Phòng riêng của Yun bị khoá trái khiến anh và Ngọc không thể vào bên trong được . Pin đang ở trong đó , điều này cũng khiến anh an tâm hơn một tí . Một lát sau Pin bước ra , khuôn mặt có chút mệt mỏi thoáng qua..
– Bị sao vậy ? – Anh hỏi
– Anh ta dặn em không được nói anh ta bị đau dạ dày !
Pin cười lộ ra hàm răng trắng , bên trong phòng vọng ra tiếng của Yun :
– Cẩn thận cái đầu của cậu đi !
Pin che miệng lại cười không ngớt , anh và Ngọc cũng thở phào nhẹ nhõm . Ngọc suy nghĩ một hồi rồi mới hỏi :
– Mà sao tự nhiên bị đau dạ dày ? Trước giờ có thấy anh ta bị gì đâu ?
– Không ăn mấy ngày liền đã thế mà còn uống rượu bia vào không bị mới lạ !
Pin giải thích kèm theo tiếng thở dài sau đó cũng đi về phòng thí nghiệm , anh và Ngọc cũng không làm phiền Yun mà trở về làm việc tiếp…
Đến chiều tối , hắn mới từ trong phòng đi ra sắc mặt khó chịu không ai dám lại gần . Ngồi vào phòng làm việc , hắn chăm chú đọc tài liệu mà Mạnh Cường đã gửi sang . Lúc này , anh vừa đẩy cửa bước vào vừa nghe điện thoại :
– Các người muốn gì ?
-…..
– Được rồi , tôi sẽ đến đó ngay !
Hắn ngước lên nhìn đồng thời anh ném tập tài liệu lên bàn làm việc :
– Mày định vị lại vị trí của Bạch Vĩ An đi rồi gửi gấp cho tao !
Không cho hắn cơ hội đồng ý anh lập tức bỏ đi . Một lúc sau , Ken cùng Ngọc đến bệnh viện lớn nhất trong thành phố..
– Rốt cuộc ông muốn nói gì ?
Anh ngồi đối diện một bác sĩ bình tĩnh nói . Ông bác sĩ nhìn Ngọc rồi nhìn anh , nuốt nước bọt rồi nói :
– Chúng tôi đang cần nhóm máu AB Rh âm tính , hiện tại nhóm máu này đặc biệt khan hiếm..
– Ông muốn Bạch Minh Phong hiến máu ?
Ngọc cắt lời ông ta , đi thẳng vào vấn đề . Ông ta nhìn Ngọc một cái rồi gật đầu , nói :
– Mong thiếu gia đồng ý !
– Ông muốn lấy máu của tôi ? Đang mơ ngủ sao ?! – Anh nhíu mày
– Tôi thật sự không dám , nhưng nếu thiếu gia quan tâm đến tính mạng Bạch Vĩ An thì chắc hẳn sẽ đồng ý chứ ?
Anh đanh mặt lại , nhìn ông ta rồi nghiêm giọng nói :
– Đã đến đây ?
– Khoảng một tuần trước , đã đến đây nhưng..
Ông ta ngập ngừng , dè chừng sắc mặt lạnh băng của Ken . Ngọc gấp gáp , gằn giọng liếc ông ta :
– Nhưng gì ?!
– Việc này thiếu gia có thể tự mình tìm hiểu , tôi sẽ đợi cậu !
Bác sĩ đẩy về phía anh một cái USB , vẻ mặt thoáng chút sợ hãi khiến hàng lông mày anh càng dính chặt lại hơn .
– Đi thôi !
Anh cầm USB rồi bỏ đi , khuôn mặt bình tĩnh đến mức khiến người khác hoảng sợ . Vừa về đến bang anh liền vào phòng làm việc , Yun cũng bước vào cầm theo tập tài liệu đặt trên bàn nói :
– Khoảng một tuần trước , vị trí của Bạch Vĩ An không chỉ có ở đây mà còn có ở Thuỵ Điển , Mỹ và Anh !
