Edit & beta: Lá Mùa Thu
Theo quy định Liên minh, các chiến đội sân nhà không được sử dụng một bản đồ quá hai lần trong một mùa giải, nếu không ai nấy cứ trải tới trải lui một tấm bản đồ, khán giả xem chán chết. Nghiêm ngặt hơn, mùa giải mới có thể sử dụng bản đồ cũ nhưng không được vượt quá nửa số lần đã dùng ở mùa giải trước. Bản đồ nào dùng suốt hai mùa giải liên tục thì cấm luôn trong mùa thứ ba.
Liên minh có tổng cộng 20 chiến đội, mỗi đội phải đánh 38 trận cho vòng bảng một mùa giải, trong đó có 19 trận đánh ở sân nhà, tức là 19 lần được phép tự chọn bản đồ. Áp dụng theo quy định, mỗi đội cần luyện tập ít nhất 10 bản đồ. Mùa giải sau hết được dùng nửa số bản đồ cũ, nói cách khác, phải luyện thêm 5 bản đồ mới nữa.
Theo tính toán trên, 15 tấm bản đồ là con số cần thiết để một chiến đội đủ sử dụng tới lui trong một mùa giải. Nhưng đấy chỉ là vừa đủ thôi, hai mùa giải dùng 15 bản đồ sẽ tạo thành công thức có sẵn, rất dễ tính ra mùa nào dùng 10 tấm nào. Vì thế thông thường các chiến đội không chỉ trữ hàng 15 tấm mà số lượng thực tế nhiều hơn hẳn.
Hưng Hân là một đội mới, tân binh đều như những tờ giấy trắng mới bắt đầu tập tành nghề chơi bản đồ, thật khó để đoán họ sẽ chọn bản đồ gì. Có điều Hưng Hân đâu chỉ toàn tân binh? Diệp Tu, Tô Mộc Tranh và Phương Duệ đều là tuyển thủ chuyên nghiệp dày dặn kinh nghiệm, mỗi người trong họ đều có các bản đồ ruột cho riêng mình.
Chọn hẳn một bản đồ quen thuộc và dạy tân binh thích nghi là cách đơn giản nhất. Lúc họp bàn trước trận, Bách Hoa dựa theo cách nghĩ ấy mà suy đoán bản đồ Hưng Hân sẽ dùng.
Kết quả: Sông Ngưng.
Bản đồ này đừng nói tuyển thủ chuyên nghiệp, người chơi Vinh Quang bình thường đang ngồi trong nhà thi đấu cũng không xa lạ. Nó thuộc thể loại bản đồ kinh điển nổi tiếng trong lịch sử Vinh Quang. Những trận chiến đoàn đội trong game từ 2v2 đến 10v10 đều chọn bản đồ này nhiều nhất. Có rất nhiều người chơi không giỏi nghiên cứu bản đồ, cũng khó thể nào không rành về nó.
Nói trắng ra, Sông Ngưng là một tấm bản đồ sân nhà cho mọi người. Nó vốn không nên xuất hiện trên đấu trường chuyên nghiệp, bởi ưu thế chính khi thi đấu trên sân nhà là quyền chọn bản đồ. Chọn một tấm như Sông Ngưng, coi như hất tay vứt bỏ ưu thế này.
Có mấy ai sẽ không hiểu rõ điều đó? Từ lúc cái tên bản đồ Sông Ngưng hiện lên khi trận đấu chính thức bắt đầu, khắp nhà thi đấu đã xôn xao bàn tán. Trên sóng trực tiếp trận Lôi Đình vs Hư Không, Phan Lâm cũng không phụ lòng mọi người mà tiếp tục xen vào cập nhật tình hình, còn bắt Lý Nghệ Bác phải thảo luận với mình vì sao Hưng Hân lại chọn bản đồ này. Lý Nghệ Bác bó tay, đành ngồi blah blah blah về Hưng Hân trong khi Lôi Đình và Hư Không đang chiến nhau khí thế...
Cùng lúc đó, Hưng Hân và Bách Hoa đã bắt đầu di chuyển.
