Hoàn thành!
Không chỉ Diệp Tu, mà tất cả những người chơi đang hóng chuyện Quân Mạc Tiếu hầu như đều biết chuyện người này đã hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực. Không phải do công tác thống kê của người chơi chuẩn xác, mà do kết quả mỗi trận đấu, tỉ lệ thắng lợi của nhân vật trong đấu trường đều có thể kiểm tra qua thông tin nhân vật.
Trải qua nhiều ngày hóng hớt, ngoài vũ khí bạc không biểu hiện thuộc tính thì quần chúng nhân dân đã soi nát trang bị trên người Quân Mạc Tiếu rồi, kể cả việc từng thắng bao nhiêu trận trên đấu trường cũng bị người ta nắm rõ trong lòng bàn tay.
Tuy rằng chuỗi nhiệm vụ hắn hoàn thành được bao nhiêu thì mọi người cũng không rõ lắm. Thế nhưng, đám bà tám trong Thần Chi Lĩnh Vực đã chuẩn bị sẵn sàng nhào tới dòm Quân Mạc Tiếu bất kì lúc nào, nhân vật đầu tiên bước vào Thần Chi Lĩnh Vực ở cấp 50 trong lịch sử Vinh Quang.
Chuỗi nhiệm vụ tuy rất khó, nhưng sau khi xem màn biểu diễn của Quân Mạc Tiếu ở đấu trường, mọi người chơi đều tin tưởng rằng, nhiệm vụ liên hoàn chẳng là cái đinh gì với hắn, có thì cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Suy nghĩ của số đông không sai, quả thực chỉ là vấn đề thời gian. Chẳng qua có lúc mất hơi nhiều thời gian một chút. Trần Quả ngồi cạnh Diệp Tu tận mắt trông thấy hắn mài máu BOSS đúng 3 tiếng.
Đành chịu, con BOSS này có BUFF hào quang hồi máu tự động. Vốn sát thương của Quân Mạc Tiếu đã thấp vì cấp độ và trang bị, còn bị skill tự hồi máu này giảm bớt, đôi khi chỉ quất được số hàng đơn vị. Hắn còn không được sơ suất, bởi chỉ cần dừng tay một phút, BOSS sẽ tự động hồi máu khiến công sức nãy giờ trôi xuống sông xuống bể mất.
Trong trận đấu này, Trần Quả mới thấy được khả năng khống chế kéo dài tuyệt đỉnh của Diệp Tu. Diệp Tu cho Quân Mạc Tiếu mang theo một lượng lớn thuốc hồi mana đi chiến, khi mana bắt đầu tụt 10%, hắn liền chú ý cho Quân Mạc Tiếu nốc thuốc hồi mana trong nháy mắt, cũng phân bố thời gian xài hợp lý. Nhờ vậy, trận đấu kéo dài những ba tiếng, song mana của Quân Mạc Tiếu vẫn đủ dùng.
Đương nhiên, nó cũng có liên quan tới cách Diệp Tu khống chế kỹ năng. Nếu tán nhân cứ quất bừa 120 kỹ năng liên tục thì mang bao nhiêu thuốc cũng vô dụng, bởi thuốc cũng có thời gian CD, những khoảng thời gian này phải tính cho thật chuẩn. Nếu như thuốc không CD, duy trì liên tục sẽ chẳng là thứ cao siêu gì, chỉ cần so xem ai ôm theo nhiều thuốc hơn là được.
Trận chiến suốt ba tiếng này quả thực là trận Diệp Tu gặp trắc trở nhất trong chuỗi nhiệm vụ. Đánh xong trận, bản thân hắn cũng không giấu được vẻ mệt mỏi. Ấy là vì hắn không được sơ suất một li, chậm một phút thôi là phải bù lại bằng hai phút. Diệp Tu phải đánh như một cái máy, vừa ổn định, vừa chuẩn xác suốt ba giờ liền.
