Một lát sau, Richard cùng Lưu Sa quay về cứ địa. Hiện tại Richard đã phân chia thứ tự ưu tiên trong công việc, đầu tiên là thu thập tình báo liên quan đến nam tước và khu vực xung quanh. Sau đó đến là tăng sức chiến đấu cho từng cá nhân và cuối cùng là chiêu binh từ dân bản địa.
Khi Richard về đến cứ địa, những người bị thương từ khế ước đều vội vã trở về, khi thấy hắn bình an mới khẽ thở phào. Thế là Richard phân phối lại nhiệm vụ, lần này là Just, Bọt Nước và Laer đi trinh sát địa hình, Ba Phần Chín đã tỉnh ngủ cùng các kỵ binh đi thanh lý chiến trường, sửa chữa trang bị. Tiramisu thì phải thể hiện năng lực ma pháp của mình, hắn phải sao chép lượng lớn tập thông hiểu ngôn ngữ.
Giải quyết vấn đề ngôn ngữ là bước đầu tiên để cắm rễ ở vị diện.
Do quá trình thẩm vấn của Laer khó mà làm người khác hài lòng nên lần này Richard quyết định tự mình thẩm vấn tù binh, Lưu Sa cũng đi theo làm trợ thủ để tránh hắn lỡ tay giết chết bọn chúng.
Laer vốn đã hỏi ra được một chút nhưng cách thức của hắn còn quá hiền lành, vì vậy trước sau vẫn thiếu những thông tin quan trọng. Ví dụ như nam tước có bao nhiêu tước sĩ dưới quyền, có bao nhiêu quân lính, kế hoạch sau đó như nào, địa hình lãnh địa của nam tước và phân bố lực lượng ra sao…v..v.. Những thứ tinh linh thu được đều có mâu thuẫn với nhau không thể ghép lại thành bức tranh toàn cảnh được.
Cảm giác nguy cơ bao phủ càng lúc càng mãnh liệt đã khiến Richard hoàn toàn mất kiên nhẫn.
Lúc này cứ mỗi một giờ trôi qua, nguy hiểm lại tăng thêm một bậc. Có lẽ đại quân của nam tước đã trên đường xuất phát, thậm chi vị thần đưa ra thần dụ có thể đã đưa ra mệnh lệnh mới, hắn sao có thể lãng phí thời gian với mấy tên tù binh này đây?
Richard mang theo bóng ma tâm lý đi vào phòng nhỏ giam tù binh, hai tên tù binh bị giam bên trong không hiểu vì sao đồng thời rùng mình, như thể căn phòng càng thêm âm u khi Richard tiến vào.
Hai tên tù binh mình đầy thương tích nhưng thương thế không nặng. Bọn họ đều khoảng hơn ba mươi tuổi, ý chí kiên định, ánh mắt sắc bén, nhìn qua cũng biết là lão binh giàu kinh nghiệm.
Richard xem qua, hiểu rõ loại người này rất khó đối phó, tuy nhiên không phải là không thể đối phó. Khổ hình không giải quyết được chỉ có hai loại người, một là tín ngưỡng cuồng nhiệt, hai là không tiếc tất cả bảo vệ thứ gì đó.
Cùng lúc, những lão binh kia cũng quan sát Richard. Khi nhìn thấy nét mặt bình tĩnh không chút biểu cảm, những ngón tay thon dài, nhẵn nhụi, ổn định của Richard, hai lão binh không khỏi tái mặt. Khi nhìn thấy Lưu Sa đi ngay sau thì mặt mũi cả hai đã hoàn toàn tái nhợt.
Richard nhanh chóng kiểm tra công cụ trong tay, sau đó lại xem xét thương thế của hai lão binh. Những động tác này lúc còn ở Nayar hắn đã tập luyện không biết bao nhiêu lần, thậm chí chẳng cần suy nghĩ, có thể chính xác mà tiến hành. Đây chính là một trong những thủ đọan của thế giới hắc ám.
Từ khi bước vào phòng đến hiện tại Richard cũng không nói câu nào chỉ trầm mặc làm chuyện của mình. Hai lão binh thì càng thêm lo lắng.
"Ê! Ê! Nhóc con, ngươi định làm gì?" Mắt thấy Richard đem xích sắt treo lên, một lão binh không nén được hoảng hốt, sợ hãi kêu lên.
Bất kể là gầm rú, dọa nạt hay van xin nói sự thật, Richard đều để ngoài tai hết, hắn chỉ đem lão binh kia treo lên và bắt đầu cầm dụng cụ.
"A! Ta nguyền rủa ngươi! Dị giáo đồ nên bị hỏa thiêu trên cột lửa!" Tiếng gào thê lương của lão binh từ phòng thẩm vấn vang vọng thật xa.
