Sau khi bị gọi về, Trần Dạ Huy chạy thẳng lên văn phòng của ông chủ, vừa vào đã hận không thể thề trước tất cả mọi đồ đạc trong bán kính 500m rằng Diệp Thu dùng Quân Mạc Tiếu, bởi chính hắn đã xác nhận, hai nhân vật đối thoại thẳng mặt cả mà.Nhưng nhân vật cũng chỉ là một tấm thẻ, Diệp Thu dùng được, người khác cũng dùng được. Trần Dạ Huy có đem tất cả mọi thứ ra đảm bảo cũng chỉ chứng minh được lúc đó hắn đụng độ Quân Mạc Tiếu chính là Diệp Thu, còn người cầm acc Diệp Thu đi đăng ký thì không phải.
Đây hoàn toàn là chuyện có thể xảy ra, sai ở chỗ không ai dự tính được mà thôi. Trần Dạ Huy đang ấm ức lắm, bởi thực chất hắn cũng đâu đoán sai, chỉ vì không ngờ được lúc này Quân Mạc Tiếu lại không phải Diệp Thu chứ, nhưng Thôi Lập, hay thậm chí là Đào Hiên cũng có ngờ được đâu? Chuẩn bị phanh phui thân phận của Diệp Thu là ý kiến được mọi người thông qua. Tuy người khởi xướng là hắn, nhưng giờ phải chịu toàn bộ trách nhiệm, Trần Dạ Huy vẫn khá ấm ức.
Lúc này Đào Hiên cũng giận tím mặt, hỏi một câu đầy phi logic: “Có khi nào là hắn cố ý làm cậu hiểu nhầm không?”
Nghe xong, Trần Dạ Huy suy ngẫm mất nửa ngày, không phát hiện được bên trong có âm mưu gì mới cẩn thận nhìn Đào Hiên, dè dặt bảo: “Diệp Thu… cố ý khiến chúng ta nghĩ hắn là Diệp Thu… vậy chẳng phải hắn chính là Diệp Thu sao?”
“Ông chủ…” Thôi Lập đứng bên thấy Đào Hiên suy diễn lung tung cũng không nhịn được vội vàng bảo: “Diệp Thu ẩn sau Quân Mạc Tiếu là sự thật mười mươi, chúng ta đều từng liên hệ, hắn ở trong Hưng Hân đối diện còn gì? Chiến đội Hưng Hân chắc chắn có liên quan tới hắn. Có lẽ, tên báo danh vòng khiêu chiến vào phút chót của Quân Mạc Tiếu không phải Diệp Thu.”
Thực chất việc này không hề phức tạp, Đào Hiên không ngu, khi nhận được tin cũng từng nghĩ đến. Nhưng dù biết vậy, hắn vẫn bất cẩn bỏ qua khả năng này. Giờ đã lỡ gây scandal lớn, họ phải giải thích thế nào trước lượng fan đông đảo đây?
Đào Hiên cảm thấy thể diện sắp mất sạch nên mới nghĩ ra lời giải thích lọt tai này, chẳng ngờ lại tự làm mình rối theo.
“Việc này phải giải quyết thế nào, hai người cho ý kiến đi.” Đào Hiên bình tĩnh lại, cũng biết giờ có tức giận cũng chẳng giải quyết được gì, truy cứu trách nhiệm, không cần, đây không phải lỗi của cá nhân ai, cả tập thể không xảo quyệt bằng ai đó mà thôi.
“Diệp Thu không dùng Quân Mạc Tiếu, vậy có phải hắn báo danh với nhân vật khác trong chiến đội Hưng Hân không?” Thôi Lập đoán.
Đào Hiên mở trang giải khiêu chiến trên máy tính ra, gõ hai chữ “Hưng Hân” vào ô tìm kiếm, tìm được 62 kết quả.