Ngay cả Đường Nhu, người không bao giờ chịu thua ai, xem xong trận này cũng phải trầm mặc.
Đường Nhu đã về hôm mồng chín, cũng nhanh chóng lên cấp 50, nhận luôn cả nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực.
Nếu không tính khoảng thời gian chơi game gần đây, thì nhiệm vụ này trái lại là thứ Đường Nhu rành rẽ nhất Vinh Quang. Trước đây khi giúp Trần Quả làm nhiệm vụ này, cô đã từng bỏ công nghiên cứu. Dạng như các thao tác vượt chướng ngại vật liên hoàn mỗi lần một khác kia, với khả năng thao tác của Đường Nhu, dẫu không nhanh và nuột như Diệp Tu, cơ mà chuyện qua cửa không thành vấn đề.
Về phía đấu trường, Đường Nhu cũng vượt cấp khiêu chiến, nhưng còn lâu mới có thể bách chiến bách thắng như Diệp Tu. Áp chế 20 level là thế nào, Diệp Tu tự biết rõ. Đường Nhu nào có được kinh nghiệm như vậy. Đánh một chiêu Lạc Hoa Chưởng, đẳng cấp áp chế chẳng đủ gãi ngứa, đối thủ lùi lại tung đại chiêu, chưa tới nổi chết ngay, nhưng đủ làm sặc Đường Nhu, còn khuya mới điêu luyện tự nhiên nhưDiệp Tu.
Tuy nhiên,kỹ thuật của Đường Nhu thật khó gặp được đối thủ ở hàng đồng cấp. Áp chế 20 level quả thực từng khiến cô trở tay không kịp lúc ban đầu, quen từ từ cũng dần khá lên. Dầu vậy, cô vẫn ói máu trong những lần mắc kẹt ở phân đoạn thắng liên tiếp. Đường Nhu suy cho cùng không dày dặn kinh nghiệm như Diệp Tu, va chạm với người chơi cao tay, thỉnh thoảng thua trận, buộc lòng phải đánh lại từ đầu.
Với cá tính của cô, tất nhiên sẽ không chịu dùng thủ đoạn lợi dụng điểm yếu, mà chỉ khăng khăng đi khiêu chiến. Diệp Tu và Trần Quả biết tính cô nên chẳng buồn khuyên. Mãi đến hôm nay, nhìn Diệp Tu gian khổ chiến đấu những ba tiếng, Đường Nhu trầm mặc.
Cô đã qua rồi cái thời gà mái tơ, độ khó của trận này, cô hoàn toàn nhận rõ. Cô biết mấu chốt của nó ở đâu, đó là khả năng duy trì liên tục. Cô đã từng học khả năng này ở Diệp Tu, nhưng hiện giờ vẫn không thực hiện được chuyện duy trì liên tù tì 3 tiếng không tưởng ấy. Mà nếu không làm được điều đó, nửa chừng hết mana thì sẽ không thể sử dụng tiếp kỹ năng. Nhân vật cấp 50 với damagethường còn gặp BOSS tự hồi máu chỉ có thể là bi kịch.
Có thể nhờ Diệp Tu ngồi cạnh hướng dẫn cách duy trì liên tục, nhưngnó không phải mong muốn của Đường Nhu. Cô giật mình hồi lâu, bẵng một lúc sau mới mở miệng: “Ải này quá khó, chắc em không qua được.”
“Đúng vậy.” Diệp Tu gật đầu.
Đường Nhu nhìn Hàn Yên Nhu của mình, lúc này đang dừng ở một khâu trong chuỗi nhiệm vụ. Bỏ lửng nửa chừng khiến cô rất đau khổ. Rõ mười mươi rằng ải phía trước mình không qua được mà vẫn bất chấp xông xáo, vậy có phải quá không khôn ngoan không?
Tới phó bản luyện khả năng khống chế liên tục trước? Đường Nhu nhớ lại ngày trước Diệp Tu từng huấn luyện cô thế nào, nghĩ đoạn, nhân vật rẽ ngoặt, chạy về phía phó bản.
