“Điện…… Điện…… Điện…… Điện……” Thiếu niên trước mặt, cả người cứng đờ, run run nửa ngày vẫn không nói xong một câu.
Diêu Tư thở dài, “Cậu cứ gọi tôi Diêu Tư đi!”
“Vâng!” Hắn lập tức đứng thẳng, chém đinh chặt sắt nói ra một chữ, giống như đang tiếp thu mệnh lệnh.
“Cậu chính là người mà Diêu Tiềm nói?” “Đúng vậy.” Hắn hít sâu một hơi, như là để lấy lại bình tĩnh, mới mở miệng nói, “Tôi…… Tôi là Huyết tộc đời thứ bảy trăm hai mươi.... Người, tôi gọi là Cổ.... Cổ Thư Thành. Diêu Trưởng lão tự mình tới dặn dò tôi tới đón người, cũng đảm bảo ngài ở... Học viện an toàn.”
“Cậu khỏe chứ.” Diêu Tư theo thói quen vươn tay, “Rất vui được biết cậu.”
Đối phương lại sửng sốt một chút, đôi mắt đột nhiên trợn to, giống như nhận được món quà từ trêи trời rớt xuống, đột nhiên nâng tay cô lên quỳ một gối xuống, dùng cái trán khẽ chạm đầu ngón tay cô một chút, làm lễ nghi của Huyết tộc, vẻ mặt trịnh trọng trả lời, “Vinh hạnh của tôi, Điện hạ.”
Diêu Tư thu tay về, đối với việc tộc nhân vừa thấy cô liền có tật xấu khẩn trương, tỏ vẻ đã thành thói quen.
“Mang ta đi điền thông tin đi.”
“Vâng!” Cổ Thư Thành lập tức đứng thẳng, dẫn cô hướng cổng trường đi tới.
Không hổ là “Đệ nhất học viện”, tuy rằng đã là khai giảng ngày thứ ba, cửa vào vẫn là biển người tấp nập. Nơi nơi đều là học sinh tới nhập học, có tốp năm tốp ba, cũng có giống như cô là tự mình tới. Người của các chủng tộc đều có, còn nhiều hơn lần ở Diệu Hằng tinh.
Bọn họ mới vừa tiến vào trường học, rất xa liền nhìn thấy có người hướng phía cô mà ngoắc tay.
“Em gái, em gái!” Hoắc Thất thở hổn hển chạy tới, “Cuối cùng cũng tới, tôi chờ em đã nửa ngày.”
Hắn chạy đến quá nhanh, Cổ Thư Thành tiến lên chắn một chút, mới tránh cho hắn đụng phải.
Ba tháng trước, cô đã nói với Hoắc Thất mình muốn kiểm tra vào Đệ nhất học viện, lại không nghĩ tới hắn lại ở chỗ này chờ cô.
“Hắn là?” Hắn nghi hoặc nhìn về phía Cổ Thư thành liếc mắt một cái, vẻ mặt bát quái nói, “Em gái nè, em đổi đối tượng?”
“Nói bừa cái gì?” Diêu Tư khóe miệng co rút, nghĩ nghĩ, đưa một cái đáp án thích hợp nhất, “Hắn là.... đứa nhỏ của một ông chú trong nhà.” Cổ Thư Thành đúng thật là con nối dõi của dòng nhỏ nhất của Diêu Tiềm.
“Ông chú? Cháu trai em a?”
“Ách....” Cái phép tính này của anh rốt cuộc từ đâu ra? Đột nhiên cô lại nhiều ra một cháu trai lớn như vậy.
“Thì ra là thân thích.” Hoắc Thất cũng không để ý, tiếp tục dùng vẻ mặt nhiệt tình đáp lời, “Không nghĩ tới em thật đã thi đậu a! Duyên phận a Diêu.... Diêu... Di, em gọi là Diêu gì nhỉ?”
“Diêu Tư.” Tuy rằng biết hắn là bị tinh thần lực của Mộ Huyền ảnh hưởng, sẽ theo bản năng nhòa đi ấn tượng về mình, nhưng bọn họ tốt xấu gì cũng làm bạn trêи mạng mấy tháng rồi, đến nỗi tên cũng không nhớ được là sao?