Đã nhiều ngày kể từ khi Trần Quả báo danh. Đại gia đình Hưng Hân đã có thêm thành viên mới, lại thêm 17 đội ngũ tên Hưng Hân, muốn biết đâu là Hưng Hân phía đối diện thì phải kiểm tra tư liệu từng đội một. Đào Hiên đang mệt tâm bở mọe, còn tâm trí đâu đi check hàng từng em, ngược lại quản lý Thôi Lập nhanh mắt thấy tình hình trên máy, chủ động xung phong: “Để tôi đến tìm xem sao?”
“Thôi không cần.” Đào Hiên click đại một Hưng Hân ra xem, đương nhiên không may mắn một phát trúng ngay Hưng Hân bên kia, “Ở đây không ghi tên thật, hỏi thẳng Liên minh xem sao.”
Kết quả là Vương Thăng bên bộ phận marketing cùng chạy sang với Trần Dạ Huy nhảy vào bảo: “Trong báo hình như có nói không có Diệp Thu?”
“Có nói không?” Đào Hiên nghe tin từ Thôi Lập, lại thấy fan chợt làm phản thì chắc mẩm tình hình, không xem tận mắt nữa. Giờ nghe Vương Thăng nói thế, hắn mới quay ra hỏi Thôi Lập.
Ai dè Thôi Lập cũng rứa, hắn cũng nghe cấp dưới báo cáo mà không thèm đọc báo. Vương Thăng tiếp lời, “Có nói. Nói rằng bên phía Liên minh đã xác nhận trong danh sách báo danh của chiến đội Hưng Hân không hề có Diệp Thu.”
Quả nhiên năng lực thu thập tin tức của cánh nhà báo cao hơn họ nhiều.
Lúc phóng viên hỏi được Liên minh về thân phận Quân Mạc Tiếu, cũng tiện thể hỏi luôn bên Hưng Hân có ai là Diệp Thu không. Hai câu hỏi đều có đáp án chính xác cả rồi. Giờ bị công bố ra ngoài chẳng khác nào đánh thẳng vào mặt mũi của Gia Thế.
May mà bên báo Esport cũng coi như công bằng khi phân tích khá lý trí trong bài viết: Tuy Liên minh chứng thực Diệp Thu không hề báo danh trong chiến đội Hưng Hân, nhưng Gia Thế cũng không có lý do để làm chuyện ngược đời như vậy. Chiến đội Hưng Hân chắc chắn có quan hệ với Diệp Thu, nhân vật Quân Mạc Tiếu có lẽ cũng thế, chẳng qua anh ta không dùng nhân vật này báo danh vòng khiêu chiến mà thôi.
Đào Hiên lúc này mới rõ ràng bài báo viết thế nào. Phóng viên đã giúp họ tìm hiểu những chuyện họ cần, còn điều tra gì nữa. Chả lẽ chạy xồng xộc vào tiệm net đối diện ấn đầu Diệp Thu xuống bức cung?
“Vậy giải thích với fan theo hướng vai vế Diệp Thu trong chiến đội Hưng Hân đi.” Đào Hiên ra chỉ thị.
“Em hiểu rồi.” Vương Thăng gật đầu. Hắn là trưởng bộ phận marketing, đây là nghề của hắn. Xin ý kiến lãnh đạo về mục tiêu chính, tránh tương lai xảy ra vấn đề gì khiến bản thân phải gánh toàn bộ trách nhiệm. Có chỉ thị của lãnh đạo cũng như nắm được bùa hộ mệnh trong tay, làm việc cũng trơn tru hơn chứ, phải không nào?
Vương Thăng lập tức đi làm liền. Liên hệ với cánh nhà báo và fan, đây vốn chính là nội dung chủ yếu trong công việc của hắn.
Phòng làm việc của Đào Hiên chỉ còn Thôi Lập và Trần Dạ Huy, không khí ngột ngạt hẳn, lãnh đạo còn chưa nguôi giận đâu! Hai người liếc nhìn nhau, sau đó Thôi Lập lên tiếng, “Không còn việc gì thì chúng tôi ra ngoài trước.”
“Ừ.” Đào Hiên lên tiếng, Thôi Lập và Trần Dạ Huy vội vàng lẩn ra ngoài.