“Làm gì vậy?” Diệp Tu nhìn hướng nhân vật cô chạy, bất thình lình hỏi.
“Thử xem khả năng duy trì liên tục của em thế nào” Đường Nhu trả lời.
“Có cần phải xoắn thế không?” Diệp Tu cười khổ. “Tự mình chú ý luyện tập là được. Nâng cao thực lực là chắc rồi, không nhất thiết phải khăng khăng với ải này.”
Hàn Yên Nhu của Đường Nhu vẫn chạy về phía phó bản, như thể không nghe thấylời Diệp Tu, lúc gần tới nơi, cô mới gật đầu: “Ừ, nó không quan trọng, em chỉ muốn vừa luyện vừa nâng cao bản thân thôi.” Nói xong, cô kiểm lại số thuốc mang theo trên người rồi quyết đoán lao vào phó bản, phó bản cấp 50.
Cấp 50 có rất nhiều phó bản. Bởi cấp 50 từng giữ vững vị trí đứng đầu Vinh Quang suốt ba năm dài. Luyện lên cấp 50 không hề khó, vậy làm sao để giữ nhiệt huyết của người chơi? Đương nhiên là đa dạng hóa giai đoạn cấp 50. Có thể nói, Vinh Quang là game tạo nên nhiều trải nghiệm thú vị cho người chơi sau khi max cấp.
Tuy giới hạn đẳng cấp hiện nay được nâng liên tục, phó bản cấp cao cũng được tung không ngừng, nhưng các phó bản kinh điển hay bối cảnh mạo hiểm từng mang lại vô vàn hồi ức cho người chơi ở cấp 50 cũng không nhất thiết phải đóng hẳn. Đối với giai đoạn cấp 50 không phải cấp cao nhất hiện tại, lên được cấp 50, bạn sẽ được hằng ha sa số phó bản hay bản đồ hoang dã chào đón. Nơi tranh đấu của các công hội lớn khai hoang tất nhiên cũng nhiều thêm.
Chẳng qua, trong các công hội lớn, người có thể xông tới cấp 50 lại không có mấy ai.
Cấp 50, chẳng những có phó bản năm người. Phó bản mười người, hai mươi người, cao nhất là phó bản khổng lồ năm mươi người, đủ cả.
Bởi nhân thủ không đủ, nên các bản mười người trở lên yêu cầu các công hội lớn phải họp thành một đội. Kết quả họ dính một chướng ngại không lớn không nhỏ, gây bởi sự chênh lệch đẳng cấp.
Do phó bản cấp 50 này là phó bản đỉnh cấp thuở đầu, thành thử nó không như những phó bản khác – có khoảng giới hạn cấp bậc. Phó bản cấp 50, chỉ cấp 50 được vào. Đương nhiên cấp cao hơn cũng có thể vào, nhưng tương tự với quy tắc giới hạn cấp bậc ở phó bản khác – cấp thấp không thể vào, còn cấp cao vào thì thành tích của đội ngũ sẽ không được tính trên bảng kỷ lục.
Đâm ra, một giới hạn cấp 50 thế thôi đã khiến người ta lúng túng.
Các công hội lớn lúc này chắc chắn không thể tự mình lập ra một đội 50 người cấp 50. Nhưng trong lúc chờ để lập nên một đội lớn hạ phó bản như thế, nếu bộ phận tinh anh dẫn đầu cứ tiếp tục cày cấp, thì khi nhóm bên dưới lên tới, cả bọn đã vượt qua cấp 50, không thể cạnh tranh kỷ lục phó bản nữa. Mà nhóm nhân vật này, đều chính là tinh anh trong tinh anh của công hội.