“Diêu…… Diêu…… em gái Tiểu Diêu.”
“.....” Nhớ cho kỹ đi a!
“Đúng rồi, hiện tại tôi ở Cao viện hệ dị năng ban C.” Hắn tiếp tục nhiệt tình nói, “Tôi hai ngày trước đã tới điền thông tin, đã thăm dò xong nơi này. Em vào viện nào? Trung viện hay là Cao viện? Phân vào ban nào?”
Khóe miệng Diêu Tư co rút, giơ tay yếu ớt chỉ chỉ khu dạy học đầu tiên bên trái, “Cái đó... “
Hoắc Thất quay đầu nhìn, đột nhiên mở to hai mắt.
“Sơ viện!”
“Ha ha a...”
“Vì sao em không kiểm tra vào Trung viện a?”
“....” Anh còn nói! Thi đậu tôi cần gì vào Sơ viện!? Nhất thời nhớ tới điểm bài thi nhập học không nỡ nhìn kia.
“Bất quá Sơ viện cũng... Khá tốt.” Hoắc Thất cười cười cứng đơ, như là nhớ tới cái gì, vỗ vỗ vai cô nói, “Lấy dị năng của em, xác thật cần rèn tốt cơ sở, em vào ban nào của Sơ viện hệ dị năng? Về sau tôi che chở em a!”
“Hệ vật lý cấp ba ban D.”
“Hệ vật lý!” Vẻ mặt ái ngại, biểu tình như nhìn thiểu năng trí tuệ, dị năng giả trời sinh là để chiến đấu, chỉ có hệ dị năng mới có thể dạy cách tăng lên dị năng, mà cái gọi là hệ vật lý, kỳ thật chính là để các chủng tộc không có dị năng học tập tri thức khác, tỷ như cơ giáp, không gian, tài chính gì đó. Làm một dị năng giả lại lựa chọn hệ vật lý, quả thực có thể hình dung như một người mê muội mất hết lí trí, “Em không phải dị năng giả hệ thủy sao? Đi hệ vật lý làm gì?”
“Ách... Tôi muốn học những thứ khác.” Cô vốn dĩ chính là muốn học thêm kiến thức.
Sắc mặt Hoắc Thất có chút một lời khó nói hết, thở dài một hơi, “Được rồi, về sau có chuyện gì, nhớ tới tìm tôi? Đều là anh em cùng nhau đánh Tinh thú, đừng khách khí! Cùng lắm... Tôi tính em rẻ chút.”
Anh còn muốn thu phí a! Đến chết cũng tham tiền.
“Đúng rồi, muốn tôi đưa em tới chỗ điền tin không?”
“Không cần!” Cô sợ không trả nổi phí lao động, chỉ chỉ Cổ Thư Thành, “Cháu trai lớn nhà tôi sẽ đưa tôi đi.”
“Nga, được rồi... ” Hắn vẻ mặt như không kiếm được tiền thịt liền đau, “Vậy em đi điền tin đi, tôi đi trước, một lát nữa làm lễ khai giảng gặp lại.”
Diêu Tư gật gật đầu, tiễn Hoắc tham tiền đi, lúc này mới theo cháu trai Cổ đi đến nơi điền tin.
Khác với chỗ nhận thông tin hồ sơ ở Lam Tinh, nơi này không có giáo viên, chỉ có một cửa kiểm tra đo lường đơn giản, cô chỉ cần từ giữa đi qua, điền tin nhập học liền hoàn thành, bên cạnh truyền tới âm thanh điện tử thân thiết: Hoan nghênh bạn học Diêu Tư gia nhập Học viện Tinh tế Sơ viện!
“Điện hạ, đây là thẻ học sinh của ngài.” Cháu trai Cổ đưa cho cô một tấm card trong suốt, “Về sau ra vào học viện và kiểm tra đều cần dùng đến cái này.”
“Nga, cảm ơn.” Cô nhận lấy nhìn, xác thật trêи tấm card viết tên cô, bên cạnh là hình chụp đầu cô, mà phía dưới là một chuỗi con số, cô đoán rằng hẳn là mã số riêng của từng học viên.
“Điện hạ, ngài có thể đem nó trói định quang não.” Hắn chỉ chỉ vào biểu tượng quang não ở góc dưới bên phải.