– Tại sao lại không báo cáo ? – Anh nhìn hắn
– Tài liệu đã có đủ , tại sao mày không xem kĩ mà hỏi lại tao ?
Anh thở hắt ra một cái , cầm tài liệu lên xem rồi nhíu mày theo từng dòng chữ . Lúc này Mạnh Cường bước vào đem theo một cái hộp lớn được bao bọc khá kĩ lưỡng . Mạnh Cường đặt cái hộp lên bàn Ken , thu hút sự chú ý của Ngọc , Yun và Ken .
– Dãy hành lang ở phía Bắc , camera thu được một số hình ảnh đặc biệt . Ngoài ra ở đó còn phát hiện ra một số thứ !
Mạnh Cường mở nắp hộp , bên trong là một đĩa CD , một cái áo vest và một cái điện thoại . Yun quan sát mọi thứ , ánh mắt dừng lại ở cái áo vest , đó là áo của Yun . Áo vest vài chỗ có màu đậm hơn nhất là ở bả vai , quan trọng nhất là còn nồng nặc mùi máu tanh . Hắn cầm cái áo lên , trong tim loé lên một tia hi vọng nho nhỏ..
– Cái áo đó chẳng phải là của Yun sao ?
Ngọc ngạc nhiên hỏi , đêm đó cô cũng thấy hắn mặc cái áo này sau đó khoác lên người nó . Lúc này , mọi việc dường như đã dần sáng tỏ hơn..
– Không sai , điện thoại này cũng là của Như . Chúng tôi đã phát hiện những thứ này ở dãy hành lang phía Bắc , nơi cách xa sảnh chính !
Mạnh Cường nói , khuôn mặt đã tươi tỉnh hơn . Ken cầm lấy điện thoại xoay xoay rồi nói :
– Mọi việc dần trở nên thú vị rồi nhỉ… Ngọc , mở cái đĩa lên !
Ánh mắt mọi người tập trung lên Ken , Ngọc lấy chiếc đĩa CD rồi bật lên . Trên màn hình TV lớn giữa phòng , hình ảnh hiện lên khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên..
Một chàng trai mặc bộ comple màu đỏ , từng bước chân toả ra uy quyền trên hành lang . Điều đặc biệt khiến người ta phải chú ý , người đó dùng một cái túi vải màu đen trùm lên phần đầu vì thế không để lộ khuôn mặt , mái tóc hay gì cả..
– Chẳng phải là Bạch Vĩ An sao ?!
Ngọc ngạc nhiên , tròn xoe mắt nói . Mạnh Cường chỉ cười lạnh một cái rồi nói :
– Cứ cho là vậy
– Đây là tất cả sao ?! – Hắn hỏi
– Ừ , toàn bộ dữ liệu đã bị xoá . Đây là hình ảnh duy nhất mà chúng ta có thể hồi phục lại được . Đối phương rất tinh ranh , ngay khi cảnh sát kiểm tra camera thì đã có một loại virut xâm nhập , xoá toàn bộ dữ liệu vào tối hôm đó !
Mạnh Cường giải thích , đây chính là những thứ còn sót lại sau đêm ngọn lửa tung hoành . Không khó khăn lắm để qua mắt bọn cảnh sát nên Mạnh Cường đã đem được những thứ quan trọng này về đây .
– Ngọc , mở cái USB lên !
Anh nhìn chăm chăm vào màn hình rồi nói , giọng trầm xuống một tông . Ngọc nhanh chóng làm theo , trên TV chiếu ra một đoạn được thu từ camera của bệnh viện.
Trên giường bệnh , các bác sĩ đang bình tĩnh xoay quanh để cấp cứu cho người nằm bên trên . Cái giường bệnh trắng xoá giờ đây lấm lem màu máu , người nằm trên giường đang thở oxy tưởng chừng sắp rời đi . Tiếng la hét của bác sĩ lẫn y tá khiến cho phòng cấp cứu trở nên hỗn loạn.