Xoắn ơi là xoắn, xoắn nhất là, cứ giữ tốc độ cày này, hay nghĩ dưỡng sức ở cấp 50 một phen, giữ tiến độ chung với đại đa số? Các công hội lớn lại bắt đầu họp bàn thảo luận. Bắt đầu từ cấp 50, vấn đề này cứ tái xuất hiện, cấp 55, 60, 65, những nơi từnglàmốc dừng max cấp đều sẽ có hàng loạt phó bản hạn chế cấp độ như thế. Cũng bắt đầu từ cấp 50, phó bản năm người không còn được coi trọng nữa. Dù muốn thể hiện thực lực, hay săn đồ và vật liệu ngon, thì phó bản càng lớn càng tốt. Đội tinh anh bảy tám người chỉ có thể vào phó bản nhỏ diễu võ dương oai thì có gì hay ho? Điều khiến người ta rầu rĩ hơn là, muốn diễu võ dương oai ở phó bản nhỏ cũng không được, đoàn đội của Quân Mạc Tiếu vẫn ở đấy đó thôi?
Trái lại, đối với những phó bản lớn, họ tin rằng sức cạnh tranh của Quân Mạc Tiếu e rằng sẽ bị hạn chế. Công hội Hưng Hân hoàn toàn là công hội phát triển từ khu mới, trừ đội năm người, cộng thêm một đám lính mới non nớt, sao có thể đấu lại các đoàn đội lão làng thuộc công hội lớn như họ?
Tiếp theo sẽ làm thế nào? Vấn đề này, các công hội lớn đương nhiên sẽ không thương lượng với nhau, ai cũng có tính toán riêng. Mà Quân Mạc Tiếu gần đây bị quần chúng vây xem, chuyện lao vào Thần Chi Lĩnh Vực dường như đã sắp hoàn thành.
“Sắp tới rồi….” Bên Thần Chi Lĩnh Vực, các câu lạc bộ lớn đã để ý Quân Mạc Tiếu từ lâu. Đặc biệt là nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực của hắn đã gây xôn xao dư luận, nhưng điều làm các câu lạc bộ để ý hơn cả, chính là thân phận của người này. Với hắn, không ai dám khinh thị nửa chút.
Không chỉ Diệp Tu, mà tất cả những người chơi đang hóng chuyện Quân Mạc Tiếu hầu như đều biết chuyện người này đã hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực. Không phải do công tác thống kê của người chơi chuẩn xác, mà do kết quả mỗi trận đấu, tỉ lệ thắng lợi của nhân vật trong đấu trường đều có thể kiểm tra qua thông tin nhân vật.
Trải qua nhiều ngày hóng hớt, ngoài vũ khí bạc không biểu hiện thuộc tính thì quần chúng nhân dân đã soi nát trang bị trên người Quân Mạc Tiếu rồi, kể cả việc từng thắng bao nhiêu trận trên đấu trường cũng bị người ta nắm rõ trong lòng bàn tay.
Tuy rằng chuỗi nhiệm vụ hắn hoàn thành được bao nhiêu thì mọi người cũng không rõ lắm. Thế nhưng, đám bà tám trong Thần Chi Lĩnh Vực đã chuẩn bị sẵn sàng nhào tới dòm Quân Mạc Tiếu bất kì lúc nào, nhân vật đầu tiên bước vào Thần Chi Lĩnh Vực ở cấp 50 trong lịch sử Vinh Quang.
Chuỗi nhiệm vụ tuy rất khó, nhưng sau khi xem màn biểu diễn của Quân Mạc Tiếu ở đấu trường, mọi người chơi đều tin tưởng rằng, nhiệm vụ liên hoàn chẳng là cái đinh gì với hắn, có thì cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Suy nghĩ của số đông không sai, quả thực chỉ là vấn đề thời gian. Chẳng qua có lúc mất hơi nhiều thời gian một chút. Trần Quả ngồi cạnh Diệp Tu tận mắt trông thấy hắn mài máu BOSS đúng 3 tiếng.