Diêu Tư chạm vào, quả nhiên tấm card nhỏ, quang não truyền tới một tiếng ‘tích’, nhắc nhở lưu trữ văn kiện thành công, quả nhiên rất tiện lợi.
Cô còn chưa kịp mở ra nhìn kỹ, ngay sau đó cháu trai Cố lại đưa một đống lớn đồ vật lại đây, cô chỉ nghe thấy quang não vang lên một trận ‘tích tích tích’.
“Điện ha, đây là một ít thiết bị văn phòng phẩm cần dùng trong học tập.”
“Điện hạ, đây là sách giáo khoa của ngài.”
“Điện hạ, đây là tư liệu phụ đạo tôi chuẩn bị cho ngài.”
“Điện hạ, chương trình học của Sơ viện trong vòng mười chương, tôi đã ghi chú lại những kiến thức tâm đắc nhất.”
“Điện ha, đây là các phân tích trọng điểm của sách giáo khoa Sơ viện từ cấp 1 đến 6.”
“Điện hạ, đây là lý giải cơ sở về 108 loại cơ giáp.”
“Điện hạ, cái này là lịch sử các chủng tộc trong tinh tế.”
“Điên hạ.....”
- _-|||
Tôi chỉ là nhập học mà thôi, cậu chuẩn bị bao nhiêu môn a? Diêu Tiềm rốt cuộc dặn dò cái gì?
“Điện hạ, còn có một chuyện.”
“Còn có?”Quang não của cô cũng sắp tràn rồi có được không!
“Diêu Trưởng lão dặn dò một chuyện rất quan trọng, lặp lại rất nhiều lần.”
“Gì?”
“Xin đúng giờ trở về ăn cơm.”
“......”
Cậu đủ rồi!
Cô cắn răng tiếp thu xong một đống đồ vật, trêи không học viện vang lên một câu nhắc nhở rõ ràng.
【 Mời toàn thể học sinh, đi đến ‘ Kính Sư Đường ‘ tham gia buổi lễ khai giảng của ‘ Học viện Tinh tế ‘ và đại hội tranh cử năm 9518. 】
*******************
Hết chương 49.
Diêu Tư thở dài, “Cậu cứ gọi tôi Diêu Tư đi!”
“Vâng!” Hắn lập tức đứng thẳng, chém đinh chặt sắt nói ra một chữ, giống như đang tiếp thu mệnh lệnh.
“Cậu chính là người mà Diêu Tiềm nói?” “Đúng vậy.” Hắn hít sâu một hơi, như là để lấy lại bình tĩnh, mới mở miệng nói, “Tôi…… Tôi là Huyết tộc đời thứ bảy trăm hai mươi.... Người, tôi gọi là Cổ.... Cổ Thư Thành. Diêu Trưởng lão tự mình tới dặn dò tôi tới đón người, cũng đảm bảo ngài ở... Học viện an toàn.”
“Cậu khỏe chứ.” Diêu Tư theo thói quen vươn tay, “Rất vui được biết cậu.”
Đối phương lại sửng sốt một chút, đôi mắt đột nhiên trợn to, giống như nhận được món quà từ trêи trời rớt xuống, đột nhiên nâng tay cô lên quỳ một gối xuống, dùng cái trán khẽ chạm đầu ngón tay cô một chút, làm lễ nghi của Huyết tộc, vẻ mặt trịnh trọng trả lời, “Vinh hạnh của tôi, Điện hạ.”
Diêu Tư thu tay về, đối với việc tộc nhân vừa thấy cô liền có tật xấu khẩn trương, tỏ vẻ đã thành thói quen.
“Mang ta đi điền thông tin đi.”
“Vâng!” Cổ Thư Thành lập tức đứng thẳng, dẫn cô hướng cổng trường đi tới.
Không hổ là “Đệ nhất học viện”, tuy rằng đã là khai giảng ngày thứ ba, cửa vào vẫn là biển người tấp nập. Nơi nơi đều là học sinh tới nhập học, có tốp năm tốp ba, cũng có giống như cô là tự mình tới. Người của các chủng tộc đều có, còn nhiều hơn lần ở Diệu Hằng tinh.
