Tinh Tế Nữ Phụ Phấn Đấu Ký

Chương 4: Vương giả

/5


Chương 4: Vương giả

Tiểu Hắc bỗng nhiên phát hiện, ở trong thời gian quy định tìm một NPC khó như vậy, trước đây nàng chơi một trò chơi hạn định thời gian trộm quần áo, nàng mười lăm phút bên trong bị bắt mười lăm lần, làm trộm thật khó nha, vì có thể tiếp tục trò chơi, trộm quần áo một lần nữa mất đến 2 giờ, thực mẹ nó chết tiệt.

Người khác vừa chuyển đường là có thể đụng tới NPC, hoặc tùy ý gây ra nội dung vở kịch, nàng đi vòng quanh bản đồ 1 canh giờ mới phát hiện ra, hoặc là nàng mới có thể nhìn thấy nhân vật nội dung vở kịch, nàng thật xui xẻo tình huống như vậy mà vận khí trị giá -1, làm sao có thể cùng nữ chủ tàn sát lẫn nhau! Tiểu Hắc dừng bước, thấy trước cửa quán rượu đứng một con Trư Bát Giới nhựa điêu khắc, Bát giới cầm trong tay cái bồ cào, cán bằng gỗ, sắt làm cào.

Tiểu Hắc xông lên đoạt bồ cào, co cẳng bỏ chạy, lão đầu quán rượu vốn là đang đứng ở bậc thềm hút thuốc lá, hắn thấy đồ bị cướp, xách theo cái tẩu nhảy lên đuổi theo, vừa hô: Mẹ kiếp, nhìn thấy cướp người, cướp rượu, chưa từng thấy cướp đạo cụ heo.

[Hệ thống đại thần…..( việc này tính sao? Nàng tìm người hỗ trợ, cầu người không bằng cầu mình tựa hồ cũng miễn cướng tính. Sớm định ra NPC Gourde điện hạ vốn là đang ở khúc quanh, bởi vì nàng nhục mạ hệ thống vận khí rớt xuống, đưa đến Gourde điện hạ ở lầu hai quán rượu….)]

Tiểu Hắc trong đầu tiến vào mấy chữ 60 giây bắt đầu đếm ngược. Nàng lau mồ hôi như mưa dọc theo đường cũ chạy về, sau lưng còn một lão đầu đuổi theo. Nàng quản không được nhiều như vậy, nàng giơ bồ cào, lấy ra dũng khí liều mạng, nàng cũng không tin những người đó không sợ chết!

Lôi Toa còn đang đau khổ chống đỡ, nàng cả người bị cởi không còn chút gì, cùng mấy tên côn đồ xảy ra xô xát, khiến cho cả người máu chảy đầm đìa, nàng lại cắn bọn họ, những tên côn đồ cắc ké tức giận đánh nàng, còn dò ở trên bụng của nàng, Lôi Toa hấp hối, tên tóc đỏ cởi ra quần, đang chuẩn bị cho cái miệng nhỏ nhắn của Lôi Toa giúp hắn triệt nhất triệt ( là gì chắc mọi người cũng biết)

Chung quanh đám người vây xem càng ngày càng nhiều, nhưng không có ai chịu đứng ra, có lẽ điều này đối với bọn họ là bình thường, thậm chí bọn họ có thể gia nhập hành vi cầm tính của nam tử tóc đỏ, có người hoan hô, lớn tiếng trợ uy.

Tiểu Hắc giơ bồ cào nổi giận, những người địa cầu kia có lương tâm hay không! Chỉ biết vây xem!! Nàng nghĩ thầm cho dù Hắc gia tại đây đệ nhất vật hi sinh, cũng phải lôi kéo mấy đệm lưng. Nàng lớn tiếng hô: “Đều tránh ra cho ta! Không muốn chết thì đều tránh ra cho ta!”

Nàng vừa hô, mọi người kinh hãi rối rít nhường đường, Tiểu Hắc giương nhanh múa vuốt xông vào, tựa như tư thế một cái trung khuyển, nàng đem bồ cào vung uy vũ sinh gió, nhìn thấy mấy tên côn đồ đến gần định đánh, xem ta không đánh chết các ngươi!