Hưng Hân đi thẳng một mạch nên đến chỗ con sông bị ngăn giữa bản đồ sớm hơn Bách Hoa. Không thấy Bách Hoa từ xa, Hưng Hân dĩ nhiên đoán được Bách Hoa chọn cách đi vòng. Nhưng từ đâu vòng tới đâu?
Khán giả với góc nhìn thượng đế biết rõ, mà Hưng Hân thì không.
Đột nhiên, thích khách Quý Lãnh trong đội hình Bách Hoa ló mặt ra từ rừng đá bên cạnh. Phát hiện chiến đội Hưng Hân, y lập tức thụt đầu về.
Khán giả đã sớm thấy rõ Bách Hoa bố trí trận địa mai phục trong rừng đá, nhưng dụ tình như thế có phải thô quá rồi không?
Ai ngờ năm người Hưng Hân lại phóng về phía Quý Lãnh thật, làm khán giả sân nhà xoắn hết cả ruột. Thấy địch liền đuổi theo? Đó là bản năng của người chơi nghiệp dư, sao có thể xảy ra ở cấp chuyên nghiệp?
Các nhân vật Bách Hoa bèn điều chỉnh vị trí từng người trong đội hình. Ngay cả khán giả còn biết trình chuyên nghiệp phải thế nào, đương nhiên chiến đội Bách Hoa càng rõ ràng hơn. Vì thế cái họ muốn đề phòng chủ yếu là tập kích sau lưng. Hưng Hân không đi vòng cũng không thể gọi là tương kế tựu kế, bởi Bách Hoa chẳng hề sơ sẩy việc phòng bị các mặt khác. Đội hình nhà họ có thể điều chỉnh vị trí trong nháy mắt, khán giả nhìn phát hiểu ngay.
Bản đồ này quá quen thuộc với mọi người rồi, địa điểm chiến đội Bách Hoa mai phục vốn là một lựa chọn rất chu đáo: Mặt trước mặt sau đều không sơ hở. Bách Hoa cứ ở đấy mà chờ Hưng Hân đến thôi.
Năm người Hưng Hân tiếp cận phạm vi. Dưới sự theo dõi đầy lo âu của khán giả, họ dừng bước.
Sau đó, năm người Bách Hoa câm nín khi một con Goblin lúc la lúc lắc từ ngoài chạy vô. Hưng Hân không có pháp sư triệu hồi nhưng vẫn thả được một con thú triệu hồi làm lính xung phong, vì họ có tán nhân Quân Mạc Tiếu.
Chiến đội Bách Hoa ngu mặt đứng nhìn con pet yếu nhất trong giới thú cưng Vinh Quang chạy về phía mình. Nó đơn độc mà đến, chẳng uy hiếp được ai nổi. Nhưng lòng dũng cảm của thú triệu hồi luôn đáng tuyên dương, con Goblin vừa thấy có mục tiêu là lập tức giơ cây gậy hùng hổ xông lên, chưa gì đã ném một hòn đá về phía mục tiêu: Thích khách Quý Lãnh.
Ném đá xây nhà là kỹ năng của thú triệu hồi Goblin. Tuy hit tấn công này nhìn có vẻ thô, nhưng nó có kèm 20% xác suất xảy ra hiệu ứng choáng. Chỉ vì 20% choáng này mà số lượng pháp sư chiến đấu, pháp sư nguyên tố hoặc ma đạo học giả chịu khó học chiêu triệu hồi Goblin cũng không ít.
Có điều tốc độ ném đá của Goblin rất chậm, tranh thủ trong lúc quần ẩu mà thình lình ném một cú còn được, chứ như bây giờ nó chơi đường đường chính chính, ai né không xong thì về mua bún thắt cổ tự sát cho rồi.
Chu Quang Nghĩa khiển Quý Lãnh né cái vèo. Goblin lúc lắc chạy đến gần, bị y xử gọn, sau đó một con Goblin khác tiếp tục sự nghiệp lúc lắc còn dang dở của nó, chạy vào tiếp.