Bọn họ mới vừa tiến vào trường học, rất xa liền nhìn thấy có người hướng phía cô mà ngoắc tay.
“Em gái, em gái!” Hoắc Thất thở hổn hển chạy tới, “Cuối cùng cũng tới, tôi chờ em đã nửa ngày.”
Hắn chạy đến quá nhanh, Cổ Thư Thành tiến lên chắn một chút, mới tránh cho hắn đụng phải.
Ba tháng trước, cô đã nói với Hoắc Thất mình muốn kiểm tra vào Đệ nhất học viện, lại không nghĩ tới hắn lại ở chỗ này chờ cô.
“Hắn là?” Hắn nghi hoặc nhìn về phía Cổ Thư thành liếc mắt một cái, vẻ mặt bát quái nói, “Em gái nè, em đổi đối tượng?”
“Nói bừa cái gì?” Diêu Tư khóe miệng co rút, nghĩ nghĩ, đưa một cái đáp án thích hợp nhất, “Hắn là.... đứa nhỏ của một ông chú trong nhà.” Cổ Thư Thành đúng thật là con nối dõi của dòng nhỏ nhất của Diêu Tiềm.
“Ông chú? Cháu trai em a?”
“Ách....” Cái phép tính này của anh rốt cuộc từ đâu ra? Đột nhiên cô lại nhiều ra một cháu trai lớn như vậy.
“Thì ra là thân thích.” Hoắc Thất cũng không để ý, tiếp tục dùng vẻ mặt nhiệt tình đáp lời, “Không nghĩ tới em thật đã thi đậu a! Duyên phận a Diêu.... Diêu... Di, em gọi là Diêu gì nhỉ?”
“Diêu Tư.” Tuy rằng biết hắn là bị tinh thần lực của Mộ Huyền ảnh hưởng, sẽ theo bản năng nhòa đi ấn tượng về mình, nhưng bọn họ tốt xấu gì cũng làm bạn trêи mạng mấy tháng rồi, đến nỗi tên cũng không nhớ được là sao?
“Diêu…… Diêu…… em gái Tiểu Diêu.”
“.....” Nhớ cho kỹ đi a!
“Đúng rồi, hiện tại tôi ở Cao viện hệ dị năng ban C.” Hắn tiếp tục nhiệt tình nói, “Tôi hai ngày trước đã tới điền thông tin, đã thăm dò xong nơi này. Em vào viện nào? Trung viện hay là Cao viện? Phân vào ban nào?”
Khóe miệng Diêu Tư co rút, giơ tay yếu ớt chỉ chỉ khu dạy học đầu tiên bên trái, “Cái đó... “
Hoắc Thất quay đầu nhìn, đột nhiên mở to hai mắt.
“Sơ viện!”
“Ha ha a...”
“Vì sao em không kiểm tra vào Trung viện a?”
“....” Anh còn nói! Thi đậu tôi cần gì vào Sơ viện!? Nhất thời nhớ tới điểm bài thi nhập học không nỡ nhìn kia.
“Bất quá Sơ viện cũng... Khá tốt.” Hoắc Thất cười cười cứng đơ, như là nhớ tới cái gì, vỗ vỗ vai cô nói, “Lấy dị năng của em, xác thật cần rèn tốt cơ sở, em vào ban nào của Sơ viện hệ dị năng? Về sau tôi che chở em a!”
“Hệ vật lý cấp ba ban D.”
“Hệ vật lý!” Vẻ mặt ái ngại, biểu tình như nhìn thiểu năng trí tuệ, dị năng giả trời sinh là để chiến đấu, chỉ có hệ dị năng mới có thể dạy cách tăng lên dị năng, mà cái gọi là hệ vật lý, kỳ thật chính là để các chủng tộc không có dị năng học tập tri thức khác, tỷ như cơ giáp, không gian, tài chính gì đó. Làm một dị năng giả lại lựa chọn hệ vật lý, quả thực có thể hình dung như một người mê muội mất hết lí trí, “Em không phải dị năng giả hệ thủy sao? Đi hệ vật lý làm gì?”
“Ách... Tôi muốn học những thứ khác.” Cô vốn dĩ chính là muốn học thêm kiến thức.
