Nó ngơ ra nhìn hắn , câu nói vừa rồi nó không hiểu , sở hữu ? Duy nhất ? Chẳng phải hắn nói là nhờ nó giữ hộ sao ==’ ! Thật điên khùng ><
– E hèmmmm ! Nhìn gì ? Đồ lùn !
Yun thoáng ngại ngùng , đứng lên trừng mắt nhìn nó . Nó bị giọng nói đanh đá kia làm giật mình , trừng mắt nhìn Yun , tên này đúng là nắng mưa thất thường >< !
– Đồ ngang ngược ! – Nó nói
– Đồ lùn , tránh ra cây nấm di động ! Cản đường ! – Yun nói
– Anh , anh , anh …. Aissss ! Đồ đáng ghét !
Nó bị Yun đẩy ra khiến nó tức bóc khói , biết vậy nó đã không tốn công tốn sức băng bó , quan tâm cho hắn >< ! Yun ngại quá hoá giận , bỏ ra ngoài không nói câu nào , tim đập nhanh hơn hơn lúc thường . Nó ngồi trên giường với cục tức to bự kia , tên đáng ghét == ! Cả 2 trong căn biệt thự , mỗi người một việc , hắn ngồi trong phòng khách , ngả người ra phía sau , khuôn mặt lãnh đạm hơn lúc thường .
Không khí xung quanh yên lặng , những dòng kí ức cũ quay về , hình ảnh người con gái đó lại đến trong kí ức của Yun . Khuôn mặt hiện lên chút đau thương rồi vụt mất , lại trở về vẻ ngang tàn kia , như một lớp mặt nạ hoàn hảo ! Có thứ gì đó long lanh lăn xuống khuôn mặt hoàn mỹ kia
– Đến bao giờ , anh mới quên được em ……
Sau một lúc Yun bỏ đi , nó buồn chán chẳng có gì để làm , đi vòng vòng trên dãy hành lang dừng trước cửa phòng mình . Căn phòng bị phá huỷ hoàn toàn , đồ vật đổ bể , những vệt máu khô vẫn chưa ai lau dọn . Cắn chặt môi dưới , mắt nhắm nghiền lại , nó cố gắng giữ bản thân thật bình tĩnh , bước vào bên trong . Chân dừng lại ở khung ảnh , cuối người xuống nhặt lên , chẳng phải là gia đình của nó sao ? Nụ cười toả nắng khiến nó cảm thấy ấm áp , tay lướt nhẹ trên khung kính vỡ nứt kia , đã từng rất hạnh phúc , đúng chứ ! Hít một hơi thật sâu rồi cầm khung ảnh ra khỏi căn phòng , nó không thể sống trong quá khứ được nữa …..
Chân bước nhanh định về phòng Yun nhưng nó lại khựng người lại trước một cánh cửa , bên trong dường như có người . Cả căn biệt thự to còn hơn cung điện , có hơn cả trăm phòng , dãy hành lang rộng lớn , đến lúc này nó chưa khám phá được hết ! Nhẹ nhàng mở cánh cửa , bên trong các dây diện , máy móc đang hoạt động , cả người nó như bị ai đó giữ lại . Đôi ngươi tím rung rinh , trên một chiếc giường , thứ nó tưởng đã mất đang nằm trên đó và chiến đấu với thần chết ! Chân run run bước tới , tay lướt nhẹ trên lớp lông trắng muốt kia…
– Bông …… Gòn
Giọng nó run run , đôi mắt ngấn lệ , trong lòng cảm thấy vui mừng , thì ra Bông Gòn vẫn chưa chết như nó nghĩ . Bản năng loài sói nhạy cảm , đôi mắt 2 màu kia mở ra nhìn nó ! Nó cười dịu dàng , tay chạm vào đầu con sói trắng :
– Mày không sao là ổn rồi . Xin lỗi nhé …. Tao chỉ bảo vệ được mày …
Nói đến đây , cổ họng như bị ai đó bóp nghẹn , nước mắt như sợi dây trân châu , rơi mãi không dừng . Nó chỉ còn lại Bông Gòn sau ngày hôm đó , con sói trắng dường như hiểu được tâm trạng của chủ nhân , đầu dụi dụi vào tay nó . Nó nhìn Bông Gòn , miệng cười mắt khóc
– Tao ổn !
