Tinh Thần Châu

Chương 326: Điểm thiếu sót rất lớn.

/1255


Dược Thiên Sầu cao hứng gật đầu, lấy ra ba túi trữ vật đặt lên trên bàn, nhìn hai người trong đó nói trước: "Trong mỗi túi có một vạn khối thượng phẩm linh thạch, sử dụng thoải mái, không đủ thì kêu."
 
Tiếp đó lại nhìn người còn lại: "Tu vi ngươi là Nguyên Anh hậu kỳ có thể sẽ dùng khá nhiều đó, bên trong cái túi này có mười vạn khối thượng phẩm linh thạch. Tốt lắm, bắt đầu luôn ở chỗ này đi."
 
Quan Vũ thần tình nặng nề, cầm ba viên linh đan màu tím trên mặt bàn, phân chia cho mỗi người một viên. Ba người hướng mấy vị đầu mục hành lễ, sau đó khoanh chân ngồi xuống, đem linh đan bỏ vào trong miệng. Lại lấy linh thạch ở trong túi trữ vật ra, nắm chặt trong tay, hai mắt nhắm lại, bắt đầu quá trình chuyển hóa linh đan hấp thu linh khí.
 
Theo sau, lớp da trên thân ba người đỏ bừng, thân thể không ngừng run rẩy, có vẻ như là rất thống khổ. Đoán chừng đây là phản ứng dược tính của linh đan gây ra. Thời gian trôi đi, bất thình lình ba người hung hăng mở mắt ra, diễn cảm kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau, theo sau lại nhắm hai mắt vào.
 
Đám người Dược Thiên Sầu không nói một lời, im lặng quan sát phàn ứng của ba người. Theo tốc độ hấp thu linh khí của ba người thì có thể phân chia ra tu vi cao thấp bất đồng. Tu vi càng cao thì càng phải thường xuyên lấy linh thạch ra để hấp thu hơn.
 
Năm canh giờ sau, sắc mặt ba người đã chậm rãi khôi phục bình thường, khi bọn hắn mở mắt rạ, trên mặt đều lộ vẻ khiếp sợ dị thường khó tin. Dược Thiên Sầu âm thầm gật đầu, xem ra dược tính của linh đan chỉ có thể duy trì trong vòng năm canh giờ, cùng trong đơn thuốc ghi lại là giống nhau. Hắn mỉm cười hỏi: "Linh đan này có hiệu quả không? Các ngươi cảm thấy như thế nào?"
 
Ba người kích động đứng lên hành lễ, tới gần Dược Thiên Sầu hồi đáp: "Thủ lĩnh, khi dược tính của linh đan phát ra, thì cả người đều giống như ngồi trong hỏa lò, quả thực làm cho cả người khô nóng rất khó chịu. Nhưng khi hấp thu linh khí của linh thạch vào trong nội thể, thì lập tức cảm thấy một cỗ chân khí thanh mát, mà linh khí cũng nhanh chóng bị luyện hóa thành chân nguyên. Thuộc hạ vốn có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, hiện giờ đã muốn đột phá lên cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, linh đan thần kỳ như thế này quả thực làm cho người khác khó lòng mà tin được."
 
"Không sai, không sai." Dược Thiên Sầu gật đầu mỉm cười, lại ngoảnh mặt nhìn hai người ở phía sau: "Các ngươi thì sao?"
 
Người đứng giữa cũng mang thần tinh hưng phấn trả lời: "Thủ lĩnh, thuộc hạ vốn là Kết Đan sơ kỳ, hiện giờ cũng đã đột phá lên cảnh giới Kết Đan trung kỳ rồi."
 
Người đóng sau cùng liên tục gật đầu nói: "Thuộc hạ cũng từ Trúc Cơ sơ kỳ đột phá lên Trúc Cơ trung kỳ."
 
"Tốt, biểu hiện của các ngươi không tồi, đi về trước đi!" Dược Thiên Sầu cười nói.
 
"Dạ!" Ba người đồng thành hành lễ, tiếp theo cầm túi trữ vật trong tay giao trả. Nào ngờ Dược Thiên Sầu lại xua tay cười nói: "Lấy về đi, đây là phần thưởng dành cho các ngươi."
 
