Dịch bởi Lá Mùa Thu
Có nên phái người đi trinh sát trước?
Đó là ý nghĩ vô thức đầu tiên bật ra trong não Trương Tân Kiệt. Rất nhanh, hắn gạt nó đi. Xét trên lý thuyết, trình Bá Đồ cao hơn Hưng Hân thật đấy, nhưng nếu đối kháng chính diện mà lấy 4v5 thì hơi bị khinh địch. Cho dù cục diện hiện tại Bá Đồ chiếm ưu thế, điều một người rời khỏi chiến trường cũng không đến nỗi nào, nhưng tình huống mỗi lúc mỗi khác, Hưng Hân chắc chắn sẽ điều chỉnh đấu pháp khi thấy Bá Đồ chỉ còn số tướng bằng mình. Bên kia có Diệp Tu cơ mà, hắn đâu phải kẻ hiền hậu lương thiện gì?
Không thể tách quân, phải tìm cách khác.
La Tập thực sự có khả năng đó?
Khi góc nhìn lia đến chỗ Muội Quang, Trương Tân Kiệt lại không khỏi nghĩ đến vấn đề này. Tuy phần đông mọi người tin rằng thuyết phá dỡ bản đồ chỉ bằng một cú liếc là mánh tung hỏa mù của Hưng Hân, khả năng này vẫn chưa thể bài trừ hoàn toàn. Nó đã trở thành nỗi ám ảnh trong lòng một người có tính cách như Trương Tân Kiệt. Đấy chính là mục đích thật sự của Hưng Hân, hắn hiểu chứ, nhưng biết sao được, đâu thể đổi tính chỉ trong một sớm một chiều? Hắn không phải kẻ đa nghi, hắn chỉ cố gắng lên kế hoạch tốt nhất cho mọi tình huống ngoài tầm kiểm soát mà thôi.
Sập bản đồ cũng chỉ là một trong các tình huống dự đoán. Có thể đúng, có thể không, hoặc khu vực kia sở hữu địa hình có lợi cho Hưng Hân, tất cả đều được Trương Tân Kiệt phòng bị sẵn sàng.
Gia cố phòng ngự, tiếp tục trụ vững, đối kháng chính diện với Hưng Hân?
Bình thường thì ok, nhưng nếu bản đồ sập thật thì khó.
Xem ra, phải rời xa tuyến đường Hưng Hân mong muốn mới là phương án ổn thỏa.
Suy tính kỹ lưỡng, Trương Tân Kiệt hạ quyết định.
Tăng cường tấn công!
Mệnh lệnh xuất hiện trên kênh Bá Đồ.
Là hợp tác nhiều năm của Trương Tân Kiệt, Hàn Văn Thanh hiểu ý nhanh nhất. Anh là người đầu tiên hành động theo lệnh.
Kết thúc cú đấm buộc Hàn Yên Nhu phải lùi, Đại Mạc Cô Yên sải bước tới trước, tung thêm một cú đá.
Hàn Yên Nhu hạ chiến mâu đỡ đòn, Quân Mạc Tiếu bên cạnh giũ Ô Thiên Cơ thành mâu, lén lút dùng Viên Vũ Côn móc qua.
Vân Thân, Song Hổ Chưởng!Đại Mạc Cô Yên nghiêng người, lướt sát mép Ô Thiên Cơ cực nhanh, kế tiếp ra chiêu Song Hổ Chưởng, một tay vỗ vào mặt Quân Mạc Tiếu, tay còn lại cũng đưa ra hòng ngăn cản Hàn Yên Nhu tiếp cận.
Quân Mạc Tiếu nhảy lùi né chiêu, Hàn Yên Nhu thì vòng sang cánh, chiến mâu xọc tới: Long Nha!
Chưa cần tránh hay đỡ, Đại Mạc Cô Yên đã triển khai Quyền Xung Kích. Anh lao lên, né Long Nha bằng cách kéo giãn khoảng cách và tiếp tục tấn công Quân Mạc Tiếu, nhưng Diệp Tu cũng kịp ra chiêu phản kích khi nhảy về sau né Song Hổ Chưởng. Kỹ năng hắn chọn cũng là Long Nha. Hai chiêu va chạm, đôi bên đều chấn động vì sức nặng ngang nhau, không ai trên cơ ai.
