Tuy bầu không khí đang bị phá hoại bởi những lời rác rưởi của Hoàng Thiếu Thiên, nhưng một thoáng đầy phấn khích kia vẫn không biến mất. Mong muốn cháy bỏng nhất của khán giả bây giờ chính là nhà đài cho slow motion khoảnh khắc đặc sắc vừa nãy, thế nhưng màn hình đã bị đẩy đến tận chân trời, đập vào mặt toàn là kỹ năng quấy rối kinh khủng mà Dạ Vũ Thanh Phiền của Hoàng Thiếu Thiên đang thi triển. Trong khi đó, bốn thành viên còn lại của Lam Vũ đã lặng lẽ vòng bên hông chiến đội Luân Hồi.
“A!” Không ít fan Luân Hồi sợ đến mức kêu ra tiếng, hận không thể chui vào nhắc nhở tuyển thủ nhà mình. Tiếc là muốn nhưng chẳng được, giọng khán giả ở đây có lớn đến mấy cũng không thể xuyên qua lớp cách âm giữa khán đài với khu thi đấu chuyên nghiệp.
Đám tuyển thủ còn đang chìm trong vùng đất Gió Vờn Cỏ Lay này. Luân Hồi sắp bị Lam Vũ úp sọt dường như vẫn đang bận suy nghĩ làm sao quấy rối Dạ Vũ Thanh Phiền, còn chuẩn bị tiến về phía mà họ dự đoán Dạ Vũ Thanh Phiền trốn thoát.
Gần đến.
Bốn người của Lam Vũ đã gần đến rồi.
Fan đội chủ nhà đã gào nhắc đến nát họng, fan đội khách thì khẩn trương kích động đổ mồ hôi như tắm.
Tấn công.
Bốn người của Lam Vũ rốt cuộc đã đến được vị trí nhắm sẵn. Bọn họ liền thôi không núp lùm bụi cỏ nữa mà bắt đầu phát ra kỹ năng tấn công.
Kỹ năng không giống nhau, thao tác cũng sẽ không giống. Hơn nữa tốc độ tay cũng khác biệt, thời gian phát động từng kỹ năng chắc chắn không thể giống nhau. Thế nhưng lúc này, tất cả kỹ năng của chiến đội Lam Vũ đều hẹn nhau phóng ra trong cùng một thời điểm.
Nộ Huyết Dâng Trào.
Trong đó công kích nổi bật nhất chính là Phong Mang Tuệ Kiếm của Vu Phong, vừa ra tay đã giáng ngay đại chiêu cấp 70 của cuồng kiếm sĩ. Lại được thuộc tính “quang” từ thanh kiếm bạc Bôn Lôi trong tay cuồng kiếm sĩ số một Vinh Quang phụ trợ, Nộ Huyết Dâng Trào giữa màn sương máu còn ẩn chứa ánh điện trắng xanh, phô trương hơn rất nhiều. Kiếm chém xuống, long trời lở đất, một dãy xanh biếc như sóng biển vừa xuất hiện đã bao trọn lấy.
Món vũ khí bạc Lời Nguyền Của Diệt Thần trên tay thuật sĩ Sách Khắc Tát Nhĩ của Dụ Văn Châu cũng đã phủ đầy khói đen. Đám khói đen đột nhiên bay ra phía trước, cùng thời điểm Phong Mang Tuệ Kiếm bổ ra Nộ Huyết Dâng Trào, ngưng tụ thành một cánh cửa như lỗ đen vũ trụ. Lỗ đen chầm chậm xoay tròn, những luồng khí đen đỏ dày đặc tạo thành từng sợi tua rua như xúc tu vươn tới mục tiêu.
Kỹ năng của thuật sĩ: Cánh Cửa Tử Vong. Không chỉ có lực tấn công, khả năng khống chế cục diện của nó trong những trận chiến đoàn đội càng khiến game thủ mê mẩn. Sau khi phóng kỹ năng, bên trong cánh cửa sẽ hình thành những xúc tu tự động công kích những mục tiêu lọt vào phạm vi bán kính 18 bước, bắt được mục tiêu sẽ nhanh chóng kéo vào trong cánh cửa, gây ra sát thương cực lớn.
Hai kỹ năng này đã là cực khủng, hiệu ứng nổi bật vô cùng, thế nhưng, vẫn còn kẻ thứ ba đang bay lượn trên cao.