Đành chịu, con BOSS này có BUFF hào quang hồi máu tự động. Vốn sát thương của Quân Mạc Tiếu đã thấp vì cấp độ và trang bị, còn bị skill tự hồi máu này giảm bớt, đôi khi chỉ quất được số hàng đơn vị. Hắn còn không được sơ suất, bởi chỉ cần dừng tay một phút, BOSS sẽ tự động hồi máu khiến công sức nãy giờ trôi xuống sông xuống bể mất.
Trong trận đấu này, Trần Quả mới thấy được khả năng khống chế kéo dài tuyệt đỉnh của Diệp Tu. Diệp Tu cho Quân Mạc Tiếu mang theo một lượng lớn thuốc hồi mana đi chiến, khi mana bắt đầu tụt 10%, hắn liền chú ý cho Quân Mạc Tiếu nốc thuốc hồi mana trong nháy mắt, cũng phân bố thời gian xài hợp lý. Nhờ vậy, trận đấu kéo dài những ba tiếng, song mana của Quân Mạc Tiếu vẫn đủ dùng.
Đương nhiên, nó cũng có liên quan tới cách Diệp Tu khống chế kỹ năng. Nếu tán nhân cứ quất bừa 120 kỹ năng liên tục thì mang bao nhiêu thuốc cũng vô dụng, bởi thuốc cũng có thời gian CD, những khoảng thời gian này phải tính cho thật chuẩn. Nếu như thuốc không CD, duy trì liên tục sẽ chẳng là thứ cao siêu gì, chỉ cần so xem ai ôm theo nhiều thuốc hơn là được.
Trận chiến suốt ba tiếng này quả thực là trận Diệp Tu gặp trắc trở nhất trong chuỗi nhiệm vụ. Đánh xong trận, bản thân hắn cũng không giấu được vẻ mệt mỏi. Ấy là vì hắn không được sơ suất một li, chậm một phút thôi là phải bù lại bằng hai phút. Diệp Tu phải đánh như một cái máy, vừa ổn định, vừa chuẩn xác suốt ba giờ liền.
Ngay cả Đường Nhu, người không bao giờ chịu thua ai, xem xong trận này cũng phải trầm mặc.
Đường Nhu đã về hôm mồng chín, cũng nhanh chóng lên cấp 50, nhận luôn cả nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực.
Nếu không tính khoảng thời gian chơi game gần đây, thì nhiệm vụ này trái lại là thứ Đường Nhu rành rẽ nhất Vinh Quang. Trước đây khi giúp Trần Quả làm nhiệm vụ này, cô đã từng bỏ công nghiên cứu. Dạng như các thao tác vượt chướng ngại vật liên hoàn mỗi lần một khác kia, với khả năng thao tác của Đường Nhu, dẫu không nhanh và nuột như Diệp Tu, cơ mà chuyện qua cửa không thành vấn đề.
Về phía đấu trường, Đường Nhu cũng vượt cấp khiêu chiến, nhưng còn lâu mới có thể bách chiến bách thắng như Diệp Tu. Áp chế 20 level là thế nào, Diệp Tu tự biết rõ. Đường Nhu nào có được kinh nghiệm như vậy. Đánh một chiêu Lạc Hoa Chưởng, đẳng cấp áp chế chẳng đủ gãi ngứa, đối thủ lùi lại tung đại chiêu, chưa tới nổi chết ngay, nhưng đủ làm sặc Đường Nhu, còn khuya mới điêu luyện tự nhiên nhưDiệp Tu.
Tuy nhiên,kỹ thuật của Đường Nhu thật khó gặp được đối thủ ở hàng đồng cấp. Áp chế 20 level quả thực từng khiến cô trở tay không kịp lúc ban đầu, quen từ từ cũng dần khá lên. Dầu vậy, cô vẫn ói máu trong những lần mắc kẹt ở phân đoạn thắng liên tiếp. Đường Nhu suy cho cùng không dày dặn kinh nghiệm như Diệp Tu, va chạm với người chơi cao tay, thỉnh thoảng thua trận, buộc lòng phải đánh lại từ đầu.
