Cầu lửa là một ma thuật cấp ba huyền thoại, địa vị của nó ở trong các ma thuật cấp ba giống như Sue Helen trong Thâm Lam, đều là tồn tại độc nhất vô nhị. Có rất nhiều truyền thuyết và ngạn ngữ về thuật cầu lửa, thường gặp nhất là câu "Pháp sư chỉ biết phóng cầu lửa không phải là pháp sư giỏi". Đứng ở bất cứ góc độ nào thì câu ngạn ngữ này thực tế là để khẳng định sự độc đáo có một không hai của thuật cầu lửa.
Cơ sở cho câu nói này là việc thuật cầu lửa quá quan trọng với các pháp sư cấp thấp. Chính nhờ nó mới giúp các pháp sư cấp thấp từ cấp sáu trở xuống mới có một chỗ đứng trong chiến tranh, không còn là thành phần hoàn toàn bị xem nhẹ. Hơn nữa, vào thời gian nghiên cứu ma thuật cấp ba lúc mới lên cấp năm, mỗi pháp sư đều lựa chọn Cầu Lửa làm pháp thuật đi sâu nghiên cứu đầu tiên. Cầu Lửa làm phép không lâu lắm chỉ tầm ba giây, tầm bắn cơ bản là ba mươi mét, đường kính phạm vi sát thương là mười mét cùng với lực sát thương khiến kẻ may mắn thì bị thương nhẹ, còn thường thì xui xẻo chết đã giúp nó ngạo thị tất cả các ma thuật cùng cấp. Chiến sĩ ở đây chỉ tương đương hoặc thấp hơn pháp sư cấp năm nên trong khi giao đấu với chiến sĩ cấp thấp, pháp sư có ma thuật Cầu Lửa thì coi như có vũ khí sát thương hàng loạt. Vả lại, chiến sĩ trong giai đoạn này chỉ có thể lựa chọn dùng kiếm xông lên chém pháp sư, tốn thời gian và nguy hiểm không nói, còn thường không được chết già.
Vì có thuật Cầu Lửa uy lực như thế nên câu ngạn ngữ trên đã được sinh ra trong thời kì xuất hiện hiện tượng cực đoan các pháp sư cấp thấp lao đầu vào nghiên cứu nó. Cột mốc đánh dấu cho sự phát triển đỉnh cao của việc nghiên cứu thuật Cầu Lửa là phát biểu trong bút kí của một vị pháp sư cấp tám: "Năm cầu lửa có thể đuổi giết ma đạo sư."
Đây là một cuốn bút kí làm thay đổi lịch sử, có đủ yếu tố để được lưu truyền rộng rãi, bao gồm tiêu đề sởn cả tóc gáy, suy luận logic cùng với kết luận chấn động lòng người. Thực tế thì tiêu đề vốn có của bút kí này là "Sơ khảo hiệu ứng chồng chất trong không gian kín của thuật Cầu Lửa.", kết luận là khi mười hai thuật Cầu Lửa đồng thời phóng ra thì ngay cả ma đạo sư cấp mười tám cũng khó ngăn được lực sát thương chồng chất đó, hơn nữa nếu ở trong tình trạng cực đoan nhất, thí dụ như mỗi khỏa cầu lửa đều sinh ra hiệu quả tấn công, vừa khéo lại ở trong một không gian kín, đứng ở trung tâm chồng chất năng lượng thì trên lý thuyết chỉ cần năm khỏa cầu lửa là đủ rồi.
Mới đầu quyển bút kí này không có tiếng tăm gì nhưng sau khi được một vị lắm chuyện đổi tiêu đề thành "Năm cầu lửa đuối giết ma đạo sư!" thì lập tức nổi tiếng một thời.