Người nọ nhảy vọt từ bụi cỏ trong nháy mắt, hai tay của nhân vật đặt bên phải, giữa lòng bàn tay co lại đang ngưng tụ một luồng khí công cuồn cuộn. Toàn bộ khán giả, cả MC, thậm chí là những tuyển thủ lão làng xuất thân từ giới chuyên nghiệp như Diệp Tu, Ngụy Sâm lúc này mới giật mình phát hiện, nhân vật núp lùm cỏ phóng ra này chính là Đào Lạc Sa Minh.
Đào Lạc Sa Minh là nhân vật khí công sư của tuyển thủ Tống Hiểu, là người thứ sáu ra sân của Lam Vũ. Danh sách đầu tiên tất nhiên là thật, cho nên cậu ta chỉ có thể lên sân ngay lúc chủ động viện trợ giữa trận. Không phát hiện chuyện này chính là sai lầm nghiêm trọng của đạo diễn. Họ chẳng hề hay biết gì hết. Nếu không cắt cảnh nhấn mạnh, khán giả coi đài cũng khó lòng phát hiện.
“Đội hình Lam Vũ lần này lại có cả Đào Lạc Sa Minh của Tống Hiểu, cậu ta được thay vào lúc nào vậy? Chúng tôi hoàn toàn không nhận ra!” MC vừa nói ra tiếng lòng của toàn dân, Đào Lạc Sa Minh đã phát động công kích. Giữa không trung, hai tay cậu ta đẩy đi, một luồng khí cực mạnh chợt từ trên trời giáng xuống.
Kỹ năng của khí công sư: Pháo Vang Trời.
Kỹ năng mặc dù tên là vang trời, nhưng không nhất thiết phải phóng lên không. Trên đất bằng, giữa không trung, bất kì nơi đâu và bất kì góc độ nào, chỉ cần thao tác được là có thể phóng ra chiêu này.
Nộ Huyết Dâng Trào, Cánh Cửa Tử Vong, Pháo Vang Trời.
Lam Vũ vừa ra tay, tất cả đều là đại chiêu có diện tích che phủ cực lớn, hiển nhiên ôm mục đích hốt gọn cả team Luân Hồi chỉ trong một đợt tấn công. Chẳng ai nghĩ đến việc Lam Vũ là đội khách lại có kế hoạch tác chiến tích cực như vậy. Hoàng Thiếu Thiên quấy rối dẫn dắt sức chú ý, những người khác của chiến đội thừa cơ áp sát, sau đó phát động tấn công mạnh mẽ. Trong bản đồ Gió Vờn Cỏ Lay này, Lam Vũ đã lợi dụng đặc điểm địa hình để tặng cho Luân Hồi một bất ngờ lớn.
Cùng với đợt tấn công như vũ bão này, fan chiến đội Lam Vũ liên tục gào thét hưng phấn, còn fan đội nhà Luân Hồi thì vãi đầy mồ hôi. Công kích mạnh thế này, đội chủ nhà bọn họ làm cách nào hóa giải được?
Giải thế nào được.
Khi tuyển thủ của Luân Hồi phát hiện, kỹ năng của ba thành viên Lam Vũ đã phối hợp cực kì ăn ý, rung trời chuyển đất mà phóng đến. Vì có kỹ năng Cánh Cửa Tử Vong khống chế cục diện vô cùng tốt, nhóm tuyển thủ Luân Hồi vừa muốn tránh né xúc tu vừa muốn chạy ra khỏi phạm vi công kích, thì khó lòng thoát được hai chiêu còn lại. Mà một khi bị hai chiêu còn lại công kích, chắc chắn chẳng còn sức đâu mà né tránh xúc tu của Cánh Cửa Tử Vong, bị bắt lại là xong đời.
Dưới kiểu phối hợp kỹ năng này, trốn, không phải cách tốt nhất.
Nộ Huyết Dâng Trào và Pháo Vang Trời mặc dù rất mạnh, nhưng lúc này, công kích trung tâm của đối phương tuyệt đối là Cánh Cửa Tử Vong. Vì có Cánh Cửa Tử Vong kiềm chế nên tuyển thủ Luân Hồi mới cảm thấy tiến thoái lưỡng nan.
Mấu chốt chính là phá được sự kiềm chế của Cánh Cửa Tử Vong.