Trong phòng làm việc, Đào Hiên sa sầm ngồi im cả nửa ngày. Sau đó đứng dậy đến bên cửa sổ.
Fan tụ tập trước cửa câu lạc bộ đã thưa bớt, tiệm net Hưng Hân bên đường cũng khỏi phải bàn. Nhiều fan mờ mịt và chần chừ, nom vẻ bối rối không hiểu. Lúc thì thế này, khi lại thế kia, fan cũng có sĩ diện. Vừa nãy làm ầm trước cửa Hưng Hân là thế, kết quả nhà báo đưa tin Quân Mạc Tiếu không phải Diệp Thu, trong chiến đội Hưng Hân cũng không có Diệp Thu, đây là đánh vào mặt mũi của Gia Thế, đồng thời cũng làm bẽ mặt fan đến sinh sự. Toàn bộ Gia Thế đều xấu mặt, fan ngoại lệ ư?
Bên này cũng đang giải thích với fan, thừa nhận trước đó có thể do hiểu nhầm, nhưng vẫn nhấn mạnh chiến đội Hưng Hân có dính líu với Diệp Thu. Song nói tới nói lui vẫn không đưa ra được bằng chứng rõ ràng, fan cũng có ngu đâu mà nói gì tin nấy, giờ chịu chấp nhận lời giải thích của câu lạc bộ Gia Thế đã tốt lắm rồi, về phần có chạy sang bên kia gây chuyện không thì thật tình là fan đíu có hứng.
Cuối cùng vở hài kịch cũng khép màn, Gia Thế và fan Gia Thế đều mất mặt. Hưng Hân thì sao? Từ đầu chí cuối chưa hề nói câu nào, chỉ có cánh nhà báo đến lấy tin phát hiện chân tướng, tung tin ra rồi Gia Thế tự ôm nhục mà thôi. Bị loại đã đủ ê chề, giờ ôm thêm quả phốt, thành viên Gia Thế gần như không dám mở trang web liên quan đến Vinh Quang ra xem, đảm bảo ở đó đã rải đầy gạch đá cho họ xây nhà.
Ném đá là chuyện hiển nhiên, ngoài ra cũng không vắng những anh hùng bàn phím đem ra mổ xẻ.
Như những gì báo đã đưa tin, tuy Gia Thế dính phốt, nhưng phốt này cũng phải có nguyên nhân, Diệp Thu, Hưng Hân và Quân Mạc Tiếu chắc chắn liên quan nhau, đây là điều không thể chối cãi.
Ngoài ra, nếu Diệp Thu báo danh, vậy có phải trái quy định không? Tuyển thủ đã nghỉ thi đấu, chẳng phải một năm sau mới được quay lại hay sao? Quy định này đương nhiên phải tìm Liên minh giải thích rồi. Chẳng ngờ khi nhận được phỏng vấn, nhân viên Liên minh lại xấu hổ thừa nhận rằng, trong quy định về tuyển thủ giải nghệ không hề đề cập đến giải khiêu chiến. Thế nên theo quy định hiện hành, họ chỉ có thể thừa nhận không phạm quy.
Ngoài của ngoài ra, mối mâu thuẫn của Diệp Thu và Gia Thế, chuyện Quân Mạc Tiếu gây sóng gió từ khu 10 đến Thần Chi Lĩnh Vực, với cả những nhân vật báo danh của Hưng Hân nữa… Tất cả đều bị đem ra mổ xẻ.
Chuyện lớn như vậy, người biết ơn Hưng Hân nhất phải nhắc đến Trương Giai Lạc. Tuy hắn từng tỏ ý mình sẽ gia nhập Bá Đồ, nhưng lúc đó giải nghệ chưa đầy một năm, chỉ có thể nói chứ chưa có hành động thực tế nào. Đến tháng 8, rốt cuộc Trương Giai Lạc cũng kết thúc thời hạn một năm, chính thức tuyên bố quay về.