Để cho nhóm ma đạo sư bực tức chính là ngoài tiêu đề có ẩn ý xấu ra thì quyển bút kí ma pháp này có giả thiết rõ ràng, chặt chẽ logic, tính toán chính xác, nói cách khác, kết luận của nó là chính xác, dù kết luận này gần như không có giá trị thực tiễn. Mà có ma đạo sư nào lại chịu đứng trong không gian kín đã được chuẩn bị chu đáo để năm cầu lửa tấn công chứ? Hơn nữa, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ và khả năng khống chế ma lực của ma đạo sư có thể làm cho hiệu quả oanh kích cao nhất của pháp thuật cấp thấp như Cầu Lửa khó có thể xuất hiện. Trong điều kiện tối ưu nhất cùng với tăng thêm một loạt trùng hợp thì mới có thể xuất hiện hiệu ứng năm cầu lửa. Nhưng pháp sư cấp thấp cùng với rất nhiều kẻ có kiến thức ma pháp nông cạn đâu có quan tâm đến chuyện đó, trong mắt họ chỉ có cảnh năm cầu lửa truy đuổi ma đạo sư thôi.
Điều này khiến người ta bực tức nhưng không thể làm gì. Nếu có một ma đạo sư đi tranh luận với các pháp sư cấp thấp về tính logic của năm cầu lửa thì bản thân cũng quá ngu xuẩn.
Chỉ nghiên cứu một mặt sẽ có hại cho sự phát triển của ma pháp, vì vậy lúc ấy dưới sự cầm đầu của một vị ma đạo sư, chỉ đạo hơn mười pháp sư và hơn trăm tên học viên, tiêu tốn thời gian đến ba năm để điều tra nghiên cứu, cuối cùng cho ra một bài báo cáo kết luận rằng sau khi quá mức chú trọng nghiên cứu cầu lửa, có một tỉ lệ pháp sư sau này gặp khó khăn lớn hơn trong việc tiến cấp, nghiêm trọng hơn sẽ ảnh hưởng đến đẳng cấp mà pháp sư có thể đạt đến!
Bài báo cáo này vừa ra đã lập tức khiến các pháp sư cầu lửa xôn xao một trận, vô số nghi ngờ hướng về số liệu thống kê trong nó.
Vấn đề ở chỗ, mặc dù những số liệu thống kê này sai lầm chồng chất, không ăn khớp, thế nhưng ngoại trừ chúng ra các pháp sư cấp thấp căn bản không tìm thấy dữ liệu khác có thể cung cấp để tham khảo, càng không có khả năng đủ vật lực tự mình đi thu thập dữ liệu chính xác. Cho nên, bất kể là người ủng hộ hay phản đối thì đều không thể dẫn số liệu thống kê trong báo cáo ra để củng cố cho suy luận của mình. Càng được trích dẫn thì những số liệu thống kê này càng trở nên chân thực. Nếu quả thực thế thì những thứ trái ngược với các số liệu này nhất định là sai rồi.
Mặc kệ các pháp sư cầu lửa tức giận bất bình như thế nào, cuối cùng cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật. Vả lại ngoài tức giận thì bọn hắn cũng thực sự sợ có ảnh hưởng tới việc thăng cấp của bản thân mình. Tự thân vị ma đạo sư kia cũng không có sức nặng mấy nhưng thứ hắn đại biểu chính là cách nhìn chung của các pháp sư cấp cao - tầng lớp quyết định tiền đồ của các pháp sư cầu lửa trên thực tế. Vì thế, làn sóng hỏa cầu cuối cùng đã được từ từ thay đổi. Đối với sự phát triển văn minh ma pháp thì thực tế đây lại là một chuyện tốt.
Thế nhưng cả quá trình rốt cuộc đã chứng minh một vấn đề khác, chính là số lượng pháp sư không quan trọng mà cấp bậc quyết định tất cả.
Có điều, thuật cầu lửa vẫn là thuật cầu lửa. Cho dù bất kể mọi người đối xử khách quan hay quá khích với nó thì nó vẫn là một đặc thù. Ngay cả là ma đạo sư cấp hai mươi thì khi lên chiến trường, đối mặt ngàn vạn binh lính phổ thông, sợ rằng phản ứng đầu tiên là bắn một khối cầu lửa ra. Trải qua các cuộc nghiên cứu trong nhiều năm, toàn bộ siêu ma kỹ xảo, bao gồm cả tăng hiệu ma thuật, cực hiệu ma thuật, thuấn phát, mặc pháp ma thuật, thăng cấp pháp thuật, khống chế chính xác, kéo dài ma thuật... tất cả đều có nghiên cứu đặc thù với thuật cầu lửa. Điều này là không riêng gì với các ma thuật trước cấp bốn mà chính là trong các ma pháp trước cấp sáu cũng không có cái nào có thể so với thuật cầu lửa.