Bên phía Luân Hồi, Nhất Súng Xuyên Mây xoay người lăn mình, tránh được xúc tu của Cánh Cửa Tử Vong đang đuổi theo. Tiếp đó nâng hai tay đang rực sáng, dùng trạng thái “bắn nhanh” của tay súng thiện xạ, theo chuyển động liên tục của cò súng, từng viên đạn tốc độ cao phóng ra bay thẳng đến Sách Khắc Tát Nhĩ.
Công kích kinh người của Lam Vũ đã sớm quét sạch bụi cỏ nhỏi nhoi, lúc này, chính họ cũng không thể nào dựa vào cây cỏ đế ẩn náu bản thân. Mà Chu Trạch Khải cũng mặc cho Nhất Súng Xuyên Mây chống chịu thương tổn từ đại chiêu, chỉ chăm chăm đánh gãy phép thuật của Sách Khắc Tát Nhĩ. Cánh Cửa Tử Vong vừa có lực khống chế lại thêm mức thương tổn cực cao không phải là chiêu ném ra bỏ đấy thì xong. Nó vẫn cần người khống chế, tấn công vào lúc này có thể dễ dàng cắt ngang thao tác của Cánh Cửa Tử Vong.
Nhưng dường như phản ứng dứt khoát của Chu Trạch Khải lại nằm trong dự tính của Lam Vũ. Sứ giả thủ hộ Linh Hồn Ngữ Giả của Từ Cảnh Hi chợt đứng dậy, trên người nổi lên một vầng hào quang vàng kim, mở ra Khiên Thánh ngăn cản mọi thương tổn, chắn trước người Sách Khắc Tát Nhĩ.
Viên đạn bắn trúng vầng hào quang vàng óng này liền biến mất tăm. Linh Hồn Ngữ Giả của Từ Cảnh Hi không chịu chút thương tổn nào, chẳng qua Khiên Thánh đã nhạt màu bớt.
Ngay sau khi viên đạn của Nhất Súng Xuyên Mây bắn tới, sóng kiếm từ ma kiếm sĩ của Giang Ba Đào cũng phóng đến đây, màn hào quang của Khiên Thánh lại chớp lên, mà Linh Hồn Ngữ Giả vẫn không có mảy may thương tổn.
Sau đó ư? Hai tuyển thủ DPS còn lại của Luân Hồi có ra tay cũng chẳng mạnh mẽ hơn là bao. Hai người một thích khách một nhu đạo không có lấy một kỹ năng công kích xa nào. Chờ lúc hai người lao đến tấn công cũng đã thoát khỏi phạm vi của Cánh Cửa Tử Vong, còn đánh gãy làm cái vẹo gì nữa?
Bố cục chiến thuật của Lam Vũ đã tính toán tỉ mỉ từng nghề nghiệp của Luân Hồi. Một chiêu phối hợp cự li đã khiến hai vị tuyển thủ Luân Hồi không còn đất dụng võ.
Bên Luân Hồi đưa ra quyết định đánh gãy công kích của Sách Khắc Tát Nhĩ một cách nhanh chóng, nhưng chỉ trong khoảnh khắc phản ứng ngắn ngủi ấy, liệu họ có suy xét đến chuyện đối phương còn yểm hộ gì không? Bên ta có kịp thời gian đánh vỡ được sự yểm hộ của đối phương hay không?
Nỗi lo này đã nổi lên trong lòng vô số người. Nhưng họ không có thời gian thảo luận với nhau, vì trận đấu vẫn đang diễn ra, chỉ chốc lát đã xảy ra rất nhiều chuyện. Ngay khi mọi người còn đang nảy sinh vô số nghi hoặc, thậm chí bắt đầu cho rằng phương thức gánh team dũng cảm của Chu Trạch Khải không thể xoay chuyển màn phối hợp đoàn đội tuyệt vời của Lam Vũ, thì Nhất Súng Xuyên Mây của Chu Trạch Khải vẫn tiếp tục tấn công.