Kỹ năng không cho phép triệu hồi một lúc hai con Goblin, khi một con chết, người triệu hồi sẽ nhận được tín hiệu báo về. Thế là con anh vừa tạch, Diệp Tu liền thả con em.
Làm clgt? Trên kênh Bách Hoa, tuyển thủ mục sư Mạc Sở Thần nhịn hết nổi.
Tập trung chú ý. Vu Phong nói. Hắn cảm thấy Hưng Hân 80% đang tung hỏa mù phân tán sức chú ý bên mình. Tuy nhiên đó chỉ là suy đoán, Vu Phong không dám mạnh miệng chat lên bởi hắn cũng đang cố tự thông não xem Hưng Hân muốn làm clg.
Con Goblin thứ hai chạy đến, phương vị của đội hình Bách Hoa không thay đổi nên nó lại ưu tiên làm quen với Quý Lãnh trước. Quý Lãnh chẳng tốn chút sức, tiễn nó đi đoàn tụ anh em.
Con Gobline thứ ba báo danh.
Năm người Bách Hoa muốn đấm bàn phím. Họ hiểu ra rồi, đoàn xiếc Goblin thực chất đang muốn nói với họ rằng: Ngây thơ quá bây, bọn này xông lên mới lạ!
Nếu Bách Hoa không ra, Hưng Hân cũng không vào, cuối cùng sẽ dẫn đến kết quả gì?
Đây là một vấn đề rất khó nói. Tính chiến thuật của một trận đấu đoàn đội phức tạp hơn nhiều so với một trận solo. Hành động của Mạc Phàm bị phán hai thẻ vàng, đá đít khỏi sân, nhưng khi tình huống gườm nhau tương tự xuất hiện trong trận đoàn đội thì trọng tài phải cân nhắc đủ kiểu. Tuy họ nắm trong tay quyền phán quyết tối cao trên sân, nhưng mỗi một trận đấu kết thúc đều sẽ có họp bàn xem xét quyết định của họ có chính xác không, đặc biệt là những tình huống khó mà hội trọng tài luôn cầu trời đừng rơi trúng mình thế này.
May mà trọng tài của trận trước mắt không cần phải lo lắng.
Bởi vì trên thực tế, thế trận hoàn toàn không phải toàn dân chờ thời. Đoàn Goblin hăng hái diễu hành, liên tục ba con xông pha hiến máu, nhưng trong lúc đó những người khác của Hưng Hân đều có hành động. Bốn nhân vật của Tô Mộc Tranh, Phương Duệ, Kiều Nhất Phàm và An Văn Dật đều di chuyển vòng ra sau.
Kỳ thực phán đoán ban đầu của Vu Phong không sai, Hưng Hân đang tung hỏa mù phân tán sức chú ý của Bách Hoa hòng giương đông kích tây. Nhưng liệu sức chú ý của Bách Hoa có tệ đến mức không phát hiện nổi tập kích sau lưng? Tâm trạng họ đang rơi vào bực tức thật đấy, song đội hình họ không hề rối loạn. Bất kể bị tấn công từ mặt nào, thậm chí chấp luôn hai bên giáp công, họ vẫn chiếm ưu thế nhờ bố ráp sẵn sàng từ trước.
Lúc này đoàn xiếc Goblin của Quân Mạc Tiếu đã báo danh đến con thứ năm. Diệp Tu bèn lên kênh chung giao lưu với đội bạn.
Mấy con rồi? Diệp Tu hỏi.
Năm... Vu Phong ba chấm.
Mấy ku muốn đếm thêm bao nhiêu con nữa? Diệp Tu hỏi tiếp.
...
Theo cách nghĩ của chiến đội Bách Hoa, bây giờ mình ra ngoài có khả năng sẽ rơi vào trận thế Hưng Hân bày bố. Còn nếu mình không ra, Hưng Hân chắc cũng không dám chạy lên tấn công, nhưng cứ gườm nhau như vậy chắc chắn trọng tài sẽ phải can thiệp. Ai mà biết ông ta sẽ giải quyết thế nào? Buộc Hưng Hân xông vào mặc kệ Bách Hoa đang mai phục? Ít có duyên lắm đó. Buộc Bách Hoa lao ra mặc kệ Hưng Hân đang chặn đường? Ăn chửi cũng ít dở.