Bỗng màn hình hiện lên một hình ảnh khác , lại là chàng trai mặc bộ comple màu đỏ nhưng không còn che mặt nữa . Bạch Vĩ An hiên ngang ngồi trước trước camera nở nụ cười khinh bỉ , nói :
– Biết phải làm gì rồi chứ ? Em nghĩ anh đủ thông minh để hiểu mà , đúng không Bạch Minh Phong ?!
Sau câu nói , màn hình vụt tắt chỉ còn một màu đen . Ken ngồi ở bàn làm việc mặt tối sầm lại , không ngờ Bạch Vĩ An lại có gan lớn đến như vậy !
Không đợi thêm phút giây nào nữa , anh lập tức đến bệnh viện . Vị bác sĩ vẫn ngồi ở đó , thấy anh liền lấy máu . Anh nhìn ông ta rồi hỏi :
– Tụi nó đâu rồi ?
– Tiểu thư đã rơi vào trạng thái chết lâm sàng , vẫn còn thiếu nhiều máu . Bạch Vĩ An đêm đó đã bị lấy rất nhiều máu đến mức không thể lấy thêm được . Sau khi biết tiểu thư đã chết lâm sàng , Vĩ An thiếu gia liền nổi giận rồi đem tiểu thư đi mặc cho chúng tôi có khuyên ngăn cỡ nào !
Ông bác sĩ kể lại , mặt anh cũng biến sắc theo đó . Chết lâm sàng sao ?
– Vậy thằng nhóc đó đã đi đâu ? – Anh hỏi
– Cái này chúng tôi thật sự không biết ! Đêm đó chúng tôi phẫu thuật đến rạng sáng , một lát sau Bạch Vĩ An đã đưa tiểu thư đi bằng xe riêng . Lúc đó tiểu thư vẫn còn thở oxy và tiếp tục truyền máu . Nếu như không tiếp tục truyền máu , e là tính mạng cũng không giữ được ! – Ông ta giải thích
– Tại sao ông không báo với tôi ?
– Tôi rất muốn nhưng Bạch Vĩ An nói nếu như thiếu gia biết thì cậu ta sẽ lấy mạng của Bạch Hạ Băng !
Anh nghiến chặt răng , thằng nhóc này không biết trời cao đất dày là gì mà !
– Vậy là con bé vẫn còn sống ? – Anh hỏi
– Điều này…vì đã chết lâm sàng , tạm thời có thể coi là còn sống . Nhưng nếu không được chăm sóc kĩ lưỡng , không đủ máu thì lập tức tim sẽ ngừng đập !
– Ông đưa máu cho Vĩ An bằng cách nào ?
– Vĩ An thiếu gia nói sẽ có người đến lấy !
– Một lát nữa sẽ có người đến hiến máu , ông chuẩn bị đi !
Nói rồi anh lập tức ra ngoài , liên lạc với Ngọc để tìm những người có nhóm máu giống anh và nó để hiến máu . Trong lòng ai cũng hỗn loạn , một là vì biết được nó còn sống , hai là nó đang trên bờ vực cái chết !
Cuối ngày , mọi người tập trung lại để mở ra một cuộc họp .
– Những người đã hiến máu thì cứ chi phiếu ! – Key nói
– Được ! – Ngọc gật đầu
– Chúng ta tóm gọn lại mọi sự việc : Đầu tiên , Bạch Vĩ An đã cứu được Như ra khỏi đám cháy ; Thứ hai , Như lại một lần nữa rơi vào nguy hiểm , chết lâm sàng ; Thứ ba , ngày mai người của Vĩ An sẽ đến để lấy máu ; Thứ tư , chúng ta cần phải tìm được vị trí của Vĩ An.
Cen trình bày , mọi người đều trong trạng thái nghiêm túc .