Bất kể tiếng gào thét bên tai lớn đến đâu, động tác của Richard vẫn như cũ không chút biến đổi. Từng dụng cụ sạch sẽ nhanh chóng nhiễm đầy máu thịt rồi bị quăng xuống, Lưu Sa cũng bắt đầu thi triển trị liệu. Năm phút đồng hồ, Richard dùng hết một lượt dụng cụ, còn Lưu Sa cũng liên tục thi triển bảy ma pháp chữa thương. Lão binh treo trên móc đã không còn sức gầm gào, chỉ có thể khẽ khẽ rên rỉ chứng minh bản thân vẫn còn sống.
"Người tiếp theo." Đây là câu đầu tiên Richard nói kể từ khi bước vào phòng.
"Không! Đừng chạm vào ta, ta nói! Ngươi muốn gì ta đều sẽ nói hết!" Lão binh đầu tiên bị thả xuống, lão binh tiếp theo bị treo lên. Richard căn bản không định dừng lại nghe hắn nói mà lại thuần thục tiếp tục một vòng hành hình.
Lại năm phút đồng hồ trôi qua, Lưu Sa dùng sáu lần ma pháp chữa thương và một ma pháp trị liệu thuật hiệu quả cao hơn.
Hai lão binh được thả về chỗ cũ, vẫn là bộ dáng mình đầy thương tích như mười phút trước nhưng là vẻ cao ngạo, không thuần phục đã biến mất không còn dấu vết.
“Bõm!” một tiếng, Richard ném một dụng cụ nhuốm đầy máu vào thùng nước, thuận tiện rửa tay, sau đó cúi người xuống trước hai lão binh nói: "Hiện tại các ngươi muốn nói gì cho ta biết không? A, ngoài ra ta muốn nhắc nhở một câu, thần quan đại nhân đây mới chỉ dùng một phần ba pháp lực."
Vài phút sau, Richard đã biết được tất cả những gì mình muốn. Sau nhiều lần hỏi đi hỏi lại, hắn cuối cùng có thể xác nhận hai lão binh không nói dối. Trong quá trình lấy lời khai, hai lão binh đã ngất đi vài lần nhưng lại bị nước đá dội cho tỉnh lại. Richard sẽ không để bọn họ hôn mê, không cần sử dụng thần thuật, trong trường hợp này nước đá mang lại hiệu quả tốt nhất. Cái rét lạnh thấu xương, buốt giá bao phủ toàn thân và từng giọt nước chảy xuôi trên gương mặt là liều thuốc tỉnh táo tốt nhất.
Sau khi xác nhận không hỏi thêm được gì, Richard khẽ nhìn Lưu Sa, cả hai đều thấy được tia lo lắng trong mắt đối phương.
Đã có thể xác nhận đây quả thực là một vị diện trung cấp có đầy đủ vũ lực. Hiện cứ địa của bọn họ nằm trong lãnh thổ của công quốc Bạch Nham. Địa thế vùng này vô cùng phức tạp, phần lớn là các dãy núi và rừng rậm, ra ngoài mười mấy cây số thì có một con sông với đất đai phù nhiêu hai bên bờ. Men theo dòng sông là pháo đài của nam tước Bodhisattva và thành phố cảng. Tước sĩ Cage là một trong năm tước sĩ dưới quyền nam tước Bodhisattva.
Vị diện này có nước mưa đầy đủ, kỹ thuật nông nghiệp phát triển, thực vật dồi dào, nhờ vậy nên cũng có dân cư đông đúc. Trong lãnh địa của Bodhisattva, khu vực cho dân cư trú chỉ vào khoảng mấy trăm cây số vuông nhưng có đến gần hai mươi vạn nhân khẩu. Tương ứng với dân số đông đảo ấy, nam tước đã chiêu nạp một đội quân cả ngàn người thường trực và hơn chục kỵ sĩ. Theo truyền thống của vị diện này, dựa vào lực lượng cấp 10 trở lên, có công lao to lớn sẽ được phong làm kỵ sĩ và ban cho một trang viên nhỏ.
Dù nam tước Bodhisattva đã quá năm mươi tuổi và chiến lực chỉ có cấp 8 thì cũng không giúp thay đổi tình thế khó khăn của Richard. Thủ hạ của nam tước còn có năm tước sĩ, mấy chục kỵ sĩ và hơn ngàn chiến sĩ, từng đó đủ để xé nát đội ngũ nhỏ không đến hai mươi người bọn họ!
Ngoài ra nhờ diện tích lãnh địa to lớn, nam tước còn có thể nhanh chóng chiêu binh từ lão binh về hưu, dân tự do, lính đánh thuê và dân quân đã trải qua quá trình huấn luyện nhất định. Tuy vậy quân tinh nhuệ của nam tước gồm những chiến sĩ cấp 5 trở lên chỉ không quá hai trăm người, số còn lại đều là lính cấp 5 trở xuống.
