Thật ra Đặng Phong chưa bao giờ hát trước mặt người khác, lý do rất đơn giản cậu chỉ không muốn bị người khác cho là kẻ lập dị, dùng giọng điệu tò mò nói, “A, cậu nói lắp nhưng lúc hát lại có thể không bị lắp, vậy khi cậu nói chuyện với người khác cứ trực tiếp hát là được.”
Vậy nên cậu mới không hát trước mặt người khác bao giờ, có điều không may là chuyện Đặng Phong tham gia thi hát lại bị một nam sinh trong lớp bọn họ biết được, nam sinh kia là một người nói nhiều nên đã nói với người khác, vì vậy ngày hôm sau đã có rất nhiều người biết chuyện Đặng Phong tham gia cuộc thi hát vì nữ sinh mình thích.
Đợi đến khi truyền tới tai Chu Viên thì lời đồn đã biến thành Hoa Miêu Miêu đi tham gia thi đấu rồi.
Sau khi Chu Viên nghe được hai nam sinh ngồi hàng sau nói chuyện này thì vẻ mặt có hơi hoảng hốt.
Bởi vì có kinh nghiệm sống nên từ trước đến nay Chu Viên luôn thích chuẩn bị từ trước, không hoảng hốt không vội vàng.
Vậy nên ngoài lúc mới bắt đầu anh có hơi hoảng loạn ra thì về sau mọi thứ đều ổn, mà bây giờ Chu Viên lại lần nữa quay về trạng thái hoảng loạn lúc đầu.
Theo góc nhìn của Chu Viên thì trước đây Miêu Miêu đã thích Đặng Phong, bây giờ có lẽ đã không còn, nhưng mà đừng nên quên ảnh hưởng của mối tình đầu với một người.
Nếu như Đặng Phong thật sự làm được, Miêu Miêu nhất định sẽ động lòng.
Chu Viên càng nghĩ càng thấy rất khó chịu, cho nên lúc Miêu Miêu đi vào đã thấy lông mày anh nhíu chặt, cô nghiêm túc hỏi, “Cậu không sao chứ?”
Chu Viên quay đầu nhìn về phía Miêu Miêu, “Cậu sẽ đến xem Đặng Phong tham gia thi đấu sao?”
Miêu Miêu kinh ngạc, “Sao cậu cũng biết chuyện này?”
Chu Viên thu hồi ánh mắt, nhìn mặt bàn nói, “Bởi vì mình cũng muốn tham gia thi đấu.”
Miêu Miêu rất kinh ngạc, “A, sao cậu cũng muốn tham gia trận đấu?”
Thành thật mà nói Miêu Miêu đã từng nghe Chu Viên hát, thật sự cho dù Miêu Miêu có chứa kính lọc với Chu Viên thì trình độ ca hát của anh cũng chỉ bằng người bình thường, vì sao phải tham gia trận đấu?
Miêu Miêu đương nhiên không thể nói cậu hát quá bình thường, tại sao phải tham gia trận đấu, cô hỏi rất uyển chuyển.
Chu Viên nhìn cô, sau đó nói, “Mình định thử đi một lần xem sao.” Anh chỉ là nhất thời xúc động.
Nếu như bây giờ anh không cố gắng phấn đấu cái gì thì sau này chắc chắn anh sẽ hối hận.
Ít nhất phải cố gắng một lần giống như thiếu niên vậy.
Miêu Miêu nói, “Cũng khá vui đấy, cố gắng lên!”
Miêu Miêu nghĩ có thể nào đừng kêu cô đưa phiếu bầu từ khán giả cho anh được không….
Nhưng mà càng sợ cái gì thì cái đó càng đến, Chu Viên nhìn vào mắt cô, “Đến lúc đó cậu có thể bỏ phiếu cho mình không? Có lẽ mình sẽ không nhận được phiếu nào đâu.”
Lời này của Chu Viên quá khiêm tốn, với ngoại hình, khí chất và dáng người này của anh, chỉ cần không mở miệng nói giọng vịt đực thì không có khả năng khán giả không bỏ phiếu cho anh.
Chu Viên cố chấp nhìn Miêu Miêu….
Miêu Miêu: “…. À thì, sẽ không đâu, nhất định sẽ có rất nhiều người bỏ phiếu cho cậu.”
Cuộc thi đó có cả giám khảo chuyên nghiệp lẫn giám khảo là khán giả và người hâm mộ, cho nên dù giám khảo chuyên nghiệp không thích Chu Viên nhưng chắc chắn vẫn sẽ có không ít cô gái trẻ trong số khán giả đó phớt lờ đi lương tâm.