Trong lúc này, có không ít lời đồn liên quan đến Trương Giai Lạc, nhất là những người chơi Bách Hoa chưa từ bỏ ý định, thậm chí họ còn bắt tay nhau kí tên kêu gọi Trương Giai Lạc quay về chiến đội Bách Hoa, dù việc này và hướng xây dựng chiến đội Bách Hoa hoàn toàn không khớp nhau. Nhưng fan là thế, chiến đội có thể ảnh hưởng họ, nhưng không thể khống chế họ. Họ chỉ làm theo sở thích của mình mà thôi. Những fan cuồng của Trương Giai Lạc không hề quan tâm chiến đội tập trung phát triển theo hướng nào, cũng đíu care câu lạc bộ mong fan phải tỉnh táo, quá khứ tốt đẹp vẫn chỉ là quá khứ, chúng ta phải cùng nhau lên tiếng vì tương lai tươi sáng hơn.
Bên phía câu lạc bộ Bách Hoa cũng hoảng không kém! Hướng xây dựng đội ngũ của họ hiện nay không hề giữ lại vị trí cho Trương Giai Lạc, ngay cả nhân vật Bách Hoa Liễu Loạn cũng bán đứt rồi.
Giờ fan giở trò này, nhỡ Trương Giai Lạc bị cảm động, quyết tâm thay đổi ý định quay về Bách Hoa, vậy càng khiến chiến đội rơi vào tình huống khó xử.
May mà Trương Giai Lạc rất quyết tâm. Trong buổi họp báo quay lại, Trương Giai Lạc tỏ ý cảm ơn và áy náy với fan Bách Hoa.
“Nhưng dù thế nào, tôi cũng có thứ mình theo đuổi tới cùng.” Trương Giai Lạc nói trong buổi họp báo.
“Ý anh là chỉ giải quán quân ư?” Phóng viên đặt câu hỏi.
“Đúng vậy.” Trương Giai Lạc gật đầu.
“Quán quân thực sự quan trọng đến vậy sao?” Một phóng viên khác khinh thường hỏi. Fan Bách Hoa gần như dốc cạn lời, khóc lóc van xin Trương Giai Lạc. Nhưng hắn vẫn không ngoảnh đầu lại, có không ít người cảm thấy không đành lòng, dù là giới truyền thông hay phóng viên, đôi khi cũng bị tình cảm lấn át.
“Đúng vậy, rất quan trọng.” Trương Giai Lạc nhìn thẳng vào ánh mắt khinh thường của phóng viên kia, “Quan trọng hơn tất cả mọi thứ.”
Đây hoàn toàn là chuyện có thể xảy ra, sai ở chỗ không ai dự tính được mà thôi. Trần Dạ Huy đang ấm ức lắm, bởi thực chất hắn cũng đâu đoán sai, chỉ vì không ngờ được lúc này Quân Mạc Tiếu lại không phải Diệp Thu chứ, nhưng Thôi Lập, hay thậm chí là Đào Hiên cũng có ngờ được đâu? Chuẩn bị phanh phui thân phận của Diệp Thu là ý kiến được mọi người thông qua. Tuy người khởi xướng là hắn, nhưng giờ phải chịu toàn bộ trách nhiệm, Trần Dạ Huy vẫn khá ấm ức.
Lúc này Đào Hiên cũng giận tím mặt, hỏi một câu đầy phi logic: “Có khi nào là hắn cố ý làm cậu hiểu nhầm không?”
Nghe xong, Trần Dạ Huy suy ngẫm mất nửa ngày, không phát hiện được bên trong có âm mưu gì mới cẩn thận nhìn Đào Hiên, dè dặt bảo: “Diệp Thu… cố ý khiến chúng ta nghĩ hắn là Diệp Thu… vậy chẳng phải hắn chính là Diệp Thu sao?”
“Ông chủ…” Thôi Lập đứng bên thấy Đào Hiên suy diễn lung tung cũng không nhịn được vội vàng bảo: “Diệp Thu ẩn sau Quân Mạc Tiếu là sự thật mười mươi, chúng ta đều từng liên hệ, hắn ở trong Hưng Hân đối diện còn gì? Chiến đội Hưng Hân chắc chắn có liên quan tới hắn. Có lẽ, tên báo danh vòng khiêu chiến vào phút chót của Quân Mạc Tiếu không phải Diệp Thu.”