Những tên côn đồ không kịp đề phòng, ngay từ đầu đã trúng mấy côn, ước chừng có 5 người bị Tiểu Hắc đánh cho người ngã ngựa đổ, Tiểu Hắc mỗi một bồ cào đâm đến khiến cho bọn chúng khóc thét, xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Tiểu Hắc bỗng nhiên phát hiện mình cử động không được, cái bồ cào kia giống như không nghe lời nàng sai sử, bỗng nhiên bồ cào bay xa xa ra ngoài, bịch rơi xuống đất, kim loại mặt xi măng cứng rắn đều bị đánh vỡ tơi tả, lực lượng thật cường đại.

Tóc đỏ khinh miệt nhìn nàng, lại nhìn thoáng qua người chung quanh xem diễn, sau đó đánh một quyền mãnh mẽ vào mặt Tiểu Hắc, Tiểu Hắc cảm thấy đầu choáng váng, chất lỏng trong miệng, trong lỗ mũi chảy ra, thật con mẹ nó đau. Đau chết! Nàng chưa từng bị đánh ác như vậy, ô ô ô.

Lôi Toa thân thể trần truồng, đầy người đều là bùn cùng vết máu, nàng đi đến bên người Tiểu Hắc, nàng khóc: “ Tiểu Hắc, ngươi vì sao quay lại? Ngươi vì sao quay lại?”

Tiểu Hắc cảm thấy chính mình sắp chết, có lẽ óc nàng đã bay ra ngoài rồi, nàng cảm thấy đầu óc đều lắc lư, nàng nhất định là não bị chấn động. Tiểu Hắc nói: “Ta không tìm được người cứu ngươi, ta chỉ có thể tự mình đến. Cũng không nghĩ rằng hắn lợi hại như vậy, thực xin lỗi.”

Lôi Toa ôm nàng khóc lớn, đám côn đồ quyền cước như mưa đồng loạt trút xuống. Lôi Toa gục ở trên người Tiểu Hắc thay nàng cản trở. Hai nữ hài chồng bên nhau, nếu không phải hắn xuất hiện, các nàng nhất định sẽ bị đánh chết, hoặc là bị chà đạp bên đường.

Truyền thuyết vĩ đại NPC lòe lòe sáng xuất hiện, Tiểu Hắc cảm thấy hắn thật sự là thiên sứ. Ít nhất vào giờ khắc này là hắn cũng được! Hắn cởi xuống áo choàng màu xám chặt chẽ bao lấy Lôi Toa, đem Lôi Toa ôm ở trong lòng, nhìn chằm chằm nàng, người kia ngón tay thon dài trắng noãn nhẹ nhàng lau đi vết máu trên mặt Lôi Toa, ôn nhu sửa sang lại mái tóc vàng của nàng.

Lôi Toa nhìn xem có chút sững sờ, hắn cao lớn như vậy, ánh mắt hắn là màu vàng ròng, uy nghiêm lạnh lùng, tóc dài màu trắng ở trong gió ẩn ẩn mà động, hắn là đế vương của Acker Lôi tinh cầu, Gourde điện hạ, chỉ có huyết thống vương thất mới có được đôi mắt màu vàng ròng. Lôi Toa vô luận như thế nào cũng không nghĩ rằng gặp hắn dưới tình huống này, nàng kinh ngạc nói không lên lời, Gourde điện hạ tôn quý sao có thể đến nơi doanh trại nô lệ dơ bẩn này.

Chung quanh người Địa Cầu không đành lòng ngưỡng mộ hào quang của hắn, ào ào quỳ xuống, đầu cũng không dám ngẩng lên, tên nam tử tóc đỏ cũng nơm nớp lo sợ quỳ gối nơi đó, giờ phút này hắn tận lực giảm xuống sự tồn tại của mình, sợ Gourde điện hạ đối với hắn chất vấn.

Gourde quét mắt nhìn xuống người Địa Cầu, môi gợi cảm và phóng khoáng khẽ khép mở, hắn ngay cả nói chuyện cũng là ưu nhã, mặc dù hắn mang theo khinh miệt, hắn nói: “Người Địa Cầu vĩnh viễn chỉ biết ức hiếp người yếu hơn mình, các ngươi sinh ra đã là thân phận nô lệ, người Acker Lôi tinh cầu chưa bao giờ biết quỳ xuống.”

Tiếp theo hắn liếc nhìn người trong ngực: “Ngươi rất là dũng cảm, là Địa Cầu phái nữ thiện lương nhất, ngươi sẽ là nữ nô bên người của ta, ta sẽ không để cho người dơ bẩn đụng chạm vào thân thể ngươi.”