Chu Viên nghe nói thế thì trái tim như đóng băng, nói cách khác đến lúc đó Miêu Miêu vẫn sẽ bỏ phiếu cho Đặng Phong….
Miêu Miêu cũng rất bất đắc dĩ, Đặng Phong đã nói chuyện này với cô trước Chu Viên, cô đã đồng ý rồi.
Cô cũng không thể thấy sắc quên bạn được….
Cho nên khi thấy ánh mắt Chu Viên, Miêu Miêu chỉ có thể chịu đựng, không nên nhìn, không nên nhìn, không nên bị ánh mắt của đối phương lay động được, thấy sắc quên bạn là không đúng, mình đã đồng ý với Đặng Phong trước rồi….
Miêu Miêu nói với Chu Viên, “À thì…. Hay là cậu kêu cô gái mà cậu thích bỏ phiếu cho cậu đi?”
Chu Viên ấm ức nói, “Cô ấy đi cũng vô dụng, cô ấy đi thì cũng chỉ bỏ phiếu cho người khác thôi.”
Lúc nói lời này ánh mắt Chu Viên vẫn còn nhìn chằm chằm cô, Miêu Miêu cảm giác lời này hẳn là đang nói mình….
Miêu Miêu vội vàng né tránh, “Thì ra là vậy, thì ra là vậy….”
Cứu mạng đi, cô không nói được nữa….
Chu Viên cũng không muốn ép buộc cô, đưa cho cô một hộp sữa chua, “Ừm.”
Miêu Miêu xấu hổ cầm uống, trong lòng thấy rất áy náy.
Nhưng mà bây giờ không uống thì có vẻ kỳ lạ quá, có điều hình như quan hệ của bọn họ không thể tốt như trước đây nữa rồi.
Trong những ngày tiếp theo, hai người vẫn ngồi cùng bàn như cũ, tuy nhiên lại có cảm giác giữa bọn họ cách nhau rất nhiều chuyện.
Quan hệ của hai người trở nên vi diệu, có điều tất cả mọi người đều không để ý đến chuyện này.
Loại vi diệu này người ngoài sẽ không nhìn ra được, hơn nữa mọi người đang tập trung vào một chuyện khác.
Đó chính là Đặng Phong đi tham gia cuộc thi ca hát, mọi người đều biết Đặng Phong nói lắp nhưng hầu hết mọi người cũng không biết khi hát cậu sẽ không nói lắp, cho nên mọi người rất tò mò lúc cậu hát có nói lắp hay không.
Thời điểm thi đấu là vào mùa hè, vì vậy có không ít bạn học cùng nhau đến xem cuộc thi này.
Sau khi bọn họ tới mới phát hiện Chu Viên cũng tham gia thi đấu.
Chu Viên tham gia thi đấu….
Thành thật mà nói thì ấn tượng của mọi người với Chu Viên rất tốt, dù sao vẻ ngoài đẹp trai, khí chất tốt, đáng sợ hơn còn là học thần*, vậy nên tiềm thức đã cảm thấy anh tham gia thi đấu nhất định hát cũng rất hay.
(*Không học, nhưng vẫn đạt điểm cao.)
Trong buổi tuyển chọn, Miêu Miêu không nhìn thấy bọn họ nên tất nhiên những bạn học khác cũng không thấy.
Có điều may mắn là Đặng Phong cùng Chu Viên đều vượt qua buổi tuyển chọn.
Vòng thi thứ hai mọi người có thể đi vào.
Miêu Miêu đi theo Tinh Tinh, cả trường đều biết chuyện này nên tổ chức thành một nhóm đến xem, Tinh Tinh làm sao có thể không đến.
Đặng Phong cũng không dám nói gì.
Thứ tự của Chu Viên đứng trước Đặng Phong, nhìn khí thế của anh thật sự không giống như đến tham gia thi đấu mà lại giống như đến làm giám khảo hơn.
Lúc Miêu Miêu thấy anh thì rất hâm mộ, anh thật sự không lo lắng chút nào, nếu như là cô thì cô nhất định sẽ rất căng thẳng…. Dù sao sự căng thẳng cũng bắt nguồn từ thực lực.
Sau khi Chu Viên lên sân khấu, Miêu Miêu lại nghe thấy một cô gái không quen biết ngồi phía trước nói, “Nam sinh này đẹp trai quá! Lát nữa bầu cho cậu ấy!”