Khi Richard về đến cứ địa, những người bị thương từ khế ước đều vội vã trở về, khi thấy hắn bình an mới khẽ thở phào. Thế là Richard phân phối lại nhiệm vụ, lần này là Just, Bọt Nước và Laer đi trinh sát địa hình, Ba Phần Chín đã tỉnh ngủ cùng các kỵ binh đi thanh lý chiến trường, sửa chữa trang bị. Tiramisu thì phải thể hiện năng lực ma pháp của mình, hắn phải sao chép lượng lớn tập thông hiểu ngôn ngữ.
Giải quyết vấn đề ngôn ngữ là bước đầu tiên để cắm rễ ở vị diện.
Do quá trình thẩm vấn của Laer khó mà làm người khác hài lòng nên lần này Richard quyết định tự mình thẩm vấn tù binh, Lưu Sa cũng đi theo làm trợ thủ để tránh hắn lỡ tay giết chết bọn chúng.
Laer vốn đã hỏi ra được một chút nhưng cách thức của hắn còn quá hiền lành, vì vậy trước sau vẫn thiếu những thông tin quan trọng. Ví dụ như nam tước có bao nhiêu tước sĩ dưới quyền, có bao nhiêu quân lính, kế hoạch sau đó như nào, địa hình lãnh địa của nam tước và phân bố lực lượng ra sao…v..v.. Những thứ tinh linh thu được đều có mâu thuẫn với nhau không thể ghép lại thành bức tranh toàn cảnh được.
Cảm giác nguy cơ bao phủ càng lúc càng mãnh liệt đã khiến Richard hoàn toàn mất kiên nhẫn.
Lúc này cứ mỗi một giờ trôi qua, nguy hiểm lại tăng thêm một bậc. Có lẽ đại quân của nam tước đã trên đường xuất phát, thậm chi vị thần đưa ra thần dụ có thể đã đưa ra mệnh lệnh mới, hắn sao có thể lãng phí thời gian với mấy tên tù binh này đây?
Richard mang theo bóng ma tâm lý đi vào phòng nhỏ giam tù binh, hai tên tù binh bị giam bên trong không hiểu vì sao đồng thời rùng mình, như thể căn phòng càng thêm âm u khi Richard tiến vào.
Hai tên tù binh mình đầy thương tích nhưng thương thế không nặng. Bọn họ đều khoảng hơn ba mươi tuổi, ý chí kiên định, ánh mắt sắc bén, nhìn qua cũng biết là lão binh giàu kinh nghiệm.
Richard xem qua, hiểu rõ loại người này rất khó đối phó, tuy nhiên không phải là không thể đối phó. Khổ hình không giải quyết được chỉ có hai loại người, một là tín ngưỡng cuồng nhiệt, hai là không tiếc tất cả bảo vệ thứ gì đó.
Cùng lúc, những lão binh kia cũng quan sát Richard. Khi nhìn thấy nét mặt bình tĩnh không chút biểu cảm, những ngón tay thon dài, nhẵn nhụi, ổn định của Richard, hai lão binh không khỏi tái mặt. Khi nhìn thấy Lưu Sa đi ngay sau thì mặt mũi cả hai đã hoàn toàn tái nhợt.
Richard nhanh chóng kiểm tra công cụ trong tay, sau đó lại xem xét thương thế của hai lão binh. Những động tác này lúc còn ở Nayar hắn đã tập luyện không biết bao nhiêu lần, thậm chí chẳng cần suy nghĩ, có thể chính xác mà tiến hành. Đây chính là một trong những thủ đọan của thế giới hắc ám.
Từ khi bước vào phòng đến hiện tại Richard cũng không nói câu nào chỉ trầm mặc làm chuyện của mình. Hai lão binh thì càng thêm lo lắng.
"Ê! Ê! Nhóc con, ngươi định làm gì?" Mắt thấy Richard đem xích sắt treo lên, một lão binh không nén được hoảng hốt, sợ hãi kêu lên.
Bất kể là gầm rú, dọa nạt hay van xin nói sự thật, Richard đều để ngoài tai hết, hắn chỉ đem lão binh kia treo lên và bắt đầu cầm dụng cụ.
"A! Ta nguyền rủa ngươi! Dị giáo đồ nên bị hỏa thiêu trên cột lửa!" Tiếng gào thê lương của lão binh từ phòng thẩm vấn vang vọng thật xa.