Thực chất việc này không hề phức tạp, Đào Hiên không ngu, khi nhận được tin cũng từng nghĩ đến. Nhưng dù biết vậy, hắn vẫn bất cẩn bỏ qua khả năng này. Giờ đã lỡ gây scandal lớn, họ phải giải thích thế nào trước lượng fan đông đảo đây?
Đào Hiên cảm thấy thể diện sắp mất sạch nên mới nghĩ ra lời giải thích lọt tai này, chẳng ngờ lại tự làm mình rối theo.
“Việc này phải giải quyết thế nào, hai người cho ý kiến đi.” Đào Hiên bình tĩnh lại, cũng biết giờ có tức giận cũng chẳng giải quyết được gì, truy cứu trách nhiệm, không cần, đây không phải lỗi của cá nhân ai, cả tập thể không xảo quyệt bằng ai đó mà thôi.
“Diệp Thu không dùng Quân Mạc Tiếu, vậy có phải hắn báo danh với nhân vật khác trong chiến đội Hưng Hân không?” Thôi Lập đoán.
Đào Hiên mở trang giải khiêu chiến trên máy tính ra, gõ hai chữ “Hưng Hân” vào ô tìm kiếm, tìm được 62 kết quả.
Đã nhiều ngày kể từ khi Trần Quả báo danh. Đại gia đình Hưng Hân đã có thêm thành viên mới, lại thêm 17 đội ngũ tên Hưng Hân, muốn biết đâu là Hưng Hân phía đối diện thì phải kiểm tra tư liệu từng đội một. Đào Hiên đang mệt tâm bở mọe, còn tâm trí đâu đi check hàng từng em, ngược lại quản lý Thôi Lập nhanh mắt thấy tình hình trên máy, chủ động xung phong: “Để tôi đến tìm xem sao?”
“Thôi không cần.” Đào Hiên click đại một Hưng Hân ra xem, đương nhiên không may mắn một phát trúng ngay Hưng Hân bên kia, “Ở đây không ghi tên thật, hỏi thẳng Liên minh xem sao.”
Kết quả là Vương Thăng bên bộ phận marketing cùng chạy sang với Trần Dạ Huy nhảy vào bảo: “Trong báo hình như có nói không có Diệp Thu?”
“Có nói không?” Đào Hiên nghe tin từ Thôi Lập, lại thấy fan chợt làm phản thì chắc mẩm tình hình, không xem tận mắt nữa. Giờ nghe Vương Thăng nói thế, hắn mới quay ra hỏi Thôi Lập.
Ai dè Thôi Lập cũng rứa, hắn cũng nghe cấp dưới báo cáo mà không thèm đọc báo. Vương Thăng tiếp lời, “Có nói. Nói rằng bên phía Liên minh đã xác nhận trong danh sách báo danh của chiến đội Hưng Hân không hề có Diệp Thu.”
Quả nhiên năng lực thu thập tin tức của cánh nhà báo cao hơn họ nhiều.
Lúc phóng viên hỏi được Liên minh về thân phận Quân Mạc Tiếu, cũng tiện thể hỏi luôn bên Hưng Hân có ai là Diệp Thu không. Hai câu hỏi đều có đáp án chính xác cả rồi. Giờ bị công bố ra ngoài chẳng khác nào đánh thẳng vào mặt mũi của Gia Thế.
May mà bên báo Esport cũng coi như công bằng khi phân tích khá lý trí trong bài viết: Tuy Liên minh chứng thực Diệp Thu không hề báo danh trong chiến đội Hưng Hân, nhưng Gia Thế cũng không có lý do để làm chuyện ngược đời như vậy. Chiến đội Hưng Hân chắc chắn có quan hệ với Diệp Thu, nhân vật Quân Mạc Tiếu có lẽ cũng thế, chẳng qua anh ta không dùng nhân vật này báo danh vòng khiêu chiến mà thôi.
