Sáng hôm sau, khi cô vừa mới mở mắt, đập vào mắt cô là một mỹ nam đẹp trai không chê vào đâu được. Ngơ ngác một vài giây cô mới định thần được đó hoá ra là Tứ Ca nham hiểm tới nguy hiểm của cô. Giật mình bật dậy, cô nhìn Tứ Ca với một ánh mắt đầy thiện cảm rồi nở một nụ cười xinh đẹp nói
- Tứ Ca nam nữ thụ thụ bất tương thân - cô cười nhìn Tứ Ca
- Ca ca biết - Tứ Ca nói
- Vậy sao Tứ Ca vào phòng muội làm gì ? - Cô nhìn Tứ Ca
- Trước giờ ta vẫn vào mà, muội có nói như này đâu - Tứ Ca nói
Chết giở, thế này sợ sẽ bị phát hiện là toi đời mất...
- A hahaha muội nhớ rồi đúng là có thật - cô cười mỉm nói
-....Nói đi....cô không phải Tuệ Nhi đúng chứ ? Cô....là ai - Tứ Ca lạnh giọng nói
-....Huynh nói gì vậy...muội không hiểu - Cô mắt ngấn lệ nói
- Trước giờ ta chưa bao giờ vào giường ngủ của Tuệ Nhi, hơn nữa nó sẽ không bao giờ gọi ta một câu Tứ Ca hai câu Tứ Ca, thường là gọi thẳng tên cả với những đệ đệ ca ca khác nữa, bao lâu qua ta luôn quan sát cô....nói có là ai, muội muội của ta đâu - Tứ Ca nói sau đó chỉ tay vào mặt cô tra khảo
- Lạc Thần..hức hức....không phải là muội không muốn gọi tên huynh mà là muội không nhớ...trước đây muội làm gì....hức hức...tình cách muội như thế nào - cô nói nước mắt chảy theo gò mà
Cô thề, cô thề từ giờ cô sẽ cảnh giác với con cáo già Lạc Thần này, sẽ không bao giờ để mình bị kết quả như ngày hôm nay nữa, thật là khổ sở muốn chết mà. Tại sao tên này lại có đầu óc thông minh hơn cả cô nữa chứ. Rõ ràng người hiện đại bao giờ cũng sẽ thông thạo hơn người cổ đại chứ nhở, truyện xuyên không nào chả thế. Vậy mà con cáo già này dám chơi cô một vố như này...được lắm nợ này ta sẽ trả
-....Tuệ Nhi đừng khóc là ca ca đa nghi - Tứ Ca mềm lòng với nước mắt của cô nhẹ giọng
- Thật chứ....muội tin được không...nhưng...nhưng...muội không nhớ chút gì về quá khứ cả...muội cố nhớ nhưng không nhớ được chút gì...muội nghĩ mình đã quên đi rất nhiều - cô nói giọng nơm nớt lo sợ
Lời thoại này cô từng nói trong rất nhiều bộ phim truyền hình kể cả cổ trang hay hiện đại, kinh nghiệm làm diễn viên cả cô về cái thế giới này xem ra cũng có ích ấy chứ, khổ công cô học tập mấy năm qua sau đó rất thanh công trong nghề diễn viên, nhưng chỉ vì cái tên Kha Tử Mạc chó chết kia khiến cô phải xuyên qua cái thời đại này, thật tức chết mà nếu mà cô xuyên được về cô đảm bảo cô sẽ cho tên Khả Tử Mạc này mấy cái tát cho bõ tức
- Có rất nhiều chuyện vui muội không nhớ nhưng cũng có rất nhiều chuyện muội cũng không nên nhớ - Tứ Ca nói
- Dù là chuyện nên nhớ hay không nên nhớ thì đó vẫn là ký ức của muội, muội muốn mình nhớ lại được hết, dù là thế nào đi chăng nữa - cô nghiêm túc nói