Giờ phút này, Bách Hoa sâu sắc cảm nhận được cái khó của nghề trọng tài.
Có khi nào remake đánh lại? Trâu Viễn nói.
Trong tình huống tiến thoái lưỡng nan, giải pháp load bản đồ đánh lại đã từng xuất hiện trên đấu trường chuyên nghiệp.
Chờ rmk? Chu Quang Nghĩa vừa nói vừa đập bẹp đầu con Goblin thứ năm. Kiểu nhăm nhe nhau thế này y không thích lắm. Thật ra ngay cả mai phục như đang làm y cũng không thích luôn, dù bản thân là một thích khách.
Cuối cùng vẫn phải chờ đội trưởng Vu Phong quyết định. Vu Phong vò đầu suy nghĩ trong lúc con Goblin thứ sáu đang hơn hớn chạy vào. Người Bách Hoa ai nấy tê dại.
Tôi thấy á... Chu Quang Nghĩa đang định gõ mấy chữ có nội dung chút, bỗng nhiên cảm thấy trước mắt có gì đó loáng lên. Ba phát pháo phun lửa quất thẳng vào mặt, nhanh gấp bội mấy con Goblin lon ton nãy giờ.
Chu Quang Nghĩa nghỉ chat, lật người lăn một vòng. Ba quả pháo nổ tung ngay ô vị trí y vừa mới đứng, bốn người còn lại gần như nghe tiếng pháo nổ mới giật mình tỉnh táo.
Mọi góc nhìn đồng loạt chuyển đến chính diện, cả chiến đội Bách Hoa ra sức tìm kiếm bóng dáng địch bất ngờ tấn công mình, nhất thời quên mất bố trí chiến thuật cần thiết.
Cơ hội! Nhanh!
Sau lưng năm người Bách Hoa, bốn người Hưng Hân lao lên.
Theo quy định Liên minh, các chiến đội sân nhà không được sử dụng một bản đồ quá hai lần trong một mùa giải, nếu không ai nấy cứ trải tới trải lui một tấm bản đồ, khán giả xem chán chết. Nghiêm ngặt hơn, mùa giải mới có thể sử dụng bản đồ cũ nhưng không được vượt quá nửa số lần đã dùng ở mùa giải trước. Bản đồ nào dùng suốt hai mùa giải liên tục thì cấm luôn trong mùa thứ ba.
Liên minh có tổng cộng 20 chiến đội, mỗi đội phải đánh 38 trận cho vòng bảng một mùa giải, trong đó có 19 trận đánh ở sân nhà, tức là 19 lần được phép tự chọn bản đồ. Áp dụng theo quy định, mỗi đội cần luyện tập ít nhất 10 bản đồ. Mùa giải sau hết được dùng nửa số bản đồ cũ, nói cách khác, phải luyện thêm 5 bản đồ mới nữa.
Theo tính toán trên, 15 tấm bản đồ là con số cần thiết để một chiến đội đủ sử dụng tới lui trong một mùa giải. Nhưng đấy chỉ là vừa đủ thôi, hai mùa giải dùng 15 bản đồ sẽ tạo thành công thức có sẵn, rất dễ tính ra mùa nào dùng 10 tấm nào. Vì thế thông thường các chiến đội không chỉ trữ hàng 15 tấm mà số lượng thực tế nhiều hơn hẳn.
Hưng Hân là một đội mới, tân binh đều như những tờ giấy trắng mới bắt đầu tập tành nghề chơi bản đồ, thật khó để đoán họ sẽ chọn bản đồ gì. Có điều Hưng Hân đâu chỉ toàn tân binh? Diệp Tu, Tô Mộc Tranh và Phương Duệ đều là tuyển thủ chuyên nghiệp dày dặn kinh nghiệm, mỗi người trong họ đều có các bản đồ ruột cho riêng mình.