Lôi Toa trong lòng biết thân phận của hắn, mới vừa rồi từ hắn ngữ điệu không có thưởng thức người Địa Cầu thái độ cung nghênh, nàng cũng không có thói quen khúm núm với người khác, không có kinh sợ muốn hành lễ, ngược lại hào phóng để hắn tùy ý ôm, nàng hỏi: “Điện hạ, ngài có trừng phạt người kia không?”

“Ta vì sao phải trừng phạt hắn? Luật pháp địa cầu các ngươi chẳng lẽ áp chế không được hắn? Cũng là các ngươi từ đầu, luôn có biện pháp coi rẻ chế độ, luôn trốn tránh? Ngươi không thuộc về bọn họ, ngươi chỉ thuộc về ta.” Gourde điện hạ nhìn vào trong ánh mắt Lôi Toa có cảm giác ngang hàng.

Lôi Toa từ trong ngực của hắn bước xuống, ngửa đầu nhìn hắn, nàng nói: “Ngươi nói rất đúng, người Địa Cầu hẳn là có giác ngộ cùng tự tin có thể quản lý chính mình, tuy rằng khoa học kỹ thuật của chúng ta lạc hậu so với các ngươi, nhưng mà chúng ta cường đại. Ta là người Địa Cầu, đây là chuyện thật không có cách nào thay đổi, ta không thuộc loại bọn họ, lại càng không thuộc loại ngươi.”

Gourde điện hạ trong mắt lộ ra tia kinh ngạc, một Địa Cầu phái nữ nho nhỏ có thể nói ra như vậy, hắn cảm giác sâu sắc mê hoặc, rồi lại đối với nàng kính trọng vài phần, hiểu được một cái chính mình nhận thức không đủ, nỗ lực tự cường dân tộc là có hi vọng dân tộc.

Gourde điện hạ không khỏi phân trần ôm lấy Lôi Toa bước đi. Hắn trong mắt có một loại vi diệu tìm kiếm cái lạ quang mang lóng lánh, hắn cầm lấy tay nàng đặt ở trên miệng khẽ hôn: “ Có bàn tay xinh đẹp nữ tính, ta rất vui mừng. Ta sẽ nhớ rằng ngươi là người Địa Cầu, hi vọng ngươi có thể thay đổi cách nhìn của ta ban đầu về người Địa Cầu.”

Bọn họ muốn đi sao? Tiểu Hắc trong lòng buồn bực a, không đúng? Không đúng? Gourde điện hạ tôn quý cũng chưa từng nhìn nàng một cái, nàng vừa rồi cũng rất anh dũng không phải sao?

[Leng keng hệ thống nhắc nhở: 1, gọi Gourde điện hạ lại, nói với hắn cho đi cùng Lôi Toa. 2, ngăn bọn họ lại, hỏi muốn dẫn Lôi Toa đi nơi nào. 3, cái gì cũng không làm, yên lặng nhìn bọn họ rời đi.]

Tiểu Hắc nuốt nuốt nước miếng, trong lòng càng rối rắm a, nếu nàng không đi theo cùng, nàng sẽ thế nào? Nhưng nàng cũng không nghĩ đi theo a! Đây chính là H nam chủ a! Hỏi hắn mang Lôi Toa đi nơi nào? Cái vấn đề này rất kỳ quái, bọn họ đi nơi nào đâu liên quan đến nàng! Tiểu Hắc nhìn họ rời đi, cuối cùng không nói gì.

Lôi Toa nhìn cổ điện hạ, nàng nhẹ nhàng hỏi: “Người tóc màu đỏ kia sẽ không bỏ qua cho Tiểu Hắc, ngươi có thể mang nàng cùng đi không?”

Gourde điện hạ lúc này mới liếc nhìn Tiểu Hắc, hắn trực tiếp hướng về phía người tóc đỏ nói: “ Không cho chạm vào nữ nhân tóc đen kia. Một tháng sau đến đại hội giao nộp nô lệ, tất cả quý tộc cũng sẽ trình diện, doanh trại nô lệ xử nữ phải tham gia, ta phải gặp qua nàng, nếu như người nào đụng vào nàng, các ngươi đợi trở thành thức ăn cho trùng tộc, xử nữ cái kia cũng không thể lấy đụng, đều nhớ lấy?”

Tóc đỏ cùng nam nhân vây xem tại chỗ gật đầu giống như gà mổ thóc.