Nhìn đi cô đã nói rồi mà, chắc chắn không cần lo lắng không ai bỏ phiếu.
Vậy nên cậu mới không hát trước mặt người khác bao giờ, có điều không may là chuyện Đặng Phong tham gia thi hát lại bị một nam sinh trong lớp bọn họ biết được, nam sinh kia là một người nói nhiều nên đã nói với người khác, vì vậy ngày hôm sau đã có rất nhiều người biết chuyện Đặng Phong tham gia cuộc thi hát vì nữ sinh mình thích.
Đợi đến khi truyền tới tai Chu Viên thì lời đồn đã biến thành Hoa Miêu Miêu đi tham gia thi đấu rồi.
Sau khi Chu Viên nghe được hai nam sinh ngồi hàng sau nói chuyện này thì vẻ mặt có hơi hoảng hốt.
Bởi vì có kinh nghiệm sống nên từ trước đến nay Chu Viên luôn thích chuẩn bị từ trước, không hoảng hốt không vội vàng.
Vậy nên ngoài lúc mới bắt đầu anh có hơi hoảng loạn ra thì về sau mọi thứ đều ổn, mà bây giờ Chu Viên lại lần nữa quay về trạng thái hoảng loạn lúc đầu.
Theo góc nhìn của Chu Viên thì trước đây Miêu Miêu đã thích Đặng Phong, bây giờ có lẽ đã không còn, nhưng mà đừng nên quên ảnh hưởng của mối tình đầu với một người.
Nếu như Đặng Phong thật sự làm được, Miêu Miêu nhất định sẽ động lòng.
Chu Viên càng nghĩ càng thấy rất khó chịu, cho nên lúc Miêu Miêu đi vào đã thấy lông mày anh nhíu chặt, cô nghiêm túc hỏi, “Cậu không sao chứ?”
Chu Viên quay đầu nhìn về phía Miêu Miêu, “Cậu sẽ đến xem Đặng Phong tham gia thi đấu sao?”
Miêu Miêu kinh ngạc, “Sao cậu cũng biết chuyện này?”
Chu Viên thu hồi ánh mắt, nhìn mặt bàn nói, “Bởi vì mình cũng muốn tham gia thi đấu.”
Miêu Miêu rất kinh ngạc, “A, sao cậu cũng muốn tham gia trận đấu?”
Thành thật mà nói Miêu Miêu đã từng nghe Chu Viên hát, thật sự cho dù Miêu Miêu có chứa kính lọc với Chu Viên thì trình độ ca hát của anh cũng chỉ bằng người bình thường, vì sao phải tham gia trận đấu?
Miêu Miêu đương nhiên không thể nói cậu hát quá bình thường, tại sao phải tham gia trận đấu, cô hỏi rất uyển chuyển.
Chu Viên nhìn cô, sau đó nói, “Mình định thử đi một lần xem sao.” Anh chỉ là nhất thời xúc động.
Nếu như bây giờ anh không cố gắng phấn đấu cái gì thì sau này chắc chắn anh sẽ hối hận.
Ít nhất phải cố gắng một lần giống như thiếu niên vậy.
Miêu Miêu nói, “Cũng khá vui đấy, cố gắng lên!”
Miêu Miêu nghĩ có thể nào đừng kêu cô đưa phiếu bầu từ khán giả cho anh được không….
Nhưng mà càng sợ cái gì thì cái đó càng đến, Chu Viên nhìn vào mắt cô, “Đến lúc đó cậu có thể bỏ phiếu cho mình không? Có lẽ mình sẽ không nhận được phiếu nào đâu.”
Lời này của Chu Viên quá khiêm tốn, với ngoại hình, khí chất và dáng người này của anh, chỉ cần không mở miệng nói giọng vịt đực thì không có khả năng khán giả không bỏ phiếu cho anh.
Chu Viên cố chấp nhìn Miêu Miêu….
Miêu Miêu: “…. À thì, sẽ không đâu, nhất định sẽ có rất nhiều người bỏ phiếu cho cậu.”
Cuộc thi đó có cả giám khảo chuyên nghiệp lẫn giám khảo là khán giả và người hâm mộ, cho nên dù giám khảo chuyên nghiệp không thích Chu Viên nhưng chắc chắn vẫn sẽ có không ít cô gái trẻ trong số khán giả đó phớt lờ đi lương tâm.
