Edit và Beta: Lá Mùa Thu | Type: Tiểu Thiên Diệp
Diệp Tu và Quan Dung Phi chui vào phòng kĩ thuật đóng cửa kín mít. Mọi người tuy không đi theo hóng nhưng cũng rất tò mò thí nghiệm này sẽ ra kết quả gì, nên dù event Bách Quỷ Dạ Hành đã kết thúc, họ vẫn ở lại trong phòng huấn luyện chờ chứ không quay về nghỉ ngơi. Đoán già đoán non một hồi mà vẫn không ra manh mối, mọi người bắt đầu quay qua tám chuyện lúc sáng.
“Thấy làm đủ trò, tui còn tưởng nó tính ôm Phương Duệ về đội mình, cuối cùng thì ra là tăm tia Hải Vô Lượng.” Trần Quả than thở, tiện thể khinh bỉ cái sự giương đông kích tây bỉ ổi của Diệp Tu.
“Hải Vô Lượng? Khí công sư?” Ngụy Sâm đột nhiên ngẩn người, theo bản năng nhìn về phía Tô Mộc Tranh. Tô Mộc Tranh nghe thấy những gì Trần Quả nói, quả nhiên cũng ngẩng đầu lên như đang nghĩ ngợi.
“Ừ! Nó nói các đội mạnh hiện tại đều không có hứng thú với Hải Vô Lượng, nên mình sẽ dễ giành hơn.” Trần Quả nói.
“Chỉ mỗi lí do đó thôi?” Ngụy Sâm cười cười.
“Không phải à?” Trần Quả khó hiểu.
“Hồi trước cô em không phải fan Gia Thế sao?” Ngụy Sâm nói.
“Hả?” Ngụy Sâm lái gắt quá, Trần Quả đỡ không kịp.
“Fan Diệp Thu?” Ngụy Sâm hỏi tiếp.
“Ừm…” Trần Quả ậm ừ đáp. Bây giờ thân với Diệp Tu quá rồi mà còn thừa nhận mình là fan nó, chẳng phải cho nó cơ hội để vênh với mình? Trần Quả không muốn bị Diệp Tu lên mặt, nhưng cô cũng không cách nào phủ nhận sự thật này.
“Thế mà cô em không biết cái hồi Gia Thế ba quán quân liên tục, hợp tác của nó là ai à?” Ngụy Sâm nói.
“Hở?” Trần Quả bối rối. Thật ra khi cô bắt đầu chơi Vinh Quang thì thời đại huy hoàng của Gia Thế đã kết thúc, mà tuyển thủ đầu tiên cô thích cũng không phải Diệp Tu, là Tô Mộc Tranh cơ, từ đó mới kéo theo sự ủng hộ cô dành cho Diệp Tu và cả Gia Thế.
Dĩ nhiên, một fan Gia Thế như cô không thể không biết gì về hào quang vương triều Gia Thế, nghe Ngụy Sâm nhắc tới, Trần Quả động não phát là nhớ ra ngay. Thời kì ba quán quân liên tiếp, chiến đội Gia Thế vẫn chưa có Tô Mộc Tranh, chưa có Mộc Vũ Tranh Phong, thậm chí chưa có nghề bậc thầy pháo súng trong đội hình.
Nhưng, Nhất Diệp Chi Thu cũng không chiến đấu trong cô độc. Thời kì đó bên cạnh hắn cũng có các đồng đội đáng tin cậy, mà người được nhắc đến nhiều nhất có tên là Ngô Tuyết Phong. Nghề nghiệp của người này chính là khí công sư, nhân vật Khí Xung Vân Thủy.
Nhất Diệp Chi Thu và Khí Xung Vân Thủy – tổ hợp xưng bá Liên minh suốt ba năm. Bậc thầy pháo súng? Đó là chuyện về sau. Nhân vật kề vai sát cánh bên Đấu thần từ những ngày đầu là một khí công sư!