Đào Hiên lúc này mới rõ ràng bài báo viết thế nào. Phóng viên đã giúp họ tìm hiểu những chuyện họ cần, còn điều tra gì nữa. Chả lẽ chạy xồng xộc vào tiệm net đối diện ấn đầu Diệp Thu xuống bức cung?
“Vậy giải thích với fan theo hướng vai vế Diệp Thu trong chiến đội Hưng Hân đi.” Đào Hiên ra chỉ thị.
“Em hiểu rồi.” Vương Thăng gật đầu. Hắn là trưởng bộ phận marketing, đây là nghề của hắn. Xin ý kiến lãnh đạo về mục tiêu chính, tránh tương lai xảy ra vấn đề gì khiến bản thân phải gánh toàn bộ trách nhiệm. Có chỉ thị của lãnh đạo cũng như nắm được bùa hộ mệnh trong tay, làm việc cũng trơn tru hơn chứ, phải không nào?
Vương Thăng lập tức đi làm liền. Liên hệ với cánh nhà báo và fan, đây vốn chính là nội dung chủ yếu trong công việc của hắn.
Phòng làm việc của Đào Hiên chỉ còn Thôi Lập và Trần Dạ Huy, không khí ngột ngạt hẳn, lãnh đạo còn chưa nguôi giận đâu! Hai người liếc nhìn nhau, sau đó Thôi Lập lên tiếng, “Không còn việc gì thì chúng tôi ra ngoài trước.”
“Ừ.” Đào Hiên lên tiếng, Thôi Lập và Trần Dạ Huy vội vàng lẩn ra ngoài.
Trong phòng làm việc, Đào Hiên sa sầm ngồi im cả nửa ngày. Sau đó đứng dậy đến bên cửa sổ.
Fan tụ tập trước cửa câu lạc bộ đã thưa bớt, tiệm net Hưng Hân bên đường cũng khỏi phải bàn. Nhiều fan mờ mịt và chần chừ, nom vẻ bối rối không hiểu. Lúc thì thế này, khi lại thế kia, fan cũng có sĩ diện. Vừa nãy làm ầm trước cửa Hưng Hân là thế, kết quả nhà báo đưa tin Quân Mạc Tiếu không phải Diệp Thu, trong chiến đội Hưng Hân cũng không có Diệp Thu, đây là đánh vào mặt mũi của Gia Thế, đồng thời cũng làm bẽ mặt fan đến sinh sự. Toàn bộ Gia Thế đều xấu mặt, fan ngoại lệ ư?
Bên này cũng đang giải thích với fan, thừa nhận trước đó có thể do hiểu nhầm, nhưng vẫn nhấn mạnh chiến đội Hưng Hân có dính líu với Diệp Thu. Song nói tới nói lui vẫn không đưa ra được bằng chứng rõ ràng, fan cũng có ngu đâu mà nói gì tin nấy, giờ chịu chấp nhận lời giải thích của câu lạc bộ Gia Thế đã tốt lắm rồi, về phần có chạy sang bên kia gây chuyện không thì thật tình là fan đíu có hứng.
Cuối cùng vở hài kịch cũng khép màn, Gia Thế và fan Gia Thế đều mất mặt. Hưng Hân thì sao? Từ đầu chí cuối chưa hề nói câu nào, chỉ có cánh nhà báo đến lấy tin phát hiện chân tướng, tung tin ra rồi Gia Thế tự ôm nhục mà thôi. Bị loại đã đủ ê chề, giờ ôm thêm quả phốt, thành viên Gia Thế gần như không dám mở trang web liên quan đến Vinh Quang ra xem, đảm bảo ở đó đã rải đầy gạch đá cho họ xây nhà.
Ném đá là chuyện hiển nhiên, ngoài ra cũng không vắng những anh hùng bàn phím đem ra mổ xẻ.
Như những gì báo đã đưa tin, tuy Gia Thế dính phốt, nhưng phốt này cũng phải có nguyên nhân, Diệp Thu, Hưng Hân và Quân Mạc Tiếu chắc chắn liên quan nhau, đây là điều không thể chối cãi.
