Nó im lặng,gương mặt của cái người tên Hứa Chí Khiêm kia nhìn chung rất đẹp,dáng người khá chuẩn,độ IQ cao là hội trưởng hội học sinh nhưng mà tính tình thối thì nó không thèm nữa!!
Chả phải là chị đại Hoài An của trường Nguyễn Du à? Một cô gái với lối ăn mặc trên đông dưới hè tới chặng đường xe nó nói.
Nó nhìn cô gái kia,không chỉ mình cô ta mà còn một đám người nữa.
Thảo Nhi? Nó cau mày nhìn người con gái kia hỏi.
Hôm trước mày dám phá đám tao đánh con nhỏ Trúc,tao ức lắm muốn gặp mày tính xổ mà không có thời gian mà tự nhiên giờ lại vô tình gặp mày ở đây...Khá vui nhở? Thảo Nhi nhìn nó nói.
Ăn chơi đánh hội đồng một con nhỏ lớp 8 hiền lành mà mày còn nói được đành tao thua mày rồi!!Còn nếu muốn tính xổ với tao thì ngon tao với mày chơi tay đôi chứ đừng chơi cái trò tiểu nhân như vậy. Nó nói.
Ăn nói ngó chị đại gớm ông.Tao trước nay toàn chơi trò tiểu nhân mày nghĩ đêm nay mày có thể mang xác về nhà à? Thảo Nhi quát.
Hoài An,bác hai nhà mày chả phải làm cảnh sát tỉnh sao?À còn ông con trai lớn của ổng không phải là đang công tác tại huyện mình sao?Gọi lên bắt cái đám đây đi. Khánh Linh nói.
Nó à lên một cái rồi lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.Cái đám bọn Thảo Nhi thấy vậy tái mặt chạy đi vì dù sao vẫn còn là học sinh nên việc bị bắt lên đồn cảnh sát là một việc lớn nên đành phải chạy vậy.Nó cất điện thoại cua xe về.
Đi về,hết hứng rồi!! Nó nói.
---Sáng Hôm Sau---
Nó dắt xe đạp điện ra khỏi nhà.Gương mặt tươi tắn leo lên xe chạy.Vừa chạy tới cái ngôi biệt thự kia nụ cười trên môi chợt tắt.Hắn đứng trước cổng nhìn nó,tay đút vào túi quần nhìn rõ chất ngầu.
Cô lượn lại đây! Hắn nói.
Nó dừng xe trước mặt hắn.Gương mặt tươi không cần tưới của nó trở nên biến dạng.
Đưa tôi đi học! Hắn ngồi lên xe cô nói.
Này,trường cách nhà chỉ hơn nửa cây số.Ông có thể đi bộ! Nó quay đầu nhìn hắn nói.
Giờ cũng muốn vào học rồi.Cô không muốn trễ học à? Hắn hỏi.
Đành cho ông đi nhờ lần này.Mà có thể đừng gọi tui là Cô được không?Nghe già phếch! Nó cho xe chạy nói.
Vậy chứ cô gọi tôi bằng ông thì cho là trẻ à? Hắn hỏi.
Vậy thì ông gọi lại tui bằng bà là được!Dù gì cũng dễ nghe hơn là cô và xưng tôi.Dân thành thị toàn xưng hô vậy à?? Nó hỏi.
Vậy được.Gọi là bà! Hắn nói.
Nó cười,xem ra tên này vẫn còn chút vui tính.
Cơ mà ông về đây không phải chỉ muốn tính xổ tui vụ thi cử hồi lớp 8 chứ? Nó hỏi.
Không ai rảnh mà bỏ việc học rất tốt ở thành phố mà về vùng nông thôn để học chỉ vì một con nhỏ không giữ lời hứa cả.Đều có nguyên do cả. Hắn nói.
Mà cũng phải.Tui cũng đâu có gì để người học giỏi như ông theo về tận đây. Nó nói.
Bộ cô thuộc dân ảo tưởng à? Hắn hỏi.
Hừm...ai nói ông lạnh lùng đâu.Nói chuyện điên điên hết ham. Nó nói.