Bốn chữ tăng cường tấn công đâu phải tên một chiêu buff mà đọc ra là sức chiến đấu tăng vọt lên ngay? Muốn làm được điều này, bản thân các tuyển thủ phải tự thay đổi nhịp đánh.
Nói đơn giản là điều chỉnh cán cân hai mặt tấn công và phòng thủ. Bỏ bớt phòng thủ, dồn sức vào phương diện tấn công.
Hay thẳng thắn hơn, là chấp nhận bán máu khi cần. Những tình huống lẽ ra có thể phòng ngự hoặc né tránh, họ phải chấp nhận ăn dame để không gián đoạn combo và quyền chủ động.
Tuy chưa bán máu, Quyền Xung Kích của Đại Mạc Cô Yên đã là một kiểu hành động như thế. Mục tiêu hàng đầu của anh là tấn công Quân Mạc Tiếu, chẳng qua thuận thế mới né luôn Long Nha của Hàn Yên Nhu. Đây là kết quả do kinh nghiệm chiến đấu dày dạn của Hàn Văn Thanh mà ra, chơi yolo nhưng vẫn giảm thiểu tổn thất đến mức thấp nhất.
Tuy né được Long Nha, Đại Mạc Cô Yên cũng không thoát khỏi chiêu kế tiếp của Hàn Yên Nhu. Cô ra chiêu Đâm Liên Tiếp, hai hit đều trúng Đại Mạc Cô Yên.
Đúng lúc này, một quả lựu đạn bay tới trước mặt Hàn Yên Nhu và nổ tung, hất cô văng đi. Cô vội vàng lăn mình để giải trừ lực chấn động từ vụ nổ.
Lãnh Ám Lôi đang chạy về phía Hàn Yên Nhu, bỗng từ đâu một bóng đen lao vút tới: Linh Miêu tấn công!
Cuộc chiến đoàn đội luôn là những mắt xích liên kết lẫn nhau. Hàn Văn Thanh dẫn đầu tăng tốc, nhịp đánh của toàn quân Bá Đồ cũng gắt gao hơn theo anh. Xử lý thế tấn công đột ngột tăng cao của Bá Đồ, Hưng Hân bỗng chốc rơi vào thế phòng thủ.
Trương Tân Kiệt bắt đầu bận tay. Vừa quan sát tỉ mỉ cục diện trận đấu, hắn vừa phải đối mặt với thử thách trị liệu cho tiết tấu khô máu của đồng đội. Là tường thành quan trọng nhất hậu phương, nếu trị liệu theo không kịp nhịp tiến công, đối thủ chắc chắn sẽ thừa cơ đột phá.
Thuật Hồi Máu Mini, Thuật Trị Liệu, Chuyên Chú, Ánh Sáng Phước Lành, Khai Sáng Tinh Thần, Ngọn Lửa Thần Thánh…
Những luồng sáng màu thánh khiết tuôn chảy đầy nhịp nhàng từ Sao Thập Tự Nghịch Quang trong tay Trương Tân Kiệt. Vinh Quang đệ nhất mục sư đâu phải hữu danh vô thực? Giữa chiến trường hỗn loạn đầy biến động, mục sư dưới tay hắn lại trở thành nhân vật tỏa sáng nhất.
Để thể hiện cái trình của một trị liệu, tổ phát sóng thường chọn hình thức zoom vào thanh máu toàn đội. Năm thanh máu Bá Đồ được xếp gần nhau, lên lên xuống xuống như những nốt nhạc trầm bổng trên đường kẻ, tạo thành một khúc nhạc du dương êm ái.
Người nghệ sĩ trình diễn là ai?Cạnh bên khuông nhạc máu, khung hình cận cảnh của Thạch Bất Chuyển hiện lên. Không chút nào ưu nhã như khúc nhạc tạo nên dưới tay, hắn luồn lách giữa mưa bom lửa đạn, trường bào trắng muốt của mục sư khoác trên người cũng vì những cú lăn mình mà lấm lem bụi đất.