Ngoài ra, nếu Diệp Thu báo danh, vậy có phải trái quy định không? Tuyển thủ đã nghỉ thi đấu, chẳng phải một năm sau mới được quay lại hay sao? Quy định này đương nhiên phải tìm Liên minh giải thích rồi. Chẳng ngờ khi nhận được phỏng vấn, nhân viên Liên minh lại xấu hổ thừa nhận rằng, trong quy định về tuyển thủ giải nghệ không hề đề cập đến giải khiêu chiến. Thế nên theo quy định hiện hành, họ chỉ có thể thừa nhận không phạm quy.
Ngoài của ngoài ra, mối mâu thuẫn của Diệp Thu và Gia Thế, chuyện Quân Mạc Tiếu gây sóng gió từ khu 10 đến Thần Chi Lĩnh Vực, với cả những nhân vật báo danh của Hưng Hân nữa… Tất cả đều bị đem ra mổ xẻ.
Chuyện lớn như vậy, người biết ơn Hưng Hân nhất phải nhắc đến Trương Giai Lạc. Tuy hắn từng tỏ ý mình sẽ gia nhập Bá Đồ, nhưng lúc đó giải nghệ chưa đầy một năm, chỉ có thể nói chứ chưa có hành động thực tế nào. Đến tháng 8, rốt cuộc Trương Giai Lạc cũng kết thúc thời hạn một năm, chính thức tuyên bố quay về.
Trong lúc này, có không ít lời đồn liên quan đến Trương Giai Lạc, nhất là những người chơi Bách Hoa chưa từ bỏ ý định, thậm chí họ còn bắt tay nhau kí tên kêu gọi Trương Giai Lạc quay về chiến đội Bách Hoa, dù việc này và hướng xây dựng chiến đội Bách Hoa hoàn toàn không khớp nhau. Nhưng fan là thế, chiến đội có thể ảnh hưởng họ, nhưng không thể khống chế họ. Họ chỉ làm theo sở thích của mình mà thôi. Những fan cuồng của Trương Giai Lạc không hề quan tâm chiến đội tập trung phát triển theo hướng nào, cũng đíu care câu lạc bộ mong fan phải tỉnh táo, quá khứ tốt đẹp vẫn chỉ là quá khứ, chúng ta phải cùng nhau lên tiếng vì tương lai tươi sáng hơn.
Bên phía câu lạc bộ Bách Hoa cũng hoảng không kém! Hướng xây dựng đội ngũ của họ hiện nay không hề giữ lại vị trí cho Trương Giai Lạc, ngay cả nhân vật Bách Hoa Liễu Loạn cũng bán đứt rồi.
Giờ fan giở trò này, nhỡ Trương Giai Lạc bị cảm động, quyết tâm thay đổi ý định quay về Bách Hoa, vậy càng khiến chiến đội rơi vào tình huống khó xử.
May mà Trương Giai Lạc rất quyết tâm. Trong buổi họp báo quay lại, Trương Giai Lạc tỏ ý cảm ơn và áy náy với fan Bách Hoa.
“Nhưng dù thế nào, tôi cũng có thứ mình theo đuổi tới cùng.” Trương Giai Lạc nói trong buổi họp báo.
“Ý anh là chỉ giải quán quân ư?” Phóng viên đặt câu hỏi.
“Đúng vậy.” Trương Giai Lạc gật đầu.
“Quán quân thực sự quan trọng đến vậy sao?” Một phóng viên khác khinh thường hỏi. Fan Bách Hoa gần như dốc cạn lời, khóc lóc van xin Trương Giai Lạc. Nhưng hắn vẫn không ngoảnh đầu lại, có không ít người cảm thấy không đành lòng, dù là giới truyền thông hay phóng viên, đôi khi cũng bị tình cảm lấn át.
“Đúng vậy, rất quan trọng.” Trương Giai Lạc nhìn thẳng vào ánh mắt khinh thường của phóng viên kia, “Quan trọng hơn tất cả mọi thứ.”
/1726
|