– Ngày mai , chúng ta phải mai phục tên đó ! – Kai tức giận
– Không được ! Như đang cần máu , không thể để lỡ việc được ! – Tuấn Anh bác bỏ
– Đúng vậy , hiện tại chúng ta không được manh động . Bạch Vĩ An không phải tầm thường , nếu nó đã cả gan dám yêu cầu như thế thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị từ trước . Việc bây giờ chúng ta cần làm chính là xác định vị trí của nó rồi bắt tại chỗ. – Kino nói
– Nhưng tại sao tên đó lại biết Như đang gặp nguy hiểm , lại còn xuất hiện rất đúng lúc nữa ? – Ngọc hỏi
– Không cần nghi ngờ nữa , chắc chắn Như đã liên lạc với Vĩ An từ trước , cả hai đã lên kế hoạch hoặc chỉ một mình Vĩ An đã lên kế hoạch . Việc Như bị thương nặng nằm ngoài dự tính của Vĩ An khiến hắn xém tí nữa là không thể trở tay ! – Key nói
– Vậy thì chỉ cần những thứ công nghệ thông tin xung quanh Như là được ! – Kai gật gù
– Bây giờ chúng ta chia ra , có 3 việc cần làm ! Một là đến bệnh viện âm thầm theo dõi . Hai là đến sân bay kiểm tra tất cả các chuyến bay tư nhân . Ba là tìm những cuộc gọi , tin nhắn , email của Như !
Anh lập tức nói , khuôn mặt nghiêm nghị . Ken vừa tức giận vừa lo , đâu ai ngờ mọi việc lại xoay chuyển như thế này !
Mọi việc được chia đều ra , lúc này trong phòng họp chỉ còn lại Kai và Yun . Lúc nãy Yun đã về biệt thự , phá khoá vào phòng nó và phát hiện được laptop . Hiện giờ cả hai đang cố gắng xâm nhập vào hệ thống !
– Được rồi !
Kai mừng rỡ , màn hình hiện ra trang chủ . Bỗng lúc này có một cuộc gọi video tới , hắn nhíu mày nhìn , Kai lập tức nói :
– Làm thế nào đây ?
– Chấp nhận đi !
Yun nói , Kai bấm vào chỗ chấp nhận kết nối..
– Công suất làm việc của mấy người chậm chạp quá đấy..
(Còn tiếp)
– Bị sao vậy ? – Anh hỏi
– Anh ta dặn em không được nói anh ta bị đau dạ dày !
Pin cười lộ ra hàm răng trắng , bên trong phòng vọng ra tiếng của Yun :
– Cẩn thận cái đầu của cậu đi !
Pin che miệng lại cười không ngớt , anh và Ngọc cũng thở phào nhẹ nhõm . Ngọc suy nghĩ một hồi rồi mới hỏi :
– Mà sao tự nhiên bị đau dạ dày ? Trước giờ có thấy anh ta bị gì đâu ?
– Không ăn mấy ngày liền đã thế mà còn uống rượu bia vào không bị mới lạ !
Pin giải thích kèm theo tiếng thở dài sau đó cũng đi về phòng thí nghiệm , anh và Ngọc cũng không làm phiền Yun mà trở về làm việc tiếp…
Đến chiều tối , hắn mới từ trong phòng đi ra sắc mặt khó chịu không ai dám lại gần . Ngồi vào phòng làm việc , hắn chăm chú đọc tài liệu mà Mạnh Cường đã gửi sang . Lúc này , anh vừa đẩy cửa bước vào vừa nghe điện thoại :
– Các người muốn gì ?
-…..
– Được rồi , tôi sẽ đến đó ngay !
Hắn ngước lên nhìn đồng thời anh ném tập tài liệu lên bàn làm việc :
– Mày định vị lại vị trí của Bạch Vĩ An đi rồi gửi gấp cho tao !
Không cho hắn cơ hội đồng ý anh lập tức bỏ đi . Một lúc sau , Ken cùng Ngọc đến bệnh viện lớn nhất trong thành phố..
– Rốt cuộc ông muốn nói gì ?
Anh ngồi đối diện một bác sĩ bình tĩnh nói . Ông bác sĩ nhìn Ngọc rồi nhìn anh , nuốt nước bọt rồi nói :
– Chúng tôi đang cần nhóm máu AB Rh âm tính , hiện tại nhóm máu này đặc biệt khan hiếm..