Trong trạng thái “bắn nhanh”, Nhất Súng Xuyên Mây dùng Súng Nòng Xoay, vỏ đạn văng xối xả về phía ngực, rơi đầy dưới chân cậu ta. Viên đạn dưới trạng thái “bắn nhanh” nối thành một đường, như một tia laze xuyên thủng màn hào quang quanh người Linh Hồn Ngữ Giả. Màn hào quang nuốt từng viên đạn, vẫn không có dấu hiệu tan biến. Nhưng tấn công điên cuồng thế này cũng khiến cho Từ Cảnh Hi hơi khẩn trương. Hắn nhìn thấy Vô Lãng của Giang Ba Đào cũng đã phóng ra sóng kiếm lao đến tấn công. Nhưng hắn bận trốn tránh Cánh Cửa Tử Vong, công kích bị chệch đi một chút. Sóng kiếm sượt sát qua Khiên Thánh, không đạt đến mười phần thương tổn. Lúc này, Súng Nòng Xoay của Nhất Súng Xuyên Mây đã ngừng bắn phá, Khiên Thánh vẫn không suy chuyển.
Mà hiện tại, chịu tổn thương từ Nộ Huyết Dâng Trào và Pháo Vang Trời, lại không thể ngắt ngang Cánh Cửa Tử Vong, vài tuyển thủ của Luân Hồi đã bị xúc tu của Cánh Cửa Tử Vong bắt giữ, kéo vào trong cánh cửa. Phía Lam Vũ, Vu Phong và Tống Hiểu đã kết thúc kỹ năng, chuẩn bị cho đợt tấn công mới.
“Đứng vững lên…” Từ Cảnh Hi vui mừng, Khiên Thánh của hắn đã hoàn thành nhiệm vụ che chở Sách Khắc Tát Nhĩ.
“Hả?” Nhưng ngay lúc này, hắn đột nhiên nhìn về giữa hai luồng khí đen đỏ cuộn vào nhau, Nhất Súng Xuyên Mây đang bị ánh sáng của Cánh Cửa Tử Vong quấn quanh tha vào trong đột nhiên lại vung súng dài, ống nhắm chĩa về phía này.
Súng nâng.
Kỹ năng tối cao của tay súng thiện xạ cấp 70, Barrett Bắn Tỉa.
Viên đạn nháy mắt thoát nòng. Từ Cảnh Hi thấy một điểm đen đột ngột phóng to trước mặt, thấy rõ nó bắn vào Khiên Thánh rồi hơi chững lại, vút qua mà không bị nuốt trọn, bởi vì Khiên Thánh đã biến mất rồi.
Phụt.
Trên trán Linh Hồn Ngữ Giả tuôn ra một dòng máu.
“Xuyên qua Khiên Thánh của mình thì làm sao đủ, mình còn ở đây mà…” Từ Cảnh Hi vừa nghĩ đến điều này, phía sau hắn cũng đồng thời truyền đến một tiếng động.
Phụt.
“A!” Không ít fan Luân Hồi sợ đến mức kêu ra tiếng, hận không thể chui vào nhắc nhở tuyển thủ nhà mình. Tiếc là muốn nhưng chẳng được, giọng khán giả ở đây có lớn đến mấy cũng không thể xuyên qua lớp cách âm giữa khán đài với khu thi đấu chuyên nghiệp.
Đám tuyển thủ còn đang chìm trong vùng đất Gió Vờn Cỏ Lay này. Luân Hồi sắp bị Lam Vũ úp sọt dường như vẫn đang bận suy nghĩ làm sao quấy rối Dạ Vũ Thanh Phiền, còn chuẩn bị tiến về phía mà họ dự đoán Dạ Vũ Thanh Phiền trốn thoát.
Gần đến.
Bốn người của Lam Vũ đã gần đến rồi.
Fan đội chủ nhà đã gào nhắc đến nát họng, fan đội khách thì khẩn trương kích động đổ mồ hôi như tắm.
Tấn công.
Bốn người của Lam Vũ rốt cuộc đã đến được vị trí nhắm sẵn. Bọn họ liền thôi không núp lùm bụi cỏ nữa mà bắt đầu phát ra kỹ năng tấn công.
Kỹ năng không giống nhau, thao tác cũng sẽ không giống. Hơn nữa tốc độ tay cũng khác biệt, thời gian phát động từng kỹ năng chắc chắn không thể giống nhau. Thế nhưng lúc này, tất cả kỹ năng của chiến đội Lam Vũ đều hẹn nhau phóng ra trong cùng một thời điểm.
Nộ Huyết Dâng Trào.