Ba người nhìn nhau, lại hành lễ nói: "Đa tạ thủ lĩnh!" Dứt lời liền nối đuôi nhau mà
 
Đi. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
 
Ba người vừa đi, Trần Phong liền mon men tới trước bàn, cầm lấy khỏa linh đan màu tím nói: "Trời ạ! Chỉ cần ăn một viên và có đủ số linh thạch cần thiết, thì trong vòng năm canh giờ là sẽ đột phá hai tầng tu vi, quá thần kì, quá thần kì!" Hắn xoay người, khua khoắng hai viên linh đan trong tay hô: "Lão đại! Nói như thế thì chỉ cần chúng ta luyện chế đủ linh đan, vậy thì người người ở trong ô Thác Châu đều có cơ hội thăng tiến lên cảnh giới Độ Kiếp kỳ hay sao? Gần vạn người tu vi Độ Kiếp kỳ, đây là cái khái niệm gì chứ?"
 
Khúc Bình Nhi và Quan Vũ cũng mang thần tình không dám tin, hai người này không nghĩ rằng đan dược có thể thần kỳ như thế. Bất quá, Dược Thiên Sầu lại lắc đầu cười khổ nói: "Ta làm chuyện này chỉ là muốn nghiệm chứng những gì trong đơn thuốc ghi lại. Hiện giờ đã hoàn toàn chứng thực, nói vậy những thứ khác cũng không phải là giả đi."
 
"Chẳng lẽ còn có vấn đề gì nữa sao?" Quan Vũ cau mày nói.
 
"Vấn đề lớn!" Dược Thiên Sầu nhìn ba người hỏi: "Vừa rồi các ngươi có chú ý, ba người kia dùng hết bao nhiêu linh thạch hay không?"
 
Khúc Bình Nhi "ưm" một tiếng, đi tới trước đống linh thạch bị hút khô, nói: "Vừa rồi ta thấy, Trúc Cơ kỳ dùng hơn một trăm khối thượng phẩm linh thạch, Kết Đan kỳ dùng hơn ba nghìn, Nguyen Anh kỳ dùng gần chín vạn. Trinh tự tu vi dùng xong linh
 
Thạch đều chênh lệch rất lớn."

 
"Haiiz! Nữ nhân so với nam nhân luôn có điểm cẳn thận chu toàn hơn a!" Dược Thiên Sầu cảm thán xong, liền nói: "Vân Trường, mọi người trong ô Thác Châu tình huống tu vi như thế nào rồi, ngươi am hiểu rõ ràng chứ?"
 
Quan Vũ hơi cân nhắc một chút, hồi đáp: "Luyện Khí kỳ có hơn hai nghìn người, Trúc Cơ kỳ có gần bốn nghìn, Kết Đan kỳ ba nghìn, còn Nguyên Anh kỳ thì chỉ gần tám trăm người!"
 
Dược Thiên Sầu gật đầu nói: "Trong đơn thuốc ghi lại, ăn một viên linh đan vào, từ Trúc Cơ sơ kỳ đột phá lên trung kỳ sẽ cần một trăm khối thượng phẩm linh thạch, từ trung kỳ đến hậu kỳ sẽ cần ba trăm, từ hậu kỳ cho đến Kết Đan sơ kỳ là khoảng trên dưới một nghìn thượng phẩm linh thạch...Nếu muốn đến Độ Kiếp sơ kỳ, thì mỗi một tầng cảnh giới, số lượng linh thạch đều phải tăng lên gấp ba. Các ngươi thử tính toán xem, nếu một người có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ dựa vào Linh Đan để thăng tiến tu vi lên Độ Kiếp sơ kỳ, thì sẽ cần bao nhiêu thượng phẩm linh thạch?"
 
Trần Phong ở một bên nhầm tính: "Trúc cơ kỳ không sai biệt lắm khoảng một nghìn, Kết Đan kỳ khoảng bốn nghìn, Nguyên Anh kỳ khoảng một trăm mười sáu nghìn, nếu tăng thêm nữa thì..."
 