– Ông muốn Bạch Minh Phong hiến máu ?
Ngọc cắt lời ông ta , đi thẳng vào vấn đề . Ông ta nhìn Ngọc một cái rồi gật đầu , nói :
– Mong thiếu gia đồng ý !
– Ông muốn lấy máu của tôi ? Đang mơ ngủ sao ?! – Anh nhíu mày
– Tôi thật sự không dám , nhưng nếu thiếu gia quan tâm đến tính mạng Bạch Vĩ An thì chắc hẳn sẽ đồng ý chứ ?
Anh đanh mặt lại , nhìn ông ta rồi nghiêm giọng nói :
– Đã đến đây ?
– Khoảng một tuần trước , đã đến đây nhưng..
Ông ta ngập ngừng , dè chừng sắc mặt lạnh băng của Ken . Ngọc gấp gáp , gằn giọng liếc ông ta :
– Nhưng gì ?!
– Việc này thiếu gia có thể tự mình tìm hiểu , tôi sẽ đợi cậu !
Bác sĩ đẩy về phía anh một cái USB , vẻ mặt thoáng chút sợ hãi khiến hàng lông mày anh càng dính chặt lại hơn .
– Đi thôi !
Anh cầm USB rồi bỏ đi , khuôn mặt bình tĩnh đến mức khiến người khác hoảng sợ . Vừa về đến bang anh liền vào phòng làm việc , Yun cũng bước vào cầm theo tập tài liệu đặt trên bàn nói :
– Khoảng một tuần trước , vị trí của Bạch Vĩ An không chỉ có ở đây mà còn có ở Thuỵ Điển , Mỹ và Anh !
– Tại sao lại không báo cáo ? – Anh nhìn hắn
– Tài liệu đã có đủ , tại sao mày không xem kĩ mà hỏi lại tao ?
Anh thở hắt ra một cái , cầm tài liệu lên xem rồi nhíu mày theo từng dòng chữ . Lúc này Mạnh Cường bước vào đem theo một cái hộp lớn được bao bọc khá kĩ lưỡng . Mạnh Cường đặt cái hộp lên bàn Ken , thu hút sự chú ý của Ngọc , Yun và Ken .
– Dãy hành lang ở phía Bắc , camera thu được một số hình ảnh đặc biệt . Ngoài ra ở đó còn phát hiện ra một số thứ !
Mạnh Cường mở nắp hộp , bên trong là một đĩa CD , một cái áo vest và một cái điện thoại . Yun quan sát mọi thứ , ánh mắt dừng lại ở cái áo vest , đó là áo của Yun . Áo vest vài chỗ có màu đậm hơn nhất là ở bả vai , quan trọng nhất là còn nồng nặc mùi máu tanh . Hắn cầm cái áo lên , trong tim loé lên một tia hi vọng nho nhỏ..
– Cái áo đó chẳng phải là của Yun sao ?
Ngọc ngạc nhiên hỏi , đêm đó cô cũng thấy hắn mặc cái áo này sau đó khoác lên người nó . Lúc này , mọi việc dường như đã dần sáng tỏ hơn..
– Không sai , điện thoại này cũng là của Như . Chúng tôi đã phát hiện những thứ này ở dãy hành lang phía Bắc , nơi cách xa sảnh chính !
Mạnh Cường nói , khuôn mặt đã tươi tỉnh hơn . Ken cầm lấy điện thoại xoay xoay rồi nói :
– Mọi việc dần trở nên thú vị rồi nhỉ… Ngọc , mở cái đĩa lên !
Ánh mắt mọi người tập trung lên Ken , Ngọc lấy chiếc đĩa CD rồi bật lên . Trên màn hình TV lớn giữa phòng , hình ảnh hiện lên khiến mọi người không khỏi ngạc nhiên..