Chọn hẳn một bản đồ quen thuộc và dạy tân binh thích nghi là cách đơn giản nhất. Lúc họp bàn trước trận, Bách Hoa dựa theo cách nghĩ ấy mà suy đoán bản đồ Hưng Hân sẽ dùng.
Kết quả: Sông Ngưng.
Bản đồ này đừng nói tuyển thủ chuyên nghiệp, người chơi Vinh Quang bình thường đang ngồi trong nhà thi đấu cũng không xa lạ. Nó thuộc thể loại bản đồ kinh điển nổi tiếng trong lịch sử Vinh Quang. Những trận chiến đoàn đội trong game từ 2v2 đến 10v10 đều chọn bản đồ này nhiều nhất. Có rất nhiều người chơi không giỏi nghiên cứu bản đồ, cũng khó thể nào không rành về nó.
Nói trắng ra, Sông Ngưng là một tấm bản đồ sân nhà cho mọi người. Nó vốn không nên xuất hiện trên đấu trường chuyên nghiệp, bởi ưu thế chính khi thi đấu trên sân nhà là quyền chọn bản đồ. Chọn một tấm như Sông Ngưng, coi như hất tay vứt bỏ ưu thế này.
Có mấy ai sẽ không hiểu rõ điều đó? Từ lúc cái tên bản đồ Sông Ngưng hiện lên khi trận đấu chính thức bắt đầu, khắp nhà thi đấu đã xôn xao bàn tán. Trên sóng trực tiếp trận Lôi Đình vs Hư Không, Phan Lâm cũng không phụ lòng mọi người mà tiếp tục xen vào cập nhật tình hình, còn bắt Lý Nghệ Bác phải thảo luận với mình vì sao Hưng Hân lại chọn bản đồ này. Lý Nghệ Bác bó tay, đành ngồi blah blah blah về Hưng Hân trong khi Lôi Đình và Hư Không đang chiến nhau khí thế...
Cùng lúc đó, Hưng Hân và Bách Hoa đã bắt đầu di chuyển.
Hưng Hân đi thẳng một mạch nên đến chỗ con sông bị ngăn giữa bản đồ sớm hơn Bách Hoa. Không thấy Bách Hoa từ xa, Hưng Hân dĩ nhiên đoán được Bách Hoa chọn cách đi vòng. Nhưng từ đâu vòng tới đâu?
Khán giả với góc nhìn thượng đế biết rõ, mà Hưng Hân thì không.
Đột nhiên, thích khách Quý Lãnh trong đội hình Bách Hoa ló mặt ra từ rừng đá bên cạnh. Phát hiện chiến đội Hưng Hân, y lập tức thụt đầu về.
Khán giả đã sớm thấy rõ Bách Hoa bố trí trận địa mai phục trong rừng đá, nhưng dụ tình như thế có phải thô quá rồi không?
Ai ngờ năm người Hưng Hân lại phóng về phía Quý Lãnh thật, làm khán giả sân nhà xoắn hết cả ruột. Thấy địch liền đuổi theo? Đó là bản năng của người chơi nghiệp dư, sao có thể xảy ra ở cấp chuyên nghiệp?
Các nhân vật Bách Hoa bèn điều chỉnh vị trí từng người trong đội hình. Ngay cả khán giả còn biết trình chuyên nghiệp phải thế nào, đương nhiên chiến đội Bách Hoa càng rõ ràng hơn. Vì thế cái họ muốn đề phòng chủ yếu là tập kích sau lưng. Hưng Hân không đi vòng cũng không thể gọi là tương kế tựu kế, bởi Bách Hoa chẳng hề sơ sẩy việc phòng bị các mặt khác. Đội hình nhà họ có thể điều chỉnh vị trí trong nháy mắt, khán giả nhìn phát hiểu ngay.
Bản đồ này quá quen thuộc với mọi người rồi, địa điểm chiến đội Bách Hoa mai phục vốn là một lựa chọn rất chu đáo: Mặt trước mặt sau đều không sơ hở. Bách Hoa cứ ở đấy mà chờ Hưng Hân đến thôi.