Ngô Tuyết Phong giải nghệ ngay sau khi Gia Thế dựng nên vương triều, vì thế fan hậu bối như Trần Quả chỉ nghe người ta kể lại về hắn, ấy thế mà những gì được nghe kể cũng đã quá đủ để dâng trào nhiệt huyết. Giờ đây Trần Quả đã hiểu dụng ý của Diệp Tu khi mua lại nhân vật khí công sư.
“Tức là Ngô Tuyết Phong sắp quay về?” Trần Quả bắt đầu high. Tổ hợp càn quét Liên minh suốt ba năm, nếu như tái hợp sẽ khiến người ta phấn khích cỡ nào? Cô high đến mức quên béng luôn rằng, nhân vật Diệp Tu hiện đang cầm đã không còn là pháp sư chiến đấu Nhất Diệp Chi Thu từ lâu rồi.
“Ổng hả? Khả năng không cao đâu!” Tuyển thủ thời đầu như Ngụy Sâm dĩ nhiên có quen biết Ngô Tuyết Phong.
“Sao thế?” Trần Quả hỏi.
Hình như giải nghệ xong đi nước ngoài định cư, lúc sau chẳng còn nghe tin gì về ổng cả. Ngụy Sâm nói.
“Biết đâu Diệp Tu liên hệ được anh ta?” Trần Quả nói.
“Vậy cô em đừng mừng sớm quá, thằng cha đó còn già hơn tui nữa! Chứ không sao lại phải giải nghệ? Số ổng hên, có Diệp Tu bên cạnh, ổng trượt trạng thái, Diệp Tu lại không ngừng tiến bộ, bổ khuyết cho ổng hết. Mẹ nó, nếu lão phu hồi đó ở Gia Thế, không chừng cũng hốt được ba cái tổng quán quân.” Giọng điệu Ngụy Sâm có chút ước ao, có chút đố kị, lại có chút bất bình.
Trần Quả nghe mà ngẩn người. Cô im lặng quay ghế về máy gõ ba chữ Ngô Tuyết Phong. Cô phát hiện dường như mình biết quá ít về vị cựu tuyển thủ Gia Thế này. Nhắc đến ngôi vương ba quán quân của Gia Thế, mọi người chỉ ca tụng Diệp Tu và Nhất Diệp Chi Thu. Trần Quả cũng thế, trong mắt chỉ có Đấu Thần mà thôi.
Thông tin về Ngô Tuyết Phong trên mạng không nhiều, bởi thời kỳ đó là giai đoạn Liên minh mới cất những bước chập chững đầu tiên, vẫn chưa có sức ảnh hưởng rộng rãi như bây giờ, giới chuyên nghiệp Vinh Quang cũng chỉ là một nhóm nhỏ. Về sau nó phát triển rần rần, có thể thấy rõ ràng từ lượng thông tin mỗi năm mỗi nhiều hơn.
Mùa giải thứ ba, Gia Thế bảo vệ ngôi vương, lập nên bá nghiệp vương triều. Có vô số thảo luận liên quan đến việc này, nhưng các bình luận về Ngô Tuyết Phong ập vào mắt Trần Quả lại không phải những ngợi ca dành cho anh hùng. Phần đông mọi người đều nói anh ta tu bao nhiêu kiếp mới được slot chơi hỗ trợ cho Diệp Thu.
Nếu tui ở Gia Thế, không chừng cũng hốt được ba cái quán quân.
Trần Quả phát hiện câu lúc nãy của Ngụy Sâm rất hot vào thời điểm đó, thậm chí người chơi bình thường cũng dám nói. Nó mang ý nghĩa tâng bốc thực lực Diệp Thu, nhưng lại thiếu tôn trọng với Ngô Tuyết Phong và các tuyển thủ khác trong Gia Thế. Quan trọng là, Trần Quả tìm mãi, tìm mãi mà không thấy bình luận nào tích cực dành cho Ngô Tuyết Phong cả.