Một chàng trai mặc bộ comple màu đỏ , từng bước chân toả ra uy quyền trên hành lang . Điều đặc biệt khiến người ta phải chú ý , người đó dùng một cái túi vải màu đen trùm lên phần đầu vì thế không để lộ khuôn mặt , mái tóc hay gì cả..
– Chẳng phải là Bạch Vĩ An sao ?!
Ngọc ngạc nhiên , tròn xoe mắt nói . Mạnh Cường chỉ cười lạnh một cái rồi nói :
– Cứ cho là vậy
– Đây là tất cả sao ?! – Hắn hỏi
– Ừ , toàn bộ dữ liệu đã bị xoá . Đây là hình ảnh duy nhất mà chúng ta có thể hồi phục lại được . Đối phương rất tinh ranh , ngay khi cảnh sát kiểm tra camera thì đã có một loại virut xâm nhập , xoá toàn bộ dữ liệu vào tối hôm đó !
Mạnh Cường giải thích , đây chính là những thứ còn sót lại sau đêm ngọn lửa tung hoành . Không khó khăn lắm để qua mắt bọn cảnh sát nên Mạnh Cường đã đem được những thứ quan trọng này về đây .
– Ngọc , mở cái USB lên !
Anh nhìn chăm chăm vào màn hình rồi nói , giọng trầm xuống một tông . Ngọc nhanh chóng làm theo , trên TV chiếu ra một đoạn được thu từ camera của bệnh viện.
Trên giường bệnh , các bác sĩ đang bình tĩnh xoay quanh để cấp cứu cho người nằm bên trên . Cái giường bệnh trắng xoá giờ đây lấm lem màu máu , người nằm trên giường đang thở oxy tưởng chừng sắp rời đi . Tiếng la hét của bác sĩ lẫn y tá khiến cho phòng cấp cứu trở nên hỗn loạn.
Bỗng màn hình hiện lên một hình ảnh khác , lại là chàng trai mặc bộ comple màu đỏ nhưng không còn che mặt nữa . Bạch Vĩ An hiên ngang ngồi trước trước camera nở nụ cười khinh bỉ , nói :
– Biết phải làm gì rồi chứ ? Em nghĩ anh đủ thông minh để hiểu mà , đúng không Bạch Minh Phong ?!
Sau câu nói , màn hình vụt tắt chỉ còn một màu đen . Ken ngồi ở bàn làm việc mặt tối sầm lại , không ngờ Bạch Vĩ An lại có gan lớn đến như vậy !
Không đợi thêm phút giây nào nữa , anh lập tức đến bệnh viện . Vị bác sĩ vẫn ngồi ở đó , thấy anh liền lấy máu . Anh nhìn ông ta rồi hỏi :
– Tụi nó đâu rồi ?
– Tiểu thư đã rơi vào trạng thái chết lâm sàng , vẫn còn thiếu nhiều máu . Bạch Vĩ An đêm đó đã bị lấy rất nhiều máu đến mức không thể lấy thêm được . Sau khi biết tiểu thư đã chết lâm sàng , Vĩ An thiếu gia liền nổi giận rồi đem tiểu thư đi mặc cho chúng tôi có khuyên ngăn cỡ nào !
Ông bác sĩ kể lại , mặt anh cũng biến sắc theo đó . Chết lâm sàng sao ?
– Vậy thằng nhóc đó đã đi đâu ? – Anh hỏi
– Cái này chúng tôi thật sự không biết ! Đêm đó chúng tôi phẫu thuật đến rạng sáng , một lát sau Bạch Vĩ An đã đưa tiểu thư đi bằng xe riêng . Lúc đó tiểu thư vẫn còn thở oxy và tiếp tục truyền máu . Nếu như không tiếp tục truyền máu , e là tính mạng cũng không giữ được ! – Ông ta giải thích
– Tại sao ông không báo với tôi ?
– Tôi rất muốn nhưng Bạch Vĩ An nói nếu như thiếu gia biết thì cậu ta sẽ lấy mạng của Bạch Hạ Băng !
