Tớ Thích Cậu Mất Rồi, Xin Lỗi

Chương 97 - Chương 97

/115


Em đồng ý mà. Đừng bỏ em đi được không? Nó nhìn hai ngườ họ. Những cái gật đầu liên tục cùng những giọt nước mắt mong chờ họ sẽ đừng bỏ nó đi nữa.

Anh và cô nhìn nhau, rồi nhìn nó mỉm cười đồng lượt xoa đầu nó Ừm, anh chị vẫn ở đây với em

Nó ngẩng mặt lên nhìn anh và cô, đôi mắt ngấn nước mắt kia giờ đây đã không cầm nổi giọt nước mắt nơi khóe mắt nữa. Một lần nữa rơi xuống hai bên gò má của nó. Nó nhảy lên, ôm chầm lấy hai người họ Anh Thiên, chị Hạ. Em nhớ hai người lắm

Cô và anh cùng mỉm cười Ừm. Xú tiểu tử ngốc. Đồ đại ngốc của anh chị

Nó nở nụ cười thật tươi trên môi của mình Mặc kệ chỉ là con ngốc của anh chị cùng mọi người em cũng chịu

Hằng ngày sau đó là những ngày yên bình trôi qua. Họ chơi từ ngày này sang ngày khác. Tối đến dưới một bầu trời đêm ngắm những vì sao đêm trên nền trời tối sâu thăm thẳm kia.

Chị Hạ, anh Thiên. Hai người lại đâu rồi, trả lời em đi mà nó hoảng hốt tìm xung quanh. Mới đây họ còn ở đây mà. Họ còn cười nói với nó mà. Họ đâu rồi? Anh chị của nó đâu rồi?

Anh Thiên! Chị Hạ! Làm ơn trả lời em đi mà. Em không giỡn đâu trả lời em đi mà

Tại sao xung quanh nó lại tối thế này? Anh và cô đâu? Mới đây họ còn cười đùa với nó mà

Anh Thiên! Chị Hạ nó bật dậy thở hổn hển.

Phi Phi? Bà làm sao vậy? Anh Thiên chị Hạ chưa tỉnh mà. Bà tỉnh chưa vậy? Đừng làm tui sợ nha Vĩ Di lay lay vai nó, hai tay đang nắm chặt vai nó, khuôn mặt chứ đầy nỗi lo lắng sợ hãi khôn nguôi.

Vĩ... Vĩ Di? Nó vươn tay ôm lấy người trước mắt kia

Ừm là tui nè. Bà tỉnh là tui mừng rồi. Tui lo lắm á Phi Phi Di Di ôm chầm lấy nó môi nở nụ cười.

Chị Hạ với anh Thiên... họ chưa tỉnh sao? Nó vuốt tóc của Vĩ Di vén ra sau tai rồi nhìn nó hỏi

Chưa. Anh chị ấy thật độc ác. Bỏ tụi mình mà đi. Tui hận hức hức Phi Phi. Bà tự nhiên cũng bất tỉnh nửa tháng làm tui lo lắm Vĩ Di dụi mặt vào má nó làm nũng

Rồi rồi. Họ thật ác độc. Họ là hai con quỷ đội lốt người. Tui tỉnh rồi, chơi với bà đây được chưa? Nó bĩu môi nhìn con nhỏ đang nước mắt ngắn nước mắt dài đang ôm mình sụt sịt kia

Hức. Bà đi chết ở cái xó nào 1 năm rưỡi rồi bất tỉnh nhân sự nửa tháng trời. Giờ dậy rồi đền bù đi không biết. Hức hức cái con Phi Phi đáng ghét. Tui sẽ cắn bà cho hả giận Vĩ Di cầm tay nó đưa lên miệng

Cái con ngốc này! Tui đập bà mấy cái giờ đấy muốn chết không hả? Nó mải la Vĩ Di mà không để ý Vĩ Di đã cạp lên tay nó một cái

Nhìn xuống tay mình cùng hiện trường vụ án. Con Vĩ Di đang cắn vào tay nó nhai nhai cạp cạp ngon lành phở kia. Nó vớ con dao ở đầu tủ, chĩa vào đầu Di Di. Mặt đen lại

Con mắm kia. Tui đã cảnh báo bà là muốn chết không rồi. Giờ bà còn đang gặm nhấm tay tui như cái ổ bánh mì lâu ngày bị ỉu là thế nào hả? Hay để tui chọc tiết bà rồi cho bà gặm tay tui uống với máu bà ha? Giọng nó mang hơi lạnh như giọng người chết cùng sự tức giận, một nụ cười nở trên môi nó. Con dao sắc nhọn chĩa vào đầu Vĩ Di lóe lên ánh sáng ở mũi dao

Vĩ Di! Coi chừng con dao trên đầu em kia kìa. Cạp cạp cái con khỉ gì vậy hả? Tiếng mấy đứa kia vang lên. Tụi nó ra sức kéo Vĩ Di đang cạp tay Quý Phi một cách ngon lành với sự tức giận kia. Đồng thời ngăn con dao sắc bén cùng nó đang điên tiết muốn giết người ấy.

Số tụi nó gắn liền với mấy chuyện xàm này hả trời!!!!!

--------

Ta trở lại rồi nè. Hú hú! Ta sắp vô năm học rồi. Có ai chúc mừng ta không? Chậc còn có cái đống sách Tiếng anh TĂNG CƯỜNG chết tiệt đang chờ ta học kia nữa. Ta hận nó *cắn răng*

Y mà dù sao thì cám ơn đã đồng hành với ta đến bây giờ. Ta sẽ cố gắng thu xếp lịch học và đăng truyện ổn thỏa cho các bạn sau ha. Và đương nhiên ta vẫn ưu tiên ta viết theo cảm hứng, hứng thì viết ko thì cố thôi chứ biết sao giờ =_=||. Nên mọi người cứ yên tâm đi hen. Ta ko dừng truyện hay bỏ truyện đâu =]] có ai đồng hành xuyên suốt từ chap 1 đến giờ. Ta thực sự, cám ơn mọi người nhiều lắm vì đã đọc những dòng cảm xúc của ta viết nên truyện *cúi đầu*. Ta sẽ còn cố gắng hơn nữa để đưa ra một tuyệt tác đến bạn đọc. Nếu như trong chuyện có phần chính tả nào sai sót, xin mọi người cứ nói đừng ngần ngại cho ta tìm để sửa nhé. Ta ko muốn các bạn phải đọc một câu truyện vì sơ xuất của ta mà có lỗi chính tả. Cám ơn đã nghe ta nói ^^ ta rất vui vì có các bạn tiếp thêm động lực để ta tiếp tục đưa câu truyện này tới hồi hết. Cám ơn mọi người, rất nhiều từ tận đáy lòng ta : >

Thân ~Akusa Hyoukimi


/115

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status