Họ nói không đúng đâu. Bỗng nhiên, giọng Tô Mộc Tranh vang lên bên tai. Trần Quả quay đầu, thấy Tô Mộc Tranh đang nhìn vào đống thông tin cũ mà cô đọc.
Ngô Tuyết Phong là một tuyển thủ rất xuất sắc. Nếu không có anh ấy, Gia Thế sẽ không đoạt nổi ba tổng quán quân. Tô Mộc Tranh lên tiếng.
Nó nói vậy hả? Trần Quả hỏi.
Tô Mộc Tranh gật đầu.
Vậy anh ấy có sẽ quay về không? Trần Quả chỉ lên cái tên Ngô Tuyết Phong đầy khắp màn hình.
Em không biết. Tô Mộc Tranh lắc đầu.
Tô Mộc Tranh không biết, thế thì phải hỏi người từng tiếp xúc trực tiếp với Ngô Tuyết Phong: ngoại trừ Diệp Tu chỉ có Ngụy Sâm.
Ổng á hả... Ngụy Sâm truy về quá khứ bể dâu chìm nổi, Ổng là người thực sự có não, đánh bằng cái đầu chứ không phải tay. Chắc đó là lý do ổng lớn tuổi hơn tui mà trạng thái còn ngon hơn cả tui! Ngụy Sâm bắt đầu nói năng nghiêm túc. Hiển nhiên cái câu nếu tui ở Gia Thế là quen miệng bắn pháo thôi, chứ hắn không hề xem thường cống hiến cá nhân của Ngô Tuyết Phong.
Đánh bằng cái đầu?
Kinh nghiệm, ý thức, phán đoán chính xác, thao tác chuẩn. Ngụy Sâm nói.
Thế thì sao phải giải nghệ? Trần Quả hỏi.
Cô em à, ổng chỉ duy trì trạng thái ngon hơn tui tí thôi! Vấn đề tuổi tác vẫn sờ sờ ra đó, đánh hết ba năm đã là cực hạn của ổng rồi. Ngụy Sâm nói.
Hắn chồm đến trước máy: Trên mạng kiểu gì chả có tư liệu thi đấu của ổng?
Quả thực trên mạng không lưu trữ quá nhiều clip thi đấu thời đầu, nhưng nhờ hào quang quán quân của Gia Thế, mấy trận kinh điển của họ rất dễ thấy có người giữ lại. Ngụy Sâm nhanh chóng tìm được một trận, Trần Quả nhìn mới phát hiện trận này mình cũng có xem qua. Chỉ cần nhìn vào tên clip, có thể thấy được người lưu nó về không phải vì Ngô Tuyết Phong, mà là Diệp Thu và Nhất Diệp Chi Thu . Người ta chỉ nhớ về Gia Thế thời đó bởi hai cái tên này. Trần Quả lúc xem lần đầu cũng chỉ để chiêm ngưỡng phong thái Đấu Thần, còn đồng đội của Đấu Thần có thể hiện cái gì hay ho không? Sao Trần Quả chẳng chút ấn tượng...
Clip bắt đầu chiếu với chất lượng khá tệ, nhưng Trần Quả liếc phát tìm được Nhất Diệp Chi Thu ngay. Khí Xung Vân Thủy của Ngô Tuyết Phong đâu?
Ặc, hình như không quay trúng ổng... Ngụy Sâm chậc lưỡi.
Thế rồi hai đội va chạm nhau. Đối thủ trong trận của Gia Thế là chiến đội Hoàng Phong đỉnh cao ngày trước.
Quét Đất Dâng Hương!
Trần Quả lại rất nhanh tìm thấy một nhân vật cấp thần khác. Chiến liêm trong tay thầy trừ tà bắn ra ánh lửa mê hoặc mắt người, bị Hồn Ngự ném lên cao, chiến liêm theo một đường vòng cung hiểm hóc bay vào giữa đội hình Gia Thế.
Khai chiến!
Trong clip là màn quyết đấu đỉnh cao của hai nhân vật cấp thần Nhất Diệp Chi Thu và Quét Đất Dâng Hương, Trần Quả xem say sưa quên đời, đến khi Ngụy Sâm đột nhiên chỉ vào màn hình la lên: Nè, đây nè!