Bá Đồ gia tăng áp lực, Hưng Hân dĩ nhiên biết.
Quấy rối trị liệu là cách xử lý rốt ráo nhất cho tình huống này. Hưng Hân biết rõ, mà Bá Đồ cũng nào phải kẻ ngu? Pháp sư chiến đấu chuyên xáp lá cà như Hàn Yên Nhu đừng hòng bước vào phạm vi 10 ô xung quanh Thạch Bất Chuyển.
Tuy nhiên, Hàn Yên Nhu là tay ngắn dễ trị duy nhất trong đội hình Hưng Hân. Mộc Vũ Tranh Phong di chuyển liên tục vòng ngoài, ba tay đấm hệ Vật Lộn của Bá Đồ cũng chẳng thể chạm đến sợi tóc của cô. Bá Đồ chỉ có Bách Hoa Liễu Loạn là quấy phá được cô đôi chút, mà sự quấy phá ấy cũng rất có hạn. Hắn đã rải sáng quá nhiều cho các pha chiến đấu trước đó, lượng mana tiêu tốn cực khủng, giờ phải tém tém cái sự bán hoa lại, mà đọ súng thôi thì không xa bằng tầm bắn của pháo.
Huống hồ, đối tượng cần Trương Giai Lạc chăm sóc đâu chỉ có Tô Mộc Tranh? Dàn pet bốn con của Muội Quang có Rồng Con Biết Bay và Lôi Ưng là hai đứa có cánh, xử lý bằng súng ngon hơn bằng tay chân, cho nên chúng cũng thuộc nhiệm vụ của Bách Hoa Liễu Loạn.
Chưa hết, cái tên lúc thì tay ngắn lúc lại tay dài là Quân Mạc Tiếu ấy, thỉnh thoảng cứ đâm sọt các bên gây ức chế vô cùng. Hễ mình focus hắn, hắn sẽ tỏ vẻ ta đây là dân cận chiến yêu nghề. Hễ mình lơ là tí thôi, hắn liền lập tức cho Thạch Bất Chuyển đằng xa một viên đạn, tịt mẹ cái chiêu hồi máu đang ngâm.
Hỏa lực từ nhiều phía, nhiều cấp độ luôn nhằm vào quấy rối Thạch Bất Chuyển, suýt nữa gây nhiễu nhịp tấn công hổ báo và đẩy Bá Đồ về thế phòng ngự. Nhưng ở giây phút nguy hiểm nhất, đội trưởng và đội phó Bá Đồ lại hai miệng một lời, cùng nhau ra lệnh duy trì tiết tấu toàn đội.
Cứ đánh tiếp!
Cứ đánh tiếp!
Hai câu chat giống hệt nhau, đến từ Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt.
Thế nên Bá Đồ tiếp tục tạo áp lực, thu hẹp phạm vi hoạt động của Hưng Hân. Họ không dồn sức bảo vệ Trương Tân Kiệt để đảm bảo nhịp tấn công, nhưng như vậy, Trương Tân Kiệt khó tránh phải tự xử lý những quấy rối nhắm vào mình.
Hoặc né chiêu, hoặc bán máu, Trương Tân Kiệt đối diện với hiểm nguy trùng trùng trong tư thế thẳng lưng ngẩng đầu mà vẫn tiếp tục trình diễn nhạc khúc trị liệu của mình. Hai khung hình xếp cạnh nhau, một là tình cảnh gian nan của Thạch Bất Chuyển, một là bản nhạc máu trầm bổng du dương, tạo nên sự đối lập dữ dội khiến người xem nhận thức sâu sắc cái trình của Trương Tân Kiệt.
Mũi tấn công mạnh mẽ không gì cản nổi!
Tường phòng ngự vững chắc xây nên từ Trương Tân Kiệt!
Một Bá Đồ như thế, làm sao thua nổi?
Không thua nổi!
Bá Đồ chiến thắng rồi!