Ai cho tôi lạnh lùng?Chỉ là tôi hơi trầm tính và ít nói chuyện với người khác thôi. Hắn nói.
Nó bĩu môi và không thèm tranh cãi với hắn nữa.Ai nói hắn không lạnh lùng?Lúc mới nhận lớp cái bản mặt như tảng băng trôi của hắn khiến nó sợ đến lạnh gáy luôn chứ bảo không lạnh lùng.
Nó và hắn vừa vào lớp thì trống vừa đánh.Xem ra hôm nay mức độ thân thiết giữa nó và hắn lại lên được một ít.
Hôm nay là tiết đầu là địa lí à? Nó quay đầu nhìn hắn hỏi.
Thấy tôi không nói gì là cô làm tới à? Hắn hỏi.
Nó im lặng,thân thiện một chút là hắn chết à?Cô giáo bước vào nó vội đứng dậy.
Hôm nay dò bài...Hoài An. Cô giáo mở sổ điểm nói.
Nó đơ mặt,hôm nay lại dò bài?Cầm tập lên bàn giáo viên.
Nghe nói em là học sinh mới chuyển vào nên cô sẽ không dò bài khó em làm gì.Vậy em kể cho cô nghe một địa điểm nào đó trên thế giới mà em thích được không? Giáo viên nhìn nó hỏi.
Nó nhìn giáo viên chỉ biết cười.Một câu hỏi dễ?Vâng đúng là một câu hỏi rất dễ.
Một nơi có ba đường,đường trên đường giữa và đường dưới.Có rừng thích hợp để đi rừng.... Nó nói.
Nơi em nói là ở đâu? Giáo viên nhìn nó hỏi.
Là bản Summoner's Rift trong liên minh huyền thoại đó cô ạ.Chứ cô hỏi một câu rất dễ của cô em không biết trả lời sao cả. Nó nói.
Giáo viên nhìn nó cười và gật đầu.
Em về chỗ.
Nó về chỗ ngồi.Hắn nhìn nó mà nhếch môi.
Xem ra cô cũng nghiện game nhỉ? Hắn hỏi.
Liên minh huyền thoại là một bộ môn thể thao sử dụng trí tuệ chứ không phải là game. Nó nhìn hắn cau mày nói.
Chả phải là chị đại Hoài An của trường Nguyễn Du à? Một cô gái với lối ăn mặc trên đông dưới hè tới chặng đường xe nó nói.
Nó nhìn cô gái kia,không chỉ mình cô ta mà còn một đám người nữa.
Thảo Nhi? Nó cau mày nhìn người con gái kia hỏi.
Hôm trước mày dám phá đám tao đánh con nhỏ Trúc,tao ức lắm muốn gặp mày tính xổ mà không có thời gian mà tự nhiên giờ lại vô tình gặp mày ở đây...Khá vui nhở? Thảo Nhi nhìn nó nói.
Ăn chơi đánh hội đồng một con nhỏ lớp 8 hiền lành mà mày còn nói được đành tao thua mày rồi!!Còn nếu muốn tính xổ với tao thì ngon tao với mày chơi tay đôi chứ đừng chơi cái trò tiểu nhân như vậy. Nó nói.
Ăn nói ngó chị đại gớm ông.Tao trước nay toàn chơi trò tiểu nhân mày nghĩ đêm nay mày có thể mang xác về nhà à? Thảo Nhi quát.
Hoài An,bác hai nhà mày chả phải làm cảnh sát tỉnh sao?À còn ông con trai lớn của ổng không phải là đang công tác tại huyện mình sao?Gọi lên bắt cái đám đây đi. Khánh Linh nói.
Nó à lên một cái rồi lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.Cái đám bọn Thảo Nhi thấy vậy tái mặt chạy đi vì dù sao vẫn còn là học sinh nên việc bị bắt lên đồn cảnh sát là một việc lớn nên đành phải chạy vậy.Nó cất điện thoại cua xe về.
Đi về,hết hứng rồi!! Nó nói.
---Sáng Hôm Sau---
Nó dắt xe đạp điện ra khỏi nhà.Gương mặt tươi tắn leo lên xe chạy.Vừa chạy tới cái ngôi biệt thự kia nụ cười trên môi chợt tắt.Hắn đứng trước cổng nhìn nó,tay đút vào túi quần nhìn rõ chất ngầu.