Năm người Hưng Hân tiếp cận phạm vi. Dưới sự theo dõi đầy lo âu của khán giả, họ dừng bước.
Sau đó, năm người Bách Hoa câm nín khi một con Goblin lúc la lúc lắc từ ngoài chạy vô. Hưng Hân không có pháp sư triệu hồi nhưng vẫn thả được một con thú triệu hồi làm lính xung phong, vì họ có tán nhân Quân Mạc Tiếu.
Chiến đội Bách Hoa ngu mặt đứng nhìn con pet yếu nhất trong giới thú cưng Vinh Quang chạy về phía mình. Nó đơn độc mà đến, chẳng uy hiếp được ai nổi. Nhưng lòng dũng cảm của thú triệu hồi luôn đáng tuyên dương, con Goblin vừa thấy có mục tiêu là lập tức giơ cây gậy hùng hổ xông lên, chưa gì đã ném một hòn đá về phía mục tiêu: Thích khách Quý Lãnh.
Ném đá xây nhà là kỹ năng của thú triệu hồi Goblin. Tuy hit tấn công này nhìn có vẻ thô, nhưng nó có kèm 20% xác suất xảy ra hiệu ứng choáng. Chỉ vì 20% choáng này mà số lượng pháp sư chiến đấu, pháp sư nguyên tố hoặc ma đạo học giả chịu khó học chiêu triệu hồi Goblin cũng không ít.
Có điều tốc độ ném đá của Goblin rất chậm, tranh thủ trong lúc quần ẩu mà thình lình ném một cú còn được, chứ như bây giờ nó chơi đường đường chính chính, ai né không xong thì về mua bún thắt cổ tự sát cho rồi.
Chu Quang Nghĩa khiển Quý Lãnh né cái vèo. Goblin lúc lắc chạy đến gần, bị y xử gọn, sau đó một con Goblin khác tiếp tục sự nghiệp lúc lắc còn dang dở của nó, chạy vào tiếp.
Kỹ năng không cho phép triệu hồi một lúc hai con Goblin, khi một con chết, người triệu hồi sẽ nhận được tín hiệu báo về. Thế là con anh vừa tạch, Diệp Tu liền thả con em.
Làm clgt? Trên kênh Bách Hoa, tuyển thủ mục sư Mạc Sở Thần nhịn hết nổi.
Tập trung chú ý. Vu Phong nói. Hắn cảm thấy Hưng Hân 80% đang tung hỏa mù phân tán sức chú ý bên mình. Tuy nhiên đó chỉ là suy đoán, Vu Phong không dám mạnh miệng chat lên bởi hắn cũng đang cố tự thông não xem Hưng Hân muốn làm clg.
Con Goblin thứ hai chạy đến, phương vị của đội hình Bách Hoa không thay đổi nên nó lại ưu tiên làm quen với Quý Lãnh trước. Quý Lãnh chẳng tốn chút sức, tiễn nó đi đoàn tụ anh em.
Con Gobline thứ ba báo danh.
Năm người Bách Hoa muốn đấm bàn phím. Họ hiểu ra rồi, đoàn xiếc Goblin thực chất đang muốn nói với họ rằng: Ngây thơ quá bây, bọn này xông lên mới lạ!
Nếu Bách Hoa không ra, Hưng Hân cũng không vào, cuối cùng sẽ dẫn đến kết quả gì?
Đây là một vấn đề rất khó nói. Tính chiến thuật của một trận đấu đoàn đội phức tạp hơn nhiều so với một trận solo. Hành động của Mạc Phàm bị phán hai thẻ vàng, đá đít khỏi sân, nhưng khi tình huống gườm nhau tương tự xuất hiện trong trận đoàn đội thì trọng tài phải cân nhắc đủ kiểu. Tuy họ nắm trong tay quyền phán quyết tối cao trên sân, nhưng mỗi một trận đấu kết thúc đều sẽ có họp bàn xem xét quyết định của họ có chính xác không, đặc biệt là những tình huống khó mà hội trọng tài luôn cầu trời đừng rơi trúng mình thế này.