Hả? Trần Quả giật mồng tỉnh mộng, mới nhớ ra mục đích coi clip ban đầu.
Bóng dáng Khí Xung Vân Thủy xuất hiện, đang di chuyển qua lại liên tục, thỉnh thoảng còn lọt ra khỏi góc nhìn. Người quay clip này vốn chỉ muốn xem Diệp Thu và Nhất Diệp Chi Thu, vì thế không hề điều chỉnh camera lấy một lần.
Zâm vãi! Ngụy Sâm chợt lên tiếng nhận xét pha di chuyển của Khí Xung Vân Thủy.
Anh ta cũng theo trường phái chơi zâm à? Trần Quả nói.
Không tính là vậy. Ngụy Sâm nói, Ổng luôn chọn dùng đấu pháp thích hợp với tình thế nhất.
Trên màn hình vẫn là cuộc giao tranh giữa Nhất Diệp Chi Thu và Quét Đất Dâng Hương, nhưng cả người Quét Đất Dâng Hương thình lình bay vèo ra khỏi góc nhìn. Góc nhìn xoay chuyển, Trần Quả thấy rõ đó là Tróc Vân Thủ của Khí Xung Vân Thủy. Anh ta bất ngờ lôi cổ Quét Đất Dâng Hương đang ác chiến dữ dội với Nhất Diệp Chi Thu đi mất.
Má, đồng đội ngu như heo!!! Lúc này trên màn hình xuất hiện comment chạy ngang.
Hắn đã thành công cắt đứt tiết tấu công kích của Nhất Diệp Chi Thu, giỏi vãi lều!
Não úng thủy hả ba?
Không có câu thứ tư vì Ngụy Sâm đã tắt chế độ hiển thị comment, Lũ ngu. Hắn mắng thẳng thừng, Pha vừa rồi nếu không phải Khí Xung Vân Thủy xách Quét Đất Dâng Hương đi, đứa ăn đạn sẽ là Nhất Diệp Chi Thu. Thấy kịp đúng không?
Trần Quả đỏ mặt, vì cô chả thấy gì cả. Khoảnh khắc đó cô cũng nghĩ hệt như mấy comment trên kia: Khí Xung Vân Thủy tự dưng Tróc Vân Thủ làm gì, phá mẹ nó tiết tấu tấn công của Nhất Diệp Chi Thu! Muốn phối hợp thì nhào lên đánh đi ba, lôi Quét Đất Dâng Hương ra khỏi phạm vi công kích của Nhất Diệp Chi Thu chi?
Thế nên tui mới nói, ổng luôn kịp thời xuất hiện khi cần thiết nhất. Đúng là một siêu support đáng tin cậy. Ngụy Sâm vẫn đang ca tụng.
Nó tính ôm Hải Vô Lượng về, tui nghĩ... chắc không phải Ngô Tuyết Phong quay lại đánh đâu. Chắc nó muốn tìm một support khác giống vậy! Ngụy Sâm nói.
Ồ, ai có thể nhỉ? Trần Quả nghiền ngẫm. Ắt hẳn Diệp Tu cũng phải tăm tia ai đó rồi chứ!
Nói đến đây, đột nhiên nghe thấy hai tiếng gào to từ phòng kỹ thuật hậu cần.
Má!
Đệt!
Diệp Tu và Quan Dung Phi đều không phải kiểu người dễ mất bình tĩnh. Chuyện gì đã xảy ra? Mọi người vội vàng chạy qua xem.
Trong phòng kỹ thuật, Diệp Tu và Quan Dung Phi đang cùng nhìn vào màn hình máy tính, cùng câm nín không thốt lên được lời nào
Trên màn hình, Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu liên tục biến đổi hình thái, trong khi dòng chữ cuối cùng dưới bảng thuộc tính giữ nguyên đúng một câu:
Yêu cầu đẳng cấp trang bị giảm 4...
