CHAP 45: Tìnhhuống thót tim.
Hải Phong nhìn cô bé chờ đợi,đúng là tính huốngnày khó xử thật đây.Cô bé vò đầu bức tóc suy nghĩ.Rốt cuộc cũng gật đầu cáirụp,thà một lần quê đỡ hơn phải chui rúc nguyên ngày trong nhà!
-Vậy bạn đi giả dạng đi.
-Nhưng mình đâu có biết làm sao_Sin ỉu xìu.
-Ừm,để xem…._Hải Phong gãi cằm ngẫm nghĩ,rồicậu bún tay cái tách -Có rồi,nhà bạn có con rùa bông không?
-Có,mà chi vậy?
-Lấy con đó nhét vô,cái mai con rùa bông trònlụi à.Khó nhận ra hơn là cái gối,mà nhà cậu có đầm nào rộng rộng thì càng tốthơn nữa!
Sin đành chấp nhận làm theo,trong tủ đồ Sin chỉcó độc mỗi một cái đầm lâu lâu trời nóng thì cô bé mới lôi ra mặc lúc đingủ.Không ngờ hôm nay cũng có ngày cô bé đem nó mặc ra đường.
Mặc xong rồi Sin kiếm con rùa bông nhét đạivô,trước khi nhét còn tạ lỗi tới tấp trước với nó.
-Xin lỗi cưng nhé,chị không có cố ý đâu vì tìnhhình bắt buộc thôi!
………………
Hải Phong vừa mới đưa ly nước vào miệng uống mộtngụm,nước chưa kip trôi vào cuốn họng đã chạy tọt ra ngoài.
“Phụt”
-Mắc cười chết mất,hahahahaha_Hải Phong cười lănlộng trên sàn nhà khi thấy Sin vừa mới bước xuống.
Làm cô bé ngượng chín cả mặt,toang đi lên thìPhong mới nín cười và nói:
-Xin…xin lỗi.Tại mắc cười quá xá,mà cậu đeocái khẩu trang và mắt kiếng cộng thêm cái nón bảo hiểm vào đi.Rồi mình đi.
-Khỏi,có sẵn rồi_Sin móc trong cái túi ra những“dụng cụ cần thiết”
Đã giả dạng thì phải cho thật là giống.Cô bémượn cả cái túi khá “dừ” mà dì Trâm ít khi nào dùng đến nó để mà đeo.
………………….
Hải Phong dắt chiếc nouvo của mình ra (cậu nhóccũng đeo mắt kiếng luôn),vì bên hong nhà Sin có một đường quẹo nhỏ nhưng khôngcó lối ra,lối vào thì có.Chỉ cần chạy xe quẹo qua cái cua đó thì sẽ đến cửa saunhà Sin.Vì lúc nãy biết chuyện không ổn khi đi ngang cổng trước thấy đám Darkđang ngồi đó nên Hải Phong mới chạy ra cửa sau.Không ngờ là có chuyện không ổnthật.
Sin từ từ bước ra ngoài,bụng bự cũng mệtthật,đến leo lên xe cũng khá bất tiện!
Lúc đi ngang cổng trước nhà mình tim cô bé đậpthình thịch vì sợ bị phát hiện.Khi qua rồi cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.NhìnSin và Hải Phong bây giờ giống y như vợ chồng thật vậy,và Long cùng những ngườikhác đã không nhận ra.
Tưởng rằng khi đi qua “ải” rồi thì sẽ bình yênvô sự.Không ngờ từ đâu một tên say rượu chạy xe bán sống bán chết trong khu phốvà đâm sầm vào xe của Hải Phong,làm xe của cả hai bên đều ngã lăn queo rađất.Chỉ cách nhà cô bé có 2 căn.
-Chết bà bầu rồi mày ơi,té thế thì còn con cáigì nữa!~_Long và một tên nữa đứng phắt dậy,định chạy đến đỡ cả hai và chiếc xeđứng dậy nhưng Hải Phong đã kịp thời đứng dậy và chặn lại.
-Không cần đâu,tôi tự đỡ vợ và chiếc xe của mìnhđược!
Long và tên ấy có lòng thành như vậy mà bị từchối.Nên Long nhún vai rồi quay đi,nhưng chưa đầy một giây sau thì cậu quaylại,nhìn chằm chằm “bà bầu” đang được “chồng” đỡ đứng lên.
Sin cùng Hải Phong toát cả mồ hôi hột vì lỡ cóbị phát hiện thì tiu,nhưng hên là Phong nhanh đỡ Sin lên xe rồi phóng vèo đi.
Long nhíu mày nhìn mãi,rồi cậu quay sang nói vớitên đứng bên cạnh:
-Mày có thấy “bà bầu” đó quen quen không,thằngchồng đó cũng quen nữa.Tao chắc chắn là đã gặp ở đâu đó rồi!
-Mày mà cũng quen những người có gia đình nữaà?làm gì mà quen được chứ,khùng thế!
-Ừ,chắc không quen_Long gật đầu đồng tình.