"Không cần tính nữa, coi như một người từ Trúc Cơ sơ kỳ đến Độ Kiệp sơ kỳ, sẽ cần một trăm hai mươi vạn thượng phẩm linh thạch đi. Chúng ta không tính những cấp độ khác, coi như bốn nghìn người tu vi Trúc Cơ kỳ đều là ở Trúc Cơ sơ kỳ đi. Nếu bốn nghìn người này đồng loạt tán thăng tu vi lên Độ Kiếp sơ kỳ, thì sẽ cần phải tiêu hao bao nhiêu linh thạch đây?" Dược Thiên Sầu hỏi mấy người xong, lại phất phất tay cà kinh hô lên: "Gần năm mươi ức* thượng phấm linh thạch a! Chỉ liêng bốn nghìn người này đã mất gần năm mươi ức thượng phẩm linh thạch rồi, đây là chưa tính đến nhóm người có tu vi Kết Đan cùng Nguyên Anh đó, Luyện Khí kỳ thì càng không cần nói t (10 ức = 1 tỷ)
 
Năm mươi ức! Mấy người bị con số khổng lồ dọa cho hoảng sợ, không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Trần Phong trầm mặc hồi lâu, liền cười mỉa nói: "Một chút thôi mà, ta thấy ô Thác Châu có khi nào thiếu tiền dùng đâu, lão đại tùy tiện ra tay là sẽ kiếm được cơ số đó thôi."
 
Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn hắn, buồn bực nói: "Bằng không ta cho ngươi ra bên ngoài kiếm thử xem, không cần nhiều lắm, chỉ cần kiếm về cho ta một ức là được rồi." (1 ức = 100 triệu)
 
"Không được, không được, ta không có cái bổn sự này." Trần Phong Kên tục xua tay, núp ở sau lưng Quan Vũ không dám lên tiếng nữa.
 
"Vậy thì phải làm sao bây giờ?" Khúc Bình Nhi ôn nhu kéo tay Dược Thiên Sầu nói: "Nếu không, tạm thời dừng kế hoạch này lại, chờ bao giờ có tiền rồi bàn tính sau đi!"
 
Dược Thiên Sầu cũng bình thản trở lại. Kỳ thực hắn không phải là không có năm mươi ức thượng phẩm linh thạch. Nếu mang Cực Phẩm Linh Thạch ra đổi thì sẽ vượt xa con số này, huống chi hắn còn nắm giữ Thần Phẩm ở trong tay. Mấu chốt chính là, nếu không phải dưới tình huống bất đắc dĩ, hắn sẽ không bao giờ đem Thần Phẩm cùng Cực Phầm linh thạch ra xài, "Kế hoạch cứ theo lẽ thường mà tiến hành. Nhưng trước mắt, chỉ đem tu vi của những thành viên cán cốt tán thăng lên Độ Kiếp kỳ. Xong bọn hắn mới tới lượt thành viên có tu vi Nguyên Anh kỳ. Những thành viên còn lại, thì phân chia cao thấp và đảm nhiệm chức vụ trong quân doanh mà chậm rãi giải quyết, chuyện tình Linh Thạch sẽ do ta nghĩ biện pháp."
 
"Nguyên Khí Đan không phải cũng có thể đề thăng tu vi sao? Dùng Nguyên Khí Đan thay thế Linh Thạch được không?" Bỗng nhiên Trần Phong lại phun ra một câu hỏi.
 
"Nguyên Khí Đan không được, Phá cấm Đan này chỉ sinh tác dụng cùng với linh khí mà thôi, những thứ khác không thể kết họp được. Các ngươi theo kế hoạch mà chấp hành đi." Dược Thiên Sầu có chút bất đắc dĩ nói. Trong lòng thì thầm nghĩ, đây chẳng lẽ là phản ứng hóa học trong kiếp trước ư?
 
Quan Vũ cùng Trần Phong nhìn nhau gật đầu: "Biết rồi."
 
"Cần nhiều tiền như vậy, làm sao huynh kiếm được ah?" Khúc Bình Nhi không khỏi lo lắng.
 
"Võ gia thuộc Tứ đại gia tộc còn thiếu ta mấy ngàn vạn, hắc hắc! Dám vay tiền của ta, lần này ta phải đòi về gấp bội." Nói xong Dược Thiên Sầu cười lạnh, thần tình có điểm căm phẫn: "Nếu như vẫn không đủ, lão tử sẽ đi cướp sạch, ai có tiền thì cướp của người đó. Quản mẹ gì chúng nó, dù sao cà Tu Chân giới đều là địch nhân của ta, tóm lại, kế hoạch của lão tử không thể chậm trễ..."
 

/1255

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status