Sau khi sóng gió xung quanh thuật cầu lửa dần bị dẹp yên, vị pháp sư cấp thấp làm bùng nổ cuộc tranh luận bị người đời sau gọi là "Pháp sư năm cầu lửa.", còn tên thì bị người ta dần lãng quên.
Nhờ có thư viện phong phú trong Thâm Lam nên khi học xong thuật cầu lửa, Richard cũng đã biết được đoạn lịch sử phức tạp sau lưng nó.
Trong suốt một tháng học tập qua, chỉ có Phân loại ma thuật học, Nhập môn ma thuật cấp thấp và Minh tưởng là liên quan trực tiếp tới ma thuật, tổng cộng chỉ có ba ngày. Giáo sư môn Nhập môn ma thuật cấp thấp là một vị ma đạo sư, nội dung bài giảng phần lớn là các loại lý thuyết về cân bằng nguyên tố, đối với thần chú, tư thế và cách phóng các ma thuật cấp thấp thì chỉ nói qua để học viên tự động nghiên cứu trong sách ma thuật được phát cho. Trải qua gần một tháng học tập, Richard phát hiện ra pháp sư giảng bài của Thâm Lâm cùng có một đặc điểm chung là bàn rất sâu và rộng về lý luận, càng là thứ thuần lý thuyết thì càng nói nhiều mà chẳng hề ngó ngàng gì tới kỹ thuật làm phép thực tế, cản bản là chẳng buồn giảng, phần lớn đều yêu cầu học viên tự động luyện tập lĩnh ngộ.
Nếu đổi lại là chỗ khác, pháp sư giảng bài nhất định sẽ bị người ta cho rằng là lừa đảo hoặc là dạng chỉ nói suông thực lực kém. Nhưng ở Thâm Lam, lý luận được đặt ở một vị trí rất cao, nghiên cứu tốt lý luận là một đường tắt để lấy lòng Sue Helen. Vả lại, ngoại trừ lão pháp sư giảng dạy lịch sử thì giáo sư ít nhất là đại pháp sư cấp mười bốn, loại cấp bậc này đã cao đến mức có thể ngăn chặn mọi sự hoài nghi.
Richard chính là từ cuốn sách ma pháp được phát trong tay kia học được thuật cầu lửa. Thực tế cách phóng và điều khiển thuật cầu lửa chẳng hề phức tạp, nguyên nhân chủ yếu được liệt vào hàng ma thuật cấp ba là cần ma lực cơ sở tương đối cao.
Sau buổi học mỗi ngày, ngoại trừ việc minh tưởng tất yếu thì Richard không ngừng luyện tập ma thuật. Nó dùng mười lăm ngày để nắm chắc sáu pháp thuật cấp không thông dụng, rồi không ngừng luyện tập cho thuần thục. Thời điểm khi thuần thục ma thuật cấp không, Richard cũng đọc xong đến nội dung ma thuật cấp ba để hiểu rõ hơn hệ thống ma thuật cấp thấp, lựa chọn chính xác ma thuật cấp một thứ nhất của mình. Thiên phú Trí Tuệ luôn tỏ rõ tác dụng của mình, Richard nhận thấy mình có thể lý giải ma thuật cấp thấp một cách nhanh chóng triệt để, về cơ bản là xem qua mấy lần là sẽ có lý giải tổng quan nhất. Chính ở trong quá trình này, Richard đã tình cờ phát hiện thuật cầu lửa có tư cách ma thuật cấp ba rất đơn giản, thậm chí còn đơn giản hơn một số ma thuật cấp một.
Thực ra đây cũng có nguyên nhân. Trải qua gần ngàn năm rèn giũa cùng vô số người nghiên cứu, thuật cầu lửa đã tiếp cận với sự hoàn mỹ. Phương pháp làm phép đơn giản bởi vì hiệu quả.