-....đành vậy, trước đây, lúc muội còn chưa được sinh ra, cả Cửu Đệ nữa, thì tám người ca ca của muội rất rất lạnh nhạt với nhau, vì lúc đó huynh chưa được sắc phong thái tử hơn nữa các phi tần của Phụ Hoàng đều sinh được con trai, lúc đó Phụ Hoàng yêu nhất chính là Đức Hy Phế Hậu nhưng bà lại khố có thể mang thai. Cho nên lúc đó tất cả các phi tần của Phụ hoàng bao gồm cả Mẫu Hậu của chúng ta đều mong con trai mình có được ngai vàng, tối ngày tất cả các phi tần đều bắt con mình học hành, không được vui chơi như những đứa trẻ bình thường. Nhưng rồi tới một ngày, Đức Hy hoàng hậu mang long thai, Phụ Hoàng vui mừng cho nên sắc phong long thai đó là Thái Tử, lúc đó rất nhiều phe phái của các phi tần dâng tấu sớ lên vì đứa trẻ còn chưa được sinh ra chưa biết có thể sinh hay không. Lúc đó Phụ Hoàn rất tức giận, đã ban lệnh nếu ai còn nói về vấn đề đó nữa thì sẽ xử trảm....Từ đó không ai còn dám nói nữa....nhưng sau khi Đức Hy hoàn hậu sinh Bát đệ không hiểu tin đồn ở đâu nói Đức Hy hoàng hậu gian díu với thị vệ rồi bảo là long thai....Phụ Hoàng biết tin liền tin điều đó là sự thật cho nên phế Thái Tử lá Bát Đệ hồi đó, rồi giam Đức Hy hoàng hậu vào lãnh cung...nếu là huynh lúc đó huynh sẽ ban chết cho Đức Hy hoàng hậu...nhưng phụ hoàng chỉ giam Đức Hy hoàng hậu vào trong lãnh cung....cho nên huynh nghĩ phụ hoàng còn rất yêu Đức Hy hoàng hậu, không lâu sau Đức Hy hoàng hậu mang trọng bệnh mà chết...Mẫu Hậu chúng ta được sắc phong làm Hoàng Hậu ta cũng theo đó mà lên làm Thái Tử - Tứ ca kể chuyện xưa
- Huynh kể tiếp đi - Cô nói
- Về sau, khi mà muội và Cửu đệ ra đời liền mang lại không khí ấm áp của một gia đình nên có, tính cách và sự nghịch ngợm không sợ chết của muội làm cho tất cả bọn huynh khâm phục. Huynh rất vui khi có muội làm muội muội của huynh. Từ ngày có muội và Cửu đệ, tất cả bọn huynh hay nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng cùng nhau uống trà làm thơ, tết đến lại đi chúc tết phụ hoàng . Huynh cảm thấy muội và Cửu đệ là cứu tinh của cái hoàng cung nhuốm đầy sự tranh quyền đoạt vị cũng như sự tranh sủng vậy. Từ ngày có muội và Cửu đệ, phụ hoàng hay cười hơn, nói chuyện nhiều hơn, dành nhiều thời gian cùng với bọn huynh hơn. Huynh còn nhớ cái hồi muội không sợ chết đi xin phụ hoàng mở trường học cho các nha hoàn, còn cả bãi bỏ chế độ nô lệ nữa, muội anh dũng đạp cửa bước chân vào sảnh điện lúc phụ hoàng cùng các đại thần bàn chuyện lũ lụt, muội mắng vào mặt phụ hoàng nói phụ hoàng là một vị vua tồi, lúc đó tám người bọn huynh sợ chết khiếp quỳ xuống xin tội cho muội, nhưng lại không ngờ là phụ hoàng lại cười nói muội yêu thương người hầu, không vì bản thân là công chúa mà kiêu ngạo hơn nữa còn đặt những tầng lớp dù thấp kém hơn mình cùng chung hàng với mình, phụ hoàng bảo là muội rất thông minh còn giàu tình cảm, tuy còn bé nhưng lại không màng sống chết mắng chửi Hoàng Đế như vậy - Tứ ca vừa cười vừa kể
- Thật sao, muội làm vậy thật sao - cô nuốt nước bọt sợ hãi nói
- Ừ thật đó, còn có một lần muội đánh nhau với công chúa nước láng giềng khiến cả hai người ngã xuống ao, Cửu Đệ và Đại Ca phải nhảy xuống cứu, khi lên bờ muội mắng chửi người ta rất kinh, còn nói là, nữ nhi không được hơi tý là khóc, hơi tý là lại ỷ vào nam nhân bọn ta, nói là nữ nhi phải dũng mãnh oai hùng khiến cho nam nhân bọn ta phải phục tùng, muội nói là nữ nhi không được tỏ ra yêu đuối nhu nhược vì như thế rất mất mặt, phải mạnh mẽ, phải đạp vào mặt nam nhân mà sống mà hưởng thụ - Tứ Ca cười nói
