Tuy rằng lời nói khách khí lễ độ, nhưng trong ngữ điệu lại mang theo vài phần khinh thường.
Vô Nhật Huy quay đầu nhìn bọn họ, không lên tiếng.
“Nghe không hiểu sao? Không tránh sao?” Đối phương thấy Kiều Phương Hạ và Vô Nhật Huy vẫn bước đi không nhanh không chậm, không người đường cho bọn họ, không nhịn được lại cười: “Ngay cả tiếng anh cũng nghe không hiểu, học người khác đi thảm đỏ gì chứ?”
“Làm như có ai đó quen biết họ vậy, là nhân viên của tập đoàn WL đúng không? Thật sự xem bản thân là nhân vật như nào chứ”
“Cậu nhìn xem cô ta đang mặc gì thế? Tôi nghe nói ở trong nước Anh Phương bọn họ chuyên làm giả các loại hàng hiệu, bộ trang phục này đến hàng thiết kế cao cấp còn chưa tung ra mà cô ta đã mặc lên người rồi, vừa nhìn là biết hàng fake, có mất mặt không chứ?”
Kiều Phương Hạ đương nhiên nghe hiểu được những lời bọn họ đang nói, chỉ là thái độ của bọn họ vừa rồi quá mức tuỳ tiện, vậy nên cô vờ như không hiểu, không muốn nhường đường cho bọn họ.
Làm vệ sĩ riêng của Lệ Đình Tuấn nhiều năm, anh cũng là người đứng đầu bảng thành tích của học viện quân sự và được Phó Viễn Hạo chọn vào đội cận vệ, Vô Nhật Huy đương nhiên có thể hiểu những gì bọn họ đang nói, chẳng qua là anh cũng giả vờ như không hiểu.
Kiều Phương Hạ quay đầu lại, nhìn mấy người kia.
Cô nhìn thẳng vào nữ diễn viên xinh đẹp trẻ tuổi, người đầu tiên mở miệng đuổi bọn cô, đối phương là người da vàng, vừa mới nhìn thấy khuôn mặt con lai nước Anh Phương châu Á, liền cười cười, cô nhìn người này rất quen, có thể là đã từng hợp tác ở Nguyệt Chi.
“Trước mặt người nước ngoài lại ra vẻ đáng thương, cô chẳng phải là người Anh Phương sao.” Cô nhẹ giọng nói.
Nữ diễn viên kia nhìn Kiều Phương Hạ, rõ ràng là nghe hiểu.
Kiều Phương Hạ thấy sắc mặt của đối phương biến đổi, lập tức không chút để ý thu hồi lại ánh mắt, không tiếp tục lưu lại trên thảm đỏ nữa, cùng với Vô Nhật Huy đi vào cửa lớn của khách sạn.
Mấy người khác nghe không hiểu Kiều Phương Hạ vừa nói gì, hướng về phía nữ diễn viên vừa mới bôi nhọ Kiều Phương Hạ hỏi: “Cô ta vừa nói gì vậy?”
Nữ diễn viên giấu đi vài phần xấu hổ tức giận trong đáy mắt, thấp giọng nói: “Cô ấy nói…chúng ta giống như một đám gà mái ồn ào, chỉ có mất mặt xấu hổ.”.
đam mỹ hài
“Sao cơ?”
Tuy rằng bọn họ không có thân phận như những người phụ nữ quý tộc danh tiếng đi thảm đỏ trước tiên, nhưng chí ít cũng là người phát ngôn thương hiệu được một số đối tác lớn của Tập đoàn Champs đặc biệt mời đến, như thế nào cũng không bằng người phụ nữ mặc hàng fake lê lết trên thảm đỏ ư?
Kiều Phương Hạ đi vào bên trong hội trường buổi tiệc tối, Vô Nhật Huy đứng ở trong góc phòng xa xa nhìn chằm chằm Kiều Phương Hạ, không đi theo cô.
Kiều Phương Hạ một mình tuỳ ý đi tới một góc vắng, dựa vào tay vịn bằng sắt chạm hoa ở tầng hai, vừa tiếp tục trả lời tin nhắn chúc mừng năm mới bạn bè gửi cho cô, vừa nhấp và ngụm cocktail nước trái cây.
Bất cứ nơi nào cô đến, đều có người vô thức quay đầu nhìn cô.
Mọi người đều lạ mắt với Kiều Phương Hạ, không quen biết cô, nhưng không hề nghi ngờ nữa, một người phụ nữ châu Á đi đôi giày cao gót mũi nhọn cao ba phân, chỉ trang điểm nhẹ nhàng nền nã, mặc một chiếc váy cúp ngực bằng tơ lụa màu đỏ sậm đơn giản, vừa mới xuất hiện, nhất định là thu hút toàn bộ sự chú ý.
Cô đẹp đến nỗi khiến cho người khác không thể rời mắt, có một loại ý vị phương đông huyền bí tự nhiên, trang điểm thêm một chút càng có sung mạo làm người khác ngạc nhiên..
/1134
|