Hai chữ thốt ra , nó tự lừa dối cả bản thân , những người xung quanh rằng nó ổn nhưng thật sự thì không …. Lúc này nó muốn chạy đến và oà khóc trong lòng một ai đó , nhưng lí trí không cho phép nó làm vậy !
Một lát sau nó cũng ngưng khóc , ngồi chơi với Bông Gòn , nó cũng dần chìm vào giấc ngủ đầy mệt mỏi …
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
BUỔI CHIỀU NGÀY HÔM ĐÓ !
Anh và Key trở về nhà sau khi tan học , vừa vào tới phòng khách thì đã thấy Yun nằm dài trên ghế mà ngủ . Key định bước tới đạp cho hắn lọt xuống sàn nhưng bị anh chặn lại :)) !
– Hôm nay ăn gì ?! – Key hỏi
– Tao không ăn ! Ai muốn làm gì làm !
Anh tỏ vẻ bất cần bước thẳng lên lầu , bộ dạng đó khiến Key muốn bay tới đập cho anh một trận . Ngồi phịch xuống ghế đầy mệt mỏi , Yun nghe tiếng động liền tỉnh dậy nhìn sang Key :
– Về rồi à ? – Hắn ngồi dậy
– Mới về thôi ! Ở nhà sao không nấu cơm hả ? – Key bắt bẻ
– Bố mày không thích ! – Hắn nói
– Aisssss ! Quân khốn nạn ! – Key bực bội
– Giống nhau thôiiii ! Mà thằng kia đâu ?! – Yun cười
– Mới vừa về đã quạo với tao rồi ! Đồ giận cá chém thớt ! – Key nhăn mặt
– Sao vậy ?! – Yun ngạc nhiên
– Còn sao trăng gì nữa ! Tại con nhóc đó thôi ! Mà con nhóc đó đâu rồi ?! – Key hỏi
– Chắc ngủ trên phòng ! – Yun nói
Vừa dứt lời thì từ trên cầu thang , anh bước xuống với bộ quần áo khác , áo sơ mi đen trơn để hở 2 nút trên , tay áo xoắn lên và điều đặc biệt là màu tóc ! Không còn là màu nâu hạt dẻ nữa mà là màu bạch kim giống hệt nó , mái tóc được vuốt ngược lên , Anh lúc này không khác gì những công tử trong những bộ phim Hàn , ăn chơi xa đoạ !
– Tẩy màu rồi à ? – Key hỏi
– Ừ , lộ hết rồi , cần gì giấu ! – Anh nhếch mép
Ở anh có gì đó khác ngày thường , bản tính dịu dàng kia biến mất và thay vào đó là bản chất của một thủ lĩnh ! Khuôn mặt như tượng tạc , đôi mắt tím quyền lực , mái tóc bạch kim nổi bật , nụ cười nhếch mép , đây chính là Anh …. Nhưng là trước khi gặp nó lần đầu tiên , người con trai nằm trong Tứ Đại Ma Vương , lạnh lùng tàn khốc , giết người không gớm tay , xung quanh luôn là những cô gái nóng bỏng bao quanh !
– Lại là màu bạch kim , sao không để màu kia ? Tẩy xong nhìn mày chẳng khác gì lúc trước ! – Yun cằn nhằn
– Nhìn đểu vãi ! – Key nói
– Đây là tao ! Đừng nhiều lời ! Thật phiền phức , không cần đợi cơm , tao không ăn !
