Chương 815
Cách đó không xa, một chiếc Maybach lặng lẽ dừng bên đường.
Lệ Đình Tuấn ngồi ở phía sau dõi mắt nhìn một nhà ba người đó. Nghe người phục vụ nói hai người họ rất tình cảm, một sự tự ti thoáng hiện lên trong mắt anh.
Hôm nay là sinh nhật anh, Kiều Phương Hạ cũng biết điều đó.
Chẳng trách hôm qua anh nói buổi trưa sẽ đến đón cô, cô không hề trả lời gì cả, có lẽ cô đã hẹn với Cố Dương Hàn rồi.
Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.
Vào ngày sinh nhật của Đình Trung, Kiều Phương Hạ cũng vì Cố Dương Hàn mà mặc kệ cậu bé. Bây giờ vào ngày sinh nhật anh, Kiều Phương Hạ lại vì Cố Dương Hàn mà để anh một mình.
Trong trái tim của Kiều Phương Hạ, Cố Dương Hàn vẫn luôn quan trọng hơn ba con bọn họ.
Trước khi vào cửa Kiều Phương Hạ vươn tay cởi bỏ chiếc mũ màu hồng trên đầu An Dương, sau đó cúi đầu xuống hôn cô bé, ánh mắt Cố Dương Hàn tràn đầy dịu dàng nhìn hai người họ.
Lệ Đình Tuấn nhìn thấy ánh mắt của Cố Dương Hàn thì không khỏi bật cười. Đây quả thực là một gia đình hạnh phúc, An Dương quả nhiên là con gái của Kiều Phương Hạ và Cố Dương Hàn.
Khi đi lên tầng hai, ở giữa hành lang có một sân chơi suối nước nóng nhỏ, An Dương lặng lẽ nhìn về phía đó mấy lần.
Cố Dương Hàn thấy An Dương muốn vào chơi thì nghiêng người đặt cô bé xuống, nhẹ giọng nói: “Cháu tự mình vào đó chơi một lát nhé, chú và mẹ cháu sẽ đi lên trước”
An Dương khác với những đứa trẻ bình thường, cô bé khiến Cố Dương Hàn và Kiều Phương Hạ rất an tâm.
“Được.”
An Dương biết Cố Dương Hàn và Kiều Phương Hạ đã lâu ngày không gặp nhau, chắc hẳn là có rất nhiều chuyện để nói, cô bé ngoan ngoãn gật đầu: “Chú đừng quên gọi cho cháu một phần dương chi cam lộ nhé.
“Được.” Cố Dương Hàn nhỏ giọng đáp.
Anh ấy vươn tay cởi áo khoác của An Dương ra, sau đó nhìn cô bé chạy vào sân chơi thì mới yên tâm quay người cùng Kiều Phương Hạ đi đến bàn ăn.
Khi hai người vào chỗ ngồi, Kiều Phương Hạ cầm ly nước ấm trong tay khẽ liếc nhìn Cố Dương Hàn, anh ấy dường như đã gầy đi.
Người phục vụ vừa rời đi, cô liền nhẹ giọng hỏi: “Khoảng thời gian gần đây anh
thế nào?”
“Hôm nay sẽ không nói chuyện của anh” Cố Dương Hàn lấy khăn ướt nhẹ nhàng lau tay, anh ấy không đợi cô hỏi thêm mà đã nhàn nhạt đáp.
Lau tay xong, anh ấy đặt chiếc khăn sang một bên rồi ngước mắt nhìn Kiều
Phương Hạ.
“Em không muốn đứa bé nữa ư?” Cố Dương Hàn hỏi cô.
/1134
|