Trong đó công kích nổi bật nhất chính là Phong Mang Tuệ Kiếm của Vu Phong, vừa ra tay đã giáng ngay đại chiêu cấp 70 của cuồng kiếm sĩ. Lại được thuộc tính “quang” từ thanh kiếm bạc Bôn Lôi trong tay cuồng kiếm sĩ số một Vinh Quang phụ trợ, Nộ Huyết Dâng Trào giữa màn sương máu còn ẩn chứa ánh điện trắng xanh, phô trương hơn rất nhiều. Kiếm chém xuống, long trời lở đất, một dãy xanh biếc như sóng biển vừa xuất hiện đã bao trọn lấy.
Món vũ khí bạc Lời Nguyền Của Diệt Thần trên tay thuật sĩ Sách Khắc Tát Nhĩ của Dụ Văn Châu cũng đã phủ đầy khói đen. Đám khói đen đột nhiên bay ra phía trước, cùng thời điểm Phong Mang Tuệ Kiếm bổ ra Nộ Huyết Dâng Trào, ngưng tụ thành một cánh cửa như lỗ đen vũ trụ. Lỗ đen chầm chậm xoay tròn, những luồng khí đen đỏ dày đặc tạo thành từng sợi tua rua như xúc tu vươn tới mục tiêu.
Kỹ năng của thuật sĩ: Cánh Cửa Tử Vong. Không chỉ có lực tấn công, khả năng khống chế cục diện của nó trong những trận chiến đoàn đội càng khiến game thủ mê mẩn. Sau khi phóng kỹ năng, bên trong cánh cửa sẽ hình thành những xúc tu tự động công kích những mục tiêu lọt vào phạm vi bán kính 18 bước, bắt được mục tiêu sẽ nhanh chóng kéo vào trong cánh cửa, gây ra sát thương cực lớn.
Hai kỹ năng này đã là cực khủng, hiệu ứng nổi bật vô cùng, thế nhưng, vẫn còn kẻ thứ ba đang bay lượn trên cao.
Người nọ nhảy vọt từ bụi cỏ trong nháy mắt, hai tay của nhân vật đặt bên phải, giữa lòng bàn tay co lại đang ngưng tụ một luồng khí công cuồn cuộn. Toàn bộ khán giả, cả MC, thậm chí là những tuyển thủ lão làng xuất thân từ giới chuyên nghiệp như Diệp Tu, Ngụy Sâm lúc này mới giật mình phát hiện, nhân vật núp lùm cỏ phóng ra này chính là Đào Lạc Sa Minh.
Đào Lạc Sa Minh là nhân vật khí công sư của tuyển thủ Tống Hiểu, là người thứ sáu ra sân của Lam Vũ. Danh sách đầu tiên tất nhiên là thật, cho nên cậu ta chỉ có thể lên sân ngay lúc chủ động viện trợ giữa trận. Không phát hiện chuyện này chính là sai lầm nghiêm trọng của đạo diễn. Họ chẳng hề hay biết gì hết. Nếu không cắt cảnh nhấn mạnh, khán giả coi đài cũng khó lòng phát hiện.
“Đội hình Lam Vũ lần này lại có cả Đào Lạc Sa Minh của Tống Hiểu, cậu ta được thay vào lúc nào vậy? Chúng tôi hoàn toàn không nhận ra!” MC vừa nói ra tiếng lòng của toàn dân, Đào Lạc Sa Minh đã phát động công kích. Giữa không trung, hai tay cậu ta đẩy đi, một luồng khí cực mạnh chợt từ trên trời giáng xuống.
Kỹ năng của khí công sư: Pháo Vang Trời.
Kỹ năng mặc dù tên là vang trời, nhưng không nhất thiết phải phóng lên không. Trên đất bằng, giữa không trung, bất kì nơi đâu và bất kì góc độ nào, chỉ cần thao tác được là có thể phóng ra chiêu này.
Nộ Huyết Dâng Trào, Cánh Cửa Tử Vong, Pháo Vang Trời.
Lam Vũ vừa ra tay, tất cả đều là đại chiêu có diện tích che phủ cực lớn, hiển nhiên ôm mục đích hốt gọn cả team Luân Hồi chỉ trong một đợt tấn công. Chẳng ai nghĩ đến việc Lam Vũ là đội khách lại có kế hoạch tác chiến tích cực như vậy. Hoàng Thiếu Thiên quấy rối dẫn dắt sức chú ý, những người khác của chiến đội thừa cơ áp sát, sau đó phát động tấn công mạnh mẽ. Trong bản đồ Gió Vờn Cỏ Lay này, Lam Vũ đã lợi dụng đặc điểm địa hình để tặng cho Luân Hồi một bất ngờ lớn.