Chu Viên nghe nói thế thì trái tim như đóng băng, nói cách khác đến lúc đó Miêu Miêu vẫn sẽ bỏ phiếu cho Đặng Phong….
Miêu Miêu cũng rất bất đắc dĩ, Đặng Phong đã nói chuyện này với cô trước Chu Viên, cô đã đồng ý rồi.
Cô cũng không thể thấy sắc quên bạn được….
Cho nên khi thấy ánh mắt Chu Viên, Miêu Miêu chỉ có thể chịu đựng, không nên nhìn, không nên nhìn, không nên bị ánh mắt của đối phương lay động được, thấy sắc quên bạn là không đúng, mình đã đồng ý với Đặng Phong trước rồi….
Miêu Miêu nói với Chu Viên, “À thì…. Hay là cậu kêu cô gái mà cậu thích bỏ phiếu cho cậu đi?”
Chu Viên ấm ức nói, “Cô ấy đi cũng vô dụng, cô ấy đi thì cũng chỉ bỏ phiếu cho người khác thôi.”
Lúc nói lời này ánh mắt Chu Viên vẫn còn nhìn chằm chằm cô, Miêu Miêu cảm giác lời này hẳn là đang nói mình….
Miêu Miêu vội vàng né tránh, “Thì ra là vậy, thì ra là vậy….”
Cứu mạng đi, cô không nói được nữa….
Chu Viên cũng không muốn ép buộc cô, đưa cho cô một hộp sữa chua, “Ừm.”
Miêu Miêu xấu hổ cầm uống, trong lòng thấy rất áy náy.
Nhưng mà bây giờ không uống thì có vẻ kỳ lạ quá, có điều hình như quan hệ của bọn họ không thể tốt như trước đây nữa rồi.
Trong những ngày tiếp theo, hai người vẫn ngồi cùng bàn như cũ, tuy nhiên lại có cảm giác giữa bọn họ cách nhau rất nhiều chuyện.
Quan hệ của hai người trở nên vi diệu, có điều tất cả mọi người đều không để ý đến chuyện này.
Loại vi diệu này người ngoài sẽ không nhìn ra được, hơn nữa mọi người đang tập trung vào một chuyện khác.
Đó chính là Đặng Phong đi tham gia cuộc thi ca hát, mọi người đều biết Đặng Phong nói lắp nhưng hầu hết mọi người cũng không biết khi hát cậu sẽ không nói lắp, cho nên mọi người rất tò mò lúc cậu hát có nói lắp hay không.
Thời điểm thi đấu là vào mùa hè, vì vậy có không ít bạn học cùng nhau đến xem cuộc thi này.
Sau khi bọn họ tới mới phát hiện Chu Viên cũng tham gia thi đấu.
Chu Viên tham gia thi đấu….
Thành thật mà nói thì ấn tượng của mọi người với Chu Viên rất tốt, dù sao vẻ ngoài đẹp trai, khí chất tốt, đáng sợ hơn còn là học thần*, vậy nên tiềm thức đã cảm thấy anh tham gia thi đấu nhất định hát cũng rất hay.
(*Không học, nhưng vẫn đạt điểm cao.)
Trong buổi tuyển chọn, Miêu Miêu không nhìn thấy bọn họ nên tất nhiên những bạn học khác cũng không thấy.
Có điều may mắn là Đặng Phong cùng Chu Viên đều vượt qua buổi tuyển chọn.
Vòng thi thứ hai mọi người có thể đi vào.
Miêu Miêu đi theo Tinh Tinh, cả trường đều biết chuyện này nên tổ chức thành một nhóm đến xem, Tinh Tinh làm sao có thể không đến.
Đặng Phong cũng không dám nói gì.
Thứ tự của Chu Viên đứng trước Đặng Phong, nhìn khí thế của anh thật sự không giống như đến tham gia thi đấu mà lại giống như đến làm giám khảo hơn.
Lúc Miêu Miêu thấy anh thì rất hâm mộ, anh thật sự không lo lắng chút nào, nếu như là cô thì cô nhất định sẽ rất căng thẳng…. Dù sao sự căng thẳng cũng bắt nguồn từ thực lực.
Sau khi Chu Viên lên sân khấu, Miêu Miêu lại nghe thấy một cô gái không quen biết ngồi phía trước nói, “Nam sinh này đẹp trai quá! Lát nữa bầu cho cậu ấy!”
Nhìn đi cô đã nói rồi mà, chắc chắn không cần lo lắng không ai bỏ phiếu.
/108
|