Richard vẫn là một thiếu niên, tràn đầy lòng hiếu kỳ nên khi nó vận dụng kiến thức vừa học tính toán ra rằng mình đã có ma lực vừa đủ đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất để phóng ra thuật cầu lửa thì trái tim liền không thể kìm nén nổi đập liên hồi.
Cơ sở cho câu nói này là việc thuật cầu lửa quá quan trọng với các pháp sư cấp thấp. Chính nhờ nó mới giúp các pháp sư cấp thấp từ cấp sáu trở xuống mới có một chỗ đứng trong chiến tranh, không còn là thành phần hoàn toàn bị xem nhẹ. Hơn nữa, vào thời gian nghiên cứu ma thuật cấp ba lúc mới lên cấp năm, mỗi pháp sư đều lựa chọn Cầu Lửa làm pháp thuật đi sâu nghiên cứu đầu tiên. Cầu Lửa làm phép không lâu lắm chỉ tầm ba giây, tầm bắn cơ bản là ba mươi mét, đường kính phạm vi sát thương là mười mét cùng với lực sát thương khiến kẻ may mắn thì bị thương nhẹ, còn thường thì xui xẻo chết đã giúp nó ngạo thị tất cả các ma thuật cùng cấp. Chiến sĩ ở đây chỉ tương đương hoặc thấp hơn pháp sư cấp năm nên trong khi giao đấu với chiến sĩ cấp thấp, pháp sư có ma thuật Cầu Lửa thì coi như có vũ khí sát thương hàng loạt. Vả lại, chiến sĩ trong giai đoạn này chỉ có thể lựa chọn dùng kiếm xông lên chém pháp sư, tốn thời gian và nguy hiểm không nói, còn thường không được chết già.
Vì có thuật Cầu Lửa uy lực như thế nên câu ngạn ngữ trên đã được sinh ra trong thời kì xuất hiện hiện tượng cực đoan các pháp sư cấp thấp lao đầu vào nghiên cứu nó. Cột mốc đánh dấu cho sự phát triển đỉnh cao của việc nghiên cứu thuật Cầu Lửa là phát biểu trong bút kí của một vị pháp sư cấp tám: "Năm cầu lửa có thể đuổi giết ma đạo sư."
Đây là một cuốn bút kí làm thay đổi lịch sử, có đủ yếu tố để được lưu truyền rộng rãi, bao gồm tiêu đề sởn cả tóc gáy, suy luận logic cùng với kết luận chấn động lòng người. Thực tế thì tiêu đề vốn có của bút kí này là "Sơ khảo hiệu ứng chồng chất trong không gian kín của thuật Cầu Lửa.", kết luận là khi mười hai thuật Cầu Lửa đồng thời phóng ra thì ngay cả ma đạo sư cấp mười tám cũng khó ngăn được lực sát thương chồng chất đó, hơn nữa nếu ở trong tình trạng cực đoan nhất, thí dụ như mỗi khỏa cầu lửa đều sinh ra hiệu quả tấn công, vừa khéo lại ở trong một không gian kín, đứng ở trung tâm chồng chất năng lượng thì trên lý thuyết chỉ cần năm khỏa cầu lửa là đủ rồi.
Mới đầu quyển bút kí này không có tiếng tăm gì nhưng sau khi được một vị lắm chuyện đổi tiêu đề thành "Năm cầu lửa đuối giết ma đạo sư!" thì lập tức nổi tiếng một thời.
Để cho nhóm ma đạo sư bực tức chính là ngoài tiêu đề có ẩn ý xấu ra thì quyển bút kí ma pháp này có giả thiết rõ ràng, chặt chẽ logic, tính toán chính xác, nói cách khác, kết luận của nó là chính xác, dù kết luận này gần như không có giá trị thực tiễn. Mà có ma đạo sư nào lại chịu đứng trong không gian kín đã được chuẩn bị chu đáo để năm cầu lửa tấn công chứ? Hơn nữa, sức mạnh tinh thần mạnh mẽ và khả năng khống chế ma lực của ma đạo sư có thể làm cho hiệu quả oanh kích cao nhất của pháp thuật cấp thấp như Cầu Lửa khó có thể xuất hiện. Trong điều kiện tối ưu nhất cùng với tăng thêm một loạt trùng hợp thì mới có thể xuất hiện hiệu ứng năm cầu lửa. Nhưng pháp sư cấp thấp cùng với rất nhiều kẻ có kiến thức ma pháp nông cạn đâu có quan tâm đến chuyện đó, trong mắt họ chỉ có cảnh năm cầu lửa truy đuổi ma đạo sư thôi.