May mà trọng tài của trận trước mắt không cần phải lo lắng.
Bởi vì trên thực tế, thế trận hoàn toàn không phải toàn dân chờ thời. Đoàn Goblin hăng hái diễu hành, liên tục ba con xông pha hiến máu, nhưng trong lúc đó những người khác của Hưng Hân đều có hành động. Bốn nhân vật của Tô Mộc Tranh, Phương Duệ, Kiều Nhất Phàm và An Văn Dật đều di chuyển vòng ra sau.
Kỳ thực phán đoán ban đầu của Vu Phong không sai, Hưng Hân đang tung hỏa mù phân tán sức chú ý của Bách Hoa hòng giương đông kích tây. Nhưng liệu sức chú ý của Bách Hoa có tệ đến mức không phát hiện nổi tập kích sau lưng? Tâm trạng họ đang rơi vào bực tức thật đấy, song đội hình họ không hề rối loạn. Bất kể bị tấn công từ mặt nào, thậm chí chấp luôn hai bên giáp công, họ vẫn chiếm ưu thế nhờ bố ráp sẵn sàng từ trước.
Lúc này đoàn xiếc Goblin của Quân Mạc Tiếu đã báo danh đến con thứ năm. Diệp Tu bèn lên kênh chung giao lưu với đội bạn.
Mấy con rồi? Diệp Tu hỏi.
Năm... Vu Phong ba chấm.
Mấy ku muốn đếm thêm bao nhiêu con nữa? Diệp Tu hỏi tiếp.
...
Theo cách nghĩ của chiến đội Bách Hoa, bây giờ mình ra ngoài có khả năng sẽ rơi vào trận thế Hưng Hân bày bố. Còn nếu mình không ra, Hưng Hân chắc cũng không dám chạy lên tấn công, nhưng cứ gườm nhau như vậy chắc chắn trọng tài sẽ phải can thiệp. Ai mà biết ông ta sẽ giải quyết thế nào? Buộc Hưng Hân xông vào mặc kệ Bách Hoa đang mai phục? Ít có duyên lắm đó. Buộc Bách Hoa lao ra mặc kệ Hưng Hân đang chặn đường? Ăn chửi cũng ít dở.
Giờ phút này, Bách Hoa sâu sắc cảm nhận được cái khó của nghề trọng tài.
Có khi nào remake đánh lại? Trâu Viễn nói.
Trong tình huống tiến thoái lưỡng nan, giải pháp load bản đồ đánh lại đã từng xuất hiện trên đấu trường chuyên nghiệp.
Chờ rmk? Chu Quang Nghĩa vừa nói vừa đập bẹp đầu con Goblin thứ năm. Kiểu nhăm nhe nhau thế này y không thích lắm. Thật ra ngay cả mai phục như đang làm y cũng không thích luôn, dù bản thân là một thích khách.
Cuối cùng vẫn phải chờ đội trưởng Vu Phong quyết định. Vu Phong vò đầu suy nghĩ trong lúc con Goblin thứ sáu đang hơn hớn chạy vào. Người Bách Hoa ai nấy tê dại.
Tôi thấy á... Chu Quang Nghĩa đang định gõ mấy chữ có nội dung chút, bỗng nhiên cảm thấy trước mắt có gì đó loáng lên. Ba phát pháo phun lửa quất thẳng vào mặt, nhanh gấp bội mấy con Goblin lon ton nãy giờ.
Chu Quang Nghĩa nghỉ chat, lật người lăn một vòng. Ba quả pháo nổ tung ngay ô vị trí y vừa mới đứng, bốn người còn lại gần như nghe tiếng pháo nổ mới giật mình tỉnh táo.
Mọi góc nhìn đồng loạt chuyển đến chính diện, cả chiến đội Bách Hoa ra sức tìm kiếm bóng dáng địch bất ngờ tấn công mình, nhất thời quên mất bố trí chiến thuật cần thiết.
Cơ hội! Nhanh!
Sau lưng năm người Bách Hoa, bốn người Hưng Hân lao lên.
/1726
|