Có nên phái người đi trinh sát trước?
Đó là ý nghĩ vô thức đầu tiên bật ra trong não Trương Tân Kiệt. Rất nhanh, hắn gạt nó đi. Xét trên lý thuyết, trình Bá Đồ cao hơn Hưng Hân thật đấy, nhưng nếu đối kháng chính diện mà lấy 4v5 thì hơi bị khinh địch. Cho dù cục diện hiện tại Bá Đồ chiếm ưu thế, điều một người rời khỏi chiến trường cũng không đến nỗi nào, nhưng tình huống mỗi lúc mỗi khác, Hưng Hân chắc chắn sẽ điều chỉnh đấu pháp khi thấy Bá Đồ chỉ còn số tướng bằng mình. Bên kia có Diệp Tu cơ mà, hắn đâu phải kẻ hiền hậu lương thiện gì?
Không thể tách quân, phải tìm cách khác.
La Tập thực sự có khả năng đó?
Khi góc nhìn lia đến chỗ Muội Quang, Trương Tân Kiệt lại không khỏi nghĩ đến vấn đề này. Tuy phần đông mọi người tin rằng thuyết phá dỡ bản đồ chỉ bằng một cú liếc là mánh tung hỏa mù của Hưng Hân, khả năng này vẫn chưa thể bài trừ hoàn toàn. Nó đã trở thành nỗi ám ảnh trong lòng một người có tính cách như Trương Tân Kiệt. Đấy chính là mục đích thật sự của Hưng Hân, hắn hiểu chứ, nhưng biết sao được, đâu thể đổi tính chỉ trong một sớm một chiều? Hắn không phải kẻ đa nghi, hắn chỉ cố gắng lên kế hoạch tốt nhất cho mọi tình huống ngoài tầm kiểm soát mà thôi.
Sập bản đồ cũng chỉ là một trong các tình huống dự đoán. Có thể đúng, có thể không, hoặc khu vực kia sở hữu địa hình có lợi cho Hưng Hân, tất cả đều được Trương Tân Kiệt phòng bị sẵn sàng.
Gia cố phòng ngự, tiếp tục trụ vững, đối kháng chính diện với Hưng Hân?
Bình thường thì ok, nhưng nếu bản đồ sập thật thì khó.
Xem ra, phải rời xa tuyến đường Hưng Hân mong muốn mới là phương án ổn thỏa.
Suy tính kỹ lưỡng, Trương Tân Kiệt hạ quyết định.
Tăng cường tấn công!
Mệnh lệnh xuất hiện trên kênh Bá Đồ.
Là hợp tác nhiều năm của Trương Tân Kiệt, Hàn Văn Thanh hiểu ý nhanh nhất. Anh là người đầu tiên hành động theo lệnh.
Kết thúc cú đấm buộc Hàn Yên Nhu phải lùi, Đại Mạc Cô Yên sải bước tới trước, tung thêm một cú đá.
Hàn Yên Nhu hạ chiến mâu đỡ đòn, Quân Mạc Tiếu bên cạnh giũ Ô Thiên Cơ thành mâu, lén lút dùng Viên Vũ Côn móc qua.
Vân Thân, Song Hổ Chưởng!Đại Mạc Cô Yên nghiêng người, lướt sát mép Ô Thiên Cơ cực nhanh, kế tiếp ra chiêu Song Hổ Chưởng, một tay vỗ vào mặt Quân Mạc Tiếu, tay còn lại cũng đưa ra hòng ngăn cản Hàn Yên Nhu tiếp cận.
Quân Mạc Tiếu nhảy lùi né chiêu, Hàn Yên Nhu thì vòng sang cánh, chiến mâu xọc tới: Long Nha!
Chưa cần tránh hay đỡ, Đại Mạc Cô Yên đã triển khai Quyền Xung Kích. Anh lao lên, né Long Nha bằng cách kéo giãn khoảng cách và tiếp tục tấn công Quân Mạc Tiếu, nhưng Diệp Tu cũng kịp ra chiêu phản kích khi nhảy về sau né Song Hổ Chưởng. Kỹ năng hắn chọn cũng là Long Nha. Hai chiêu va chạm, đôi bên đều chấn động vì sức nặng ngang nhau, không ai trên cơ ai.