Điều này khiến người ta bực tức nhưng không thể làm gì. Nếu có một ma đạo sư đi tranh luận với các pháp sư cấp thấp về tính logic của năm cầu lửa thì bản thân cũng quá ngu xuẩn.
Chỉ nghiên cứu một mặt sẽ có hại cho sự phát triển của ma pháp, vì vậy lúc ấy dưới sự cầm đầu của một vị ma đạo sư, chỉ đạo hơn mười pháp sư và hơn trăm tên học viên, tiêu tốn thời gian đến ba năm để điều tra nghiên cứu, cuối cùng cho ra một bài báo cáo kết luận rằng sau khi quá mức chú trọng nghiên cứu cầu lửa, có một tỉ lệ pháp sư sau này gặp khó khăn lớn hơn trong việc tiến cấp, nghiêm trọng hơn sẽ ảnh hưởng đến đẳng cấp mà pháp sư có thể đạt đến!
Bài báo cáo này vừa ra đã lập tức khiến các pháp sư cầu lửa xôn xao một trận, vô số nghi ngờ hướng về số liệu thống kê trong nó.
Vấn đề ở chỗ, mặc dù những số liệu thống kê này sai lầm chồng chất, không ăn khớp, thế nhưng ngoại trừ chúng ra các pháp sư cấp thấp căn bản không tìm thấy dữ liệu khác có thể cung cấp để tham khảo, càng không có khả năng đủ vật lực tự mình đi thu thập dữ liệu chính xác. Cho nên, bất kể là người ủng hộ hay phản đối thì đều không thể dẫn số liệu thống kê trong báo cáo ra để củng cố cho suy luận của mình. Càng được trích dẫn thì những số liệu thống kê này càng trở nên chân thực. Nếu quả thực thế thì những thứ trái ngược với các số liệu này nhất định là sai rồi.
Mặc kệ các pháp sư cầu lửa tức giận bất bình như thế nào, cuối cùng cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật. Vả lại ngoài tức giận thì bọn hắn cũng thực sự sợ có ảnh hưởng tới việc thăng cấp của bản thân mình. Tự thân vị ma đạo sư kia cũng không có sức nặng mấy nhưng thứ hắn đại biểu chính là cách nhìn chung của các pháp sư cấp cao - tầng lớp quyết định tiền đồ của các pháp sư cầu lửa trên thực tế. Vì thế, làn sóng hỏa cầu cuối cùng đã được từ từ thay đổi. Đối với sự phát triển văn minh ma pháp thì thực tế đây lại là một chuyện tốt.
Thế nhưng cả quá trình rốt cuộc đã chứng minh một vấn đề khác, chính là số lượng pháp sư không quan trọng mà cấp bậc quyết định tất cả.
Có điều, thuật cầu lửa vẫn là thuật cầu lửa. Cho dù bất kể mọi người đối xử khách quan hay quá khích với nó thì nó vẫn là một đặc thù. Ngay cả là ma đạo sư cấp hai mươi thì khi lên chiến trường, đối mặt ngàn vạn binh lính phổ thông, sợ rằng phản ứng đầu tiên là bắn một khối cầu lửa ra. Trải qua các cuộc nghiên cứu trong nhiều năm, toàn bộ siêu ma kỹ xảo, bao gồm cả tăng hiệu ma thuật, cực hiệu ma thuật, thuấn phát, mặc pháp ma thuật, thăng cấp pháp thuật, khống chế chính xác, kéo dài ma thuật... tất cả đều có nghiên cứu đặc thù với thuật cầu lửa. Điều này là không riêng gì với các ma thuật trước cấp bốn mà chính là trong các ma pháp trước cấp sáu cũng không có cái nào có thể so với thuật cầu lửa.