Anh gắt lên , bỏ đi ra ngoài , từ nay sẽ không còn bản tính hiền dịu kia nữa , anh đã giết chết con người đó rồi ! Lời nói , hành động của Ken khiến Key với hắn không khỏi bất ngờ , dự cảm không lành lại ùa tới .
– Không phải nó định đi gây hấn đấy chứ ? – Key nói
– Sao mà đứa nào trong họ Bạch cũng có tính này vậy ? – Yun bực
– Giờ sao ? Chuyện này vẫn chưa xong mà có chuyện khác thì tiêu đời với phụ huynh ! – Key lo lắng
– Để tao gọi Kino canh chừng nó , đúng là ….. – Yun nói
Cả buổi tối ngày hôm đó , anh không về nhà , Key cùng hắn chỉ biết thở dài , đây là bản tính của anh lúc trước . Sáng hôm đó , Ken trở về , không chỉ có một mình mà là một cô gái bên cạnh với bộ đầm ôm sát cơ thể , hở hết mức cơ thể ! Key và Yun ngồi ở phòng khách thấy anh và cô gái đó , Thật chướng mắt !
– Mày đi đâu tối qua không về ? – Key nhìn Anh
– Đi chơi ! – Anh nói
Cả người anh , từ xa cũng có thể ngửi được mùi rượu nồng nặc , mùi thuốc lá ! Cô gái bên cạnh đang chết lên chết xuống bởi vẻ đẹp trai của 3 người này . Ken vẫn còn say , cả cơ thể cũng không đứng vững được !
– Mày uống sạch rượu ở quán hay sao vậy ? Thật khó chịu ! – Yun nhíu mày
– Cô gái kia ! Ra khỏi đây ! Thật chướng mắt !
Key chỉ thẳng mặt cô ta , quát lớn lên , trước giờ không ai dám dẫn gái về nhà cả . Không ngờ hôm nay Ken lại làm vậy , điều này khiến Key tức giận không nguôi . Cô gái kia bị giọng nói giận dữ làm hoảng sợ , liền tức tốc chạy ra khỏi nơi này !
– Sao lại đuổi người tình của tao vậy ? Mày thật là không đúng rồi ! – Ken nhăn mặt
– Mày lên phòng đi , mùi bia rượu nồng nặc , để Như thấy thì không hay ! – Yun nói
– Con nhóc đó là gì mà tao phải hạ mình ? Em gái thôi mà ! – Ken cười đểu
– Mày nói gì vậy ? – Key tức giận
– Tao nói vậy đó ! Mẹ kiếp , tụi mày còn lên giọng với tao nữa hay sao ? Chuyện vỡ lỡ hết rồi , còn gì để che giấu ? Đây là tao , và , tao sẽ sống với chính mình ! – Ken tức giận
– Mẹ nó ! Mày ngon nói lại lần nữa ! – Key quát
– Mày điếc hay sao mà không nghe vậy ? Không cãi với mày nữa ! – Ken nói
– Mày , mày …..
– Key , ngồi xuống ! – Yun nói
Không khí cả ba căng thẳng , hắn nhìn anh , bộ dạng của những công tử đốt tiền như giấy đây mà ! Thật khó coi !
– Nghe nói đêm qua mày đánh người ở quán ? – Yun nhìn Anh
– Tên đó đụng vào người tao ! – Anh nói
– Người ta đã xin lỗi ! – Hắn nói
– Xin lỗi là xong ? Đụng vào thằng Phong này , chưa mất mạng là may rồi . Mày nói với bọn cấp A Cấp S , cẩn thận nếu không muốn tao cắt cổ tụi nó ! – Anh cười khinh
– nếu mày cứ như thế thì cảnh tượng 2 năm trước lại diễn ra ! – Key gằn giọng
– Hậu quả lần đó chưa cho mày sáng mắt ? – Yun nói
Anh khựng người lại , tay nắm chặt lại , hai hàm răng nghiến chặt !