Với cá tính của cô, tất nhiên sẽ không chịu dùng thủ đoạn lợi dụng điểm yếu, mà chỉ khăng khăng đi khiêu chiến. Diệp Tu và Trần Quả biết tính cô nên chẳng buồn khuyên. Mãi đến hôm nay, nhìn Diệp Tu gian khổ chiến đấu những ba tiếng, Đường Nhu trầm mặc.
Cô đã qua rồi cái thời gà mái tơ, độ khó của trận này, cô hoàn toàn nhận rõ. Cô biết mấu chốt của nó ở đâu, đó là khả năng duy trì liên tục. Cô đã từng học khả năng này ở Diệp Tu, nhưng hiện giờ vẫn không thực hiện được chuyện duy trì liên tù tì 3 tiếng không tưởng ấy. Mà nếu không làm được điều đó, nửa chừng hết mana thì sẽ không thể sử dụng tiếp kỹ năng. Nhân vật cấp 50 với damagethường còn gặp BOSS tự hồi máu chỉ có thể là bi kịch.
Có thể nhờ Diệp Tu ngồi cạnh hướng dẫn cách duy trì liên tục, nhưngnó không phải mong muốn của Đường Nhu. Cô giật mình hồi lâu, bẵng một lúc sau mới mở miệng: “Ải này quá khó, chắc em không qua được.”
“Đúng vậy.” Diệp Tu gật đầu.
Đường Nhu nhìn Hàn Yên Nhu của mình, lúc này đang dừng ở một khâu trong chuỗi nhiệm vụ. Bỏ lửng nửa chừng khiến cô rất đau khổ. Rõ mười mươi rằng ải phía trước mình không qua được mà vẫn bất chấp xông xáo, vậy có phải quá không khôn ngoan không?
Tới phó bản luyện khả năng khống chế liên tục trước? Đường Nhu nhớ lại ngày trước Diệp Tu từng huấn luyện cô thế nào, nghĩ đoạn, nhân vật rẽ ngoặt, chạy về phía phó bản.
“Làm gì vậy?” Diệp Tu nhìn hướng nhân vật cô chạy, bất thình lình hỏi.
“Thử xem khả năng duy trì liên tục của em thế nào” Đường Nhu trả lời.
“Có cần phải xoắn thế không?” Diệp Tu cười khổ. “Tự mình chú ý luyện tập là được. Nâng cao thực lực là chắc rồi, không nhất thiết phải khăng khăng với ải này.”
Hàn Yên Nhu của Đường Nhu vẫn chạy về phía phó bản, như thể không nghe thấylời Diệp Tu, lúc gần tới nơi, cô mới gật đầu: “Ừ, nó không quan trọng, em chỉ muốn vừa luyện vừa nâng cao bản thân thôi.” Nói xong, cô kiểm lại số thuốc mang theo trên người rồi quyết đoán lao vào phó bản, phó bản cấp 50.
Cấp 50 có rất nhiều phó bản. Bởi cấp 50 từng giữ vững vị trí đứng đầu Vinh Quang suốt ba năm dài. Luyện lên cấp 50 không hề khó, vậy làm sao để giữ nhiệt huyết của người chơi? Đương nhiên là đa dạng hóa giai đoạn cấp 50. Có thể nói, Vinh Quang là game tạo nên nhiều trải nghiệm thú vị cho người chơi sau khi max cấp.
Tuy giới hạn đẳng cấp hiện nay được nâng liên tục, phó bản cấp cao cũng được tung không ngừng, nhưng các phó bản kinh điển hay bối cảnh mạo hiểm từng mang lại vô vàn hồi ức cho người chơi ở cấp 50 cũng không nhất thiết phải đóng hẳn. Đối với giai đoạn cấp 50 không phải cấp cao nhất hiện tại, lên được cấp 50, bạn sẽ được hằng ha sa số phó bản hay bản đồ hoang dã chào đón. Nơi tranh đấu của các công hội lớn khai hoang tất nhiên cũng nhiều thêm.