Diệp Tu và Quan Dung Phi chui vào phòng kĩ thuật đóng cửa kín mít. Mọi người tuy không đi theo hóng nhưng cũng rất tò mò thí nghiệm này sẽ ra kết quả gì, nên dù event Bách Quỷ Dạ Hành đã kết thúc, họ vẫn ở lại trong phòng huấn luyện chờ chứ không quay về nghỉ ngơi. Đoán già đoán non một hồi mà vẫn không ra manh mối, mọi người bắt đầu quay qua tám chuyện lúc sáng.
“Thấy làm đủ trò, tui còn tưởng nó tính ôm Phương Duệ về đội mình, cuối cùng thì ra là tăm tia Hải Vô Lượng.” Trần Quả than thở, tiện thể khinh bỉ cái sự giương đông kích tây bỉ ổi của Diệp Tu.
“Hải Vô Lượng? Khí công sư?” Ngụy Sâm đột nhiên ngẩn người, theo bản năng nhìn về phía Tô Mộc Tranh. Tô Mộc Tranh nghe thấy những gì Trần Quả nói, quả nhiên cũng ngẩng đầu lên như đang nghĩ ngợi.
“Ừ! Nó nói các đội mạnh hiện tại đều không có hứng thú với Hải Vô Lượng, nên mình sẽ dễ giành hơn.” Trần Quả nói.
“Chỉ mỗi lí do đó thôi?” Ngụy Sâm cười cười.
“Không phải à?” Trần Quả khó hiểu.
“Hồi trước cô em không phải fan Gia Thế sao?” Ngụy Sâm nói.
“Hả?” Ngụy Sâm lái gắt quá, Trần Quả đỡ không kịp.
“Fan Diệp Thu?” Ngụy Sâm hỏi tiếp.
“Ừm…” Trần Quả ậm ừ đáp. Bây giờ thân với Diệp Tu quá rồi mà còn thừa nhận mình là fan nó, chẳng phải cho nó cơ hội để vênh với mình? Trần Quả không muốn bị Diệp Tu lên mặt, nhưng cô cũng không cách nào phủ nhận sự thật này.
“Thế mà cô em không biết cái hồi Gia Thế ba quán quân liên tục, hợp tác của nó là ai à?” Ngụy Sâm nói.
“Hở?” Trần Quả bối rối. Thật ra khi cô bắt đầu chơi Vinh Quang thì thời đại huy hoàng của Gia Thế đã kết thúc, mà tuyển thủ đầu tiên cô thích cũng không phải Diệp Tu, là Tô Mộc Tranh cơ, từ đó mới kéo theo sự ủng hộ cô dành cho Diệp Tu và cả Gia Thế.
Dĩ nhiên, một fan Gia Thế như cô không thể không biết gì về hào quang vương triều Gia Thế, nghe Ngụy Sâm nhắc tới, Trần Quả động não phát là nhớ ra ngay. Thời kì ba quán quân liên tiếp, chiến đội Gia Thế vẫn chưa có Tô Mộc Tranh, chưa có Mộc Vũ Tranh Phong, thậm chí chưa có nghề bậc thầy pháo súng trong đội hình.
Nhưng, Nhất Diệp Chi Thu cũng không chiến đấu trong cô độc. Thời kì đó bên cạnh hắn cũng có các đồng đội đáng tin cậy, mà người được nhắc đến nhiều nhất có tên là Ngô Tuyết Phong. Nghề nghiệp của người này chính là khí công sư, nhân vật Khí Xung Vân Thủy.
Nhất Diệp Chi Thu và Khí Xung Vân Thủy – tổ hợp xưng bá Liên minh suốt ba năm. Bậc thầy pháo súng? Đó là chuyện về sau. Nhân vật kề vai sát cánh bên Đấu thần từ những ngày đầu là một khí công sư!