– Nếu lặp lại , cứ giết chết tao …
– E hèmmmm ! Nhìn gì ? Đồ lùn !
Yun thoáng ngại ngùng , đứng lên trừng mắt nhìn nó . Nó bị giọng nói đanh đá kia làm giật mình , trừng mắt nhìn Yun , tên này đúng là nắng mưa thất thường >< !
– Đồ ngang ngược ! – Nó nói
– Đồ lùn , tránh ra cây nấm di động ! Cản đường ! – Yun nói
– Anh , anh , anh …. Aissss ! Đồ đáng ghét !
Nó bị Yun đẩy ra khiến nó tức bóc khói , biết vậy nó đã không tốn công tốn sức băng bó , quan tâm cho hắn >< ! Yun ngại quá hoá giận , bỏ ra ngoài không nói câu nào , tim đập nhanh hơn hơn lúc thường . Nó ngồi trên giường với cục tức to bự kia , tên đáng ghét == ! Cả 2 trong căn biệt thự , mỗi người một việc , hắn ngồi trong phòng khách , ngả người ra phía sau , khuôn mặt lãnh đạm hơn lúc thường .
Không khí xung quanh yên lặng , những dòng kí ức cũ quay về , hình ảnh người con gái đó lại đến trong kí ức của Yun . Khuôn mặt hiện lên chút đau thương rồi vụt mất , lại trở về vẻ ngang tàn kia , như một lớp mặt nạ hoàn hảo ! Có thứ gì đó long lanh lăn xuống khuôn mặt hoàn mỹ kia
– Đến bao giờ , anh mới quên được em ……
Sau một lúc Yun bỏ đi , nó buồn chán chẳng có gì để làm , đi vòng vòng trên dãy hành lang dừng trước cửa phòng mình . Căn phòng bị phá huỷ hoàn toàn , đồ vật đổ bể , những vệt máu khô vẫn chưa ai lau dọn . Cắn chặt môi dưới , mắt nhắm nghiền lại , nó cố gắng giữ bản thân thật bình tĩnh , bước vào bên trong . Chân dừng lại ở khung ảnh , cuối người xuống nhặt lên , chẳng phải là gia đình của nó sao ? Nụ cười toả nắng khiến nó cảm thấy ấm áp , tay lướt nhẹ trên khung kính vỡ nứt kia , đã từng rất hạnh phúc , đúng chứ ! Hít một hơi thật sâu rồi cầm khung ảnh ra khỏi căn phòng , nó không thể sống trong quá khứ được nữa …..
Chân bước nhanh định về phòng Yun nhưng nó lại khựng người lại trước một cánh cửa , bên trong dường như có người . Cả căn biệt thự to còn hơn cung điện , có hơn cả trăm phòng , dãy hành lang rộng lớn , đến lúc này nó chưa khám phá được hết ! Nhẹ nhàng mở cánh cửa , bên trong các dây diện , máy móc đang hoạt động , cả người nó như bị ai đó giữ lại . Đôi ngươi tím rung rinh , trên một chiếc giường , thứ nó tưởng đã mất đang nằm trên đó và chiến đấu với thần chết ! Chân run run bước tới , tay lướt nhẹ trên lớp lông trắng muốt kia…
– Bông …… Gòn
Giọng nó run run , đôi mắt ngấn lệ , trong lòng cảm thấy vui mừng , thì ra Bông Gòn vẫn chưa chết như nó nghĩ . Bản năng loài sói nhạy cảm , đôi mắt 2 màu kia mở ra nhìn nó ! Nó cười dịu dàng , tay chạm vào đầu con sói trắng :
– Mày không sao là ổn rồi . Xin lỗi nhé …. Tao chỉ bảo vệ được mày …
Nói đến đây , cổ họng như bị ai đó bóp nghẹn , nước mắt như sợi dây trân châu , rơi mãi không dừng . Nó chỉ còn lại Bông Gòn sau ngày hôm đó , con sói trắng dường như hiểu được tâm trạng của chủ nhân , đầu dụi dụi vào tay nó . Nó nhìn Bông Gòn , miệng cười mắt khóc
– Tao ổn !