Sau khi sóng gió xung quanh thuật cầu lửa dần bị dẹp yên, vị pháp sư cấp thấp làm bùng nổ cuộc tranh luận bị người đời sau gọi là "Pháp sư năm cầu lửa.", còn tên thì bị người ta dần lãng quên.
Nhờ có thư viện phong phú trong Thâm Lam nên khi học xong thuật cầu lửa, Richard cũng đã biết được đoạn lịch sử phức tạp sau lưng nó.
Trong suốt một tháng học tập qua, chỉ có Phân loại ma thuật học, Nhập môn ma thuật cấp thấp và Minh tưởng là liên quan trực tiếp tới ma thuật, tổng cộng chỉ có ba ngày. Giáo sư môn Nhập môn ma thuật cấp thấp là một vị ma đạo sư, nội dung bài giảng phần lớn là các loại lý thuyết về cân bằng nguyên tố, đối với thần chú, tư thế và cách phóng các ma thuật cấp thấp thì chỉ nói qua để học viên tự động nghiên cứu trong sách ma thuật được phát cho. Trải qua gần một tháng học tập, Richard phát hiện ra pháp sư giảng bài của Thâm Lâm cùng có một đặc điểm chung là bàn rất sâu và rộng về lý luận, càng là thứ thuần lý thuyết thì càng nói nhiều mà chẳng hề ngó ngàng gì tới kỹ thuật làm phép thực tế, cản bản là chẳng buồn giảng, phần lớn đều yêu cầu học viên tự động luyện tập lĩnh ngộ.
Nếu đổi lại là chỗ khác, pháp sư giảng bài nhất định sẽ bị người ta cho rằng là lừa đảo hoặc là dạng chỉ nói suông thực lực kém. Nhưng ở Thâm Lam, lý luận được đặt ở một vị trí rất cao, nghiên cứu tốt lý luận là một đường tắt để lấy lòng Sue Helen. Vả lại, ngoại trừ lão pháp sư giảng dạy lịch sử thì giáo sư ít nhất là đại pháp sư cấp mười bốn, loại cấp bậc này đã cao đến mức có thể ngăn chặn mọi sự hoài nghi.
Richard chính là từ cuốn sách ma pháp được phát trong tay kia học được thuật cầu lửa. Thực tế cách phóng và điều khiển thuật cầu lửa chẳng hề phức tạp, nguyên nhân chủ yếu được liệt vào hàng ma thuật cấp ba là cần ma lực cơ sở tương đối cao.
Sau buổi học mỗi ngày, ngoại trừ việc minh tưởng tất yếu thì Richard không ngừng luyện tập ma thuật. Nó dùng mười lăm ngày để nắm chắc sáu pháp thuật cấp không thông dụng, rồi không ngừng luyện tập cho thuần thục. Thời điểm khi thuần thục ma thuật cấp không, Richard cũng đọc xong đến nội dung ma thuật cấp ba để hiểu rõ hơn hệ thống ma thuật cấp thấp, lựa chọn chính xác ma thuật cấp một thứ nhất của mình. Thiên phú Trí Tuệ luôn tỏ rõ tác dụng của mình, Richard nhận thấy mình có thể lý giải ma thuật cấp thấp một cách nhanh chóng triệt để, về cơ bản là xem qua mấy lần là sẽ có lý giải tổng quan nhất. Chính ở trong quá trình này, Richard đã tình cờ phát hiện thuật cầu lửa có tư cách ma thuật cấp ba rất đơn giản, thậm chí còn đơn giản hơn một số ma thuật cấp một.
Thực ra đây cũng có nguyên nhân. Trải qua gần ngàn năm rèn giũa cùng vô số người nghiên cứu, thuật cầu lửa đã tiếp cận với sự hoàn mỹ. Phương pháp làm phép đơn giản bởi vì hiệu quả.
Richard vẫn là một thiếu niên, tràn đầy lòng hiếu kỳ nên khi nó vận dụng kiến thức vừa học tính toán ra rằng mình đã có ma lực vừa đủ đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất để phóng ra thuật cầu lửa thì trái tim liền không thể kìm nén nổi đập liên hồi.
/247
|