Bốn chữ tăng cường tấn công đâu phải tên một chiêu buff mà đọc ra là sức chiến đấu tăng vọt lên ngay? Muốn làm được điều này, bản thân các tuyển thủ phải tự thay đổi nhịp đánh.
Nói đơn giản là điều chỉnh cán cân hai mặt tấn công và phòng thủ. Bỏ bớt phòng thủ, dồn sức vào phương diện tấn công.
Hay thẳng thắn hơn, là chấp nhận bán máu khi cần. Những tình huống lẽ ra có thể phòng ngự hoặc né tránh, họ phải chấp nhận ăn dame để không gián đoạn combo và quyền chủ động.
Tuy chưa bán máu, Quyền Xung Kích của Đại Mạc Cô Yên đã là một kiểu hành động như thế. Mục tiêu hàng đầu của anh là tấn công Quân Mạc Tiếu, chẳng qua thuận thế mới né luôn Long Nha của Hàn Yên Nhu. Đây là kết quả do kinh nghiệm chiến đấu dày dạn của Hàn Văn Thanh mà ra, chơi yolo nhưng vẫn giảm thiểu tổn thất đến mức thấp nhất.
Tuy né được Long Nha, Đại Mạc Cô Yên cũng không thoát khỏi chiêu kế tiếp của Hàn Yên Nhu. Cô ra chiêu Đâm Liên Tiếp, hai hit đều trúng Đại Mạc Cô Yên.
Đúng lúc này, một quả lựu đạn bay tới trước mặt Hàn Yên Nhu và nổ tung, hất cô văng đi. Cô vội vàng lăn mình để giải trừ lực chấn động từ vụ nổ.
Lãnh Ám Lôi đang chạy về phía Hàn Yên Nhu, bỗng từ đâu một bóng đen lao vút tới: Linh Miêu tấn công!
Cuộc chiến đoàn đội luôn là những mắt xích liên kết lẫn nhau. Hàn Văn Thanh dẫn đầu tăng tốc, nhịp đánh của toàn quân Bá Đồ cũng gắt gao hơn theo anh. Xử lý thế tấn công đột ngột tăng cao của Bá Đồ, Hưng Hân bỗng chốc rơi vào thế phòng thủ.
Trương Tân Kiệt bắt đầu bận tay. Vừa quan sát tỉ mỉ cục diện trận đấu, hắn vừa phải đối mặt với thử thách trị liệu cho tiết tấu khô máu của đồng đội. Là tường thành quan trọng nhất hậu phương, nếu trị liệu theo không kịp nhịp tiến công, đối thủ chắc chắn sẽ thừa cơ đột phá.
Thuật Hồi Máu Mini, Thuật Trị Liệu, Chuyên Chú, Ánh Sáng Phước Lành, Khai Sáng Tinh Thần, Ngọn Lửa Thần Thánh…
Những luồng sáng màu thánh khiết tuôn chảy đầy nhịp nhàng từ Sao Thập Tự Nghịch Quang trong tay Trương Tân Kiệt. Vinh Quang đệ nhất mục sư đâu phải hữu danh vô thực? Giữa chiến trường hỗn loạn đầy biến động, mục sư dưới tay hắn lại trở thành nhân vật tỏa sáng nhất.
Để thể hiện cái trình của một trị liệu, tổ phát sóng thường chọn hình thức zoom vào thanh máu toàn đội. Năm thanh máu Bá Đồ được xếp gần nhau, lên lên xuống xuống như những nốt nhạc trầm bổng trên đường kẻ, tạo thành một khúc nhạc du dương êm ái.
Người nghệ sĩ trình diễn là ai?Cạnh bên khuông nhạc máu, khung hình cận cảnh của Thạch Bất Chuyển hiện lên. Không chút nào ưu nhã như khúc nhạc tạo nên dưới tay, hắn luồn lách giữa mưa bom lửa đạn, trường bào trắng muốt của mục sư khoác trên người cũng vì những cú lăn mình mà lấm lem bụi đất.