Ngô Tuyết Phong giải nghệ ngay sau khi Gia Thế dựng nên vương triều, vì thế fan hậu bối như Trần Quả chỉ nghe người ta kể lại về hắn, ấy thế mà những gì được nghe kể cũng đã quá đủ để dâng trào nhiệt huyết. Giờ đây Trần Quả đã hiểu dụng ý của Diệp Tu khi mua lại nhân vật khí công sư.
“Tức là Ngô Tuyết Phong sắp quay về?” Trần Quả bắt đầu high. Tổ hợp càn quét Liên minh suốt ba năm, nếu như tái hợp sẽ khiến người ta phấn khích cỡ nào? Cô high đến mức quên béng luôn rằng, nhân vật Diệp Tu hiện đang cầm đã không còn là pháp sư chiến đấu Nhất Diệp Chi Thu từ lâu rồi.
“Ổng hả? Khả năng không cao đâu!” Tuyển thủ thời đầu như Ngụy Sâm dĩ nhiên có quen biết Ngô Tuyết Phong.
“Sao thế?” Trần Quả hỏi.
Hình như giải nghệ xong đi nước ngoài định cư, lúc sau chẳng còn nghe tin gì về ổng cả. Ngụy Sâm nói.
“Biết đâu Diệp Tu liên hệ được anh ta?” Trần Quả nói.
“Vậy cô em đừng mừng sớm quá, thằng cha đó còn già hơn tui nữa! Chứ không sao lại phải giải nghệ? Số ổng hên, có Diệp Tu bên cạnh, ổng trượt trạng thái, Diệp Tu lại không ngừng tiến bộ, bổ khuyết cho ổng hết. Mẹ nó, nếu lão phu hồi đó ở Gia Thế, không chừng cũng hốt được ba cái tổng quán quân.” Giọng điệu Ngụy Sâm có chút ước ao, có chút đố kị, lại có chút bất bình.
Trần Quả nghe mà ngẩn người. Cô im lặng quay ghế về máy gõ ba chữ Ngô Tuyết Phong. Cô phát hiện dường như mình biết quá ít về vị cựu tuyển thủ Gia Thế này. Nhắc đến ngôi vương ba quán quân của Gia Thế, mọi người chỉ ca tụng Diệp Tu và Nhất Diệp Chi Thu. Trần Quả cũng thế, trong mắt chỉ có Đấu Thần mà thôi.
Thông tin về Ngô Tuyết Phong trên mạng không nhiều, bởi thời kỳ đó là giai đoạn Liên minh mới cất những bước chập chững đầu tiên, vẫn chưa có sức ảnh hưởng rộng rãi như bây giờ, giới chuyên nghiệp Vinh Quang cũng chỉ là một nhóm nhỏ. Về sau nó phát triển rần rần, có thể thấy rõ ràng từ lượng thông tin mỗi năm mỗi nhiều hơn.
Mùa giải thứ ba, Gia Thế bảo vệ ngôi vương, lập nên bá nghiệp vương triều. Có vô số thảo luận liên quan đến việc này, nhưng các bình luận về Ngô Tuyết Phong ập vào mắt Trần Quả lại không phải những ngợi ca dành cho anh hùng. Phần đông mọi người đều nói anh ta tu bao nhiêu kiếp mới được slot chơi hỗ trợ cho Diệp Thu.
Nếu tui ở Gia Thế, không chừng cũng hốt được ba cái quán quân.
Trần Quả phát hiện câu lúc nãy của Ngụy Sâm rất hot vào thời điểm đó, thậm chí người chơi bình thường cũng dám nói. Nó mang ý nghĩa tâng bốc thực lực Diệp Thu, nhưng lại thiếu tôn trọng với Ngô Tuyết Phong và các tuyển thủ khác trong Gia Thế. Quan trọng là, Trần Quả tìm mãi, tìm mãi mà không thấy bình luận nào tích cực dành cho Ngô Tuyết Phong cả.
Họ nói không đúng đâu. Bỗng nhiên, giọng Tô Mộc Tranh vang lên bên tai. Trần Quả quay đầu, thấy Tô Mộc Tranh đang nhìn vào đống thông tin cũ mà cô đọc.