Cùng với đợt tấn công như vũ bão này, fan chiến đội Lam Vũ liên tục gào thét hưng phấn, còn fan đội nhà Luân Hồi thì vãi đầy mồ hôi. Công kích mạnh thế này, đội chủ nhà bọn họ làm cách nào hóa giải được?
Giải thế nào được.
Khi tuyển thủ của Luân Hồi phát hiện, kỹ năng của ba thành viên Lam Vũ đã phối hợp cực kì ăn ý, rung trời chuyển đất mà phóng đến. Vì có kỹ năng Cánh Cửa Tử Vong khống chế cục diện vô cùng tốt, nhóm tuyển thủ Luân Hồi vừa muốn tránh né xúc tu vừa muốn chạy ra khỏi phạm vi công kích, thì khó lòng thoát được hai chiêu còn lại. Mà một khi bị hai chiêu còn lại công kích, chắc chắn chẳng còn sức đâu mà né tránh xúc tu của Cánh Cửa Tử Vong, bị bắt lại là xong đời.
Dưới kiểu phối hợp kỹ năng này, trốn, không phải cách tốt nhất.
Nộ Huyết Dâng Trào và Pháo Vang Trời mặc dù rất mạnh, nhưng lúc này, công kích trung tâm của đối phương tuyệt đối là Cánh Cửa Tử Vong. Vì có Cánh Cửa Tử Vong kiềm chế nên tuyển thủ Luân Hồi mới cảm thấy tiến thoái lưỡng nan.
Mấu chốt chính là phá được sự kiềm chế của Cánh Cửa Tử Vong.
Bên phía Luân Hồi, Nhất Súng Xuyên Mây xoay người lăn mình, tránh được xúc tu của Cánh Cửa Tử Vong đang đuổi theo. Tiếp đó nâng hai tay đang rực sáng, dùng trạng thái “bắn nhanh” của tay súng thiện xạ, theo chuyển động liên tục của cò súng, từng viên đạn tốc độ cao phóng ra bay thẳng đến Sách Khắc Tát Nhĩ.
Công kích kinh người của Lam Vũ đã sớm quét sạch bụi cỏ nhỏi nhoi, lúc này, chính họ cũng không thể nào dựa vào cây cỏ đế ẩn náu bản thân. Mà Chu Trạch Khải cũng mặc cho Nhất Súng Xuyên Mây chống chịu thương tổn từ đại chiêu, chỉ chăm chăm đánh gãy phép thuật của Sách Khắc Tát Nhĩ. Cánh Cửa Tử Vong vừa có lực khống chế lại thêm mức thương tổn cực cao không phải là chiêu ném ra bỏ đấy thì xong. Nó vẫn cần người khống chế, tấn công vào lúc này có thể dễ dàng cắt ngang thao tác của Cánh Cửa Tử Vong.
Nhưng dường như phản ứng dứt khoát của Chu Trạch Khải lại nằm trong dự tính của Lam Vũ. Sứ giả thủ hộ Linh Hồn Ngữ Giả của Từ Cảnh Hi chợt đứng dậy, trên người nổi lên một vầng hào quang vàng kim, mở ra Khiên Thánh ngăn cản mọi thương tổn, chắn trước người Sách Khắc Tát Nhĩ.
Viên đạn bắn trúng vầng hào quang vàng óng này liền biến mất tăm. Linh Hồn Ngữ Giả của Từ Cảnh Hi không chịu chút thương tổn nào, chẳng qua Khiên Thánh đã nhạt màu bớt.
Ngay sau khi viên đạn của Nhất Súng Xuyên Mây bắn tới, sóng kiếm từ ma kiếm sĩ của Giang Ba Đào cũng phóng đến đây, màn hào quang của Khiên Thánh lại chớp lên, mà Linh Hồn Ngữ Giả vẫn không có mảy may thương tổn.
Sau đó ư? Hai tuyển thủ DPS còn lại của Luân Hồi có ra tay cũng chẳng mạnh mẽ hơn là bao. Hai người một thích khách một nhu đạo không có lấy một kỹ năng công kích xa nào. Chờ lúc hai người lao đến tấn công cũng đã thoát khỏi phạm vi của Cánh Cửa Tử Vong, còn đánh gãy làm cái vẹo gì nữa?