Chẳng qua, trong các công hội lớn, người có thể xông tới cấp 50 lại không có mấy ai.
Cấp 50, chẳng những có phó bản năm người. Phó bản mười người, hai mươi người, cao nhất là phó bản khổng lồ năm mươi người, đủ cả.
Bởi nhân thủ không đủ, nên các bản mười người trở lên yêu cầu các công hội lớn phải họp thành một đội. Kết quả họ dính một chướng ngại không lớn không nhỏ, gây bởi sự chênh lệch đẳng cấp.
Do phó bản cấp 50 này là phó bản đỉnh cấp thuở đầu, thành thử nó không như những phó bản khác – có khoảng giới hạn cấp bậc. Phó bản cấp 50, chỉ cấp 50 được vào. Đương nhiên cấp cao hơn cũng có thể vào, nhưng tương tự với quy tắc giới hạn cấp bậc ở phó bản khác – cấp thấp không thể vào, còn cấp cao vào thì thành tích của đội ngũ sẽ không được tính trên bảng kỷ lục.
Đâm ra, một giới hạn cấp 50 thế thôi đã khiến người ta lúng túng.
Các công hội lớn lúc này chắc chắn không thể tự mình lập ra một đội 50 người cấp 50. Nhưng trong lúc chờ để lập nên một đội lớn hạ phó bản như thế, nếu bộ phận tinh anh dẫn đầu cứ tiếp tục cày cấp, thì khi nhóm bên dưới lên tới, cả bọn đã vượt qua cấp 50, không thể cạnh tranh kỷ lục phó bản nữa. Mà nhóm nhân vật này, đều chính là tinh anh trong tinh anh của công hội.
Xoắn ơi là xoắn, xoắn nhất là, cứ giữ tốc độ cày này, hay nghĩ dưỡng sức ở cấp 50 một phen, giữ tiến độ chung với đại đa số? Các công hội lớn lại bắt đầu họp bàn thảo luận. Bắt đầu từ cấp 50, vấn đề này cứ tái xuất hiện, cấp 55, 60, 65, những nơi từnglàmốc dừng max cấp đều sẽ có hàng loạt phó bản hạn chế cấp độ như thế. Cũng bắt đầu từ cấp 50, phó bản năm người không còn được coi trọng nữa. Dù muốn thể hiện thực lực, hay săn đồ và vật liệu ngon, thì phó bản càng lớn càng tốt. Đội tinh anh bảy tám người chỉ có thể vào phó bản nhỏ diễu võ dương oai thì có gì hay ho? Điều khiến người ta rầu rĩ hơn là, muốn diễu võ dương oai ở phó bản nhỏ cũng không được, đoàn đội của Quân Mạc Tiếu vẫn ở đấy đó thôi?
Trái lại, đối với những phó bản lớn, họ tin rằng sức cạnh tranh của Quân Mạc Tiếu e rằng sẽ bị hạn chế. Công hội Hưng Hân hoàn toàn là công hội phát triển từ khu mới, trừ đội năm người, cộng thêm một đám lính mới non nớt, sao có thể đấu lại các đoàn đội lão làng thuộc công hội lớn như họ?
Tiếp theo sẽ làm thế nào? Vấn đề này, các công hội lớn đương nhiên sẽ không thương lượng với nhau, ai cũng có tính toán riêng. Mà Quân Mạc Tiếu gần đây bị quần chúng vây xem, chuyện lao vào Thần Chi Lĩnh Vực dường như đã sắp hoàn thành.
“Sắp tới rồi….” Bên Thần Chi Lĩnh Vực, các câu lạc bộ lớn đã để ý Quân Mạc Tiếu từ lâu. Đặc biệt là nhiệm vụ khiêu chiến Thần Chi Lĩnh Vực của hắn đã gây xôn xao dư luận, nhưng điều làm các câu lạc bộ để ý hơn cả, chính là thân phận của người này. Với hắn, không ai dám khinh thị nửa chút.
/1726
|