Ngô Tuyết Phong là một tuyển thủ rất xuất sắc. Nếu không có anh ấy, Gia Thế sẽ không đoạt nổi ba tổng quán quân. Tô Mộc Tranh lên tiếng.
Nó nói vậy hả? Trần Quả hỏi.
Tô Mộc Tranh gật đầu.
Vậy anh ấy có sẽ quay về không? Trần Quả chỉ lên cái tên Ngô Tuyết Phong đầy khắp màn hình.
Em không biết. Tô Mộc Tranh lắc đầu.
Tô Mộc Tranh không biết, thế thì phải hỏi người từng tiếp xúc trực tiếp với Ngô Tuyết Phong: ngoại trừ Diệp Tu chỉ có Ngụy Sâm.
Ổng á hả... Ngụy Sâm truy về quá khứ bể dâu chìm nổi, Ổng là người thực sự có não, đánh bằng cái đầu chứ không phải tay. Chắc đó là lý do ổng lớn tuổi hơn tui mà trạng thái còn ngon hơn cả tui! Ngụy Sâm bắt đầu nói năng nghiêm túc. Hiển nhiên cái câu nếu tui ở Gia Thế là quen miệng bắn pháo thôi, chứ hắn không hề xem thường cống hiến cá nhân của Ngô Tuyết Phong.
Đánh bằng cái đầu?
Kinh nghiệm, ý thức, phán đoán chính xác, thao tác chuẩn. Ngụy Sâm nói.
Thế thì sao phải giải nghệ? Trần Quả hỏi.
Cô em à, ổng chỉ duy trì trạng thái ngon hơn tui tí thôi! Vấn đề tuổi tác vẫn sờ sờ ra đó, đánh hết ba năm đã là cực hạn của ổng rồi. Ngụy Sâm nói.
Hắn chồm đến trước máy: Trên mạng kiểu gì chả có tư liệu thi đấu của ổng?
Quả thực trên mạng không lưu trữ quá nhiều clip thi đấu thời đầu, nhưng nhờ hào quang quán quân của Gia Thế, mấy trận kinh điển của họ rất dễ thấy có người giữ lại. Ngụy Sâm nhanh chóng tìm được một trận, Trần Quả nhìn mới phát hiện trận này mình cũng có xem qua. Chỉ cần nhìn vào tên clip, có thể thấy được người lưu nó về không phải vì Ngô Tuyết Phong, mà là Diệp Thu và Nhất Diệp Chi Thu . Người ta chỉ nhớ về Gia Thế thời đó bởi hai cái tên này. Trần Quả lúc xem lần đầu cũng chỉ để chiêm ngưỡng phong thái Đấu Thần, còn đồng đội của Đấu Thần có thể hiện cái gì hay ho không? Sao Trần Quả chẳng chút ấn tượng...
Clip bắt đầu chiếu với chất lượng khá tệ, nhưng Trần Quả liếc phát tìm được Nhất Diệp Chi Thu ngay. Khí Xung Vân Thủy của Ngô Tuyết Phong đâu?
Ặc, hình như không quay trúng ổng... Ngụy Sâm chậc lưỡi.
Thế rồi hai đội va chạm nhau. Đối thủ trong trận của Gia Thế là chiến đội Hoàng Phong đỉnh cao ngày trước.
Quét Đất Dâng Hương!
Trần Quả lại rất nhanh tìm thấy một nhân vật cấp thần khác. Chiến liêm trong tay thầy trừ tà bắn ra ánh lửa mê hoặc mắt người, bị Hồn Ngự ném lên cao, chiến liêm theo một đường vòng cung hiểm hóc bay vào giữa đội hình Gia Thế.
Khai chiến!
Trong clip là màn quyết đấu đỉnh cao của hai nhân vật cấp thần Nhất Diệp Chi Thu và Quét Đất Dâng Hương, Trần Quả xem say sưa quên đời, đến khi Ngụy Sâm đột nhiên chỉ vào màn hình la lên: Nè, đây nè!