Cô lượn lại đây! Hắn nói.
Nó dừng xe trước mặt hắn.Gương mặt tươi không cần tưới của nó trở nên biến dạng.
Đưa tôi đi học! Hắn ngồi lên xe cô nói.
Này,trường cách nhà chỉ hơn nửa cây số.Ông có thể đi bộ! Nó quay đầu nhìn hắn nói.
Giờ cũng muốn vào học rồi.Cô không muốn trễ học à? Hắn hỏi.
Đành cho ông đi nhờ lần này.Mà có thể đừng gọi tui là Cô được không?Nghe già phếch! Nó cho xe chạy nói.
Vậy chứ cô gọi tôi bằng ông thì cho là trẻ à? Hắn hỏi.
Vậy thì ông gọi lại tui bằng bà là được!Dù gì cũng dễ nghe hơn là cô và xưng tôi.Dân thành thị toàn xưng hô vậy à?? Nó hỏi.
Vậy được.Gọi là bà! Hắn nói.
Nó cười,xem ra tên này vẫn còn chút vui tính.
Cơ mà ông về đây không phải chỉ muốn tính xổ tui vụ thi cử hồi lớp 8 chứ? Nó hỏi.
Không ai rảnh mà bỏ việc học rất tốt ở thành phố mà về vùng nông thôn để học chỉ vì một con nhỏ không giữ lời hứa cả.Đều có nguyên do cả. Hắn nói.
Mà cũng phải.Tui cũng đâu có gì để người học giỏi như ông theo về tận đây. Nó nói.
Bộ cô thuộc dân ảo tưởng à? Hắn hỏi.
Hừm...ai nói ông lạnh lùng đâu.Nói chuyện điên điên hết ham. Nó nói.
Ai cho tôi lạnh lùng?Chỉ là tôi hơi trầm tính và ít nói chuyện với người khác thôi. Hắn nói.
Nó bĩu môi và không thèm tranh cãi với hắn nữa.Ai nói hắn không lạnh lùng?Lúc mới nhận lớp cái bản mặt như tảng băng trôi của hắn khiến nó sợ đến lạnh gáy luôn chứ bảo không lạnh lùng.
Nó và hắn vừa vào lớp thì trống vừa đánh.Xem ra hôm nay mức độ thân thiết giữa nó và hắn lại lên được một ít.
Hôm nay là tiết đầu là địa lí à? Nó quay đầu nhìn hắn hỏi.
Thấy tôi không nói gì là cô làm tới à? Hắn hỏi.
Nó im lặng,thân thiện một chút là hắn chết à?Cô giáo bước vào nó vội đứng dậy.
Hôm nay dò bài...Hoài An. Cô giáo mở sổ điểm nói.
Nó đơ mặt,hôm nay lại dò bài?Cầm tập lên bàn giáo viên.
Nghe nói em là học sinh mới chuyển vào nên cô sẽ không dò bài khó em làm gì.Vậy em kể cho cô nghe một địa điểm nào đó trên thế giới mà em thích được không? Giáo viên nhìn nó hỏi.
Nó nhìn giáo viên chỉ biết cười.Một câu hỏi dễ?Vâng đúng là một câu hỏi rất dễ.
Một nơi có ba đường,đường trên đường giữa và đường dưới.Có rừng thích hợp để đi rừng.... Nó nói.
Nơi em nói là ở đâu? Giáo viên nhìn nó hỏi.
Là bản Summoner's Rift trong liên minh huyền thoại đó cô ạ.Chứ cô hỏi một câu rất dễ của cô em không biết trả lời sao cả. Nó nói.
Giáo viên nhìn nó cười và gật đầu.
Em về chỗ.
Nó về chỗ ngồi.Hắn nhìn nó mà nhếch môi.
Xem ra cô cũng nghiện game nhỉ? Hắn hỏi.
Liên minh huyền thoại là một bộ môn thể thao sử dụng trí tuệ chứ không phải là game. Nó nhìn hắn cau mày nói.
/17
|