Hai chữ thốt ra , nó tự lừa dối cả bản thân , những người xung quanh rằng nó ổn nhưng thật sự thì không …. Lúc này nó muốn chạy đến và oà khóc trong lòng một ai đó , nhưng lí trí không cho phép nó làm vậy !
Một lát sau nó cũng ngưng khóc , ngồi chơi với Bông Gòn , nó cũng dần chìm vào giấc ngủ đầy mệt mỏi …
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
BUỔI CHIỀU NGÀY HÔM ĐÓ !
Anh và Key trở về nhà sau khi tan học , vừa vào tới phòng khách thì đã thấy Yun nằm dài trên ghế mà ngủ . Key định bước tới đạp cho hắn lọt xuống sàn nhưng bị anh chặn lại :)) !
– Hôm nay ăn gì ?! – Key hỏi
– Tao không ăn ! Ai muốn làm gì làm !
Anh tỏ vẻ bất cần bước thẳng lên lầu , bộ dạng đó khiến Key muốn bay tới đập cho anh một trận . Ngồi phịch xuống ghế đầy mệt mỏi , Yun nghe tiếng động liền tỉnh dậy nhìn sang Key :
– Về rồi à ? – Hắn ngồi dậy
– Mới về thôi ! Ở nhà sao không nấu cơm hả ? – Key bắt bẻ
– Bố mày không thích ! – Hắn nói
– Aisssss ! Quân khốn nạn ! – Key bực bội
– Giống nhau thôiiii ! Mà thằng kia đâu ?! – Yun cười
– Mới vừa về đã quạo với tao rồi ! Đồ giận cá chém thớt ! – Key nhăn mặt
– Sao vậy ?! – Yun ngạc nhiên
– Còn sao trăng gì nữa ! Tại con nhóc đó thôi ! Mà con nhóc đó đâu rồi ?! – Key hỏi
– Chắc ngủ trên phòng ! – Yun nói
Vừa dứt lời thì từ trên cầu thang , anh bước xuống với bộ quần áo khác , áo sơ mi đen trơn để hở 2 nút trên , tay áo xoắn lên và điều đặc biệt là màu tóc ! Không còn là màu nâu hạt dẻ nữa mà là màu bạch kim giống hệt nó , mái tóc được vuốt ngược lên , Anh lúc này không khác gì những công tử trong những bộ phim Hàn , ăn chơi xa đoạ !
– Tẩy màu rồi à ? – Key hỏi
– Ừ , lộ hết rồi , cần gì giấu ! – Anh nhếch mép
Ở anh có gì đó khác ngày thường , bản tính dịu dàng kia biến mất và thay vào đó là bản chất của một thủ lĩnh ! Khuôn mặt như tượng tạc , đôi mắt tím quyền lực , mái tóc bạch kim nổi bật , nụ cười nhếch mép , đây chính là Anh …. Nhưng là trước khi gặp nó lần đầu tiên , người con trai nằm trong Tứ Đại Ma Vương , lạnh lùng tàn khốc , giết người không gớm tay , xung quanh luôn là những cô gái nóng bỏng bao quanh !
– Lại là màu bạch kim , sao không để màu kia ? Tẩy xong nhìn mày chẳng khác gì lúc trước ! – Yun cằn nhằn
– Nhìn đểu vãi ! – Key nói
– Đây là tao ! Đừng nhiều lời ! Thật phiền phức , không cần đợi cơm , tao không ăn !