- Hả !? Thiệt sao - cô lấy gối đập vào đầu mình, thật muốn chết mà
- Ừ, lúc đó Phụ Hoàng Mẫu Hậu cùng vua và hoàng hậu nước láng giềng đi tới nghe được lời đó liền cười, Hoàng Đế nước láng giềng khen ngợi muội lanh lợi hoạt bát, muốn muội làm con dâu của ông ấy - Tứ Ca nói
- Muội không muốn ai dám gả đi chứ - cô cười nói rồi vỗ ngực
- Ừ, những cái đó còn chưa kinh hoàng bằng lần muội nhảy lầu ở thanh lâu vì cứu mỹ nhân ở thanh lâu chuẩn bị tự tử. Nghe tin muội nhảy lầu mà Phụ Hoàng ngất ngay khi nghe tin, Mẫu Hậu choáng quá phải nhà mấy nha hoàn tới đỡ. Tuy là từ nhỏ muội đã theo bám đuôi Đại Ca và Lục Ca đòi học võ, thắng biết bao nhiêu anh hùng hảo hắn ở trên võ đài khi đi thị sát dân chúng, nhưng lần đó làm kinh hoàng toàn bộ hoàng cung - Tứ Ca nói
- Nhưng muội giỏi võ mà - cô phồng má nói
- Ừ muội giỏi nhất - Tứ Ca véo mà cô cười
Xem ra cuộc đời trước đây của Thập công chúa thật huy hoàng không phải nói là vi diệu mới phải quá vi diệu ấy chứ. Mắng chửi chân mệnh thiên tử đã là tội lớn rồi, tới cô cũng không dám có gan làm vậy, thảo nào mà Thập Công Chúa này được hoàng đế sủng ái là phải. Trước nay kể cả đọc truyện hay xem phim, hiếm khi mới có một vị hoàng đế chiều chuộng yêu thương sủng ái con gái của mình như với Thập Công Chúa. Có thể nói vị Thập Công Chúa này rất rất tài giỏi không biết còn có tài cán gì nữa không
- Tứ Ca nam nữ thụ thụ bất tương thân - cô cười nhìn Tứ Ca
- Ca ca biết - Tứ Ca nói
- Vậy sao Tứ Ca vào phòng muội làm gì ? - Cô nhìn Tứ Ca
- Trước giờ ta vẫn vào mà, muội có nói như này đâu - Tứ Ca nói
Chết giở, thế này sợ sẽ bị phát hiện là toi đời mất...
- A hahaha muội nhớ rồi đúng là có thật - cô cười mỉm nói
-....Nói đi....cô không phải Tuệ Nhi đúng chứ ? Cô....là ai - Tứ Ca lạnh giọng nói
-....Huynh nói gì vậy...muội không hiểu - Cô mắt ngấn lệ nói
- Trước giờ ta chưa bao giờ vào giường ngủ của Tuệ Nhi, hơn nữa nó sẽ không bao giờ gọi ta một câu Tứ Ca hai câu Tứ Ca, thường là gọi thẳng tên cả với những đệ đệ ca ca khác nữa, bao lâu qua ta luôn quan sát cô....nói có là ai, muội muội của ta đâu - Tứ Ca nói sau đó chỉ tay vào mặt cô tra khảo
- Lạc Thần..hức hức....không phải là muội không muốn gọi tên huynh mà là muội không nhớ...trước đây muội làm gì....hức hức...tình cách muội như thế nào - cô nói nước mắt chảy theo gò mà
Cô thề, cô thề từ giờ cô sẽ cảnh giác với con cáo già Lạc Thần này, sẽ không bao giờ để mình bị kết quả như ngày hôm nay nữa, thật là khổ sở muốn chết mà. Tại sao tên này lại có đầu óc thông minh hơn cả cô nữa chứ. Rõ ràng người hiện đại bao giờ cũng sẽ thông thạo hơn người cổ đại chứ nhở, truyện xuyên không nào chả thế. Vậy mà con cáo già này dám chơi cô một vố như này...được lắm nợ này ta sẽ trả