Bất kể tiếng gào thét bên tai lớn đến đâu, động tác của Richard vẫn như cũ không chút biến đổi. Từng dụng cụ sạch sẽ nhanh chóng nhiễm đầy máu thịt rồi bị quăng xuống, Lưu Sa cũng bắt đầu thi triển trị liệu. Năm phút đồng hồ, Richard dùng hết một lượt dụng cụ, còn Lưu Sa cũng liên tục thi triển bảy ma pháp chữa thương. Lão binh treo trên móc đã không còn sức gầm gào, chỉ có thể khẽ khẽ rên rỉ chứng minh bản thân vẫn còn sống.
"Người tiếp theo." Đây là câu đầu tiên Richard nói kể từ khi bước vào phòng.
"Không! Đừng chạm vào ta, ta nói! Ngươi muốn gì ta đều sẽ nói hết!" Lão binh đầu tiên bị thả xuống, lão binh tiếp theo bị treo lên. Richard căn bản không định dừng lại nghe hắn nói mà lại thuần thục tiếp tục một vòng hành hình.
Lại năm phút đồng hồ trôi qua, Lưu Sa dùng sáu lần ma pháp chữa thương và một ma pháp trị liệu thuật hiệu quả cao hơn.
Hai lão binh được thả về chỗ cũ, vẫn là bộ dáng mình đầy thương tích như mười phút trước nhưng là vẻ cao ngạo, không thuần phục đã biến mất không còn dấu vết.
“Bõm!” một tiếng, Richard ném một dụng cụ nhuốm đầy máu vào thùng nước, thuận tiện rửa tay, sau đó cúi người xuống trước hai lão binh nói: "Hiện tại các ngươi muốn nói gì cho ta biết không? A, ngoài ra ta muốn nhắc nhở một câu, thần quan đại nhân đây mới chỉ dùng một phần ba pháp lực."
Vài phút sau, Richard đã biết được tất cả những gì mình muốn. Sau nhiều lần hỏi đi hỏi lại, hắn cuối cùng có thể xác nhận hai lão binh không nói dối. Trong quá trình lấy lời khai, hai lão binh đã ngất đi vài lần nhưng lại bị nước đá dội cho tỉnh lại. Richard sẽ không để bọn họ hôn mê, không cần sử dụng thần thuật, trong trường hợp này nước đá mang lại hiệu quả tốt nhất. Cái rét lạnh thấu xương, buốt giá bao phủ toàn thân và từng giọt nước chảy xuôi trên gương mặt là liều thuốc tỉnh táo tốt nhất.
Sau khi xác nhận không hỏi thêm được gì, Richard khẽ nhìn Lưu Sa, cả hai đều thấy được tia lo lắng trong mắt đối phương.
Đã có thể xác nhận đây quả thực là một vị diện trung cấp có đầy đủ vũ lực. Hiện cứ địa của bọn họ nằm trong lãnh thổ của công quốc Bạch Nham. Địa thế vùng này vô cùng phức tạp, phần lớn là các dãy núi và rừng rậm, ra ngoài mười mấy cây số thì có một con sông với đất đai phù nhiêu hai bên bờ. Men theo dòng sông là pháo đài của nam tước Bodhisattva và thành phố cảng. Tước sĩ Cage là một trong năm tước sĩ dưới quyền nam tước Bodhisattva.
Vị diện này có nước mưa đầy đủ, kỹ thuật nông nghiệp phát triển, thực vật dồi dào, nhờ vậy nên cũng có dân cư đông đúc. Trong lãnh địa của Bodhisattva, khu vực cho dân cư trú chỉ vào khoảng mấy trăm cây số vuông nhưng có đến gần hai mươi vạn nhân khẩu. Tương ứng với dân số đông đảo ấy, nam tước đã chiêu nạp một đội quân cả ngàn người thường trực và hơn chục kỵ sĩ. Theo truyền thống của vị diện này, dựa vào lực lượng cấp 10 trở lên, có công lao to lớn sẽ được phong làm kỵ sĩ và ban cho một trang viên nhỏ.
Dù nam tước Bodhisattva đã quá năm mươi tuổi và chiến lực chỉ có cấp 8 thì cũng không giúp thay đổi tình thế khó khăn của Richard. Thủ hạ của nam tước còn có năm tước sĩ, mấy chục kỵ sĩ và hơn ngàn chiến sĩ, từng đó đủ để xé nát đội ngũ nhỏ không đến hai mươi người bọn họ!
Ngoài ra nhờ diện tích lãnh địa to lớn, nam tước còn có thể nhanh chóng chiêu binh từ lão binh về hưu, dân tự do, lính đánh thuê và dân quân đã trải qua quá trình huấn luyện nhất định. Tuy vậy quân tinh nhuệ của nam tước gồm những chiến sĩ cấp 5 trở lên chỉ không quá hai trăm người, số còn lại đều là lính cấp 5 trở xuống.
/247
|