Bố cục chiến thuật của Lam Vũ đã tính toán tỉ mỉ từng nghề nghiệp của Luân Hồi. Một chiêu phối hợp cự li đã khiến hai vị tuyển thủ Luân Hồi không còn đất dụng võ.
Bên Luân Hồi đưa ra quyết định đánh gãy công kích của Sách Khắc Tát Nhĩ một cách nhanh chóng, nhưng chỉ trong khoảnh khắc phản ứng ngắn ngủi ấy, liệu họ có suy xét đến chuyện đối phương còn yểm hộ gì không? Bên ta có kịp thời gian đánh vỡ được sự yểm hộ của đối phương hay không?
Nỗi lo này đã nổi lên trong lòng vô số người. Nhưng họ không có thời gian thảo luận với nhau, vì trận đấu vẫn đang diễn ra, chỉ chốc lát đã xảy ra rất nhiều chuyện. Ngay khi mọi người còn đang nảy sinh vô số nghi hoặc, thậm chí bắt đầu cho rằng phương thức gánh team dũng cảm của Chu Trạch Khải không thể xoay chuyển màn phối hợp đoàn đội tuyệt vời của Lam Vũ, thì Nhất Súng Xuyên Mây của Chu Trạch Khải vẫn tiếp tục tấn công.
Trong trạng thái “bắn nhanh”, Nhất Súng Xuyên Mây dùng Súng Nòng Xoay, vỏ đạn văng xối xả về phía ngực, rơi đầy dưới chân cậu ta. Viên đạn dưới trạng thái “bắn nhanh” nối thành một đường, như một tia laze xuyên thủng màn hào quang quanh người Linh Hồn Ngữ Giả. Màn hào quang nuốt từng viên đạn, vẫn không có dấu hiệu tan biến. Nhưng tấn công điên cuồng thế này cũng khiến cho Từ Cảnh Hi hơi khẩn trương. Hắn nhìn thấy Vô Lãng của Giang Ba Đào cũng đã phóng ra sóng kiếm lao đến tấn công. Nhưng hắn bận trốn tránh Cánh Cửa Tử Vong, công kích bị chệch đi một chút. Sóng kiếm sượt sát qua Khiên Thánh, không đạt đến mười phần thương tổn. Lúc này, Súng Nòng Xoay của Nhất Súng Xuyên Mây đã ngừng bắn phá, Khiên Thánh vẫn không suy chuyển.
Mà hiện tại, chịu tổn thương từ Nộ Huyết Dâng Trào và Pháo Vang Trời, lại không thể ngắt ngang Cánh Cửa Tử Vong, vài tuyển thủ của Luân Hồi đã bị xúc tu của Cánh Cửa Tử Vong bắt giữ, kéo vào trong cánh cửa. Phía Lam Vũ, Vu Phong và Tống Hiểu đã kết thúc kỹ năng, chuẩn bị cho đợt tấn công mới.
“Đứng vững lên…” Từ Cảnh Hi vui mừng, Khiên Thánh của hắn đã hoàn thành nhiệm vụ che chở Sách Khắc Tát Nhĩ.
“Hả?” Nhưng ngay lúc này, hắn đột nhiên nhìn về giữa hai luồng khí đen đỏ cuộn vào nhau, Nhất Súng Xuyên Mây đang bị ánh sáng của Cánh Cửa Tử Vong quấn quanh tha vào trong đột nhiên lại vung súng dài, ống nhắm chĩa về phía này.
Súng nâng.
Kỹ năng tối cao của tay súng thiện xạ cấp 70, Barrett Bắn Tỉa.
Viên đạn nháy mắt thoát nòng. Từ Cảnh Hi thấy một điểm đen đột ngột phóng to trước mặt, thấy rõ nó bắn vào Khiên Thánh rồi hơi chững lại, vút qua mà không bị nuốt trọn, bởi vì Khiên Thánh đã biến mất rồi.
Phụt.
Trên trán Linh Hồn Ngữ Giả tuôn ra một dòng máu.
“Xuyên qua Khiên Thánh của mình thì làm sao đủ, mình còn ở đây mà…” Từ Cảnh Hi vừa nghĩ đến điều này, phía sau hắn cũng đồng thời truyền đến một tiếng động.
Phụt.
/1726
|