Bá Đồ gia tăng áp lực, Hưng Hân dĩ nhiên biết.
Quấy rối trị liệu là cách xử lý rốt ráo nhất cho tình huống này. Hưng Hân biết rõ, mà Bá Đồ cũng nào phải kẻ ngu? Pháp sư chiến đấu chuyên xáp lá cà như Hàn Yên Nhu đừng hòng bước vào phạm vi 10 ô xung quanh Thạch Bất Chuyển.
Tuy nhiên, Hàn Yên Nhu là tay ngắn dễ trị duy nhất trong đội hình Hưng Hân. Mộc Vũ Tranh Phong di chuyển liên tục vòng ngoài, ba tay đấm hệ Vật Lộn của Bá Đồ cũng chẳng thể chạm đến sợi tóc của cô. Bá Đồ chỉ có Bách Hoa Liễu Loạn là quấy phá được cô đôi chút, mà sự quấy phá ấy cũng rất có hạn. Hắn đã rải sáng quá nhiều cho các pha chiến đấu trước đó, lượng mana tiêu tốn cực khủng, giờ phải tém tém cái sự bán hoa lại, mà đọ súng thôi thì không xa bằng tầm bắn của pháo.
Huống hồ, đối tượng cần Trương Giai Lạc chăm sóc đâu chỉ có Tô Mộc Tranh? Dàn pet bốn con của Muội Quang có Rồng Con Biết Bay và Lôi Ưng là hai đứa có cánh, xử lý bằng súng ngon hơn bằng tay chân, cho nên chúng cũng thuộc nhiệm vụ của Bách Hoa Liễu Loạn.
Chưa hết, cái tên lúc thì tay ngắn lúc lại tay dài là Quân Mạc Tiếu ấy, thỉnh thoảng cứ đâm sọt các bên gây ức chế vô cùng. Hễ mình focus hắn, hắn sẽ tỏ vẻ ta đây là dân cận chiến yêu nghề. Hễ mình lơ là tí thôi, hắn liền lập tức cho Thạch Bất Chuyển đằng xa một viên đạn, tịt mẹ cái chiêu hồi máu đang ngâm.
Hỏa lực từ nhiều phía, nhiều cấp độ luôn nhằm vào quấy rối Thạch Bất Chuyển, suýt nữa gây nhiễu nhịp tấn công hổ báo và đẩy Bá Đồ về thế phòng ngự. Nhưng ở giây phút nguy hiểm nhất, đội trưởng và đội phó Bá Đồ lại hai miệng một lời, cùng nhau ra lệnh duy trì tiết tấu toàn đội.
Cứ đánh tiếp!
Cứ đánh tiếp!
Hai câu chat giống hệt nhau, đến từ Hàn Văn Thanh và Trương Tân Kiệt.
Thế nên Bá Đồ tiếp tục tạo áp lực, thu hẹp phạm vi hoạt động của Hưng Hân. Họ không dồn sức bảo vệ Trương Tân Kiệt để đảm bảo nhịp tấn công, nhưng như vậy, Trương Tân Kiệt khó tránh phải tự xử lý những quấy rối nhắm vào mình.
Hoặc né chiêu, hoặc bán máu, Trương Tân Kiệt đối diện với hiểm nguy trùng trùng trong tư thế thẳng lưng ngẩng đầu mà vẫn tiếp tục trình diễn nhạc khúc trị liệu của mình. Hai khung hình xếp cạnh nhau, một là tình cảnh gian nan của Thạch Bất Chuyển, một là bản nhạc máu trầm bổng du dương, tạo nên sự đối lập dữ dội khiến người xem nhận thức sâu sắc cái trình của Trương Tân Kiệt.
Mũi tấn công mạnh mẽ không gì cản nổi!
Tường phòng ngự vững chắc xây nên từ Trương Tân Kiệt!
Một Bá Đồ như thế, làm sao thua nổi?
Không thua nổi!
Bá Đồ chiến thắng rồi!
/1726
|