Đọc tiếp Tình yêu của thiếu gia – Chương 46
Hải Phong nhìn cô bé chờ đợi,đúng là tính huốngnày khó xử thật đây.Cô bé vò đầu bức tóc suy nghĩ.Rốt cuộc cũng gật đầu cáirụp,thà một lần quê đỡ hơn phải chui rúc nguyên ngày trong nhà!
-Vậy bạn đi giả dạng đi.
-Nhưng mình đâu có biết làm sao_Sin ỉu xìu.
-Ừm,để xem…._Hải Phong gãi cằm ngẫm nghĩ,rồicậu bún tay cái tách -Có rồi,nhà bạn có con rùa bông không?
-Có,mà chi vậy?
-Lấy con đó nhét vô,cái mai con rùa bông trònlụi à.Khó nhận ra hơn là cái gối,mà nhà cậu có đầm nào rộng rộng thì càng tốthơn nữa!
Sin đành chấp nhận làm theo,trong tủ đồ Sin chỉcó độc mỗi một cái đầm lâu lâu trời nóng thì cô bé mới lôi ra mặc lúc đingủ.Không ngờ hôm nay cũng có ngày cô bé đem nó mặc ra đường.
Mặc xong rồi Sin kiếm con rùa bông nhét đạivô,trước khi nhét còn tạ lỗi tới tấp trước với nó.
-Xin lỗi cưng nhé,chị không có cố ý đâu vì tìnhhình bắt buộc thôi!
………………
Hải Phong vừa mới đưa ly nước vào miệng uống mộtngụm,nước chưa kip trôi vào cuốn họng đã chạy tọt ra ngoài.
“Phụt”
-Mắc cười chết mất,hahahahaha_Hải Phong cười lănlộng trên sàn nhà khi thấy Sin vừa mới bước xuống.
Làm cô bé ngượng chín cả mặt,toang đi lên thìPhong mới nín cười và nói:
-Xin…xin lỗi.Tại mắc cười quá xá,mà cậu đeocái khẩu trang và mắt kiếng cộng thêm cái nón bảo hiểm vào đi.Rồi mình đi.
-Khỏi,có sẵn rồi_Sin móc trong cái túi ra những“dụng cụ cần thiết”
Đã giả dạng thì phải cho thật là giống.Cô bémượn cả cái túi khá “dừ” mà dì Trâm ít khi nào dùng đến nó để mà đeo.
………………….
Hải Phong dắt chiếc nouvo của mình ra (cậu nhóccũng đeo mắt kiếng luôn),vì bên hong nhà Sin có một đường quẹo nhỏ nhưng khôngcó lối ra,lối vào thì có.Chỉ cần chạy xe quẹo qua cái cua đó thì sẽ đến cửa saunhà Sin.Vì lúc nãy biết chuyện không ổn khi đi ngang cổng trước thấy đám Darkđang ngồi đó nên Hải Phong mới chạy ra cửa sau.Không ngờ là có chuyện không ổnthật.
Sin từ từ bước ra ngoài,bụng bự cũng mệtthật,đến leo lên xe cũng khá bất tiện!
Lúc đi ngang cổng trước nhà mình tim cô bé đậpthình thịch vì sợ bị phát hiện.Khi qua rồi cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.NhìnSin và Hải Phong bây giờ giống y như vợ chồng thật vậy,và Long cùng những ngườikhác đã không nhận ra.
Tưởng rằng khi đi qua “ải” rồi thì sẽ bình yênvô sự.Không ngờ từ đâu một tên say rượu chạy xe bán sống bán chết trong khu phốvà đâm sầm vào xe của Hải Phong,làm xe của cả hai bên đều ngã lăn queo rađất.Chỉ cách nhà cô bé có 2 căn.
-Chết bà bầu rồi mày ơi,té thế thì còn con cáigì nữa!~_Long và một tên nữa đứng phắt dậy,định chạy đến đỡ cả hai và chiếc xeđứng dậy nhưng Hải Phong đã kịp thời đứng dậy và chặn lại.
-Không cần đâu,tôi tự đỡ vợ và chiếc xe của mìnhđược!
Long và tên ấy có lòng thành như vậy mà bị từchối.Nên Long nhún vai rồi quay đi,nhưng chưa đầy một giây sau thì cậu quaylại,nhìn chằm chằm “bà bầu” đang được “chồng” đỡ đứng lên.
Sin cùng Hải Phong toát cả mồ hôi hột vì lỡ cóbị phát hiện thì tiu,nhưng hên là Phong nhanh đỡ Sin lên xe rồi phóng vèo đi.
Long nhíu mày nhìn mãi,rồi cậu quay sang nói vớitên đứng bên cạnh:
-Mày có thấy “bà bầu” đó quen quen không,thằngchồng đó cũng quen nữa.Tao chắc chắn là đã gặp ở đâu đó rồi!
-Mày mà cũng quen những người có gia đình nữaà?làm gì mà quen được chứ,khùng thế!
-Ừ,chắc không quen_Long gật đầu đồng tình.
Đọc tiếp Tình yêu của thiếu gia – Chương 46
/70
|