-....Tuệ Nhi đừng khóc là ca ca đa nghi - Tứ Ca mềm lòng với nước mắt của cô nhẹ giọng
- Thật chứ....muội tin được không...nhưng...nhưng...muội không nhớ chút gì về quá khứ cả...muội cố nhớ nhưng không nhớ được chút gì...muội nghĩ mình đã quên đi rất nhiều - cô nói giọng nơm nớt lo sợ
Lời thoại này cô từng nói trong rất nhiều bộ phim truyền hình kể cả cổ trang hay hiện đại, kinh nghiệm làm diễn viên cả cô về cái thế giới này xem ra cũng có ích ấy chứ, khổ công cô học tập mấy năm qua sau đó rất thanh công trong nghề diễn viên, nhưng chỉ vì cái tên Kha Tử Mạc chó chết kia khiến cô phải xuyên qua cái thời đại này, thật tức chết mà nếu mà cô xuyên được về cô đảm bảo cô sẽ cho tên Khả Tử Mạc này mấy cái tát cho bõ tức
- Có rất nhiều chuyện vui muội không nhớ nhưng cũng có rất nhiều chuyện muội cũng không nên nhớ - Tứ Ca nói
- Dù là chuyện nên nhớ hay không nên nhớ thì đó vẫn là ký ức của muội, muội muốn mình nhớ lại được hết, dù là thế nào đi chăng nữa - cô nghiêm túc nói
-....đành vậy, trước đây, lúc muội còn chưa được sinh ra, cả Cửu Đệ nữa, thì tám người ca ca của muội rất rất lạnh nhạt với nhau, vì lúc đó huynh chưa được sắc phong thái tử hơn nữa các phi tần của Phụ Hoàng đều sinh được con trai, lúc đó Phụ Hoàng yêu nhất chính là Đức Hy Phế Hậu nhưng bà lại khố có thể mang thai. Cho nên lúc đó tất cả các phi tần của Phụ hoàng bao gồm cả Mẫu Hậu của chúng ta đều mong con trai mình có được ngai vàng, tối ngày tất cả các phi tần đều bắt con mình học hành, không được vui chơi như những đứa trẻ bình thường. Nhưng rồi tới một ngày, Đức Hy hoàng hậu mang long thai, Phụ Hoàng vui mừng cho nên sắc phong long thai đó là Thái Tử, lúc đó rất nhiều phe phái của các phi tần dâng tấu sớ lên vì đứa trẻ còn chưa được sinh ra chưa biết có thể sinh hay không. Lúc đó Phụ Hoàn rất tức giận, đã ban lệnh nếu ai còn nói về vấn đề đó nữa thì sẽ xử trảm....Từ đó không ai còn dám nói nữa....nhưng sau khi Đức Hy hoàn hậu sinh Bát đệ không hiểu tin đồn ở đâu nói Đức Hy hoàng hậu gian díu với thị vệ rồi bảo là long thai....Phụ Hoàng biết tin liền tin điều đó là sự thật cho nên phế Thái Tử lá Bát Đệ hồi đó, rồi giam Đức Hy hoàng hậu vào lãnh cung...nếu là huynh lúc đó huynh sẽ ban chết cho Đức Hy hoàng hậu...nhưng phụ hoàng chỉ giam Đức Hy hoàng hậu vào trong lãnh cung....cho nên huynh nghĩ phụ hoàng còn rất yêu Đức Hy hoàng hậu, không lâu sau Đức Hy hoàng hậu mang trọng bệnh mà chết...Mẫu Hậu chúng ta được sắc phong làm Hoàng Hậu ta cũng theo đó mà lên làm Thái Tử - Tứ ca kể chuyện xưa
- Huynh kể tiếp đi - Cô nói