Anh gắt lên , bỏ đi ra ngoài , từ nay sẽ không còn bản tính hiền dịu kia nữa , anh đã giết chết con người đó rồi ! Lời nói , hành động của Ken khiến Key với hắn không khỏi bất ngờ , dự cảm không lành lại ùa tới .
– Không phải nó định đi gây hấn đấy chứ ? – Key nói
– Sao mà đứa nào trong họ Bạch cũng có tính này vậy ? – Yun bực
– Giờ sao ? Chuyện này vẫn chưa xong mà có chuyện khác thì tiêu đời với phụ huynh ! – Key lo lắng
– Để tao gọi Kino canh chừng nó , đúng là ….. – Yun nói
Cả buổi tối ngày hôm đó , anh không về nhà , Key cùng hắn chỉ biết thở dài , đây là bản tính của anh lúc trước . Sáng hôm đó , Ken trở về , không chỉ có một mình mà là một cô gái bên cạnh với bộ đầm ôm sát cơ thể , hở hết mức cơ thể ! Key và Yun ngồi ở phòng khách thấy anh và cô gái đó , Thật chướng mắt !
– Mày đi đâu tối qua không về ? – Key nhìn Anh
– Đi chơi ! – Anh nói
Cả người anh , từ xa cũng có thể ngửi được mùi rượu nồng nặc , mùi thuốc lá ! Cô gái bên cạnh đang chết lên chết xuống bởi vẻ đẹp trai của 3 người này . Ken vẫn còn say , cả cơ thể cũng không đứng vững được !
– Mày uống sạch rượu ở quán hay sao vậy ? Thật khó chịu ! – Yun nhíu mày
– Cô gái kia ! Ra khỏi đây ! Thật chướng mắt !
Key chỉ thẳng mặt cô ta , quát lớn lên , trước giờ không ai dám dẫn gái về nhà cả . Không ngờ hôm nay Ken lại làm vậy , điều này khiến Key tức giận không nguôi . Cô gái kia bị giọng nói giận dữ làm hoảng sợ , liền tức tốc chạy ra khỏi nơi này !
– Sao lại đuổi người tình của tao vậy ? Mày thật là không đúng rồi ! – Ken nhăn mặt
– Mày lên phòng đi , mùi bia rượu nồng nặc , để Như thấy thì không hay ! – Yun nói
– Con nhóc đó là gì mà tao phải hạ mình ? Em gái thôi mà ! – Ken cười đểu
– Mày nói gì vậy ? – Key tức giận
– Tao nói vậy đó ! Mẹ kiếp , tụi mày còn lên giọng với tao nữa hay sao ? Chuyện vỡ lỡ hết rồi , còn gì để che giấu ? Đây là tao , và , tao sẽ sống với chính mình ! – Ken tức giận
– Mẹ nó ! Mày ngon nói lại lần nữa ! – Key quát
– Mày điếc hay sao mà không nghe vậy ? Không cãi với mày nữa ! – Ken nói
– Mày , mày …..
– Key , ngồi xuống ! – Yun nói
Không khí cả ba căng thẳng , hắn nhìn anh , bộ dạng của những công tử đốt tiền như giấy đây mà ! Thật khó coi !
– Nghe nói đêm qua mày đánh người ở quán ? – Yun nhìn Anh
– Tên đó đụng vào người tao ! – Anh nói
– Người ta đã xin lỗi ! – Hắn nói
– Xin lỗi là xong ? Đụng vào thằng Phong này , chưa mất mạng là may rồi . Mày nói với bọn cấp A Cấp S , cẩn thận nếu không muốn tao cắt cổ tụi nó ! – Anh cười khinh
– nếu mày cứ như thế thì cảnh tượng 2 năm trước lại diễn ra ! – Key gằn giọng
– Hậu quả lần đó chưa cho mày sáng mắt ? – Yun nói
Anh khựng người lại , tay nắm chặt lại , hai hàm răng nghiến chặt !
– Nếu lặp lại , cứ giết chết tao …
/161
|