Sắc mặt Hoắc Thất có chút một lời khó nói hết, thở dài một hơi, “Được rồi, về sau có chuyện gì, nhớ tới tìm tôi? Đều là anh em cùng nhau đánh Tinh thú, đừng khách khí! Cùng lắm... Tôi tính em rẻ chút.”
Anh còn muốn thu phí a! Đến chết cũng tham tiền.
“Đúng rồi, muốn tôi đưa em tới chỗ điền tin không?”
“Không cần!” Cô sợ không trả nổi phí lao động, chỉ chỉ Cổ Thư Thành, “Cháu trai lớn nhà tôi sẽ đưa tôi đi.”
“Nga, được rồi... ” Hắn vẻ mặt như không kiếm được tiền thịt liền đau, “Vậy em đi điền tin đi, tôi đi trước, một lát nữa làm lễ khai giảng gặp lại.”
Diêu Tư gật gật đầu, tiễn Hoắc tham tiền đi, lúc này mới theo cháu trai Cổ đi đến nơi điền tin.
Khác với chỗ nhận thông tin hồ sơ ở Lam Tinh, nơi này không có giáo viên, chỉ có một cửa kiểm tra đo lường đơn giản, cô chỉ cần từ giữa đi qua, điền tin nhập học liền hoàn thành, bên cạnh truyền tới âm thanh điện tử thân thiết: Hoan nghênh bạn học Diêu Tư gia nhập Học viện Tinh tế Sơ viện!
“Điện hạ, đây là thẻ học sinh của ngài.” Cháu trai Cổ đưa cho cô một tấm card trong suốt, “Về sau ra vào học viện và kiểm tra đều cần dùng đến cái này.”
“Nga, cảm ơn.” Cô nhận lấy nhìn, xác thật trêи tấm card viết tên cô, bên cạnh là hình chụp đầu cô, mà phía dưới là một chuỗi con số, cô đoán rằng hẳn là mã số riêng của từng học viên.
“Điện hạ, ngài có thể đem nó trói định quang não.” Hắn chỉ chỉ vào biểu tượng quang não ở góc dưới bên phải.
Diêu Tư chạm vào, quả nhiên tấm card nhỏ, quang não truyền tới một tiếng ‘tích’, nhắc nhở lưu trữ văn kiện thành công, quả nhiên rất tiện lợi.
Cô còn chưa kịp mở ra nhìn kỹ, ngay sau đó cháu trai Cố lại đưa một đống lớn đồ vật lại đây, cô chỉ nghe thấy quang não vang lên một trận ‘tích tích tích’.
“Điện ha, đây là một ít thiết bị văn phòng phẩm cần dùng trong học tập.”
“Điện hạ, đây là sách giáo khoa của ngài.”
“Điện hạ, đây là tư liệu phụ đạo tôi chuẩn bị cho ngài.”
“Điện hạ, chương trình học của Sơ viện trong vòng mười chương, tôi đã ghi chú lại những kiến thức tâm đắc nhất.”
“Điện ha, đây là các phân tích trọng điểm của sách giáo khoa Sơ viện từ cấp 1 đến 6.”
“Điện hạ, đây là lý giải cơ sở về 108 loại cơ giáp.”
“Điện hạ, cái này là lịch sử các chủng tộc trong tinh tế.”
“Điên hạ.....”
- _-|||
Tôi chỉ là nhập học mà thôi, cậu chuẩn bị bao nhiêu môn a? Diêu Tiềm rốt cuộc dặn dò cái gì?
“Điện hạ, còn có một chuyện.”
“Còn có?”Quang não của cô cũng sắp tràn rồi có được không!
“Diêu Trưởng lão dặn dò một chuyện rất quan trọng, lặp lại rất nhiều lần.”
“Gì?”
“Xin đúng giờ trở về ăn cơm.”
“......”
Cậu đủ rồi!
Cô cắn răng tiếp thu xong một đống đồ vật, trêи không học viện vang lên một câu nhắc nhở rõ ràng.
【 Mời toàn thể học sinh, đi đến ‘ Kính Sư Đường ‘ tham gia buổi lễ khai giảng của ‘ Học viện Tinh tế ‘ và đại hội tranh cử năm 9518. 】
*******************
Hết chương 49.
/198
|