Anh nghiến chặt răng , thằng nhóc này không biết trời cao đất dày là gì mà !
– Vậy là con bé vẫn còn sống ? – Anh hỏi
– Điều này…vì đã chết lâm sàng , tạm thời có thể coi là còn sống . Nhưng nếu không được chăm sóc kĩ lưỡng , không đủ máu thì lập tức tim sẽ ngừng đập !
– Ông đưa máu cho Vĩ An bằng cách nào ?
– Vĩ An thiếu gia nói sẽ có người đến lấy !
– Một lát nữa sẽ có người đến hiến máu , ông chuẩn bị đi !
Nói rồi anh lập tức ra ngoài , liên lạc với Ngọc để tìm những người có nhóm máu giống anh và nó để hiến máu . Trong lòng ai cũng hỗn loạn , một là vì biết được nó còn sống , hai là nó đang trên bờ vực cái chết !
Cuối ngày , mọi người tập trung lại để mở ra một cuộc họp .
– Những người đã hiến máu thì cứ chi phiếu ! – Key nói
– Được ! – Ngọc gật đầu
– Chúng ta tóm gọn lại mọi sự việc : Đầu tiên , Bạch Vĩ An đã cứu được Như ra khỏi đám cháy ; Thứ hai , Như lại một lần nữa rơi vào nguy hiểm , chết lâm sàng ; Thứ ba , ngày mai người của Vĩ An sẽ đến để lấy máu ; Thứ tư , chúng ta cần phải tìm được vị trí của Vĩ An.
Cen trình bày , mọi người đều trong trạng thái nghiêm túc .
– Ngày mai , chúng ta phải mai phục tên đó ! – Kai tức giận
– Không được ! Như đang cần máu , không thể để lỡ việc được ! – Tuấn Anh bác bỏ
– Đúng vậy , hiện tại chúng ta không được manh động . Bạch Vĩ An không phải tầm thường , nếu nó đã cả gan dám yêu cầu như thế thì chắc chắn đã có sự chuẩn bị từ trước . Việc bây giờ chúng ta cần làm chính là xác định vị trí của nó rồi bắt tại chỗ. – Kino nói
– Nhưng tại sao tên đó lại biết Như đang gặp nguy hiểm , lại còn xuất hiện rất đúng lúc nữa ? – Ngọc hỏi
– Không cần nghi ngờ nữa , chắc chắn Như đã liên lạc với Vĩ An từ trước , cả hai đã lên kế hoạch hoặc chỉ một mình Vĩ An đã lên kế hoạch . Việc Như bị thương nặng nằm ngoài dự tính của Vĩ An khiến hắn xém tí nữa là không thể trở tay ! – Key nói
– Vậy thì chỉ cần những thứ công nghệ thông tin xung quanh Như là được ! – Kai gật gù
– Bây giờ chúng ta chia ra , có 3 việc cần làm ! Một là đến bệnh viện âm thầm theo dõi . Hai là đến sân bay kiểm tra tất cả các chuyến bay tư nhân . Ba là tìm những cuộc gọi , tin nhắn , email của Như !
Anh lập tức nói , khuôn mặt nghiêm nghị . Ken vừa tức giận vừa lo , đâu ai ngờ mọi việc lại xoay chuyển như thế này !
Mọi việc được chia đều ra , lúc này trong phòng họp chỉ còn lại Kai và Yun . Lúc nãy Yun đã về biệt thự , phá khoá vào phòng nó và phát hiện được laptop . Hiện giờ cả hai đang cố gắng xâm nhập vào hệ thống !
– Được rồi !
Kai mừng rỡ , màn hình hiện ra trang chủ . Bỗng lúc này có một cuộc gọi video tới , hắn nhíu mày nhìn , Kai lập tức nói :
– Làm thế nào đây ?
– Chấp nhận đi !
Yun nói , Kai bấm vào chỗ chấp nhận kết nối..
– Công suất làm việc của mấy người chậm chạp quá đấy..
(Còn tiếp)
/161
|