nhu cầu. Nhưng bây giờ không thèm mở miệng liên hệ, họ còn có thể trông cậy ai được?
Mấy ngày nay cả đám Vô Cực hầu như đều thảo luận việc này, hoàn toàn không đoán ra rốt cuộc ý định của chiến đội Nghĩa Trảm thế nào.
Mà bây giờ, Ngũ Thần ngẫm lại quan hệ của Nghĩa Trảm với Hưng Hân, cảm thấy dường như đã nắm được điều gì.
Muốn kéo được chân đại gia Nghĩa Trảm, họ không thể bỏ qua thằng mọi rợ Hưng Hân! Hai chiến đội này, dù có chung chủ như đã nghĩ hay không, bây giờ đúng là đang hợp tác với nhau. Chiến đội Nghĩa Trảm nhất định sẽ không tự liên hệ để chịu thế hạ phong, mà chính Vô Cực cũng sẽ không xách bản thân qua cho người chặt chém. Hai bên hiện tại còn thiếu một cầu nối, cầu nối đó chính là Hưng Hân.
Đừng xem thường giá trị của Hưng Hân. Hưng Hân là nhân tố làm dịu đi mối quan hệ gay gắt giữa Nghĩa Trảm và Vô Cực, tạo điều kiện cho hai bên ngồi xuống bàn chuyện. Theo tình hình hiện tại, nếu cả hai cứ quyết cương tới cùng, ai cũng không được lợi.
Mà nhân tố điều hòa Hưng Hân không phải xuất hiện ngẫu nhiên, là có tính toán cả. Ngũ Thần đoán, nếu không phải Hưng Hân đột nhiên xuất hiện, Nghĩa Trảm Thiên Hạ đã liên hệ họ từ lâu. Là Hưng Hân cản tay Nghĩa Trảm, mà bản thân Hưng Hân không đủ điều kiện để Vô Cực chủ động chào hàng, nên mới đặt mình vào một vị trí khôn khéo như vậy.
Mà điều làm Ngũ Thần ấm ức nhất là, bây giờ dù có phát hiện ra mưu đồ của người kia cũng không thể không theo, bởi vì chỉ có làm vậy, ích lợi của ba bên mới được bảo đảm. Trừ phi Vô Cực cảm tính đến mức bất chấp cả lợi ích.
Sau khi nghe Ngũ Thần trình bày, mọi người đều kinh ngạc hồi lâu, ông chủ Vô Cực thở dài: “Dương mưu, đây mới là dương mưu... Đi bàn bạc với Hưng Hân đi, đừng ép cứng quá, xong rồi bóng gió tới Nghĩa Trảm luôn. Nhưng nếu đúng như lời cậu nói, không cần tụi mình, bên kia cũng sẽ tự nhắc thôi.”
/1726
|