Hả? Trần Quả giật mồng tỉnh mộng, mới nhớ ra mục đích coi clip ban đầu.
Bóng dáng Khí Xung Vân Thủy xuất hiện, đang di chuyển qua lại liên tục, thỉnh thoảng còn lọt ra khỏi góc nhìn. Người quay clip này vốn chỉ muốn xem Diệp Thu và Nhất Diệp Chi Thu, vì thế không hề điều chỉnh camera lấy một lần.
Zâm vãi! Ngụy Sâm chợt lên tiếng nhận xét pha di chuyển của Khí Xung Vân Thủy.
Anh ta cũng theo trường phái chơi zâm à? Trần Quả nói.
Không tính là vậy. Ngụy Sâm nói, Ổng luôn chọn dùng đấu pháp thích hợp với tình thế nhất.
Trên màn hình vẫn là cuộc giao tranh giữa Nhất Diệp Chi Thu và Quét Đất Dâng Hương, nhưng cả người Quét Đất Dâng Hương thình lình bay vèo ra khỏi góc nhìn. Góc nhìn xoay chuyển, Trần Quả thấy rõ đó là Tróc Vân Thủ của Khí Xung Vân Thủy. Anh ta bất ngờ lôi cổ Quét Đất Dâng Hương đang ác chiến dữ dội với Nhất Diệp Chi Thu đi mất.
Má, đồng đội ngu như heo!!! Lúc này trên màn hình xuất hiện comment chạy ngang.
Hắn đã thành công cắt đứt tiết tấu công kích của Nhất Diệp Chi Thu, giỏi vãi lều!
Não úng thủy hả ba?
Không có câu thứ tư vì Ngụy Sâm đã tắt chế độ hiển thị comment, Lũ ngu. Hắn mắng thẳng thừng, Pha vừa rồi nếu không phải Khí Xung Vân Thủy xách Quét Đất Dâng Hương đi, đứa ăn đạn sẽ là Nhất Diệp Chi Thu. Thấy kịp đúng không?
Trần Quả đỏ mặt, vì cô chả thấy gì cả. Khoảnh khắc đó cô cũng nghĩ hệt như mấy comment trên kia: Khí Xung Vân Thủy tự dưng Tróc Vân Thủ làm gì, phá mẹ nó tiết tấu tấn công của Nhất Diệp Chi Thu! Muốn phối hợp thì nhào lên đánh đi ba, lôi Quét Đất Dâng Hương ra khỏi phạm vi công kích của Nhất Diệp Chi Thu chi?
Thế nên tui mới nói, ổng luôn kịp thời xuất hiện khi cần thiết nhất. Đúng là một siêu support đáng tin cậy. Ngụy Sâm vẫn đang ca tụng.
Nó tính ôm Hải Vô Lượng về, tui nghĩ... chắc không phải Ngô Tuyết Phong quay lại đánh đâu. Chắc nó muốn tìm một support khác giống vậy! Ngụy Sâm nói.
Ồ, ai có thể nhỉ? Trần Quả nghiền ngẫm. Ắt hẳn Diệp Tu cũng phải tăm tia ai đó rồi chứ!
Nói đến đây, đột nhiên nghe thấy hai tiếng gào to từ phòng kỹ thuật hậu cần.
Má!
Đệt!
Diệp Tu và Quan Dung Phi đều không phải kiểu người dễ mất bình tĩnh. Chuyện gì đã xảy ra? Mọi người vội vàng chạy qua xem.
Trong phòng kỹ thuật, Diệp Tu và Quan Dung Phi đang cùng nhìn vào màn hình máy tính, cùng câm nín không thốt lên được lời nào
Trên màn hình, Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu liên tục biến đổi hình thái, trong khi dòng chữ cuối cùng dưới bảng thuộc tính giữ nguyên đúng một câu:
Yêu cầu đẳng cấp trang bị giảm 4...
/1726
|