Cuối tuần, tại trường Đại học Quốc Hồ.
Khu dạy học cũ của trường Đại học Quốc Hồ không có mấy môn học nên không có nhiều người ở đó lắm, vả lại hôm nay lại là chủ nhật, vậy mà độ nổi tiếng của Lục Nhất Minh cực kì cao, cho dù Lục Nhất Minh đã từng đánh tiếng trước với nhà trường, nhưng khu dạy học cũ đó vẫn có rất đông người chen chúc, cảm giác như đất sắp nứt ra đến nơi rồi, mọi người hò hét liên tục.
Lúc Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan từ trên xe đưa đón nghệ sĩ xuống đã bị cảnh tượng hoành tráng nơi đây làm cho choáng ngợp.
*Wow..” Đường Nguyên Khiết Đan không kìm được mà kêu lên.
Kiều Phương Hạ không hề biết sức ảnh hưởng của Lục Nhất Minh lại lớn như vậy, dù cô biết rắng Lục Nhất Minh là một trong những ngôi sao hàng đầu của phái thực lực mới chỉ hai mươi chín tuổi có thể thành công như vậy.
“Làm sao đi vào được bây giờ?” Kiều Phương Hạ cau mày.
Lục Nhất Minh đến phim trường sớm hơn họ nên lối vào phim trường đã bị fan hâm mộ của anh ta chặn kín rồi.
Nơi đậu xe cách phim trường khoảng một cây sáu, ô tô không được phép đi vào, không hề khoa trương khi nói rằng cả quãng đời một cây sáu đông nghịt người.
Làm người ta cảm thấy phiền phức.
Kiều Phương Hạ không còn cách nào khác chỉ có thể gọi cho đạo diễn ở bên trong yêu cầu giúp đỡ.
Ngập tràn tiếng hò hét của những cô gái đang điên cuồng khiến đám người Tống Thịnh gần như không thể nghe rõ Kiều Phương Hạ đang nói gì “Sao vậy Kiều Phương Hạ? Xảy ra chuyện gì sao?” Tống Thịnh gân cổ lên hỏi Kiều Phương Hạ.
Bên này Lục Nhất Minh liếc nhìn Tống Nguyên, Tống Thịnh như sắp điếc, đi vào trong phim trường tiếp tục gọi cho_Kiêu Phương Hạ.
Sớm biết như vậy anh ta đã không đánh tiếng trước với trường rồi, có khi vì đã báo trước nên giờ mới hỏng chuyện, làm cho hành trình của Lục Nhất Minh bị lộ ra ngoài.
Lục Nhất Minh liếc nhìn lối đi vào, Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan đang rất chật vật để chen vào, rất có thể đã bị thương.
Cộng với lời nói mơ hồ vừa rồi của Tống Thịnh, anh ta cũng không chắc có phải bọn họ đã bị thương hay không.
Đang khi ký tặng người hâm mộ, anh ta ngừng lại vài giây, trong ánh mắt thoáng qua tia lo lắng, sau đó anh ta mượn micro từ nhân viên bảo vệ và nói với người hâm mộ trước mặt: “Còn có các diễn viên khác cần phải đi vào nữa, làm phiền mọi người hãy nhượng đường, hãy hợp tác một chút, không thể làm chậm tiến độ quay phim.
“Được mà anh ơi!”
“Được mà chồng!”
Kiều Phương Hạ liếc nhìn mấy cậu nam sinh ở đẳng trước đang điên cuồng dào thét “chồng em đẹp trai nhất!” khiến cô thực sự hoảng sợ, giới trẻ ở trong nước bây giờ đều cởi mở như vậy sao?
Đường Nguyên Khiết Đan cũng chẳng lạ lẫm gì với chuyện này nữa nên cũng không nói gì.
Bởi vì Lục Nhất Minh đã mở lời nên tất cả người hâm mộ đều tự giác nhường cho một lối đi nhỏ, giúp Kiều Phương Hạ và một vài nhân viên quay phim khác đi vào được.
Suốt đường đi, Kiều Phương Hạ phải hứng chịu ánh mắt ghen ghét và đố ky của những người hâm mộ nên tâm lý cảm thấy hơi áp lực.
Thậm chí, cô còn có thể nghe thấy một số người hâm mộ nói: “Lục.
Nhất Minh quan tâm đến nữ diễn viên này như vậy sao?”
“Nữ diễn viên này là ai, sao trước đây tôi chưa thấy qua? Có phải do Lục Nhất Minh đưa vào đoàn phim không?”
“Là người nổi tiếng sao? Có được diễn kết màn không? Có phải cô ta đang cố ý thu hút sự chú ý của anh chúng ta không?
Nghe những lời ấy, Kiều Phương Hạ chỉ cảm thấy không thể chịu đựng nổi, cô vào đoàn phim nhiều ngày như vậy rồi nhưng số lần nói chuyện với Lục Nhất Minh chỉ đếm trên đầu ngón tay.
phim, vậy mà vẫn có thế nối tiếng đến mức này, Kiều Phương Hạ thật sự khâm phục anh ta.
Khi Kiều Phương Hạ bước đến gần anh ta, Lục Nhất Minh lạnh nhạt hỏi: “Cô không bị thương chứ?”.
/1134
|