- Về sau, khi mà muội và Cửu đệ ra đời liền mang lại không khí ấm áp của một gia đình nên có, tính cách và sự nghịch ngợm không sợ chết của muội làm cho tất cả bọn huynh khâm phục. Huynh rất vui khi có muội làm muội muội của huynh. Từ ngày có muội và Cửu đệ, tất cả bọn huynh hay nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng cùng nhau uống trà làm thơ, tết đến lại đi chúc tết phụ hoàng . Huynh cảm thấy muội và Cửu đệ là cứu tinh của cái hoàng cung nhuốm đầy sự tranh quyền đoạt vị cũng như sự tranh sủng vậy. Từ ngày có muội và Cửu đệ, phụ hoàng hay cười hơn, nói chuyện nhiều hơn, dành nhiều thời gian cùng với bọn huynh hơn. Huynh còn nhớ cái hồi muội không sợ chết đi xin phụ hoàng mở trường học cho các nha hoàn, còn cả bãi bỏ chế độ nô lệ nữa, muội anh dũng đạp cửa bước chân vào sảnh điện lúc phụ hoàng cùng các đại thần bàn chuyện lũ lụt, muội mắng vào mặt phụ hoàng nói phụ hoàng là một vị vua tồi, lúc đó tám người bọn huynh sợ chết khiếp quỳ xuống xin tội cho muội, nhưng lại không ngờ là phụ hoàng lại cười nói muội yêu thương người hầu, không vì bản thân là công chúa mà kiêu ngạo hơn nữa còn đặt những tầng lớp dù thấp kém hơn mình cùng chung hàng với mình, phụ hoàng bảo là muội rất thông minh còn giàu tình cảm, tuy còn bé nhưng lại không màng sống chết mắng chửi Hoàng Đế như vậy - Tứ ca vừa cười vừa kể
- Thật sao, muội làm vậy thật sao - cô nuốt nước bọt sợ hãi nói
- Ừ thật đó, còn có một lần muội đánh nhau với công chúa nước láng giềng khiến cả hai người ngã xuống ao, Cửu Đệ và Đại Ca phải nhảy xuống cứu, khi lên bờ muội mắng chửi người ta rất kinh, còn nói là, nữ nhi không được hơi tý là khóc, hơi tý là lại ỷ vào nam nhân bọn ta, nói là nữ nhi phải dũng mãnh oai hùng khiến cho nam nhân bọn ta phải phục tùng, muội nói là nữ nhi không được tỏ ra yêu đuối nhu nhược vì như thế rất mất mặt, phải mạnh mẽ, phải đạp vào mặt nam nhân mà sống mà hưởng thụ - Tứ Ca cười nói
- Hả !? Thiệt sao - cô lấy gối đập vào đầu mình, thật muốn chết mà
- Ừ, lúc đó Phụ Hoàng Mẫu Hậu cùng vua và hoàng hậu nước láng giềng đi tới nghe được lời đó liền cười, Hoàng Đế nước láng giềng khen ngợi muội lanh lợi hoạt bát, muốn muội làm con dâu của ông ấy - Tứ Ca nói
- Muội không muốn ai dám gả đi chứ - cô cười nói rồi vỗ ngực
- Ừ, những cái đó còn chưa kinh hoàng bằng lần muội nhảy lầu ở thanh lâu vì cứu mỹ nhân ở thanh lâu chuẩn bị tự tử. Nghe tin muội nhảy lầu mà Phụ Hoàng ngất ngay khi nghe tin, Mẫu Hậu choáng quá phải nhà mấy nha hoàn tới đỡ. Tuy là từ nhỏ muội đã theo bám đuôi Đại Ca và Lục Ca đòi học võ, thắng biết bao nhiêu anh hùng hảo hắn ở trên võ đài khi đi thị sát dân chúng, nhưng lần đó làm kinh hoàng toàn bộ hoàng cung - Tứ Ca nói
- Nhưng muội giỏi võ mà - cô phồng má nói
- Ừ muội giỏi nhất - Tứ Ca véo mà cô cười
Xem ra cuộc đời trước đây của Thập công chúa thật huy hoàng không phải nói là vi diệu mới phải quá vi diệu ấy chứ. Mắng chửi chân mệnh thiên tử đã là tội lớn rồi, tới cô cũng không dám có gan làm vậy, thảo nào mà Thập Công Chúa này được hoàng đế sủng ái là phải. Trước nay kể cả đọc truyện hay xem phim, hiếm khi mới có một vị hoàng đế chiều chuộng yêu thương sủng ái con gái của mình như với Thập Công Chúa. Có thể nói vị Thập Công Chúa này rất rất tài giỏi không biết còn có tài cán gì nữa không
/100
|