Tiểu Hắc trong lòng cảm kích, Lôi Toa ngươi cuối cùng vẫn nhớ đến ta!! Mặt khác Lôi Toa nói với Gourde điện hạ thật có khí tràng, mặt khác nếu là nàng, nàng cũng không có dũng khí nói như vậy nha. Lôi Toa cho người Địa Cầu thể diện rồi.

Lôi Toa dựa vào bả vai dài rộng của Gourde điện hạ hướng Tiểu Hắc vẫy tay: “Chúng ta một tháng sau gặp, ngươi nhớ nhất định phải tới.”

Tiểu Hắc có chút luyến tiếc Lôi Toa, vừa rồi nàng bổ nhào vào người mình chịu không ít đấm đá! Tiểu Hắc cái mũi chua sót. Nàng bị mang đi nhất định sẽ bị đoạt lấy a, nghĩ cũng không dám nghĩ……Bất quá so với ở chỗ này tốt hơn!

Tiểu Hắc suy nghĩ cái gì đại hội giao nộp, quần thể giao dịch? Hay là quần thể giao phối? Emma nha, này cũng quá trọng khẩu vị nặng.

Tóc đỏ nam tử đau đớn đi tìm người dừng lại trước mặt Tiểu Hắc, hắn tuyên bố: “Lão tử không phá ngươi, đánh ngươi còn không được, chỉ cần không đem ngươi đánh chết Gourde điện hạ sẽ không quan tâm, sau này gặp một lần, các anh em nhớ kỹ đánh nữ nhân tóc đen này một lần!”

Tiểu Hắc rơi lệ đầy mặt, bởi vì nàng là nữ phụ, cho nên không có soái ca giúp đỡ? Chẳng lẽ có mỗi nàng tóc đen thôi sao? Tiểu Hắc giương mắt nhìn chung quanh bóng lưng người đang ly tán, bọn họ đều tóc vàng, tóc nâu, tóc hạt dẻ, tóc đỏ nâu nhưng không có tóc đen, vì sao?

Náo nhiệt tan cuộc, người cũng đi hết, Tiểu Hắc cảm thấy một trận hoang vắng, nàng nằm trên mặt đất không dậy nổi, cả người đều đau. Thế giới này rất không đồng tâm. A uy, các ngươi đi ngang qua đường tốt xấu đỡ ta một chút? Ta cũng không phải bà lão bảy mươi lừa tiền thuốc thang! Ta có tiền!

Tiểu Hắc sờ tiền mặt, phát hiện trên người nàng trừ hai mảnh vải vóc, nơi đó làm gì có tiền a! Xong đời, không tới một tháng thì nàng phải chết đói, điều này quá bi ai.

Con muỗi ở trên người nàng hút máu, Tiểu Hắc đã sớm quên bên người nàng có một ngoại quải, ba một cái liền chụp đến, vừa hay nó tự mang rada, đã sớm luyện thành bộ “Trốn chưởng thần công”, chỉ cần tay người muốn chụp chết là không thể.

Con muỗi ăn lo bụng, lại bắt dầu tán gẫu, nó nói: “Tiểu Hắc a, ta cảm thấy thân là ngoại quải của ngươi, ta kiêu ngạo.”

Tiểu Hắc trên mặt chết lạnh như băng, hữu khí vô lực hô: “Con muỗi chết tiệt, có ngoại quải như ngươi, ta cảm thấy sâu sắc sỉ nhục.”

Con muỗi quạt cánh, ong ong ông kêu, một lát sau nó nói: “Đến thời khắc phát huy ngoại quải, lão đầu ngươi trộm bồ cào. Hắn lúc trước mỗi tối có thể làm bảy lần! Hắn già rồi làm không được, cũng thích vây xem người khác làm.”

Tiểu Hắc nói: “Ta nghĩ ngươi không nên gọi là ngoại quải.”

Con muỗi cho là Tiểu Hắc đối với nó thay đổi cách nhìn, bận rộn lấy lòng: “Vậy được gọi là cái gì?”

Tiểu Hắc: “Gọi là bát quái.”

Muỗi thương tâm xù lông chân, đối đáp lẫn lộn.

Tiểu Hắc chịu đựng đau đớn bò lên, nàng quả thật có rất nhiều nghi vấn, lão nhân kia có lẽ biết nhiều điều.

Nàng muốn tìm hiểu năng lực đặc biệt của nam nhân tóc đỏ là đến từ chỗ nào, nàng cũng muốn có năng lực bảo hộ chính mình.

/5

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status