Cô nghe ra được những người này là có ý tốt hay là cố ý, vì thế yên lặng mà cười lạnh một tiếng, không lên tiếng.
Một người mới ở trong đoàn tên Kỳ Khanh Ngọc có quan hệ thân thiết với Tô Minh Nguyệt nhìn về phía hai người Kiều Phương Hạ cùng Triều Mai Hoàng vài lần cuối cùng không nhịn được mà nói: “Đó không phải là… Chị Minh nguyệt, Chị nhìn bộ dạng phách lối của Phó Kiều kia đi.
Chị thật sự không tức giận sao?”
Kỳ Khanh Ngọc này dựa vào lưu lượng của nhóm nhạc nữ, năm nay lại rất giỏi phát triển bản thân.
Mặc dù trong năm nay danh tiếng của Tô Minh Nguyệt không được tốt cho lắm nhưng lạc đà gầy vẫn còn hơn ngựa lớn.
Kỳ Khanh Ngọc không chút do dự mà lựa chọn cọ nhiệt với Tô Minh Nguyệt, cùng với Tô Minh Nguyệt trở thành một đôi chị em tốt trong giới giải trí.
Tô Minh Nguyệt liếc nhìn về phía Kiều Phương Hạ cùng Triều Mai Hoàng vẻ mặt tỉnh bơ nhàn nhạt trả lời: “Có cái gì tốt mà so đo?”
Ở trước mặt người khác tất nhiên cô ta muốn duy trì hình tượng tốt của mình.
So đo với một Kiều Phương Hạ vừa mới vào nghề chưa được bao lâu thì sẽ khiến cho cô ta càng thêm mất mặt.
“Vẫn là chị Minh Nguyệt của chúng ta hào phóng.
Nếu như là tôi thì tôi còn không nghĩ hết mọi biện pháp để hại con hồ ly tinh kia! Dám động vào người đàn ông của tôi!” Nhân viên làm việc trong tổ biểu diễn dùng giọng điệu khinh thường nói.
Tô Minh Nguyệt dường như không nghe thấy những lời khiêu khích của mấy người này, sắc mặt như thường, đứng lên nói: “Đi thôi, lấy thẻ phòng, thủ tục chắc đã làm xong rồi.”
Kỳ Khanh Ngọc đứng lên sau cùng và liếc nhìn bóng lưng của Tô Minh Nguyệt.
Cô ta có thể nhận ra, khi Tô Minh Nguyệt nhìn thấy Phó Kiều xuất hiện thái độ rất không vui, chỉ là vì nề mặt cho nên mới giả bộ không quan tâm.
Tô Minh Nguyệt thật ra là người mềm cứng đều không chịu, ngoài mặt thì Kỳ Khanh Ngọc ôm Tô Minh Nguyệt trong chương trình, nhưng thật ra trong chuyện riêng tư, hai người cũng chẳng nói gì nhiều.
Tuy nhiên, Kỳ Khanh Ngọc lại xem trong thế lực nhà họ Lệ đứng phía sau Tô Minh Nguyệt, nên cố gắng lấy lòng Tô Minh Nguyệt, đang sầu vì không tìm được cơ hội thể hiện bản thân.
Tô Minh Nguyệt đã không chịu động thủ, thể thì cô ta đành phải ra tay giúp đỡ thôi.
Cô ta thu dọn đồ đạc của mình, đi chầm chậm ở phía sau cùng.
Bồn tắm riêng ở Mã Vân, bình thường là nơi quý giá mà những người có tiền ở thành phố Hạ Du có hẹn trước cũng rất khó giữ được.
Khi Triều Mai Hoàng đến, cũng phải hẹn trước từ rất lâu, cũng chẳng cần nhờ đến ánh hào quang của Phó Thành Đô.
Hôm nay nhìn thấy lối đi riêng này, cô ta không khỏi nhưởng mày.
Kiều Phương Hạ nhìn cô ta, nói đùa: “Thế hay là cô bảo Phó Thành Đô nói với Lệ Đình Tuấn thử, làm một cái thẻ vip trọn đời gì đó?”
Các khách sạn thuộc nhà họ Lệ đều có hệ thống thẻ VIP, dường như vào bất kỳ khách sạn nào và chi tiêu tổng cộng trên hai tỷ tư, thì có thể trực tiếp nâng cấp thẻ vip của mình lên kim cương.
Triều Mai Hoàng bẩm ngón tay tính toán, cô ta còn hai tỷ mốt nửa mới đạt mốc hai tỷ tư.
“Tôi rất nghiêm túc.” Cô ta thành thật đáp lại..
/1134
|